← Ch.0329 | Ch.0331 → |
- Muốn giết ta? Không dễ dàng như vậy đâu.
Đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ tức giận, sát khí bộc phát, thân thể lập lòe, thậm chí có vài đạo ảo ảnh lập lòe hiển hiện, làm cho người ta khó có thể phân biệt ra thật giả.
Ngay sau đó, những ảo ảnh có thể dùng giả đánh tráo này bắn ra toàn bộ, có ba đạo bắn về phía Chu Thiên Chiếu, ba đạo bắn về phía Sở Mộ.
Chu Thiên Chiếu vung kiếm thi triển kiếm chiêu, đánh trúng toàn bộ ba đạo thân ảnh, lập tức nghiền nát, hóa ra là ảo ảnh.
Trong ba đạo thân ảnh lao về phía Sở Mộ có một đạo xuất kiếm, cuồng phong ngưng tụ trên thân kiếm, tiếng thét không dứt bên tai, một kiếm này nhanh như thiểm điện, khiến cho trong lòng người run sợ, rung động.
- Phong khởi... Vân động.
Bên tai dường như cũng truyền tới tiếng quát chói tai của đối phương, còn có Phong chi ý cảnh mạnh mẽ đang chấn động.
Một kiếm nhanh như thiểm điện chém giết, lập tức chém qua thân thể Sở Mộ, không có chút trở ngại nào. Trong mắt Chu Thiên Chiếu, Sở Mộ bị chém ngang lưng, vẻ vui mừng trong mắt hắn nhanh chóng chuyển thành ngạc nhiên.
Bởi vì kia chẳng qua chỉ là một đạo tàn ảnh, chân thân của Sở Mộ hiện tại ở sau lưng đối phương. Đồng tâm kiếm thi triển Kinh Phong Liệt, ba thành Tê Liệt ý cảnh sắc bén khôn cùng.
Cảm nhận sự sắc bén đáng sợ sau lưng, trực tiếp muốn xé rách kiếm khí hộ thể của mình. Sắc mặt đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ đại biến, thân thể ở trên không trung mạnh mẽ lướt ngang ba thước, nhanh chóng quay người đâm lại một kiếm, cuồng phong lan tràn.
- Chết.
Tiếng quát lạnh lẽo của Chu Thiên Chiếu truyền tới, Đại Nhật kiếm thuật được thi triển, một cỗ Hỏa chi ý cảnh mạnh mẽ chấn động, tản mát ra nhiệt độ cao tới đáng sợ, cơ hồ có thể hòa tan sắt thép.
Kiếm của Chu Thiên Chiếu cũng giống như hóa thành một mặt trời, chiếu sáng khắp nơi, có vô số kiếm quang đáng sợ xé rách không khí.
Đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ không thể không dừng lại, vội vàng thi triển thân pháp đáp xuống đất. Mũi chân điểm nhẹ mặt đất một cái, nhanh chóng thoát đi. Nhưng mà kiếm của Sở Mộ lại vô thanh vô tức hiển hiện trước mắt hắn, giống như giòi trong xương, tùy ý để thân thể hắn biến ảo, Sở Mộ thủy chung vẫn đi theo trước mặt hắn, một kiếm đánh tới.
Thân pháp của hắn tương tự với Huyễn Ảnh bộ, cũng thuộc về cấp độ siêu giai. Nhưng mà so với Huyễn Ảnh bộ lại còn có chút chênh lệch, ở trong mắt Sở Mộ đương nhiên bị nhìn thấu.
Không có chỗ né tránh, một kiếm bị ngăn cản. Tay Sở Mộ run lên, lực lượng chấn động trụ cột viên mãn được thể hiện ra, một kiếm đánh văng kiếm của đối phương, đâm thẳng về cổ họng.
Chu Thiên Chiếu lần nữa đuổi giết tới, Đại Nhật kiếm thuật lại được thi triển.
Trước có Sở Mộ, sau lưng có Chu Thiên Chiếu. Đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ đã không có cách nào né tránh, hắn đánh ra một kiếm, ý đồ muốn kéo Sở Mộ xuống nước.
Thi triển Huyễn Ảnh bộ, ba đạo ảo ảnh nhất thời làm cho một kiếm của đối phương thất bại. Đại nhân thiên chiếu của Chu Thiên Chiếu đánh vào lưng đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ kia. Một tiếng hét thảm vang lên, miệng phun ra máu tươi, cả người bay về phía trước, toàn thân phảng phất như bị đốt cháy, khét lẹt.
Lúc vừa mới xông qua bên người Sở Mộ, Sở Mộ khẽ vung kiếm rạch qua cổ họng hắn, người này lập tức bị mất mạng.
- Kiếm thuật của sư đệ rất hay.
Chu Thiên Chiếu cười ha hả, nói.
Thi thể đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ đổ ập về phía trước, máu tươi vãi ra mặt đất như vẩy mực. Ngay sau đó, chỉ thấy thân thể hắn nhanh chóng trở nên phai nhạt. Sau ba tức, tính cả máu tươi trên mặt đất cũng biến mất không còn một mảnh, bất kỳ vật gì cũng không có để lại, phảng phất như chưa từng xuất hiện vậy.
