Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0469

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0469: Ta là vương giả, ai cùng tranh phong!
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Không có gì bất ngờ, Trảm Nguyệt va chạm với Liệt Hoàng Phá, kết thúc là Trảm Nguyệt tan vỡ. Ảo ảnh phượng hoàng màu xanh biến nhỏ ba phần vẫn lao hướng Sở Mộ, tốc độ càng nhanh.

Ảo ảnh phượng hoàng màu xanh nhanh chóng phóng lớn trước mắt Sở Mộ, hắn lại vung kiếm, Trảm Nguyệt đánh ra.

Khoảng một giây sau Sở Mộ lại vung Trảm Nguyệt.

Hai Trảm Nguyệt liên tục rốt cuộc đánh tan ảo ảnh phượng hoàng xanh thành lửa xanh đầy trời, Sở Mộ vội thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ né nhanh.

Lửa xanh rơi xuống đất, phong cấm bị đốt thủng, nền đất cứng rắn như bọt nước bị đốt thủng lỗ. Phong cấm xung quanh xuất hiện vô số sóng gợn, dày đặc như mưa to rơi vào mặt hồ tĩnh lặng, khiến người lo phong cấm có bị phá tan không.

Chiêu Liệt Hoàng Phá từ Phần Thiên Tam Trọng Tấu đệ nhị trọng Thanh Diễm Phần Thiên có uy lực khủng bố, vô số người hút ngụm khí lạnh lo cho Sở Mộ.

Liệt Không Dương trong trạng thái này rất khủng khiếp.

Liệt Không Dương biết mình không có nhiều thời gian, gã phải nắm chắc thật tốt. Liệt Không Dương lại vung kiếm, vẫn là Liệt Hoàng Phá.

Liệt Hoàng Phá là kiếm kỹ có uy lực mạnh nhất của Liệt Không Dương, Diễm Thiết, Thanh Diễm Trảm chỉ là kiếm kỹ sáng tạo dựa vào kiếm thế, dù thêm một thành kiếm ý có uy lực càng mạnh nhưng không thể sánh bằng Liệt Hoàng Phá, mức độ thông suốt cũng không cách nào so sánh.

Ảo ảnh phượng hoàng xanh lại hiện, tập thể tim ngừng đập, căng thẳng nhìn Sở Mộ.

Sở Mộ vội thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ di chuyển nhanh. Phi Hồng Huyễn Không Bộ đệ nhị giai nhìn tiến nhưng lùi, nhìn lùi nhưng tiến, biến ảo khó dò. Thế nhưng Sở Mộ phát hiện ảo ảnh phượng hoàng xanh dường như có thể phán đoán thật giả, không bị đánh lừa vẫn lao thẳng vào Sở Mộ.

Tốc độ của Sở Mộ siêu nhanh, ảo ảnh phượng hoàng cũng rất nhanh, nó tỏa định từ xa, mặc cho hắn né tránh vẫn không có dấu hiệu trượt mục tiêu, nó tựa như phượng hoàng thật sự.

Liệt Không Dương nhìn Sở Mộ chằm chằm, lửa xanh rực cháy trong mắt gã, cực kỳ nóng cháy. Liệt Không Dương lại vung kiếm, ảo ảnh phượng hoàng xanh ngưng tụ dưới kiếm, giương cánh bay cao vọt lên trời rồi lượn một vòng, tỏa định Sở Mộ sau đó sà xuống.

Dường như Liệt Không Dương cảm thấy bấy nhiêu chưa đủ, lại vung kiếm lên. Ảo ảnh phượng hoàng thứ ba xuất hiện, giương cánh lao ra ngoài, quay một vòng từ mé bên xông hướng Sở Mộ.

Bên trái, bên phải, bên trên, ba hướng có ba ảo ảnh phượng hoàng xanh ập đến. Người Đại Khôn Kiếm phủ mặt trắng bệch đứng bật dậy.

