Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0731

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0731: Minh Thần chú thuật
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Khi biết được chiến đội Chấn Thiên tấn chức chiến đội nhất lưu có nhiệm vụ khảo hạch là chém giết Minh Tu, chấn động vô cùng lớn.

- Nên truyền tin tức ra ngoài, tốt nhất nên để cho Minh Tu biết được.

Một phó đoàn trưởng chiến đội Trảm Ma phân phó thủ hạ.

Sau khi Tư Không Chiến biết tin liền cười cười, hắn nói với thủ hạ.

- Bước chân của chúng ta phải nhanh hơn, mau chóng tấn chức chiến đội nhất lưu.

Suy nghĩ của hắn khác với những người khác, hắn tin tưởng vững chắc Sở Mộ nhất định sẽ chém giết Minh Tu, hoàn thành nhiệm vụ này, từ đó chiến đội Chấn Thiên tấn thăng làm chiến đội nhất lưu.

Chiến đội Chấn Thiên và chiến đội Tinh Trần chiến đấu càng ngày càng kịch liệt, nhưng như vậy mới có ý nghĩa, đúng không?

Bách tộc trên thế giới Thái Cổ, trên cơ bản mỗi chủng tộc đều có điểm độc đáo của mình, trong mỗi chủng tộc đều có điển tịch tương quan ghi lại, đương nhiên một ít bí mật thuộc về chủng tộc không phải người ngoài có thể biết.

Tìm đọc điển tịch, đám người Sở Mộ càng hiểu về người Minh Thần tộc.

Kiếm giả Nhân tộc luyện kiếm, tu luyện kiếm nguyên, chủng tộc khác lại khác, bọn họ có hệ thống lực lượng và phân chia của mình, như Minh Thần tộc sở tu gọi là Minh Thần chú thuật, trong cơ thể vận chuyển Minh Thần chú lực.

Đẳng cấp tu hành của Minh Thần tộc gồm Chú Nguyên Cảnh tương đương kiếm giả Nhân tộc Nguyên Cực Cảnh, tầng thứ cao hơn là Minh Thai Cảnh tương đương kiếm giả Nhân tộc Thần Ngưng Cảnh.

Tu vi Minh Tu là Chú Nguyên Cảnh cực hạn, nhưng chú thuật Minh Thần tộc quỷ dị khó phòng và vô cùng cường đại, người nào nghe cũng khiếp sợ.

Đáng được ăn mừng một điểm tựu là, Minh Thần tộc chú thuật, cũng và Nhân tộc kiếm giả kiếm thuật, tại không có đạt tới cảnh giới nhất định trước khi, không cách nào thi triển uy lực cường Hoành Kiếm kỹ.

Chú Nguyên Cảnh Minh Thần tộc chỉ có thể thi triển Minh Thần chú thuật trụ cột, uy lực không kém nhưng còn không đạt tới cấp độ làm người ta nghe mà sợ hãi, một khi đột phá đến Minh Thai Cảnh, có thể tu luyện các loại chú thuật uy lực cường đại, khi đó Minh Thần tộc mới làm người ta khiếp sợ.

Minh Tu là thiên tài của Minh Thần tộc, là thiên tài hiếm thấy, ngay cả Minh Thần chú thuật trụ cột trong tay hắn cũng phát huy thực lực vô cùng cường đại.

Nên hiểu Sở Mộ đều hiểu, hắn có kiếm ý tám chuyển và kim chi áo nghĩa tám chuyển cũng đạt tới sơ kỳ, mũi nhọn tăng cường thêm một bước, lúc này Sở Mộ lại dùng thời gian mấy ngày chế tác ngọc bài phong cấm phân cho mọi người.

Những ngọc bài phong cấm có thể kích phát phong cấm phòng ngự một kích của kiếm giả Thần Ngưng Cảnh phổ thông, hơn nữa còn có thể phản kích một đoàn của kiếm giả Thần Ngưng Cảnh.

