Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0788

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0788: Địa Tâm Hoang viêm
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Đương nhiên, kiếm khí của Cửu Chuyển cảnh vẫn không có cách nào so sánh với kiếm nguyên. Chỉ có đem tu vi khôi phục tới Nguyên cực cảnh, thực lực của Sở Mộ mới xem như đột nhiên tăng mạnh. Mới có thể tiến sâu thêm vào trong Địa Tâm Hoang Hỏa cốc.

Lần này tốc độ của Sở Mộ nhanh hơn, dùng thời gian ngắn hơn đi vào trong Địa Tâm Hoang Hỏa cốc. Hắn lại kinh ngạc phát hiện ra, người đi tới Địa Tâm Hoang Hỏa cốc so với thường ngày còn nhiều hơn.

Chỉ chốc lát sau, lại có một ít thân ảnh ngự không phi hành tới, tốc độ cực nhanh. hiển nhiên là Kiếm giả cường đại tu vi Thần Ngưng cảnh.

Trong thời gian ngắn ngủi không tới một phút đồng hồ, Sở Mộ vừa mới tiến vào Địa Tâm Hoang Hỏa cốc đã có hơn mười Kiếm giả Thần Ngưng cảnh ngự không phi hành, tiến xuống Địa Tâm Hoang Hỏa cốc.

Phải biết rằng, Địa Tâm Hoang Hỏa cốc tuy rằng thần bí, nhưng mà thường thường chỉ là nơi đệ tử ngoại cung lịch lãm rèn luyện. Đệ tử nội cung cực ít tới đây, bọn hắn thường tới địa phương cao cấp hơn để rèn luyện, lịch lãm.

Lần này, hơn mười Kiếm giả Thần Ngưng cảnh tiến vào trỏng Địa Tâm Hoang Hỏa cốc, chỉ sợ đã có chuyện gì xảy ra. Chẳng lẽ có bảo vật không tầm thường gì đó chuẩn bị xuất hiện.

Trong lòng nóng lên, chỉ là Sở Mộ lại lập tức trở nên bình thường. Hắn tự biết thực lực của mình, hiện tại kiếm ý và áo nghĩa của hắn và sáu khỏa ý niệm chi tinh đều bị phong ấn, không có cách nào vận dụng. Một thân thực lực giảm bớt rất nhiều lần, ngay cả Kiếm giả Nguyên cực cảnh cũng chưa chắc đã đánh thắng được chứ đừng nói tới tranh phong với Kiếm giả Thần Ngưng cảnh.

Hắn vẫn nên thành thành thật thật đi trong vị trí sâu bốn trăm dặm kia, tìm kiếm Địa Tâm Hoang Hỏa Khí.

Tuy rằng như vậy, trong lòng Sở Mộ vẫn còn có chút hiếu kỳ. Ngũ giác của hắn vượt qua thường nhân, thính lực kinh người, bởi vậy trong lúc mơ hồ hắn cũng nghe thấy mấy Kiếm giả Thần Ngưng cảnh vừa ngự không phi hành vừa nói cuyện.

- Địa... Tâm... Hoang... Viêm....

- Hóa ra là Địa Tâm Hoang viêm xuất thê. s

Sở Mộ lập tức giật mình.

Địa Tâm Hoang viêm, hắn chưa bao giờ thấy qua. Đồng thời hắn còn biết, Địa Tâm Hoang Hỏa Khí chính là từng sợi khí tức mà Địa Tâm Hoang viêm phát ra.

Đối với Địa Tâm Hoang viêm mà nói, Địa Tâm Hoang Hỏa Khí không có chút thu hút nào, muốn có bao nhiêu thì có bấy nhiêu. Chỉ là như thế giá trị của Địa Tâm Hoang Hỏa Khí cũng không nhỏ.

Nếu thực sự là Địa Tâm Hoang viêm thì sao?

