Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0803

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0803: Một kiếm kinh diễm, không gì sánh nổi
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Chiến một trận với Cao Vọng, tuy rằng thua, nhưng mà thu hoạch của Sở Mộ không nhỏ. ít nhất trên phương diện nắm giữ và lý giải Thiên Hoang kiếm thuật so với trước đó còn sâu hơn một bước.

Trận đấu tiếp tục, Đồ Kinh Hồng biểu hiện ra thực lực không tầm thường. Kiếm như kinh hồng, nhanh tới mức tậ ncunfg, đánh bại đối thủ. Mà Lạc Thu Thủy kia chiến đấu vẫn như trước, mười kiếm, không nhiều không ít. Dùng mười kiếm không nhanh không chậm đánh bại đối thủ, dường như không có chỗ thần kỳ nào.

Nhưng mà người chính thức cao mình mới biết được. Thực lực của Lạc Thu Thủy tuyệt đối so với Đồ Kinh Hồng còn mạnh hơn.

Vòng thứ tư chỉ có hai trăm bảy mươi đệ tử tham dự. Vị trí một trăm bảy mươi bảy của Sở Mộ xem như là ở phần sau. Bị Cao Vọng chủ động khiêu chiến rồi thua trận. Sở Mộ còn có một cơ hội chủ động khiêu chiến người khác. Mà đối tượng khiêu chiến chỉ có thể là một trong một trăm ba mươi lăm người phía trước.

Người xếp trước Sở Mộ đã lựa chọn đối thủ tương đối yếu làm đối thủ, trên cơ bản, những đệ tử cận top một trăm đầu đã bị khiêu chiến gần xong. Sở Mộ chỉ có thể khiêu chiến người trong top một trăm, phạm vi thu nhỏ đi không ít.

Chuyện này đối với Sở Mộ mà nói, là một khảo nghiệm lớn lao. Khảo nghiệm nhãn lực, khảo nghiệm vận khí, khảo nghiệm thực lực.

Tiến vòng thứ tư, đệ tử còn có thể giữ lại vị trí trước trăm, mỗi một người thực lực đều rất cường đại.

- Xem ra lần này Sở Mộ thua rồi.

- Đã thua trong tay Cao Vọng, kế tiếp nếu như lại thua một lần, hắn chỉ có thể dừng bước ở vòng thứ tư này.

- Rất không tồi, các ngươi phải biết rằng hắn là người không có cách nào vận dụng kiếm ý và áo nghĩa. Hơn nữa tu vi chỉ là Nguyên cực cảnh nhập môn. Dưới tình huống như vậy có thể đánh bại từng đối thủ, tiến vào vòng thứ tư đã siêu việt người khác quá nhiều.

- Đúng vậy, nếu như có một tia hi vọng phá giải Phong Thần Huyết Chú, lão phu thực sự động tâm thu hắn làm quan môn đệ tử.

Tất cả mọi người đều không coi trọng Sở Mộ, cho dù Sở Mộ còn chưa chọn đối thủ cũng vậy.

Sở Mộ không nóng nảy, ánh mắt của hắn bắt đầu trừ trên mặt Nam Vô, chậm rãi lướt qua. Có người liếc lại Sở Mộ, có người thì nhắm mắt dưỡng thần. Có người thì khinh thường, hoặc là khiêu khích.

Cao Vọng nhìn qua Sở Mộ cười ngả ngớn, có chsut khiêu khích.

Nếu như Sở Mộ lựa chọn Cao Vọng, cũng không phải là không thể. Chỉ có điều sẽ trực tiếp mất đi cơ hội, bị loại bỏ.

Cuối cùng ánh mắt Sở Mộ rơi vào trên mặt đệ tử dự thi thứ tám mươi.

- Ta lựa chọn số tám mươi.

Sở Mộ lạnh nhạt nói.

Hai mắt tên đứng thứ tám mươi này sáng ngời, đột nhiên đứng dậy. Chân bước tới, đồng thời cười ha hả.

- Ta muốn nói cho ngươi biết, ngươi nhận nhầm người rồi. Nhận thua đi.

Đệ tử đứng thứ tám mươi đi tới Đấu kiếm đài, đối mặt Sở Mộ với, cao giọng nói. Hăng hái vô cùng, không đặt Sở Mộ vào trong mắt.

Đối phương khiêu khích, Sở Mộ không có tức giận, trên thực tế hắn cũng không cần phải tức giận. Dùng thực lực đánh bại đối phương, đó là phản kích tốt nhất.

Kiếm ý và áo nghĩa tên đứng thứ tá mươi này biểu hiên ra ngoài đều đạt tới ngũ chuyển sơ kỳ, lực lượng khống chế cũng đạt tới cực hạn tầng sâu nhập cảnh. Thiên Hoang kiếm thuật tu luyện tới thức thứ chín mươi bảy. Nếu tiến thêm một bước đó chính là cấp độ cực hạn nhập cảnh, uy lực sẽ tăng lên trên phạm vi lớn.

