Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0763

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0763: Giết không tha
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Trong mắt Nạp Lan Phong Hoa thi thoảng hiện lên vẻ lo lắng, Nạp Lan Hạc thì ngồi xổm xuống, vạch miếng vải đen trên mặt tên sát thủ này. Làm lộ ra một khuôn mặt tái nhợt, không chỉ vì không còn một chút máu nào mà tái nhợt. Mà hẳn là lúc trước cũng rất yếu ớt.

Có lẽ là do quanh năm hắn hành động trong bóng tối, dưới kết quả không có chút ánh mặt trời nào chiếu vào tạo thành.

Sát thủ này tuổi tác chừng ba mươi mấy, trên thực tế, tuổi thật không rõ ràng cho lắm, hai mắt dài, dẹt. Nhìn qua đã khiến cho người ta cảm thấy đây là người âm u tà ác, bất quá không có ai nhận ra hắn.

Nạp Lan Hạc lục lọi đồ trên người sát thủ một phen, kết quả không có tìm được thứ gì. Cuối cùng hắn gỡ oản luân không gian của tên sát thủ này rồi đưa cho Sở Mộ.

Không gian giới chỉ ở trong Thái Cổ thế giới không được coi là thứ trân quý gì cả. Nhưng ở Thiên Hoang giới này lại là bảo vật cực ít người có được.

Oản luân không gian vô chủ, tinh thần ý niệm của Sở Mộ rót vào trong đó. Đồ vật bên trong không nhiều lắm, có một ít đan dược và hai phần đoản kiếm, giống đoản kiếm trong tay tên sát thủ này như đúc. Có lẽ là kiếm khí dự bị của hắn ta. Ngoài ra còn có một tấm lệnh bài.

Sở Mộ lấy lệnh bài ra nhìn kỹ, lệnh bài này có màu đỏ như máu, mặt sau là một cái đầu lâu. Mà ở phía chính diện thì có một văn tự cổ xưa - Thứ.

Chữ Thứ này màu vàng, vô cùng thu hút sự chú ý của người khác. Mà phía dưới chữ Thứ màu vàng còn có một ít chữ nhỏ, là thập tam.

Nạp Lan Phong Hoa, Tiểu Hoàn và Sở Mộ đều không rõ ràng lắm, chỉ có thể suy đoán một hai. Đây là một loại tổ chức, sắc mặt Nạp Lan Hạc thì đại biến, vẻ mặt có chút lo lắng.

- Hạc bá, ngươi biết thân phận của sát thủ này hay sao?

Thấy vậy, Nạp Lan Phong Hoa hỏi.

- Sát thủ của Thứ Huyết lâu.

Ngữ khí của Nạp Lan Hạc vô cùng ngưng trọng, khóe mắt run rẩy, cho thấy hắn rất kiêng kỵ Thứ Huyết lâu này.

- Thứ Huyết lâu?

Sở Mộ không phải là người Thiên Hoang giới cho nên không rõ ràng lắm. Nạp Lan Phong Hoa và Tiểu Hoàn thực lực quá thấp, cấp độ tiếp xúc còn chưa đủ, cũng không biết.

- Thứ Huyết lâu là tổ chức sát thủ đỉnh cấp, sát thủ của bọn hắn đều được bồi dưỡng bên trong. Dựa theo đẳng cấp chia làm kim ngân đồng thiết. Kim cao nhất, thiết thấp nhất. Trong mỗi đẳng cấp sát thủ lại phân chia thành các đẳng các nhau như nhất, nhị, tam, tứ đẳng. Thực lực cũng theo tứ tự từ cao xuống thấp.

Nạp Lan Hạc từ từ nói.

- Sát thủ này là Kim bài sát thủ số mười ba, thực lực của hắn ít nhất cũng đạt tới Nguyên cực cảnh đại thành. Đủ để ám sát Kiếm giả Nguyên cực cảnh viên mãn.

Nói xong, Nạp Lan Hạc vô cùng bội phục, lại cảm khái, kính sợ nhìn qua Sở Mộ. Sát thủ này có thể ám sát Kiếm giả Nguyên cực cảnh viên mãn, lại chết dưới thân kiếm của Sở Mộ. Đây không phải nói thực lực của Sở Mộ so với Kiếm giả Nguyên cực cảnh viên mãn còn mạnh mẽ hơn sao?

Thực sự khó có thể tưởng tượng được a. Rốt cuộc là thế lực lớn nào mới có thể bồi dưỡng được thiên tài như Sở Mộ?

- May mà sát thủ chết.

Nạp Lan Phong Hoa nghĩ lại vẫn còn thấy sợ hãi.

