← Ch.0569 | Ch.0571 → |
Còn đưa đầu tới chỗ Cổ Việt?
Loại cách làm này thực sự quá hung tàn.
Đây là khiêu khích đối với Huyết Mang tiểu đội. Đồng thời gián tiếp cũng coi như là một loại uy hiếp với Sở Mộ.
- Ta còn tưởng rằng Sở Mộ các hạ cũng khó trốn khỏi tay chúng, cũng may Sở Mộ các hạ bình yên vô sự.
Cổ Việt nói:
- Đối với chuyện này ta hết sức xin lỗi. Lại khiến cho Cuồng Sát tiểu đội và Huyết Mang tiểu đội chúng ta cừu hận sâu hơn, làm liên lụy tới các ngươi rồi.
- Cổ Việt đội trưởng không nên cảm thấy áy náy.
Sở Mộ nói.
Cổ Việt phân bố nhiệm vụ, đám người Sở Mộ nhận nhiệm vụ. Ngươi tình ta nguyện, song phương có quan hệ hợp tác lợi ích.
- kế tiếp Sở Mộ các hạ có tính toán gì không?
Cổ Việt không có xoắn xuýt vấn đề này.
- Giống như trước đó.
Sở Mộ cười nói.
- Sở Mộ các hạ, không bằng gia nhập Huyết Mang tiểu đội chúng ta đi. Cùng nhau hành động, có thể chiếu cố lẫn nhau.
Cổ Việt nói.
- Đa tạ ý tốt của Cổ Việt đội trưởng, bất quá ta có thói quen một mình hành động.
Sở Mộ lại lần nữa uyển chuyển cự tuyệt.
- Vậy thì quả thực đáng tiếc.
Cổ Việt lắc đầu nói.
- Đã như vậy ta cũng không miễn cưỡng, bất quá Sở Mộ các hạ ngàn vạn lần phải cẩn thận. Không nên bị người Cuồng Sát tiểu đội gặp phải, nếu không sẽ nguy hiểm tới tính mạng.
- Ta không dễ bị giết như vậy.
Sở Mộ cười nói, lại nói sang chuyện khác.
- Đúng rồi, Cổ đội trưởng, ta mạo muội hỏi một chút. Ngươi hiểu biết bao nhiêu về Man Hoang cự thú?
- Hiểu không nhiều lắm.
Tuy rằng kinh ngạc vì vấn đề Sở Mộ hỏi, nhưng mà Cổ Việt vẫn đáp:
- Ta chỉ biết rõ Man Hoang cự thú biến dị là bởi vì huyết mạch biến dị. Tại sao lại sinh ra huyết mạch biến dị, về điểm này có không ít phỏng đoán. Có thể là Man Hoang cự thú khác tộc giao hợp với nhau, cũng có thể là do một ít bảo vật ảnh hưởng.
- Không biết trong bộ lạc Man Hoang Trảo Long kia có phải có bảo vật này hay không?
Sở Mộ làm như lầm bầm nói.
- Hẳn là không có, nếu như có nhất định sẽ có chấn động kỳ lạ.
Cố Việt nói, hắn cũng không biết Sở Mộ lấy đi một khối đá kỳ lạ.
- về phần những chuyện này ta hiểu quá ít, không biết có thể xem ở đâu?
Sở Mộ cười nói.
- Chuyện này đơn giản. Chỗ ta có.
Cổ Việt cười nói, lấy ra một quyển sách dày chừng một ngón tay đưa cho Sở Mộ, nói:
- Phía trên có ghi lại rất nhiều bảo vật trong Man Hoang cổ vực này, ta tặng cho ngươi hi vọng có trợ giúp ngươi hiểu rõ về Man Hoang cổ vực.
- Ta từ chối thì bất kính.
Sở Mộ cười, tiếp nhận sách.
Hai người vừa rảnh rỗi vừa trò chuyện, sau đó rời đi.