Số tám mươi là một đối thủ manh mẽ, cơ hồ vượt qua cực hạn đối kháng dưới trạng thái bình thường của Sở Mộ.

Nếu như chỉ là tứ chuyển, cho dù là tứ chuyển đỉnh phong. Sở Mộ cũng có nắm chắc đối phó. Ngũ chuyển sơ kỳ so với tứ chuyển đỉnh phong, chênh lệch hết sức rõ ràng.

Nhưng mà Sở Mộ lại lựa chọn đối thủ kiếm ý và áo nghĩa ít nhất đạt tới cấp độ ngũ chuyển. Số tám mươi là đối thủ yếu kém nhất trong đám đối thủ mà hắn phải khiêu chiến.

- Ta sẽ không lưu tình.

Tên đệ tử đứng thứ tám mươi này nói, phong mang lan tràn.

Tay run run. Sưu sưu sưu. Ba đóa kiếm hoa như hoa tươi nở rộ, thể hiện ra kỹ xảo kiếm thuật cao siêu của tên đệ tử đứng thứ tám mươi này.

Ba đóa kiếm hoa còn đang ở trên không trung thì thân thể tên đệ tử đứng thứ tám mươi kia đã khẽ động. Lăng không nhảy dựng lên, giống như đại bàng giương cánh về phía chân trời. Kiếm như cánh, trong lúc vung vẩy bay nhào xuống. Khí tức sắc bén, lạnh lẽo tới cực điểm tập trung vào trên người Sở Mộ.

Một kiếm giống như ưng vồ mồi, nhanh nhẹn, sắc bén tới cực điểm. Phong mang vô hạn, kiếm ý và kim chi áo nghĩa ở trong đó phun ra nuốt vào bất định. Tạo thành một đạo kiếm quang đánh ra. Ngay cả không khí cũng bị nghiền nát.

Một kiếm chí cường, khó có thể ngăn cản. Chỉ cần là khí tức cũng đã cơ hồ khiến cho Sở Mộ hít thở không thông.

Đối mặt với một kiếm này, Sở Mộ có hơn mười loại phương pháp ứng phó. Nhưng mà đều vì thực lực bản thân chưa đủ cho nên khó có thể phát huy ra được.

Không chút do dự, Sở Mộ trực tiếp thi triển Phần huyết biến, tinh huyết hội tụ va chạm, thiêu đốt. Lực lượng khủng bố giống như hồng thủy bộc phát tập kích toàn thân hắn. Một tia hỏa diễm màu đỏ nhàn nhạt từ trong cơ thể dâng lên, chập chờn quanh thân, khiến cho Sở Mộ nhìn qua vô cùng yêu dị.

PHần Huyết biến đại thành thoáng cái khiến cho thực lực của hắn tăng lên gấp đôi. Toàn bộ các mặt tăng lên, giác quan cũng trở nên vô cùng nhạy bén.

Không có lãng phí bất kỳ thời gian nào, kiếm của Sở Mộ rời khỏi vỏ. Một kiếm sắc bén, lạnh lẽo. Một kiếm cường đại nhất, dung hợp hai mươi lăm thức đầu của Thiên Hoang kiếm thuật hóa thành một đạo phong mang tuyệt thế, chém giết thiên địa.

Tất cả chỉ hình thành trong tích tắc, phảng phất như kích phát tiềm năng tính mạng, bộc phát ra. Là một kiếm chí cường của Sở Mộ hiện tại, một kiếm mạnh nhất này chỉ có thể thắng, không thể thua.

Thiên hoang kiếm nguyên lực lượng kiếm thế, Chấn Sơn kính cực hạn, lực lượng Phần Huyết biến đại thành, tinh thần ý niệm trung kích. Tín niệm tất thắng trước nay chưa từng có cũng dung hợp vào. Hai mươi lăm thức đầu của Thiên Hoang kiếm thuật cũng dung nhập vào trong một kiếm này.

Vô cùng kinh diễm, không gì sánh nổi. Không có cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung.

Có một ít người trực tiếp đứng đậy, tất cả mọi người đều bị môt kiếm này của Sở Mộ hấp dẫn. Kiếm quang sáng chói tới mức tận cùng kia xé rách không trung, giống như dùng hết toàn lực, muốn lưu lại dấu vết trong không gian vậy.

Tên đệ tử đứng thứ tám mươi đang từ trên không trung nhào xuống khẽ giật mình. Tiếp đó biến sắc. Một kiếm như thế, sắc bén, lạnh lẽo, bá đạo tuyệt lauan. Khí tức kia trực tiếp dẹp toàn bộ khí tức của hắn, đập vào mặt hắn, cơ hồ khiến cho hắn hít thở không thông.