- Không có đơn giản như vậy. Thứ Huyết lâu có một quy củ, đối với cùng một mục tiêu, sẽ tiến hành ba lượt ám sát. Đây là quy tắc Tam sát, lần thứ nhất nếu nhưu ám sát thành công đương nhiên không sao. nếu như thất bại sẽ có ám sát lần hai, rồi lần ba. Nếu như ba lượt thất bại mới buông tha.

Nạp Lan Hạc vô cùng ngưng trọng nói.

- Nói cách khác Sở đại sư hiện tại còn phải nhận hai lần ám sát của Thứ Huyết lâu nữa. Hơn nữa lần này ám sát thất bại, lần kế thực lực sát thủ sẽ còn mạnh hơn. Đoán chừng có lẽ là sát thủ trong top mười.

Nạp Lan Hạc vừa nói, Tiểu Hoàn há hốc mồm, Nạp Lan Phong Hoa thì gấp gáp. Ngược lại, Sở Mộ thì không lo lắng một chút nào.

- Không có việc gì.

Hắn lạnh nhạt nói.

- Hiện tại cũng không có kế hoạch gì tốt. Coi như Sở đại sư rời khỏi Biên Hoang thành thì sát thủ của Thứ Huyết lâu cũng đuổi theo. Hơn nữa thực lực của Thứ Huyết lâu vô cùng cường đại, đoán chừng Thiên Đan lâu cũng không có cách nào so sánh với bọn chúng. Cho nên tất cả chỉ có thể dựa vào bản thân của Sở đại sư mà thôi.

Nạp Lan hạc thở dài, hắn cũng không có một chút biện pháp nào cả.

Một biện pháp là chủ động xuất kích, tìm được nơi ở của Thứ Huyết lâu, chém tận giết tuyệt Thứ Huyết lâu. Đương nhiên có thể miễn trừ hậu hoạn rồi. Nhưng mà muốn làm được vậy cần thực lực rất mạnh, còn cần năng lực tình báo rất mạnh.

Thứ Huyết lâu có thể huấn luyện ra nhiều sát thủ cường đại nhưu vậy, trong đó tất có người mạnh hơn nữa tồn tại. Nói không chừng cường giả Kiếm Vương cấp cũng có. Huống chi Thứ Huyết lâu vô cùng thần bí, trừ người Thứ Huyết lâu ra, không có ai biết rõ Thứ Huyết lâu ở đâu.

Biện pháp còn lại là theo như lời Nạp Lan Hạc nói. Đợi tới lúc sát thủ Thứ Huyết lâu lần nữa tới, Sở Mộ bằng vào thực lực của bản thân ứng phó.

Hậu quả bết bát nhất là bị sát thủ giết chết. Đương nhiên, Sở Mộ đối với bản thân mình rất có lòng tin, hắn còn có một ít thủ đoạn cơ mà.

Cho nên Sở Mộ căn bản không có một chút lo lắng nào.

- Lần ám sát đầu tiên thất bại, lần ám sát thứ hai không thể nào tới nhanh như vậy được. Thừa dịp thời gian này ta đề nghị Sở đại sư tạm thời dừng luyện đan, chuẩn bị nhiều một chút.

Nạp Lan Hạc nói.

- Nhất định là tên rác rưởi Vũ Văn Vô Thiên kia.

Tiểu Hoàn tức giận nói.

- Trừ hắn ra Thiên Đan lâu cũng có hiềm nghi.

Nạp Lan Phong Hoa nói.

- Xác suất của Vũ Văn Vô Thiên là lớn nhất.

Sở Mộ nói.

- Đều đi nghỉ ngơi đi, binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn.

Nói xong, Sở Mộ thu lại thi thể của sát thủ, quay người đi ra khỏi đại sảnh, trở về phòng của mình.

Bốn người Nạp Lan Phong Hoa thì lo lắng trở về phòng mình, trong đại sảnh trống trơn không người. Ngay cả Minh Quang châu cũng được thu lại.

...

- Vũ Văn Vô Thiên, ngươi nên cầu nguyện ngươi đã rời khỏi Biên Hoang thành đi.

Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng, rời khỏi phòng, dung nhập vào trong bóng đem.

Trước đó Vũ Văn Vô Thiên kia tới Tiểu Đan các, tối Thứ Huyết lâu lại phái sát thủ tới ám sát mình. Có ba ngày, thời gian ba ngày này, Vũ Văn Vô Thiên rất có thể còn đang ở lại Biên Hoang thành, chờ đợi kết quả ám sát mình.

