Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0437

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0437: Nguyên Cực đuổi giết
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Nghỉ ngơi một ngày sau đó thuận tiện cáo biệt Hàn Diệp, Sở Mộ mang theo Âu Thành Lạc ly khai khách sạn, hướng thành Hám Yêu bên ngoài đi đến.

Lúc này Sở Mộ thả Phong Dực Yêu Long ra khỏi Phong Thú Châu, Phong Dực Yêu Long đã đạt tới trung cấp cao giai, hình thể càng lớn hơn một phần ba.

- Đi thôi, khi thực lực của ngươi đầy đủ chúng ta lại quay về.

Sở Mộ nói xong liền vịn vai Âu Thành Lạc nhảy lên lưng Phong Dực Yêu Long, Phong Dực Yêu Long mở hai cánh quét bay rất nhiều tro bụi chung quanh. Âu Thành Lạc quay đầu nhìn thành Hám Yêu, dường như hắn muốn ghi nhớ thành Hám Yêu vào nội tâm.

Không bao lâu Phong Dực Yêu Long hóa thành chấm đen nhỏ rời xa thành Hám Yêu, nơi này chỉ còn truyền thuyết Thiên Kiếm.

- Không biết khi nào có thể gặp lại ngươi?

Thành viên Thiết Kiếm Bang và Hàn Diệp cầm đầu đều đứng bên ngoài thành Hám Yêu nhìn lên bầu trời, thật lâu, Hàn Diệp thu hồ ánh mắt sau đó than thở một tiếng.

Không bao lâu có một đạo thân ảnh rời khỏi thành Hám Yêu bay lên bầu trời, kẻ này hóa thành một đạo hào quang đuổi theo hướng Phong Dực Yêu Long rời đi.

...

Phong Dực Yêu Long được xưng tốc độ phi hành nhanh hơn yêu thú phi hành cùng giai năm thành, tốc độ cực nhanh, đương nhiên còn kém hơn Lôi Sí Kim Bằng rất nhiều.

Cho dù như thế, Phong Dực Yêu Long trung cấp cao giai có tốc độ vượt qua tốc độ ánh sáng.

Sở Mộ mở rộng phạm vi kiếm khí hộ thể bao phủ Âu Thành Lạc vào trong, bằng không trong tốc độ phi hành siêu âm tạo thành vô số khí lưu cắt lên người, Âu Thành Lạc hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

- Thành Hám Yêu, ta sẽ quay về!

Âu Thành Lạc xiết chặc nắm đấm, hắn tự nói với mình.

- Đừng nghĩ nhiều như vậy, thực lực của ngươi hiện tại rất yếu, không đủ đối kháng Hồng Y Hội.

Sở Mộ nói ra:

- Cho nên ngươi phải áp chế thù hận của mình, cố gắng tu luyện tăng thực lực lên, ít nhất ngươi phải có được thực lực Kiếm Hào mới có thể đi tìm Hồng Y Hội báo thù.

- Kiếm Hào...

Âu Thành Lạc cắn răng, hắn nói:

- Ta nhất định có dược thực lực Kiếm Hào, thậm chí còn mạnh hơn nữa.

Trong nháy mắt Âu Thành Lạc sinh ra tín niệm làm Sở Mộ cảm thấy khiếp sợ, Âu Thành Lạc có tín niệm mãnh liệt như thế, có lẽ có thể đạt tới thực lực cấp Kiếm Hào.

Đương nhiên, đạt tới cấp Kiếm Hào cũng không có nghĩa là thành Kiếm Hào, bởi vì muốn đạt được danh xưng Kiếm Hào cũng có hạn chế.

Trước mắt cả Đại Khôn Vương Triều chỉ có tám mươi mốt Kiếm Hào, kiếm giả có thực lực Kiếm Hào hơn thế nhiều, khả năng có mấy trăm thậm chí mấy ngàn người, bởi vì khi bọn họ có thực lực Kiếm Hào thì tuổi vượt quá giới hạn, cho nên vô duyên tôn xưng Kiếm Hào.

