Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0352

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0352: Ép mua ép bán
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Phí tổn quầy hàng ở tầng thứ tư Địa Hoang lâu là một vạn khối linh thạch hạ phẩm một ngày. Lập tức nộp lên, ngày hôm sau nếu muốn bày bán thì lại phải nộp trước.

Kể từ đó cũng ngăn chặn những kẻ muốn đục nước béo cò.

Nếu không vạn nhất cầm thứ không quá trân quý tới tầng thứ tư lăn lộn, bán hàng, đây không phải là muốn lộn xộn hay sao? Nếu như phải tăng thêm nhân thủ xét duyện đồ buôn bán, còn không bằng áp dụng quy chế thu phí tạo thành một cửa ải ngăn cản đám người kia.

Một vạn khối linh thạch hạ phẩm đối với rất nhiều Kiếm giả mà nói, lợi nhuận một năm của bọn họ cũng không tới được một vạn khối. Cho nên bảo bọn họ xuất một vạn khối linh thạch hạ phẩm để mua quầy bán hàng trên tầng thứ tư này, hơn nữa chỉ có một ngày để bán những đồ vật giá trị không tới một vạn linh thạch hạ phẩm, loại hành động phá sản này quả thực bọn họ không làm được.

Đương nhiên chuyện này cũng không tránh được xuất hiện một chút tình huống ngoài ý muốn. Ví dụ như một Kiếm giả không có được nhiều linh thạch, nhưng mà ngoài ý muốn nhận được bảo vật gì đó, chỉ là không có tư cách tiến vào tầng thứ tư. Như vậy chỉ có thể mở quầy hàng ở tầng thứ hai, cuối cùng bị người khác chiếm tiện nghi. Chuyện này cũng không phải là không có, chỉ là cực nhỏ.

Thứ Sở Mộ lấy ra buôn bán đại bộ phận là kiếm khí.

Sau khi giết chết Biên Hoang ngũ hung thu được năm thanh kiếm khí thượng phẩm. Trừ kiếm khí của Độc Nhãn Long tổn hại ra, tứ hung khác tổng cộng có sáu thanh kiếm khí. Trong đó Lâm Trung Lang và Vân Trung Hạc sử dụng hai thanh đoản kiếm tạo thành bất đồng.

Ngoài ra còn có kiếm khí đạt được từ địa cung. Trong ba thanh kiếm khí thượng phẩm thì Tốc không kiếm bị Sở Mộ lựa chọn sử dụng. Hai thanh kiếm khí khác đương nhiên không có tác dụng gì với Sở Mộ, trước mắt hắn lại cần một số lượng lớn linh thạch, cho nên mới lấy ra bán.

Trừ chín thanh kiếm khí thượng phẩm ra, còn có hai oản luân không gian, một là oản luân không gian hạ phẩm, lấy được từ Độc Nhãn Long. Một là Oản luân không gian trung phẩm, lấy được từ Thiên Hoang địa cung.

Sở Mộ ở trong Thiên Đan các từng xem qua Thiên Hoang đan trung phẩm và Thiên Hoang đan thượng phẩm, lúc đó hắn đã biết rõ. Những Thiên Hoang căn của hắn sau khi luyện chế thành Thiên Hoang đan căn bản không đủ để cho hắn sử dụng tu luyện Thiên Hoang kiếm thể.

Cho nên hắn cần thêm Thiên Hoang đan nữa. Mà muốn cần thêm, phải có linh thạch mua sắm. Chính bởi vì vậy hắn mới không thể không tới tầng thứ tư này bày quầy hàng, đem những kiếm khí và oản luân không gian này mang ra bán.

Cái giá Sở Mộ đưa ra rất công đạo, mảnh kiếm khí của Độc Nhãn Long bởi vì tổn hại, cho nên giá cả cao hơn kiếm khí trung phẩm bình thường một chút. Một vạn khối linh thạch hạ phẩm. Về phần sáu thanh thượng phẩm kiếm khí của tứ hung khác trong Biên Hoang ngũ hung thì có giá bằng nhau. Một thanh ba vạn khối linh thạch hạ phẩm.

Về phần kiếm khí thượng phẩm mang ra từ Thiên Hoang địa cung càng thêm xuất sắc, cho nên Sở Mộ định giá một thanh năm vạn khối linh thạch hạ phẩm. Oản luân không gian hạ phẩm cũng có giá năm vạn, nhưng oản luân không gian trung phẩm lại có giá năm mươi vạn.

