Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0446

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0446: Ngàn năm có một
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Đây là một lần lịch lãm rèn luyện.

Tám đạo thân ảnh màu xanh lao tới làm Sở Mộ sinh ra áp lực, hắn lại thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ tăng tốc độ và phản kích.

Có áp lực mới có động lực, những lời này quả thật đúng vậy.

Chiến đấu như thế tốn hao một ít thời gian, Sở Mộ lại dùng Chấn Thạch Ba Động Kiếm cùng Liệt Không Kiếm Kích đánh tan tám thân ảnh màu xanh.

Tiêp theo mặt đất chìm xuống, chỉ có Sở Mộ đứng thẳng trên mặt đất, cuối cùng hình thành ngọn núi cao trăm trượng, ngọn núi này này chỉ có phạm vi mườ mét giống như cây cột đứng giữa thiên địa.

Bầu trời có mây đen xuất thế, trong nháy mắt bao phủ bầu trời và đè xuống.

Ngay sau đó âm thanh răng rắc vang lên, một đạo thiểm điện du động như giao long, sau đó ánh sáng tím xuất hiện.

Áp lực nặng nề đè ép, vừa rồi Sở Mộ suýt bị thương, từ đó có thể thấy thí luyện khó chơi cỡ nào.

Quả nhiên lôi đình giáng xuống, chín đạo thân ảnh màu tím xuất hiện trong đó, hóa thành lôi đình lao về phía Sở Mộ với tốc độ cực nhanh.

Kiếm ra, chém giết!

Sở Mộ chỉ có thể né tránh phạm vi ngắn và phản kích.

Chín đạo thân ảnh màu tím tăng tốc độ cực nhanh, mang lại áp lực cực lớn lên Sở Mộ, áp lực tăng lên gấp mấy lần.

Cuối cùng Sở Mộ dùng cái giá là trường bào màu trắng bị chém nát đánh giết chín thân ảnh màu tím.

Vô số lôi đình biến mất, mây đen lui bước, Sở Mộ đứng trên ngọn núi trời quang mây tạnh, trong lúc đó hắn phúc lâm tâm đến, dùng kiếm viết vào hư không.

Một cánh cửa xuất hiện an ổn rơi xuống đất, ngay sau đó ánh mắt lập lòe, khí tức hỗn loạn.

- Hắc hắc, thất bại rất tốt.

Kiếm giả áo đen xem xét, hắn vô ý thức cười hả hê.

Cùng lúc đó trên bia Kiếm Hào tại vị trí tám mươi có hào quang bộc phát, giống như có văn tự đang khắc trên đó, một cái tên xuất hiện trước mắt mọi người.

Sở Mộ, Chấn Thiên!!!!

Đệ tử Ma La Kiếm Tông đang cười hả hê dừng cười, hai mắt như rớt ra ngoài, thiếu chút nữa cắn đầu lưỡi, hiển nhiên hắn ngạc nhiên vì bia Kiếm Hào xuất hiện cái tên mới, hắn không còn buồn cười chút nào.

- Người trẻ tuổi, ngươi thật sự vượt qua lão hủ dự kiến.

Lão giả lưng còng nhìn bia Kiếm Hào, ánh mắt đục ngầu mang theo kinh ngạc và ngạc nhiên, hắn đã phán đoán Sở Mộ không có khả năng xông qua khiêu chiến Kiếm Hào, tự tin như vậy xuất phát từ lịch diệt và tu vi nhưng không ngờ lại phạm sai lầm.

Sai lầm chính là sai lầm thật sự.

Nhưng mà lão giả lưng còng cũng không vì mình phán đoán sai lầm mà thèn quá hóa giận, trái lại rất mừng rỡ, mỗi khi xuất hiện một Kiếm Hào đều là tài phú của thế giới, với tư cách kẻ quản lý Đông Thánh phân điện, hắn thích nghe ngóng nhất.