- Ta cho ngươi hai lựa chọn!

Sở Mộ nói, Âu Thành Lạc lẳng lặng nghe.

- Thứ nhất, ta mang ngươi về gia tộc, nhưng gia tộc của ta chỉ là tiểu gia tộc, thực lực không được, không có cao thủ gì, lại thích hợp an tâm ở lại. Thứ hai, ta mang ngươi về kiếm phái, an bài ngươi tu hành trong kiếm phái, dùng nơi này làm khởi điểm lại tiến vào trong kiếm viện, sau đó đi kiếm phủ.

- Sở đại ca, ngươi từ kiếm phái bắt đầu tiến vào kiếm viện và nhập kiếm phủ sao?

Âu Thành Lạc hỏi.

- Đúng!

Sở Mộ trả lời.

- Tốt, ta lựa chọn thứ hai.

Âu Thành Lạc nói rất kiên quyết.

- Ân.

Sở Mộ gật gật đầu.

Dựa theo hắn nghĩ mang Âu Thành Lạc về Sở gia, sau khi cho hắn ở lại trong Sở gia sống thanh thản cả đời, đây cũng là tâm nguyện của Âu lão gia tử.

Nhưng Âu Thành Lạc có ý nghĩ của mình, hơn nữa rất quật cường, Sở Mộ không thể cải biến, đã như thế cứ theo tâm ý của hắn.

- Ngươi dùng thời gian này tìm hiểu kiếm thuật đi.

Sở Mộ nói.

- Tốt!

Âu Thành Lạc gật gật đầu.

Hai người không nói gì, Sở Mộ tiến vào suy nghĩ, hắn suy nghĩ lúc mình lịch lãm rèn luyện, chậm rãi dư vị, chậm rãi nhấm nuốt, chậm rãi lắng đọng.

Rời khỏi Đại Khôn Kiếm Phủ, nhìn thấy Toái Kim Kiếm Hào và Cuồng Long Kiếm Hào chiến đấu lĩnh ngộ 1% kiếm thế, đến thành Hám Yêu, vào Loạn Yêu Sơn xông động phủ được bảo, đột phá Khí Hải Cảnh, kiếm áp Cuồng Sư Bang, bức lui Hồng Y Hội, chiến đấu sinh tử trong đại quân yêu thú bạo động, ngộ Trảm Thiết chém đứt một trảo của Lôi Sí Kim Bằng... Cho tới bây giờ cưỡi Phong Dực Yêu Long rời khỏi thành Hám Yêu.

Những chuyện này giống như phim xuất hiện trong đầu hắn, Sở Mộ đã có được thu hoạch trong đó.

Sau khi dư vị tất cả qua đi, Sở Mộ cảm giác cảnh giới của mình có tăng lên, hiện tại chỉ cần kiếm khí đầy đủ là có thể thuận lợi đạt tới Khí Hải Cảnh tiểu thành đỉnh phong, sắp đột phá đại thành.

Nhưng mà tính cực hạn của Thiên Nguyên Cửu Chuyển đã thể hiện rõ ràng, Sở Mộ muốn đột phá Khí Hải Cảnh đại thành không dễ dàng.

Lúc này Sở Mộ rời khỏi thành Hám Yêu, hắn quy hoạch hành trình rõ ràng.

Trạm thứ nhất là thành Biên Hoang, hắn đi Thiên Đan Các tìm Thiên Hoang Đan, sau đó quay về Sở gia, lại đi Thanh Phong kiếm phái, còn muốn giải quyết chuyện Thanh Lan kiếm phái, sau đó an tâm tu hành một thời gian ngắn.

Mặc dù tốc độ Phong Dực Yêu Long rất nhanh, thành Hám Yêu cách thành Biên Hoang rất xa, có thể nói là xuyên qua cả Đại Khôn Kiếm Phủ.

