Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0688

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0688: Kỳ ngộ hay nguy hiểm?
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Lực lượng huyết sát đáng sợ rung động làm Sở Mộ bừng tĩnh, nội tâm hắn kinh hãi.

Hào quang màu đỏ quá mức hừng hực, thập phần rõ ràng, hắn và Tần Sơn Hà cũng nằm trong phạm vi hào quang bao phủ, lập tức cảm giác được máu huyết bản thân bị ảnh hưởng, khí nóng từ trong ra ngoài, lan tràn toàn thân giống như thân ở trong lò lửa.

- Không tốt, đi mau.

Sở Mộ khiếp sợ quát lớn.

Hai người bộc phát lực lượng lao đi.

Tuy không biết Huyết Ma trong cơ thể Thái Cổ hung thú đáng sợ cỡ nào, lại có thể khẳng định, tuyệt đối không phải tồn tại bọn họ có thể chống lại, rất mạnh, mạnh phi thường, mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Có lẽ chờ tới lúc Huyết Ma xuất hiện, bọn họ không có cơ hội chạy trốn.

Trong đầu chỉ có ý niệm sinh ra, hắn bộc phát tất cả lực lượng không giữ lại, chỉ trong nháy mắt hai người cùng thoát ly khu vực hào quang bao phủ.

Lập tức Sở Mộ và Tần Sơn Hà cảm giác huyết dịch của mình khôi phục như thường, thậm chí tốc độ còn tăng lên.

Vào lúc này Huyết Nguyệt trên bầu trời thế giới Thái Cổ bắn ra một đạo hào quang đỏ rực chui vào trong thi thể Thái Cổ hung thú, ngay sau đó lại có tiếng rống đáng sợ bao phủ các hướng, hào quang mấy ngàn mét lập tức bao phủ phạm vi vạn mét, lại nó tiếp tục bao phủ Sở Mộ và Tần Sơn Hà.

Hai người kinh hoàng, lần lượt đào móc tiềm lực không ngừng tăng tốc, thoát ly phạm vi bao phủ của hào quang.

Gợn sóng năng lượng kinh khủng khuếch tán ra, Sở Mộ vô ý thức nhìn sang, nhìn thấy một thân ảnh cao lớn bay ra khỏi thi thể Thái Cổ và phóng về phía bầu trời.

Chỉ thoáng qua, Sở Mộ đã thấy rõ đạo thân ảnh kia.

Toàn thân màu đỏ rực, xấp xỉ nhân loại, có hai tay hai chân, có đầu ngũ quan, chỉ có điều hai mắt nó đỏ rực, trên người có khí tức tà ác tới cực hạn, lực lượng huyết sát bao phủ thiên địa.

- Huyết Ma Vương, đó là Huyết Ma Vương, chỉ có Huyết Ma Vương mới có thân thể nguyên vẹn.

Tần Sơn Hà cũng quay đầu nhìn sang, hắn lập tức hô to và hoảng sợ.

Bất cứ chủng tộc nào, phàm là có thêm chữ Vương đều được kính trọng, thậm chỉ là sợ nó.

Nhân tộc Kiếm Vương, Huyết Ma Vương cũng cấp độ.

Huyết Ma bình thường có được thực lực Nguyên Cực Cảnh, chỉ có dung hợp lực lượng Huyết Sắc Hoang trên nửa người mới trở thành Huyết Ma Vương và tăng cường thực lực vô số lần, hơn nữa, có được thân thể nguyên vẹn, hơn nữa có đủ trí khôn nhất định...

Huyết Ma là sinh vật đặc thù, lực lượng huyết sát dung hợp với lực lượng oán khí hình thành nên Huyết Ma, chỉ có bản năng giết chóc và khát máu.

Một khi thực lực không ngừng tăng cường, sát khí được chải vuốt, tánh mạng sẽ sinh ra biến hóa về chất, thành tựu Huyết Ma Vương, lại sinh ra trí tuệ bản thân.

Huyết Ma Vương, chỉ có Kiếm Vương mới có thể chống lại.

Sở Mộ và Tần Sơn Hà đang ở đây, đừng nó thực lực cấp Kiếm Vương, ngay cả kiếm giả Thần Ngưng Cảnh cũng đủ hành hạ bọn họ tới chết.

Cho nên chỉ có trốn xa nơi này, rời xa Huyết Ma Vương mới có thể sống sót.

Có lẽ vận khí của bọn họ đã dùng xong, đoi mắt của Huyết Ma Vương sinh ra hào quang kinh người nhìn sang hướng Sở Mộ và Tần Sơn Hà.

