← Ch.0384 | Ch.0386 → |
- Làm sao ngươi biết là hắn?
- Rất đơn giản, nhìn kiếm hắn là biết rõ.
Từng tiếng thấp giọng nghị luận vang lên, Sở Mộ không khỏi có chút bất đắc dĩ. Hắn nghĩ sau khi mình tắm rửa, thay y phục, người khác hẳn không nhận ra hắn mới đúng, không ngờ Tốc không kiếm lại làm bại lộ thân phận của hắn.
- Ta bất quá chỉ thuận tay tiễn bọn hắn đi hưởng phước mà thôi.
Sở Mộ mỉm cười, người là bị hắn giết chết, giết người, tự nhiên Sở Mộ sẽ không phủ nhận.
- Rất tốt, rất có gan. Vậy ngươi muốn chúng ta thuận tay tiễn ngươi đi, hay là bó tay chịu trói ngoan ngoãn trở về nghe chúng ta xử lý? Ngươi tự mình lựa chọn đi.
Kiếm giả Hóa Khí cảnh đại thành lạnh lẽo nói, mỗi một chữ đều mang theo sát khí nồng đậm. Những Kiếm giả khác cũng liên tục nắm chặt chuôi kiếm, hơn mười cỗ sát khí tập trung vào Sở Mộ. Chỉ cần Sở Mộ hơi có chút phản kháng bọn hắn sẽ lập tức xuất kiếm. Hơn mười thanh kiếm khí đều xuất, trong nháy mắt thân thể Sở Mộ sẽ thành tổ ong.
Trong mắt có tinh mang hiện lên, Sở Mộ đem biểu hiện của hơn mười Kiếm giả thu vào trong mắt. Tiếp đó hắn rút kiếm, lập tức đánh chết hơn chục kiếm giả.
Sát khí lan tràn, liên tục tập trung vào Sở Mộ, không khí bốn phía cơ hồ cứng lại. Một mảnh khí tức tiêu sát khiến cho đám Kiếm giả xem chung quanh nhịn không được ngưng thở.
Thanh âm chói tai lần nữa vang lên, khí thế càng thêm kinh người.
- Là hắn.
- Bang chủ Thiết Kiếm bang Hàn Diệp.
- Nghe nói bang chủ Thiết Kiếm bang điệu thấp, bình thường khi xuất hành cũng không có dẫn người theo. Quả nhiên là thực.
Sở Mộ cũng bình tĩnh lại, Hàn Diệp đã xuất hiện, như vậy trận chiến này sẽ không xảy ra.
- Hàn Bang chủ, người này sáng nay giết chết ba vị huynh đệ bổn bang, có cừu oán với bổn bang. Hi vọng Hàn bang chủ không nên húng tay, tránh tạo hiểu lầm không đáng có, làm xấu tình hữu nghị giữa hai bang chúng ta.
Đối mặt với khí thế của Hàn Diệp, Kiếm giả Hóa Khí cảnh đại thành của Cuồng Sư bang gian nan chống cự, đồng thời cắn răng nói.
- Nực cười, ngươi có chứng cớ gì chứng minh sáng nay hắn giết người Cuồng Sư bang các ngươi không? Huống chi hắn là bằng hữu của Hàn Diệp ta, cho dù giết người Cuồng Sư bang thì sao chứ?
Hàn Diệp cười ha hả nói, khí thế phi phàm, áp bách đối phương khiến cho đối phương liên tục run rẩy.
Lời nói của Hàn Diệp lập tức khiến cho sắc mặt hơn mười Kiếm giả Cuồng Sư bang khó coi vô cùng, hận không thể lập tức xuất kiếm đánh chết Hàn Diệp.
Nhưng mà bọn hắn biết rõ bằng vào mười mấy người bọn hắn căn bản không giết được Hàn DIệp. Nếu như có thể sử dụng kiếm khí phòng ngự, dùng năng lực của bọn hắn, muốn phá vỡ kiếm khí hộ thể của Hàn Diệp là chuyện không thể nào. Khi bọn hắn có thể phá vỡ kiếm khí hộ thể của Hàn Diệp thì kiếm của Hàn Diệp đã đủ để chém giết toàn bộ bọn họ. Huống chi trên người bang chủ Cuồng Sư bang có một kiện hộ giáp Trung phẩm. Là bang chủ ngang hàng với Cuồng Sư bang, trên người Hàng Diệp Hàn bang chủ này sao lại không có hộ giáp cơ chứ?
- Hàn bang chủ hôm nay định quản việc này hay sao?
Kiếm giả Hóa Khí cảnh đại thành của Cuồng Sư bang lần nữa cắn răng nói, một tia máu từ trong môi hắn chảy ra.
