← Ch.0755 | Ch.0757 → |
Sở Mộ là người thứ ba tinh luyện dược liệu hoàn tất, mang tới cho Trần Kỳ Cốc một tia chờ mong.
Bắt đầu dung luyện đan dược, đưa tinh hoa dược dịch vào, động tác của Sở Mộ như hành vân lưu thủy, vô cùng tự nhiên, hài hòa.
Mà thanh niên Luyện Đan sư và trung niên Luyện Đan sư đã đem toàn bộ tinh hoa dược liệu bỏ vào trong lò đan, bắt đầu dung luyện.
Thanh niên Luyện Đan sư lần đầu thi triển ra thủ pháp luyện đan của nhất mạch hắn. Là Thiết chỉ bát thức, mà trung niên Luyện đan sư kia thì thi triển ra Thất Thượng bát hạ Thập Ngũ kích.
Ngược lại, Sở Mộ vẫn dùng thủ pháp luyện đan trụ cột.
Sở Mộ là người thứ ba thu lò đan. Trước hắn là thanh niên Luyện Đan sư và trung niên Luyện Đan sư. Nhìn ánh mắt của bọn hắn, tràn ngập tự tin.
Đợi tới lúc tất cả Luyện Đan sư luyện chế Đại Hoàn đan hoàn tất, lập tức có người trình đan dược lên, lại để cho Trần Kỳ cốc xem xét.
Luyện đan sư luyện đan, quan trọng nhất là phải xem phẩm chất và đan thành có bao nhiêu.
Xem xét qua, Trần Kỳ Cốc lần nữa tuyên bố loại bỏ bốn người, bốn người khác thì tấn cấp lên vòng bán kết, Sở Mộ cũng ở trong đó.
Nghỉ ngơi nửa canh giờ, vòng bán kết bắt đầu.
Lần này là luyện chế đan dược thất phẩm, Hỏa Hoang đan.
Hỏa Hoang đan là một loại đan dược phụ trợ tu luyện, áp dụng trên người Kiếm giả Khí Hải cảnh nhập môn và tiểu thành. Có thể rèn luyện kiếm khí hoang hệ, rất là hữu hiệu. Kiếm khí càng thêm tinh thuần.
Vòng bán kết cuối cùng có hai người bị loại bỏ, hai người tấn cấp tới trận chung kết cuối cùng.
Lúc Sở Mộ vẫn còn nghiên cứu đan phương, thanh niên Luyện Đan sư và trung niên Luyện Đan sư đã bắt đầu tinh luyện tinh hoa dược liệu. Quả thực, đối với bọn hắn mà nói, bọn hắn chiếm ưu thế rất lớn.
- Xem ra trận chung kết hẳn là của hai người bọn hắn.
Trần Kỳ Cốc thầm nghĩ, ánh mắt đảo qua trên mặt thanh niên Luyện Đan sư và trung niên Luyện Đan sư kia.
Chợt, hắn lại nhìn về phía Sở Mộ, ánh mắt có chút tiếc hận.
- Bất quá là một hạt giống thủ pháp trụ cột rất là vững chắc. Chờ sau khi trận đấu chấm dứt lại tiếp xúc một chút. Nếu như nhân phẩm tốt, có thể thu làm đệ tử, truyền thừa y bát.
Trần Kỳ Cốc thầm nghĩ.
Sở Mộ vẫn sử dụng thủ pháp luyện đan cơ bản, trong mắt người khác, căn bản không có chỗ nào xuất sắc. Lực chú ý của tất cả mọi người đều tập trung vào thanh niên Luyện đan sư và trung niên luyện đan sư kia.
Tần Dương thì nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, trong lòng không khỏi có chút khẩn trương.
Hắn rất có lòng tin với Sở Mộ, nhưng mà đối phương lại không đơn giản.
Rốt cuộc, bốn luyện đan sư luyện chế Hỏa Hoang đan hoàn tất. Lại một lần nữa hiện lên trước mắt Trần Kỳ Cốc.
Trần Kỳ Cốc đảo qua bốn Luyện Đan sư, thu hồi ánh mắt. Nhìn vào mấy viên đan dược trước mắt, nhìn kỹ, bỗng nhiên hắn còn tưởng rằng mình nhìn nhầm.
Một lúc lâu sau hắn mối tuyên bố loại bỏ hai gã Luyện đan sư.
- Không có khả năng.
Thanh niên Luyện Đan sư kia biến sắc, gầm nhẹ một tiếng. Hắn không tin, hắn không tin mình lại bị đào thải, không có cách nào tấn cấp vào chung kết.