Sau khi chuẩn bị hoàn tất, chiến đội Chấn Thiên lại xuất phát, thông qua huyết sắc môn hộ tiến vào Thiên Phong Cốc, không ngừng lại chút nào, bọn họ lập tức đi vào Huyết Sắc Hoang Nguyên.

Hiện tại chiến đội Chấn Thiên có thanh danh hiển hách vang dội hơn cả ba đại chiến đội siêu cấp, bởi vậy mỗi hành động của bọn họ đều bị chú ý.

Chiến đội Chấn Thiên xin khảo hạch tấn cấp chiến đội nhất lưu, toàn bộ đệ tử tinh anh trong Thiên Phong Kiếm Cung đều biết tin, lúc này nhìn thấy bọn họ đi vào Huyết Sắc Hoang Nguyên liền hiểu chiến đội Chấn Thiên có ý định làm nhiệm vụ khảo hạch.

- Không biết chiến đội Chấn Thiên có thể hoàn thành nhiệm vụ hay không?

- Ta xem rất khó, Minh Tu, đây là thiên tài ngàn năm khó gặp của Minh Thần tộc, vô cùng khủng bố.

- Không thể, Minh Tu là thiên tài ngàn năm hiếm có của Minh Thần tộc vừa xuất hiện. Chẳng lẽ Sở Mộ không phải là thiên tài ngàn năm khó gặp của Nhân tộc chúng ta sau, kiếm ý tám chuyển, kim chi áo nghĩa tám chuyển, ít nhất ta chưa từng nghe qua có người nào đạt tới, trừ Sở Mộ ra, không còn ai khác.

- Thật muốn tận mắt nhìn thấy Sở Mộ quyết chiến Minh Tu, tình cảnh chắc chắn rất đặc sắc.

- Nếu ngươi muốn chết, hiện tại cứ đi theo.

...

- Đội trưởng, chúng ta đi đâu tìm Minh Tu?

Tần Sơn Hà hỏi.

- Không cần chúng ta chủ động đi tìm hắn.

Sở Mộ nói ra:

- Từ khi chúng ta tiếp được nhiệm vụ tấn cấp tới bây giờ đã qua một thời gian ngắn, chúng ta không tận lực che dấu nhiệm vụ, cho nên không chừng Minh Tu đã biết tin tức.

Nghe Sở Mộ nói thế, mọi người như có điều suy nghĩ.

- Dựa theo những gì chúng ta tìm hiểu lúc trước, Minh Tu là người cực kỳ tự phụ, hắn hiện tại đang tìm kiếm chúng ta, cho nên chúng ta chỉ cần săn giết và truyền bá tin tức ra ngoài, hắn tự nhiên sẽ chủ động tìm tới tận cửa.

Sở Mộ nói.

Tuy hắn chưa bao giờ gặp Minh Tu bao giờ. Lại từ đủ sự kiện của Minh Tu lúc trước, đoán được Minh Tu là người tự phụ, Sở Mộ cũng rất chờ mong đọ sức với thiên tài ngàn năm khó gặp của Minh Thần tộc, hơn nữa là đọ sức sinh tử.

Cho dù hiện tại chiến đội Chấn Thiên dùng ba vạn tấn chức chiến đội nhất lưu, tấn chức chiến đội siêu cấp cần mười vạn điểm chiến tích để xin tư cách khảo hạch, cho nên một đường tiến lên, đám người Sở Mộ không ngừng săn giết gia tăng điểm chiến tích của mình.

Hiện tại bọn họ không cần tiêu hao điểm chiến tích tiến vào Vạn Tà Cốc... Thu hoạch bao nhiêu cơ bản có thể bảo tồn bao nhiêu.