- Đội trưởng, tiểu tử kia vừa mới chạm mặt với Cổ Việt. Lại đàm luận trong tửu điếm chừng hai khắc chung.
Một thành viên của Cuồng Sát tiểu đội nói với Sa Cuồng.
- Nhìn chằm chằm hắn vào cho ta.
Hai mắt Sa Cuồng tràn ngập sát ý, hung hăng cắn một miếng thịt trong tay, phảng phất miếng thịt kia là Sở Mộ vậy.
- Một khi hắn rời khỏi Man Hoang thánh thành lập tức báo cho ta biết. Ta muốn dùng đầu hắn tế lễ các huynh đệ trong đội.
- Vâng, đội trưởng.
...
Sở Mộ mang theo quyển sách mà Cổ Việt tặng, đi về tiểu viện của mình.
Trên bìa quyển sách này có mấy chữ màu đen thoăn thoắt, cứng cáp mà có lực.
"Cổ Vực bảo vật tiểu tập cẩm".
Mở bìa ra, bên trong có mục lục tương quan, Sở Mộ quét mắt qua một vòng, mục lục hiện lên trước mắt hắn chỉ có hơn một ngàn đầu.
Bảo vật trong cả Man Hoang cổ vực nhất định không chỉ có hơn ngàn loại. Bất quá trên quyển sách này chỉ ghi một ngàn loại, khó trách được ghi là tiểu tập cẩm.
Sở Mộ cũng không xác định hòn đá màu đen hắn lấy từ trong hoang ổ bộ lạc Man Hoang Trảo Long có phải là bảo vật thực sự hay không. Cũng không biết có ghi chép trên quyển sách này hay không. Bởi vậy hắn chỉ có thể lật từng tờ một, dù sao quyển sách này cũng không có ghi chép, phân loại rõ ràng, rất nhiều thứ chỉ nhìn tên mà không biết là cái dạng gì.
Dùng năng lực đọc của Sở Mộ, chỉ dùng hai khắc chung là đã xem hết. Hơn nữa trí nhớ cường đại khiến cho hắn đem trọn nội dung trong quyển sác nhớ kỹ, giống như là khắc vào trong đầu vậy.
Thu hồi sách, Sở Mộ nhắm mắt hồi tưởng lại nội dung trên sách. Ghi chép về hơn một ngàn loại bảo vật, có linh dược cũng có khoáng thạch....
Hắn tìm kiếm, nhưng mà dường như không có ghi chép về khối đá màu đen kia.
Chẳng lẽ không có ghi chép gì về nó?
Nghĩ tới đây Sở Mộ lấy ra hòn đá màu đen kia, cẩn thận quan sát, còn phóng ra tinh thần lực bao phủ hòn đá, thử thẩm thấu vào bên trong.
Ngay từ đầu không có hiệu quả gì, sau nhiều lần thẩm thấu, tinh thần lực của Sở Mộ rốt cuộc cũng có một tia thẩm thấu vào trong.
- Đây là...
Trên mặt Sở Mộ hiện lên vẻ kinh ngạc.
Thu hồi tinh thần lực, vận chuyển kiếm nguyên hội tụ trong lòng bàn tay, dùng sức chộp một cái.
Tiếng răng rắc vang lên, trên hòn đá xuất hiện vết nứt. Sở Mộ dùng sức bóc nó ra, lập tức nhìn thấy màu sắc hoàn toàn khác biệt bên trong.
Trong suốt, phảng phất như thủy tinh. Bên trong còn co từng điểm tinh quang chậm rãi di chuyể, giống như là sao đêm sáng chói trên bầu trời.
- Chẳng lẽ là...
Hai mắt Sở Mộ sáng ngời, hai tay vung lên mang theo một đám ảo ảnh. Hòn đá màu đen liên tục bị bóc lớp vỏ màu đen bên ngoài ra, lộ ra một tinh thể hình bầu dục, lớn như trứng gà.