- Tôn hiệu Chấn Thiên, Chấn Thiên Kiếm Hào.

Lão giả lưng còng than thở nhìn Sở Mộ, ánh mắt có hào quang xuất hiện.

- Người trẻ tuổi, ngươi lấy danh hiệu này có hàm nghĩa gì không?

- Một loại ký thác.

Sở Mộ trả lời.

Lão giả lưng còng và Sở Mộ đều không nhìn tên kiếm giả áo đen, tên kiếm giả áo đen phục hồi tinh thần, ánh mắt nhìn Sở Mộ mang theo sợ hãi, hắn quay người rời đi.

Hắn không dám có tâm đối địch với Sở Mộ, thực lực thế nào quyết định cấp độ bản thân, hiện tại hắn khiêu chiến thất bại, mặc dù có vạn phần không cam lòng nhưng hắn không cho rằng mình là đối thủ của Kiếm Hào.

Hơn nữa Sở Mộ mới hai mươi tuổi, Kiếm Hào hai mươi tuổi còn xuất sắc hơn cả Mục Long Thành, thành tựu tương lai chắc chắn hơn xa Mục Long Thành, đắc tội người như vậy quá ngu.

Kiếm giả áo đen rời đi, lão giả lưng còng và Sở Mộ đều không để ý đến.

Sở Mộ nhìn bia Kiếm Hào, đó là cái tên cuối cùng, trong nội tâm hắn xuất hiện hào khí và kích động.

Kiếm Hào Kiếm Hào, kiếm trong anh hào!

Chỉ thấy lão giả lưng còng búng ngón tay mười cái như khảy đàn, từng đạo kiếm khí xuất hiện ngưng kết thành ấn ký hình kiếm.

- Đi!

Lão giả quát một tiếng, đục ngầu trong mắt mất biến không thấy gì nữa, ấn ký hình kiếm bay vào trong bia Kiếm Hào, bay vào tên của Sở Mộ.

Ấn ký hình kêếm chui vào, Sở Mộ và hai chữ Chấn Thiên rung lên.

- Dẫn!

Lão giả lưng còng bộc phát khí thế rất mạnh, hai tay mở ra, bia Kiếm Hào tỏa sáng rất mạnh, trong nháy mắt co rút lại vào bốn chữ Sở Mộ và Chấn Thiên.

Trong nháy mắt ấn ký hình kiếm lại bay vào tay lão giả.

Ánh mắt lão giả lại đục ngầu như cũ, trong tay xuất hiện kiếm lệnh màu đen giống như bia Kiếm Hào thu nhỏ..

Trog nháy mắt kiếm lệnh màu đen bay ra, tám mươi kiếm lệnh của các Kiếm Hào trong Đại Khôn Vương Triều đều tỏa hào quang.

- Hai năm qua mới có người khiêu chiến Kiếm Hào thành công!

- Không nghĩ tới lại tiến thêm một bước, vừa vặn bảo trì vị trí tám mươi mốt.

- Ha ha, tốt, tốt.

- Là ngươi tên Sở Mộ, danh hiệu Chấn Thiên.

- Chấn Thiên Kiếm Hào... Danh hiệu khí phách!

Các nơi trong Đại Khôn Vương Triều, thậm chí bên ngoài Đại Khôn Vương Triều, tám mươi Kiếm Hào đều biết tin tức Sở Mộ trở thành Chấn Thiên Kiếm Hào, bọn họ có phản ứng khác nhau.

- Sở Mộ, đây là Kiếm Hào Lệnh của ngươi, là biểu tượng thân phận của ngươi.

Lão giả đưa kiếm lệnh cho Sở Mộ.

- Xin hổi tiền bối xưng hô thế nào?

Sở Mộ tiếp nhận Kiếm Hào Lệnh, chỉ cảm thấy sảng khoái tinh thần, nhìn Kiếm Hào Lệnh nhưng không biết nó làm từ chất liệu gì, rất nhẹ, giống như lá cây nhưng lại không phải.

