← Ch.0448 | Ch.0450 → |
Sở Hà có trở về Sở gia một chuyến, nhìn Sở gia phát triển lớn mạnh, biết đó là công lao của Sở Mộ nên càng tôn kính hắn nhiều hơn.
Trò chuyện hơn nửa ngày Sở Mộ đã biết tình hình của mấy vị sư huynh. Đa số vào Ngoại phủ, phần nhỏ không có duyên với Kiếm phủ nên quay về Thanh Phong kiếm phái, Lý Vi, La Ngọc Linh đều đang ở Ngoại phủ.
Mọi người lưu luyến không rời chia tay, Sở Mộ đi tìm Đoan Mộc Hành Không rồi rời khỏi Nội phủ, đến Vương phủ.
Chỗ Vương phủ khác với Nội phủ, Sở Mộ hiện giờ là Chấn Thiên Kiếm Hào nên không cần thi cái gì, trực tiếp trở thành đệ tử của Vương phủ, còn là loại đệ tử hàng đầu.
- Vừa lúc Vương phủ có một Kiếm Hào đột phá Cửu Chuyển cảnh, trở thành đệ tử hạt giống nên Vương phủ đang thiếu một Kiếm Hào, trùng hợp có ngươi bổ sung vào.
Bách Lý Giang Hà phủ chủ của Vương phủ cực kỳ vui vẻ nói:
- Và mới chỉ gần hai mươi tuổi, tương lai rất là tươi sáng.
Vương phủ chủ vui cũng đúng, vì trong Vương phủ vốn có mười Kiếm Hào, không lâu sau tất cả sẽ có nhiệm vụ quan trọng. Nhưng hai mươi năm trước Kiếm Hào mạnh nhất vì tích lũy quá thâm sâu không thể kiềm chế được nữa, bị buộc phải đột phá Cửu Chuyển cảnh làm khuyết một Kiếm Hào.
Vì điều này buộc Bách Lý Giang Hà phải tuyển người từ đệ tử Vương phủ khác, qua thời gian dài thi tuyển rốt cuộc chọn ra một đệ tử Khí Hải cảnh đỉnh viên mãn cường đại để bổ sung.
Bây giờ Sở Mộ với thân phận Kiếm Hào tham gia Vương phủ vừa lúc lấp đầy vị trí trống đó.
Vì để chấp hành nhiệm vụ quan trọng kia thân phận Kiếm Hào sẽ có hiệu quả càng tốt, nếu không phải Kiếm Hào thì hiệu quả kém hơn chút.
Bách Lý Giang Hà mừng hết sức lập tức dàn xếp cho Sở Mộ ở trong Kiếm Lâu, còn công bố tin tức ra ngoài, quyết định mười danh ngạch nay trừ bớt một, thay Sở Mộ vào, còn hỏi hắn có yêu cầu gì không.
Có thể nói khi Bách Lý Giang Hà đang vui vẻ thì cực kỳ dễ nói chuyện.
Tin tức tuôn ra, Vương phủ lại oanh động.
Một Kiếm Giả Khí Hải cảnh vội vàng chạy vào một tòa Kiếm Lâu, tay đập màn phong cấm làm sóng gợn khuếch tán:
- Thường sư huynh! Việc lớn không tốt, việc lớn không tốt!
Thường Đông Thần đang tĩnh tu trong Kiếm Lâu vẻ mặt cau có đi ra mở phong cấm, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm người đó. Bộ dáng của Thường Đông Thần như là nếu không có lý do chính đáng thì sẽ cho biết tay, trừng phạt lỗi lầm quấy nhiễu gã tĩnh tu.
Người đó thở hổn hển lắp bắp nói:
- Thường sư huynh... danh... danh ngạch của sư huynh bị... đổi rồi... !
Làm một Kiếm Giả Khí Hải cảnh thở hồng hộc như thế đủ biết gã sốt ruột chạy gấp tới đây cỡ nào.
Thường Đông Thần nhướng mày hỏi, trong một chốc chưa hiểu chuyện gì:
- Danh ngạch gì?
Kiếm Giả Khí Hải cảnh thấy Thường Đông Thần còn chưa phản ứng kịp, nói ngay:
- Là một trong mười danh ngạch tranh giành khí vận!
Thường Đông Thần giật mình kêu lên:
- Cái gì?!
Lúc trước vì được danh ngạch này Thường Đông Thần phải liều đấu với nhiều Kiếm Giả Khí Hải cảnh cường đại, cuối cùng đánh bại bọn họ đạt được danh ngạch. Thường Đông Thần định dựa vào danh ngạch tham gia tranh giành khí vận, nâng cao khí vận của bản thân đổi về giúp ích lớn cho việc tu luyện hơn, không ngờ chớp mắt bị thay thế.
