← Ch.0747 | Ch.0749 → |
- Điều kiện thứ hai sao? Tại hạ năm nay ba mươi sáu tuổi, còn chưa có thê tử. Nạp Lan tiểu thư phong hoa tuyệt đại, tại hạ vô cùng ngưỡng mộ, không biết Nạp Lan tiểu thư có nguyện ý cho tại hạ một cơ hội hay không?
Nguyên Giang ngồi thẳng người lên, cố làm ra bộ dáng coi như là tạo hình tốt nhất của hắn.
- Chúng ta quần anh tụ hội, cùng nhau phát triển lớn mạnh Tiểu Đan các, chiếm cứ thị trường đan dược Biên Hoang thành này. Đồng thời còn khuếch trương ra những thành trì xa hơn...
Nói tới chỗ kích động, miệng lưỡi Nguyên Giang lưu loát, hai tay vung lên, giống như chỉ điểm giang sơn, hăng hái vô cùng. Giống như Thiên Đan lâu đã bị Tiểu Đan các đánh bại hoàn toàn, thị trường đan dược của Biên Hoang thành bị Tiểu Đan các chiếm cứ toàn bộ vậy. Hơn nữa Tiểu Đan các lại còn muốn khuếch trương sang thành trì khác, chiếm cứ một mảnh thị trường. Giống như cuối cùng còn hùng bá Thiên Hoang giới vậy.
Miệng thị nữ Tiểu Hoàn há hốc, trợn mắt há hốc mồm nhìn vào vị Nguyên Giang đại sư này. Mà Nạp Lan Phong Hoa thì cau mày, trong lòng càng thêm chán ghét đối phương.
Kỳ thực Nguyên Giang này nói là đại sư, đây chẳng qua là một loại xưng hô nâng cao lên mà thôi. Thuật luyện đan của hắn còn chưa chính thức đạt tới cấp độ đại sư. Bất quá đối với bản thân mình dường như hắn rất có lòng tin, quá mức sung túc, trở nên tự đại.
Miệng lưỡi thao thao bất tuyệt nói một đống lớn, Nguyên Giang lần nữa ngồi xuống, dường như rất hài lòng với bài diễn thuyết của mình.
- Viễn cảnh theo lời đại sư nói quả thực rất tốt. Bất quá điều kiện của đại sư có chút hà khác, khiến cho ta rất khó khăn.
Nạp Lan Phong Hoa nói.
- Không sao, Nạp Lan tiểu thư có ba ngày suy nghĩ. Nếu như ba ngày sau không có câu trả lời khiến cho ta thỏa mãn, như vậy ngại quá, ta sẽ tiếp nhận lời mời của Thiên Đan lâu.
Nguyên Giang nói.
- Được, cho ta ba ngày suy nghĩ.
Nạp Lan Phong Hoa gật gật đầu.
Nguyên Giang rời đi, trong đại sảnh chỉ còn lại ba người Nạp Lan Phong Hoa và Nạp Lan Hạc, thêm thị nữ Tiểu Hoàn.
- Tiểu thư, người này sao lại như vậy chứ?
Tiểu Hoàn lại bắt đầu lầm bầm.
- Tiểu thư, người này không thể dùng.
Nạp Lan Hạc nói.
- Ta biết.
Nạp Lan Phong Hoa có chút đau đầu, Nguyên Giang này tuy rằng không phải đại sư, nhưng mà lại là một vị Luyện Đan sư hàng thật giá thật. Có hắn tọa trấn Tiểu Đan các, rất có khả năng sẽ trì hoãn khốn cục của Tiểu Đan các. Thậm chí còn chậm rãi phát triển, nhưng mà vấn đề là nhân phẩm của đối phương.
Bất luận một điều kiện nào trong đó Nạp Lan Phong Hoa đều khó có thể đáp ứng.
Bỗng nhiên Nạp Lan Phong Hoa nghĩ tới Sở Mộ, vừa rồi Sở Mộ có nói "Kỳ thực ta là một Luyện Đan sư". Trong lòng Nạp Lan Phong Hoa không tin, nhưng mà không biết vì sao trong lòng lại sinh ra một cỗ xúc động, bảo nàng đi tìm Sở Mộ.
Trong lúc nhất thời Nạp Lan Phong Hoa không có biện pháp gì. Nàng đứng dậy, rời khỏi đại sảnh, đi về hậu viện.
Thị nữ Tiểu Hoàn cũng đi theo. Khi nàng biết rõ, không ngờ tiểu thư lại muốn đi tìm gia hỏa mỗi ngày đều ăn chùa, uống chùa kia, đem hi vọng ký thác vào gia hỏa này. Nàng lập tức kinh ngạc tới ngây người
.
