← Ch.0768 | Ch.0770 → |
Sở Mộ thu hồi ánh mắt, quay người, nhìn về phía trước. Trong mắt hắn là một hình dáng, hình dáng này giống như núi cao ở phía xa xa vậy.
Chỗ đó là Vạn Hoang đại thành.
Cách nhau rất xa, nhưng mà Sở Mộ cũng có thể cảm giác được một cỗ khí tức thê lương tràn ngập tới.
Bước chân ra, Sở Mộ bước về phía Vạn Hoang đại thành. Vừa sải bước đã cách đó ngoài ba trượng, tốc độ không chậm một chút nào.
Sau lưng có tiếng xé gió vang lên. Tiếp đó có Kiếm giả cưỡi Hoang thú nhanh chóng xẹt qua.
Sau hai thời thần, sắc trời trờ nên lờ mờ. Sở Mộ cũng đi tới trước Vạn Hoang đại thành.
Không hổ là một trong bốn tòa đại thành của Thiên Hoang giới, quy mô của Vạn Hoang đại thành khá lớn, khó nói nên lời.
Chỉ riêng độ cao của tường thành cũng có mấy trăm thước. Giống như là một ngọn núi vậy, tản mát ra khí tức hùng hồn nguy nga. Khí tức này đập vào mặt, như ẩn chứa lịch sử lắng đọng. Như chứng kiến dòng sông thời gian trôi qua, bất luận kẻ nào trước mặt nó cũng có vẻ vô cùng nhỏ bé.
Đây không phải là vấn đề thực lực cao thấp. Trên thực tế, cường giả cấp Kiếm Vương ra tay là có thể đem đại thành như vậy phá hỏng không còn một mống. Biến thành một tòa phế tích. Nhưng mà bởi vì kiến tạo từ rất lâu, trải qua năm tháng ăn mòn, trải qua dòng sông dài năm tháng cọ rửa. Lại trải qua vô số mửa gió, chứng kiến từng người quật khởi, chứng kiến vô số lão nhân qua đời. Nhiều đời cường giả phát triển và vẫn lạc. Chỉ lưu lại khí tức hùng hậu trên tòa thành này.
Đây là lắng đọng, là lắng đọng từ năm tháng, cho dù là khí tức của Kiếm Thánh cũng không có cách nào so sánh được.
Hơn nữa trình độ nồng đậm của Hoang khí trong đại thành này cũng vượt xa mấy ngàn lần ở Biên Hoang thành.
Cửa thành Vạn Hoang đại thành rộng mở. Ngoài cửa thành có kiếm vệ đứng. Tổng cộng có bốn người, mỗi một người đều có tu vi Khí Hải cảnh.
Chỉ cần nhìn tường thành cũng đã nhìn qua quy mô của Vạn Hoang đại thành. So với Biên Hoang thành gấp mấy trăm lần. Nếu như nói Biên Hoang thành chỉ là một thôn xóm nhỏ, như vậy Vạn Hoang đại thành giống như là đô thành của một quốc gia vậy.
Hít sâu một hơi, vẻ mặt Sở Mộ bình thản, lại có một tia trang trọng. Chân sải bước về phía cửa Vạn Hoang đại thành.
Thiên Hoang địa cung một trăm năm mở ra một lần. Vạn Hoang đại thành là một trong những diểm tụ họp, nhất định sẽ hấp dẫn rất nhiều thanh niên ài tuấn. Khiến cho lưu lượng trong Vạn Hoang đại thành so với bình thường tăng lên rất nhiều.
Là một trong bốn tòa đại thành lớn của Thiên Hoang giới, Vạn Hoang đại thành tự nhiên có luật hoàn thiện. Thực lực của Vạn Hoang kiếm vệ trong Vạn Hoang đại thành mạnh mẽ kinh người, cho nên không ai dám nháo sự trong thành.
Bất quá lúc lần đầu vào thành vẫn phải tiến hành đăng ký một phen. Tính danh, lai lịch, cùng với mục đích khi vào Vạn Hoang đại thành.
Tên đăng ký xong, về phần lai lịch là Luyện Đan sư của Tiểu Đan các trong Biên Hoang thành. Mục đích tiến vào Vạn Hoang đại thành tự nhiên là vì tuyển cử một trăm năm có một lần của Thiên Hoang địa cung.
Sau đó Sở Mộ nhận được một khối lệnh bài bằng gỗ, màu nâu. Bên trên co tên hắn, có lẽ là biểu tượng thân phận của hắn trong Vạn Hoang đại thành này.