Thường Đông Thần sầm mặt xuống hung tợn trừng Kiếm Giả Khí Hải cảnh:
- Ngươi khẳng định mình không nói bậy bạ?
Thường Đông Thần không muốn tin, nhớ lúc trước dù gã mạnh đến mấy thì mười danh ngạch không có phần của gã. Khi ấy Kiếm Hào lợi hại nhất không ức chế tu vi được, bất đắc dĩ đột phá Cửu Chuyển cảnh nên mới dư ra một danh ngạch, trong Vương phủ không có Kiếm Hào khác, cuối cùng đành sàn lọc từ đệ tử khác không phải Kiếm Hào để chọn ra người mạnh nhất.
Thường Đông Thần không phải Kiếm Hào, gã có địch ý rất sâu với Kiếm Hào, mặc kệ là Kiếm Hào thì gã cũng ghét.
Thường Đông Thần cảm thấy không công bằng, dựa vào cái gì chỉ khi giành được danh hiệu Kiếm Hào mới được danh ngạch? Dựa vào cái gì khi không có đủ Kiếm Hào gã phải trải qua bao cuộc chiến đấu, cuối cùng đánh bại rất nhiều cường địch mới có được danh ngạch này?
Thường Đông Thần tự nhận thực lực của mình không thua gì Kiếm Hào, một số Kiếm Hào yếu kém còn không đánh lại gã.
Kiếm Giả Khí Hải cảnh chịu dựng toát mồ hôi lạnh trên trán, vội giải thích:
- Là thật sự, Thường sư huynh luôn bế quan tu luyện nên không biết, một đệ tử Nội phủ tên Sở Mộ đã trở thành Kiếm Hào, bây giờ làm đệ tử Vương phủ. Phủ chủ đại nhân đưa danh ngạch của sư huynh cho Sở Mộ.
Thường Đông Thần sắc mặt âm trầm, nghiến răng nói:
- Sở Mộ... Kiếm Hào...
Chợt mắt Thường Đông Thần sáng rực, gã nhớ lại điều gì:
- Sở Mộ... Sở Mộ... không lẽ là Sở Mộ trong lá thư phụ thân viết? Ngươi hãy nói ra tất cả tin tức đã biết về Sở Mộ.
- Vâng thưa sư huynh, Sở Mộ này...
Kiếm Giả Khí Hải cảnh bắt đầu kể ra những gì mình biết.
Thường Đông Thần nhếch mép:
- Sở Mộ... hai mươi tuổi trở thành Kiếm Hào, bây giờ chỉ mới hai mươi hai tuổi, tức là hắn mới thành Kiếm Hào có hai năm, dù thực lực tăng lên cũng có giới hạn.
Thường Đông Thần mắt lóe tia sáng âm trầm:
- Ba năm trước ta đã có thực lực đẳng cấp Kiếm Hào, nếu không phải vượt qua số tuổi thì bây giờ ta đã là Kiếm Hào. Hai năm trước may mắn được một truyền thừa kiếm đạo nên thực lực tăng vọt. Trừ phi Sở Mộ cũng có truyền thừa kiếm đạo, không thì hắn không đánh lại ta, thôi thì ta sẽ đánh bại ngươi trước mặt mọi người. Một là trút giận cho Thường gia của ta, hai là để ngươi biết đừng tưởng có danh hiệu Kiếm Hào thì muốn gì cũng được!
Nghĩ đến đây mắt Thường Đông Thần sáng rực, mắt lóe tia sáng âm hiểm.
- Ngươi nghe đây.
Thường Đông Thần kiếm khí truyền âm dặn Kiếm Giả Khí Hải cảnh, kể ra kế hoạch trong lòng mình.
Dặn dò xong Thường Đông Thần hỏi:
-... đã rõ chưa?
Kiếm Giả Khí Hải cảnh càng nghe mắt càng sáng, gã gật đầu lia, vì vốn là chó săn trung thành của Thường Đông Thần.
Kiếm Giả Khí Hải cảnh luôn miệng nịnh hót:
- Kế này của Thường sư huynh hay quá, nếu hoàn thành thì dù Sở Mộ có là Kiếm Hào gì đó cũng sẽ ngoan ngoãn hít bụi, không còn mặt mũi tranh giành danh ngạch với sư huynh.
Thường Đông Thần lạnh lùng nói:
- Đừng nói nhảm nữa, làm ngay đi. Nếu có gì sai lầm thì ta không tha cho ngươi!
Kiếm Giả Khí Hải cảnh vỗ ngực tràn đầy tự tin nói:
- Sư huynh yên tâm, ta bảo đảm sẽ làm việc này ổn thỏa.
Kiếm Giả Khí Hải cảnh lập tức xoay người rời đi, thực hành kế hoạch.
***
← Ch. 0448 | Ch. 0450 → |