Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0781

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0781: Dọa lùi một đám đệ tử cũ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Sau khi hiểu rõ điểm này, bọn hắn đã thông suốt hơn rất nhiều. Ánh mắt nhìn Sở Mộ không tự chủ được mà mang theo một tia ngạo nghễ.

Sở Mộ hiểu rõ suy nghĩ trong lòng đám người này. Nhưng mà tất cả chỉ là râu ria. Chẳng lẽ hắn còn phải nói cho người khác biết. Kỳ thực Phong Thần Huyết Chú trong người hắn chỉ là không trọn vẹn. Trải qua hắn không ngừng cố gắng, Phong Thần Huyết Chú trên kiếm ý trong vòng một năm là có thể hoàn toàn phá giải sao?

Không nhất thiết phải làm như vậy, cười nhạt cũng được, khinh thường cũng tốt. Tất cả mọi thứ cuối cùng sẽ biến mất. Thứ còn lại chỉ là kính ngưỡng giống như núi cao, từ dưới nhìn lên. Có một ít người coi như là lúc đang chán nản, thì khi quật khơi cũng là tồn tại mà người khác không thể nào với tới được.

Sở Mộ trở thành đệ tử ngoại cung Thiên Hoang địa cung đã được ba tháng.

Chỗ của Thiên Hoang địa cung tự thành thế giới. Hoặc là nói, nơi này kỳ thực là một hư cảnh, hư cảnh cực lớn. Cũng gọi là Thiên Hoang cảnh.

Thiên Hoang cảnh rất lớn, trừ Thiên Hoang thần sơn cao nhất ra, chân núi thần sơn có không ít thành trì, thôn trang. Ngoài ra còn có một ít núi cao, có rừng cây, có dòng sông, có dầm lầy, có sơn cốc, đủ loại địa hình đều có.

Đệ tử Thiên Hoang địa cung cũng không phải luôn ở trong Thiên Hoang thần sơn. Có đôi khi bọn hắn sẽ rời khỏi Thiên Hoang địa cung, đến nơi khác trong Thiên Hoang cảnh lịch lãm rèn luyện, hoàn thành nhiệm vụ...

Lúc này ở ngoài một sơn cốc cách THiên Hoang thần sơn cùng mấy ngàn dặm có sáu đạo thân ảnh xuất hiện.

Khí nóng từ trong núi lửa không ngừng tràn ra, trong không khí tràn ngập sương mù màu trắng. Nhiệt độ so với nơi khác rất cao, lúc hít thở cũng có thể cảm nhận được không khí nóng rực thông qua lỗ mũi tiến vào trong cơ thẻ.

- Địa Tâm Hoang hỏa khí ở bên trong.

Một trong sáu người kia nói.

- Đi.

Bùi Vô Thủ nói, sáu người lần nữa khởi hành, đi về phía Hỏa sơn cốc.

Sở Mộ cũng nằm trong sáu người này.

Chỉ là đội ngũ này là do Bùi Vô Thủ tổ chức, toàn bộ đều là đệ tử mới, hắn còn đặc biệt đi mời Sở Mộ gia nhập.

Mặc dù nói kiếm ý và áo nghĩa của Sở Mộ đều bị phong ấn, phong ấn không có cách nào vận dụng. Thực lực hạ thấp một mảng lớn. Nhưng mà Sở Mộ ở trạng thái này vẫn có được sức chiến đấu đáng sợ. Tất cả đệ tử mới không có một ai có thể tranh phong với Sở Mộ. Cho dù đại bộ phận đệ tửu cũ cũng không có cách nào là đối thủ của Sở Mộ.

Trừ Sở Mộ ra, những đệ tử mới khác. Đại bộ phận, căn bản không được đệ tử cũ tán thành, cho nên những đệ tử mới muốn ra ngoài lịch lãm rèn luyện. Tạo thành từng tổ đội riêng. Đệ tử cũ cũng không thèm nghía tới bọn hắn, trừ phi là đệ tử cũ trả một cái giá lớn đi nịnh nọt bọn hắn thì khác.

Bùi Vô Thủ này không có khả năng đi nịnh nọt đệ tử cũ. Cho nên hắn đã liên hợp mấy đệ tử mới thực lực tương đối mạnh, lại mời Sở Mộ. Tạo thành một đội ngũ tạm thời.

Vốn Sở Mộ không có ý định tham dự, đối với hắn mà nói. Tác dụng khi ra ngoài lịch lãm rèn luyện không lớn, còn không bằng lợi dụng đủ thời gian, tu luyện cho tốt. Tranh thủ thời gian mau chóng tăng tu vi lên. Mau chóng phá giải Phong Thần Huyết Chú trên kiếm ý.