Luật pháp của Vạn Hoang đại thành hoàn thiện, ngẫu nhiên sẽ tiến hành kiểm tra. Nếu như không có lệnh bài thân phận sẽ bị đuổi ra ngoài. Vô cùng nghiêm khắc. Cũng bởi vì mỗi một Man Hoang kiếm vệ của Vạn Hoang đại thành đều có thực lực Nguyên cực cảnh, Đại thống lĩnh trong đó càng là cường giả cấp Kiếm Vương. Bởi vậy căn bản không có ai dám nháo sự ở đây.
Đi vào trong Vạn Hoang đại thành, Sở Mộ lập tức bị kiến trúc bên trong làm cho chấn động.
Kiến trúc vô cùng cổ xưa, mỗi một tòa đều để lộ ra khí tức tang thương, có lịch sử lắng đọng trong đó.
Hắn hoảng hốt, như có cảm giác xuyên việt thời không. Có cảm giác như nhìn thấy cảnh vật xa xưa, từ rất lâu trước đây.
Người lần đầu tiến vào Vạn Hoang đại thành thường thường sẽ như Sở Mộ. Chỉ có điều sẽ lăng đọng trong đó, phải mất một đoạn thời gian ngắn mới có thể tỉnh lại. Nhưng mà có người chỉ mấy hơi thở ngắn ngủi đã tỉnh lại.
Mang theo lệnh bài thân phận, Sở Mộ đi theo đám người như thủy triều về phia Thiên Hoang biệt viện.
Thiên Hoang biệt viện là nơi cho những Kiếm giả tham dự tuyển cử một trăm năm một lần của Thiên Hoang địa cung. Bình thường sẽ đóng cửa, không cho người khác tiến vào. Chỉ có lúc tuyển cử trăm năm một lần của Thiên Hoang địa cung mới mở ra.
Bên trong có phong cấm. Bởi vậy hoàn toàn không lo lắng tới việc đồ vật bị hư hao và tro bụi. Đồng thời cũng hoàn toàn không phải đi quét dọn.
Sau khi Sở Mộ đưa ra lệnh bài thân phận, hắn tiến vào Thiên Hoang biệt viện, chọn lựa một gian phòng rồi ở lại đó.
Diện tích của Thiên Hoang biệt viện rất lớn, tuy rằng không bằng biên Hoang thành. Nhưng mà nơi này chỉ chiếm một góc nhỏ trong Vạn Hoang đại thành mà thôi. Trong biệt viện, trừ có phòng ốc ra còn có đấu kiếm đài...
Sở Mộ đi vào trong biệt viện, lúc đi ngang qua, hắn chứng kiến chung quanh đấu kiếm đài có không ít người vây quanh. Đang chỉ trỏ, nghị luận gì đó. Mà trên đấu kiếm đài thì có người đang chiến đấu.
Một mặt đi ngang qua, ánh mắt Sở Mộ chậm rãi đảo qua đám người. Nhãn lực của hắn kinh người, tinh thần ý niệm càng thêm cường đại. Cảm giác vô cùng nhạy cảm, bởi vậy có thể đơn giả nhìn ra tu vi của đối phương.
Nguyên cực cảnh, toàn bộ đều là Kiếm giả Nguyên cực cảnh. Tuy rằng tu vi cao có, thấp có, nhưng mà tuổi những người này cũng không lớn. Cơ hồ đều ba mươi tuổi đổ lại.
Thiên tài, mỗi một người đều là thiên tài. Bình thường không đi ra, hiện tại toàn bộ đều tập trung ở đây.
Nghĩ như vậy, Sở Mộ cũng không có sốt ruột đi chọn một căn phòng. Chẳng qua đây chỉ là nơi ở tạm thời, tốt xấu cũng không quan trọng. Cho nên Sở Mộ dời bước, đi về phía đấu kiếm đài, cẩn thận quan sát.
Hai Kiếm giả trên đấu kiếm đài đang chiến đấu, tu vi song phương là Nguyên cực cảnh tiểu thành. Tạo nghệ kiếm thuật không tệ, bởi vì không phải là cuộc chiến sinh tử cho nên không có sử dụng kiếm kỹ.
Song phương giao thủ ở trong mắt đám người chung quanh tự nhiên không tệ. Nhưng mà trong mắt Sở Mộ mà nói, lại có vẻ thô ráp.
Không có tu luyện khống chế lực lượng, tạo nghệ kiếm thuật cũng không có đạt tới cấp độ lĩnh vực. Có thiên phú chiến đấu nhất định, nhưng mà kém khá xa so với Sở Mộ. Ngay cả đám người Tần Sơn Hà cũng cách xa đám người này mấy con phố.
Chỉ chốc lát sau, một người trong đó đã thua.
- Còn có vị nào đi lên chỉ giáo hay không?
Kiếm giả chiến thắng nhìn quanh một vòng rồi nói.
*****
Chỉ là giao phong kiếm thuật, sẽ không tiêu hao bao nhiêu thế lực.
