← Ch.0485 | Ch.0487 → |
Tiêu Thiên Phong trả lời:
- Được người cứu.
Mắt Tiêu Thiên Phong lóe tia hồi ức, Sở Mộ thấy đáy mắt Tiêu Thiên Phong lóe tia dịu dàng.
Dịu dàng?
Sở Mộ tưởng mình nhìn lầm, Tiêu Thiên Phong trong ấn tượng của hắn không dính dáng gì đến hai chữ dịu dàng.
Sở Mộ thầm nhủ:
- Nhìn lầm sao?
Nhưng Tiêu Thiên Phong kể tiếp khiến Sở Mộ biết đó không phải ảo giác, trong lòng gã có người, một người làm gã vướng bận.
Sở Mộ thầm mừng cho Tiêu sư huynh, vậy cũng tốt, tuy theo đuổi đỉnh kiếm đạo nhưng không cần đoạn tình tuyệt dục.
Kiếm đạo không phải đạo vô tình, đương nhiên đa số Kiếm Giả chọn cắt đứt tình dục chỉ lo tinh tiến kiếm đạo, đi con đường cô đơn. Nhưng từ xưa đến nay một số Kiếm Giả có bạn lữ, bọn họ chẳng những không hoang phế kiếm đạo còn được trợ lực lớn xông lên trình độ càng cao.
Trong các loại kiếm đạo đại thừa Tu La Kiếm Vương cho Sở Mộ biết có một kiếm đạo tên là Hữu Tình kiếm đạo.
Tóm lại lòng Tiêu Thiên Phong có vướng bận là việc tốt.
Sở Mộ đùa:
- Tiêu sư huynh chừng nào dẫn sư đệ đi thăm sư tẩu?
- Khụ khụ!
Tiêu Thiên Phong đang kể chợt bị sặc, mặt đỏ gấc, bị Sở Mộ cười phá lên chọc ghẹo.
- Sau này sẽ có cơ hội...
Tiêu Thiên Phong dễ mắc cỡ nên Sở Mộ không trêu tiếp, hắn hỏi những chuyện gã gặp sau đó.
Trao đổi kinh nghiệm của nhau cũng là một loại tu hành, lấy được thu hoạch từ kinh nghiệm của người khác. Tiêu Thiên Phong sẽ không nói hết mọi chuyện, có những thứ bản thân mình biết là được.
Sở Mộ nghe Tiêu Thiên Phong trải qua mọi điều, biết lúc trước gã truyền thừa Vô Tận kiếm đạo, sau này được kỳ ngộ, được truyền thừa Vô Sinh kiếm đạo.
Vô Sinh kiếm đạo và Vô Tận kiếm đạo đều là kiếm đạo tiểu thừa, nhưng trong kiếm đạo tiểu thừa cũng chia ra cao thấp. Vô Sinh kiếm đạo mạnh hơn Vô Tận kiếm đạo nhiều.
Trong lịch sử từng có Kiếm Giả được hai truyền thừa kiếm đạo, nhưng là hai kiếm đạo uy lực ngang ngửa nhau, có đặc điểm riêng, thậm chí có thể phối hợp với nhau.
Vô Tận kiếm đạo không bằng Vô Sinh kiếm đạo, chỉ có thể chọn một trong hai.
Tiêu Thiên Phong đắn đo rồi từ bỏ Vô tận kiếm đạo mà chọn Vô Sinh kiếm đạo, chuyện này xảy ra trước khi gã khiêu chiến danh hiệu Kiếm Hào. Vì vậy danh hiệu Kiếm Hào của Tiêu Thiên Phong gọi là Vô Sinh Kiếm Hào chứ không phải Vô Tận Kiếm Hào.
Trong số kiếm đạo tiểu thừa mà Tu La Kiếm Vương phổ cập cho Sở Mộ thì Vô Sinh kiếm đạo là một loại kiếm đạo tiểu thừa xếp vào hàng đỉnh cao, Tiêu Thiên Phong được truyền thừa như thế cũng nhờ khí vận.