Giá trị kia chỉ sợ so với Địa Tâm Hoang Hỏa Khí còn lớn hơn vô số lần. Có được Địa Tâm Hoang viêm chẳng khác nào có được Địa Tâm Hoang Hỏa Khí vô cùng vô tận.

Trong lúc nhất thời, Sở Mộ cũng động tâm.

Giá trị của Địa Tâm Hoang viêm không thể nào đo lường được. Nếu như hắn có được Địa Tâm Hoang viêm mà nói, không chỉ có trên phương diện luyện đan, chú kiếm có thể đột nhiên tăng mạnh. Mà thâm chí đối với việc rèn luyện kiếm khí hiện tại, thậm chí là kiếm nguyên sau này cũng phát huy ra tác dụng cực lớn. Thậm chí về sau còn có thể mượn Địa Tâm hoang viên rèn luyện thân thể.

Nói ngắn gọn, đó là kỳ bảo.

Nhưng mà trong nháy mắt tâm tư nóng bỏng của hắn lại lạnh xuống, không phải là không muốn, mà là không thể. Hiện tại hắn không có vốn liếng tranh phong với Kiếm giả Thần Ngưng cảnh.

Huống chi nhiệt độ của Địa Tâm hoang viêm cao tới đáng sợ. Kiếm giả Thần Ngưng cảnh muốn thu phục, chiếm lấy nó cũng phải chuẩn bị vẹn toàn. Không cẩn thận, chẳng những không có chiếm được, mà còn có thể khiến cho mạng của bản thân mình chôn theo.

Sở Mộ chỉ có thể mang theo một tia tiếc hận, bỏ qua ý niệm mê người kia. Thành thành thật thật đi vào sâu trong bốn trăm dặm. Phục dụng một hạt Băng Linh đan phẩm chất Vô hạ, sau đó chờ đợi Địa Tâm Hoang Hỏa Khí xuất hiện.

Hiệu quả của Băng Linh đan phẩm chất Vô hạ quả nhiên kinh người. Sở Mộ chỉ cảm thấy trong người không ngừng truyền ra từng đợt cảm giác mát lạnh, tập kích toàn thân. Xua tan toàn bộ cảm giác khô nóng trong người, khiến cho hắn có trạng thái vô cùng tốt, như ở bên ngoài.

Nhưng mà không biết vì nguyên nhân gì, mười thời thần trôi qua, thậm chí ngay cả một đạo Địa Tâm Hoang Hỏa Khí hắn cũng không có gặp, không chỉ hắn không nhìn thấy. Những đội ngũ chờ bên cái hồ nham thạch kia cũng không có thu hoạch được gì.

Chuyện này không hợp với thói thường. Nơi này đã đi sâu vào Địa Tâm Hoang Hỏa cốc bốn trăm dặm. Cái hồ dung nham nóng bỏng, lại to lớn như vậy ít nhất mỗi phút đồng hồ sẽ xuất hiện một hoặc hai đạo Địa Tâm Hoang Hỏa Khí, không có lý nào đã qua một giờ còn không thu hoạch được gì.

- Rốt cuộc có chuyện gì?

- Chẳng lẽ đều bị đám đệ tử nội cung kia lấy đi?

- Không có đạo lý, Địa Tâm Hoang Hỏa Khí đối với bọn hắn không dùng được, không tới mức một đạo cũng không lưu nha.

Các loại tiếng nghị luận vang lên, đối với tất cả mọi chuyện xảy ra trước mắt vô cùng khó hiểu.

Sở Mộ cũng biết, loại hiện tượng này tất nhiêu có liên quan tới đám Kiếm giả Thần Ngưng cảnh kia. Không, phải nói là có liên quan tới Địa Tâm hoang viêm.

Dược hiệu của Băng Linh đan bắt đầu yếu dần, cảm giác khô nóng lần nữa xuất hiện trong cơ thể. Sở Mộ thấy vậy, lập tức lấy ra một hạt Băng Linh đan ăn vào, khí tức lạnh buốt lần nữa lan tràn toàn thân, đem khí tức khô nóng vừa mới tiến vào trong người đã bị đánh tan.