- Để ta tới lĩnh giáo cao chiêu của các hạ một chút.
Lâp tức có người phi thân nhảy lên, rơi xuống đấu kiếm đài, tiếp tục giao thủ.
Không có gì đáng xem, Sở Mộ thu hồi ánh mắt. Lúc hắn định rời đi thì một cỗ khí cơ dẫn dắt, khiến cho hắn quay đầu lại. Nhìn về phía cửa vào Thiên Hoang biệt viện.
Chỉ thấy trong đám người vừa mới xuất hiện kia, cầm đầu là một thanh niên mặc trường bào màu trắng. Khí vũ hiên ngang, tuấn tú lịch sự. Mày kiếm mắt sáng, nhìn qua mười phần tuấn kiệt. Trung khí mười phần, vừa mới xuất hiện đã lập tức hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người. Liên tục rơi vào trên người hắn.
Mà bên cạnh hắn có bảy tám người vây quanh, như là chúng tinh củng nguyệt vậy.
- Là Vạn Lưu Phong của Vạn Thị gia tộc.
Có người thấp giọng nói, ngữ khí khiếp sợ.
- Vạn Thị gia tộc, là Vạn Thị gia tộc, một trong ba đại gia tộc của Vạn Hoang đại thành hay sao?
- Đúng vậy, chính là một trong ba gia tộc cự đầu của Vạn Hoang đại thành này.
Sở Mộ còn chưa rời đi lập tức nghe được đủ loại nghị luận, khiến cho hắn có chút hiểu biết.
Vạn Thị gia tộc là một trong tứ đại cự đầu của Vạn Hoang đại thành. Tứ đại cự đầu này đương nhiên tính cả phủ thành chủ ở bên trong. Mà Vạn Lưu Phong là nhi tử thứ ba của gia chủ Vạn gia. Trời sinh kỳ tài, thiên phú kinh người, thiên phú tu luyện kinh người, đạt tới tứ phẩm.
Vạn Lưu Phong năm nay hai mươi tám tuổi, tu vi đạt tới Nguyên cực cảnh đại thành đỉnh phong. Kiếm ý vượt qua chín thành, lĩnh ngộ hai loại áo nghĩa. Phong chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa, đều vượt qua chín thành. Đã từng một mình một kiếm giết ba Kiếm giả Nguyên cực cảnh viên mãn, thanh danh đại chấn.
Bởi vì tuổi trẻ, thực lực lại cao thâm, lại mặc bạch y, cho nên được người ta gọi là Bạch Y ngọc kiếm.
Xuất thân hơn người, lại thêm thực lực siêu cường, khiến cho Vạn Lưu Phong đi tới đâu cũng là tiêu điểm.
Khóe miệng hắn nở nụ cười, phong độ nhẹ nhàng từ từ đi tới. Ánh mắt chậm rãi xẹt qua mặt mọi người.
Sở Mộ chỉ liếc mắt nhìn qua, lập tức không có hứng thú. Vạn Lưu Phong này đúng là thiên tài, nhưng mà thì sao chứ? Thiên tài rất nhiều, không biết Sở Mộ đã thấy bao nhiêu, cho nên hắn không để ý một chút nào.
Cho nên Sở Mộ thu hồi ánh mắt, nhanh chóng rời đi. Cách làm của hắn khiến cho đám người Vạn Lưu Phong chú ý tới hắn. Bất quá cũng không có để ý, nếu không khó tránh khỏi xung đột.
Vạn Lưu Phong sau khi đi vào Thiên Hoang biệt việt, không bao lâu sau lại có không ít thiên tài chạy tới, đi vào trong biệt viện.
...
Diện tích của Thiên Hoang biệt viện khá lớn, kiến trúc cũng không ít. Bởi vậy phòng ốc rất nhiều. Sở Mộ tùy tiện chọn một căn phòng không có người ở.
Một tháng ngày chạy đi, trên cơ bản đều ngồi trên lưng Kim Giác sư hổ thú. Tốc độ nhanh, hơn nữa lại ổn định. Hắn dùng thời gian đó tu luyện, cũng trùng kích Phong thần huyết chú phong ấn kiếm ý.
Hôm nay kiếm khí rèn luyện tới cực hạn. Kế tiếp là đột phá.
Ngồi xếp bằng trên giường, bắt đầu vận chuyển Đại hoang kiếm khí. Vận chuyển một đại chu thiên, không bao lâu sau đã đột phá xiềng xích, tu vi cũng từ Hóa Khí cảnh đại thành đỉnh phong vọt lên tới Hóa Khí cảnh viên mãn.