Lúc này thân thể Phong Dực Yêu Long run lên, dường như nó gặp phải sự vật đáng sợ gì đó, ngay sau đó thân thể Sở Mộ cũng run rẩy, cảm giác được sát cơ đáng sợ bao phủ tâm thần, sát cơ này làm hắn cảm thấy tê liệt.

Sở Mộ kinh hãi, hắn quay đầu nhìn thấy sau lưng có chấm đen nhỏ đang đuổi theo.

Cách xa nhau như vậy, chỉ bằng vào sát cơ có thể ảnh hưởng tới mình, đủ để nói rõ thực lực của chấm đen này khủng bố kinh người.

- Gia tốc, đi.

Sở Mộ vỗ Phong Dực Yêu Long, Phong Dực Yêu Long cũng hiểu nếu không nhanh sẽ rất nguy hiểm, cho nên nó dốc sức liều mạng vỗ cánh, tần suất nhanh hơn gấp hai, tốc độ cũng nhanh hơn gấp hai bay đi.

Một tia sát cơ kia vẫn nhắm vào Sở Mộ, làn da của hắn tê dại giống như giòi bọ trong xương.

Sở Mộ có Thiên Hoang Kiếm Thể, sát cơ này ảnh hưởng lên hắn không lớn, nhưng ảnh hưởng lên Phong Dực Yêu Long rất lớn, huyết dịch của Phong Dực Yêu Long sắp đông cứng.

Dốc sức liều mạng vỗ cánh nhanh hơn, tốc độ Phong Dực Yêu Long tăng lên một ít, đây là tốc độ liều mạng tiêu hao thể năng.

Chấm nhỏ màu đen dần dần tiếp cận, mơ hồ nhìn thấy hình dáng một người.

Trên cánh Phong Dực Yêu Long xuất hiện gió lốc, từng sợi khí tức màu xanh bộc phát, tầng suất vỗ cánh tạo thành tàn ảnh, tốc độ lại tăng lên gấp đôi.

Phong Dực Yêu Long đã vận dụng bí pháp.

Mặc dù như thế, bóng người sau lưng đã rõ ràng, bởi vì càng ngày càng gần.

*****

Sở Mộ có thể cảm giác được đối phương nhắm vào hắn, một tia sát cơ đã tập trung thân thể mình, Sở Mộ thập phần khó hiểu, hắn cũng không biết vì sao kiếm giả cường đại này nhắm vào mình.

Thực lực của người này tuyệt đối vượt qua Khí Hải Cảnh, có phán đoán như vậy Sở Mộ kết luận đối phương là cường giả Nguyên Cực Cảnh, Sở Mộ rung động không nhỏ.

Hiện tại hắn không phải đối thủ của kiếm giả Nguyên Cực Cảnh, một đạot kiếm khí cũng có thể chém giết hắn.

- Tốc độ kêếm giả Nguyên Cực Cảnh này quá nhanh, Phong Dực Yêu Long vận dụng bí pháp cũng không chạy thoát, tiếp tục như vậy chỉ có con đường chết, cho dù là Âu Thành Lạc và Phong Dực Yêu Long cũng không may mắn thoát khỏi.

Sở Mộ thầm nghĩ, nội tâm vô cùng lo lắng.

- A Lạc, đằng sau có người đuổi giết, ngươi nên ở trên lưng Phong Dực Yêu Long, có thể sống sót hay không phải xem vận khí.

Sở Mộ thấp giọng nói ra, không chờ Âu Thành Lạc trả lời, hắn đã nhảy lên, thi triển bí pháp Hoành Thiên Luyện Không.

Đôi cánh kiếm khí xuất hiện sau lưng, đột nhiên vỗ mạnh, Sở Mộ lại bay sang hướng khác với Phong Dực Yêu Long.

Do dốc sức liều mạng nên tốc độ cực nhanh, vèo một tiếng đã vượt qua hơn hai trăm mét, hắn vừa bay đi đã kéo dài khoảng cách với Phong Dực Yêu Long.