Không lâu sau Hạ Du trở lại, mang theo rượu và thức ăn nóng hổi, đặt đồ ăn lên bàn, rót rượu. Ba người vừa uống rượu vừa trò chuyện, có men say khiến đề tài mở rộng, quen thuộc nhau hơn.
Sở Mộ và Tiêu Thiên Phong, Hạ Du vừa uống rượu vừa tán gẫu tới sáng.
Đương nhiên ba người không chỉ tòan tám nhảm, giai đoạn sau là giao lưu, Tiêu Thiên Phong và Sở Mộ giao lưu tâm đắc kiếm đạo, Hạ Du không chen lọt miệng được.
Hạ Du cũng không muốn xen lời, gã ngược lại rất vui.
Bàn về thực lực thì Hạ Du thua xa Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong. Bàn về lĩnh ngộ kiếm đạo thì Hạ Du càng không cách nào so sánh với hai người.
Bây giờ có hai Kiếm Giả về mặt kiếm đạo cao minh hơn gã hơn xa mấy con phố đang phân tích, thảo luận về kiếm đạo, gã chỉ cần vãnh tai lo nghe là tốt rồi. Tốt nhất là nhớ kỹ tất cả, dù bây giờ có thể lĩnh ngộ được hay không chẳng quan trọng.
Sau đó Tiêu Thiên Phong mãnh liệt đề nghị Sở Mộ đi xông Thông Thiên Kiếm tháp một lần.
Sở Mộ phỏng chừng Tiêu Thiên Phong cần cỡ ba ngày để khỏe lại, nếu hắn ở lại đây suốt ba ngày cũng được nhưng không có chuyện gì nghiêm trọng. Nghe Tiêu Thiên Phong đề nghị thì Sở Mộ cũng động lòng, hắn nương ban đêm rời đi.
Lại là ban đêm, Sở Mộ lần nữa lên đỉnh Thông Thiên sơn. Sở Mộ đến khiến một số người chú ý kéo theo đa số Kiếm Giả để ý.
Đêm qua Sở Mộ đã từng tới đây, quan trọng là hắn đánh một chiêu kiếm ý hai thành mốt, thực lực đó đủ sức xếp vào cường giả mười hạng đầu bảng Thông Thiên Kiếm Hào.
Quan trọng nhất là Sở Mộ và Tông Kình Thiên đánh nhau một chiêu. Tông Kình Thiên bây giờ khá nổi tiếng.
Sở Mộ không vội vàng vào Thông Thiên Kiếm tháp, hắn đi hướng bảng Thông Thiên Kiếm Hào xem thử bảng xếp hạng có thay đổi gì không.
Đêm qua Tông Kình Thiên tới đây thì chắc cũng xông Thông Thiên Kiếm tháp, Sở Mộ bản năng xếp thực lực của gã không dưới Tuyệt Vô Đạo, thậm chí còn cao hơn.
Sở Mộ đi hướng bảng Thông Thiên Kiếm Hào, mắt nhìn kiếm bia màu đen, chợt rùng mình.
Xếp hạng nhất đã không phải là Tuyệt Vô Đạo.
Tông Kình Thiên, Phá Diệt Kiếm Hào, một ngày, ba mươi mốt tầng.
Sở Mộ thì thào thanh âm chỉ mình nghe thấy:
- Tông Kình Thiên...
Quả nhiên Tông Kình Thiên một hơi đè đầu Tuyệt Vô Đạo, còn xông lên tầng ba mươi mốt của Thông Thiên Kiếm tháp.
Thông Thiên Kiếm tháp có chín mươi chín tầng, có đối ứng rõ ràng.
Ba mươi ba tầng đối ứng một đẳng cấp kiếm đạo.
Tức là từ tầng thứ nhất đến tầng ba mươi ba đối ứng Kiếm Hào, tầng ba mươi bốn đến sáu mươi sáu đối ứng Kiếm Tôn, tầng sáu mươi bảy đến chín mươi chín đối ứng Kiếm Vương.
