Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0393

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0393: Thu hoạch
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Chỉ là hơn mười Kiếm giả phủ thành chủ sau khi cẩn thận xem xét, lại không dám khẳng định Sở Mộ lựa chọn đường rẽ nào. Bởi vì tổng cộng có ba đường rẽ xuất hiện dấu vết mới.

- Ta cảm thấy có lẽ chúng ta nên lựa chọn đường rẽ đầu tiên bên phải.

Một Kiếm giả Khí Hải cảnh nhập môn trầm ngâm một lát rồi nói. Hắn không để cho người khác lên tiếng hỏi thăm mà giải thích luôn:

- Hai lần trước lựa chọn đường rẽ, người này không có bao nhiêu cân nhắc. Trực tiếp lựa chọn đường rẽ đầu tiên bên phải. Nói cách khác người nọ dựa vào trực giác, trong lúc vô tình lựa chọn như ậy. Mà bây giờ ở đường rẽ thứ nhất bên phải cũng có lưu lại dấu vết. Điều này nói rõ người này vừa rồi vẫn lựa chọn đường rẽ đầu tiên bên phải.

Hắn phân tích một phen khiến cho mọi người liên tục gật đầu, nói rất có đạo lý. Cẩn thận suy nghĩ lại một chút, thiếu niên Kiếm giả mặc áo bào trắng kia quả thực hai lần liên tục lựa chọn đường rẽ đầu tiên bên phải.

- Đường rẽ đầu tiên bên phải, dùng tốc độ cao nhất đuổi giết.

Trong mắt Kiếm giả Khí Hải cảnh tiểu thành duy nhất có tinh mang lâp lòe, ánh mắt rơi vào đường rẽ đầu tiên bên phải, thân ảnh lóe lên, hóa thành một đạo lưu quang phóng vào bên trong. Ngay sau đó những Kiếm giả còn lại của phủ thành chủ cũng lao vào trong, dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo Sở Mộ.

Chỉ có điều lần này bọn hắn đã đoán sai. Lần này Sở Mộ không có lựa chọn đường rẽ đầu tiên bên phải, mà là lựa chọn đường rẽ đầu tiên bên trái.

Người phủ thành chủ luôn ôm sát ý với hắn, phần sát ý này trong lúc lơ đãnh toát ra ngoài khiến cho Sở Mộ cảm thấy được. Rồi trước đó hai lần Sở Mộ lựa chọn đường rẽ đầu tiên bên phải, người phủ thành chủ cũng lựa chọn đường rẽ đầu tiên bên phải.

Trong đội hình này có một Kiếm giả Khí Hải cảnh tiểu thành và hai Kiếm giả Khí Hải cảnh nhập môn. Cộng thêm mười hai Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn, tổ hợp như vậy một khi động thủ, Sở Mộ không có bao nhiêu nắm chắc, cho nên hắn mới bắt buộc phải tránh đi.

- Bọn hắn không có đuổi theo.

Trong đường rẽ, Sở Mộ hơi thở dài một hơi.

Chính hắn cũng không nắm chắc có thể thoát khỏi đối phương hay không. Nhưng mà cũng nên thử một phen. Có thể thoát khỏi tự nhiên là tốt nhất. Nếu như không có cách nào thoát khỏi, chỉ sợ đành phải chuẩn bị liều mạng mà thôi.

Mười hai Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn còn tốt, mấu chốt là ba Kiếm giả Khí Hải cảnh kia. Một chọi một Sở Mộ tuyệt đối có thể giết chết bọn hắn. Nhưng mà nếu như ba người liên thủ, lại thêm mười hai Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn phối hợp với nhau. Cho dù là Kiếm giả Hóa Khí cảnh đại thành cũng khó có thể đối kháng.

May mà đám Kiếm giả kia cũng không lựa chọn đường rẽ đầu tiên bên trái, đoán chừng đám người này đã chọn đường rẽ đầu tiên bên phải.

Trong lòng buông lỏng, tốc độ Sở Mộ hơi gia tăng.

Trong lòng hắn có hai nghi hoặc.

Thứ nhất: Vì sao trong động phủ này lại có nhiều đường rẽ như vậy, hơn nữa từ khi tiến vào trong động phủ tới giờ ít nhất đã qua nửa canh giờ. Trừ thông đạo và đường rẽ ra cũng không có thứ gì khác. Các loại bảo vật trong tưởng tượng hoàn toàn không có tung tích.