Sở Mộ cảm giác sát cơ kia vẫn tập trung vào mình, hơn nữa một tia tăng cường, quả nhiên kiếm giả Nguyên Cực Cảnh này nhắm vào mình.

Xác định điểm này, Sở Mộ lập tức vận dụng bí pháp thứ hai của Hoành Thiên Luyện Không: Nhất Phi Trùng Thiên.

Hai cánh kiếm khí rất mạnh, tốc độ vỗ nhanh hơn, tốc độ của hắn vượt qua tốc độ âm thanh, trong nháy mắt vượt qua ngàn mét.

Ba hô hấp sau Sở Mộ lao ra ba ngàn mét, kiếm giả Nguyên Cực Cảnh vẫn đuổi theo, một tia sát cơ vẫn tập trung vào Sở Mộ.

Nhất Phi Trùng Thiên... Nhất Phi Trùng Thiên... Nhất Phi Trùng Thiên...

Liên tục thi triển Nhất Phi Trùng Thiên, Sở Mộ nhanh như tia chớp vẫn không bỏ được bóng người sau lưng, ngược lại thân ảnh kia gia tăng tốc độ đuổi theo

Cảm giác giống như mèo vờn chuột.

Nội tâm hắn vô cùng tức giận, lửa giận tích lũy trong ngực giống như núi lửa phun trào, Sở Mộ đáp xuống đất.

- Nếu không thể trốn cứ đánh một trận.

Nội tâm Sở Mộ đang gào thét, mặc dù biết rõ mình không phải đối thủ của kiếm giả Nguyên Cực Cảnh, cho dù một đạo kiếm khí của đối phương cũng có thể giết mình, hắn vẫn muốn đánh một trận.

Tinh thần kiếm giả vượt mọi chông gai, ngược dòng mà đi, thà gãy không cong.

Cho dù chết hắn cũng phải phản kích, cũng muốn làm cho đối phương bị thương, về phần giết chết đối phương, đây là hi vọng xa vời.

Cảm giác được Sở Mộ quyết tuyệt, kiếm giả Nguyên Cực Cảnh bay thẳng xuống đất.

Rơi xuống đất, Sở Mộ rút Trảm Yêu Kiếm ngẩng đầu nhìn lên không trung, người này đứng cách mặt đất chừng mười mét, hắn từ trên cao nhìn xuống Sở Mộ.

Đây là lão giả thấp bé gầy cờm chừng bảy tám chục tuổi, làn da ngăm đen mặt mũi đầy nếp nhăn, tóc xám trắng lộn xộn, cái mũi như ưng miệng, hốc mắt lõm, ánh mắt âm trầm như độc xà.

Ánh mắt của hắn nhìn lên người Sở Mộ, cơ bắp toàn thân Sở Mộ căng cứng, đó là cảm giác không an toàn.

Từ khí tức đối phương, Sở Mộ đã khẳng định hắn là kiếm giả Nguyên Cực Cảnh.

- Xin hỏi Tôn Giả có gì cần chỉ giáo?

Sở Mộ ngưng tụ tâm thần vạn phần cảnh giác, kiếm khí Thiên Nguyên vận chuyển cực nhanh, kiếm thế rục rịch bộc phát như núi lửa, hắn làm tốt chuẩn bị.

-Ttuổi còn trẻ thì có tu vi Khí Hải Cảnh tiểu thành, kiếm thế càng đạt tới viên mãn, một thân thực lực còn trên vô số kiếm giả Khí Hải Cảnh viên mãn, đã có thực lực khiêu chiến danh xưng Kiếm Hào.

Lão giả gầy còm không trả lời, ánh mắt giống như nhìn con mồi, giọng nói bén nhọn giống như thủy tinh bể, làm cho toàn thân Sở Mộ nổi da gà:

- Vốn ngươi có tiền đồ vô lượng, ngàn không nên vạn không nên, ngươi không nên giết chết đồ nhi của ta.

- Ái đồ Tôn Giả là ai?

