← Ch.0758 | Ch.0760 → |
Chỉ là Sở Mộ dừng như không phát hiện ra gì, vẫn như mây trôi nước chảy.
Nhìn không ra nguyên nhân, càng nhìn càng thần bí, Trần Kỳ Cốc dứt khoát thu hồi ánh mắt, đánh giá lò đan bằng đồ bên cạnh, mở miệng nói.
- Được rồi, ngươi đã không nói ngươi tới từ nơi nào, cũng có thể nói sư thừa của ngươi là người nơi nào chứ?
- Không có sư thừa.
Sở Mộ nói. Đáp án này khiến cho Trần Kỳ Cốc biến sắc, tiếp đó lại vui vẻ.
- Chẳng lẽ một thân luyện đan này của ngươi là tự học?
Trần Kỳ Cốc vui vẻ nói.
- Xem như thế đi.
Sở Mộ lập lờ nước đôi đáp lại. Tự nhiên hắn sẽ không nói được việc mình nhận được truyền thừa của Đại tông sư. Kết quả như vậy nói không chừng Trần Kỳ Cốc này sẽ động tâm, tuyệt đối sẽ gây bất lợi cho hắn.
Trong lòng Trần Kỳ Cốc càng thêm mừng rỡ, có xúc động muốn lập tức thu Sở Mộ làm đồ đệ. Nhưng mà hắn vẫn nhịn xuống loại xúc động này, cần phải hiểu rõ người thành niên này hơn thì mới có thể quyết định được.
- Hồi Dương đan tuy rằng ta chưa xem xét, hiểu rõ. Bất quá trực giác lại nói cho ta biết, lời ngươi nói là thật.
Trần Kỳ Cốc nói, hắn lại nhìn về Sở Mộ, nói:
- Xem ra trừ tự mình học tập ra, có lẽ ngươi còn nhận được một ít kỳ ngộ.
- Xem như thế đi.
Sở Mộ lại trả lời một câu như vậy, có một ít kỳ ngộ cũng không có gì quá kỳ quái.
- Trụ cột của ngươi vô cùng vững chắc, bình sinh ta hiếm thấy.
Trần Kỳ Cốc nói.
- Ngươi có từng nghĩ hay không? Học tập thủ pháp luyện đan cao cấp hơn, bởi vì luyện đan, chỉ có trụ cột vững chắc thôi là chưa đủ. Đan dược đẳng cấp càng cao, yêu càu cũng càng cao. Thủ pháp trụ cột còn không có cách nào thỏa mãn yêu cầu luyện đan.
Điểm này Sở Mộ cũng hiểu, trên thực tế, nếu như không có tinh thần ý niệm phụ trợ, Hồi Dương đang này không nhất định Sở Mộ có thể luyện chế ra được. Coi như có thể luyện chế ra cũng chỉ là phẩm chất Thô thảo mà thôi.
- Trần trưởng lão nói đúng, bất quá trước tiên ta vẫn muốn đem thủ pháp trụ cột luyện cho thuần thục.
Sở Mộ nói.
Trong lòng Trần Kỳ Cốc không khỏi im lặng, lời hắn nói không tự chủ để lộ ra chút tin tức. Hi vọng Sở Mộ có thể thông minh nắm bắt. Chủ động đưa ra yêu cầu, không ngờ Sở Mộ này lại không làm theo.
Chẳng lẽ muốn hắn, đường đường là một Tông sư chủ động xin Sở Mộ bái hắn làm sư phụ?
Được rồi, cần hiểu rõ thêm nữa, xác định nhân phẩm của đối phương một chút.
Kế tiếp Trần Kỳ Cốc còn nói những vấn đề khác, nói bóng gió để hiểu phẩm tính của Sở Mộ.
Tuổi tác của Trần Kỳ Cốc không nhỏ, bề ngoài nhìn như bảy tám chục, thực tế đã có tám chín mươi năm kinh nghiệm phong phú. Nhìn người cũng có kinh nghiệm. Nói chuyện, làm việc cũng có chút thủ đoạn.
Dùng ngôn ngữ thăm dò, trong lúc lơ đãng khiến cho người ta để lộ ra bản tính chân thật, cho dù là người hiểu ngụy trang cũng khó thoát khỏi mắt hắn.
Chỉ là dưới một phen thăm dò, Trần Kỳ Cốc càng thêm im lặng. Sở Mộ này khiến cho Trần Kỳ Cốc hắn có cảm giác tuyệt đối không phải là một người trẻ tuổi. Mà có cảm giác như một lão già thành tinh, thông qua nói chuyện đã biết rõ ý tứ của nhau. Nhưng mà lại dầu muối không ăn.