Từ xưa đến nay ít Kiếm Giả nào xông lên tầng ba mươi ba, ít nhất ngàn năm qua chưa từng xuất hiện.
Xông tầng ba mươi hai thì trong ngàn năm chỉ có một vị Kiếm Hào làm được, vì điều này đã để lại danh truyền thiên cổ. Đương nhiên vị Kiếm Hào kia hiện giờ là một trong ba Kiếm Vương cường đại xếp ba hạng đầu bảng Thông Thiên Kiếm Vương.
Tầng ba mươi mốt tuy không chỉ có một người nhưng trong ngàn năm không nhiều hơn mười người. Tông Kình Thiên là Kiếm Giả thứ mười một trong ngàn năm nay xông vào tầng ba mươi mốt, là Kiếm Giả đầu tiên trong trăm năm qua.
Kiếm Giả vượt qua Khí Hải cảnh muốn xông Thông Thiên Kiếm tháp sẽ trực tiếp vào tầng ba mươi bốn.
Kiếm Hào thứ nhất xông vào tầng ba mươi mốt trong trăm năm qua, thù vinh này rất lớn.
- Tin tức đã truyền ra, khi Tuyệt Vô Đạo và Diêm Cửu U biết chắc chắn sẽ tìm đến ngay.
- Đúng rồi, bọn họ tuyệt đối không cho phép có người đạp trên đầu mình.
- Hấp dẫn, sắp có quyết đấu hấp dẫn rồi!
Cái gọi là quyết đấu tức là xông Thông Thiên Kiếm tháp lấy thứ hạng cao hơn, dĩ nhiên bọn họ càng thích xem mặt đối mặt đánh nhau.
- Trừ Tông Kình Thiên ra hôm nay có ba nhân vật ghê gớm khác đến, lần đầu tiên xông Thông Thiên Kiếm tháp đã vào mười hạng đầu.
- Đúng rồi, không biết mấy người đó có lai lịch gì.
- Ta biết! Tông Kình Thiên đến từ hải ngoại, ba người khác là từ Tây Kiếm vực, Nam Kiếm vực, Bắc Kiếm vực!
*****
Có người hiểu chuyện đắc ý khoe:
- Hơn nữa bọn họ đều là vương giả Kiếm Hào trong Kiếm vực của mình.
Có người lên tiếng:
- Các ngươi nói xem bây giờ vương giả Kiếm Hào của Nam, Tây, Bắc Kiếm vực, Hải Ngoại Kiếm vực đều xông Thông Thiên Kiếm tháp, còn vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực thì sao?
- Vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực sao, chắc cũng đến nhưng không biết khi nào.
- Ta nhớ trước kia vương giả Kiếm Hào của Nam, Tây, Bắc Kiếm vực lần đầu tiên xông Thông Thiên Kiếm tháp cũng không vào nổi hai mươi hàng đầu, thành tích tốt nhất là dừng lại bên ngoài mười hạng đầu. Lần này một hơi vào mười hàng đầu, chẳng lẽ thịnh thế sắp đến?
Đám người xì xầm bản tán không biết rằng vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực mà họ ngóng trông đang ở đây.
Sở Mộ không để ý tới họ, hắn nhìn xuống, hạng hai vẫn là Tuyệt Vô Đạo, hạng ba là Diêm Cửu U, hạng bốn còn là Cổ Giang Hà. Nhưng hạng năm, sáu, bảy đã đổi tên, thứ bậc của Tiêu Thiên Phong rớt xuống hạng mười hai.
Ma Sư Độc Bá, Bách Thú Kiếm Hào, một ngày, hai mươi tám tầng.
Hàn Băng Ngọc, Tuyệt Tình Kiếm Hào, một ngày, hai mươi tám tầng.
Tây Phong Liệt, Vô Tướng Kiếm Hào, một ngày, hai mươi tám tầng.
