← Ch.0371 | Ch.0373 → |
Hết thảy mọi chuyện không có liên quan tới Sở Mộ, mỗi một này hắn đều theo lệ tu luyện Thiên Nguyên cửu chuyển và kiếm thuật. Sau đó lại tiến vào Ngộ kiếm thất, tìm hiểu Vân chi ý cảnh.
Nhoáng cái lại hai mươi ngày trôi qua, từ lúc Sở Mộ trở về kiếm phủ cũng được hai tháng.
Hôm nay, trong kiếm lâu Thiên cấp số một cửu viện, trong khi tu luyện thân thể Sở Mộ khẽ chấn động, tiếp theo hai mắt mở ra. Trong mắt có tinh mang lưu chuyển, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng.
- Cốt tủy rốt cuộc cũng rèn luyện tốt, kế tiếp là xương cốt.
Sở Mộ lầm bầm nói.
Đến lúc này, dùng ba mươi ngày, Sở Mộ rốt cuộc cũng thiên hoang hóa hoàn tất cốt tủy theo như tầng thứ ba của Thiên Hoang kiếm thể. Triệt để Thiên Hoang hóa. hắn lập tức cảm giác được máu tươi mình dường như cũng xảy ra biến hóa rất nhỏ nào đó, không có cách nào giải tích. Thay đổi một cách chậm rãi, trong lúc vô tri vô giác.
Cốt tủy tạo máu, cũng không phải là lời nói vô căn cứ. Kể từ đó, Thiên Hoang hóa cốt tủy và Thiên Hoang hóa trái tim, hai bút cùng vẽ, đối với tiến độ Thiên Hoang hóa của máu tươi cũng hơi tăng lên. Sở Mộ có thể yên tâm đi tu luyện cái khác. Nói không chừng sau khi Thiên hoang hóa xong thứ khác, Huyết dịch thiên cũng tu luyện hoàn thành.
Cho dù còn chưa tu luyện hoàn tất cũng nhất định hoàn thành hơn phân nửa, đến lúc đó muốn luyện thành chẳng phải sẽ càng thêm đơn giản hơn hay sao?
Rèn luyện cốt tủy hoàn tất, bắt đầu rèn luyện xương cốt. Rèn luyện xương cốt nhẹ nhõm hơn rất nhiều, không có tiêu hao tinh thần như vậy.
Ngày kế tiếp, Sở Mộ lần nữa tiến vào trong Ngộ kiếm thất tìm hiểu Vân Chi ý cảnh. Không hề có ngoài ý muốn, Vân Chi ý cảnh đã được như nguyện, đột phá lên tới bảy thành.
So với tìm hiểu Tê liệt ý cảnh, tìm hiểu Vân Chi ý cảnh quả thực có thể dùng hai chữ nhẹ nhõm để hình dung.
Sau khi Vân Chi ý cảnh tăng lên tới bảy thành, Sở Mộ lại tìm hiểu kiếm thế và Chấn Thạch kính.
Như thế, lại qua đi một tháng. Kiếm thế đại thành trên cơ sở vốn có lại tăng lên, không ngờ lại đạt tới đại thành đỉnh phong. Nhưng muốn đột phá tới viên mãn lại khó khăn trùng trùng điệp điệp, phảng phất như đã đạt tới cực hạn, không thể nào tăng lên được nữa.
Mà Chấn Thạch kính trên cơ sở tiểu thành đạt tới đỉnh phong, khoảng cách tới đại thành chỉ còn một đường. Luận uy lực cũng tăng lên vài phần, khiến cho thực lực chỉnh thể của Sở Mộ lại có tiến triển.
Chỉ là, Thiên Nguyên cửu chuyển lại chậm chạp không có luyện thành cửu chuyển. Cửu chuyển không có luyện thành, Sở Mộ cũng vô tâm đột phá từ Hóa Khí cảnh lên Khí Hải cảnh. Nhưng mà hắn cũng không nóng nảy, dựa theo tiến độ xem ra, trong vòng một năm, cửu chuyển của Thiên Nguyên cửu chuyển tất sẽ luyện thành. Tới lúc đó muốn đột phá tới Khí Hải cảnh cũng dễ dàng.
Nói cách khác, Sở Mộ vô cùng có khả năng trong vòng một năm đột phá tới Khí Hải cảnh. KHi đó hắn bất quá chỉ mới hai mươi tuổi, tuổi như vậy, có tu vi kiếm khí như thế đặt ở trong Đại Khôn vương triều cũng là số một số hai.
Ở tầng thứ nhất kiếm lâu Thiên cấp số một, Sở Mộ cầm kiếm đứng thẳng, đưa mắt nhìn về phía trước. Trong đôi mắt thanh tịnh mơ hồ có thể nhìn thấy tinh quang lập lòe.
