Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0467

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0467: Cuộc chiến mạnh nhất
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


- Sở Mộ, ngươi thấy sao?

Sở Mộ thản nhiên nói:

- Ngạo Hành Vân còn chưa phải đối thủ của Lục Nguyên.

Tình huống rất rõ ràng, từ lúc Lục Nguyên thi triển Thập Nhẫn thì Ngạo Hành Vân không có cơ hội áp sát, gã bị buộc luôn luôn né tránh, phòng ngự.

Trừ phi Ngạo Hành Vân có kiếm kỹ uy lực như Trảm Nguyệt, nếu chỉ bằng vào Nhất Tuyến Thiên, Kinh Thiên Nhất Kiếm thì không làm gì Lục Nguyên được, cuối cùng chỉ có đường thua cuộc.

Vì giành hạng ba nên Ngạo Hành Vân dốc hết sức, tóc tai bù xù cực kỳ chật vật, mắt đỏ ngầu chiến đấu anh dũng đẫm máu.

Tiếc rằng cuối cùng vì chênh lệch chút thực lực mà thua.

Trận chiến đặc sắc kết thúc, trái tim trăm vạn khán giả treo cao, vì cuộc chiến gay cấn nhất sắp bắt đầu.

Phần Thiên Kiếm Hào Liệt Không Dương đấu với Chấn Thiên Kiếm Hào Sở Mộ!

Một người là Kiếm Hào thành danh lâu năm, vương giả trong Kiếm Hào. Một người là Kiếm Hào mới lên, siêu cấp ngựa ô. Hai người sẽ va chạm ra hỏa hoa thế nào đây? Rất đáng mong chờ.

Khóe môi Liệt Không Dương cong lên nhìn Sở Mộ, từ tốn nói:

- Ta rất bất ngờ khi đối thủ cuối cùng là ngươi.

Sở Mộ đáp lễ:

- Dù ngươi thua dưới kiếm của ta thì ta cũng không thấy bất ngờ gì.

Liệt Không Dương không giận, cười nói:

- Rất khí phách.

Liệt Không Dương cho rằng Sở Mộ nói câu đó chỉ để nâng cao khí thế cho mình, trong Kiếm Hào đến nay chưa ai có thể đánh bại gã được.

Ầm!

Người Liệt Không Dương phát ra kiếm ý vọt thẳng lên trời, một thành kiếm ý không chút giữ lại.

Ngay sau đó lại bùm một tiếng người Sở Mộ cũng bắn lên kiếm ý tận trời xanh.

Một thành... Vô số người rung động!

Liệt Không Dương sửng sốt, thì thào lặp lại:

- Một thành... kiếm ý...

Giây sau Liệt Không Dương biến sắc mặt, con ngươi co rút như kim. Vì Liệt Không Dương nhớ ra khi Sở Mộ đấu với Lục Nguyên, Ngạo Hành Vân đã dùng năm phần kiếm ý.

Mới có một buổi tối mà kiếm ý của Sở Mộ từ năm phần lên đến một thành?

Không, tuyệt đối không thể nào! Liệt Không Dương biết rõ lĩnh ngộ kiếm ý khó khăn, đặc biệt Kiếm Giả lĩnh ngộ kiếm ý trước hết ngay khi ở Khí Hải cảnh thì độ khó cao gấp mười lần.

Bản thân Liệt Không Dương lĩnh ngộ kiếm ý và đến một thành như bây giờ một mặt vì gã có thiên phú thiên tài tuyệt đỉnh, mặt khác vì sự cố gắng ba năm trời không gián đoạn, cuối cùng là vì lúc này được lực lượng khí vận khổng lồ gia cố.

Trước khi được lực lượng khí vận khổng lồ thì kiếm ý của Liệt Không Dương mới chỉ được chín phần, nửa tháng qua lần thứ hai tiến bộ lên một thành, uy lực càng mạnh.

Liệt Không Dương được lực lượng khí vận gia cố nhiều hơn Sở Mộ một bậc, dù hắn có ngộ tính cao hơn gã thì trong vòng nửa tháng kiếm ý tiến bộ thêm một phần đã là giỏi, sao có thể trong vòng một buổi tối tăng lên năm phần được?

Bài trừ khả năng này thì Liệt Không Dương chỉ có thể liên tưởng sự thật khác khiến gã rung động, Sở Mộ có thể tùy ý khống chế mức độ kiếm ý.

Liệt Không Dương suýt hét lên không thể nào! Kiếm ý mạnh mẽ, hư ảo hơn kiếm thế rất nhiều, dù là đa số Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh cũng không thể thoải mái kiểm soát độ mạnh kiếm ý được. Một Kiếm Giả Khí Hải cảnh bình thường sao có thể làm được điều đó?

