← Ch.0297 | Ch.0299 → |
- Thiên phú quyết định thành tựu.
Một mặt trở lại kiếm lâu Địa cấp ở cửu viện, trong đầu Sở Mộ hồi tưởng lại chuyện hai vị trọng tài nói.
- Cái gọi là thiên phú tu luyện quan hệ tới tiềm lực của thân thể, tiềm lực càng cao sâu, thiên phú tu luyện cũng càng mạnh. Tiềm lực thân thể của ta dường như vô cùng bình thường.
Sở Mộ âm thầm nói:
- Nhưng mà, tốc độ tăng trưởng tu vi của ta lại không kém hơn người khác. Coi như là người có thiên phú tu luyện cao hơn ta, trên phương diện tu luyện cũng không thể nào vượt qua ta được.
- Sau Hóa Khí cảnh là Khí Hải cảnh, sau Khí Hải cảnh là Cửu Chuyển cảnh, cho dù cực hạn của thiên phú tu luyện thất phẩm là Cửu Chuyển cảnh, ta muốn tu luyện tới Cửu Chuyển cảnh chỉ sợ cũng mấy năm, thậm chí là mấy chục năm. Cũng được, ta đợi sau khi đột phá tới Khí Hải cảnh, lại ra ngoài du lịch một phen.
Cái gọi là thiên phú quyết định thành tựu, cũng không có ảnh hưởng tới tâm tình của Sở Mộ, làm cho hắn rối loạn. Ngược lại còn kích thích ý chí chiến đấu trong lòng hắn, khiến cho hắn càng thêm kiên định.
Lúc này tin tức Sở Mộ tiến vào top một trăm Đồng Kiếm bảng cũng được phát tán đi, cho nên trên đường trở về kiếm lâu của mình, Sở Mộ được mọi người nhận ra.
- Đáng chết.
Chu Thiên Chiếu giận dữ, dùng một chưởng đánh nát bàn.
Từ lúc ở trên thi đấu kiếm thuật vi vương bị Sở Mộ đánh bại, Chu Thiên Chiếu đối với Sở Mộ hận thấu xương. Hiện tại nghe thấy Sở Mộ không ngờ lại tiến vào Đồng Kiếm bảng, trong lòng hắn nghĩ thế nào cũng cảm thấy không thoải mái.
- Bang chủ, tên này hiện tại tiến vào Đồng Kiếm bảng, nhất định hắn sẽ càng thêm đắc ý.
Triệu Long khôn rất hận Sở Mộ, ở một bên châm ngòi thổi gió.
- Hừ, vậy để cho hắn đắc ý một đoạn thời gian ngắn nữa vậy.
Trong đáy mắt Chu Thiên Chiếu hiện lên vẻ dữ tợn:
- Phàm là người đầu tiên tiến vào Đồng Kiếm bảng, trong thời gian ngắn sau đó sẽ được kiếm phủ phái đi chấp hành một nhiệm vụ. Nhiệm vụ này là ng hĩa vụ, không có cách nào từ chối. tới lúc đó...
Hai mắt Triệu Long Khôn sáng ngời, cũng âm trầm cười lớn.
...
Ngồi ở tầng ba kiếm lâu, Sở Mộ từ trong oản luân không gian lấy ra một hộp ngọc, đây chính là hộp ngọc chứa Luyện ý đan.
- Luyện Ý đan có thể tăng tốc việc lĩnh ngộ ý cảnh, hạn độ thấp nhất là bốn thành, hạn mức cao nhất bảy thành. Nhưng mà dùng để tăng cường độ Tê Liệt ý cảnh, hai thành năm Luyện Ý đan cũng đủ để phụ tải.
Sở Mộ tự hỏi liệu hiện tại có nên phục dụng Luyện Ý đan hay không.
- Không, tạm thời không phục dụng Luyện Ý đan. Trước tiên phải tới Ngộ kiếm thất cố gắng tăng lên Tê Liệt ý cảnh. Về sau lại mượn nhờ công hiệu của Ngộ kiếm thất phục dụng Luyện Ý đan, làm cho lĩnh ngộ Tê liệt ý cảnh càng cao thâm hơn.