Dù bọn họ biết Long trưởng lão ở trên trời vào phút then chốt sẽ cứu Sở Mộ nhưng vẫn thấy lo lắng.

Ảo ảnh phượng hoàng xanh khủng bố khó thể tưởng tượng, đừng nói bị đánh trúng, hơi bị lan đến đã là bị thương nặng.

Long trưởng lão đã chuẩn bị tinh thần, mắt hấp háy tia sáng nhìn xuống dưới. Hễ Sở Mộ có nguy hiểm là Long trưởng lão sẽ ra tay ngay, không thì Đông Kiếm Vực sẽ có tổn thất lớn.

Mắt thấy Sở Mộ sắp bị ba con ảo ảnh phượng hoàng xanh đánh trúng, ngọn lửa xanh trong mắt Liệt Không Dương rụt thấp xuống như sắp tắt, mặt gã lộ ý cười.

Liệt Không Dương biết Sở Mộ không còn đường lui nữa.

Có lẽ bộ pháp của hắn kinh người nhưng không thể tránh khỏi ba con ảo ảnh phượng hoàng xanh truy kích, Liệt Không Dương tin tưởng trăm phần trăm vào điều đó.

Liệt Không Dương biết Sở Mộ sẽ không chết, thậm chí không bị thương nhưng chẳng sao, vì gã chỉ cần đánh bại hắn, với thực lực tuyệt đối, vòng nguyệt quế vương giả Kiếm Hào vẫn sẽ đội trên đầu gã.

Lần này qua đi Liệt Không Dương sẽ đột phá Khí Hải cảnh, vì tích lũy đã đủ sâu, gã cảm giác sắp không ức chế được nữa.

Vì vậy Liệt Không Dương phải dùng thực lực tuyệt đối đánh bại Sở Mộ, cho Đông Kiếm Vực biết vương giả Kiếm Hào của gã là địa vị không thể dao động, với tư thái cao tuyệt đột phá Khí Hải cảnh vào Cửu Chuyển cảnh, khi đó gã một hơi vọt lên trời sẽ vượt qua Cửu Chuyển cảnh nhanh hơn rồi đột phá đến Nguyên Cực cảnh.

Chỉ khi đó Liệt Không Dương mới có tư cách lại đi Trung Ương Chủ Kiếm Vực, tranh cao thấp với Kiếm Giả thanh niên thật sự.

Sở Mộ chỉ là một hòn đá kê chân để gã đột phá.

Người Đại Càn Kiếm phủ siết chặt nắm tay, biểu tình kích động.

Liệt Không Dương thắng, cuộc chiến tranh giành khí vận lần này chấm dứt, vẫn như năm trước, Đại Càn Kiếm phủ toàn thắng kết thúc cuộc chiến tranh giành khí vận. Đây không chỉ khiến Đại Càn Kiếm phủ chiếm được nhiều lực lượng khí vận cũng khích lệ rất lớn, các học viên Kiếm phủ sẽ được khích lệ nhiều càng cố gắng tu luyện hơn, tăng vù vù, từng quý từng quý càng mạnh.

- Quả nhiên so với Liệt Không Dương thì Sở Mộ vẫn còn kém.

- Dù Sở Mộ có thiên phú siêu tuyệt nhưng thời gian ít ỏi.

Khán giả buông tiếng thở dài. Đám điện chủ Đông Thánh Điện trốn trong chỗ tối quan sát tuy không nói gì nhưng trong lòng cũng nghĩ vậy, cảm thấy Sở Mộ thua chắc.

Nhưng bọn họ cho rằng vì Sở Mộ còn quá trẻ, thời gian trở thành Kiếm Hào quá ngắn, nếu hắn sớm hơn vài năm thành Kiếm Hào thì xác suất đánh bại Liệt Không Dương rất lớn.

Điều này không ảnh hưởng địa vị của Sở Mộ trong lòng bọn họ.