*****

Kiếm quang màu đỏ sáng chói tới cực điểm xuất hiện trước mắt, nhanh chóng trở nên lớn hơn. Tràn ngập thế giới trước mắt hắn.

Không thể né tránh, đệ tử đứng thứ tám mươi kia chỉ miễn cưỡng biến hóa kiếm thức, đón đỡ.

Trong sát na, song kiếm va chạm, lực lượng khổng lồ trùng kích. Tiếng nổ đáng sợ vang vọng trên không trung. Vô số tia lửa màu đỏ bắn tứ tung, giống như ngàn vạn pháo hoa nổ tung.

Lực lượng trùng kích cường đại vô cùng làm cho cánh tay Sở Mộ chấn động, kiếm thiếu chút nữa rời tay bay ra. May mắn mà hắn ở phương diện hóa giải lực lượng phản chấn vô cùng am hiểu. Vô cùng đơn giản hóa giải lực lượng phản chấn. Hơn nữa còn thuận thế lui về phía sau năm bước. Hai chân hơi uấn lượn, trọng tâm hạ thấp, ánh mắt trở nên lợi hại, giống như đi săn vậy.

Về phần tên đệ tử đứng thứ tám mươi ở dưới lực lượng phản chấn mạnh mẽ đã bay ngược ra. Ở trên không trung mượn lực, thân thể lăn lộn, cố sức nắm chặt kiếm trong tay.

Một Kiếm giả, nếu như ngay cả kiếm trong tay cũng không cầm được là thua.

Lực lượng trùng kishc cường đại, lực lượng toàn thân Sở Mộ lại một lần nữa bộc phát. Oanh một tiếng, phóng lên trên không trung. Giống như một khỏa lưu tinh màu đỏ.

Một kiếm lại một lần nữa đâm ra.

Một kiếm này rõ ràng không bằng một kiếm trước, nhưng mà vẫn cường đại. vẫn kinh diễm.

Giết.

Đệ tử đứng thứ tám, mươi đang mượn lực trên không trung biến sắc. Hắn đang hóa giải lực lượng phản chấn, kiếm quang của Sở Mộ đã tới gần.

Hung hăng cắn răng một cái, đệ tử đứng thứ tám mươi kia cũng định thi triển bí pháp. Chỉ là lúc này tốc độ kiếm quang của Sở Mộ tăng vọt. Trong lúc hắn còn không kịp thi triển đã bị đánh trúng ngực.

Lực lượng mạnh mẽ bộc phát, trực tiếp khiến cho tên đệ tử đứng thứ tám mươi kia bay ngược về phía sau. Miệng phun ra máu tươi, ngực cảm thấy đau đớn khó nhịn. Hít thở một cái cũng đau đớn như bị ngàn vạn con dao cắt vào.

Tên đệ tử đứng thứ tám mươi thua, lúc rơi xuống đất hai tay che ngực, gắt gao nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.

Sở Mộ thu kiếm, giải trừ Phần Huyết biến. Tinh huyết thiêu đốt khiến cho sắc mặt hắn tái nhợt. Nhìn qua có chút mệt mỏi, suy yếu.

Lấy ra Huyết Dương đan rồi ăn vào. Sở Mộ nhanh chóng đi về phía cái ghế số tám mươi rồi ngồi xuống.

- Không ngờ lại dùng loại phương pháp này chiến thắng trận đấu.

- Bí pháp a, cái giá kia chỉ sợ không nhỏ.

- Loại phương pháp này chỉ có thể dùng một lần. Lần thứ hai không có dễ dùng như vậy.

- Bất quá cũng đúng. Bởi vì chỉ như vậy Sở Mộ này mới có cơ hội chiến thắng.

Tên đệ tử đứng thứ tám mươi bị thua như vậy, trong lòng rất không cam lòng. Nhưng mà sự thực rành rành trước mắt, hắn chỉ có thể đi về phía cái ghế số một trăm bảy mươi bảy, lại còn hung hăng nhìn Sở Mộ. Ánh mắt kia giống như muốn ăn tươi nuốt sống Sở Mộ vậy.

Sở Mộ không thèm để ý tới ánh mắt của hắn mà nhắm mắt dưỡng thần. Một mặt khôi phục tinh huyết tiêu hao. Một mặt cẩn thận cảm ngộ trận chiến vừa rồi. Một kiếm chí cường, một kiếm đỉnh phong, một kiếm tất thắng kia khiến cho tinh khí thần của Sở Mộ dường như đạt tới một độ cao mới.

Trận đấu tiếp tục, từng trận từng trận, có thắng cũng có thua.

Rốt cuộc thi đấu vòng thư tư chấm dứt. Sắc trời đã tối. Thi đấu vòng thứ năm bắt đầu từ ngà mai.