Danh hiệu thứ bốn bị chen xuống hạng tám.
Sở Mộ rất ngạc nhiên. Tông Kình Thiên đến từ Hải Ngoại Kiếm vực, nơi đó luôn hỗn loạn, về thực lực thì không kém hơn Trung Ương Chủ Kiếm Vực chút nào, thậm chí càng cao hơn Trung Ương Chủ Kiếm Vực.
Nhưng dù là Cổ Kiếm đại lục hay Trái Đất thì Hải Ngoại đều có chung một đặc điểm, bí ẩn khó lường.
Hải Ngoại là nơi bí ẩn cần dùng vô số thời gian thăm dò, tài nguyên vô cùng phong phú, rất khó tưởng tượng.
Từ xưa đến nay chưa từng có ai đi khắp Hải Ngoại Kiếm vực, những nơi càng sâu không chỉ bí ẩn còn cực kỳ nguy hiểm, sức người không thể đặt chân vào.
Hoàn cảnh còn được ưu ái hơn Trung Ương Chủ Kiếm Vực, Hải Ngoại Kiếm vực càng mạnh hơn nó.
Nếu không phải Hải Ngoại Kiếm vực có nhiều đảo, đa số đảo đối địch nhau, nếu các đảo liên minh đủ đánh gục thế lực Trung Ương Chủ Kiếm Vực.
Nên Tông Kình Thiên xuất thân từ hoàn cảnh có ưu thế trời ban đó, ở nơi thường hay xảy ra chiến đấu thì gã có thực lực như vậy cũng bình thường.
Ba người khác, Nam, Tây, Bắc Kiếm vực vốn mạnh hơn Đông Kiếm Vực một chút nhưng không quá nổi trội, một hơi xuất hiện ba vương giả Kiếm Hào có thể xếp vào mười hàng đầu, thậm chí tốp tám bảng Thông Thiên Kiếm Hào làm Sở Mộ rất bất ngờ.
Thực lực như vậy càng mạnh hơn Liệt Không Dương nhiều.
Nếu Đông Kiếm Vực không ra Sở Mộ thì bây giờ đã bị Nam, Tây, Bắc Kiếm vực giẫm dưới chân.
Sở Mộ thầm nhủ:
- Nam Kiếm vực, Tây Kiếm vực, Bắc Kiếm vực... nếu đã đến rồi vậy tới lượt ta.
Người Sở Mộ phát ra khí thế, không phải kiếm áp, không phải kiếm ý, đó đơn thuần là khí thế, gần như là chiến ý bắn thẳng lên bầu trời.
Đám người bị kinh động cùng nhìn Sở Mộ.
Giây sau Sở Mộ bước ra một bước, lắc người lao vào Thông Thiên Kiếm tháp, biến mất như bị tòa tháp nuốt trọn.
Sở Mộ cảm giác mình như đi vào thế giới khác, hắn không cảm nhận dược chút linh khí dao động, thậm chí không thấy một tia sáng, viên mãn thị kiếm cũng mất hiệu lực.
Ngay sau đó Sở Mộ cảm nhận hơi thở không biết từ đâu ập đến, mơ hồ không thể nắm bắt, nó quét qua người hắn, dường như linh hồn cũng bị quét qua. Giây sau nó biến mất tựa như chỉ là ảo giác.
Dù ngạc nhiên nhưng Sở Mộ không chống cự laị, hắn nghe nói đây là lưu trình tất nhiên. Không ai biết Thông Thiên Kiếm tháp xuất hiện từ bao giờ, vô cùng bí ẩn, công kích của Kiếm Thánh cũng không thể tổn hại nó chút nào.
Tương Truyền kiếm tháp có linh nhưng chưa từng hiển hiện, ai vào Thông Thiên Kiếm tháp muốn khiêu chiến đều sẽ bị Kiếm Tháp Chi Linh kiểm tra một phen, để sắp xếp khiêu chiến thích hợp với người đó.
