Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0805

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0805: Khởi động hoàn tất
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


- Sở Mộ này đang thử chiêu?

- Thiên phú thật đáng sợ, thiên phú của kẻ này thực sự quá yêu nghiệt. Không lâu trước hắn dùng hết toàn lực cũng chỉ có thể chống lại Kiếm giả kiếm ý và áo nghĩa tứ chuyern. Đánh bại cũng có chút khó khăn. Nhưng mà lúc này lại có thể chiến đấu thành thạo với Kiếm giả tứ chuyern đỉnh phong.

- Kiêm thuật, tạo nghệ kiếm thuật thật đáng sợ.

Đúng vậy, trong mấy ngày ngắn ngủi. Tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ từ tầng thứ tám sơ kỳ tăng lên tới tầng thứ tám trung kỳ. Cách tầng thứ chín càng ngày càng gần. Tiến bộ cực kỳ đáng mừng.

Đem các loại biến hóa của kiếm thuật mà hắn mới nắm giữ gần đây thi triển ra. Đối thủ của Sở Mộ cũng tức giận, toàn lực bộc phát, từng kiếm giống như muốn tất sát Sở Mộ vậy.

Đối thủ mang tới cho Sở Mộ áp lực càng lớn, thậm chí còn có dấu hiệu thi triển bí pháp.

Một khi thi triển bí pháp thì Sở Mộ cũng phải thi triển bí pháp.

Trong nháy mắt Sở Mộ liều mạng đánh một kiếm với đối phương. Dường như không địch lại mà lui về phía sau vài bước. Đối thủ vội vàng đánh ra một kiếm.

Đủ loại biến hóa của kiếm thuật, đủ loại tinh nghĩa của kiếm thuật lưu chuyển trong lòng Sở Mộ. Thuận theo tự nhiên, Sở Mộ né tránh. Thân thể theo kiếm mà xuất động. Xuất hiện ở bên cạnh, không chỉ không tránh đi một kiếm của đối phương, còn đưa ra phản kích hữu hiệu nhất.

Kiếm như tia chớp, phong mang vô tận, giống như xé rách đêm tối.

Lúc kiếm không đánh trúng đối phương, thân thể Sở Mộ lại lần nữa biến ảo, kiếm thức cũng biến ảo theo.

Từng đạo thân ảnh xuất hiện quanh thân đối thủ, từng đạo kiếm quang quấn quanh, từ các góc độ đánh tới.

Đây là kết quả thu hoạch, chỉnh hợp kiếm thuật trong mấy ngày gần đây của Sở Mộ.

Một kiếm cuối cùng, thân thể Sở Mộ cúi xuống, trọng tâm hạ thấp. Hai chân rộng bằng vai, eo vặn vẹo, tạo ra tạo hình rút kiếm.

Ba mươi thức đầu của Thiên Hoang kiếm thuật dung hợp vào là một kiếm, trong tích tắc này xuất hiện.

Đánh bại kiếm ảnh trùng trùng điệp điệp, kiếm của Sở Mộ rời khỏi vỏ.

Đối thủ của hắn phát hiện ra, sau mấy hơi có một đạo kiếm quang khiến cho người ta sợ hãi cực kỳ đánh tới. Hắn không thể né tránh, không có cách nào chống cự.

Hắn chỉ cảm thấy có một cỗ lực lượng đáng sợ bộc phát ở ngực. Cả người như bao tải bị xé rách, bay ngược ra. Miệng phun ra một ngụm máu tươi, không ngờ lại bị thương.

Một kiếm mạnh mẽ như vậy hắn hoàn toàn không phải là đối thủ.

Sở Mộ lại một lần nữa dùng thực lực crua hắn, dùng thiên tư kinh tài tuyệt diễm của hắn đánh bại đối thủ. Thông qua vòng thứ năm, tấn cấp lên vòng thứ sáu. Có người hoan hô, cũng có người khó chịu, vô cùng khó chịu.

Vòng thứ năm cuối cùng cũng kết thúc. Chiến đấu khẩn trương mà kịch liệt, vô cùng sôi nổi cũng kết thúc. Tuyệt đại đa số người thở dài một hơi, nhưng mà tiếp đó vòng thứ sáu cũng sắp bắt đầu.

Nhân số trong vòng thứ năm là một trăm bảy mươi người. Mà nhân số tiến vào vòng thứ sáu chỉ có một trăm người. Đồng nghĩa với việc có bảy mươi người bị loại bỏ.

Có thể tưởng tượng được, các đệ tử tiến vào vòng thứ sáu thực lực tương đối cường đại. Cũng đồng nghĩa với việc, những trận đấu sắp tới sẽ càng thêm kịch liệt, càng thêm đặc sắc.

Quả thực là san bằng lớp này thì lớp khác lại tới.

Sở Mộ ở vị trí thứ tám mươi, lại một lần nữa biến thành ở nửa dưới. Thế cục đối với hắn rất là bất lợi.

Nam Vô lại một lần nữa lựa chọn, là đệ tử đứng thứ chín mươi.

Tới vòng thứ sáu này, trừ Sở Mộ ra, trên cơ bản, đệ tử bài danh từ vị trí thứ tám mươi tới một trăm. Kiếm ý vào áo nghĩa đều đạt tới tứ chuyển đỉnh phong. Mà những đệ tử trên top tám mươi tới một trăm thì kiếm ý, áo nghĩa đạt tới ngũ chuyển. Cũng có cao có thấp.