Lúc tiến vào Huyết Sắc Hoang Nguyên đã là lúc chạng vạng tối, thời điểm này đại bộ phận chiến đội thường thường sẽ ở lại trong Thiên Phong Cốc một ngày, chờ tới sáng hôm sau lại quay về Huyết Sắc Hoang Nguyên, bởi vì ban đêm trên Huyết Sắc Hoang Nguyên có Huyết Ma qua lại, thập phần hung hiểm.

Nhưng đối với đám người Sở Mộ mà nói, Huyết Sắc Hoang Nguyên ban đêm không coi vào đâu, trừ phi tao ngộ Huyết Ma Vương.

Nhưng Huyết Ma Vương chỉ xuất hiện vào lúc Huyết Nguyệt, cũng mượn nhờ lực lượng Huyết Nguyệt đột phá, cho dù đám Sở Mộ muốn gặp cũng không có biện pháp trong tình huống không có Huyết Nguyệt gặp được Huyết Ma Vương.

Không phải Huyết Ma Vương, Huyết Ma cơ bản không phải đối thủ của đám người Sở Mộ, không có gì sợ hãi, huống chi cho dù tao ngộ Huyết Ma cường đại dưới Huyết Ma Vương, thực lực tương đương Nhân tộc Thần Ngưng Cảnh cũng có xác suất thật nhỏ.

Về phần bảo phòng Tần Sơn Hà từng đề cập qua, về sau không cần mua sắm, bởi vì không cần thiết.

Lúc này chiến đội Chấn Thiên tiến vào Huyết Sắc Hoang Nguyên được năm ngày, trong vòng năm ngày qua bốn người bọn họ và Bá Vương điên cuồng săn giết kiếm được không ít điểm tích lũy, đồng thời cũng có rất nhiều dị tộc chết dưới kiếm của bọn họ, từ đó thanh danh của bọn họ rất lớn.

...

- Chiến đội Chấn Thiên...

Trong đêm tối có một bóng đen bắn ra một đạo ánh sáng màu đỏ quỷ dị đánh trúng một con Huyết Ma cách đó mấy chục mét, Huyết Ma kêu thảm thiết sau đó run rẩy tan thành vũng máu, nó lại chui vào trong lòng đất Huyết Sắc Hoang Nguyên, biến mất khôn thấy gì nữa

*****

Lúc này hắn cười quái dị giống như cú vọ trong đêm tối, làm người ta sởn gai óc.

- Sở Mộ, Minh Tu ta đến...

Tiếng cười như cú vọ quanh quẩn trong không gian.

...

Huyết Sắc Hoang Nguyên rất lớn, Minh Tu biết tin tức đám người Sở Mộ tiến vào, hắn muốn tìm được bọn họ cũng không dễ dàng, nhưng Minh Thần tộc có thủ đoạn của bọn họ, chú thuật quỷ dị mang tới trợ giúp không nhỏ khi bọn họ muốn tìm người.

Thời gian một ngày, chiến đội Chấn Thiên xâm nhập nội địa Huyết Sắc Hoang Nguyên, Sở Mộ có ý định của mình, lần trước tiến vào Thái Cổ thạch mộ có thu hoạch rất lớn, hôm nay hắn lại có ý định tiến vào Thái Cổ thạch mộ lần nữa, nhìn xem có thu hoạch được gì hay không.

- Ngày mai chúng ta sẽ đi vào thạch mộ.

Sở Mộ nói.

Nguyệt mờ sao thưa, hào quang chiếu xuống bị mây mù che chắn.

- Được!

Ánh mắt Tần Sơn Hà sáng ngời, trong mấy người chỉ có hắn chưa vào thạch mộ, rất muốn đi vào kiến thức một phen.

Đột nhiên lúc này trăng mờ trên cao bị mây mù che khuất, Sở Mộ chỉ nhìn lên sau đó có điều suy nghĩ, ba người Tần Sơn Hà không phát hiện điều gì.