Đây không chỉ là suy nghĩ trong lòng Liệt Không Dương cũng là ý tưởng của vô số người, bao gồm Kiếm Vương Long trưởng lão.

Long trưởng lão nhìn Sở Mộ, càng xem càng vừa lòng. Long trưởng lão đã báo cáo tin tức của Sở Mộ lên trên, không ngờ hắn lại làm lão bất ngờ lần hai, một thành kiếm ý!

Bách Lý Giang Hà thở hào hển, giọng điệu hưng phấn mà nghẹn lại, kích động nên mặt đỏ rần:

- Cái tên Sở Mộ này thật là... lần nào cũng gây bất ngờ!

Liệt Không Dương chợt cười phá lên:

- Ha ha ha ha... Ta thừa nhận ngươi lại một lần nữa khiến ta cảm thấy bất ngờ, ngươi có tư cách khiến ta đưa ra thực lực thật sự.

Hào tình ngút trời, Liệt Không Dương thay đổi bộ dáng biếng nhác hờ hững lúc trước. Chiến ý hỗn hợp kiếm ý vọt lên trời cuốn phong vân kinh thiên động địa.

Đây, mới là Liệt Không Dương thật sự, Phần Thiên Kiếm Hào!

Liệt Không Dương lúc trước chỉ là một loại ngụy trang, vì không gặp đối thủ đủ mạnh.

Khí thế khổng lồ mênh mông trùng kích nguyên đấu kiếm đài, bị phong cấm chặn lại. Vì quá mạnh mẽ khiến phong cấm dao động sóng gợn tầng tầng, chỉ dựa vào khí thế đã đến trình độ Kiếm Hào khác phải dốc hết sức thi triển kiếm kỹ mới mong được hiệu quả như vậy, cực kỳ kinh người.

Sở Mộ đứng mũi chịu sào vẫn lù lù bất động, chỉ có tóc đen bay rối, vạt áo bay phần phật, trong mắt như có ngọn lửa ám kim rực cháy nhanh chóng lan tràn.

Khí thế cường đại của Liệt Không Dương kích phát chiến ý hừng hực trong lòng Sở Mộ dâng trào. Kiếm ý như được trợ lực uy thế càng mạnh mẽ, phong mang càng gắt hơn.

Hai người rất có ăn ý rút kiếm cùng lúc.

Ánh sáng đỏ chói mắt phá không bắn ra ngưng tụ thành ảo ảnh phượng hoàng vỗ cánh bay cao. Nhiệt độ cao khủng bố tàn phá, nhiệt độ đấu kiếm đài tăng vọt kịch liệt, chỉ một giây đã lên đến ngàn độ. Kiếm Giả bình thường ở trong đó sẽ mất nước bỏ mình ngay trong tích tắc.

Từng tiếng nổ như muốn lao ra khỏi đấu kiếm đài vọt lên trời, ảo ảnh phượng hoàng lửa to lớn đập hai cánh dấy lên bão lửa rợp trời rồi lao hướng Sở Mộ.

Cách mấy chục thước Sở Mộ cảm giác rõ ràng nhiệt độ cao khủng bố muốn đốt mình thành tro, tựa như sóng lớn điên cuồng hung dũng ập đến.

Sở Mộ loáng thoáng ngửi được mùi khét.

Liệt Hoàng Phá!

Kiếm kỹ chưa hoàn thành của Phần Thiên Kiếm Hào Liệt Không Dương, cũng là kiếm kỹ đã đánh bại Lục Nguyên, kiếm kỹ cường đại căn cứ theo kiếm kỹ một thành.

Thiên địa như bị ảo ảnnh phượng hoàng lửa đốt cháy, bốn phương tám hướng đều là nhiệt độ cao có thể nung chảy sắt thép trong chớp mắt.

Bầu trời tối sầm như mất đi tất cả nguồn sáng, ảo ảnh phượng hoàng lửa to lớn cũng bị hắc ám nuốt mất. Một luồng sáng ám kim rạch phá không trung hắc ám, trăng khuyết dâng lên.

Trảm Nguyệt và Liệt Hoàng Phá va chạm.

Tiếng rền rỉ thê lương vang vọng đấu kiếm đài, trăm vạn khán giả bịt tai, mặt tràn đầy đau đớn. Thanh âm kia quá sắc nhọn, đau nhức như bị ma âm xuyên não.

Ngọn lửa trên người phượng hoàng lửa phình ra rồi rụt về lại phình ra.

Bùm!

Vô số sóng xung kích lửa thô cỡ cánh tay tàn phá tứ giăng, mang theo các đốm ám kim vụn vỡ bao trùm nguyên đấu kiếm đài.

Đấu kiếm đài như thành biển lửa.

Ảo ảnh phượng hoàng biến mất, Trảm Nguyệt cũng biến mất, hai chiêu kiếm kỹ chưa hoàn thành uy lực ngang nhau.