- Ngươi có thể gọi ta là Còng lão.

Lão giả lưng còng chậm rãi nói ra:

- Sở Mộ, đầu tiên lão hủ chúc mừng ngươi trở thành Kiếm Hào thứ tám mươi mốt của Đại Khôn Vương Triều, ta thấy sau khi ngươi khiêu chiến thành công không có tổn thương gì, có thể thấy được thực lực ngươi mạnh hơn các Kiếm Hào khác. Ngươi bây giờ mới hai mươi tuổi, tiền đồ tương lai bất khả hạn lượng, đạt được danh xưng Kiếm Tôn càng nổi bật, nhưng ngươi ngàn vạn không nên tự mãn, cần biết tu luyện như đi ngược dòng nước, không tiền sẽ lùi.

- Vãn bối ghi nhớ, sẽ không dám quên.

Sở Mộ nói.

Đạo lú này ai cũng biết nhưng không phải ai cũng có thể làm được, sở dĩ Còng lão nói với Sở Mộ như vậy cũng là thấy Sở Mộ thiên tư hơn người, hi vọng hắn có thể dũng cảm tiến tới lấy được thành tựu cao.

Một trưởng bối dạy bảo, Sở Mộ sẽ không nói gì.

- Tốt!

Còng lão cười ha hả gật gật đầu:

- Hôm nay ngươi thành tựu Kiếm Hào, đây không phải tôn xưng đơn giản như thế. Từ nay về sau, ngươi muốn ở trong vương thành bao lâu cũng được, cho dù Đại Khôn vương thất cũng không cách nào vô cớ xua đuổi ngươi, đây chỉ là chỗ tốt đơn giản nhất. Mặt khác, ngươi còn có thể tiến vào trong Đông Thánh phân điện, trong Đông Thánh phân điện có không ít tàn thư, tuy số lượng kém bốn đại kiếm tông và Đại Khôn Kiếm Phủ và vương thất, chỗ này đều chứa sách vở khó lường, ngươi còn có thể tiến vào Đông Thánh phân điện Ngộ Kiếm Điện tu luyện, Ngộ Kiếm Điện có thể tăng ngộ tính, hơn nữa còn có rất nhiều tiền bối lưu vết kiếm, đối với mỗi Kiếm Hào thì đây là tài phó lớn nhất.

*****

Sở Mộ gật gật đầu.

- Hiện tại ngươi có hai lựa chọn, đầu tiên lựa chọn rời khỏi Đông Thánh phân điện, đợi đến lúc quyết định tốt lại đến Đông Thánh phân điện bồi dưỡng, bởi vì cơ hội chỉ có một lần.

Còng lão không ngừng nói:

- Thứ hai, lựa chọn ngay lúc này tiến vào Đông Thánh phân điện tiến hành bồi dưỡng, thẳng đến khi ngươi rời khỏi mới thôi.

- Ta lựa chọn thứ hai.

Sở Mộ trả lời không do dự.

Hắn sớm hiểu rõ khiêu chiến Kiếm Hào và chỗ tốt của Đông Thánh phân điện.

Một khi khiêu chiến thành công đạt được danh xưng Kiếm Hào, trừ danh xưng còn có chỗ tốt thực chất là Đông Thánh phân điện bồi dưỡng, cơ hội chỉ có một lần, thời gian không giới hạn.

Nói cách khác, ngươi có thể ở trong đó bồi dưỡng một tháng, thậm chí một năm, thậm chí mười năm thậm chí trăm năm cũng có thể, điều kiện tiên quyết chính ngươi ở nổi.

Dù sao trong Đông Thánh phân điện chỉ có một mình Còng lão, một khi ngươi lựa chọn tu luyện ở đây sẽ không nhìn thấy Còng lão, từ đầu tới cuối chỉ có một mình mà thôi.