Bất tri bất giác trong không khí có khí tức khác thường bao phủ, lục giác nhạy cảm cho nên Sở Mộ nắm bắt dễ dàng, ba người Tần Sơn Hà không được, bọn họ không phát hiện gì cả.

- Tập trung tâm thần phòng bị.

Sở Mộ thấp giọng nói.

Ba người Tần Sơn Hà giật mình, bọn họ nhìn thấy ánh mắt ngưng trọng của Sở Mộ, vội vàng vận chuyển kiếm nguyên điều động ý niệm tinh thần toàn lực phòng bị.

- Địch nhân sắp xuất hiện.

Sở Mộ lại thấp giọng nói ra.

Ba người Tần Sơn Hà mở to mắt nhìn chung quanh, ánh mắt như điện quang quét ngang bốn phía, ý định tìm ra địch nhân nhưng bọn họ không phát hiện cái gì.

- Đã đến thì hiện thân đi.

Trong mắt Sở Mộ xuất hiện hào quang màu vàng, hắn nhìn vào một vị trí trong bóng tối và lên tiếng.

- Ngươi không làm ta thất vọng, giết chết ngươi mới mang lại cảm giác thành tựu.

Giọng nói phiêu hốt vang lên, lời nói nỉ non giống như ma quỷ đang gào khóc, nó vang vọng khắp bốn phương tám hướng và tiêu tán trong gió, hoàn toàn không biết lời nói phát ra từ đâu, nội tâm mọi người run rẩy.

Sắc mặt ba người Tần Sơn Hà hơi đổi, chỉ cảm thấy trái tim lạnh cả người, thần kinh căng cứng, tay cầm chuôi kiếm, ngón tay không ngừng dùng sức, sắc mặt vô cùng cảnh giác, bọn họ cũng suy đoán cảnh tượng quỷ dị này là Minh Tu làm ra, rốt cuộc Minh Tu cũng tìm được bọn họ.

Lần này phải giao phong với Minh Tu, nội tâm mọi người kích động.

- Đường đường thiên tài Minh Thần tộc, chỉ có loại thủ đoạn này, ta thật sự thất vọng.

Sắc mặt Sở Mộ không thay đổi, ngữ khí vô cùng bình thản và nhìn chằm chằm vào đối phương, cũng không bị âm thanh phiêu hốt mê hoặc.

Vừa nghĩ tới những Minh Thần chú thuật quỷ dị trong điển tịch, chúng hoàn toàn không có tác dụng với Sở Mộ.

Minh Tu thăm dò và hiểu điểm này cho nên hắn xuất hiện.

Trong bóng tối có bước chân thật nhỏ vang lên, một bóng đen xuất hiện, nó đi tới gần nhưng bóng dáng vô cùng mơ hồ.

Không biết vì sao bước chân kia mang theo lực lượng thần bí, mang theo tiếc tấu đặc biệt làm cho ba người Tần Sơn Hà cảm thấy tim đập chân run, hô hấp khó khăn, cảm giác hít thở không thông sinh ra, loại cảm giác này cũng ảnh hưởng đến Sở Mộ, nó lại bị Sở Mộ áp chế.

Ba người Tần Sơn Hà cố gắng nhìn chằm chằm vào bóng dáng mơ hồ kia bên tai còn nghe tiếng bước chân dồn dập càng ngày càng lớn, tràn ngập thế giới tinh thần của bọn họ, mỗi một bước như đạp vào trái tim, cảm giác đau đớn từ trái tim lan ra khắp toàn thân, trái tim có cảm giác sắp nghiền nát.

Không thể hô hấp, toàn thân như ngâm trong nước, tâm lý tuyệt vọng tràn ngập, bóng ma tử vong bao phủ, sắc mặt ba người tái nhợt, tay cầm kiếm buông ra từ lúc nào, hai tay bóp cổ, sắc mặt giãy dụa.

Cảnh tượng làm Sở Mộ khiếp sợ, thủ đoạn của Minh Thần tộc thập phần quỷ dị, không ngờ có thể làm ba kiếm giả thực lực cường đại trong vô tri vô giác đi về hướng tử vong.