*****

Liệt Không Dương và Sở Mộ đứng trên đấu kiếm đài mặc cho sóng xung kích lửa thô cỡ cánh tay đánh vào toàn thân, chân không nhúc nhích. Sóng xung kích lửa ám kim vụn vỡ hỗn loạn đánh vào kiếm khí hộ thể trên người họ, chỉ vài đợt đã xé rách kiếm khí hộ thể.

Trường kiếm vung lên, bóng kiếm lớp lớp đánh nát vô số lửa ập đến.

Đa số ngọn lửa đánh vào phong cấm đấu kiếm đài, vô số sóng gợn rõ ràng khuếch tán. Mỗi sóng xung kích lửa có uy lực trên Chấn Thạch Dao Động Kiếm.

Vèo!

Liệt Không Dương phá từng đợt sóng xung kích lửa lao hướng Sở Mộ, đâm thẳng một kiếm.

Kiếm này quá đột ngột, quá nhanh, rất bất ngờ.

Sở Mộ thậm chí không kịp suy nghĩ thì kiếm đã đâm tới trước mặt, hắn dựa vào bản năng nghiêng sang bên cạnh. Mũi kiếm cực kỳ sắc bén xẹt qua Sở Mộ, hắn cảm giác lỗ tai đau rát như đã bị cắt đứt, vài cọng tóc đứt bay lên.

Rút kiếm là bản năng trong vô số lần Sở Mộ tu luyện, Liệt Không Dương không chém ra kiếm thứ hai thì một luồng kiếm quang như từ hư vô từ dưới đâm lên trước mặt.

Liệt Không Dương nhanh chóng né tránh, chợt nghe tiếng soẹt, một ống tay áo của gã bay như cánh bướm.

Rút kiếm rút kiếm lại rút kiếm!

Không có thời gian suy nghĩ, hầu như rút kiếm dựa vào bản năng, phản xạ né tránh, bản năng ngăn chặn.

Không thể dùng kiếm kỹ đánh bại thì Liệt Không Dương chọn đánh xáp lá cà, đối chiến bằng kiếm thuật.

Loại kiếm thuật này là cơ bản chứ không phải cổ kiếm thuật.

Kiếm Hào như bọn họ sâu sắc hiểu sự quan trọng trên con đường mình đi, đã vứt bỏ cái gọi là cổ kiếm thuật, chỉ dùng kiếm kỹ mình tự lĩnh ngộ và kiếm thuật cơ bản để đối địch.

Tuy nói là kiếm thuật cơ bản nhưng ẩn chứa kiếm khí tinh thuần hùng hậu và kiếm ý, uy lực mỗi kiếm siêu đáng sợ. Uy lực mỗi kiếm vì kiếm ý nên không dưới Chấn Thạch Dao Động Kiếm, sức sát thương kinh người.

Kiếm khí hộ thể của hai bên vô dụng, nháy mắt bị xé rách đánh nát. Bảo giáp trên người không có thời gian dựng lên vòng bảo hộ, dù có kích phát ra cũng không chặn lại nổi công kích từ nhát kiếm như vậy.

Sở Mộ và Liệt Không Dương quyết chiến bằng kiếm thuật nguy hiểm hơn lúc quyết chiến với Lục Nguyên gấp mấy lần, vì tạo nghệ kiếm thuật của Liệt Không Dương cao sâu hơn Lục Nguyên.

Hai người không thi triển thân pháp gì, chỉ dựa vào bản năng rèn luyện trong sinh tử nhấc chân né tránnh, thoạt trông có dấu vết lần theo nhưng thật ra không thể đoán trước họ sẽ di chuyển đâu, tất cả điều chỉnh theo đường kiếm.

Kiếm quang lấp lóe, kiếm ảnh lung lay, hai thanh kiếm khí trở nên mơ hồ, hai bóng người di chuyển nhanh nhưng không rời đi mà vòng quanh đối phương, không ngừng né tránh và phản kích.

Tiếng xoẹt xoẹt không ngừng vang lên, mỗi thanh âm cực kỳ sắc bén truyền ra đấu kiếm đài, chui vào tai mỗi khán giả khiến da đầu tê dại, nổi da gà.

Hai kiếm va chạm, hỏa hoa nóng rực bắn lên trời.

Mỗi người xoe tròn mắt quên hít thở, đấu kiếm đài tĩnh lặng.

Lục Nguyên trợn to mắt nói:

- Thì ra đây mới là thực lực thật sự của hắn.

Lục Nguyên siết chặt hai nắm tay, cảm giác thân thể sôi trào máu nóng, sau đó gã như bị dội nước lã, hơi chán nản.