- Tiểu thư, tên kia nhất định đang gạt người. Nếu như hắn thực sự là Luyện Đan sư, còn mỗi ngày đều lừa ăn gạt uống ở chỗ chúng ta hay sao?
Tiểu Hoàn nói, vấn đề này vô cùng sắc bén.
Nạp Lan Phong Hoa không có trả lời, bây giờ chính bản thân nàng cũng không rõ ràng cho lắm. Rốt cuộc trong lòng nàng đang nghĩ gì.
Là ngựa chết coi thành ngựa sống sao?
Hay là trong lòng có chút phiền muộn, muốn tìm một người trò chuyện mà thôi?
Nạp Lan Phong Hoa tìm Sở Mộ, nói chuyện phiếm một phen, hơn nữa lại thêm thị nữ Tiểu Hoàn ở bên cạnh lầu bầu, rất nhanh Sở Mộ đã thăm dò được chân tướng.
- Nạp Lan tiểuh tư, giúp ta chuẩn bị một lò luyện đan và một ít dược liệu thông thường. Càng đầy đủ càng tốt.
Sở Mộ mỉm cười nói.
- Ồ/
Nạp Lan Phong Hoa cả kinh, thị nữ Tiểu Hoàn cũng cả kinh. Nghe ý củ Sở Mộ, dường như hắn thực sự biết luyện chế đan dược. Thực sự là một Luyện Đan sư.
- ngươi thực sự là Luyện Đan sư sao? Sao ngay cả lò luyện đan cũng không có vậy?
Thị nữ Tiểu Hoàn ngoài kinh ngạc ra, còn nói ra nghi hoặc trong lòng.
- Trong Tiểu Đan các có luyện đan thất chuyên dùng để luyện đan.
Nạp Lan Phong Hoa nói.
- nếu như Sở huynh muốn luyện đan, có thể cùng ta đi tới Tiểu Đan các.
Lời nói của Sở Mộ khiến cho trong lòng Nạp Lan Phong Hoa xuất hiện một tia hi vọng. Hi vọng trong tuyệt vọng, một điểm ánh sáng trong bóng đêm. Như là ánh nến lay động.
- Được rồi, sắc trời đã tối. Sáng sớm ngày mai đi cũng được.
Sở Mộ liếc nhìn sắc trời, nói.
- Vậy thì sáng sớm ngày mai ta lại tới tiếp Sở huynh.
Nạp Lan Phong Hoa cười nói rồi đứng dậy rời đi. Trong lúc bất tri bất giác, phiền muộn trong lòng đã giảm bớt đi rất nhiều, thậm chí còn cảm giác khoan khoái, dễ chịu.
...
- Tiểu thư, người tin tên kia là Luyện Đan sư thật sao?
Trên đường đi, Tiểu Hoàn còn chưa buông tha cho vấn đề này, lập tức hỏi.
- Không biết.
Nạp Lan Phong Hoa đáp.
- Tên kia nhìn như thế nào cũng không giống như Luyện Đan sư. Nếu như hắn thực sự là Luyện đan sư, vì sao ngay cả Lò luyện đan cũng không có? Còn muốn tiểu thư chuẩn bị? nếu như hắn thực sự là Luyện Đan sư, chỉ cần hắn luyện chế một chút đan dược là cuộc sống sẽ rất khá, làm sao còn phải mỗi ngày ăn chùa uống chùa ở chỗ chúng ta? Nếu như hắn thực sự là Luyện Đan sư, vậy tại sao ngay cả một chút tu vi cũng khong có? Cuối cùng còn yêu cầu tiểu thư tìm công pháp tu luyện?
Tiểu Hoàn liên tục nói ra mấy vấn đề.
- hắn có phải là Luyện Đan sư hay không, không phải ngày mai sẽ biết được hay sao?
Nạp Lan Phong Hoa nói.
...
Sở Mộ đóng cửa phòng, tiện tay bố trí chút phong cấm. Rồi sau đó ngồi xếp bằng trên giường.
Tinh thần ý niệm cường đại khiến cho hắn thời khắc nào cũng bảo trì trạng thái tinh thần dồi dào. Cho dù mười ngày mười đêm không ngủ cũng sẽ không thấy mệt mỏi.
Cho nên lúc người khác ngủ, thời gian này Sở Mộ đều lấy ra tu luyện.
Lúc này trong tay hắn xuất hiện một khối ngọc, khối ngọc này chính là một trong những khối ngọc mà Sở Mộ và Chấn Thiên chiến đội tiến vào trong Thái Cổ thạch mộ, mở ra một tòa mộ thu được.
Ngọc là bảo ngọc truyền thừa, bên trong là truyền thừa đan dược.
Đây cũng là chỗ mà Sở Mộ dám tự tin nói mình là Luyện Đan sư, vốn hắn không có ý định dùng cho mình. Bất quá dựa vào tình huống trước mắt xem ra, dùng cho bản thân mình dường như cũng không tệ.