Cảm giác bị khóa chặt toàn thân, cảm giác nguy cơ đạt tới đỉnh điểm, nhất là Sở Mộ cảm nhận nguy cơ rất rõ ràng, loại cảm giác nguy hiểm làm tốc độ lưu thông máu huyết giảm sút gần như cứng lại, hắn sợ hãi nổi gai ốc.

Kiếm Vương là cấp độ tính mạng lột xác. Huyết Ma Vương cũng là tính mạng lột xác.

Tần Sơn Hà không thể nhúc nhích, mặc dù hắn cực lực phản kháng, trên trán nổi gân xanh, mạch máu trên cổ tan vỡ cũng không cách nào làm thân thể nhúc nhích.

Sở Mộ tương đối đỡ một ít, còn có thể di động, nhưng thập phần cố sức thập phần miễn cưỡng giống như có ngọn núi vô hình bao phủ lấy hắn.

Thân ảnh Huyết Ma Vương hơi xuất hiện, hắn hóa thành một đạo huyết quang ngập trời giống như sao băng ngập trời bay về phía Sở Mộ.

Trong khoang cách vạn mét, đối với Huyết Ma Vương mà nói rất ngắn, không cần mười hô hấp là có thể vượt qua, đến lúc đó Sở Mộ và Tần Sơn Hà sẽ hết dowuoiwsmongs vuốt sắc bén của nó, huyết dịch toàn thân bị hút không còn.

Chênh lệch lực lượng tuyệt đối mang tới uy áp đẳng cấp đều bị Tần Sơn Hà và Sở Mộ ra sức phản kháng.

Cảm giác vô lực bao phủ tâm thần sinh ra trong nội tâm của hắn, cũng xuất hiện sâu trong tâm linh, chưa bao giờ có khát vọng lực lượng như vậy, khát vọng thực lực càng cường đại hơn.

Huyết Ma vương bay nhanh tiếp cận hai người, tuy nó không phải phi hành nhưng hai chân đạp vào mặt đất là có thể xông qua phạm vi vài trăm mét, hai mắt màu đỏ đầy bạo ngược.

Mặc kệ trí tuệ trình độ như thế nào, Huyết Ma Vương cuối cùng vẫn là Huyết Ma tiến hóa thành, cũng chỉ có hung ác của Huyết Ma.

- Chẳng lẽ phải chết ở đây sao?

Ý niệm xuất hiện trong đầu, từ nội tâm lan ra khắp toàn thân.

Sở Mộ và Tần Sơn Hà không buông tha, vẫn dùng toàn lực phản kháng, bọn họ bất khuất, cho dù biết không hi vọng cũng không đầu hàng.

Khóe miệng Huyết Ma Vương vui vẻ khát máu, hắn duỗi một tay giống bàn tay nhân loại thành móng vuốt sắc bén, ba hô hấp, hắn cần ba hô hấp, lúc đó móng vuốt sắc bén sẽ xé Sở Mộ và Tần Sơn Hà thành mảnh nhỏ.

Đột nhiên có một đạo kiếm quang màu tím phá không bay tới, từ đằng xa tới gần, kiếm ý đáng sợ va chạm với uy áp của Huyết Ma Vương, lập tức làm cho Sở Mộ và Tần Sơn Hà cảm thấy thân thể thả lỏng thoát ly trói buộc, tốc độ tăng mạnh xông về phía trước, trong nháy mắt đã xông ra khỏi phạm vi trói buộc của Huyết Ma Vương.

Kiếm quang màu tím lăng lệ ác liệt vô song làm ánh mắt Huyết Ma Vương biến đổi, móng vuốt tới gần Sở Mộ Tần Sơn Hà lại dùng ngăn cản kiếm quang.

Màu tím và màu đỏ va chạm nhau, năng lượng đáng sợ bao phủ bốn phía, Sở Mộ và Tần Sơn Hà vội vàng né tránh, âm thanh phốc vang lên, Tần Sơn Hà né tránh không kịp, bả vai bị một tia kiếm quang xuyên thủng..

Sở Mộ huy kiếm, Nhập Cảnh cực hạn bộc pháp đánh tan dư âm lực lượng còn lực, lực chấn động phản chấn hóa giải kiếm khí của đối phương.

Từng đạo kiếm quang màu tím sắc bén như mưa to tập kích bao phủ phạm vi vài trăm mét, Huyết Ma Vương không chỗ né tránh.

Huyết Ma Vương đã bị chọc giận, nó gầm lên giận dữ và to lớn hơn vài lần, nó dùng trảo đánh nát kiếm quang tập kích bản thân.

Kiếm quang màu tím quá mức dày đặc, vẫn có vài đạo đánh lên người Huyết Ma Vương, lập tức nhiều máu tươi bắn tung tóe.

Lúc này một thân ảnh trong lôi quang màu tím bao phủ xuất hiện, nó giống như mấy đạo thiểm điện đâm ra một kiếm, giống như tia chớp tấn công Huyết Ma Vương.

