← Ch.0306 | Ch.0308 → |
- Hiệu quả kinh người.
Sở Mộ thầm giật mình, lấy Thực Linh châu trong ngực ra.
Loại công hiệu của Thực Linh châu này là hoàn toàn căn cứ vào hoàn cảnh mà tự mình điều tiết. Nói thí dụ như ở nơi mật độ linh khí là mười, độ tinh thuần cũng là mười mà nói. Như vậy trong phạm vi công hiệu của Thực Linh châu. Mật độ linh khí sẽ biến thành hai mươi lăm. Độ tinh thuần cũng biến thành hai mươi lăm.
Cũng có thể nói là tại nơi mật độ linh khí càng cao, công hiệu mà Thực Linh châu có thể phát huy ra càng lớn.
Hơn nữa Sở Mộ có thể cảm giác được dưới tình huống không tu luyện. Linh khí tinh thuần từ bốn phương tám hướng hội tụ tới sẽ vây quanh thân thể hắn. Thân thể hắn có thể nói là không giây phút nào không được linh khí tinh thuần tẩm bổ.
Có lẽ trong khoảng thời gian ngắn không nhìn ra được gì. Nhưng mà sau này, thân thể của Sở Mộ nhất định sẽ càng thêm ưu tú khi so với Kiếm giả khác.
Sở Mộ quyết định về sau sẽ để khỏa Thực Linh châu cao cấp này vào tỏng ngực. Kể từ đó, coi như là không có tu luyện. Linh khí tinh thuần vẫn sẽ không ngừng hội tụ tới. Không giây phút nào khongo tẩm bổ thân thể hắn, nếu cứ như vậy. Chỗ tốt sẽ vô cùng lớn.
- Thực Linh châu đã có hiệu quả kinh người như vậy, giá trị lại cực cao. Tiểu đội kiếm vệ kia chỉ sợ sẽ không cam lòng buông tha như vậy.
Sở Mộ đột nhiên nhớ tới tiểu đội kiếm vệ muốn tranh đoạt Thực Linh châu từ tay Sở Mộ. Trong mắt hắn hiện lên một vòng tinh mang:
- Thực Linh châu đã ở trong tay ta. Bất luận kẻ nào đừng mong lấy nó đi. Nếu như bị tham lam che mờ hai mắt, ta cũng sẽ không hạ thủ lưu tình...
- Ngươi có báo cáo sai không đó?
Trong động phủ của Nghiêm Khai Minh, hắn đứng dậy, chắp hai tay ra sau lưng, đi tới trước mặt một tiểu đội trưởng kiếm vệ. Hai mắt nhìn thẳng vào mắt đối phương, nói ra từng chữ một. Khiến cho tên tiểu đội trưởng kiếm vệ này phải thừa nhận áp lực cực lớn.
- Ta khẳng định, tiểu đội mười một người chúng ta đều nhìn thấy. Đó thực sự là một đầu Thực Linh thú trưởng thành.
Tiểu đội trưởng kiếm vệ này không ngờ lại là người từng định lừa gạt Thực Linh thú từ tay Sở Mộ. hắn chính là một tiểu đội trưởng dưới tay Nghiêm Khai Minh.
- Rất tốt. Hiện tại ngươi nhanh chóng quên chuyện này đi. Nếu không đối với ngươi không có chỗ tốt nào đâu.
Trong mắt Nghiêm Khai Minh lóe lên quang mang kỳ dị. Ngữ khí mang theo vài phần uy hiếp.
- Vâng. Cái gì ta cũng không biết.
Tiểu đội trưởng kiếm vệ này phản ứng rất nhanh. Vội vàng nói. Hắn biết rõ Nghiêm Khai Minh là người tâm ngoan thủ lạt, không cẩn thận là có thể bị đối phương trực tiếp tiêu diệt.
- Được rồi. Bảo đám đội viên trong đội của ngươi cũng nên quên nó đi. Nếu như không muốn chết..
Nghiêm Khai Minh nói.