*****
Trực tiếp mở ra truyền thừa, lập tức, một lượng lớn tin tức như nước lũ tràn vào trong đầu Sở Mộ. Đủ loại tri thức trụ cột về luyện đan, cùng với kỹ xảo, thủ pháp luyện đan... Toàn bộ đều tiến vào trong đầu Sở Mộ.
Kiếm đạo là một đạo nguyên vẹn, độc lập. Phong cấm chi đạo cũng là một đạo nguyên vẹn độc lập. Chú kiếm chi đạo cũng là một đạo nguyên vẹn, độc lập. Mà Luyện đan chi đạo cũng vẫn là một đạo nguyên vẹn, độc lập.
Nếu là một đạo nguyên vẹn độc lập, như vậy sẽ có đủ loại trụ cột, tiến giai. Các loại tri thức, kỹ xảo, phân loại...
Dùng trọn nửa canh giờ, Sở Mộ mới tiếp nhận truyền thừa hoàn tất. hắn cảm thấy đại não căng lên, giống như bị nhét vào một hòn đá lớn vậy.
Minh tường một lát, loại cảm giác đầu căng cứng này bị tiêu trừ sạch sẽ. Khối bảo ngọc truyền thừa kia bởi vì truyền thừa chấm dứt, cho nên đã bị hỏng.
Sau khi Sở Mộ tiêu hủy Bảo ngọc truyền thừa đã bị vỡ vụn xong, hắn bắt đầu tìm đọc tin tức bên trong.
Bắt đầu đọc tri thức cơ bản nhất về đan dược, đó là tri thức lý luận. Giống như là một quyển sách vậy. Sau khi xem xong, chia đạo đan dược ra thành mấy phần, như vậy mới dễ hiểu
.
Về sau là tri thức đan dược trụ cột, giới thiệu về đủ loại đan dược.
Đầu tiên là phân chia đẳng cấp đan dược. Từ cấp thấp nhất lên cấp cao, theo thứ tự từ nhất phẩm, nhị phẩm tới thập phẩm. Đan dược nhất phẩm, nhị phẩm, tam phẩm thích hợp cho Kiếm giả Kiếm Khí cảnh phục dụng. Đan dược tứ phẩm, ngũ phẩm, lục phẩm thì thích hợp cho Kiếm giả Hóa Khí cảnh phục dụng. Đan dược thất phẩm, bát phẩm, cửu phẩm thích hợp cho Kiếm giả Khí Hải cảnh phục dụng. Về phần đan dược thập phẩm thì thích hợp cho Kiếm giả Cửu Chuyển cảnh.
Sau đan dược thập phẩm là đan dược Nhân cấp, thích hợp cho Kiếm giả Nguyên cực cảnh phục dụng. Mà đan dược Địa cấp thì thích hợp cho Kiếm giả Thần Ngưng cảnh phục dụng. Đan dược phẩm cấp cao hơn là đan dược Thiên cấp, thích hợp cho Kiếm giả đã ngoài Thần Ngưng cảnh phục dụng.
Sau đó là phân loại đan dược.
Đan dược có thể phụ trợ tu luyện, đan dược có thể trị liệu nội thương. Đan dược có thể trị liệu ngoại thương, đan dược có thể trị liệu đồng thời nội, ngoại thương. Đan dược bổ máu, đan dược khôi phục kiếm khí. Đan dược khôi phục lực lượng tinh thần. Còn có đan dược trực tiếp tăng lên lực lượng tinh thần. Đan dược trực tiếp tăng lên tu vi, cùng với đan dược có thể trong thời gian ngắn kích phát tiềm năng.
Nói ngắn gọn, phân loại đan dược rất nhiều. So với năm loại hệ thống nhỏ của Phong cấm chi đạo còn càng thêm phong phú, phức tạp hơn nhiều.
Đan dược chủng loại khác biệt, trình độ trân quý cũng khác biệt. Nhưng chung quy mà nói, đan dược khôi phục lực lượng tinh thần xem như tương đối trân quý. Mà đan dược trực tiếp tăng lên tu vi còn trân quý hơn một cấp độ. Về phần đan dược trực tiếp tăng lên lực lượng tinh thần, càng thêm trân quý. mà đan dược kích phát tiềm năng thì không xác định. Còn phải xem kích phát thế nào, sau khi kích phát có tác dụng phụ gì.
Như Nhập Ma đan là đan dược kích phát tiềm năng. Là một loại vô cùng tốt, vô cùng trân quý. Đáng tiếc Sở Mộ đã trả lại cho Lăng Vân tổng giáo tập.
Trừ việc phân chia đẳng cấp và chủng loại đan dược ra, còn có thủ pháp luyện chế đan dược.