Tổng tính toán, giá trị những kiếm khí và oản luân không gian Sở Mộ lấy ra buôn bán này chừng tám mươi bốn vạn khối linh thạch hạ phẩm, tuyệt đối là một bút thu nhập lớn.

Kỳ thực những thu hoạch của Sở Mộ trong địa cung có g ía trị mấy trăm vạn, thậm chí có khả năng hơn một ngàn vạn. Những thứ lấy ra bán chỉ là chút lòng thành. Chỉ có oản luân không gian trung phẩm mới đáng giá một chút. Mà những thứ còn lại là một oản luân không gian trung phẩm, kiếm khí cực phẩm. Quan trọng nhất là hơn mười khoáng thạch luyện chế Thiên Hoang kiếm kia. Mỗi một khối giá trị ít nhất cũng hơn hai mươi vạn khối linh thạch hạ phẩm.

Về phần mấy linh dược cực phẩm kia quả thực không tệ, tổng giá trị cũng không quá mười vạn linh thạch hạ phẩm.

Kiếm giả đi dạo quanh tầng bốn này rất nhiều, tu vi của đám Kiếm giả này ít nhất cũng là Hóa Khí cảnh, cũng không thiếu Kiếm giả Khí Hải cảnh.

Sở Mộ vừa bày hàng không được bao lâu đã có người đi qua nhìn. Bất quá không có ai có ý mua sắm, lập tức quay người rời đi. Sở Mộ cũng không có rốt cuộc, chung quy cũng sẽ có người tới hỏi.

Quả nhiên, qua một lát, lại có một người đi tới, nhìn qua nhìn lại đám kiếm khí thượng phẩm, lại hỏi Sở Mộ vài câu, sau đó lấy ra năm tấm linh thạch tạp Thanh đồng hạ phẩm cho Sở Mộ. Mỗi một tấm linh thạch tạp thanh đồng này có giá một vạn khối linh thạch hạ phẩm, đến lúc đó có thể đi tới người chịu trách nhiệm tầng thứ tư Địa Hoang lâu này đổi lấy linh thạch hạ phẩm, cũng có thể dùng để trả tiền mua sắm.

Dù sao cũng không phải mỗi một Kiếm giả đều có oản luân không gian. Mà Kiếm giả có oản luân không gian cũng chỉ là hạ phẩm, không có cách nào nhét vào được nhiều linh thạch.

Cho nên linh thạch tạp trở thành một loại hình thức trả tiền thay thế linh thạch, linh thạch tạp phân thành bốn đẳng cấp, màu sắc khác nhau. hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm. Màu sắc thì phân biệt là hắc thiết, thanh đồng, bạc ngân, hoàng kim.

Linh thạch tạp hắc thiết hạ phẩm, đại biểu cho một ngàn khối linh thạch hạ phẩm. Linh thạch tạp Thanh đồng hạ phẩm đại biểu cho một vạn khối linh thạch hạ phẩm. Mà linh thạch tạp hắc thiết trung phẩm đại biểu cho một ngàn khối linh thạch trung phẩm, cứ tính gấp mười lần linh thạch hạ phẩm mà suy ra.

Sau khi có người thứ nhất mua, không bao lâu lại có người thứ hai tới.

Thứ như kiếm khí vĩnh viễn không thiếu người mua, người mua thứ hai mua hai phần đoản kiếm như răng nanh, tổng cộng sáu vạn linh thạch hạ phẩm, là sáu linh thạch tạp Thanh đồng hạ phẩm.

Sau hai thời thần, ngay cả thanh kiếm khí thượng phẩm bị đứt mũi kiếm của Độc Nhãn Long cũng bị mua đi. Oản luân không gian hạp hẩm cũng bị mua, chỉ còn lại oản luân không gian trung phẩm.

Sở Mộ thu được ba mươi bốn vạn khối linh thạch hạ phẩm. Giá trị của oản luân không gian truung phẩm là năm mươi vạn khối linh thạch hạ phẩm, Kiếm giả bình thường căn bản không mua nổi, cho nên Sở Mộ cũng không cảm thấy sốt ruột.

Thời gian chậm rãi trôi qua, vừa rồi Sở Mộ bán đi không ít kiếm khí, khiến cho những chủ quán bên cạnh đỏ mắt không thôi.