- Nghiêm đại đội trưởng, ngài yên tâm đi. Chúng ta lập tức sẽ quên không còn một chút nào.
Tên tiểu đội trưởng này thề thốt cam đoan.
- Đi xuống đi.
Nghiêm Khai Minh phất tay, đợi sau khi tên tiểu đội trưởng này rời đi, Nghiêm Khai Minh mới nở nụ cười âm tàn:
- Sở Mộ, ngươi đánh trung đội trưởng lợi hại nhất trong đội ngũ của ta. Ta đang lo không tìm được cơ hội đối phó ngươi... Thực Linh châu... Ngày tàn của ngươi tới rồi...
- Thực Linh châu, coi như là Thực Linh châu đê cấp, bất kể là tự mình dùng hay là cầm đi đấu giá, chúng ta nhất định phải thu được tới tay.
- Chậm đã, Thực Linh châu đúng là bảo bối tốt. Nhưng mà ai biết họ Nghiêm kia có đùa giỡn chút tâm tư gì không?
- Nhị ca. Họ Nghiêm kia cũng không dám đùa giỡn chút tâm tư nào đâu. Nếu không Biên Hoang ngũ hung chúng ta cũng không phải là kẻ ăn chay.
- Lão tứ nói có lý. Họ Nghiêm này tuy rằng là người tâm ngoan thủ lạt. Nhưng mà lại là kẻ bao che khuyết điểm. Lúc này tin tức ta thăm dò cũng là thực. Trung đội trưởng Triệu Hoành Chí lợi hại nhất trong đám thủ hạ hắn bị người kiếm phủ tới đánh cho trọng thương. Hắn thuộc quản lý của kiếm phủ, không thể trực tiếp động thủ, cho nên mới tìm tới chúng ta.
- Lão tam. Cẩn thận vẫn hơn. Đại ca không ở đây, ta phải phục trách an toàn cho các ngươi.
- Yên tâm đi nhị ca. Chỉ là một đóa hoa tới từ kiếm phủ, một tay ta cũng có thể chộp chết một đống.
- Học viên từ kiếm phủ tới này gọi là Sở Mộ, là người vừa mới tiến vào top một trăm Đồng Kiếm bảng. Tu vi Hóa Khí cảnh đại thành đỉnh phong. Thực lực chân chính có lẽ đạt tới Hóa Khí cảnh viên mãn bình thường. Dùng tu vi viên mãn gần đỉnh phong của tứ ca, chỉ cần cẩn thận một chút là dễ dàng thu thập được đối phương.
- Nhị ca, Tam tỷ, lão tứ, đệ đi, mọi người chờ tin tức tốt của đệ.
...
Sở Mộ đang ở trong một sơn cốc ước chừng cách mỏ linh thạch năm mươi dặm. Tòa sơn cốc này gọi là Thiên Hoang cốc. Là một sơn cốc diện tích vô cùng lớn. Cũng là một sơn cốc duy nhất trong Thiên Hoang sơn mạch, cơ hồ vô biên vô hạn.
Trong tòa sơn cốc này có rất nhiều hung thú, thậm chí là yêu thú cường đại sinh tồn, vô cùng nguy hiểm. Bình thường cũng là nơi lịch lãm rèn luyện của một ít Kiếm giả.
Tuy rằng Thiên Hoang sơn mạch tài nguyên thưa thớt, các loại linh dược khó tìm. Nhưng mà lại có đặc sản, thứ này gọi là Thiên Hoang căn.
Thiên Hoang căn này là một loại linh dược trung phẩm, thậm chí có thể coi là linh dược thượng phẩm. Một khi tìm dược bán đi cũng có thể kiếm được một số tiền lướn. Bởi vậy nó hấp dẫn rất nhiều Kiếm giả tới từ Biên Hoang thành.
Như lúc Sở Mộ đi tới Thiên Hoang cốc đã gặp phải không ít Kiếm giả. Toàn bộ đều có tu vi Hóa Khí cảnh. Chủ yếu là Hóa Khí cảnh nhập môn và Hóa Khí cảnh tiểu thành. Có một số ít là Hóa Khí cảnh đại thành.