- Lăn. Có vấn đề gì bảo Cuồng Sư tới tìm ta.
Hàn Diệp cả giận nói, khí thế của người đứng đầu một bang lạnh lẽo vô cùng, bạo ngược khiến cho người ta rung động, run sợ.
- Tốt. Ta sẽ đem toàn bộ lời của Hàn bang chủ chuyển cáo lại bang chủ bản bang.
Hàn Diệp đã xuất hiện, hơn nữa lại còn nhúng tay vào việc này, giết Sở Mộ là chuyện không có khả năng. Hơn mười Kiếm giả của Cuồng Sư bang không khỏi hung hăng nhìn Sở Mộ mấy lần. Ánh mắt lạnh lẽo tràn ngập sát ý, nếu như ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ Sở Mộ đã sớm chết ngàn lần.
Đã mất đi thời cơ xuất kiếm, Sở Mộ bỏ qua ánh mắt đằng đằng sát khí của đám người này, nhìn về phía Hàn Diệp, hắn không khỏi có chút bất đắc dĩ, nhưng mà cũng không nói gì thêm.
Dù sao Hàn Diệp tới hơn phân nửa cũng xuất phát từ ý tốt, vì hắn mà xuất đầu, mâu thuẫn với Cuồng Sư bang nhất định càng sâu hơn.
- Sở huynh đệ, không sao chứ? Ta vừa mới thấy bình cảnh kiếm thuật có buông lỏng, lúc vội vã xuống lầu có nhìn thấy người Cuồng Sư bang, sơ ý lơ đễnh. Sau khi bản bang, nghĩ lại, rất có thể mấy người này tới tìm Sở huynh đệ gây phiền toái cho nên ta lập tức chạy trở về.
Hàn Diệp cười ha hả, nói.
Hắn có thể một tay sáng tạo Thiết Kiếm bang, hơn nữa còn phát triển nó trở thành số một số hai Hám yêu thành, trừ thực lực bản thân ra còn có thủ đoạn phi phàm và ánh mắt hơn người của hắn.
Hàn Diệp tự thấy mình nhìn người rất chuẩn, điểm này cũng nhiều lần chứng minh là đúng. Cho nên từ tận đáy lòng hắn cho rằng Sở Mộ không phải là Kiếm giả bình thường, muốn mời chào Sở Mộ gia nhập Thiết Kiếm bang. Đáng tiếc ý của Sở Mộ quá rõ ràng, Hàn Diệp nhiều lần không được như ý, đành kết giao với Sở Mộ.
Lại nói, hắn cũng không có tổn thất gì. Đơn giản chỉ mất tiền rượu và thức ăn mà thôi. Về phần mâu thuẫn với Cuồng Sư bang cũng đã có sẵn, thêm một chút cũng không chết, thiếu một chút cũng không ảnh hưởng gì. Hàn Diệp cũng rất xảo hiệu hiểu ra, hắn tạm thời buông tha cơ hội đột phá bình cảnh kiếm thuật, vội vàng chạy tới tương trợ Sở Mộ. Kể từ đó lại càng làm sâu ấn tượng về hắn trong lòng Sở Mộ.
Đối với Hàn Diệp mà nói, Thiết Kiếm bang cường đại là quan trọng nhất, kiếm thuật của hắn đột phá bình cảnh là thứ yếu. HUống chi chỉ cần trở về chải chuốt mấy ngày một chút, hi vọng đột phá vẫn rất lớn.
Dùng một cái giá không lớn như vậy để đổi lấy tình hữu nghị của một cường giả tương lai, vô cùng đáng giá. Dufe là Sở Mộ không có cách nào trở thành cường giả thì Hàn Diệp cũng không có bao nhiêu tổn thất.
Nói ngắn gọn, đây là một lần đầu tư, thắng thì kiếm lớn, thua thì cũng thua nhỏ, cớ sao không làm chứ? Hắn cũng không biết, nếu như hắn không đến, Cuồng Sư bang lại mất hơn chục mạng người.
- Làm phiền ngươi rồi.
Sở Mộ cười cười, cũng không có nói những thứ khác.
- Ha ha, không có việc gì. Bất quá tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp, Sở huynh đệ phải tìm cách khác mới được.
Hàn Diệp cười ha hả:
- Nếu có việc gì cần ta, cứ tới tìm.
Nói xong Hàn Diệp phất tay cáo từ rời đi, mà Sở Mộ hơi ngẫm lại một chút, đoán chừng chuyện ở đây sẽ rất nhanh truyền đi. Không có lợi với chuyến đi dạo Hám yêu thành của hắn, không bằng trở lại Nghênh Phong khách điếm thì hơn.
...