Mà tấn cấp vào chung kết là Sở Mộ và trung niên Luyện Đan sư của Thiên Đan lâu kia. Quả thực khiến cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn.
Thanh niên Luyện Đan sư dùng ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Hắn cảm thấy, người tấn cấp lên trận chung kết hẳn phải là mình và trung niên kia. Không ngờ cuối cùng lại là Sở Mộ.
- Trọng tài, ta có nghi vấn, hắn có tài đức gì mà có thể tấn cấp lên trận chung kết?
Thanh niên Luyện Đan sư tâm cao khí ngạo, không cho phép có loại thất bại này, cho nên hắn lập tức mở miệng.
- Tấn cấp lên cung kết, bởi vì phẩm chất đan dược mà hắn luyện ra còn trên người. Đan thành cũng không dưới ngươi.
Trần Kỳ Cốc nói.
- Điều này không có khả năng.
Thanh niên Luyện Đan sư kia không có cách nào tiếp nhận được chuyện này. Vẻ mặt Trần Kỳ Cốc lạnh lẽo, trên mặt hiện lên vẻ không vui.
- Ngươi đang nghi vấn trình độ của ta?
- Coi như ngươi là đệ tử Lão Thiết, cũng không có tư cách kêu gào trước mặt ta.
Trần Kỳ Cốc lạnh lùng nói.
Thanh niên Luyện Đan sư giống như bị một chậu nước lạnh dội lên đầu. hắn ý thức được người trươc mắt này là Luyện Đan tông sư, thân phận địa vị đều hơn hắn, đắc tội với đối phương rõ ràng là cách làm không sáng suốt.
Hắn oán hận trừng mắt nhìn Sở Mộ, rời khỏi ghế.
Cuối cùng chỉ còn lại Sở Mộ và trung niên Luyện đan sư của Thiên Đan lâu.
Lại được nghỉ ngơi nửa canh giờ. Sau nửa canh giờ, Trần Kỳ cốc tuyên bố quy tắc trận chung kết.
Trận chung kết không giống như trước đó, không có nói cung cấp đan phương, do hai người tham dự trận chung kết tự mình báo ra dược liệu cần thiết. Thiên Đan lâu thì phụ trách cung cấp dược liệu, bất quá cao nhất không thể vượt quá thập phẩm.
Nói cách khác Sở Mộ phải tự mình giải quyết vấn đề đan phương.
Hiện tại người ngay ở chỗ này, trận chung kết sắp bắt đầu, Sở Mộ căn bản không có bất kỳ cơ hội ào đi tìm đan phương phù hợp. Đối với hắn mà nói, vô cùng bất lợi.
Về phần trung niên Luyện Đan sư của Thiên Đan lâu, hắn nao nao, nhưng lại bình thường. Hắn là Luyện Đan đại sư của Thiên Đan lâu, đan phương trong đầu hắn không ít, chỉ cần tìm ra một loại có khả năng nắm chắc chiến thắng trong đó là được.
Đầu Tần Dương đổ mồ hôi lạnh, từ lúc hắn bắt đầu tiếp xúc với Sở Mộ, đan dược Sở Mộ luyện chế. Đan phương đều do Tiểu Đan các cung cấp. Cao nhất cũng chỉ đạt tới tứ phẩm. Từ điểm này có thể suy đoán, rất có thể Sở Mộ không nắm giữ đan phương gì.
Nếu như không có đan phương, trận chung kết này không cần so. Sở Mộ nhất định sẽ thua. Đám người Nạp Lan Phong Hoa cũng vô cùng khẩn trương, chuyện này liên quan tới tiền đồ của Tiểu Đan các và vận mệnh của Nạp Lan Phong Hoa.
Vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi, nhưng mà đầu óc lại nhanh chóng chuyển động, trận chung kết này hắn không thua được.
Bên kia, trung niên Luyện Đan sư kia đã chọn xong, hơn nữa còn đem dược liệu của loại đan dược hắn muốn luyện chế viết ra. Mà lúc này Sở Mộ vẫn còn đang suy nghĩ.
Không có cơ hội đi tìm đan phương, đành phải từ trong trí nhớ truyền thừa lấy ra, tìm đan phương thích hợp.
Đang phương trong trí nhớ truyền thừa cũng không ít, nhưng tuyệt đại đa số đều không thích hợp với Thiên Hoang giới, Sở Mộ phải từ trong đó tìm ra một loại đan phương thích hợp với Thiên Hoang giới, lại phù hợp với trận đấu hiện tại.
Tư duy của Sở Mộ so với tia chớp còn nhanh hơn nhều. Từng đan phương hiện lên trong đầu Sở Mộ, như là thoáng qua.