Sở Mộ cố nén nổi da gà lên tiếng hỏi.

- Tà Dương!

Giọng nói của lão giả vô cùng đáng sợ, ánh mắt càng biến thành bạo ngược:

- Ngươi giết đồ nhi của ta, ta sẽ tìm ngươi báo thù, nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ không dễ dàng để ngươi chết như vậy, ta sẽ để ngươi nếm thủ đoạn của Âm Xà Tôn Giả ta, ngươi sẽ chết trong thống khổ vô tận.

Trong mắt hắn Sở Mộ chỉ là thiên tài, hiện tại hắn đang bóp chết thiên tài, căn bản không cần phải cẩn thận đối đãi, giống như người bình thường bóp chết con kiến.

Sở Mộ hít sâu một hơi, hắn cảm thấy trong ngực khó chịu hít thở không thông, tay trái cầm tiểu kiếm đỏ sậm, đây là cơ hội phản kích duy nhất của hắn.

Đôi mắt Âm Xà Tôn Giả biến thành màu xanh, khí tức âm lãnh càng đậm đặc giống như bão tố càn quét bốn phía.

Sở Mộ cảm thấy gió lạnh thổi qua, mỗi cơn gió lạnh như nặng ngàn cân, Sở Mộ cảm thấy rất áp lực, toàn thân không ngừng bị xung kích nghiền áp, nếu không luyện thành Thiên Hoang Kiếm Thể thì hắn đã bị những cơn gió này nghiền nát.

Âm Xà Tôn Giả Bích cười nói:

- Có thể thừa nhận khí thế của ta nghiền áp, thân thể tiểu bối ngươi phi thường bất phàm, tốt, tốt, tốt, thân thể ngươi càng mạnh tra tấn càng thống khoái.

Hắn vừa nói xong gió lạnh lại thổi qua giống như nộ long gào thét, uy lực tăng lên gấp mấy lần.

Sở Mộ cảm giác xương cốt của mình không chịu nổi, cơ bắp toàn thân vô cùng đau đớn, hắn cảm thấy thân thể như bị xé rách, trường bào trên người bị xoắn nát.

Trên làn da xuất hiện hào quang trơn bóng, từng vết rách xuất hiện trên làn da, lực lượng Thiên Hoang Kiếm Thể cũng phát huy ra đối kháng gió lạnh.

Đổi thành kiếm giả Khí Hải Cảnh khác đối kháng gió lạnh như Hung Kiếm Đồ Không chỉ sợ không kiên trì được mấy hô hấp, chắc chắn sẽ bị gió lạnh cắt nát tử vong.

Âm Xà Tôn Giả ngạc nhiên, trong mắt còn mang theo vui sướng.

- Hảo hảo hảo, xem ra ngươi tu luyện bí pháp luyện thể, môn bí pháp này có thể đối kháng khí thế của ta, ngoan ngoãn giao bí pháp luyện thể ra đây, ta sẽ cho ngươi ít đau đớn.

Âm Xà Tôn Giả nói chuyện rất chói tai, Sở Mộ cảm thấy không được tự nhiên.

Sở Mộ không trả lời, gió lạnh thổi qua sinh ra lực lượng bức bách rất mạnh, lực lượng tiềm ảnh của Thiên Hoang Kiếm Thể bộc phát ra ngoài, không ngừng kháng trụ gió lạnh thổi tới.

Hắn cầm Trảm Yêu Kiếm trong tay phải, không tự giác cắt vỡ một vết thương để huyết dịch rót vào trong tiểu kiếm bên tay trái, tiểu kiếm bắt đầu sinh ra hào quang sáng ngời.

Mũi nhọn của tiểu kiếm còn trên Trảm Yêu Kiếm, cho nên nó là cơ hội duy nhất của Sở Mộ, trong lúc Âm Xà Tôn Giả không phòng bị hắn sẽ toàn lực phóng tiểu kiếm trọng thương Âm Xà Tôn Giả.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-2308)