*****
- Bang chủ, tiểu tử đáng chết đó đã một mình rời khỏi Hám yêu thành, đang tiến về Loạn yêu nguyên.
- Rất tốt, ngươi mang một ít huynh đệ mang đầu hắn trở lại cho ta. Ta cũng muốn nhìn xem, khi ta đưa đầu kẻ này tới trước mặt Hàn Diệp, tên kia sẽ có vẻ mặt như thế nào.
- Vâng, bang chủ.
...
Sau khi ở trong Nghênh Phong khách điếm một ngày, điều chỉnh so sơ, Sở Mộ rời khỏi Nghênh Phong khách điếm rồi rời Hám yêu thành tiến về Loạn Yêu nguyên. Không ngừng đi sâu vào ebne trong.
Loạn Yêu nguyên là nơi yêu thú ở lại, cũng có không ít linh dược, khoáng thạch kim loại và các loại bảo vật. Chiến đấu với yêu thú cường đại cũng là một cách tôi luyện kiếm thuật, ma luyện không tệ. Đồng thời cũng có thể tăng trưởng kiến thức, cũng coi là một nhất cử lưỡng tiện.
Loạn yêu nguyên nói là nguyên, trên thực tế còn có dòng sông, cây cối, núi đá nhỏ. Chỉ có điều bình nguyên chiếm đa số, cho nên mới được gọi là nguyên.
Trừ Sở Mộ ra cũng có không ít Kiếm giả top nam top ba hoặc là nhiều hơn rời khỏi Hám yêu thành tiến vào trong Loạn Yêu nguyên. Dần dần mọi người càng chạy càng xa, bóng người biến mất, chỉ còn lại một mình Sở Mộ.
Càng tiến sâu vào bên trong, Sở Mộ càng cảm nhận được ở trong không khí ẩn chứa yêu khí dày đặc. Đột nhiên một tiếng xé gió rất nhỏ vang lên, nhanh như thiểm điện tới gần. Phản ứng của Sở Mộ cực nhanh, Tốc không kiếm rời khỏi vỏ, một kiếm lật tay đánh ra.
Kiếm quang như thiểm điện, lưu lại dấu vết cắt nhàn nhạt trong không khí. Tiếng xoẹt vang lên, máu tươi bắn tung toe, s ngay sau đó có hai đạo thanh âm vang lên.
Là một con rắn dài gần hai thước, toàn thân có lân phiếnm àu đen tỏa ra ánh sáng âm u. Bị Tốc không kiếm chặt đứt mà vẫn còn chưa chết, giãy dụa, vặn vẹo một hồi trên mặt đất tạo thành một mảnh bừa bộn, đầu rắn vẫn còn cuồng bạo, mở cái miệng hung ác cắn về phía Sở Mộ.
Kiếm quang lần nữa lóe lên, cả đầu rắn tựa như đậu hũ bị đánh nát, chính thức tử vong. Một đoạn thân rắn còn lại vẫn còn giãy dụa, biểu hiện sinh mệnh lực cường nghạnh của nó.
- yêu thú trung giai cấp thấp.
Tuy rằng không biết tên yêu thú, nhưng mà thông qua khí tức Sở Mộ có thể phán đoán ra được. Đây là yêu thú cấp thấpr tung giai, tương đương với Kiếm giả Hóa Khí cảnh tiểu thành.
Hiển nhiên yêu thú này cho rằng Sở Mộ là con mồi cho nên đột nhiên tập kích, không ngờ con mồi lại biến thành thợ săn, một kiếm chém đôi nó.
Mũi kiếm lóe lên, sắc bén vô cùng, rạch bụng yêu thú này ra. Từ bên trong lấy ra một túi mật rắn và một viên cầu màu xanh đen như long nhãn, viên cầu tỏa ra từng đợt yêu lực chấn động.
Túi mật rắn được Sở Mộ trực tiếp ném vào trong miệng rồi nuốt. Thứ này có thể giải độc, làm sáng mắt, công hiệu không ít. Hiệu quả của mật yêu thú rắn so với rắn bình thường càng thêm rõ ràng. Viên cầu màu xanh đen kia là yêu hạch, là chỗ kết tinh yêu lực của yêu thú, giống như đan điền của Kiếm giả nhân loại vậy.
Tiêu hóa túi mật rắn, từng đợt cảm giác mát lạnh xoay quanh hai mắt Sở Mộ. Sở Mộ có cảm giác dường như thị lực mình trở nên mạnh mẽ hơn một chút.
- Xem ra phải săn giết nhiều yêu thú loại này, mật của chúng sẽ khiến cho thị lực ta tốt hơn.
Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng, cắt da rắn da. Vừa vặn cách đó không xa có nguồn nước, sau khi rửa một phen có thể bắc củi nướng.