Những Kiếm giả này thường thường đều túm năm tụm ba lại tạo thành một đội. Bọn họ lúc nhìn thấy Sở Mộ không có cố gắng tới gần, cũng không có cố tránh đi.
Tuy rằng Sở Mộ nhìn qua trẻ tuổi, nhưng mà lại phát ra kiếm khí chấn động là Hóa Khí cảnh đại thành đỉnh phong, làm cho bọn họ hết sức kiêng kỵ. Ngẫm lại, tuổi còn trẻ như vậy đã có tu vi kiếm khí hơn người như thế. Nhất định không phải là tán Kiếm giả, nếu như có thể không trêu vào thì cố gắng không nên trêu chọc.
Sở dĩ Sở Mộ đi tới Thiên Hoang cốc này hoàn toàn là thỉnh cầu của Nghiêm Khai Minh.
Dựa theo lời nói của Nghiêm Khai Minh, yêu thú trong Thiên Hoang cốc có khả năng sẽ bạo động, tạo thành quần thể công kích mỏ linh thạch. Thậm chí còn tới Biên Hoang thành. Mỗi một lần công kích đều tạo thành tổn thương rất lớn. Cho nên dò xét Thiên Hoang cốc là một nhiệm vụ thường xuyên phải thay phiên nhau làm.
Nhiệm vụ lần này là tới phiên Triệu Hoàng Chi đi chấp hành. Bất đắc dĩ một điểm là Triệu Hoàng Chí lại bị một kiếm của Sở Mộ đánh cho trọng thương. Hiện tại còn đang nằm trên giường chưa lành. Những người khác đều có nhiệm vụ của mình. Cho nên Nghiêm Khai Minh dùng thái độ thỉnh cầu mời Sở Mộ xuất mã.
Sở Mộ biết rõ uy lực một kiếm của hắn, Triệu Hoàng Chí kia nhất định phải chịu tổn thương. Nhưng mà nghỉ ngơi vài ba ngày là khôi phục không sai biệt lắm. Nói trọng thương chưa lành thuần túy chỉ là lấy cớ.
*****
Nhưng mà Sở Mộ vẫn đáp ứng với Nghiêm Khai Minh, đã tới nơi này trấn thủ mỏ linh thạch. Như vậy tuần tra cũng là một loại trách nhiệm của hắn. Thứ hai, hắn cũng muốn nhìn xem trong hồ lô của Nghiêm Khai Minh bán thuốc gì.
Hắn cảm thấy nếu như Nghiêm Khai Minh quả thực muốn ra tay với hắn, có lẽ đây sẽ là một cơ hội. Có lẽ đối phương sẽ hành động.
Một mặt chờ đợi hậu chiêu của Nghiêm Khai Minh, một mặt Sở Mộ dò xét Thiên Hoang cốc. Xem xét động tĩnh của yêu thú. Ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy yêu thú qua lại.
Cùng lúc đó, một đạo thân ảnh mang theo khí tức như hung thần, giống như tứ chi đang chạy trên mặt đất. Giống như một con sói đói nhanh chóng chạy trên Thiên Hoang sơn mạch, phóng về phía Thiên Hoang cốc.
Những nơi hắn đi qua, rất nhiều Kiếm giả từ xa đã cảm nhận được cỗ sát khí này đánh úp tới. Vẻ mặt đại biến, tái nhợt vô cùng. Cả đám liên tục tránh né, tránh ra xa xa. Sợ như rắn rết.
Có một ít Kiếm giả không tránh né kịp, rất là không may, bị đạo thân nhảy đang xông tới kia dùng một trảo sắc bén giống như vuốt sói đánh qua. Quang mang lạnh lẽo hiện lên, lập tức có máu tươi phun ra, thân thể đổ ập xuống. Trên cổ hoặc là ngực đều có thể thấy được vết trảo, xương cốt trắng hếu, trực tiếp chết thảm.
- Là Lão tử Lâm Trung Lang trong Biên Hoang ngũ hung.
