← Ch.0718 | Ch.0720 → |
Điều động tinh thần ý niệm cường đại xâm nhập vào trong thế giới tinh thần đánh tan một tia thần niệm, cho dù thời gian ngắn ngủi nhưng Kim Diễm Lôi cũng đã điều chỉnh thân thể, hắn không lùi mà tiến tới, lập tức đâm kiếm vào ngực Sở Mộ.
Kiếm thuật lĩnh vực mở ra!
Kiếm thuật lĩnh vực của Kim Diễm Lôi đạt tới tầng thứ năm đỉnh phong, cũng ngang với Sở Mộ.
Hai kiếm thuật lĩnh vực chi lực va chạm với nhau, vặn vẹo đối phương, cũng triệt tiêu nhau.
Kiếm quang xuất thế như ẩn như hiện, khi thì không tiếng động, khi thì phát ra âm thanh bén nhọn làm người ta nổi da gà, trong không khí lưu lại nhiều quỹ tích va chạm với nhau.
Thân thể giao thoa, bước chân chuyển dời, chỉ trong mười hô hấp ngắn ngủi Sở Mộ cùng Kim Diễm Lôi giao thủ hơn trăm kiếm, không ai làm gì được ai.
Luận lực lượng, Kim Diễm Lôi còn hơn Sở Mộ, luận thiên phú chiến đấu và kiếm thuật, Sở Mộ còn trên cả Kim Diễm Lôi, Kim Diễm Lôi cũng không dám vận dụng thần niệm bám vào mỗi kiếm.
Thần niệm của kiếm giả Thần Ngưng Cảnh rất mạnh là không sai, nhưng nó cũng có hạn.
Kim Diễm Lôi chỉ là kiếm giả cảnh giới Thần Ngưng Cảnh nhập môn đỉnh phong mà thôi, hắn cũng không có thiên phú linh hồn xuất chúng, bởi vậy lúc trước khi tấn thăng làm Thần Ngưng Cảnh hắn chỉ có tinh thần ý niệm hơi tinh thuần trên tiêu chuẩn một ít, không hơn.
Trước kia có mấy lần vận dụng thần niệm chi lực tấn công Sở Mộ đã tiêu hao một nửa thần niệm chi lực của hắn, căn bản không làm gì được Sở Mộ. Hắn đang tìm kiếm cơ hội, muốn phát động một kích trí mạng, tránh uổng phí thần niệm chi lực bản thân.
Nội tâm Kim Diễm Lôi thập phần xoắn xuýt, Sở Mộ khó chơi vượt qua dự kiến của hắn.
Kiếm thuật vô cùng đáng sợ, mỗi một kiếm đều ẩn chứa lực lượng dáng sợ. Một khi bị đánh trúng, cho dù không chết cũng thụ thương, nhưng hắn căn bản không thể sử dụng kiếm thuật áp chế Sở Mộ.
Một khi kiếm giả đột phá Thần Ngưng Cảnh, tinh thần ý niệm chuyển biến thành thần niệm chi lực, uy lực của áo nghĩa cũng tăng theo.
Nói cách khác cùng là áo nghĩa sáu chuyển, kiếm của kiếm giả Nguyên Cực Cảnh và kiếm giả Thần Ngưng Cảnh có khác nhau rõ ràng, nhưng áo nghĩa của Kim Diễm Lôi chỉ đạt tới sáu chuyển đã là cực hạn của hắn, cũng là cực hạn của linh hồn có thể thừa nhận, cũng không bởi vì hắn đột phá Thần Ngưng Cảnh sinh ra cải biến.
Kiếm ý và áo nghĩa của Sở Mộ đều đạt tới bảy chuyển, bằng vào tinh thần ý niệm có thể gia tăng uy chênh lệch với áo nghĩa được thần niệm chi lực tăng lên, hơn nữa có Chấn Sơn Kính và Xuyên Sơn Kính, mỗi một lần công kích đều có uy lực càng cường đại hơn, Kim Diễm Lôi không sử dụng thần niệm chi lực cho nên chỉ chiếm một ít thượng phong mà thôi.
- Đáng chết, nếu ta đạt tới cảnh giới nhân kiếm hợp nhất liền có thể sử dụng kiếm kỹ dễ dàng chém giết Sở Mộ.
Nội tâm Kim Diễm Lôi tức giận không thôi.
Hắn chỉ có thể khống chế lực lượng Nhập Cảnh cực hạn, hắn đã đạt tới đỉnh phong trong nhiều năm nhưng không cách nào đột phá.
Mặc dù biết rõ cấp độ tiếp theo của Nhập Cảnh cực hạn nhưng không thể đột phá, cũng không cách nào làm được, tất cả đều bị thiên phú hạn chế.
- Xem ra ta không sử dụng bí pháp là không được.
Kim Diễm Lôi nói thầm.