*****

Trong mắt Sở Mộ một kiếm này hoàn mỹ vô khuyết, có thể nói kinh diễm tuyệt luân.

Hư không bị xé như vải nát, đồng tử Huyết Ma co rút lại, một kiếm này, nó cảm nhận được nguy hiểm.

Rống to một tiếng, trong người Huyết Ma Vương xuất hiện nhiều đóa hỏa diễm thiêu đốt hừng hực, khí tức Huyết Ma Vương tăng lên gấp đôi, nó càng thêm đáng sợ, huyết trảo cực lớn từ trên trời giáng xuống giống như xé rách thiên địa va chạm với thân ảnh màu tím,

Không chỗ né tránh, cũng không cần né tránh, vẫn đâm một kiếm.

Âm thanh như xé vải vang lên, lôi quang màu tím va chạm với huyết trảo.

Ngay sau đó tiếng nổ đáng sợ vang lên, đại địa nứt vỡ, phong bạo cực mạnh tập kích, khói bụi giống sóng lớn tập kích, Sở Mộ và Tần Sơn Hà không cách nào ngăn cản, trực tiếp bị tập kích đánh bay ra xa.

Trong nháy mắt ánh sáng màu đỏ cùng ánh sáng tím biến mất trong mắt hai người, khói bụi dần dần tản đi và biến mất.

Miệng vết thương trên vai Tần Sơn Hà đình chỉ đổ máu, chỉ có điều bên trong mang theo kiếm khí và lôi điện đáng sợ, tạm thời không cách nào khép lại, vẫn phải lưu lực lượng ngăn cản.

Sau khi mọi chuyện chấm dứt, một cái hố sâu xuất hiện trước mặt Sở Mộ và Tần Sơn Hà.

Sở Mộ xuất hiện tại biên giới hố sâu, hắn nhìn thấy một cửa động tối tăm, dường như dưới Huyết Sắc Hoang Nguyên có một cái động lớn.

Sở Mộ vui vẻ, lúc trước từng tìm hiểu Huyết Sắc Hoang, hắn biết động đất có kỳ ngộ.

Được Sở Mộ trợ giúp, Tần Sơn Hà dùng lực lượng bản thân và đan dược tạm thời trấn áp lực lượng trên bờ vai, bởi vì muốn xua tán lực lượng lưu lại cần một thời gian ngắn, hiện tại bọn họ có ý định xuống động đất tìm hiểu.

Huyết Sắc Hoang Nguyên là chiến trường bách tộc lưu lại, ở chỗ này vận khí tốt sẽ tìm được bảo vật.

Đồ vật như động đất phía dưới có lẽ là thời đại chiến tranh lưu lại.

Bởi vì quanh năm suốt tháng bị chôn dấu trong lòng đất, trong động đất ánh sáng ảm đạm, hơn nữa không khí quái dị rất khó ngửi, Sở Mộ và Tần Sơn Hà không thể không vận dụng một kích phương pháp ngăn mùi.

Trong động đất tầm nhìn rất thấp, dùng thị lực Sở Mộ cũng chỉ nhìn thấy mơ hồ, bọn họ không thể không thả tinh thần ý niệm bao phủ bên ngoài, dùng tinh thần ý niệm làm hai mắt.

Tinh thần ý niệm của Tần Sơn Hà không bằng Sở Mộ nhưng đủ dùng.

Hai người đề cao cảnh giác và cẩn thận, bởi vì bọn họ không biết dưới đất có cái gì.

Đi tới đi tới, Sở Mộ và Tần Sơn Hà dừng bước, bởi vì trước mặt không có đường.

Tinh thần ý niệm cẩn thận thẩm thấu quan sát, Sở Mộ phát hiện đây là đoạn long thạch ngăn cách con đường của bọn họ, nếu muốn đi tiếp phải mở đoạn long thạch.

Về phần phía sua đoạn long thạch là vật gì hay không có vật gì, Sở Mộ không biết, Tần Sơn Hà cũng không biết, chỉ có thể xem vận khí của bọn họ.

Có thể là kỳ ngộ, cũng có thể là nguy hiểm, còn có thể không có cái gì.

- Trung đoàn trưởng, do ngươi quyết định.

Tần Sơn Hà nói.

- Cầu phú quý trong nguy hiểm.

Sở Mộ thấp giọng nói ra.

Thế giới kiếm giả tràn ngập nguy hiểm, cũng tràn ngập kỳ ngộ, không cách nào xác định, nếu như sợ hãi dừng bước không dám tiến lên vĩnh viễn không cách nào đạt tới kiếm đạo bỉ ngạn.