Từ Tiêu Thiên Phong, Hạ Du cho biết Sở Mộ đã hiểu cách khiêu chiến trong Thông Thiên Kiếm tháp.
Sau khi Kiếm Tháp Chi Linh kiểm tra xong sẽ bị truyền tống vào tầng một Thông Thiên Kiếm tháp rồi bắt đầu khiêu chiến. Cách khiêu chiến do Kiếm Tháp Chi Linh sắp xếp đối thủ, mức độ mạnh yếu điều chỉnh theo thực lực của người khiêu chiến.
Nói đơn giản là tầng một Thông Thiên Kiếm tháp sắp xếp đối thủ là Kiếm Tháp Chi Linh căn cứ kiểm tra mọi mặt của người khiêu chiến rồi dùng lực lượng ngưng tụ ra cường địch mô phỏng.
Đối thủ ảo này có tu vi kiếm khí giống y như người khiêu chiến, sử dụng đẳng cấp kiếm khí hoàn toàn giống người khiêu chiến. Hình thức kiếm khí thì tùy cơ, ngoài ra người khiêu chiến lĩnh ngộ bao nhiêu ý cảnh đến đẳng cấp gì, lĩnh ngộ kiếm ý gì đẳng cấp nào vân thì đối thủ ảo cũng có hết.
Cuối cùng người khiêu chiến có truyền thừa kiếm đạo không? Truyền thừa kiếm đạo đại thừa hay kiếm đạo tiểu thừa? Truyền thừa kiếm đạo tiểu thừa thì nắm giữ đến trình độ nào vân vân, đối thủ ảo cũng có nhưng chưa chắc là kiếm đạo của người khiêu chiến.
Tóm lại Kiếm Tháp Chi Linh xếp đối thủ cho ngươi cơ bản là một địch thủ cường đại mọi thứ đều ngang ngửa với ngươi. Mỗi đối thủ có thiên phú, kinh nghiệm chiến đấu nhất định, tất nhiên về mặt ứng dụng, kiếm đạo, các loại lực lượng đúng tiêu chuẩn trung bình của Kiếm Giả.
Với Kiếm Hào thiên tài cường đại thì đối thủ như vậy hơi rắc rối nhưng không đáng lo, những đối thủ này thực lực bị cố định, không như người thật có sự thay đổi lên xuống. Chủ yếu là vượt qua tầng một vào tầng hai thì đối thủ ảo từ một nhân lên hai.
Vào tầng ba, đối thủ ảo cường đại biến thành ba, tầng bốn là bốn người, cứ thế suy ra, ba mươi ba tầng là ba mươi ba người.
Mỗi đối thủ ảo ra kiếm là phải phân rõ sống chết, không có cái gọi là thắng thua. Hoặc bị bọn chúng giết hoặc giết chúng, chỉ có thế mới tiếp tục xông lên tầng trên được.
Còn một điều rất quan trọng là những đối thủ ảo cường đại này khi số lượng vượt qua một sẽ bắt tay nhau, càng đông thì uy lực liên minh càng mạnh.
Đây là tại sao bao nhiêu Kiếm Hào cường đại không thể xông nhiều tầng đã bị giết rời khỏi Thông Thiên Kiếm tháp.
Sở Mộ hiểu biết những luật này rồi cảm thấy máu nóng sục sôi, kiếm đang ngân vang.
Bốn phía bỗng rực sáng, Sở Mộ phát hiện mình ở trong một không gian kín. Không gian rất kỳ lạ, dường như không lớn lại dường như vô cùng to.
Trong sự kinh ngạc của Sở Mộ, một bóng người như bước ra từ hư vô, không mang chút khói lửa xuất hiện trước mặt hắn.
Mặt không biểu tình, mái tóc dài rũ sau lưng, mặc trường bào màu trắng. Khuôn mặt người đó khiến Sở Mộ thấy rất quen, dường như đã gặp ở đâu nhưng hắn dám chắc mình chưa từng gặp người này.
← Ch. 0485 | Ch. 0487 → |