Nhưng mà Bùi Vô Thủ lại nói, lần lịch lãm rèn luyện này là đi thu hoạch một loại bảo vật đối với tu luyện rất có trợ giúp.

Địa Tâm Hoang Hỏa khí.

Nghe nói, Địa Tâm Hoang Hỏa khí này là một loại khí tức do Địa Tâm Hoang viêm, một trong những hỏa diễm dị chủng cường đại phát ra. Nhiệt độ nóng bỏng, có hiệu quả chiết xuất, tinh lọc.

Nói cách khác, Địa Tâm Hoang Hỏa khí có thể dùng để phụ trợ luyện đan, đúc kiếm. Cũng có thể dùng phụ trợ tu luyện. Nó không trực tiếp gia tăng tu vi. Đương nhiên cũng không trực tiếp làm giảm đi tu vi. Mà nó còn chiết xuất đưuọc kiếm khí, kiếm nguyên, khiến cho hai thứ này trở nên càng thêm tinh thuần.

Tu vi của Sở Mộ hiện tại là Khí Hải cảnh nhập môn, tu luyện Thiên Hoang kiếm khí đã được một đoạn thời gian ngắn. Hắn đặc biệt hạ thấp tốc độ tăng tiến tu vi. Trọng điểm đặt ở việc chiết xuất Thiên Hoang kiếm khí. Nhất định phải chiết xuất tới cực hạn, như vậy mới có thể tiếp tục đột phá.

Nếu như có Địa Tâm Hoang Hỏa khí, như vậy có thể trợ giúp chiết xuất kiếm khí, như vậy có thể rút ngắn thời gian rất nhiều.

Mà Địa Tâm Hoang Hỏa khí chỉ có Địa Tâm Hoang hỏa cốc này mới có.

Cũng có thể nói, Địa Tâm Hoang Hỏa cốc là nơi các đệ tử Thiên Hoang địa cung thường tới lịch lãm.

Bất quá Địa Tâm Hoang Hỏa khí chỉ có hiệu quả với kiếm nguyên dưới Thần Ngưng cảnh. Cho nên đệ tử nội cung trên cơ bản sẽ không xuất hiện ở chỗ này.

Bên ngoài Địa Tâm Hoang hỏa cốc, mặt đất là màu đen, có vô số hạt cát, giống như bị đốt khô, tản mát ra nhiệt độ cao. Còn có từng vết nứt rất nhỏ phân bố. Xem như là một mảnh mặt đất khô hạn.

Vừa tiến vào Địa Tâm Hoang hỏa cốc, mùi lưu huỳnh nồng đậm đã bay thẳng vào trong mũi, rất là gây mũi. Khiến cho nước mắt mọi người thiếu chút nữa chảy ra. Mặt đất dưới chân hoàn toàn là màu đen, từng vết nứt to bằng ngón tay phân bố, giăng khắp nơi. Bên trong vết nứt kia có thể chứng kiến tầng nham thạch nóng bỏng màu đỏ, nhiệt độ cao từ bên dưới phát tán ra.

Mỗi người ở đây thực lực không tầm thường. Nhưng mà dưới hoàn cảnh này cũng cảm giác được một tai khô nóng. Theo thời gian trôi qua, dần dần tăng lên.

Liếc mắt nhìn lại, bốn phía một mảnh đỏ ửng, nóng rực, khiến cho ngay cả hai mắt cũng có chút đau đớn.

Diện tích của Địa Tâm Hoang hỏa cốc rất lớn.

Mà Địa Tâm Hoang hỏa khí thì xem như thứ tương đối trân quý, không có dễ dàng đạt được như vậy.

Sáu người tiếp tục tiến lên, ước chừng tiến lên được một trăm dặm, nhiệt độ trong không khí tăng lên gấp đôi, khiến cho toàn thân mọi người cảm thấy nóng rực từ trong ra ngoài. Phảng phất như máu tươi cũng sắp sôi trào.

Bọn hắn không có điểm cống hiến, bằng không có thể đổi Băng lực đan. Sau khi phục dụng trên phương diện nhất định có thể chống cự nhiệt độ cao trong Địa Tâm Hoang hỏa cốc này, như vậy mới có thể tiến vào sâu hơn.

- Chúng ta tìm kiếm ở nơi này vậy.

Bùi Vô Thủ nói, nhìn về con sông nham thạch rộng vài chục thước trước mặt. Từng đám bọt khí nổ tung, mùi lưu huỳnh gay mũi, nồng đậm lan tràn ra.

Đứng ở bên cạnh dòng sông nham thạch, có cảm giác như là đồ nướng trên lửa vậy, rất nhanh đã quen.