Quả nhiên Sở Mộ từ bỏ né tránh, đứng yên tại chỗ như muốn để ba con ảo ảnh phượng hoàng xanh trùng kích.

Sở Mộ khẽ nói, mặt cười tươi:

- Liệt Không Dương, ngươi thật sự rất mạnh.

Giây sau, khi mọi người nghĩ Sở Mộ phải thua, khi Long trưởng lão định ra tay thì...

Bùm!

Thiên địa rung rinh.

- Cái gì?

- Không thể nào!

- Đây không phải là sự thật!

Các tiếng kinh kêu không thể kiềm nén vang lên, mỗi tiếng hét cực kỳ sắc nhọn, bọn họ xoe tròn mắt ốc bưu. Nụ cười đông trên mặt Liệt Không Dương, lửa xanh trong mắt gã đã giảm xuống thấp nhất, mắt tràn ngập khó tin.

Đó là cái gì?

Kiếm ý, người Sở Mộ bộc phát kiếm ý, kiếm ý vọt thẳng lên trời.

Sở Mộ có kiếm ý, bọn họ đều biết, Liệt Không Dương cũng đã tự mình lĩnh giáo. Nhưng lúc này Sở Mộ bộc phát ra không phải một thành kiếm ý mà là một thành hai.

Ra kiếm, ba trăng khuyết ám kim dài mấy thước phá không chém hai bên và phía trên.

Ba Trảm Nguyệt!

Bùm bùm bùm!

Ba con ảo ảnh phượng hoàng xanh bị Trảm Nguyệt đánh nát, sau khi đó Trảm Nguyệt nổ tung thành lớp màng ám kim chặn lại lửa xanh trùng kích.

Lửa xanh và màu ám kim cùng biến mất không dấu vết.

Liệt Không Dương ngơ ngẩn nhìn Sở Mộ chằm chằm:

- Cái... này...

Lửa xanh dập dờn trên người Liệt Không Dương dao động như chính tâm tình của gã.

Long trưởng lão thả lỏng kiếm chỉ, khuôn mặt cứng nhắc có ý cười. Người Đông Thánh Điện trong bóng tối thở phào trút gánh nặng, càng thêm chú trọng vào Sở Mộ.

*****

Người Đại Khôn Kiếm phủ đều thở ra, sau đó cả người căng cứng, máu nóng dồn lên não, nếu không phải kiêng dè trường hợp thì bọn họ đã hét to hò reo.

Thật lâu sau Bách Lý Giang Hà thốt lời:

- Một thành hai kiếm ý, chắc Sở Mộ sẽ không thua.

Trong lòng Bách Lý Giang Hà quanh quẩn chữ thắng suýt bật thốt khỏi môi.

Một thành hai kiếm ý và một thành kiếm ý chênh lệch rất rõ ràng.

Sở Mộ vốn định giữ sức nhưng Liệt Không Dương quá mạnh làm hắn không thể giấu được.

Một thành hai Trảm Nguyệt có thể phá ảo ảnh phượng hoàng xanh rồi dư sức ngăn cản lửa xanh trùng kích, không để Sở Mộ bị ảnh hưởng gì.

Sở Mộ vung Trảm Yêu kiếm chỉ thẳng vào Liệt Không Dương, dõng dạc nói:

- Liệt Không Dương, ta sẽ đánh bại ngươi ở trạng thái mạnh nhất của ngươi, cho ngươi thua tâm phục khẩu phục!

Liệt Không Dương quát to:

- Chờ xem ngươi làm sao đánh bại ta!

Lửa xanh gần tắt ngấm trên người Liệt Không Dương bỗng phực cháy như được đổ dầu, nó cháy hừng hực như muốn đốt cháy bầu trời.

Liệt Không Dương biết rõ lửa xanh quanh thân mình, nhiệt độ cao ẩn giấu đó không chỉ có uy lực đáng sợ còn là phòng hộ tuyệt vời, dù bị Trảm Nguyệt đánh trúng thì Phần Thiên Thanh Diễm sẽ đốt cháy phá hỏng nó, Trảm Nguyệt khó thể tổn thương Liệt Không Dương thật sự.