Sau khi quyết định, Sở Mộ lập tức thu Luyện Ý đan lại. Về phần Vân Chi ý cảnh lúc này cũng bị Sở Mộ quên đi. bởi vì so với Tê Liệt ý cảnh, Vân Chi ý cảnh kém quá nhiều. Không có quan trọng như vậy.
- Nghỉ ngơi mọt ngày, ngày mai tiến vào Ngộ kiếm thất.
Một ngày chiến đấu, hiện tại có thời gian yên tĩnh, cũng khó tránh khỏi Sở Mộ cảm thấy mệt mỏi.
Nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau, sáng sớm Sở Mộ vẫn như thường lệ, tu luyện Thiên Nguyên cửu chuyển.
Trong trận đấu hắn đột phá tới chuyển thứ bảy, khiến cho tu vi kiếm khí của Sở Mộ hùng hậu vô cùng. Đã có thể so với Hóa Khí cảnh viên mãn bình thường. Luận trình độ tinh thuần có thể so với đám người Lữ Vấn.
Thiên Nguyên cửu chuyển không hổ là công pháp Huyền Cấp thượng phẩm, so với Huyền cấp thượng phẩm bình thường còn cao siêu hơn rất nhiều.
Sở Mộ tin rằng một khi tu luyện tới cửu chuyển, Thiên nguyên kiếm khí của bản thân nhất định so với Kiếm giả ngang cấp hùng hậu hơn rất nhiều, cũng tinh thuần hơn rất nhiều.
Suy nghĩ của hắn là muốn trước khi đột phá tới Khí Hải cảnh, đem Thiên Nguyên cửu chuyển tu luyện tới cửu chuyển. Khi đó trụ cột Hóa Khí cảnh càng thêm vững chắc. Tới lúc đó đột phá tới Khí Hải cảnh sẽ có khởi điểm rất cao.
Thiên Nguyên cửu chuyển tu luyện hoàn tất, Sở Mộ tu luyện hơn mười lượt kiếm thuật. Hơi sửa sang lại một chút, hắn rời khỏi Kiếm lâu, hướng về chỗ gọi là Ngộ kiếm thất.
Ngộ kiếm thất trong nội phủ tổng cộng cũng chỉ có mười căn, cũng may chỉ có đệ tử trên Đồng Kiếm bảng mới có tư cách sử dụng. Nếu không, căn bản không có khả năng thỏa mãn bảy vạn đệ tử nội phủ. Đây không phải là chuyện khiến cho đầu rơi máu chảy hay sao?
Thủ hộ Ngộ kiếm thất là một trưởng lão, nhìn không thấu tu vi. Hai mắt luôn hấp háy, giống như lúc nào cũng đang tĩnh tu.
Vẻ mặt vị trưởng lão này rất là lạnh nhạt. Nhưng mà cũng không có vì vậy mà có ai khinh thường hắn.
- Ngộ kiếm thất số chín còn trống. Ngươi muốn dùng bao nhiêu thời thần.
Trưởng lão này lạnh nhạt hỏi, tuy rằng hai mắt hắn nhắm nghiền. Nhưng mà Sở Mộ lại có cảm giác kỳ lạ, giống như bị nhìn chằm chằm vào.
- Hai thời thần.
Sở Mộ nói, lấy ra kiếm lệnh thân phận của mình. Hơn nữa lai lấy ra hai trăm khối linh thạch hạ phẩm trong oản luân không gian.
Trưởng lão kia tiếp nhận kiếm lệnh thân phận của Sở Mộ rồi quét qua một tấm bảng màu đen, giống như là quẹt thẻ vậy. Sau đó lại đưa trả cho Sở Mộ. Sở Mộ hơi nhìn một chút, phát hiện ra học phần của mình mất đi hai vạn.
Nhưng mà hiện tại hắn có mấy trăm vạn học phần trên người, hai vạn học phần hắn không coi vào đâu.
Cửa phòng Ngộ kiếm thất số chín mở ra, Sở Mộ bước qua, đi vào trong Ngộ kiếm thất.