Cực hạn của Đại Hoang kiếm khí là tu luyện tới Hóa Khí cảnh viên mãn. Mà yêu cầu thấp nhất của Thiên Hoang kiếm điển là Khí Hải cảnh. Sở Mộ trước tiên phải đột phá lên Khí Hải cảnh thì mới có thể tu luyện Thiên Hoang kiếm điển.
Hắn định dùng một ít thời gian, nghiên cứu Đại Hoang kiếm điển một ít, nhìn xem có thể cải tiến thêm một chút hay không.
Lúc này đã là ngày thứ mười Sở Mộ đi vào Thiên Hoang biệt viện. Phần lớn thời gian hắn đều ở trong phòng, rèn luyện Đại Hoang kiếm khí. Dùng ý niệm tinh thần trùng kích Phong Thần huyết chú bên ngoài kiếm ý. Lại nghiên cứu Thiên Hoang kiếm điển, để lần nữa cải tiến Đại Hoang kiếm khí quyết.
Hiện tại, Sở Mộ muốn tu luyện tới Khí Hải cảnh thì có hai phương pháp, đầu tiên là chuyển tu Đại Hoang kiếm quyết thành kiếm khí quyết Hoang hệ cao thâm hơn. Nhưng mà nhiều lần chuyển tu Kiếm khí quyết có một tai hại. Đó là làm cho trình độ tinh thuần của kiếm khí hạ thấp. Nhất định phải dùng nhiều thời gian đi rèn luyện hơn mới có thể đền bù được.
Phương pháp thứ hai là cải tiến Đại Hoang kiếm khí quyết, khiến cho nó có thể tu luyện tới Khí Hải cảnh, có thể bảo trì kiếm khí tinh thuần, trước sau như một.
Giữa cả hai, Sở Mộ lựa chọn phương pháp thứ hai, chỉ là có chút khó khăn.
Phần lớn thời gian dùng để tu luyện. Ngẫu nhiên Sở Mộ cũng đi ra ngoài một chút, đi dạo một vòng quanh Vạn Hoang đại thành. Hắn cũng đi tới Luyện Đan sư liên minh, đem một phần bút ký luyện đan, sau đó đóng dấu niêm phong lại, sai người giao cho Trần Kỳ Cốc, hoàn lại ân huệ của đối phương.
Luật phát Vạn Hoang đại thành hoàn thiện, mỗi ngày đều có Vạn Hoang kiếm vệ tuần tra, cho nên cũng không có gặp phải khiêu khích, xung đột gì.
Bên Thiên Hoang biệt viện này mỗi ngày đều có rất nhiều trận chiến.
- Huynh đệ, có muốn đi lên chơi đùa một chút hay không?
Sở Mộ vừa mới trở lại Thiên Hoang biệt viện. Lúc hắn đi ngang qua một tòa đấu kiếm đài, người trên đấu kiếm đài lập tức hô với hắn.
- Không.
Sở Mộ lắc đầu, đây còn không phải là lần đầu tiên. Hơn nữa người khiêu chiến hắn đều là một người. Là thanh niên Kiếm giả giống như dã thú ngồi trên lưng Thiết Giáp man tượng kia.
Tên này gọi là Bùi Vô Thủ, một cái tên rất là kỳ quái. Hắn là một cuồng nhân chiến đấu. Nghe nói hắn ta một đường chiến đấu mà đi tới đây. Nhìn thấy người có thực lực lập tức ra tay. Đến Thiên Hoang biệt viện, còn chưa chọn phòng đã trực tiếp nhảy lên trên đấu kiếm đài. Đánh bại hai người đang đánh nhau trên đấu kiếm đài.
Kế tiếp. phần lớn thời gian của hắn đều ở trên đấu kiếm đài, phát ra lời khiêu chiến với người khác.
Mười ngày qua, Bùi Vô Thủ này đã sớm tạo ra thanh danh, được vinh dự tôn là một trong tứ tuyệt của Thiên Hoang biệt viện trong Vạn Hoang đại thành.
Cái gọi là tứ tuyệt đó là... Nhất tuyệt trong đó là Bùi Vô Thủ, tam tuyệt khác thì là Vạn Lưu Phong, Quý Vũ Trữ và Long Tâm Nguyệt.
Bùi Vô Thủ này có lai lịch thế nào không ai biết rõ, dường như không có xuất thân gì lớn. Vạn Lưu Phong thì là tam thiếu gia của Vạn Thị gia tộc trong Vạn Hoang đại thành. Quý Vũ Trữ là người Quý Thị gia tộc của Vạn Hoang đại thành. Đồn rằng là do một lần gia chủ mất lý trí, say rượu mà tạo thành. Nhưng bởi vì thiên phú của hắn kiệt xuất cho nên được coi trọng. Mà Long Tâm Nguyệt thì là tam tiểu thư của Long thị gia tộc trong Vạn Hoang đại thành.
← Ch. 0768 | Ch. 0770 → |