Rút kiếm, hắn nhanh chóng như điện, nhanh chóng rút Tốc không kiếm ra khỏi vỏ rồi chém một kiếm. Thoáng chốc có tinh quang tràn ngập bốn phía. Mỗi một điểm tinh quang đều tản mát ra quang mang chói mắt, làm cho người ta hoa mắt, mê muội. Người tâm chí hơi yếu sẽ trực tiếp trầm mê trong đó, không phân biệt rõ đông tây nam bắc.
Tốc không kiếm biến mất không thấy gì nữa, tựa hồ giấu bên trong mấy trăm đạo tinh quang, lại phảng phất như bởi vì kiếm này quá nhanh, hóa thành mấy trăm đạo tinhh quang này.
Đây chính là chiêu thứ nhất trong Toái Tinh kiếm thuật: Toái Tinh xán.
Thời gian nửa tháng cuối cùng, Sở Mộ tinh nghiên chiêu này, cuối cùng cũng tu luyện chiêu này tới cảnh giới tiểu thành. Bất quá muốn luyện tới đại thành, chỉ sợ còn cần hai tháng mới được.
Từ điểm này cũng có thể thấy được độ huyền diệu và độ khó khi tu luyện Cổ Kiếm thuật Địa giai ra sao. Cho dù dùng thiên phú không gì sánh nổi của Sở Mộ trên phương diện kiếm thuật cũng phải tốn không ít thời gian mới được.
- Có lẽ đây là lúc nên ra khỏi kiếm phủ lịch lãm, rèn luyện.
Thu kiếm vào vỏ, Sở Mộ âm thầm nói, hắn nhìn ra bầu trời bên ngoài rồi im lặng.
Ra ngoài lịch lãm rèn luyện vẫn là một trong những tâm nguyện của hắn, chỉ có điều lúc trước thực lực chưa đủ, hoặc là chuyện khác quấn thân mà trì hoãn. Tới lúc này thực lực của hắn đã đạt tới cực hạn, trong thời gian ngắn rất khó có thể thu được bao nhiêu đột phá.
- lần này ra ngoài lịch lãm rèn luyện cũng phải tìm tông sư đúc kiếm, chế tạo cho ta Thiên Hoang kiếm. Bất quá Thiên Hoang kiếm thể còn chưa tu luyện thành công. Thiên Hoang kiếm khí còn chưa chuyển thành, Thiên Hoang kiếm cũng không cần có gấp như vậy.
Trong kiếm phủ, Sở Mộ đã từng đi tìm Đoan Mộc Hành Không, đáng tiếc trong nội phủ cũng không có tông sư đúc kiếm. Mà muốn chế tạo Thiên Hoang kiếm ít nhất cũng phải có kỹ nghệ đúc kiếm cấp Tông sư, nếu không không có cách nào chế tạo được.
Lại thêm ý niệm ra ngoài lịch lãm trong đầu từ trước, Sở Mộ không có cách nào ức chế được ý nghĩ này trong đầu. Không thể làm gì khác hơn là thuận theo tâm nguyện, hơn nữa còn lập tức tiến hành. Hắn lập tức rời khỏi kiếm lâu, tiến về phân bộ Bách Sự đường đưa ra đề nghị muốn gặp Đoan Mộc Hành Không.
Nếu như là đệ tử, cho dù là đệ tử Đồng Kiếm bảng đưa ra yêu cầu này hơn phân nửa cũng phải trải qua xét duyệt trùng trùng điệp điệp, tuyệt đại đa số người dưới tình huống không có gì qaun trọng sẽ không có tư cách gặp mặt Đoan Mộc Hành Không.
Nhưng mà Sở Mộ thì khác, một khi hắn nói ra, chấp sự Bách sự đường lập tức báo cáo. Một phút đồng hồ sau lập tức có hồi đáp, lại có chấp sự mang theo Sở Mộ đi tới chỗ ở của Đoan Mộc Hành Không.
- Ngươi muốn ra ngoài lịch lãm rèn luyện?
Đoan Mộc Hành Không sau khi biết rõ ý đồ của Sở Mộ, vốn kinh ngạc, tiếp theo lại dùng mắt tràn ngập tinh quang lập lòe rơi vào trên người Sở Mộ. Hắn nhìn Sở Mộ từ đầu tới chân ba lượt, phảng phất như muốn nhìn thấu mỗi một chi tiết trên người Sở Mộ, muốn nhìn thấu toàn bộ vậy.
- Phải.
Sở Mộ nhàn nhạt trả lời.
- Luyện kiếm trăm năm không bằng đi ngàn dặm đường. Đây là một câu châm ngôn trước đó có một vị tiền bối kiếm đạo từng nói với ta. Hôm nay ta tặng lại cho ngươi.