Trong Ngộ kiếm thất tối đen như mực, không nhìn thấy cái gì. Cửa tự động đóng lại, quang mang giống như ánh sáng ban ngày xuất hiện. Sở Mộ nhìn quanh một vòng, không ngờ lại không nhìn ra được ánh sáng này từ đâu mà tới. Hình như từ bốn phương tám hướng, từ bất luận một góc độ nào chiếu tới.
Nhưng mà đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là hắn tới đây làm gì.
Diện tích của Ngộ kiếm thất không lớn, đại khái chỉ lớn chừng mười mét vuông. Bốn phía chỉ có bốn bức tường. Chỉ có chính giữa, trên mặt đất là một khối bồ đoàn màu đen.
Thân ảnh Sở Mộ lóe lên, xuất hiện bên cạnh bồ đoàn rồi ngồi xuống. Lập tức có một loại cảm giác kỳ lạ cuốn tới. Giống như tạp niệm trong đầu thoáng cái thối lui. Tinh thần tự nhiên trở nên chuyên tâm, không có chút nào miễn cưỡng.
Sở Mộ cũng chủ động phối hợp, trong nháy mắt lập tức tiến vào trogn trạng thái gần như kỳ ảo. Trong đầu có một đạo linh quang làm cho ý thức hắn đắm chìm trong thế giới tinh thần. Tập trung vào một đạo quang mang màu vàng như là kiếm, đó chính là Tê Liệt ý cảnh, bắt đầu tìm hiểu.
Tê Liệt ý cảnh, có bảy thành tới từ Kim Chi ý cảnh, có ba thành tới từ Phong chi ý cảnh. Hấp thu hai loại ý cảnh này sinh ra ý cảnh biến dị độc nhất vô nhị.
Phong chi ý cảnh là đệ nhất ý cảnh của Sở Mộ, Kim Chi ý cảnh là ý cảnh thứ ba của Sở Mộ.
Lĩnh ngộ Phong chi ý cảnh đối với Sở Mộ mà nói độ khó không phải là quá lớn. Nhưng mà độ khó khi lĩnh ngộ Kim chi ý cảnh còn hơn gấp bội.
*****
Hiện tại căn cứ vào Kim chi ý cảnh biến dị mà thành, độ khó khi lĩnh ngộ còn khó hơn Kim Chi ý cảnh gấp bội. Hơn nữa hấp thu bộ phận Phong chi ý cảnh cơ hồ lại biến dị lần hai thành Tê Liệt ý cảnh. Độ khó trên cơ sở vốn có lại tăng lên không ít.
Nếu như dựa theo tốc độ lĩnh ngộ bình thường, từ hai thành năm tới ba thành, Sở Mộ phỏng đoán ít nhất cũng phải tốn một năm lĩnh ngộ. Hơn nữa mỗi một ngày còn cần phải tốn phần lớn thời gian.
Tăng lên nửa thành cũng phải tốn thời gian một năm, nếu như từ ba thành tăng lên tới bốn thành, độ khó rất cao. Không chừng còn phải tốn ba năm.
Nghĩ tới loại tốc độ tăng trưởng ý cảnh như vậy, Sở Mộ không có cách nào tiếp nhận được. Hắn tin tưởng sau bốn năm hắn nhất định sẽ trở thành Kiếm giả Khí Hải cảnh. Mà khi đó Tê Liệt ý cảnh mới tăng lên tiểu thành mà nói, có lẽ sẽ vượt qua một ít Kiếm giả, nhưng mà đối với những người lợi hại kia lại không có cách nào tranh phong.
- Tê Liệt ý cảnh có nguồn gốc từ Kim Chi ý cảnh và Phong Chi ý cảnh. Như vậy muốn tìm hiểu Tê Liệt ý cảnh, trước tiên ta phải bắt đầu từ Kim Chi ý cảnh và Phong Chi ý cảnh, tìm hiểu căn nguyên nguồn gốc.
Sở Mộ âm thầm nói.
Lặng lẽ ngồi một chỗ, Sở Mộ lấy Kim chi ý cảnh làm chủ, lại dùng Phong chi ý cảnh phụ trợ, bắt đầu tìm hiểu Tê Liệt ý cảnh.