Không trong suốt như thủy tinh, trong đó có vô số tinh quang, thâm thúy mà thần bí, tràn ngập huyền diệu, phảng phất như một phiên bản thu nhỏ của bầu trời đêm đầy sao.
Nâng khối tinh thể này lên, Sở Mộ có thể cảm nhận được rõ ràng bên trong truyền ra lực lượng kỳ lạ chấn động. Không ngừng tản ra, chui vào trong hư khong bốn phía rồi biến mất không thấy gì nữa.
Cẩn thận nhìn chằm chằm vào khối tinh thể này, nhìn từng điểm tinh quang bên trong, giống như trước mắt Sở Mộ là một mảnh trời đêm, làm cho Sở Mộ thiếu chút nữa trầm mê bên trong.
May mà linh hồn của Sở Mộ cường đại, thức tỉnh rồi thoát khỏi nó.
- Tinh thần thiên tinh... Quả nhiên là loại bảo vật này.
Sở Mộ thở dài, trong lòng cảm thấy vui vẻ không thôi.
Tinh thần thiên tinh, có ghi chép trên quyển sách kia. Là một loại đứng hàng top mười bảo vật trong hơn ngàn bảo vật kia, vô cùng trân quý.
Tác dụng của Tinh thần thiên tinh chỉ có một, đó chính là xuất ra lực lượng phóng xạ, thay đổi Man Hoang cự thú hoặc là huyết mạch Yêu thú, loại thay đổi này theo hướng tốt hơn, cường đại hơn, càng thêm hoàng mỹ hơn.
Bất luận là yêu thú hay là Man Hoang cự thú, tinh thần thiên tinh đều có được sức hấp dẫn không gì sánh nổi. Đủ để cho tính mạng của chúng xảy ra tiến hóa, hiếm thấy tới mức độ trân bảo.
*****
Đối với nhân loại mà nói tinh thần thiên tinh mặc dù không có tác dụng Nhưng mà có một bộ phận Kiếm giả nhân loại thích nuôi dưỡng yêu thú hoặc là Man Hoang cự thú. Những yêu thú này hoặc là Man Hoang cự thú một khi phát triển sẽ trở thành trợ lực tuyệt hảo.
Nếu như lại đạt được Tinh thần thiên tinh, lại để cho huyết mạch của yêu thú, Man Hoang cự thú xảy ra biến dị mà nói. Yêu thú hoặc là Man Hoang cự thú sẽ trở nên càng thêm cườn gđại, đối với bản thân Kiếm giả càng có trợ giúp lớn hơn.
- Bán đi sao?
Sở Mộ đang suy nghĩ xem nên xử lý khối tinh thần thiên tinh này như thế nào.
- Tự bản thân mình đi thuần dưỡng một đầu Man Hoang cự thú rồi lại dùng tinh thần thiên tinh khiến cho huyết mạch Man Hoang cự thú biến dị?
- Trước tiên cứ giữ lấy trước vậy.
Dùng Thiên Hoang kiếm nguyên phối hợp với kiếm ý, bố trí một tầng phong cấm đơn giản bên ngoài tinh thần thiên tinh. Khiến cho lực lượng của tinh thần thiên tinh không có cách nào phóng ra ngoài.
Bởi vì tinh thần thiên tinh là thứ tiêu hao, theo lực lượng không ngừng từ bên trong tràn ra, tinh thần thiên tinh càng ngày càng nhỏ, cho tới cuối cùng sẽ biến mất.
Bởi vậy hiện tại còn lúc còn không sử dụng trước tiên nên hạ phong cấm, tránh cho nó tiết lực lượng ra ngoài.
- Đi Kiếm Thú phủ nhìn nhiệm vụ trước vậy.