Sở Mộ rời khỏi Bán hư cảnh ngoại cung, trở về phòng của mình.

- Sở Mộ, ngươi không hổ là thiên tài ngàn năm khó gặp của Thiên Phong kiếm cung, không có kiếm ý, áo nghĩa mà vẫn có thể xông tới bây giờ.

Lưu Hưng Thành đi tới, trên mặt là nụ cười giả dối.

- Bất quá, đáng tiếc. Không có kiếm ý, áo nghĩa, cuối cùng vẫn không đặt lên được mặt bàn.

Sở Mộ chỉ lạnh nhạt nhìn Lưu Hưng Thành, không có trả lời mà trực tiếp bỏ qua đối phương. Sắc mặt Lưu Hưng Thành cứng lại, nắm chặt tay, rồi chợt buông ra. Quay người, vẻ mặt lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào bóng lưng Sở Mộ cười lạnh một tiếng

Sở Mộ, hiện tại kiếm ý và áo nghĩa của ta đều đạt tới cấp độ ngũ chuyển. Dựa theo tốc độ của ta, cuối cùng ngươi chỉ có thể ngước nhìn lên ta mà thôi.

Cả đêm, trừ việc tốn chút thời gian sửa sang thu hoạch có được sau hai vòng thi đấu ra. Thời gian còn lại hắn đều dùng để trùng kích Phong Thần Huyết Chú. Theo thời gian trôi qua, theo sự cố gắng của Sở Mộ, Phong Thần Huyết Chú ngày càng mỏng manh, mãi tới lúc hừng đông, chỉ còn lại một tầng cuối cùng. Một tầng cực kỳ mỏng manh.

- Đáng tiếc, nếu như còn có chút thời gian.

Mở ra hai mắt, Sở Mộ khẽ thở dài. Thời gian thi đấu sắp tới. Nếu như không tới đúng giờ, coi như là bỏ quyền.

Đứng dậy, rời phòng. Sở Mộ lại lần nữa đi tới bán hư cảnh của Ngoại cung, lúc này bên trong đã kín người.

Thi đấu trăm năm của Ngoại cung đã tới vòng thứ tư. Vòng thứ nhất đào thải nhiều người nhất. Vòng thứ tư đào thải ít người nhất. Chỉ đào thải một trăm. Còn thừa lại một trăm bảy mươi người tiến vào vòng thứ năm.

Bài danh của Sở Mộ trong một trăm bảy mươi người là thứ tám mươi, hắn có tư cách ở nửa đoạn trên lựa chọn đối thủ.

Có Huyết Dương đan khôi phục, di chứng thiêu đốt tinh huyết đã hoàn toàn bị tiêu trừ. Tinh huyết cũng được bổ sung đầy đủ. Tinh khí thần đều đạt tới đỉnh phong.

Vòng thứ năm bắt đầu. Trận thứ nhất vẫn do Nam Vô đưa ra lựa chọn đầu tiên.

- Số một trăm.

Nam Vô cũng không nhìn, thuận miệng nói ra. Đối với thực lực của hắn, hắn cực kỳ có lòng tin.

- Mời.

Đệ tử đứng thứ một trăm nói, rút kiếm ra. Kiếm nguyên lưu động toàn thân, tùy thời có thể bộc phát ra lực lượng cường đại nhất. Đối mặt với Nam VÔ, hắn không dám có chút buông lỏng nào.

Cho dù thua cũng phải thua một cách tận hứng.

Nam Vô nhìn qua vẫn giống như chưa tỉnh ngủ. Cũng không đáp lại lời nói của đối phương. Phần bộ dáng này khiến cho đối phương giận dữ.

- Tiếp kiếm.

Mặc dù tức giận, nhưng mà cũng không có đánh lén. Lúc xuất kiếm vẫn lên tiếng nhắc nhở, tỏ vẻ quang minh chính đại. Đương nhiên bởi vì đây là thi đấu chứ không phải là giết chóc sinh tử chính thức, cho nên có chỗ khác biệt.

Kiếm quang bay đi, khí tức màu xanh tràn ngập, giống như là cỏ cây sinh trưởng, sinh sinh bất tức. Bao phủ toàn bộ Nam Vô, làm hắn trong nháy mắt như đưa thân vào trong một mảnh cỏ dại xanh tốt.

Kiếm ý tứ chuyển đỉnh phong, Mộc Chi áo nghĩa tứ chuyển đỉnh phong dung nhập vào trong một kiếm này. Vận dụng Thiên Hoan kiếm thuật liên miên không dứt.

Nam Vô dường như không phát giác ra được gì. Luôn ở trong trạng thái như buồn ngủ, một kiếm này không có cách nào mang tới được cho hắn uy hiếp.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)