Tĩnh lặng một lát, Sở Mộ dùng Kim Chi ý cảnh làm chủ cùng với Phong chi ý cảnh làm phụ trợ, bắt đầu tìm hiểu Tê Liệt ý cảnh.
Cơ hồ đồng thời tìm hiểu hai loại ý cảnh, hơn nữa còn có biến dị, độ khó lại càng lớn. Bất tri bất giác, một thời thần qua đi, Sở Mộ cơ hồ không cảm nhận được có gì tiến bộ.
Sắc bén, lợi hại, tốc độ.... Từng đặc tính của Tê Liệt ý cảnh hiện lên trong đầu Sở Mộ.
Chỉ thấy bên trong thế giới tinh thần của Sở Mộ có một đạo phi kiếm màu vàng dường như đang phi hành, tốc độ cực nhanh, có một loại cảm giác như phá vỡ hư vô, sắc bén, đáng sợ kinh người.
Tê Liệt ý cảnh có tiềm lực vô cùng đáng sợ, uy lực còn hơn ý cảnh thông thường ba thành.
Thời gian như nước chảy, hai thời thần kỳ thực không dài một chút nào, lại còn dưới tình huống lĩnh ngộ như vậy nữa.
Trong lúc đó, ánh sáng trong Ngộ kiếm thất biến mất, lập tức lâm vào trong bóng đêm. Cửa cũng tự động mở ra, lực lượng trong thế giới tinh thần của Sở Mộ giống như bị xúc động, đột nhiên hắn thoát khỏi thế giới ý cảnh trong tinh thần.
- Đã tới giờ rồi sao?
Sở Mộ hơi sững sờ, đắm chìm trong lĩnh ngộ căn bản không cảm nhận được thời gian trôi qua. Không ngờ tới hai thời thần lại dễ dàng qua đi như vậy.
Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ đi ra Ngộ kiếm thất, lần nữa đi tới trước mặt trưởng lão. Lấy ra kiếm lệnh thân phận và hạ phẩm linh thạch nói:
- Trưởng lão, ta còn muốn dùng ba thời thần nữa.
- Ba vạn học phần, ba trăm khối linh thạch hạ phẩm.
Sau khi giao nạp linh thạch, Sở Mộ lần nữa tiến vào trong Ngộ kiếm thất, cửa Ngộ kiếm thất lần nữa đóng lại.
Khi Sở Mộ lần thứ hai tiến vào trong Ngộ kiếm thất, đúng lúc này có một người từ trong một gian Ngộ kiếm thất khác đi ra. Người này không ngờ lại là Phó Xà, bài danh top mười trên Đồng Kiếm bảng.
- Bóng lưng rất quen thuộc.
Phó Xà nheo mắt lại, nhìn chằm chằm vào cửa Ngộ kiếm thất số chín đã đóng lại. Suy nghĩ một lát, hai mắt lập tức trợn lên, nói:
- Là hắn... Chẳng lẽ hiện tại hắn cũng nổi danh trên Đồng Kiếm bảng hay sao?
Hai này này Phó Xà luôn bế quan ở chỗ này, cho nên hắn chỉ biết rõ chuyện thi đấu đề danh Đồng Kiếm bảng nhưng mà cũng không biết được cuối cùng ai là người thắng trận.
- Có lẽ không thể nào là hắn được. Một tháng trước tu vi của hắn chỉ là Hóa Khí cảnh tiểu thành mà thôi.
Phó Xà dường như an ủi mình, chợt hắn bước về phía trưởng lão, vẻ mặt cung kính nói.
- Sở Mộ.
Sau ba tức vị trưởng lão này mới lạnh nhạt phun ra hai chữ.
- Sở Mộ...
Phó Xà chỉ cảm thấy bên tai mình dường như một có tiếng sấm sét vang vọng, làm cho toàn thân hắn không bị khống chế được mà run rẩy, như bị sét đánh, có cảm giác như sởn hết gai ốc:
- Thực sự là hắn.... Không ngờ lại là hắn.