Thứ hai, nếu như dựa theo tin tức truyền ra ngoài. Nơi này là động phủ của cường giả Nguyên cực cảnh, thậm chí là siêu việt Nguyên cực cảnh, thậm chí còn là do Kiếm vương lưu lại. Vậy thì những cường giả Nguyên cực cảnh cũng sẽ động tâm. Nhưng mà mấy trăm Kiếm giả tới đây, thực lực cường đại nhất bất quá chỉ là Khí Hải cảnh viên mãn, hoặc là Hung kiếm Đồ Không mà thôi. Rốt cuộc là vì sao?

Chỉ có hai loại khả năng, thứ nhất nơi này có hạn chế. Vượt qua Khí Hải cảnh không thể tiến vào. Thứ hai, động phủ này vốn không phải là của cường giả Nguyên cực cảnh gì đó, càng không có khả năng là siêu việt Nguyên cực cảnh, thậm chí là do cường giả Kiếm vương lưu lại. Như vậy mới không có lực hấp dẫn với cường giả Cửu Chuyển cảnh và Nguyên cực cảnh.

Về phần có tình huống khác hay không, Sở Mộ cũng không quá rõ ràng, nói ngắn gọn. Kiếm giả vượt quá Khí Hải cảnh quả thực chưa từng tới nơi này là sự thực.

Chẳng lẽ đây chỉ là một nơi không tốt lành gì?

Sở Mộ đột nhiên nghĩ tới khả năng như vậy, một mặt tự hỏi trong lòng, một mặt tiến lên.

Sở Mộ đnag nghĩ liệu sẽ xuất hiện mười hai đường rẽ hay không thì trước mắt đột nhiên xuất hiện một tòa lầu các đứng trơ trọi, lẻ loi ở trước mặt hắn. Cả tòa lầu các đứng sừng sững trong động, vô cùng quái dị.

Lầu các không tên, tổng cộng có hai tầng, mơ hồ Sở Mộ chứng kiến được lực lượng phong cấm.

Sở Mộ nhìn chung quanh một chút, cẩn thận kiểm tra, không có phát hiện gì. Hắn lập tức đem toàn bộ lực chú ý tập trung lên trên lầu các.

Nhẹ nhàng bắn ra một đạo kiếm khí. Đạo kiếm khí kia lập tức bị lực lượng phong cấm ngoài lầu các làm phai nhạt đi. Chỉ kích thích ra từng vòng gợn sóng, chậm rãi khuếch tán ra chung quanh.

Không có ra tay lần nữa, Sở Mộ bình tĩnh lại, nhìn lực lượng phong cấm như ẩn như hiện. Trong lòng đang tính toán cường độ của phong cấm này, liệu bản thân hắn có thể phá vỡ hay không.

Sau mười tức, tay phải Sở Mộ như thiểm điện nhoáng lên một cái. Tốc không kiếm rời khỏi vỏ, một kiếm mang theo uy lực tuyệt cường giống như tia chớp xé rách trời cao, đâm vào trên phong cấm.

Một kiếm này không chỉ có một phần kiếm thế, trong nháy mắt khi va chạm với phong cấm còn phát động Chấn Thạch kính. Dưới một kiếm này, chỉ thấy phong cấm bị lõm vào một trượng. Hơn nữa lại thêm Chấn Thạch kính không ngừng tác động tạo thành từng vòng gợn sóng lan tràn ra chung quanh. Nhưng mà vẫn không có bị phá.

Trái lại, phong cấm kia đột nhiên bộc phát ra một cỗ lực lượng phản chấn. Cỗ lực lượng này vô cùng mạnh mẽ, không chút nào dưới một kiếm này của Sở Mộ.

Sở Mộ lập tức bị bắn lên, thân kiếm không ngờ cũng uốn lượn. Một cỗ lực lượng chấn động xuyên qua thân kiếm, nhanh như thiểm điện phóng tới bàn tay Sở Mộ.

- Chấn Thạch nhị trọng kính.

Sở Mộ thầm quát trong lòng, cơ bắp nửa trên thân thể lập tức chấn động với tần suất cao. Một cỗ lực lượng mạnh mẽ lập tức bộc phát, giống nhưu sóng biển trùng trùng điệp điệp tuôn vào cánh tay phải. Cơ bắp cánh tay phải phồng lên rồi nhanh chóng co rút lại tạo thành lực lượng chấn động mạnh mẽ vô cùng. Lập tức đem lực lượng toàn thân truyền tới bàn tay Sở Mộ.

Hai cỗ lực lượng va chạm trong lòng bàn tay. Thoáng chốc, hai cỗ lực lượng dưới sự điều khiển của Sở Mộ tạo thành một vòng xoáy đặc biệt. Hợp hai làm một, cùng nhau tuôn về phía Tốc không kiếm.