Hắn quát lớn một tiếng, ba người Tần Sơn Hà có cảm giác như sét đánh trúng, lôi đình nổ vang bên tai, xua tan bóng tối trong nội tâm, tâm tình tuyệt vọng và bóng ma tử vong biến mất, một tia sáng hàng lâm nhân gian.

Toàn thân bọn họ đổ mồ hôi lạnh.

Sở Mộ quát lớn nghiền nát hào khí do tiếng bước chân của đối phương sinh ra, đạo thân ảnh kia tới gần và xuất hiện trước mặt mọi người.

Hắn mặc trường bào màu đen bao trùm từ đầu tới chân, làm cho không người nào có thể nhìn thấy dung mạo đối phương, ngay cả hai tay hai chân đều bị che lấp dưới trường bào, thập phần thần bí, toàn thân lộ ra khí tức vô cùng quái dị.

- Minh Tu...

Sở Mộ nhìn chằm chằm vào người áo đen, hắn thì thào nói ra.

- Ta chờ ngươi thật lâu rồi!

- Ta cũng không muốn ngươi tiếp tục chờ đâu!

Giọng nói của Minh Tu rất quái dị, nghe xong liền nổi da gà, sởn hết gai ốc, sắc mặt ba người Tần Sơn Hà biến hóa vô cùng khó coi.

Trước kia nghe qua hung danh Minh Tu, hôm nay tự mình nhận thức mới biết được đối phương khủng bố, nếu không có Sở Mộ, mạng nhỏ của ba người đã lưu lại đây, trở thành chiến tích của Minh Tu.

Tâm thần ba người cảnh giác vạn phần, cầm kiếm trong tay cảnh giác nhìn bốn phía, nhìn chằm chằm vào Minh Tu.

Minh Tu lại bỏ qua bọn họ, trong mắt hắn chỉ có Sở Mộ mới thật sự là con mồi, ba người khác chính là con sâu cái kiến.

- Đến đây đi, ta rất muốn biết một chút về chú thuật của Minh Thần tộc.

Sở Mộ nói.

- Như ngươi mong muốn.

Minh Tu cười nói, không thấy hắn làm bộ, chỉ giơ tay điểm một cái, một đạo hồng quang bắn ra ngoài, vạch phá bóng tối bắn về phía Sở Mộ nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Sở Mộ nhìn chằm chằm vào Minh Tu, Minh Tu hơi động, đồng tử của hắn co rút, ánh sáng màu đỏ bắn tới nhanh đến nổi Sở Mộ chỉ có thể miễn cưỡng phản ứng, bước chân thác loạn, thay hình đổi vị, ánh sáng màu đỏ bay vút sang bên cạnh.

Bát Diện Thiên Hoang Kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang màu vàng giết tới.

Mặc dù không phải kiếm quang Nhập Cảnh cực nhưng trong đó ẩn chứa kiếm ý bảy chuyển và kim chi áo nghĩa bảy chuyển gia trì, uy lực kiếm quang cực kỳ đáng sợ, mũi nhọn xé tan đêm tối, Minh Tu không dám ngạnh kháng, thân thể như quỷ mị né tránh kiếm quang công kích.

Đây chỉ là thăm dò đơn giản, Sở Mộ cầm kiếm, hắn không tiếp tục ra tay mà là nhìn Minh Tu, đối phương cũng đứng lặng nhìn hắn, đột nhiên Minh Tu phất tay bắn ra ba đạo hào quang màu đỏ về phía ba người Tần Sơn Hà. Sở Mộ cũng sớm có phòng bị, mũi kiếm run động, ba đao kiếm quang phá không va chạm với hào quang màu đỏ, âm thanh ba ba ba vang lên, kiếm quang màu vàng và hào quang màu đỏ bị nghiền nát.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)