Sở Mộ thường thường trả lời, vừa đơn giản vừa trực tiếp. Nghe giống như là thực sự trả lời các vấn đè, chỉ là cũng không phải trọng điểm, giống như đã hiểu rõ, cẩn thận nghĩ lại vẫn cảm thấy không rõ ràng cho lắm.
Giống như là gãi ngứa vào tầng bông vậy.
Trần Kỳ Cốc không phục, hắn dầu gì cũng là người sống gần trăm tuổi, vậy mà không làm gì được người trẻ tuổi. Nói ra quá mất mặt, hắn lập tức nói chuyện nữa, trên trời dưới đất. Hắn lập tức phát hiện ra, đối với thế giới bên ngoài, chính xác hơn là Thiên Hoang giới thì Sở Mộ dường như không hiểu rõ.
Chậm rã, hình tượng của Sở Mộ chậm rãi thành hình trong đầu Trần Kỳ Cốc.
Tình tình có chút lãnh đạm, không có bao nhiêu tâm cơ, từng có một ít kỳ ngộ, chăm chỉ khắc khổ, cực ít ra ngoài. Cơ hồ đem toàn bộ thời gian dùng vào luyện đan. Đối với đạo luyện đan vô cùng si mê, hơn nữa trong lòng có cố chấp, có kiên trì của bản thân mình.
Hình tượng này vừa mới hiện lên, Trần Kỳ Cốc giống như bị thôi miên, càng thêm thỏa mãn với Sở Mộ.
Trụ cột vững chắc, không phải là thế hệ gian tà, chăm chỉ khắc khổ, là tự mình cố gắng, là người chọn lựa tuyệt hảo làm đồ đệ nha.
Sở Mộ suy nghĩ, vẻ mặt hắn rất là bình tĩnh, nhưng mà trong lòng cũng rất kích động, giống như là thủy triều, mãnh liệt bành trướng.
Thiên Hoang địa cung, hắn đã nghe thấy từ này.
Đúng vậy, là nó. Là từ miệng Trần Kỳ Cốc nói ra. Là khi Trần Kỳ Cốc thăm dò Sở Mộ, tùy ý nói ra. Trước đó Sở Mộ từng lơ đãng hỏi đám người Nạp Lan Phong Hoa và Tần Dương. Có nhắc tới Thiên Hoang địa cung này, nhưng mà bọn hắn không có bất kỳ phản ứng nào. Chứng minh bọn hắn không có nghe tới nơi này.
KHi đó Sở Mộ cảm thấy có thể là phẩm cấp, cấp độ của bọn hắn không cao, cho nên mới không biết. Bởi vì bản năng hắn cảm thấy, Thiên Hoang giới và Thiên Hoang địa cung tất có liên hệ.
Hiện tại, từ trong miệng Trần Kỳ Cốc nghe thấy, nghe ngữ khí của hắn khiến cho từ tận đáy lòng Sở Mộ cảm thấy hưng phấn.
Hắn không có khả năng luôn ở Thiên Hoang giới này, thế giới Thái cổ. Có lo lắng của hắn, hắn phải trở về. mà manh mối quay về là ở trong Thiên Hoang địa cung.
- Trước kia dường như ta có nghe qua về Thiên Hoang địa cuung, chỉ là không biết ở nơi nào?
Sở Mộ bỗng nhiên mở miệng.
- Thiên Hoang địa cung là nơi thần bí nhất trong Thiên Hoang giới, cũng là nơi cường đại nhất. Ngay cả ta cũng không có khả năng đi vào. CHo nên ta cũng không rõ nó là nơi nào.
Trần Kỳ Cốc đang tự hỏi làm sao có thể khiến cho Sở Mộ tự động đưa ra yêu cầu bái sư. Nghe được câu hỏi của Sở Mộ, hắn mới thuận miệng đáp lại.
- Bất quá mỗi một trăm năm Thiên Hoang địa cung sẽ xuất hiện một lần. Tuyển nhận đệ tử có thiên phú bên ngoài. Theo ta được biết, đó là phương pháp tiến vào Thiên Hoang địa cung, có lẽ còn có những phương pháp khác, bất quá ta không biết.
Sở Mộ hơi gật đầu:
- Trần trưởng lão có biết từ giờ cho tới lúc Thiên Hoang địa cung mở ra lần sau còn có bao lâu hay không?
Sở Mộ lại hỏi:
- lần tiếp theo sao? Còn có ba năm... Không, ta tính.... Chừng hai năm gì đó, ngày tháng cụ thể ta cũng không rõ ràng lắm.
Trần Kỳ Cốc thuận miệng nói, lúc này hắn mới kịp phản ứng.
- Chẳng lẽ ngươi định đi tham dự tuyển chọn trăm năm một lần của Thiên Hoang địa cung kia sao?