Mặc dù nói kiếm giả lúc tu luyện thường có một mình, nhưng nếu như ở trong một nơi như vậy quá lâu, rất nhiều không chịu nổi, còn có người bị điên.

- Nếu ngươi quyết định tốt, ta cũng không khuyên giải ngươi cái gì.

Còng lão nói ra:

- Ngươi tự chuẩn bị đồ ăn và thức uống.

- Ta đã chuẩn bị xong rồi.

Sở Mộ nói ra.

- Ah, như vậy thì theo ta.

Còng lão nói ra, hắn quay người dẫn đường phía trước.

- Đông Thánh phân điện bồi dưỡng cũng không dễ dàng như vậy, nếu như ngươi cảm thấy không chịu nổi, nên kịp thời rời đi, nếu không sẽ lưu lại tai hoạ ngầm, càng bất lợi với tu luyện ngày sau.

Còng lão vừa đi vừa nói.

Sở Mộ kinh ngạc, mặc dù hắn biết đạt được danh xưng Kiếm Hào có một lần được bồi dưỡng trong Đông Thánh phân điện, nhưng lại không biết quá trình bồi dưỡng như thế nào, bây giờ nghe Còng lão nói như vậy, dường như không dễ dàng gì.

- Bất kể như thế nào, cơ hội bồi dưỡng trong Đông Thánh phân điện cũng dùng tăng thực lực của Kiếm Hào, đã như thế sẽ không nguy hiểm tính mạng, nhiều lắm là một ít áp lực mà thôi.

Sở Mộ âm thầm nói ra:

- Chỉ là một ít áp lực, nếu không chịu nổi nói gì tìm hiểu kiếm đạo.

Còng lão đi hơn mười mét tới vách tường trống rỗng, hai tay lại bắn ra một đạo kiếm khí.

Kiếm khí như cuồng phong oanh kích lên vách tường, vách tường tan như bọt biển, kiếm khí bay vào trong.

Còng lão liên tiếp oanh kích ba lần phong bạo, vách tường trống trơn lại xuất hiện kim quang.

Ngay sau đó hào quang biến mất, vách tường như bị ăn mòn.

- Đây chính là cửa.

Còng lão chỉ vào vách tường đã biến mất, Sở Mộ nhìn kỹ, chỉ nhìn thấy đây là khu vực âm u, căn bản không có chút ánh sáng nào cả, chỉ có hư vô giống như lỗ đen thôn phệ tất cả.

- Ngươi đã lựa chọn cơ hội bồi dưỡng, nên vào đi thôi.

Còng lão quay người nhìn Sở Mộ nói ra:

- Nhớ kỹ, một khi ngươi không chịu nổi phải rời đi, chỉ rót kiếm khí vào trong Kiếm Hào Lệnh là được, chỉ dùng trong Đông Thánh phân điện.

- Đa tạ Còng lão.

Sở Mộ hành kiễm lễ sau đó đi vào, thân ảnh biến mất trong cánh cửa ánh sáng, trong nháy mắt đã không thấy gì nữa, giống như bị viễn cổ cự thú thôn phệ.

Còng lão bình tĩnh nhìn nhìn Sở Mộ tiến vào cổng ánh sáng, hắn thở dài.

- Hai mươi tuổi, tu vi Khí Hải Cảnh tiểu thành lại có thể thành công khiêu chiến Kiếm Hào, đúng là vượt qua dự kiến của lão hủ.

Sau khi thở dài, Còng lão nói:

- Sau khi khiêu chiến thành công không bị thương, thực lực không tầm thường, xem ra đã lĩnh ngộ kiếm thế đến viên mãn đỉnh phong, hoặc có ý cảnh nào đó đạt tới mười thành, bất luận là loại nào, hai mươi tuổi làm được điểm này quá khó lường, có thể nói ngàn năm có một trong Đại Khôn Vương Triều.

Nói xong Còng lão chờ mong nhìn vị trí Sở Mộ biến mất.