Đương nhiên, cũng có khả năng không còn ở đây.

*****

Tinh thần ý niệm của Sở Mộ tản mát ra, ngưng tu thành từng đám một, trực tiếp lan tràn ra khoảng cách hai vạn trượng. Dưới sự khống chế của hắn, những tinh thần ý niệm này quét ngang qua. Tất cảm mọi thứ trong hai vạn trượng đều bị hắn nhận biết rõ ràng, rất rõ ràng.

Nếu như sáu khỏa ý niệm chi tinh không có bị phong ấn, tinh thần ý niệm mà Sở Mộ có thể vận dụng càng thêm kinh khủng. Phạm vi bao trùm cũng càng lớn, hiệu suất tìm hiểu gia tăng gấp bội.

Cũng may Biên Hoan thành chỉ là một tòa thành trì cấp thấp, diện tích cũng không quá lớn. Dùng khoảng cách hai vạn trượng, nhanh chóng quét ngang, bao phủ, tìm tòi. Tốc độ cực nhanh, lại phối hợp với thân pháp cao siêu, nhanh chóng của Sở Mộ. Không bao lâu đã tra xét qua toàn bộ Biên Hoang thành một lần.

Một bên nhanh chóng bay đi, một mặt suy nghĩ.

Dùng tập tích mà Vũ Văn Vô Thiên kia biểu hiện ra ngoài, nếu như còn ở lại trong Biên Hoang thành, có khả năng rất lớn ở lại trong tửu điếm, khách điếm ở Biên Hoang thành. Đương nhiên, không bài trừ những tình huống đặc biệt nào.

Cho nên, trên đường đi tinh thần ý niệm của Sở Mộ không bỏ sót một chút nào.

Cả Biên Hoang thành, không có một người nào thực lực có thể so với Sở Mộ được. Cho nên không có ai có thể cảm nhận được tinh thần ý niệm của Sở Mộ.

Trong quá trình càn quét Biên Hoang thành, tinh thần ý niệm của Sở Mộ khẽ quét qua, trong mắt hiện lên sự vui vẻ.

...

- Sát thủ của Thứ Huyết lâu sao còn chưa tới?

Trong một căn phòng cao cấp, xa hoa nhất của một tửu điếm ở Biên Hoang thành, Vũ Văn Vô Thiên đi tới đi lui, có chút sốt ruột nói.

Trong lòng hắn, Sở Mộ đã khắc một ấn tượng đáng sợ, mà gần đây hắn không chịu thiệt thòi, cũng không muốn cứ như vậy xám xịt rời đi. Cho nên hắn mới động thủ, vung ra một số tiền rất lớn, mời Kim bài sát thủ của Thứ Huyết lâu ra tay.

Bốn kiếm vệ, tôi tớ và lão giả hộ vệ của hắn đều có mặt. Thương thế của lão giả kia đã khôi phục.

Một đạo thanh âm nhàn nhạt vang lên, phảng phất như trả lời câu nói của Vũ Văn Vô Thiên, ngay sau đó, tiếng xé gió vang lên, có cái gì trực tiếp từ cửa sổ phóng vào.

Thân thể lão giả kia khẽ động, quét ra một chưởng, lập tức đánh trúng vật kia. Vật kia rơi xuống đất, là một cỗ thi thể mặc y phục dạ hành, lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

- Không tốt, thiếu gia, đi mau.

Sắc mặt lão giả này đại biến, vội vàng quát. Ngăn trước người Vũ Văn Vô Thiên. Bốn kiếm vệ cũng lập tức hành động, bảo vệ Vũ Văn Vô Thiên rời khỏi nơi này.

Vũ Văn Vô Thiên cũng không ngốc, kịp phản ứng, lập tức lồm cồm bò dậy, muốn rời đi. Một đạo kiếm quang từ bên ngoài cửa sổ bay vụt tới, lập tức khiến cho mọi người trong phòng sinh ra cảm giác không thể né tránh. Phảng phất như một đạo kiếm quang này nhằm vào bản thân hắn vậy.

Hoảng sợ vô cùng, không thể né tránh, bóng ma tử vong bao phủ trong lòng.

Một kiếm này giống như từ thiên ngoại tới, mang theo ý tuyệt sát hàng lâm.

Trong mơ hồ, mọi người chứng kiến một đạo kiếm quang đâm về phía mình. Tốc độ kia dường như rất chậm, nhưng mà tư duy, phản ứng của bọn họ lại không kịp, càng không có cách nào né tránh, ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn kiếm quang tới gần.