Chỉ là đỏ mắt thì đỏ mắt, thậm chí còn có không ít người sinh ra tâm tư không tốt, nhưng cũng không dám động thủ. Nơi này chính là nơi Thiết Huyết kiếm vệ duy trì trật tự, trừ phi là tìm đường chết mới dám ra tay.

*****

Lúc này có một người trung niên mặc y phục màu xanh, chắp tay sau lưng đi tới. Người này đứng trước quầy hàng của Sở Mộ, ánh mắt nhìn vào oản luân không gian trung phẩm, trong mắt hiện lên một vòng tinh mang.

- Tiểu huynh đệ, oản luân không gian trung phẩm này giá ba mươi vạn khối linh thạch hạ phẩm, ta lấy.

Tên trung niên mặc áo bào xanh, vẻ mặt hiền lành này căn bản không cho Sở Mộ có cơ hội phản bác nào. Trực tiếp lấy ra ba tấm linh thạch tạp ngân sắc từ trong oản luân không gian hạ phẩm bắn về phía Sở Mộ. Ba tấm linh thạch tạp xoay tròn trên không trung, sau đó tạo thành hình quạt, rơi xuống trước mặt Sở Mộ.

Trung niên mặc áo bào xanh này có tu vi Khí Hải cảnh, chiêu thức này càng làm lộ rõ năng lực khống chế vật của hắn, cũng nói tạo nghệ kiếm thuật của hắn không tầm thường. Chỉ là đối phương làm vậy khiến cho hai mắt Sở Mộ nhíu lại, hắn đã hiểu, đối phương nhìn như vẻ mặt hiền lành nhưng trong lòng có suy nghĩ đen tối.

Ra oai phủ đầu.

- Còn thiếu hai tấm.

Sở Mộ cũng không có bị chấn nhiếp, hắn nhìn ba tấm linh thạch tạp trước mắt rồi nói với trung niên mặc áo bào xanh kia.

Mí mắt trung niên mặc áo bào xanh khẽ ruun lên, trong mắt hiện lên tinh mang. Mũi khẽ hừ một cái, biểu lộ vẻ bất mãn và giận dữ trong lòng hắn. Chỉ là một Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn, không biết lấy vận may từ nơi nào thu được một cái oản luân không gian trung phẩm, không ngờ lại dám cự tuyệt hắn.

Hắn cũng từng nghĩ qua, Sở Mộ có thể là người của đại gia tộc, thế lực lớn nào đó, nhưng mà hắn lập tức vứt bỏ suy nghĩ này. Nếu như thực sự là người của đại gia tộc, thế lực lớn, sẽ không mở quầy hàng ở đây, càng không bán ra oản luân không gian trung phẩm.

Thứ nhất là thân phận, thứ hai là tính trân quý của oản luân không gian trung phẩm. Cho dù là bản thân hắn cho tới bây giờ cũng không có. Nếu như là người có thể có được oản luân không gian trung phẩm, nhất định cũng sẽ không để mười vạn linh thạch hạ phẩm vào trong mắt.

Huống chi căn cứ vào kinh nghiệm của hắn, Kiếm giả tới Địa Hoang lâu này bầy hàng, coi như có chỗ dựa, cũng không lớn.

Cho nên trung niên mặc áo bào xanh cảm thấy mình đã nắm được đối phương, trừ phi người Khương gia ra mặt.

Hiển nhiên Sở Mộ cũng không quen biết gì người Khương gia, nhưng mà hắn không dễ bị đối phương nắm bắt.

- Ta gọi là Thường Tự Tại.

Trung niên mặc áo bào xanh xoay xoay chiếc nhẫn trên ngón cái của bàn tay trái, một mặt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Vẻ mặt hiền lành từ từ cứng lại, chậm rãi mở miệng nói, thanh âm không lớn không nhỏ, vừa vặn để cho người bên cạnh nghe được

Thường Tự Tại là ai?

Sở Mộ không biết, nhưng mà nhìn vẻ mặt liên tục biến đổi của đám chủ quầy hàng chung quanh hắn đã biết tên Thường Tự Tại này có thân phận không nhỏ. Trong đầu hắn hiện lên một đạo linh quang. Thường Tự Tại này họ Thường, chẳng lẽ là người Thường gia trong Biên Hoang thành?

Quả thực là người Thường gia thì phiền toái không nhỏ.

Bất quá cho dù Thường Tự Tại là người thường gia, Sở Mộ cũng không có khả năng đem oản luân không gian trung phẩm bán với cái giá ba mươi vạn khối linh thạch hạ phẩm cho đối phương. Lại còn dưới tình huống đối phương vừa gặp mặt đã ra oai phủ đầu.