Về phần những người khác, đã có mấy đội ngũ quay người rời đi. Người ở lại chờ đợi cũng không còn nhiều.

Nhoáng một cái lại nửa thời thần trôi qua, vẫn không thu hoạch được gì, không có phát hiện ra bất luận một đạo Địa Tâm Hoang Hỏa Khí nào.

- Lại chờ nửa canh giờ, nếu như không có ta sẽ rời đi.

Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng.

Lại nửa thời thần trôi qua, quả nhiên không có xuất hiện bất luận một đạo Địa Tâm Hoang Hỏa Khí nào. Sở Mộ hơi chút suy nghĩ một phen, lại một lần nữa lấy ra một hạt Băng Linh đan ăn vào. Thi triển thân pháp, lại đi vào sâu hơn trong Địa Tâm Hoang Hỏa cốc.

Băng Linh đan phẩm chất Vô hạ, có thể để cho Sở Mộ xâm nhập vào sâu tới bảy trăm dặm. Hơn nữa tu vi đạt tới Cửu Chuyển cảnh tứ chuyển, năng lực kháng nhiệt có tăng lên, đây cũng là chỗ dựa của Sở Mộ.

Địa Tâm Hoang Hỏa cốc này rốt cuộc có bao nhiêu, Sở Mộ không rõ ràng cho lắm, hắn không ngừng vào sâu, nhiệt độ càng lúc càng cao, bốn phía một mảnh đỏ rực. Bất tri bất giác, Sở Mộ đã tiến vào chỗ sâu chừng năm trăm dặm, hắn bắt đầu cảm thấy có chút ấm áp.

Lúc đạt tới sáu trăm dặm, cảm khác khô nóng tràn ngập toàn thân. Khí tức lạnh buốt của Băng Linh đan trong lúc nhất thời đối kháng. Không phân cao thấp, khiến cho Sở Mộ có cảm giác không dễ chịu. Nhưng mà còn chưa tới cực hạn.

*****

Không do dự, tiếp tục xâm nhập, dần dần, Sở Mộ chợt nghe thấy một ít thanh âm. Cảm nhận được từng đạo khi tức mạnh mẽ, lăng lệ từ phía xa truyền tới, dường như có người đang chiến đấu ở đó.

Tiếp tục xâm nhập, ước chừng, khi Sở Mộ tiến vào độ sâu chừng bảy trăm dặm, Sở Mộ dừng bước. Phía trước hắn có thể lờ mờ chứng kiến từng đjao thân ảnh, đang không ngừng nhảy lên, kiếm quang tàn sát bừa bãi tám phương. Từng đạo kiếm quang đáng sợ xé rách không trung.

Một tiếng oanh vang lên, bên trong cái áo nham thạch nóng bỏng dưới mặt đất có một đạo hỏa diễm màu vàng to bằng cái đùi như núi lửa bộc phát. Phảng phất như một đạo kiếm chiêu tinh diệu tuyệt luân, nhanh chóng bắn về phía một Kiếm giả Thần Ngưng cảnh trong đó.

Kiếm giả Thần Ngưng cảnh kia không kịp tránh né, trực tiếp bị đánh trúng, toàn thân bốc lửa, bị hỏa diễm màu vàng hừng hực thiêu đốt. Chỉ trong ba tức đã thiêu đốt Kiếm giả Thần ngưng cảnh kia làm tro tàn. Thân thể hắn hóa thành bột phấn màu đen rơi xuống phía dưới, biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.

Sở Mộ nheo mắt, trực giác nói cho hắn biết, đạo hỏa diễm màu vàng kia có khả năng là do Địa Tâm Hoang viêm phát ra, uy lực khủng bố tuyệt luân như vậy, miểu sát Kiếm giả Thần Ngưng cảnh.