Dù là kiếm khí cực phẩm cũng sẽ bị nhiệt độ cao khủng bố nung mềm, lâu chút có thể chảy thành sắt đỏ. Khi Phần Thiên Tam Trọng Tấu đến đệ tam trọng thì ngọn lửa có thể nung chảy kiếm khí cực phẩm thành nước thép ngay.

Vèo!

Trông như Sở Mộ lùi lại nhưng thật ra là nhẹ nhàng xông hướng Liệt Không Dương, tựa áng mây trắng biến hóa khó lường, khiến người không thể dự đoán được.

Chớp mắt Sở Mộ đã xuất hiện trước mặt Liệt Không Dương.

Liệt Không Dương nhìn Sở Mộ chằm chằm, bây giờ gã đang dốc hết sức vận chuyển bí pháp Phần Thiên Tam Trọng Tấu nên không có sức phản kích, khó thể né tránh, đành bị động chịu dựng công kích sắp ập đến.

Nhưng Liệt Không Dương tin tưởng có Phần Thiên Thanh Diễm thì đòn công kích của Sở Mộ khó có hiệu quả, nếu kiếm của hắn đâm vào lửa xanh, tạm không nói kiếm có mềm không nhưng chỉ tính nhiệt độ cao khủng bố đủ làm Sở Mộ không cầm chắc kiếm khí.

Sở Mộ trầm giọng quát:

- Liệt Không Dương, hãy nhận lấy thất bại của ngươi!

Trảm Yêu kiếm đâm tới trước.

Cú đâm bình thường không có gì lạ, dường như không có chút lực lượng dao động. Liệt Không Dương thầm nghi hoặc, khán giả cũng khó hiểu. Chỉ có Long trưởng lão ở trên trời đầu tiên là ngây người sau đó biến sắc mặt. Vì Long trưởng lão mơ hồ cảm giác trong nhát kiếm Sở Mộ đâm ra ẩn chứa lực lượng khủng bố.

Đây là một loại lực lượng áp súc, ngưng tụ đến tột độ, toàn bộ áp súc trong kiếm khí như lúc rèn thì đã hòa thành một với kiếm khí.

Long trưởng lão tin khi lực lượng này bộc phát ra thì uy lực đó chỉ có thể hình dung bằng hai chữ khủng bố.

Một kiếm đâm ra ngừng ngay bên ngoài Phần Thiên Thanh Diễm, mũi kiếm hơi tiếp xúc đã làm Sở Mộ cảm nhận được nhiệt độ cao đáng sợ dọc theo mũi kiếm lan nhanh ra thân kiếm.

Cùng lúc đó, lực lượng khó tả xuyên thấu Phần Thiên Thanh Diễm đâm thủng kiếm khí hộ thể của Liệt Không Dương, đánh trúng bảo giáp cực phẩm trên người gã, vị trí ngay trái tim.

Tiến rên rỉ không thể ức chế thoát khỏi môi, Liệt Không Dương cảm giác trái tim như bị kiếm bén đâm vào, đau đớn lan tràn toàn thân. Liệt Không Dương lảo đảo, trước mắt tối sầm sắp mất ý thức. Phần Thiên Thanh Diễm trên người Liệt Không Dương vì mất khống chế nên dập tắt ngay.

Khóe môi chảy máu, Liệt Không Dương liên tục thụt lùi mấy bước mới miễn cưỡng đứng vững, gã cố gượng mở to mắt, tầm mắt mơ hồ. một hồi lâu sau cảm giác siêu khó chịu mới mất, nhưng ngực đau nhói từng cơn, hít thở khó khăn.

Liệt Không Dương khàn giọng hỏi:

- Chiêu kiếm kỹ này tên là gì?

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

- Điểm Sát.