Thi triển bí pháp đều có tác dụng phụ, cũng phải trả cái giá lớn, cho nên có thể không thi triển thì có thể không thi triển, ngay từ đầu Kim Diễm Lôi không có ý định dùng bí pháp nhưng Sở Mộ khó chơi vượt qua ngoài dự kiến của hắn.
Đồng tử bắn ra hào quang sáng ngời, thần niệm chi lực trùng kích Sở Mộ, chui vào trong thế giới tinh thần Sở Mộ, Kim Diễm Lôi không tiếp tục ra tay, hắn lập tức lui ra phía sau.
Lúc Sở Mộ dùng ý niệm chi lực tan rã thần niệm chi lực của đối phương, Kim Diễm Lôi đã thối lui ra xa vài trăm mét, hắn cắm kiếm dưới châ, hai tay mở ra dẫn dắt không khí chung quanh, từng gợn sóng không nhừng khuếch tán ra bên ngoài, lực lượng cực kỳ cường đại ngưng tụ trong cơ thể Kim Diễm Lôi và bộc phát ra bên ngoài.
Kim Diễm Lôi có thể cảm giác lực lượng thân thể đang ngưng tụ, dường như có trái tim thứ hai đang đập mạnh trong cơ thể.
Mỗi lần thi triển môn bí pháp này đều làm hắn cảm thấy kích động, lực lượng từ nơi sâu nhất trong cơ thể xuất hiện, toàn thân hắn tràn ngập lực lượng và sảng khoái.
Dường như không khí chung quanh cơ thể Kim Diễm Lôi đang phấn chấn bừng bừng bộc phát ra bên ngoài.
Sở Mộ cả kinh, trên người Kim Diễm Lôi ngưng tụ khí thế vô cùng đáng sợ.
- Bí pháp!
Thì thào một tiếng, Sở Mộ đã có quyết định, hắn cũng không muốn thi triển bí pháp chút nào.
Đẳng cấp Táng Thiên Bí Kiếm quá thấp, đã không đủ dùng, không cách nào tăng phúc thực lực của hắn hiện tại, chỉ có Phần Huyết Biến.
Sở Mộ không do dự khi thi triển bí pháp: Phần Huyết Biến.
Nếu không một khi Kim Diễm Lôi thành công thi triển bí pháp, thực lực tăng nhiều sẽ gây bất lợi cho bản thân.
Tinh huyết trong người sôi trào, lực lượng cường dại như máy bơm bộc phát tràn ngập toàn thân, Sở Mộ cảm thấy bành trướng, hắn có thể dùng một quyền đánh nát bầu tơời.
Bên ngoài thân thể hắn xuất hiện sương mù đỏ như máu, một tầng hỏa diễm đỏ nhạt đang thiêu đốt hừng hực, từng tia máu tươi tràn ra bên ngoài.
Kim Diễm Lôi thi triển ra bí pháp làm không khí sinh ra gợn sóng liên tục.
- Sở Mộ, chết!
Rống to một tiếng, râu tóc Kim Diễm Lôi dựng đứng, đột nhiên hắn dùng hai tay cầm kiếm chém thẳng về phía Sở Mộ như khai thiên tích địa.
- Người chết là ngươi!
Sở Mộ cười lạnh, hắn ngẩng âầu vung tay trái sau đó đánh ra một kiếm.
Thân thể giao thoa và rơi xuống đất, hai người không dừng lại, lập tức thi triển lực lượng tấn công.
Thời gian bí pháp tiếp tục không có gì, một khi thời gian chấm dứt bản thân suy yếu, đây là tác dụng phụ đầu tiên, bởi vậy phải chém giết đối thủ trước khi bí pháp chấm dứt, chỉ có chém giết đối thủ trong thời gian ngắn nhất và phục dụng đan dược giảm tác dụng phụ của bí pháp.
Thời khắc sống chết không ai quan tâm chuyện khác, bởi vì không ai muốn chết, ai cũng muốn giết chết đối phương.
Chiến chiến chiến!
Giết giết giết!
Kiếm của Sở Mộ và kiếm Kim Diễm Lôi sinh ra mũi nhọn đáng sợ bao phủ khu vực Huyết Sắc Hoang Nguyên.
Ba người Đồ Cương đã khôi phục lực lượng cho nên đuổi tới nhưng không dám twois gần, cách xa nhau hơn vạn mét, bọn họ quan sát trận chiến.
Một đạo thân ảnh có hỏa diễm màu đỏ bao phủ thân thể, còn có thân ảnh khác làm không khí bị vặn vẹo, lần lượt va chạm giao thoa và sinh ra lực lượng cường đại, dư âm ảnh hưởng quét ngang chung quanh, âm thanh giao thủ truyền đi rất xa.
*****
Ba người trợn mắt há hốc mồm.