Lão giả Nguyên cực cảnh tiểu thành gầm lên giận dữ, kiếm trong tay ra sức chém ra. Một kiếm này tụ hợp toàn bộ lực lượng của hắn, đáng tiếc, hắn không khống chế được lực lượng. Nếu không uy lực một kiếm này nhất định còn mạnh mẽ hơn.

Chỉ là coi như hắn biết khống chế lực lượng cũng vô dụng, thực lực của hắn kém Sở Mộ quá lớn.

Nháy mắt, kiếm quang bị nghiền nát. Kiếm của Sở Mộ đâm vào cổ họng lão giả này, tinh thần ý niệm mạnh mẽ càng dung nhập vào trong kiếm quang, đánh tan thế giới tinh thần của đối phương.

Ngay sau đó thế giới tinh thần của bốn kiếm vệ và tôi tớ kia cũng bị tinh thần ý niệm mạnh mẽ của Sở Mộ đánh tan. Cuối cùng chỉ còn lại có một mình Vũ Văn Vô Thiên.

- Ngươi có di ngôn gì không?

Sở Mộ đáp xuống trước mặt Vũ Văn Vô Thiên, lạnh nhạt nói.

- Đừng... Đừng giết ta.... . Đừng...

Vũ Văn Vô Thiên bị dọa cho sắp hỏng, xụi lơ trên mặt đất. không tự chủ được mà đi tiểu, vẻ mặt vô cùng sợ hãi, liên tục cầu khẩn.

- Nói ra thực lực của Vũ Văn gia tộc.

Sở Mộ lạnh nhạt nói.

Vũ Văn Vô Thiên đem toàn bộ những tin tức hắn biết về Vũ Văn gia tộc nói ra, sau khi nói xong hắn còn đau khổ cầu khẩn Sở Mộ không nên giết hắn.

- Không nên giết ta. Ta thề, từ nay về sau sẽ không bao giờ đối nghịch với ngươi nữa. Không tìm ngươi gây bất kỳ phiền phức nào nữa. Cũng không cưới Nạp Lan Phong Hoa kia làm tiểu thiếp.

Vũ Văn Vô Thiên hứa hẹn, cầu xin.

- Lời hứa của ngươi quả thực có thành ý, nhưng mà ta tin tưởng người chết hơn.

Sở Mộ nói, trong ánh mắt tuyệt vọng, không thể nào tin được của Vũ Văn Vô Thiên, hắn bị chặt đầu.

Hủy thi diệt tích, thi thể trong phòng khác biến mất hoàn toàn. Ngay cả vết máu cũng không để lại một giọt.

Chiến đấu quá nhanh chóng, hoàn toàn là đơn phương hành hạ đối thủ tới chết. Cho nên, cũng không có phá hỏng đồ vật chung quanh. Nhìn qua, so với lúc trước khi chiến đấu không có gì là khác biệt cả.

Coi như có người cực kỳ lợi hại, chuyên môn điều tra dấu vết tới đây. Muốn phác họa ra chiến đấu lúc ấy cũng không phải là một chuyện dễ dàng già cả. Như vậy trên phương diện nhất định cũng có thể ngăn chặn Vũ Văn gia tộc sau này điều tra tới. Tránh tạo thành một chút phiền phức không đáng có.

Càng bi kịch là Vũ Văn Vô Thiên liên hệ với sát thủ Thứ Huyết lâu sát thủ là hành động của bản thân hắn. Trừ hắn và nhân thủ đi theo hắn ra, bất luận một ai trong Vũ Văn gia tộc đều không biết được chuyện này. Mà Thứ Huyết lâu cũng sẽ không cung cấp tình báo cho Vũ Văn gia tộc. Điều này khiến cho sau khi Vũ Văn gia tộc biết được tin tức Vũ Văn Vô Thiên tử vong. Khi đó bọn hắn điên cuồng điều tra, muốn tìm ra hung thủ, nhưng không có tìm được manh mối gì. Mãi cho tới lúc cơ duyên xảo hợp, mới biết được tên của hung thủ. Chỉ là chuyện này là chuyện của một năm sau đó.

...

Trừ bản thân Sở Mộ ra, không có người thứ hai biết rõ Vũ Văn Vô Thiên đã chết. Hắn nhanh chóng rời đi, không ở lại bất kỳ dấu vết gì khác. Sau đó hắn trở về phòng của mình, bắt đầu tu luyện và trùng kích Phong Thần Huyết Chú.

Ngày hôm sau, Sở Mộ như thường lệ đi tới Tiểu Đan các, những thứ có thể chuẩn bị, hắn đã sớm chuẩn bị tốt từ lâu.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)