Tốc không kiếm lập tức chấn động với tần suất cao.

*****

Cánh tay đột nhiên vung lên, lại đâm ra một kiếm, vẫn có một phần kiếm thế như cũ.

Phong cấm cường đại kia lần nữa lõm xuống. Lúc này lực phản chấn này đã tới cực hạn chịu đựng của phong cấm. Một tiếng phanh thanh thúy vang lên trong tai Sở Mộ.

Phảng phất như bọt khí vỡ tan, phong cấm ngoài lầu các dưới Chấn thạch nhị trọng kính của Sở Mộ đã bị đâm rách.

Phong cấm bị tổn hại, có một chỗ không hoàn chỉnh. Mặc dù nơi khác vẫn có uy lực, nhưng mà sẽ suy giảm trên phạm vi lớn. Mấy đạo kiếm quang lóe lên, dưới Tốc không kiếm, phong cấm ngoài lầu các trở nên yếu ớt, liên tục bị cắt ná. t

Thân ảnh Sở Mộ lóe lên, trực tiếp xuyên qua lỗ hổng của phong cấm tiến vào bên trong.

Tầng thứ nhất của lầu các không có vật gì, nhưng mà không nhiễm một hạt bụi. Phong cấm kia không những ngăn cản người khác không tiến vào bên trong được, mà còn có công năng chống bụi.

Sở Mộ liếc mắt đảo qua, hai mắt có tinh mang sắc bén lập lòe chậm rãi đảo qua tầng thứ nhất. Cẩn thận tìm kiếm, lại không có phát hiện ra có gì đặc biệt. Ánh mắt hắn không khỏi chậm rãi theo cầu thang lên lầu hai. Lầu hai có lẽ có bảo vật gì cũng không biết chừng.

Thân thể lóe lên, Sở Mộ đi vào cầu thang, nhanh chóng bước chân đi lên lầu hai.

Lầu hai có một cái giường lớn và một cái bàn. Trên mặt bàn có hai đồ vật, thoáng cái thu hút ánh mắt của Sở Mộ.

Một viên ngọc lớn bằng nắm tay, trong suốt như quả cầu thủy tinh vậy. Nhưng mà Sở Mộ không nhìn ra đây là thứ gì. Kiện đồ vật thứ hai là một kiện hộ giáp.

Quả cầu thủy tinh và hộ giáp chung quanh đều có phong cấm. Sở Mộ nhìn một hồi, ngón tay nhẹ nhàng điểm ra hai đạo kiếm khí thăm dò.

Đối với phong cấm Sở Mộ cũng không tinh thông, muốn phá giải chỉ có thể bằng vào lực lượng. Nhưng mà hắn vẫn biết một chút. Có một ít phong cấm và thứ bên trong cùng một nhịp thở. Một khi phá giải không cẩn thận, rất có thể sau khi phá giải phong cấm sẽ khiến cho đồ vật trong phong cấm bị thương, thậm chí là bị phá hủy.

Thủy tinh cầu kia không nhìn ra tác dụng gì, hộ giáp kia cũng không nhìn ra là hộ giáp phẩm cấp gì. Nhưng mà trực giác của Sở Mộ lại nói cho hắn biết, hai đồ này không tệ.

Một lần nữa lấy tay điểm ra kiếm khí thăm dò cường độ phong cấm bên ngoài thủy tinh cầu và hộ giáp. Sau một lát, Sở Mộ rốt cuộc cũng biết được phải cần lực lượng mạnh mẽ thế nào mới có thể phá vỡ hai đạo phong cấm bên ngoài mà không làm ảnh hưởng tới hai kiện bảo vật này.

Tốc không kiếm lại lần nữa rời khỏi vỏ, một kiếm nhanh như thiểm điện đâm ra. Thoáng chốc có tinh mang lập lòe. Phanh một tiếng, phong cấm bên trên hộ giáp lập tức bị phong mang của Tốc không kiếm đâm rách. Uy lực một kiếm này Sở Mộ nắm rất chắc, chỉ đánh nát phong cấm mà không có ảnh hưởng mảy may nào tới hộ giáp.

Phong cấm một khi xuất hiện tình huống tổn hại, dù chỉ rất nhỏ cũng sẽ ảnh hưởng tới trình độ chỉnh thể. Tay Sở Mộ run lên, mũi kiếm có quang mang lạnh lẽo lập lòe. Giống như một cây bút lông đang viết chữ vậy.

Sau một hơi, phong cấm trên hộ giáp hoàn toàn bị phá nát. Hộ giáp không bị ảnh hưởng một chút nào, Tốc không kiếm lóe lên, hộ giáp kia liền nhẹ nhàng rơi vào trong tay Sở Mộ.