Kiếm giả Thần Ngưng cảnh khác cũng bị hù, liên tiếp lùi lại, kéo giãn khoảng cách, đồng thời phóng ra kiếm mang uy lực mạnh mẽ phản kích.

Từng đạo hỏa diễm màu vàng từ trong ao nham thạch nóng bỏng bắn ra, phảng phất như từng đạo lợi kiếm, diễn dịch ra từng chiêu kiếm thuật tinh diệu.

Chiến đấu kéo dài rất lâu, thi thoảng lại có Kiếm giả Thần Ngưng cảnh bị đạo hỏa diễm màu vàng kia đánh trúng, hóa thành tro tàn. Mà Sở Mộ cũng phát hiện ra, theo thời gian trôi qua, hỏa diễm màu vàng phụt lên quy mô giảm bớt, màu sắc cũng nhạt đi. Dường như tiêu hao không ít lực lượng, ngay cả uy lực phát ra cũng ngày càng yếu.

Cho dù như vậy uy lực kia cũng có thể miểu sát Kiếm giả Thần Ngưng cảnh.

Hơn mười Kiếm giả Thần Ngưng cảnh cũng không phải là một thể, mục tiêu của bọn hắn là cướp đoạt Địa Tâm hoang viêm kia. Hiện tại coi như là hợp tác cũng không có khả năng chân thành hợp tác, đánh bại Địa Tâm Hoang viêm.

Sau nửa canh giờ, hơn mười Kiếm giả Thần Ngưng cảnh bị hỏa diễm màu vàng của Địa Tâm Hoang viêm hóa thành tro tàn.

Một lượng khí nóng xâm nhập vào trong cơ thể, khiến cho Sở Mộ cảm thấy miệng lưỡi đắng khô, máu trong cơ thể phảng phất như muốn sôi trào, dưỡng khí trong cơ thể thì không ngừng bị bốc hơi, vô cùng khó chịu.

Dược hiệu cửa Băng Linh đan tuy rằng tốt, nhưng mà tu vi của Sở Mộ chưa đủ. Sức chống cự cũng không đủ, nửa canh giờ khiến cho toàn thân hắn có cảm giác trong ngoài như bị nướng chín.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, bảo vệ không được hắn sẽ bị nướng chín thực sự. Sở Mộ bất đắc dĩ nhìn chiến đấu phía xa, chỉ có thể nhanh chóng lui về phía sau, có chút không nỡ rời đi.

- Không biết kết quả cuối cùng sẽ như thế nào.

Thầm suy nghĩ. Sở Mộ có cảm giác không thể chờ đợi được. Hắn có xúc động muốn nhanh chóng tăng thực lực mình lên. Nhưng mà tiếng triển trước mắt đã rất nhanh, muốn nhanh hơn cơ hồ là chuyện không có khả năng. Trừ phi không để ý tới căn cơ cưỡng ép tăng tu vi. Nhưng mà đó lại không phải là điều hắn muốn.

Rời khỏi Địa Tâm hoang cốc, Sở Mộ không có trở lại Thiên Hoang địa cung mà tới một tòa thành trì gần đó. Hắn định mai lại tiến vào trong Địa Tâm Hoang Hỏa cốc xem tình huống thế nào. Có lẽ khi đó chiến đấu giữa những Kiếm giả Thần ngưng cảnh và Địa Tâm Hoang viêm đã có kết quả.

Ba ngày liên tiếp, mỗi ngày Sở Mộ đều tiến vào trong Địa Tâm Hoang Hỏa cốc một giờ, tiêu hao một hạt Băng Linh đan phẩm chất Vô hạ, không có tìm được bất luận Địa Tâm Hoang Hỏa khí nào, ngược lại còn tìm được một đóa Địa Hỏa hoang liên.