Đoan Mộc Hành Không không tán thành cũng không phản đối, nhưng mà hắn nói ra những lời này Sở Mộ cũng hiểu rõ ý của hắn.
*****
- Luyện kiếm trăm năm không bằng đi ngàn dặm đường, Sở Mộ thụ giáo.
Sở Mộ than nhẹ một câu, hai mắt sáng ngời, lập tức hạ kiếm lễ với Đoan Mộc Hành Không.
- Dùng tu vi của ngươi hiện tại, địa phương lịch lãm rèn luyện tốt nhất chính là Loạn Yêu nguyên.
Đoan Mộc Hành Không gật đầu, chắp hai tay ra sau lưng, đi đi lại lại, lại nói:
- Nếu như ngươi trong vòng ba năm có thể đột phá tới Khí Hải cảnh, hơn nữa còn có thể đánh bại được Kiếm giả Khí Hải cảnh viên mãn đỉnh phong bình thường. Khi đó nhớ trở lại kiếm phủ một chuyến. Nếu không, có thể tiếp tục lịch lãm rèn luyện.
- Được.
Sở Mộ hơi kinh ngạc, nhưng mà hắn cũng không hỏi tới cùng rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Nếu như trong ba năm hắn không có được thực lực đánh bại Kiếm giả Khí Hải cảnh viên mãn đỉnh phong bình thường thì cho dù có biết rõ chuyện cũng không làm được gì. Như vậy cũng chỉ có làm hắn lo lắng thêm mà thôi.
- Được rồi, vậy ngươi đi đi.
Đoan Mộc Hành Không vung ống tay áo, nhẹ nhàng nói.
- Sở Mộ cáo từ.
Sở Mộ lần nữa hạ kiếm lễ, rời khỏi chỗ ở của Đoan Mộc Hành Không trở về kiếm lâu Thiên cấp số một trong cửu viện. Bắt đầu chuẩn bị mọi thứ.
Bởi vì có oản luân không gian trung phẩm và oản luân không gian thượng phẩm, không gian cũng đủ lớn. Có thể dung nạp rất nhiều đò đạc. Lần này Sở Mộ đem toàn bộ linh thạch hạ phẩm và linh thạch trung phẩm vứt vào trong đó, mang theo bên người.
Ngoài ra, hai thanh kiếm khí cực phẩm cùng với vô số đan dược, khoáng thạch kim loại.... cũng được Sở Mộ mang đi toàn bộ. Những thứ này đều là tài phú của Sở Mộ, mang theo trên người chung quy so với đặt ở kiếm lâu vẫn tốt hơn. Nói không chừng một ngày nào đó có công dụng khác.
Sau khi chuẩn bị tất cả cho tốt, Sở Mộ cũng đọc qua địa đồ của Đại Khôn vương triều, tìm được nơi gọi là Loạn Yêu nguyên. Nhìn lộ tuyến trên địa đồ, xác định phương hướng chuẩn xác cho hành trình sau này. Lúc này Sở Mộ mới chính thức rời khỏi kiếm phủ.
Lần này Sở Mộ rời khỏi không có cưỡi Hồng Quan Hạc, mà định đi bộ.
Luyện kiếm trăm năm đi ngàn dặm đường.
Đi đường cũng là một loại tu hành.
Giữa hai thứ cũng có đạo lý giống nhau.
Sở Mộ rời đi, trừ Đoan Mộc Hành Không và một ít viện chủ, trưởng lão biết được ra, đa số các học viên căn bản không rõ ràng. Sở Mộ cũng không nói với bọn họ tin tức mình sẽ rời đi.
Đỉnh núi Hắc Giao sơn có một đạo thân ảnh phảng phất như từ trong hư vô đi ra, đột nhiên xuất hiện.
Sở Mộ đứng trên đỉnh Hắc Giao sơn nhìn chung quanh một chút. Nơi này đã từng là nơi hắn xông qua Thiên Hiểm tam quan, cũng là khởi điểm hắn tiến vào Đại Khôn kiếm phủ.
Không có gì cảm khái, lúc này Sở Mộ thi triển thân pháp, thân ảnh lóe lên, hóa thành một cơn gió nhanh chóng thổi xuống chân núi Hắc Giao sơn.
Là Tật phong thân pháp, chỉ có điều Tật phong thân pháp này đã có chút biến dị, dường như muốn vượt qua cấp độ cao giai gần tới siêu giai.
Không bao lâu sau, Sở Mộ đã đi tới Phi Lăng độ, cửa thứ ba trong Thiên Thiểm tam quan. Phi Lăng độ này có thể nói là cửa ải nguy hiểm nhất tỏng Thiên Hiểm tam quan, không cẩn thận là sẽ bỏ mình bên trong.