Cho dù Tần Sơn Hà đã nói lúc trước Sở Mộ đại chiến với kiếm giả Thần Ngưng Cảnh, cho dù Sở Mộ đã từng nói qua mình từng chém giết kiếm giả Thần Ngưng Cảnh nhưng so với tận mắt nhìn thấy còn ngạc nhiên hơn, Đồ Cương và Đạm Đài Lưu Quang khó ức chế rung động trong lòng.
Thần Ngưng Cảnh cùng Nguyên Cực Cảnh là cái hào rộng không thể vượt qua, ít nhất bọn họ chưa từng nghe nói trong Tử Linh Châu xuất hiện thiên tài yêu nghiệt như thế.
Cho dù bọn họ không tham dự trận chiến đấu lần này, bởi vì thực lực quá yếu cho nên không dám tới gần, bởi vì dư âm cũng đủ miểu sát bọn họ.
Bọn họ đành phải ký thác kỳ vọng vào Sở Mộ, hi vọng Sở Mộ có thể chiến thắng đối phương.
Nội tâm không ngừng kâẩn trương, lòng bàn tay mồ hôi.
Kim Diễm Lôi không ngừng tấn công, mỗi kiếm tiếp xúc nhau đều sinh ra lực lượng vô cung đáng sợ, nhưng mỗi kiếm của Sở Mộ đang bộc phát ra lực lượng vô cùng đáng sợ, thậm chí còn cường đai hơn Kim Diễm Lôi.
Phần Huyết Biến chính là bí pháp cao thâm do Phần Huyết Kiếm Vương lưu lại, còn cao cấp hơn bí pháp Kim Diễm Lôi tu luyện không ít, cho nên sau khi thi triển có khả năng tăng phúc còn hiệu quả hơn Kim Diễm Lôi nhiều.
Biệt khuất, nội tâm Kim Diễm Lôi vô cùng biệt khuất, hắn vốn cho rằng sau khi sử dụng bí pháp liền có thể dùng tư thái nghiền áp chém giết Sở Mộ, không nghĩ tới Sở Mộ lại thi triển bí pháp, hơn nữa bí pháp của đối phương còn cường đại hơn bí pháp của hắn.
- Bí pháp càng cường đại tiêu hao càng lớn, tác dụng phụ càng rõ ràng, Sở Mộ thiên phú kinh người cũng chỉ là kiếm giả Nguyên Cực Cảnh mà thôi, tuyệt đối không có khả năng sử dụng bí pháp cường đại trong thời gian dài, ta có thể quấn hắn tới khi bí pháp chấm dứt, đó là lúc tử kỳ của hắn tới rồi.
Kim Diễm Lôi tỉnh táo lại, hắn âm thầm cải biến sách lược.
Áp dụng tư thái triền đấu, Sở Mộ lập tức biết rõ suy nghĩ của đối phương, cho nên hắn càng cười lạnh.
Đúng thế, thi triển Phần Huyết Biến tiêu hao không nhỏ, nhưng tinh huyết của Sở Mộ do tu luyện Thiên Hoang Kiếm Thể cho nên tràn đầy hơn kiếm giả khác không ít, có thể chèo chống thời gian càng dài.
Kim Diễm Lôi chuyển công kích thành phòng thủ và chạy, lập tức cung cấp cho Sở Mộ cơ hội tấn công rất tốt.
Kiếm nhanh chóng, nhanh đến mức tận cùng, ngẫu nhiên trong một kiếm bộc phát lực lượng Nhập Cảnh cực hạn, lực lượng cường đại không gì sánh nổi.
Trong mỗi kiếm đều ẩn chứa Chấn Sơn Kính cực hạn, dưới trạng thái Phần Huyết Biến và thiêu đốt tinh huyết, lực lượng tăng lên nhanh như máy bơm nước, cũng như hút thuốc phiện làm người ta trầm mê vào trong đó, tinh thần ý niệm cũng bởi vì hưng phấn mà càng trở nên sinh động.
Tinh thần ý niệm sinh động có sức sống mạnh hơn, khống chế lực lượng mạnh hơn, thậm chí Sở Mộ âm thầm cảm giác được ý niệm chi lực có dấu hiệu dung nhập vào trong lực lượng khác, cho nên uy lực mỗi kiếm có tăng lên rất mạnh.
Trong loại trạng thái này, Sở Mộ không thể tĩnh tâm suy nghĩ, không cách nào xác định đâu là chân thật, đâu là ảo giác.
Hắn đánh ra một kiếm ngàn cân vào người Kim Diễm Lôi, đối phương giơ kiếm ngăn cản, đột nhiên trong kiếm bộc phát lực lượng cường đại đánh kiếm Kim Diễm Lôi rung động, ngay sau đó cổ tay Sở Mộ chuyển đổi, hắn xuất kiến đánh vào dưới kiếm Kim Diễm Lôi, lực lượng lại bộc phát đánh mạnh lên cao.