Không bao lâu sau mùi thịt thơm nồng tràn ngập bốn phía. Từng giọt mỡ vàng óng ánh chảy xuống bên dưới, hỏa diễm lâp tức bốc lên tạo thành từng tiếng xèo xèo. Sở Mộ lại mang một ít gia vị rắc lên trên, khiến cho mùi thịt càng thêm đậm, càng khiến cho người ta chảy nước miếng.
Tiếp đó hắn nhẹ nhàng cắn một miếng. Cảm giác non mềm khiến cho Sở Mộ không khỏi nhắm hai mắt lại hưởng thụ. Miệng cảm giác thơm ngát, không thể không nói, tuy rằng con rắn kia hung hãn, nhưng mà thịt nó vô cùng ngon miệng.
Đương nhiên không phải thịt yêu thú gì cũng có thể ăn. Nhưng mà phàm là yêu thú có thể ăn mùi vị cũng không kém. Hơn nữa thường xuyên ăn còn có thể phát ra hiệu quả cường kiện thân thể, có tác dụng trợ giúp tu luyện kiếm khí.
Không bao lâu sau toàn bộ mấy cân thịt rắn đã tiến vào trong bụng Sở Mộ, khiến cho hắn có cảm giác thỏa mãn.
đột nhiên từng tiếng xé gió truyền tới, tiếp đó là từng bóng người nhanh chóng chớp động, tới gần Sở Mộ.
- Không ngờ ngươi lại lựa chọn một chỗ táng thân không tệ như vậy.
Hai mươi Kiếm giả nhanh chóng tới gần, xuất hiện trước mắt Sở Mộ. Đám người này hoặc là nhe răng cười, hoặc là đằng đằng sát khí, khí tức lanh lẽo, ác liệt bức người cuồn cuộn tập kích tới, khiến cho cát bụi tràn ngập.
Trong mắt Sở Mộ hiện lên vẻ giật mình.
Hơn hai mươi Kiếm giả này hơn phân nửa hắn đã gặp trước đó. Đó là đám Kiếm giả của Cuồng Sư bang trước đó từng bao vây hắn trong Hám yêu thành, muốn chém giết hắn. Chỉ là cuối cùng lại bị Hàn Diệp chen ngang.
- Quả thực là một nơi táng thân không tệ.
Sở Mộ mỉm cười, không nhanh không chậm đứng dậy, vươn người, đứng sừng sững, thân thể như kiếm.
Xem ra hắn không có ý định tìm đám người ngày gây phiền phức, đám người Cuồng Sư bang không có ý định buông tha hắn.
Thực lực của hai mươi Kiếm giả Cuồng Sư bang mạnh nhất là Hóa Khí cảnh đại thành, yếu nhất là Hóa Khí cảnh nhập môn. Xem ra người Cuồng Sư bang đánh giá thấp thực lực của Sở Mộ, đề cao thực lực bản thân. Cho rằng dựa vào hai mươi mấy Kiếm giả gà đất chó kiểng này là có thể giải quyết Sở Mộ được.
- Ta sẽ chém đầu ngươi xuống, đưa tới làm lễ gặp mặt cho Hàn Diệp Thiết Kiếm bang. Không biết sau khi hắn nhìn thấy đầu ngươi sẽ có vẻ mặt như thế nào. Thực sự khiến cho người ta chờ mong nha.
Kiếm giả đầu lĩnh của Cuồng Sư bang liên tục nhe răng cười nói, dường như đã nắm chắc thắng lợi trong tay. Sở Mộ chắp cánh cũng khó trốn.
- Giết.
Ra lệnh một tiếng, hai mươi tiếng rút kiếm vang lên, hai mươi đạo kiếm quang lóe lên. Hai mươi đạo kiếm khí màu sắc khác nhau phá không bắn về phía Sở Mộ, từng đạo mang theo tiếng rít lợi hại, giống như muốn phanh thây Sở Mộ vậy.
Cùng lúc đó hai mươi Kiếm giả của Cuồng Sư bang sau khi chém ra kiếm khí, thân thể lắc lư, bắn thẳng về phía trước. Dường như dựa theo một pháp môn hợp kích nào đó, sát cơ tràn ngập. Kiếm khí lạnh lẽo, kiếm quang tràn ngập, hoặc là đâm, hoặc là chém, hoặc là bổ, tất cả từ các góc độ khác nhau bổ về phía Sở Mộ.
Chung quanh, bên trên, thậm chí dưới chân, toàn bộ đều trở thành mục tiêu công kích. Một tia sát cơ đậm đặc tràn tới, khiến cho người ta kinh hãi, run rẩy.
← Ch. 0384 | Ch. 0386 → |