Luyện chế đan dược không phải nói luyện là luyện, đầu tiên phải quen thuộc dược lý. Bằng không, loại dược liệu này có gì đặc thù, có thể dùng dược liệu gì phối hợp mà cũng không biết, khi đó nói gì tới chuyện luyện đan cơ chứ?
Quen thuộc dược lý, đây là một công trình cực lớn. Phải biết rằng, linh dược trong thiên địa có bao nhiêu chứ? Vô số kể, không có cách nào thống kê hết được. Trước mắt, những loại đan dược được người ta thống kê ra cũng rất nhiều. Muốn trở thành Luyện Đan sư, tối thiểu cũng phải quen thuộc với dược lý của mấy ngàn loại dược liệu.
Nếu như muốn đi lên trên con đường luyện đan này nhất định phải thuộc dược lý của rất nhiều dược liệu. Mấy vạn, hơn mười vạn, thậm chí còn hơn nữa.
Muốn làm được chuyện này cần phải có thời gian rất dài.
Mà quen thuộc dược lý, chỉ là bước đầu tiên, về sau còn phải hiểu giữa những dược liệu này, cái nào tương sinh, cái nào tương khắc, đây là bước thứ hai.
Về sau mới thực sự là luyện đan.
Để cấu thành một khỏa đan dược, kỹ xảo, thủ pháp luyện chế... Tất cả đều phải nắm giữ, rất là quan trọng.
Nếu như hiện tại để cho Sở Mộ học tập từ thứ cơ bản, hắn không muốn. Bởi vì nó tốn rất nhiều thời gian, kéo dài con đường kiếm đạo của hắn.
Nhưng mà tiếp nhận truyền thừa, trực tiếp lưu lại tri thức khổng lồ cho Sở Mộ, tối thiểu có dược lý của hơn mười vạn loại dược liệu. Toàn bộ đều ở trong đầu Sở Mộ.
Mặc dù nói hiện tại Sở Mộ còn không có hoàn toàn nắm giữ, nhưng mà những thứ này đã trở thành trí nhớ khắc sâu trong đầu hắn. Chỉ cần hắn nguyện ý, hơi tìm tòi một chút là có thể thuyên chuyển.
Hơn nữa nếu như hắn nắm bắt được tất cả các loại dược liệu trong trí nhớ, tự nhiên cũng có thể sinh ra phản ứng, biết rõ những loại dược liệu này tên gì....
Như vậy cũng tiết kiệm cho Sở Mộ một lượng lớn thời gian, hoàn thành bước đầu tiên.
Bước thứ hai là phối hợp dược liệu như thế nào, tương sinh tương khắc ra sao cũng có tin tức tương quan ở trong đầu Sở Mộ. Như vậy cũng tiết kiệm cho Sở Mộ rất nhiều thời gian, tùy thời có thể thuyên chuyển.
Bước thứ ba là thủ pháp luyện chế đan dược.
Lò luyện đan, thời gian và kỹ xảo đưa dược liệu vào. Cùng với quá trình, thủ pháp luyện chế. Cuối cùng là kỹ xảo thu đan, trong truyền thừa có không ít. Từ trụ cột cho tới giai đoạn cao thâm, đủ để cho Sở Mộ nắm giữ.
Luyện đan, trừ hiểu dược lý của dược liệu và kỹ xảo ra, còn có một điều kiện vô cùng quan trọng: Đó là đan puhwong.
Cái gọi là Đan phương ý chỉ là cách điều chế một loại đan dược đặc biệt nào đó. Đan dược bất đồng, dược liệu cần thiết cũng bất đồng. Thậm chí cho dù cùng là một loại dược liệu, nhưng tỉ lệ khác nhau, cũng sẽ xuất hiện đan dược khác nhau.
Không có đan phương mà luyện đan là chê cười, không cẩn thận là tự cạo mình chết.
Đạo luyện đan là một đạo độc lập, các mặt, thiếu một thứ cũng không được.
May mà trong truyền thừa cũng có truyền thừa một bộ phận đan phương. Từ nhất phẩm tới thập phẩm, Nhân cấp và Địa cấp cũng có. Chỉ có điều tương đối ít. Về phần đan dược Thiên cấp thì không có. Sở Mộ cũng phát hiện ra, truyền thừa hắn đạt được, hạn mức cao nhất là Đại Tông sư. Đồng nghĩa với việc có thể luyện chế đan dược Địa cấp.
Phần truyền thừa này là truyền thừa thế giới Thái cổ, đan phương bên trong tự nhiên cũng là đan phương của thế giới Thái cổ. Sở Mộ không dám khẳng định, ở trong Thiên Hoang giới có dùng được hay không.
← Ch. 0747 | Ch. 0749 → |