- Ta là Thường Tự Tại của Thường gia.

Trung niên mặc áo bào xanh lần nữa bổ sung, trên mặt hiện lên vẻ kiêu ngạo như ta đây là người của Thường gia, ta vì đó mà kiêu ngạo, đắc ý vậy. Sở Mộ đã đoán được cho nên không có gì là cả kinh. Hắn lại nghe Thường Tự Tại tiếp tục nói:

- Dùng ba mươi vạn linh thạch hạ phẩm mua oản luân không gian trung phẩm của ngươi đó là để mắt tới ngươi. Bán cho ta, ta cũng sẽ nhớ kỹ ngươi. Về sau ở Biên Hoang thành này có phiền phức gì, khi tâm tình tốt ta sẽ giải quyết thay ngươi. Nhưng nếu như ngươi rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt vậy cũng đừng trách ta không khách khí.

Có thể là bởi vì chắc chắn Sở Mộ không có chỗ dựa, bản thân mình lại là người Thường gia, hơn nữa lại có tu vi Khí Hải cảnh tiểu thành, đủ loại nhân tố khiến cho Thường Tự Tại không chút kiêng nể Sở Mộ:

- Cho dù ngươi lấy ra ba mươi vạn khối linh thạch hạ phẩm nữa ta cũng không bán cho ngươi.

Sở Mộ vô cùng chán ghét uy hiếp, không chút khách khí phản bác. Kiếm giả Khí Hải cảnh tiểu thành thì sao chứ? Thường gia thì sao chứ

- Tiểu tử, đừng tưởng rằng ở trong Biên Hoang thành có Thiêt Huyết kiếm vệ là ngươi có thể an toàn. Chỉ cần ngươi đi ra khỏi Biên Hoang thành, ta sẽ lập tức chém chết ngươi dưới thân kiếm.

Thường Tự Tại để lại một câu đọc ác, tràn ngập sắc bén, sát phát. Tay vung lên kiếm khí, ba tấm linh thạch tạp ngân sắc hạ phẩm tự động rơi vào trong tay hắn rồi biến mất.

Hừ lạnh một tiếng, hai mắt lạnh như băng quét qua trên mặt Sở Mộ, Thường Tự Tại lúc này mới quay người nhan chóng rời đi, chỉ lưu lại bóng lưng khiến cho mọi người chung quanh hồi hộp.

Đám chủ quầy chung quanh liên tục dùng ánh mắt thương cảm nhìn Sở Mộ.

Quả thực ở trong Biên Hoang thành thành, cho dù là Thường gia cũng phải tuân thủ quy tắc mà Khương gia định ra. Nếu không Khương gia cũng không bởi vì bọn họ là một trong tứ đại gia tộc của Biên Hoang thành mà tha tội.

Nhưng mà chỉ cần không động thủ trong thành, chỉ là uy hiếp, Khương gia sẽ không đi quản. Một khi rời khỏi Biên Hoang thành, Khương gia càng không để ý tới. Như vậy có thể đoán được kết cục của Kiếm giả trẻ tuổi này khi đắc tội với Thường Tự Tại ra sao.

Có lẽ là bởi vì Thường Tự Tại xuất hiện, làm cho kế tiếp không có ai nhìn vào sạp hàng của Sở Mộ, oản luân không gian trung phẩm cũng vì thế mà không bán đi được.

Vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi, bộ dáng vẫn phong vân khinh đạm như cũ, dường như không đặt bất luận chuyện gì vào trong mắt. Phần thong dong này khiến cho người ta kinh ngạc, đồng thời cũng có một ít người cho rằng hắn ra vẻ bình tĩnh, kỳ thực trong lòng khẩn trương vạn phần.

Bất kể nói như thế nào, mãi cho tới đêm khuya, thời gian bày hàng mới chấm dứt. Oản luân không gian trung phẩm vẫn còn, Sở Mộ đành phải thu lại, rời khỏi Địa Hoang lâu.

- Mục tiêu rời khỏi Địa Hoang lâu, chú ý hành tung bước tiếp theo của hắn.

Có một ánh mắt âm thầm theo dõi nhất cử nhất động của Sở Mộ. Sở Mộ cũng có cảm giác mình bị theo dõi, nhưng mà hắn không nhìn thấy người, chỉ mơ hồ cảm thấy người này có liên quan tới Thường Tự Tại của Thường gia kia.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)