Mục đích của Sở Mộ là muốn nhìn xem có nhiệm vụ đặc thù có thể làm hay không. Dù sao nhiệm vụ đặc thù có điểm tích lũy săn bắn nhiều hơn nhiệm vụ thông thường.
Đáng tiếc là không tìm thấy nhiệm vụ đặc thù phù hợp. Sở Mộ đem đám nội đan Man Hoang cự thú Toái Cương cấp bán cho Kiếm Thú phủ, đổi lấy một ít linh thạch thượng phẩm, bổ sung tiêu hao sau đó rời khỏi Kiếm Thú phủ. Đi ra bên ngoài Man Hoang thánh thành.
Chỉ chốc lát sau khi Sở Mộ rời khỏi Man Hoang thánh thành, người Cuồng Sát tiểu đội cũng theo đuôi rời khỏi Man Hoang thánh thành, truy tìm tung tích Sở Mộ.
- Chạy rất nahnh.
Vẻ mặt Sa Cuồng tràn ngập dữ tợn, nói:
- Đuổi.
Lập tức tốc độ năm người Cuồng Sát tiểu đội bạo tăng, nhanh chóng phóng về phía Sở Mộ rời đi.
...
Tốc độ của Sở Mộ rất nhanh, cơ hồ dùng toàn lực, hơn nữa sức chịu đựng của hắn vô cùng kinh người. Bởi vậy nửa thời thần trôi qua, người Cuồng Sát tiểu đội sửng sốt nhìn bóng lưng Sở Mộ cách bọn họ càng ngày càng xa, mãi tới khi biến mất không thấy.
- Hỗn đản đáng chết.
Người Cuồng Sát tiểu đội giận dữ vô cùng, sắc mặt Sa Cuồng đen như đáy nồi.
Một Nguyên cực cảnh viên mãn, bốn Nguyên cực cảnh đại thành. Năm người đuổi theo một kiếm thú sơ cấp, trong vòng nửa khắc chung là có thể đuổi theo, miểu sát. vậy mà không có cách nào đuổi theo một Kiếm giả Nguyên cực cảnh tiểu thành, nói ra chuyện này thể diện của Cuồng Sát tiểu đội nhất định sẽ mất hết.
- Đuổi, vô luận thế nào cũng phải đuổi theo.
Cuồng Sát tiểu đội xem như triệt để nối giận, vô luận thế nào cũng thề phải giết chết Sở Mộ.
Phải biết rằng trước đó bọn hắn đuổi giết mấy kiếm thú sơ cấp khác, trong vòng hai khắc chung ngắn ngủi là có thể đuổi giết, mọi chuyện vô cùng gọn gàng. Mà những kiếm thú sơ cấp kia đều có tu vi Nguyên cực cảnh đại thành.
Lại nói Sở Mộ này chỉ có tu vi Nguyên cực cảnh tiểu thành, lại là kiếm thú sơ cấp. Lại còn ước hẹn chiến đấu với Dương Liên Phong Ngọc Kiếm bang, đủ để thấy được thiên phú của Sở Mộ này kinh người ra sao. Sa Cuồng mặt kệ đối phương có hẹn chiến hay không, nói ngắn gọn, hắn nhất định phải giết chết Sở Mộ.
Tiếng xé gió rất nhỏ vang lên, thân ảnh Sở Mộ giống như một hạt bụi, phảng phất như mất đi tất cả sức nặng, dọc theo mặt đất bay vút qua. Tốc độ hắn lại tăng lên một chút.
Đây là chuyện cơ hồ không có khả năng.
Vốn tốc độ Sở Mộ đã hơn Kiếm giả Nguyên cực cảnh viên mãn, hiện tại lại tăng lên, đó là chuyện không thể tưởng tượng được cỡ nào.
- Ý cảnh quả thực không tầm thường...
Vẻ mặt Sở Mộ sợ hãi, lại có chút thán phục.