- Sư đệ, theo ta thấy những hoang thạch này chúng ta chia đều đi.
Chu Thiên Chiếu tiếp tục nói rồi đi về phía Sở Mộ.
Sở Mộ đưa lưng về phía Chu Thiên Chiếu cho nên không có chứng kiến nụ cười quỷ dị trên mặt Chu Thiên Chiếu.
Vẫn không trả lời, Chu Thiên Chiếu khi còn cách Sở Mộ chừng năm trượng tức thì đâm ra một kiếm. Một kiếm này ngưng tụ sáu thành hai Hỏa chi ý cảnh, toàn lực xuất kích. Còn có Tiên thiên kiếm khí hỏa hệ ngưng tụ, hung hiểm tới cực điểm.
Quá mức đột nhiên, hai mắt Chu Thiên Chiếu bắn ra quang mang vô cùng hung ác, một kiếm này muốn giết chết Sở Mộ.
Một kiếm tuyệt sát đâm thủng thân thể Sở Mộ, sắc mặt Chu Thiên Chiếu lập tức biến đổi. Bởi vì một kiếm này cũng không có cảm giác đâm vào huyết nhục.
Cảm giác nguy cơ tràn ngập xuất hiện, trong mắt Chu Thiên Chiếu hiện lên hàn mang, vội vàng né tránh sang một bên.
Trong nháy mắt Chu Thiên Chiếu ra tay, Sở Mộ đã có phản ứng. Đối với người như Chu Thiên Chiếu, Sở Mộ sao có thể yên tâm đem hậu phương giao cho hắn cơ chứ?
Sự thực chứng minh, quả nhiên Chu Thiên Chiếu không có ý tốt.
Thông minh quá sẽ bị thông minh hại, Sở Mộ nắm lấy tiên cơ phản kích. Một kiếm giống như mưa to, Tê Liệt ý cảnh dung nhập vào trong đó, mỗi một kiếm đều là u ám kiếm quang và Tê Liệt ý cảnh, cùng với Thiên nguyên kiếm khí dung hợp với nhau. Không chỉ có nhanh hơn, uy lực cường đại tới mức không thể nào tưởng tượng nổi.
Từng kiếm nối tiếp nhau, rậm rạp, chằng chịt, kiếm quang lạnh lẽo, kiếm ảnh soàn soạt, kiếm khí tung hoành. Chu Thiên Chiếu không thể không cố gắng, dùng toàn bộ tâm thần né tránh và đón đỡ, căn bản không có cách nào phản kích.
Hắn vốn cho rằng mình đánh lén sẽ có hiệu quả, dùng một kiếm giết chết Sở Mộ. Nào ngờ kết quả không những không giết được Sở Mộ, mà còn để cho Sở Mộ nắm lấy cơ hội phản kích. Trong tích tắc công kích như bão táp mưa sa đánh tới, khiến cho hắn không có thời gian thở dốc, không thể nào phản kích được.
Chỉ cần hơi chút có dấu hiệu phản kích, lập tức bị đối phương nhìn thấu, lập tức có công kích nhằm vào, khiến cho hắn chỉ có thể lần lượt đón đỡ và né tránh, vô cùng nghẹn khuất.
Khống chế tiết tấu.
Bất kể nói như thế nào, Chu Thiên Chiếu muốn giết Sở Mộ, Sở Mộ đều có lý do giết lại hắn.
Nếu như để cho Sở Mộ biết rõ, người ở sau lưng sai bảo Nghiêm Khai Minh muốn giết hắn là Chu Thiên Chiếu, chỉ sợ hắn đã sớm động thủ với Chu Thiên Chiếu.
Chu Thiên Chiếu bị bức bách tới gần vách tường, căn bản không có cách nào phản kích được.
Luận ý cảnh, sáu thành hai Hỏa chi ý cảnh của hắn không bằng ba thành ba Tê liệt ý cảnh của Sở Mộ. Coi như là uy lực của sáu thành ba Hỏa chi ý cảnh cũng không bằng ba thành ba Tê Liệt ý cảnh.
Luận kiếm thuật, tạo nghệ kiếm thuật của Chu Thiên Chiếu so với Sở Mộ đó là cách biệt giữa trời và đất. Giữa cả hai căn bản không thể nào so sánh nổi.
Luận thiên phú chiến đấu, các phương diện, tố chất của Sở Mộ còn ở trên Chu Thiên Chiếu.
Thứ duy nhất Chu Thiên Chiếu có thể chiến thắng Sở Mộ là tu vi kiếm khí. Nhưng mà phương diện này không thể nào mang tới quá nhiều ưu thế cho hắn. Dưới tình huống Sở Mộ cố ý, Chu Thiên Chiếu căn bản không có cách nào phản kích.
- Sở sư đệ, dừng tay, mau dừng tay.
← Ch. 0329 | Ch. 0331 → |