Có Kiếm giả già dặn kinh nghiệm thông qua phương thức di chuyển và một thân sát khí, cùng với miệng vết thương trên người những Kiếm giả chết đi mà xác định thân phận của đạo thân ảnh kia. Những người này hô nhỏ một tiếng, toàn thân không nhịn được run rẩy. Cảm thấy run rẩy từ tận đáy lòng.
Người sinh sống trong biên hoang này, ai mà khong biết tới hung danh hiển hách của Biên Hoang ngũ hung chứ? Cho dù là một người bình thường không có tu luyện cũng có thể nói ra hai ba chuyện cực kỳ hung ác của Biên Hoang ngũ hung.
- Biên Hoang ngũ hung xuất hiện, lại có tai ương, máu tươi chảy ra.
- Lần này không biết sẽ là ai?
Từ xa Sở Mộ cũng đã cảm nhận được một cỗ sát khí rất đậm đặc, vô cùng đáng sợ nhanh chóng tới gần. Cỗ sát khí kia giống như là chó sói, hung ác vô cùng, muốn thôn phệ người khác. Kiếm giả Kiếm Khí cảnh chung quanh dưới cỗ sát khí này trực tiếp xụi lơ, người nhát gan thậm chí còn bĩnh ra quần.
Chợt, Sở Mộ nhìn thấy một đạo thân ảnh như sói đang chạy về phía mình. Đối phương chỉ còn cách chừng trăm mét. Là một nhân loại, mặc một thân da sói, thân thể tráng kiện. Cơ bắp toàn thân khiến cho người ta có cảm giác tràn ngập lực lượng.
Người này thoạt nhìn chừng ba mươi mấy tuổi. Hai mắt không giống với người bình thường. Không biết là do trời sinh hay tu luyện công pháp nào đó tạo tành. Có cảm giác giống như là chó sói vậy. Khiến cho người ta sởn hết gai ốc.
Làn da trên người hắn màu đồng, cố ngắn, toàn ngấn, bị cằm che hết, làm cho hắn thoạt nhìn tràn ngập dã tính.
Sát khí đáng sợ giống như được chó sói hung ác quấn thân. Toàn thân hắn không lúc nào không khiến cho người ta sợ hãi, cảm nhận được nguy hiểm. Khi nhìn thấy hắn, đồng tử Sở Mộ không nhịn được co rút lại như châm.
Hóa Khí cảnh viên mãn, nhưng mà không phải là Hóa Khí cảnh viên mãn bình thường. Khí tức chấn động phát ra đã tới gần Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong. Tu vi kiếm khí như vậy, hơn nữa lại thêm sát khí đáng sợ chấn động. Kiếm giả viên mãn bình thường cũng không phải là đối thủ của đối phương.
- Người này không biết hai tay đã giết bao nhiêu người. Nhiễm quá nhiều máu tanh cho nên mới có loại sát khí này.
Sở Mộ âm thầm nói, hắn có cảm giác, đối phương vì mình mà tới.
Chỉ thấy trong lòng tên hung nhân kia móc ra môt tờ giấy, chăm chú nhìn vào tờ giấy, lại nhìn chung quanh một chút. Cuối cùng ánh mắt nhìn về phía Sở Mộ, lại nhìn tờ giấy trong tay.
- Chính là ngươi.
Một tiếng quát giống như dã thú gầm từ trong miệng người này cuồn cuộn truyền ra. Hung nhân này ném tờ giấy trong tay đi. Thân thể bổ nhào về phía trước. Hai tay mạnh mẽ khẽ chống xuống đất, hai tay hai chân giống như một con chó sói hung mãnh, dùng tốc độ như thiểm điệm phóng tới Sở Mộ.
Sát khí đáng sợ dẫn đầu hóa thành một con chó sói hung ác trùng kích vào người Sở Mộ. Cỗ sát khí vô hình này trùng kích làm cho tóc tai, chéo áo của Sở Mộ tung bay.
- Quả nhiên là vì ta mà tới. Tờ giấy kia có lẽ là bức họa của ta.