Hắn thử đem Không Chi ý cảnh vận dụng vào Hồng Nhạn Huyễn Không bộ, ngay từ đầu rất khó khăn, bởi vì Hồng Nhạn Huyễn KHhoong bộ ẩn chứa Hư thực áo nghĩa.
Lực lượng ý ảnh và áo nghĩa hoàn toàn khác biệt, hai loại lực lượng không có khả năng dung hợp. Bởi vậy Sở Mộ chỉ có thể dùng Không chi ý cảnh thay thế hư thực áo nghĩa.
Trải qua một đoạn thời gian ngắn cố gắng, hắn thành công đem Không chi ý cảnh hoàn toàn thay thế Hư thực áo nghĩa. Sở Mộ phát hiện ra Hồng Nhạn Huyễn Không bộ sinh ra một loại biến hóa thần kỳ nào đó.
Luận uy năng, bảy thành Không chi ý cảnh không bằng ba thành Hư Thực áo nghĩa. Nhưng mà không biết vì sao Không chi ý cảnh so với Hư thực áo nghĩa dường như càng thêm thích hợp với Hồng Nhạn Huyễn Không bộ vậy.
Sở Mộ chỉ cảm giác thân thể và không gian bốn phía mình xuất hiện một loại cảm giác phù hợp như có như không. Loại cảm giác phù hợp này khiến cho lực lượng trói buộc của không gian đối với hắn ngày càng giảm xuống. Giống như là hùng ưng bay lượn trên bầu trời vậy, phảng phất như con cá rong chơi trong nước.
Giống như Phi Hồng Huyễn Không bộ là vì Không chi ý cảnh mà sinh, giữa cả hai phù hợp mười phần, hồn nhiên thiên thành.
Thân ảnh Sở Mộ phảng phất như một cơn gió nhẹ thổi qua, trong nháy mắt lướt qua mấy trăm ngàn thước, mang theo tiếng gió thổi.
Khi Sở Mộ đem bảy thành Không chi ý cảnh hoàn toàn dung nhập vào trong Phi Hồng Huyễn Không bộ, tốc độ của hắn tăng lên tới cực hạn trước mặt. Hoàn toàn cắt đuôi đám người Cuồng Sát tiểu đội đang giết theo phía sau.
- So với Hư thực áo nghĩa Phi Hồng Huyễn Không bộ thì Không Chi ý cảnh càng thích hợp với Phi Hồng Huyễn Không bộ hơn, tốc độ mau lẹ hơn rất nhiều. Thân thể cũng càng thêm nhẹ nhàng. Nhưng mà độ ảnh hưởng tới thị giác thì lại chênh lệch hơn rất nhiều.
Không chi ý cảnh và Hư thực áo nghĩa là hai loại lực lượng bất đồng. Tất cả đều có đặc sắc riêng. Hai loại lực lượng luân chuyển sử dụng trên Phi Hồng Huyễn không bộ, xuất hiện hiệu quả khác biệt. Đặc biệt là lúc chiến đấu nhất định sẽ càng thêm linh hoạt tự nhiên.
Thoát khỏi đám người Cuồng Sát tiểu đội theo đuôi, Sở Mộ bắt đầu thử cảm giác thay đổi hai loại lực lượng thôi động Phi Huyền Huyễn Không bộ.
Ngay từ đầu cũng không quá linh hoạt, nhưng mà ngộ tính của Sở Mộ kinh người. Lực lượng linh hồn cường đại, tinh thần ý niệm vượt xa người khác, lực khống chế đối với bản thân rất tốt. Sau mấy lần thử hắn đã bắt đầu nắm giữ được, sau đó lại nhanh chóng quen thuoojc.
Trong chốc lát, khi thì hư thật, biến ảo bất định, giống như động lại giống như không nhúc nhích. Nhìn thân ảnh còn đứng nguyên tại chỗ, trên thực tế đã xuất hiện cách đó mấy trăm thước.
← Ch. 0569 | Ch. 0571 → |