- Đang có ý định này.
Sở Mộ nói.
*****
- Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?
Trần Kỳ Cốc đánh giá Sở Mộ, đột nhiên hỏi.
- Qua ba mươi.
Sở Mộ khẽ giật mình, bao nhiêu tuổi sao? Từ sau khi đi tới thế giới này quả thực hắn chưa từng suy nghĩ qua vấn đề này. Bất quá mơ hồ tính toán một phen, Sở Mộ cũng có thể khẳng định, tuổi mình đã vượt qua ba mươi tuổi. Về phần là ba mươi mấy, còn phải tính toán rõ ràng hơn.
- Qua ba mươi sao?
Trần Kỳ Cốc nhìn Sở Mộ, lắc đầu.
- Vậy ngươi không có hi vọng rồi. Tuyển chọn trăm năm của Thiên Hoang địa cung, yêu cầu đầu tiên là tuổi không được vượt quá ba mươi.
Sở Mộ khẽ giật mình, tuổi không được vượt quá ba mươi, vậy chẳng phải hắn không có hi vọng hay sao?
Không, thời điểm chưa tới, tất cả đều không biết. Vô luận nói như thế nào, hắn dầu gì cũng đạt được một khối Thiên Hoang kiếm lệnh. Có lẽ, không bị hạn chế về tuổi này cũng không biết chừng.
Bất quá trước mắt còn không có cách nào xác định được. Tất cả cũng chỉ có thể đợi tới lúc Thiên Hoang địa cung mở ra lần nữa.
- Thiên Hoang địa cung này ta khuyên ngươi vẫn không nên ôm hị vọng gì đó thì hơn. Bởi vì cái kia là không thực tế.
Trần Kỳ Cốc khẽ thở dài, lắc đầu nói với Sở Mộ. Chợt, trong mắt hắn hiện lên vẻ kích động.
- Trụ cột luyện đan của ngươi vô cùng vững chắc. Ngay cả ta cũng không có biện pháp so sánh. Thiên phú luyện đan cũng không kém, ngươi có từng nghĩ tới việc được chỉ điểm, tiến xa hơn trên con đường đan đạo hay không? Trở thành một Tông sư khiến cho người ta kính ngưỡng hay không?
- Đi một bước tính một bước.
Sở Mộ nói, hắn không có ý định kiên trì trên con đường đan đạo này, cũng sẽ không dùng quá nhiều tinh lực. Trước mắt bất quá chỉ là kế thích ứng tạm thời mà thôi.
Sở Mộ trả lời khiến cho Trần Kỳ Cốc vốn trong lòng tràn ngập chờ mong thiếu chút nữa thổ huyết.
Không ôm chí lớn, không ôm chí lớn a.
Cố nén xúc động muốn thóa mạ một chầu, Trần Kỳ Cốc nhẫn nại nói tiếp.
- Ngươi phải biết rằng Luyện đan sư vô cùng trân quý, địa vị cũng cao. huống chi ta nhìn ra được lòng nhiệt huyết của ngươi với luyện đan.
Trần Kỳ Cốc nói.
- Phải biết rằng luyện đan nhất đạo bác đại tinh thâm, nếu như chỉ dựa vào bản thân mình tự mình lục lọi, ngay từ đầu có khẳ năng sẽ có thu hoạch. Nhưng mà tới sau này, muốn đạt tới cảnh giới cao siêu hơn, cũng rất khó khăn. Nếu như có người chỉ dẫn, tất cả đều không giống.
Ta đề nghị, ngươi có lẽ nên tìm một sư phụ tốt. Ngày sau muốn trở thành Tông sư cũng không phải là không có khả năng.
Trần Kỳ Cốc nói.
- Ta là trưởng lão của Luyện đan sư liên minh. Trong Luyện đan sư liên minh chúng ta có không ít Tông sư, ta có thể dẫn tiến cho ngươi một vị.
Tuy rằng nói như vậy, nhưng mà trong lòng Trần Kỳ Cốc lại nghĩ, Sở Mộ nên chủ động đưa ra yêu cầu bái sư với hắn, đây là chuyện thường tình của con người a.
- Đa tạ ý tốt của trưởng lão, bất quá, chí của ta không ở chỗ này.
Sở Mộ cũng hiểu rõ ý trong lời nói của đối phương, nếu như hắn thực sự muốn một long luyện đan, muốn tìm hiểu sâu hơn. Có lẽ hắn sẽ xem xét lời của Trần Kỳ Cốc nói.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại. Coi như Sở Mộ muốn đi sâu hơn trên đường đan đạo thì cũng không bái Trần Kỳ Cốc làm sư phụ. Chỉ là một vị Luyện đan tông sư mà thôi, hắn có được truyền thừa của Luyện Đan Đại tông sư, quả thực hắn không đặt vào trong mắt.