Đương nhiên đó chẳng qua là suy nghĩ lúc đó của hắn mà thôi. Mãi tới sau này hắn mới biết được ở bên dưới kỳ thực kiếm phủ đã sớm sắp xếp biện pháp bảo đảm an toàn, có thể bảo vệ tính mạng cho đệ tử.
Thân thể Sở Mộ như cơn gió thổi tới, chưa từng dừng lại, thây thể bay bổng giống như mất đi sức nặng, đáp xuống một cành cây. Mũi chân khẽ điểm một cái, cả người lại một lần nữa nhảy dựng lên.
Một cơn gió lớn thổi tới, rít gào, rung động, hóa thành gió lốc cuốn Sở Mộ vào bên trong.
Vẻ mặt Sở Mộ hơi động một chút, cũng không trốn tránh, tùy ý để cho cơn gió kia cuốn hắn vào bên trong. Ý niệm khẽ động, kiếm khí thuận thế vận chuyển. Dưới tình huống thi triển Tật Phong thân pháp, không ngờ lại khống chế phương hướng gió lốc kia, khiến cho phương hướng gió lốc thay đổi về phía đối diện Phi Lăng độ.
Giống như cơn gió lốc này đưa Sở Mộ về phía đối diện Phi Lăng độ, nhìn qua vô cùng tự nhiên.
Đây là cửa thứ hai trong Thiên Hiểm tam quan, gọi là Man Phong mật lâm. Sở Mộ lại một lần nữa tiến vào Man Phong mật lâm, cố ý làm ra chút tiếng vang, lập tức có vô số tiếng ông ông vang lên.
Một đám man phong giống như mây đen ngập trời từ khắp nơi bay ra, phóng tới Sở Mộ.
Sở Mộ chỉ một cái, một đạo Thiên Nguyên kiếm khí bắn ra, xuyên thủng một đầu man phong.
Man phong này chỉ cần dựa vào Bách Luyện kiếm và tu vi bán bộ Hóa khí cũng không làm gì được nhưng lúc này lại vô cùng yếu ớt.
Man phong vừa chết, đám man phong khác liên tục nổi giận. Nhưng mà Sở Mộ lại khẽ cười, thân thể khẽ nhoáng một cái, hóa thành một đạo khói xanh biến mất khỏi mắt đám man phong này, phảng phất như biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.
Thiên hiểm tam quan, cửa thứ nhất Cửu Khúc Thập Bát loan. Lúc này có một đạo thân ảnh bay bổng, nhanh chóng chạy như bay trên sườn núi.
Con đường Sở Mộ đi là đường thẳng, nói cách khác, từ Hắc Giao sơn tới Loạn Yêu nguyên, từ trên bản đồ mà nói là một đường thẳng tắp.
Trên con đường thẳng tắp này có núi cao, có dòng sông, còn có rừng rậm, thung lũng, sa mạc.... Sở Mộ muốn xuyên qua tất cả, nhanh chóng đi tới Loạn Yêu nguyên.
Tuy rằng Đoan Mộc Hành Không nói Loạn Yêu Nguyên là một nơi vô cùng tốt để lịch lãm rèn luyện. Nhưng mà tiến về phía Loạn Yêu nguyên cũng là một là một cách lịch lãm rèn luyện không tệ.
Sau khi rời khỏi Hắc Giao sơn, Sở Mộ cũng không thi triển thân pháp, cũng không có dùng kiếm khí gia trì. Chỉ đơn thuần dùng thể lực của thân thể bước chân đi mà thôi. Cùng lúc đó Sở Mộ tâm phân nhị dụng, một mặt chú ý bốn phía, một mặt đồng thời nuốt Thiên Hoang đan. Dùng bộ phận ý niệm đem ra sử dụng hoang khí tinh thuần rèn luyện xương cốt.
Độ khó rèn luyện xương cốt so với cốt tủy còn dễ dàng hơn rất nhiều. So với rèn luyện nội tạng cũng không khác biệt là bao. Chỉ có điều mỗi một nội tạng cũng không lớn, mà xương cốt thì nối liền mỗi một chỗ cao thấp toàn thân. Cho nên coi như là một công trình không nhỏ.
Sở Mộ bắt đầu rèn luyện xương cốt từ chân. Bàn chân sau khi chấm dứt thì lên tới mắt cá chân, sau đó lại từng bước một đi lên. Cuối cùng là rèn luyện đầu, một khi đầu rèn luyện hoàn tất đồng nghĩa với việc Cốt cách thiên, tầng thứ ba của Thiên hoang kiếm thể đã được hắn tu luyện hoàn thành. Khi đó có thể tu luyện tầng thứ tư.
← Ch. 0371 | Ch. 0373 → |