Sở Mộ đã có quyết định, Tần Sơn Hà không dị nghị, lập tức hai người dùng kiếm nguyên bao phủ hai tay đồng thời đặt lên đoạn long thạch, muốn phát lực đẩy đoạn long thạch.

Đoạn long thạch rất nặng, năm tháng lại rất lâu, biên giới của nó dung hợp với mặt đất, Sở Mộ và Tần Sơn Hà thôi động nhưng không di chuyển.

- Lại đến!

Hai người lại phát lực, tiếp tục thôi động đoạn long thạch.

Sau vài lần phát lực rốt cuộc đoạn long thạch buông lỏng, cùng lúc đó trên mặt đất có một ít thân ảnh đang tiếp cận.

Khi đoạn long thạch bị đẩy ra, động đất chấn động, lúc này âm thanh nổ ầm ầm cực lớn quanh quẩn động đất.

Mặt đất trên Huyết Sắc Hoang Nguyên cũng rung động.

Trên bầu trời Huyết Nguyệt vẫn phóng xuât hào quang rực rỡ, tản mát màu sắc đỏ rực mê người.

Hào quang xuất hiện làm đồng tử Sở Mộ và Tần Sơn Hà co rút, sau đó mới có thể thích ứng với hào quang trước mặt.

Phía sau đoạn long thạch là cái động, đỉnh động có viên minh châu lớn như nắm tay, từng đạo hào quang màu bạc rực rỡ phóng thích ra ngoài.

Có lẽ trải qua năm tháng quá dài hào quang minh châu không sáng như thế vẫn có thể giúp Sở Mộ và Tần Sơn Hà nhìn rõ mọi thứ bên trong..

Hang động không lớn, hơn nữa cũng không có bao nhiêu thứ, trực tiếp hấp dẫn Sở Mộ và Tần Sơn Hà chú ý chính là một thân ảnh trong động.

Trường bào màu đỏ không dính bụi, ngăn nắp như mới, biên giới có đường viền màu vàng, trên quần áo còn có đường văn màu vàng tán loạn nhìn như phân bố tùy ý, kì thực ẩn chứa huyền ảo vừa nhìn là nhận ra nó bất phàm, hẳn là một kiện bảo y.

Dưới bảo y là một bộ xương khô, xương khô có màu đỏ như máu nhuộm thành, khả năng bởi vì trải qua thời gian quá dài cho nên có màu đỏ sậm.

Trên khô lâu có kiếm áp nhàn nhạt sinh ra, tuy yếu ớt nhưng Sở Mộ vẫn có thể biết nó vô cùng khủng bố.

Người này khi còn sống chắc chắn là cường giả, một cường giả kiếm đạo đáng sợ.

Lại đảo qua khắp người khô lâu, trừ trường bào đỏ thì dưới chân khô lâu có thanh kiếm khí.

Vỏ kiếm màu đỏ, có một đường viền màu vàng bao quanh. Phác hoạ thành một bức đồ án huyền diệu, trên kiếm còn có văn tự cổ xưa, bởi vì quan hệ gốc độ nên không nhìn rõ.

Tiếp theo, ánh mắt Sở Mộ và Tần Sơn Hà nhìn vào ngón trỏ tay trái của khô lâu lại có chiếc nhẫn đỏ sậm, nhìn đơn giản bình thường giống như nhẫn thiết.

Đối với cường giả mà nói, nhẫn trên ngón tay có ý nghĩa đặc thù, dù đây chẳng qua là một chiếc nhẫn phi thường bình thường hoặc là không gian giới chỉ.

Nếu như đó là không gian giới chỉ, có lẽ tích lũy của bộ xương khô này đều nằm trong đó.

Đây là kỳ ngộ.

Sở Mộ và Tần Sơn Hà không mất lý trí, mà là đứng trước bộ xương khô hành kiếm lễ, tỏ vẻ tôn kính cường giả kiếm đạo.

- Đội trưởng, ngươi tới đi.

Tần Sơn Hà nói.

Sở Mộ nhìn Tần Sơn Hà và gật đầu, hắn đi tới trước khô lâu.

Trực giác nói cho Sở Mộ biết không có bất kỳ nguy hiểm nào.

Sở Mộ cũng không mạo muội dùng tay cầm lưỡi kiếm, mà là rút kiếm thu kiếm khí kia, bị Sở Mộ nắm trong tay, cảm giác lạnh buốt bao phủ tay hắn.

Ngay sau đó Sở Mộ gỡ chiếc nhẫn màu đỏ xuống, là không gian giới chỉ.

Tinh thần ý niệm tràn vào trong. Một đoạn ý niệm tiếp xúc với Sở Mộ, một đoạn tin tức truyền lại cho Sở Mộ, Sở Mộ hiểu ra nguyên nhân cái chết của chủ nhân và không gian giới chỉ có gì.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)