Địa Hoả hoang liên là một trong những dược liệu chủ yếu luyện chế đan dược Nhân cấp, tương đối ít. Tương đối đắt đỏ, mang về ngoại cung, có lẽ có thể đổi được không ít điểm cống hiến, xem như thu hoạch không tệ.

Về phần Địa Tâm Hoang viêm, hơn chục Kiếm giả Thần Ngưng cảnh trước kia chết, trọng thương hơn phân nửa mà cũng không làm gì được Địa Tâm Hoang viêm. Ngày hôm sau lại có một đệ tử Chân cung đi vào trong Địa Tâm Hoang Hỏa cốc, ra tay với Địa Tâm Hoang viêm.

Đệ tử Chân cung chính là cường giả kiếm đạo cấp Kiếm Vương, thực lực khủng bố tuyệt luân. Vừa ra tay thiên địa đã biến sắc. Mà Địa Tâm Hoang viêm thì chiếm cứ ưu thế địa lợi, ẩn nấp trong hồ nham thạch nóng bỏng, vừa có thể công lại vừa có thể thủ.

Cuối cùng đệ tử Chân cung kia đánh Địa Tâm Hoang viêm trọng thương, bản thân không tổn hao gì. Địa Tâm Hoang viêm bị trọng thương, sau đó lập tức xâm nhập vào sâu trong cái ao nham thạch nóng bỏng kia rồi biến mất. Đệ tử Chân cung đợi một ngày, không thấy có động tĩnh gì cũng đành buông tha.

Địa Tâm Hoang Viêm bị thương dường như không có tiếp tục phun ra nuốt vào Địa Tâm Hoang Hỏa khí, làm cho trong khoảng thời gian gần đây, người tiến vào trong Địa Tâm Hoang Hỏa cốc giảm không ít, khiến cho Địa Tâm Hoang Hỏa cốc rốt cuộc cũng có khoảng thời gian trống trải, yên bình hơn chút.

Thời gian mấy ngày này, Sở Mộ không có trở về Thiên Hoang thần sơn, mà vẫn tạm thời ở trong một tòa thành trì gần Địa Tâm Hoang Hỏa cốc nhất.

Mỗi ngày trừ một giờ tiến vào trong Địa Tâm Hoang Hỏa cốc ra, những thời gian khác trên cơ bản hắn đều ở trong tòa thành trì kia. Ngoài tu luyện ra cũng đi dạo trên đường phố trong thành trì hít thở một chút.

- Công pháp tổ truyền, thần công Băng hệ, là công pháp tốt nhất để xuống Địa Tâm Hoang Hỏa cốc.

Lúc đi ngang qua, Sở Mộ chứng kiến một tấm bảng hiệu trên một cửa hàng, bên trên có viết mấy chữ như vậy.

Quả thực, công pháp băng hệ một khi vận chuyển có thể giảm bớt nhiệt độ chung quanh xuống. Nếu như phối hợp với đan dược băng hệ, tiến xuống Địa Tâm Hoang Hỏa cốc, hiệu quả hết sức rõ ràng.

Nhưng mà vấn đề là mỗi một Kiếm giả chỉ có thể tu luyện một loại công pháp, nếu không sẽ tạo thành công pháp xung đột, làm cho kinh mạch tổn hại. Để lâu hiệu quả vô cùng nghiêm trọng.

Sở Mộ đã tu luyện Thiên Hoang kiếm điển, không có khả năng lại chuyển tu công pháp khác.

- Đi tới nhìn một chút đi, đây chính là thần công Băng hệ tổ truyền nhà ta, có thể đồng tu với công pháp khác.

Chủ quầy kia là một trung niên, thấy có người đi qua hắn lập tức hô lớn.

Sở Mộ vừa mới đi qua lập tức dừng bước, lại lùi về phía sau hai bước, dừng lại trước quầy hàng rồi hỏi.

- Vì sao công pháp của ngươi có thể đồng tu với công pháp khác?

Sở Mộ hỏi.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)