Địa Tâm Hoang hỏa khí đương nhiên phải đi sâu vào trong Địa Tâm Hoang hỏa cốc, như vậy khả năng gặp được mới càng lớn. Như hôm nay vậy, xâm nhập vào trăm dặm, chẳng qua chỉ là bên ngoài mà thôi. Muốn gặp được Địa Tâm Hoang hỏa khí cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

*****

Huống chi bên cạnh dòng sông nham thạch rộng vài chục thước này, trừ sáu người Sở Mộ ra, chỉ chốc lát sau lại có một ít người tới.

- Nơi này là địa bàn của chúng ta. Cho các ngươi thời gian ba tức, lập tức rời đi. Bằng không xương của các ngươi rất có thể sẽ chìm trong dòng sông nham thạch này.

Đám người vừa tới có mười người. Trong đó có một người nhìn sáu người Sở Mộ rồi nói, trong thanh âm tràn ngập ý tứ uy hiếp.

Có thể nhìn ra được mười người này là đệ tử cuux.

Chín người khác không nói gì, nhưng mà ánh mắt kia lại nói rõ ràng, bá đạo mà hung ác.

- Ngươi có thể thử xem. Để xem xương trắng của ai chìm trong dòng sông này.

Đám người Bùi Vô Thủ thầm giận, Sở Mộ thì mở miệng, lạnh nhạt nói. Trong thanh âm không có chút sợ hãi nào.

- Khẩu khí thật lớn, ngươi tên là gì?

Trong mười người có người mở miệng nói.

- Sở Mộ..

- Sở Mộ?

Người này vốn giật mình, tiếp đó như bừng tỉnh.

- Chính là đệ tử mới được đồn rằng kiếm ý và áo nghĩa bị phong ấn vĩnh viễn, không có tiền đồ kia hả?

- Hóa ra là ngươi. Nghe nói ngươi có chút thực lực, ngay cả Yến Quyền cũng thua dưới kiếm của ngươi. Bất quá làm người phải biết thân biết phận. Quỳ xuống, dập đầu ba cái xin lỗi chúng ta. Việc này coi như chấm dứt.

- Đợi đã... Ngươi lấy được không ít Chân Hoang đan. yêu cầu ta không nhiều lắm, đưa cho chúng ta hai mươi bình là được rồi. Tính ra mỗi người hai bình, cũng không nhiều lắm.

Mười người, cơ hồ mỗi người một câu châm chọc. Khinh thường, châm chọc, đả kích, cần gì có đó.

- Nói xong chưa?

Sở Mộ lạnh nhạt hỏi.

- Nhìn bộ dáng của ngươi dường như muốn động thủ đúng không? Tới đây, ta đứng đây chờ.

Một trong mười người nhìn về phía Sở Mộ, nói.

Thanh âm vừa dứt, thân thể Sở Mộ khẽ động, phảng phất như một đầu chim yến bay vút tới. Thiên Hoang kiếm rời khỏi vỏ, bắn thắng về phía trước. Dùng tốc độ không gì sánh nổi đâm vào ngực người này.

Đột nhiên bộc phát, tốc độ giống như ánh sáng. Đối phương khẽ giật mình, vội vàng rút kiếm. Chỉ là khi kiếm vừa mới rút được một nửa thì kiếm của Sở Mộ đã đâm vào ngực hắn. Một cỗ lực lượng đáng sợ xuyên qua trái tim hắn, khiến cho trái tim giống như bị xuyên thủng qua. Vô cùng đau đớn. Thân thể dưới lực lượng chấn động trùng kích lùi năm bước. Khóe miệng tràn ra máu tươi.

- Đệ tử mới đáng chết, không ngờ lại dám đánh lén.

- Ngươi dám làm tổn thương ta?

Người bị Sở Mộ dùng một kiếm đánh bị thương nổi giận.

- Đừng quá tự cho mình là đúng như vậy.

Bùi Vô Thủ tiến lên một bước, rút kiếm ra. Bốn người khác cũng nhìn nhau rồi tiến lên một bước theo hắn. Cả đám rút kiếm đứng bên cạnh Sở Mộ, nhìn hằm hằm vào đối phương.

Sáu đấu với mười, chênh lệch quá lớn.

- Xem ra nơi này sẽ có thêm sáu bộ xương trắng rồi.

Một trong mười người cười lạnh nói, trong mắt hiện lên sát cơ.

- Các ngươi có thể thử xem, xem ai sẽ trở thành xương trắng dưới dòng sông này.

Sở Mộ nói, thu hồi Thiên hoang kiếm, lấy ra Bát Diện Thiên Hoang kiếm rồi rút ra. Kiếm quang lạnh lẽo giống như thủy ngân chảy, làm cho lòng người sợ hãi.

Đây là dấu hiệu muốn phân sinh tử.