Hộ giáp này không phải dùng kim loại đúc thành, càng giống như một lớp gia vô cùng cứng cỏi. Toàn thân màu trắng bạc, bên trên có đường văn giống như lông vũ, cầm trong tay nhẹ như không có gì.

Sở Mộ phỏng đoán, hộ giáp này ít nhất cũng là cấp bậc trung phẩm.

Nhỏ máu, tinh thần lạc ấn, một đoạn tin tức đơn giản hiện lên. Là về hộ giáp này.

Vũ Văn bảo giáp, hộ giáp thượng phẩm.

- Tốt.

Trên mặt Sở Mộ lập tức hiện lên vẻ vui mừng.

Cùng một phẩm cấp nhưng giá trị của bảo giáp so với kiếm khí cao hơn gấp năm lần. Gấp mười lần cũng có khả năng. Giá trị của Vũ Văn bản giáp này chỉ sợ gần tới kiếm khí cực phẩm.

Hơn nữa bảo giáp thường thường so với kiếm khí càng thêm thưa thớt, một mặt là tài liệu cần thiết để chế tạo rất nhiều. Một mặt khác là muốn chế tạo nó cần có tay nghề rất cao, đồng thời càng thêm phức tạp.

- Không chỉ có bản thân cứng cỏi đạt tới cấp bậc của bảo giáp thượng phẩm, còn có thể rót kiếm khí vào tạo thành một vòng phòng hộ bên ngoài. Có kiện bảo giáp thượng phẩm này, không những ngăn được phong mang của kiếm khí thượng phẩm, còn có thể trên phương diện nhất định làm suy yếu công kích của kiếm khí cực phẩm.

Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ nhanh chóng đeo Vũ Văn bảo giáp lên trên người.

Vũ Văn bảo giáp dán chặt vào làn da, có từng đợt cảm giác mát lạnh truyền khắp toàn thân. Lại khiến cho Sở Mộ không tự chủ được mà khẽ run rẩy, giống như cả người phấn chấn tinh thần.

Vũ Văn bảo giáp này không chỉ có tác dụng phòng hộ, càng có hiệu quả thanh tâm, nâng cao tinh thần. Tuy rằng công hiệu nâng cao tinh thần, thanh tâm này cũng không quá rõ ràng. Nhưng mà có một ít còn hơn không. Một món bảo giáp thượng phẩm như vậy, giá trị của nó còn trên Trầm Tinh kiếm.

Sở Mộ lại xuất kiếm công kích đạo phong cấm còn lại, không bao lâu sau phong cấm kia cũng bị Sở Mộ phá vỡ. Thủy tinh cầu trong phong cấm cũng rơi vào trong tay Sở Mộ.

Mà trái với Vũ Văn bảo giáp, thủy tinh cầu này tương đối nặng. Tuyệt đối hơn mời cân, so với thể tích bề ngoài của nó rất là không hợp.

Lòng bàn tay Sở Mộ nâng thủy tinh cầu đặt trước mắt nhìn qua, vô luận nhìn thế nào cũng không nhìn thấy thủy tinh cầu này rốt cuộc có tác dụng gì. Trong lòng hắn khẽ động, lại trích ra một giọt máu tươi nhỏ lên thủy tinh cầu. Thoáng chốc, máu tươi bị thủy tinh cầu hấp thu vào bên trong, sử dụng tinh thần lạc ấn.

Sau ba tức, máu tươi biến mất không thấy gì nữa. Thủy tinh cầu lần nữa khôi phục bộ dáng trong suốt như lúc ban đầu. Mà Sở Mộ cũng sinh ra một tia liên hệ với thủy tinh cầu, hơn nữa cũng biết Thủy tinh cầu này là thứ gì.

Phong thú châu.

Đây chính là tên của Thủy tinh cầu.

Gọi là Phong thú châu, ý nghĩa cũng như tên, có thể phong yêu thú vào trong bí bảo này.

Yêu thú là thiên địch của nhân loại, nhưng mà dưới tình huống nào đó lại trở thành trợ lực của nhân loại, ví dụ như bị nhân loại thu phục. Nhưng mà muốn thu phục thường thường cũng cần thời gian tương đối dài. Hơn nữa tốt nhất là nuôi từ trong trứng hay là từ ấu thú.

Nhưng mà có một ít Kiếm giả không có kiên nhẫn nhưu vậy, thứ bọn hắn cần là công cụ có thể tùy thời hi sinh cho mình. Phong thú châu này chính là bởi vì nguyên nhân đó mà được các Bí bảo sư nghiên cứu, sinh ra.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)