Thuận thế gọt ngón tay Kim Diễm Lôi, đau đớn làm kiếm lực của đối phương giảm bớt, kiếm của Kim Diễm Lôi bay lên không trung ngay sau đó Sở Mộ cầm kiếm đâm vào trái tim Kim Diễm Lôi.
Kim Diễm Lôi kinh hãi cho nên né tránh thật nhanh, hắn ránh né một kích có thể đâm xuyên qua ngực của mình, mũi kiếm dán chặt vào trái tim của hắn, hàn ý lạnh như băng sắp đông cứng trái tim, lực lượng mũi nhọn đáng sợ xâm nhập làm trái tim đau đớn như bị cắt nát.
Trọng thương!
Nội tâm sợ hãi không gì sánh kịp, đồng tử Kim Diễm Lôi mở to, hắn dùng thần niệm chi lực chèo chống không làm mình bất tỉnh, hắn lập tức bộc phát lực lượng mạnh nhất tấn công Sở Mộ nhanh như sấm sét, ngay sau đó hắn lại bỏ chạy nhanh như sấm sét, hoàn toàn không cần kiếm khí của mình.
- Sở Mộ, ngươi chờ, ta nhất định tự tay chém giết ngươi.
Dư âm vang vọng khắp thiên địa, đó là phẫn nộ gào thét, thân thể Kim Diễm Lôi lao nhanh gấp mấy lần vận tốc âm thanh.
Sở Mộ không rảnh để ý tới, một tia thần niệm công kích cuối cùng của Kim Diễm Lôi mang cho hắn chút phiền toái, hắn điều động tinh thần ý niệm và ba viên ý niệm chi tinh ngăn cản, tinh thần ý niệm cường đại ngưng tụy thành ý niệm chi kiếm đánh tan thần niệm chi lực của Kim Diễm Lôi.
Ba hô hấp, thần niệm chi lực của Kim Diễm Lôi bị đánh tan, Sở Mộ ý niệm chi lực của mình quá lớn, ba viên ý niệm chi tinh cũng ảm đạm.
Vội vàng đình chỉ vận dụng Phần Huyết Biến, dừng thiêu đốt tinh huyết, cảm giác suy yếu bao phủ thân thể, Sở Mộ vội vàng lấy Kim Văn Huyết Dương Đan ăn vào.
Trận chiến này quá hung hiểm, hơi không cẩn thận sẽ chết dưới kiếm Kim Diễm Lôi, cũng may cuối cùng Sở Mộ chiếm cứ thượng phong, Kim Diễm Lôi bị thương và cuối cùng liều lĩnh dùng thần niệm chi lực công kích, vì ngăn cản Sở Mộ tìm kiếm cơ hội thoát thân.
Nếu khi đó hắn sử dụng thần niệm chi lực công kích và công kích bồi theo, cố gắng hai ba lần là có thể chém giết Sở Mộ, nhưng làm như thế hắn cũng phải trả cái giá không nhỏ.
Vào thời khắc sống chết nên không suy nghĩ nhiều, Kim Diễm Lôi lựa chọn thoát đi, hắn đã cực kỳ kiêng kị Sở Mộ, thậm chí hắn đã sợ hãi, một lòng muốn chém giết Sở Mộ nhưng thời khắc cuối cùng thiếu tàn nhẫn, không có chính thức liều lĩnh quyết tâm tìm đường sống trong cõi chết.
- Đội trưởng.
Ba người Tần Sơn Hà vội vàng chạy tới.
- Ta không sao.
Sở Mộ nói, giọng nói suy yếu, sắc mặt tái nhợt do tiêu hao rất nhiều tinh huyết, cũng may dược lực Kim Văn Huyết Dương Đan bộc phát rất mạnh, đem sau đó hắn lập tức bổ sung tinh huyết trở về cho nên Sở Mộ cảm giác suy yếu giảm bớt.
- Đội trưởng, ngươi an tâm khôi phục đi.
Đồ Cương nói.
Ba người hình thành tam giác vây quanh bảo hộ Sở Mộ.
Sở Mộ ngồi xếp bằng vận chuyển công pháp, khôi phục lực lượng bản thân.
Tinh thần ý niệm, kiếm nguyên, tinh huyết...
Mấy canh giờ trôi qua, sắc trời tối tăm tiến vào đêm tối, rốt cuộc Sở Mộ đã khôi phục, mệt nhọc diệt hết, tinh khí thần tràn đầy.
- Đội trưởng, Kim Diễm Lôi không chết, ngày sau hắn sẽ tới nữa không?
Tần Sơn Hà hỏi, hăn có cảm giác nguy cơ rất lớn.
← Ch. 0718 | Ch. 0720 → |