Từ khi thi đấu Kiếm thuật vi vương bị Sở Mộ đánh bại, trong lòng Phó Xà đã hết sức kiêng kỵ Sở Mộ.
Hiện tại hắn biết rõ Sở Mộ tháng trước mới chỉ là Hóa Khí cảnh tiểu thành, lại nổi tiếng Đồng Kiếm bảng, dù chỉ là vị trí một trăm. Nhưng mà ai có thể nói được sau mấy tháng Sở Mộ này sẽ không leo lên trên cơ chứ?
Từ lần đầu tiên Sở Mộ tiến vào Ngộ kiếm thất, khoảng thời gian sau đó Sở Mộ cơ hồ dùng toàn bộ thời gian đắm chìm bên trong.
Đứng thứ nhất Kiếm thuật vi vương làm cho Sở Mộ có được năm trăm vạn học phần. Đủ để cho hắn ngây ngốc năm trăm thời thần trong Ngộ kiếm thất. Mà hai mươi vạn khối linh thạch hạ phẩm tuy rằng đưa cho gia chủ năm vạn khối. Sở Mộ chỉ còn thừa mười lăm vạn khối, nhưng cũng đủ để chống đỡ hắn lĩnh ngộ bên trong một ngàn năm trăm thời thần.
Cho dù học phần tiêu hao không còn, linh thạch hạ phẩm của Sở Mộ cũng còn lại hơn mười vạn.
Nhoáng cái ba ngày đã trôi qua. Hôm nay Tê Liệt ý cảnh của Sở Mộ rốt cuộc cũng đột phá, từ hai thành năm tăng lên hai thành sáu. Bước tiến một thành mười này làm cho Sở Mộ cảm khái không thôi.
May mà ở trong Ngộ kiếm thất này mặc dù chỉ có hai thành hiệu quả khi tu luyện ở thánh đị tu luyện ngoại phủ, nhưng mà đặc điểm của Ngộ kiếm thất giống như thánh địa tu luyện. Đối với việc tăng phúc ngộ tính của bản thân cực nhiều.
Loại người có ngộ tính có thể nói là yêu nghiệt như Sở Mộ, sau khi được tăng phúc, trong vòng ba ngày có thể nói đã lĩnh ngộ khá nhiều thứ mà bình thường phải mất một tháng, thậm chí còn lâu hơn mới lĩnh ngộ được.
Bởi vậy cũng có thể thấy được lĩnh ngộ Tê Liệt ý cảnh này muốn tăng lên có bao nhiêu khó khăn.
Ba ngày trôi qua, mỗi ngày Sở Mộ tổn hao tám thời thần mới nhận được thành quả như vậy.
- Mỗi ngày tám thời thần, ba ngày hai mươi tư thời thần, tiêu hao hai mươi tư vạn học phần và hai ngàn bốn trăm khối linh thạch hạ phẩm.
Sở Mộ rời khỏi Ngộ kiếm thất rồi đi về phía cửu viện, một mặt thì lặng lẽ tính toán:
- Linh thạch hạ phẩm tiêu hao không lớn, nhưng mà học phần cũng tiêu hao rất nhanh, hơn bốn trăm vạn học phần còn thừa chỉ sợ cũng không kiên trì được bao lâu.
- Xem ra trước khi hơn bốn trăm vạn học phần này tiêu hao hết, ta phải tìm được biện pháp thu được một số lượng lớn học phần mới được.
Một mặt suy nghĩ, một mặt Sở Mộ đi về phía trước, ngẩng đầu nhìn về phía Tàng Công lâu ở cách đó mấy ngàn thước. Chợt trong đầu Sở Mộ có một đạo linh quang lóe lên, nhớ tới bí pháp Hỏa Vũ Trường không mà Trang Liệt sử dụng mấy ngày trước.
- Bí pháp phi hành. Có lẽ nên đi Tàng Công lâu nhìn qua đám bí pháp phi hành này một chút. Lúc quan trọng bí pháp phi hành có thể phát huy ra tác dụng cực lớn.
← Ch. 0297 | Ch. 0299 → |