Giọng Liệt Không Dương khào khào:

- Điểm Sát... Đa tạ ngươi nương kiếm.

Một tay Liệt Không Dương che ngực không dám thở mạnh:

- Ngươi thắng, ngươi là vương giả Kiếm Hào thế hệ mới.

Biểu tình và giọng nói của Liệt Không Dương tràn đầy cô đơn.

Liệt Không Dương dứt lời, rồng khí vận lao ra khỏi người Sở Mộ xông hướng gã, khi bay trở ra thì chiều dài tới gần năm trượng.

Rồng khí vận dài gần năm trượng trở lại bên cạnh Sở Mộ, nó không vào người hắn mà xoay quanh, từng vòng từng vòng vọt lên trời, mãi lên trên trời cao nhất con rồng khí vận ngửa đầu phát ra tiếng rồng ngâm vang vọng Quyết Thiên kiếm trường.

Chín mươi chín vị Kiếm Hào ngưng tụ từng con rồng khí vận, những Kiếm Hào có khí vận quá ít thì rồng khí vận vừa nhỏ vừa mơ hồ như thể gió thổi qua sẽ tan biến.

Như hiệu lệnh của vương giả, chín mươi chín con rồng khí vận tự phun ra một lực lượng khí vận, đều là một phần trăm tập trung vào rồng khí vận trên bầu trời đấu kiếm đài.

Rồng khí vận của Sở Mộ lượn nhanh nuốt hết chín mươi chín lực lượng khí vận, thân hình nhanh chóng trướng to kéo dài ra, nháy mắt hơn năm trượng, càng lúc càng dài.

Cuối cùng rồng khí vận của Sở Mộ dài gần sáu trượng, xoay quanh một vòng trên trời rồi lao xuống nhập vào người hắn.

Liệt Không Dương chậm rãi bước xuống đấu kiếm đài, bóng lưng tiêu điều. Quyết Thiên kiếm trường lặng thinh, đa số người nhìn bóng dáng Liệt Không Dương rồi chuyển sang ngó Sở Mộ, ánh mắt tràn đầy kính sợ. Bọn họ biết từ nay vương giả Kiếm Hào của Đông Kiếm Vực không phải Liệt Không Dương mà là Sở Mộ.

Mười thanh khí vận thiên kiếm lơ lửng trên bầu trời, lặng yên không nhúc nhích. Người một trăm vị Kiếm Hào đều có rồng khí vận hoặc rõ ràng hoặc mơ hồ xoay quanh vọt lên trời, nhanh chóng lao hướng mười khí vận thiên kiếm.

Lực lượng khí vận trên người Kiếm Hào Kiếm phủ khác nhau lao hướng khí vận thiên kiếm của Kiếm phủ phe mình, chớp mắt mười thanh khí vận thiên kiếm hóa thành mười con rồng khí vận.

Bách Lý Giang Hà trợn to mắt, người run lẩy bẩy lắp bắp:

- Mười... mười... mười một trượng...

Các trưởng lão không nói nổi một câu, cổ họng khó khăn mấp máy.

Đôi mắt luôn híp của Trần Bất Nhị bỗng trợn to, mắt bắn ra tia sáng.

Mười một trượng, không nói chính xác hơn là rồng khí vận khoảng mười một trượng đang bay lượn trên bầu trời đấu kiếm đài phát ra tiếng rồng ngâm chấn nhiếp tâm hồn.

Sở Mộ nhoẻn miệng cười:

- Mười một trượng...

Lực lượng khí vận khổng lồ thoát khỏi thân thể làm Sở Mộ cảm thấy hụt hẫng, như bị đào rỗng. May mà năng lực thích ứng của Sở Mộ siêu mạnh, rất nhanh thích ứng lại, linh hồn cường đại sinh ra tinh thần lực khổng lồ khiến hắn cảm giác lực lượng khí vận của riêng mình dường như tăng lên.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2308)