Dựa vào kiếm thuật như thế Sở Mộ đủ sức đánh bại Lục Nguyên trong cuộc quyết chiến lúc trước.

Sở Mộ không biết Lục Nguyên ủ rũ, hắn dần lấy lại thế, linh hồn cường đại khiến hắn lại thay thế bản năng khống chế thân thể mình.

Phong cách kiếm thuật của Liệt Không Dương ban đầu bình thường nhưng tốc độ rất nhanh, tinh luyện đơn giản tới lui chỉ một đường, không có nhiều động tác dư thừa. Rồi nó dần thay đổi, thành kiếm thuật sức bật siêu khủng bố, một kiếm đâm ra, phong lôi nổ vang. Nhiệt độ cao khủng bố tàn phá bốn phía, tuy tốc độ hơi giảm xuống nhưng thanh thế to lớn, uy lực càng mạnh.

Sở Mộ lại khống chế thân hình, linh hồn siêu mạnh và khổ luyện kiếm thuật nhiều năm khiến hắn dần bắt được quỹ tích ra kiếm của Liệt Không Dương. Nhưng mỗi kiếm của Liệt Không Dương mang đến áp lực quá lớn, áp lực khiến Sở Mộ dần tiến vào trạng thái không linh.

Cả thế giới dường như biến mất, chỉ có một luồng kiếm quang như nhanh như tia chớp xẹt qua trước mặt.

Sở Mộ chợt ngừng bước, hắn đứng yên như tượng, không ngừng vung áp lực ra. Đâm, chém, chặt, cắt, hất, chọc, các loại động tác kiếm thuật cơ bản hoàn mỹ bày ra, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Liệt Không Dương chợt nhận ra vốn sắp giành ưu thế cuộc chiến nhưng nay có dấu hiệu bị ức chế, tốc độ kiếm của đối phương nhanh dần. Uy lực trên kiếm tuy không tăng lên nhưng tốc độ kiếm càng lúc càng nhanh khiến Liệt Không Dương dần chật vật ứng đối.

Liệt Không Dương dần cảm nhận được cảm giác của Lục Nguyên vào lúc đó.

Liệt Không Dương phát hiện mình như rơi vào vũng bùn, bắt đầu yếu thế trong kiếm thuật. Liệt Không Dương định thoát ra nhưng phát hiện mình mà định tách ra thì kiếm của Sở Mộ sẽ từ góc độ khó tin đâm tới, khiến gã không cách nào lùi bước, phải ứng đối lại.

Cảm giác như bị Sở Mộ ép làm bia cho hắn tu luyện kiếm thuật.

Nghĩ đến đây lòng Liệt Không Dương dâng lên tức giận.

Đường đường là vương giả Kiếm Hào mà bị buộc thành đối tượng luyện kiếm của người ta, đây là miệt thị. Liệt Không Dương nổi giận, người phát ra tiếng nổ, khí thế khủng bố bùng nổ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiếng nổ rung trời.

Ngọn lửa cực kỳ khủng bố đột nhiên tuôn ra từ cơ thể Liệt Không Dương, nhiệt độ xung quanh khoảnh khắc tăng lên tới mấy ngàn độ làm Sở Mộ thấy nóng khủng khiếp như sắp bị hòa tan.

Chỉ chớp mắt trong người Sở Mộ tuôn ra nhiều mồ hôi, nhiệt độ cao khủng bố làm bốc hơi mồ hôi. Trường bào trăng bạc mặc trên người suýt bị đốt cháy, nếu Sở Mộ không kịp lúc sử dụng kiếm khí cách ly và nhanh chóng thụt lùi thì hình tượng sẽ rất chật vật.

Kiếm thuật không bằng Sở Mộ nên Liệt Không Dương bất đắc dĩ dùng chiêu thức này, buộc hắn tự động rút lui.

Vèo!

Sở Mộ rời xa Liệt Không Dương, xuất hiện cách mấy chục thước, biểu tình trầm trọng nhìn gã.

Ngọn lửa màu đỏ thẫm cháy hừng hực, lửa bao bọc người Liệt Không Dương, gã như ma thần lửa tắm trong lửa cháy tùy ý tỏa ra nhiệt độ cao khủng bố có thể nung nóng sắt thép.

Không khí xung quanh vặn vẹo, trông Liệt Không Dương hơi mơ hồ.

Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ hút ngụm khí lạnh:

- Phần Thiên Tam Trọng Tấu!

Biểu tình của Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ tràn đầy khó tin nói:

- Sở Mộ này buộc Không Dương phải thi triển bí pháp giấu đáy hòm sao...

Phần Thiên Tam Trọng Tấu là đòn sát thủ của Liệt Không Dương, là thứ mạnh nhất trong mấy môn bí pháp gã có, cũng là nguồn gốc của danh hiệu Phần Thiên Kiếm Hào.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)