*****
Đám người Nạp Lan Phong Hoa ngày càng khẩn trương. Mà trung niên Luyện Dược sư kia thì nở nụ cười có chút khinh thường. Mà trong mắt Sở Mộ lại có tinh mang hiện lên.
- Là nó.
Sở Mộ trực tiếp xác định.
Chợt, Sở Mộ rút bút viết, thoăn thoắt, như rồng bay phượng múa, viết tên hơn mười loại dược liệu và lượng vào trên giấy.
Sở Mộ không sợ loại đan dược này truyền bá ra ngoài. Bởi vì coi như người khác biết được các loại dược liệu cần thiết của đan dược này, cùng với liều lượng, muốn luyện chế nó ra cũng rất khó khăn. Bởi vì luyện chế đan dược này còn cần trình tự, thời gian đưa lên.
Cho nên coi như có người đạt được đan phương không hoàn chỉnh này, muốn luyện chế ra được đan dược, phải trải qua rất nhiều lần thử. Cuối cùng cũng không nhất định có thể thành công được.
Không bao lâu sau đã có người đưa dược liệu tới.
Một phần dược liệu, cũng nói Sở Mộ và trung niên Luyện Dược sư kia chỉ có một lần cơ hội.
Tràn Kỳ Cốc nheo mắt nhìn dược liệu trên bàn của trung niên Luyện Dược sư kia. Trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, sau ba tức đã đoán được trung niên Luyện Dược sư kia muốn luyện chế loại đan dược gì. Nhưng mà khi ánh mắt hắn nhìn vào dược liệu trên bàn của Sở Mộ. Suy nghĩ hơn mười tắc, hắn lại phát hiện ra mình không thể nào đoán được Sở Mộ muốn luyện chế loại đan dược nào.
- Hóa Ô Đằng... Kim Đồng Hoa... Hạ Khô thảo...
Trần Kỳ Cốc dùng thanh âm mà chỉ mình mới có thể nghe được nói tên hơn chục loại dược liệu. Càng đọc trong lòng càng kinh ngạc. Trong trí nhớ của hắn, tất cả đan phương, không có cách nào giống vậy. Thậm chí một ít đan phương không hoàn chỉnh hắn cũng không tìm thấy chỗ tương tự.
- Chẳng lẽ hắn đọc bừa?
Trần Kỳ Cốc không thể tưởng tượng được cho nên trong đầu không khỏi toát lên suy nghĩ này.
Nhưng mà hắn là Luyện Đan tông sư, Thiên Hoang giới đều biết tới sự tồn tại của hắn. Ngay cả hắn cũng không có cách nào tìm thấy tung tích đan phương, quá mức mơ hồ, khả năng làm bừa này rất lớn.
Vô thức, hắn xem nhẹ Sở Mộ vài phần.
Lò đan của trung niên Luyện Đan sư kia đã nóng, hơn nữa còn bắt đùa đưa dược liệu vào để tinh luyện. mà Sở Mộ thì nhắm hai mắt lại, đang tự hỏi mình.
Đan dược mà hắn định luyện chế là đan dược cửu phẩm, thích hợp cho Luyện Đan đại sư luyện chế. Đây lại là lần đầu tiên Sở Mộ luyện chế, cơ hội cũng chỉ có một lần. Căn bản không cho hắn thời gian quen thuộc, tình hình vô cùng bất lợi.
Lúc này trong đầu Sở Mộ mô phỏng, làm thế nào mới có hiệu suất tinh luyện dược liệu tốt nhất. Có thể lấy ra tinh hoa dược liệu lớn nhất trong đó.
Người quan sát bốn phía liên tục nghị luận.
- Xem ra ai là quán quân đã rất rõ ràng.
Thanh niên Luyện Đan sư nắm chặt tay, vô cùng không cam lòng. hắn cảm thấy lúc này người đang tranh đoạt quán quân phải là hắn, mà không phải là Sở Mộ. Sở Mộ kia không hề có động tác, làm cho hắn cảm thấy đối phương căn bản chỉ có vận khí tốt mới tấn chức vào trận chung kết, khiến cho trong lòng hắn càng thêm không cam lòng.
Đám người Nạp Lan Phong Hoa vô cùng khẩn trương, trong lòng tràn ngập lo lắng.
Tất cả mọi người đều không lạc quan về Sở Mộ, trừ chính hắn ra.
Cũng lúc này, trung niên Luyện Đan sư của Thiên Đan lâu đã đem loại dược liệu cuối cùng ném vào trong lò đan. Lúc này Sở Mộ mới mở hai mắt ra, bắt đầu làm nòng lò đan. Tăng lớn thế lửa lên. Khi lò đan nóng tới trình độ nhất định, hắn mở nắp lò, đưa dược liệu vòa.