Nếu như đối phương là Luyện Đan Đại tông sư, như vậy mới không sai biệt lắm.
Câu trả lời của Sở Mộ khiến cho sắc mặt Trần Kỳ Cốc bỗng nhiên đại biến, tức giận không thôi. Cơn giận dữ từ trong lòng bay thẳng lên đỉnh đầu, sắc mặt hắn bởi vì tức giận mà đỏ bừng.
Trần Kỳ Cốc nổi giận đùng đùng rời khỏi Tiểu Đan các, dọa đám người Nạp Lan Phong Hoa, Tần Dương sắp hỏng.
- Hắn muốn thu ta làm đệ tử, bị ta cự tuyệt.
Sở Mộ giải thích một câu đơn giản, chỉ là lại làm cho đám người Nạp Lan Phong Hoa khẽ giật mình. Tiếp theo biến sắc, trong lòng hết sức phức tạp, không nói rõ rốt cuộc mình đang có cảm giác gì.
Trần Kỳ Cốc là Tông sư, hắn có khí độ của hắn, cũng không có vì bị Sở Mộ cự tuyệt mà trả thù. Bất quá Hồi Dương đan bị hắn lấy đi hai hạt, làm vật nghiên cứu. Mà Trần Kỳ Cốc cũng phái người đưa tới một ít Hoang thạch hạ phẩm, trung phẩm coi như mua. Còn hạt thứ ba coi như bảo đan của Tiểu Đan các.
Trên thực tế đan dược cửu phẩm còn chưa có tư cách trở thành bảo đan trấn các. Nhưng mà thứ nhất Tiểu Đan các còn chưa đủ lớn, thứ hai Hồi Dương đan cũng có chút thầnk ỳ, tạm thời được coi là bảo đan trấn cac.
Căn cứ vào các loại điều kiện, Tiểu Đan các thuê một cửa hàng lớn hơn, có hai tầng. Tầng thứ nhất gấp ba so với trước đó. Quy mô còn khuếch trương hơn rất nhiều. Đương nhiên, cũng tốn một lượng lớn hoang tệ, cũng may có Trần Kỳ Cốc mua hai hạt Hồi Dương đan, đẻ lại một lượng lớn Hoang thạch. Sở Mộ chỉ cần xuất ra một bộ phận để cho Nạp Lan Phong Hoa mua dược liệu mà thôi.
Thừa dịp trận đấu luyện đan còn chưa chấm dứt lâu, đang là lúc danh tiếng Tiểu Đan các chính thịnh. Đúng là thời cơ phát triển tốt nhất, bán ra một lượng lớn đan dược là điều đương nhiên.
Cửa tiệm mới ở trên một con phố chính của Biên Hoang thành, người tới người đi vô cùng náo nhiệt, khu vực vô cùng tốt. Tầng thứ nhất của cửa tiệm mới lại được sửa sang một hồi, làm luyện đan thất.
Luyện đan thất nhất định phải có cách âm cách nhiệt, nếu có thể thừa nhận được nhiệt độ cao là tốt nhất. Hơn nữa còn phải chắc chắn, trong Luyện đan thất, bốn phía là các giá đỡ có dược liệu, còn có các loại bình sứ, ngoài ra còn có bốn lò đan bằng đồng.
Bốn lò đan bằng đồng, là yêu cầu crua Sở Mộ, mục đích là muốn luyện chế thêm đan dược.
Tiểu Đan các phát triển, không thể chỉ dựa vào đan dược phẩm chất Vô Hạ, đan dược phẩm chất tốt và bình thường đều phải có. Đồng thời còn phải nhiều hơn.
Tần Dương phụ trách một lò đan, chuên môn luyện chế đan dược nhất phẩm tới tam phẩm. Dùng hết toàn lực là được. Đan dược nhất phẩm tới tam phẩm hắn luyện chế có ba thành sác xuất ra phẩm chất tốt, còn lại toàn bộ đều là phẩm chất bình thường.
Mà Sở Mộ thì phụ trách ba lò đan, ngay từ đầu khiến cho Tần Dương khiếp sợ vạn phần, nhưng mà sau đó hắn lại chết lặng.
Một lò đan luyện chế đan dược có phẩm chất tốt từ nhất phẩm tới tam phẩm. Một lò đan luyện chế đan dược từ nhất phẩm tới tam phẩm có phẩm chất Vô Hạ. Lò đan thứ ba thì chủ yếu luyện chế đan dược Tứ phẩm tới lục phẩm.
← Ch. 0758 | Ch. 0760 → |