Vô cùng kiên quyết. Sở Mộ đột nhiên có thái độ như vậy khiến cho mười đệ tử cũ kia có chút chần chờ. Mục đích của bọn hắn khi tới đây là tìm kiếm Địa Tâm Hoang hỏa khí, bởi vì thực lực không đủ cường đại, không dám xâm nhập sâu hơn. Bởi vậy mới định tìm kiếm vận may ở nơi này.

Mặc dù nói kiếm ý và áo nghĩa của Sở Mộ bị phong ấn, không có cách nào vận dụng. Nhưng mà thực lực của tiểu tử này không thể nghi ngờ, có thể đánh bại Yến Quyền. Mà mười người bọn hắn, không có bất kỳ một ai là đối thủ của Yến Quyền.

Một khi động thủ có lẽ có thể giết chết Sở Mộ. Nhưng mà trong bọn hắn cũng tất có người bị giết chết. Người chết rốt cuộc là ai?

Là mình hay là người khác?

Không biết trước được.

Trong lòng hiện lên thoái ý, nhưng mà nếu cứ như vậy mà lùi bước, nhất định sẽ rất mất mặt.

- Thiên Hoang địa cung có quy định, đệ tử đồng môn không được tương tnaf.

Một người ra vẻ chính khí nói.

- Đúng vậy, huống chi chúng ta là đệ tử cũ. Các ngươi dù gì cũng chỉ là đệ tử mới mà thôi. Ra tay với các ngươi là chúng ta mất mặt.

- Từ trước tới nay chúng ta thường quan tâm tới đệ tử mới. lần này tặng nơi này lại cho các ngươi. Hi vọng các ngươi có thể thu hoạch được nhiều Địa Tâm Hoang hỏa khí hơn một chút.

Mỗi người nói một câu, so với trước hoàn toàn bất đồng, khiến cho đám người Sở Mộ không khỏi sợ hãi, thán phục độ vô sỉ của đám người này.

Nói xong, cả đám quay người rời đi.

Sở Mộ nhìn chằm chằm vào bóng lưng của mười người dang rời đi, sau đó hắn thu hồi Bát Diện Thiên Hoang kiếm. Có thể không động thủ là tốt nhất. Nếu không một khi động thủ, hắn có thể sống, cũng có thể chém giết đối thủ. Nhưng mà không có cách nào trong thời gian ngắn làm được. Mà khi đó có lẽ đám người Bùi Vô Thủ đã bị giết chết.

Đệ tử cũ rời khỏi Địa Tâm Hoang Hỏa cốc, đám người Sở Mộ tới gần dòng nham thạch, cẩn thận nhìn chằm chằm vào, chờ đợi Địa Tâm Hoang hỏa khí xuất hiện.

Ở ngoại vi như thế này, xác suất xuất hiện Địa Tâm Hoang hỏa khí khá thấp. bất quá đã chọn nơi này phải chờ đợi nhiều thêm một ít. Có lẽ là cả buổi, có lẽ là một ngày. Có lẽ là hai ngày hoặc ba ngày, cũng không thể tay không mà về.

đám người Bùi Vô Thủ âm thầm cảm khái, thầm cảm thấy may mắn khi tìm Sở Mộ đi cùng. Nếu là bọn họ, chỉ sợ dưới sự xua đuổi của mười đệ tử cũ kia đã phải xám xịt rời đi rồi. Loại chuyện như thế này, trong vòng ba tháng qua bọn hắn nghe không ít, cũng nhìn tháy không ít.

Rất nhanh, một giờ qua đi, không có nhìn thấy bất luật một thứ gì ngoài dòng nham thạch màu đỏ nóng bỏng. Chỉ có bọt khí xuất hiện, phát ra tiếng ọt ọt rồi nổ tung, mùi lưu huỳnh gay mũi nồng đậm truyền ra.

Nhiệt độ bốn phía thay đổi, mọi người cảm thấy nóng rực khó nhịn, miệng lưỡi khô khốc, vội vàng lấy ra nước. Nước lạnh bên trong đã sớm biến thành nước nóng. Nhiệt độ bắt đầu lên cao. Lúc uống tới trong miệng đã biến thành nước ấm.

Dựa theo tình huống trước mắt xem ra, nếu như kiên trì thêm một giờ sẽ có người tới cực hạn. Lại kiên trì thêm hai giờ, Sở Mộ cũng cảm thấy khó chịu.

Nếu như tu vi hắn khôi phục lên tới Nguyên cực cảnh, quả thực có thể kiên trì được thời gian càng dài.

- Đợi thêm một giờ nữa xem. Nếu như không có thì ra ngoài trước. Nghỉ ngơi khôi phục một đoạn thời gian rồi lại đi vào.

Bùi Vô Thủ nói.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)