So với trung niên Luyện đan sư của Thiên Đan lâu, phương pháp tinh luyện dược liệu của Sở Mộ kém quá lớn. Nhưng mà Sở Mộ không quan tâm, tất cả đều có nguồn gốc từ trụ cột, trụ cột mới là quan trọng nhất.
Có thể nói, thủ pháp vốn là từ trụ cột, sau đó từ thủ pháp trụ cột diễn sinh ra các thủ pháp có khuynh hướng khác biệt, đẳng cấp cao có, thấp có.
Sở Mộ biết rõ tầm quan trọng của trụ cột, cho nên cho dù trong trí nhớ truyền thừa của hắn có thủ pháp cao cấp hơn, nhưng mà hiện tại hắn vẫn dùng thủ pháp trụ cột. Hắn tu luyện thủ pháp trụ cột tới cực hạn, giống như bẩm sinh. Lúc đó tất cả thủ pháp cao cấp có thể đơn giản nắm giữ.
Thủ pháp trụ cột đơn thuần, cho dù nắm giữ cao thâm, lại chỉ có thể dùng than bình thường và lò đan bằng đồng bình thường. Muốn tinh luyện dược liệu cửu phẩm, độ khó rất cao.
Sở Mộ có được tinh thần ý niêm mạnh mẽ, điểm này là thứ đối thủ không co. s
Tinh thần ý niệm rót vào trong lò đan, bao phủ dược liệu, rót vào trong dược liệu. Hơn nữa lại phối hợp với thủ pháp trụ cột, khống chế nhiệt độ trong lò đan, tập trung thiêu đốt, như vậy mới có thể tăng hiệu quả lên mức cao nhất.
Người khác không cảm nhận được chuyện này, cho dù Luyện Đan tông sư Trần Cốc cũng không có cách nào nhìn thấu huyền bí bên trong, cho nên hành động của Sở Mộ nhìn qua không có bất kỳ chỗ hấp dẫn nào.
Không bao lâu sau, Sở Mộ khai lò, đem tinh hoa của loại dược liệu thứ nhất lấy ra. Lông mày Trần Kỳ Cốc vốn nhíu một cái, lúc ngày giãn ra, đồng thời hai mắt mở to.
Khoảng cách hơi xa, nhưng mà hắn vẫn có thể dựa vào con mắt thiên chuy bách luyện kia nhìn thấy tinh hoa dược liệu sau khi tinh luyện của Sở Mộ. Độ tinh thuần tuyệt đối không thấp, rõ ràng còn hơn đối thủ của hắn, là trung niên Luyện Đan sư của Thiên Đan lâu kia.
Trong lòng Trần Kỳ Cốc mang theo chút nghi hoặc, lực chú ý tập trung vào trên người Sở Mộ. Nhìn Sở Mộ đem loại dược liệu thứ hai ném vào trong lò đan.
Hắn có thể khẳng định, trụ cột luyện đan của Sở Mộ vô cùng vững chắc, thậm chí còn trên hắn.
Rất nhanh, tinh hoa của loại dược liệu thứ hai cũng được lấy ra, tiếp theo là loại thứ ba, thứ tư...
Ánh mắt Trần Kỳ Cốc ngày càng ngưng trọng, trong lòng thì tràn ngập khiếp sợ, đồng thời trong lòng hắn còn tràn ngập nghi vấn và khó hiểu.
Đó là dược liệu cửu phẩm, mà điều kiện luyện đan rất là đơn sơ. Lò đan đồng cấp thấp nhất, các loại điều kiện cũng thấp nhất. Lại sử dụng thủ pháp trụ cột đã rất khó có được rồi. Nhưng mà vẫn có thể tinh luyện ra tinh hoa dược liệu có độ tinh thuần như vậy.
Cho dù không có cách nào phán đoán chuẩn xác, nhưng mà Trần Kỳ Cốc lại có nắm chắc. Trình độ tinh thuần của những tinh hoa dược dịch kia tuyệt đối thấp cũng phải bảy thành.
Một lần có lẽ là vận khí tốt, hai lần có thể là ngẫu nhiên, nhưng ba lần thì sao? Sau ba lượt là bốn lần, năm lần, thậm chí là sáu lần?
Trong lòng Trần Kỳ Cốc càng ngày càng khiếp sợ, cảm thấy suy nghĩ trước đó của mình đã sai lầm.
← Ch. 0755 | Ch. 0757 → |