Sở Mộ âm thầm nói, hai mắt nhanh chóng nhìn chằm chằm vào đạo thân ảnh như chó sói hung ác đang nhanh như thiểm điện tới gần mình. Chính diện thừa nhận khí tức trùng kích như hung thần kia, Sở Mộ không sợ hãi chút nào.
Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong?
Thì sao chứ?
- Mục tiêu của Lâm Trung Lang là Kiếm giả trẻ tuổi kia.
- Tu vi Hóa Khí cảnh đại thành đỉnh phong, còn trẻ như vậy nhất định là đệ tử đại gia tộc hoặc là kiếm phái gì đó. Nói không chừng lại là đệ tử Đại Khôn kiếm phủ. Tiền đồ không thể hạn lượng. Đáng tiếng lại bị hung nhân Biên hoang nhìn chằm chằm vào. Như vậy cũng chỉ có một con đường chết mà thôi.
- Chuyện gì xảy ra? Kiếm giả trẻ tuổi này sao lại trêu vào Biên hoang ngũ hung cơ chứ?
- Ai biết được. Dù sao người bị Biên Hoang ngũ hung nhìn chằm chằm vào thì cũng chỉ có một con đường chết mà thôi. Huống chi tu vi hắn cách biệt quá lớn với Lâm Trung Lang.
Mọi người chung quanh nói chuyện. Lúc này khoảng cách của Lâm Trung Lang kia với Sở Mộ còn không tới ba mươi mét.
Mặc kệ đối phương là ai, vì sao tới đây. Nói ngắn gọn, Sở Mộ từ trên người kẻ này cảm nhận được nguy hiểm. Cảm nhận được sát ý. Cho nên hắn rút kiếm ra, đánh ra hai đạo kiếm khí.
Hai đạo kiếm khí này đều ẩn chứa một tia lực lượng của Tê Liệt ý cảnh. Trực tiếp xé rách không khí, khiến cho tốc độ của kiếm khí bắn ra nhanh hơn.
- Thật nhanh.
Xa xa... Những Kiếm giả kia khiếp sợ, khiếp sợ vì tốc độ xuất kiếm và tốc độ kiếm khí bay ra của Sở Mộ.
Lâm Trung Lang cũng kinh hãi, nhưng mà hắn cũng không đặt vào trong mắt. Chỉ thấy thân thể trong lúc phóng tới của hắn nhoáng lên mọt cái. Tay đánh ra hai đạo kiếm khí, giống như lưu tinh phá nguyệt phóng tới Sở Mộ.
Tiếp theo, hai tay Lâm Trung Lang tạo thành trảo, hung hăng chộp về phía Sở Mộ lúc chỉ còn cách nhau vài mét. Tiếng vải vóc bị xé rách vang lên. Có hơn mười đạo hàn mang cực kỳ đáng sợ bắn tới, lưu lại dấu vết rõ ràng trong không khí.
Trảm Phong kiếm vung lên, Sở Mộ dùng một kiếm đánh tan mười đạo hàn mang, đồng thời hắn còn cảm nhận được một cỗ lực lượng phản chấn bắn tới. Hán vội vàng tá lực, giảm bớt lực phản chấn. Đồng thời lúc này hai tay Lâm Trung Lang kia rút ra hai thanh đoản kiếm giống như răng sói bên hông, hung hăng đâm về phía Sở Mộ.
Nhanh, vô cùng nhanh.
Hung ác, cực đoan mà hung ác.
Hung, trí mạng.
CÔng kích như vậy vừa ngắn gọn, vừa trực tiếp lại sắc bén, trí mạng. Cơ hồ ném đi tất cả những động tác dư thừa. Gần như là phản phác quy chân của giết chóc.
Mục đích chỉ có một, đánh chết mục tiêu.
Lần thứ nhất Sở Mộ đi tới thế giới này, lần đầu tiên Sở Mộ gặp phải đối thủ đáng sợ như vậy.
← Ch. 0306 | Ch. 0308 → |