- Thiên tài như thế, chỉ cần không chết non nhất định có thể thành tựu Kiếm Tôn, thành tựu Kiếm Vương với xác suất thật lớn, thậm chí có khả năng thành Kiếm Thánh.

- Nhưng mà cũng chỉ là một tia mà thôi, Kiếm Thánh... Kiếm Thánh... Ta trải qua trăm năm vẫn chưa tìm hiểu ra ảo diệu trong đó.

Tiếng thở dài lan ra khắp đại điện, trong tiếng thở dài mang theo cô đơn và thất lạc.

Thì ra Còng lão là Kiếm Vương.

Dùng một Kiếm Vương tọa trấn Đại Khôn Vương Triều Đông Thánh phân điện, thủ bút này quá kinh người.

- Ta tọa trấn Đông Thánh phân điện trăm năm, phàm là Kiếm Hào tiến vào Đông Thánh phân điện bồi dưỡng thời gian dài nhất là một năm, kỷ lục của Mục long Thánh, không biết Sở Mộ có thể kiên trì bao lâu? Một tháng? Một năm?

Tiếng thở dài vang lên, ánh sáng trong đại điện ảm đạm, thân thể Còng lão biến mất không thấy gì nữa, giống như biến vào trong hư vô.

Sở Mộ cũng không biết Còng lão đánh giá hắn cao như thế, hắn tiến vào tàng thư điện trong Đông Thánh phân điện.

Tàng thư điện có diện tích không lớn, chỉ rộng hơn trăm mét vuông, trần cao hai mươi mét, trừ cửa ra vào thì chung quanh là bốn bức tường.

Trên giá bày có rất nhiều sách, cách đặt sách vỡ giống như một thư viện loại nhỏ.

Có lẽ đối với một trong tứ đại kiếm tông Đại Khôn Kiếm Phủ và Đại Khôn vương thất thì Đông Thánh phân viện này quả thực còn kém hơn không ít, nhưng lúc Sở Mộ nhìn quanh tàng thư điện liền hiểu rõ lời Còng lão nói khi nãy, nơi này không cháu bất cứ quyển sách vô dụng nào, mỗi một bản đều mang đến ẩn chứa giá trị khó có thể tưởng tượng.

Sở Mộ có thể thâm nhập tìm hiểu sâu hơn về đại lục Cổ Kiếm bắt đầu từ cơ sở.

Cho dù tu vi đạt tới Khí Hải Cảnh, nhu cầu thức ăn của kiếm giả giảm nhiều, nhưng vẫn bảo trì tần suất hai ngày ăn uống một lần. nếu không sẽ bất lợi cho cơ thể.

Nghe nói sau khi đã đột phá được Nguyên Cực Cảnh, thời gian dài không ăn uống cơ thể cũng không có ảnh hưởng gì.

Sở Mộ có một không gian oản luân cực phẩm và hai không gian oản luân thượng phẩm, trong đó một không gian oản luân thượng phẩm chứa đồ ăn và nước uống, hắn muốn chuẩn bị khi bê quan.

Lần này hắn đã chuẩn bị tiến hành bế quan thời gian dài.

Hắn vốn định lấy được danh xưng Kiếm Hào rồi trở về kiếm phủ bế quan, không ngờ lại có cơ hội bế quan ngay trong Đông Thánh phân điện, lại còn có thể đọc rất nhiều tàng thư và ngộ kiếm, chỗ tốt như vậy trong kiếm phủ cũng không có, Sở Mộ không từ chối.

Những ngày tiếp theo, Sở Mộ bắt đầu trải qua sinh hoạt có quy luật.

Sau khi hắn xem qua tàng thư điện cùng ngộ kiếm điện, liền ở lại một gian phòng trong phân điện, sau đó liền điều tức, sau đó điều chỉnh trạng thái đến tốt nhất, hắn muốn phân giải Thiên Nguyên kiếm khí.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)