Về phần top mười đệ tử, kiếm ý và áo nghĩa đều đạt tới cấp độ lục chuyển. Cũng cao có thấp có.

Trong một trăm đệ tử, Sở Mộ là ngời đặc thù nhất, tương đối khiến cho người ta chú ý.

Nam Vô kia lại một lần nữa không cần rút kiếm ra mà vẫn có thể dễ dàng đánh bại dối thủ.

Người thứ hai, thứ ba, thứ tư...

Lại một lần tới người đứng thứ mười là Cao Vọng lựa chọn đối thủ.

Chỉ thấy ánh mắt Cao Vọng đảo qua mọi người, tất cả mọi người muốn biết hắn có gióng như trước kia hay không, làm ra cùng một lựa chọn hay không.

- ta lựa chọn Sở Mộ số tám mươi.

Cao Vọng này dường như không thèm để ý tới mặt mũi, nói thẳng.

- Vô sỉ.

- Quả thực là cặn bã.

- Sở Mộ quá yếu, không chọn ai lại đi chọn hắn.

- Nói láo, người yếu hơn Sở Mộ còn có một ít.

Cao Vọng vừa mới nói ra khỏi miệng, Sở Mộ run lên. Quả nhiên tên Cao Vọng này vì hắn mà tới.

Chỉ là giữa hắn và Cao Vọng dường như không có mâu thuẫn, xung đột gì a. Có lẽ ở trong chuyện này còn có ẩn khuất gì đó.

- Ta nhận thua.

Ngay cả con mắt cũng lười mở ra, Sở Mộ nói thẳng, ngữ khí lạnh nhạt giống như việc này không liên quan tới mình.

Sau khi nói xong Sở Mộ bài trừ hết thảy tạp niệm, tiếp tục trùng kích Phong Thần Huyết Chú trên kiếm ý. Bởi vì nó cũng sắp bị phá vỡ.

Khóe miệng Cao Vọng nhếch lên, nhìn qua giống như Sở Mộ làm như vậy là trong dự đoán của hắn vậy.

- Lại nhận thua.

- Nếu như cứ tiếp tục như vậy. Cao Vọng này vẫn muốn khiêu chiến Sở Mộ mà nói, vậy không phải Sở Mộ sẽ luôn nhận thua hay sao?

- Nhìn bộ dáng của Sở Mộ hiện tại cũng chỉ có nhận thua. Về sau lại lựa chọn một đối thủ tương đối yếu một chút. Dùng hết sức đánh bại đối phương để tiến vào vòng tiếp theo.

- Thế nhưng mà lần này Sở Mộ nguy hiểm rồi. Hắn chỉ có thể lựa chọn top năm mươi đệ tử đầu. Thậm chí là top ba mươi đệ tử đầu. Đây là chuyện vốn nằm ngoài thực lực của hắn.

Mọi người nghị luận rất nhiều. Tam cung chủ và đám người trưởng lão Chân cung cũng có chút hứng thú. Bọn hắn rất muốn nhìn một cái. Lần này Sở Mộ còn có thể tiếp tục tấn cấp để tiến vào vòng thứ bảy hay không.

Tới lúc này, thực lực cực hạn của Sở Mộ cũng bị người ta đoán ra. Dưới tình huống thi triển bí pháp, có lẽ có thể hơn Kiếm giả kiếm ý và áo nghĩa đạt tới ngũ chuyển sơ kỳ.

Nhưng mà top năm mươi đệ tử đầu, mỗi một người kiếm ý, áo nghĩa ít nhất cũng đạt tới ngũ chuyển trung kỳ, thậm chí là ngũ chuyển hậu kỳ. Vượt qua cực hạn thực lực đối kháng của Sở Mộ.

Thua là chuyện không thể nghi ngờ.

Thứ tự của Đồ Kinh Hồng không có biến hóa, vẫn là thứ hai mươi ba. Mà thứ tự của Lạc Thu Thủy ở thứ ba mươi lăm, vẫn dùng một kiếm đánh bại đối thủ.

*****

Top năm mươi đệ tử xếp đầu đối chiến hoàn tất. Toàn bộ đều chiến thắng. Thực lực còn đó, thất bại mới là chuyện kỳ quái.

Đến phiên thứ đệ tử năm mươi mốt lựa chọn đối thủ.

Đây là một lựa chọn gian nan, đồng thời cũng không thể không đưa ra lựa chọn cho đuuợc.

CUối cùng người này lựa chọn đối thủ cũ là người đứng thứ năm mươi. Trải qua một trận chiến, hắn vẫn bị đánh bại. Vẻ mặt người này ảm đạm, hắn bị loại.

Thận trọng lựa chọn, đối thủ đều rất cường đại. Tới lúc này là liều thực lực, không nói tới vận khí.

Cho nên người bài danh phía trên thường thường có thể ở lại tới cuối cùng.

Rất nhanh đã tới phiên người thứ bảy mươi chín. Chỉ kém một người nữa là tới Sở Mộ.

Tên đệ tử đứng thứ bảy mươi chín có chút khó xử, cuối cùng lựa chọn đệ tử đứng thứ hai mươi mốt, sau đó chủ động nhận thua. Ngay cả ghế cũng không rời đi.

Không có biện pháp, dùng kiếm ý và áo nghĩa ngũ chuyển sơ kỳ của hắn đi đối kháng với Kiếm giả kiếm ý, áo nghĩa đều đạt tới lục chuyển trung kỳ mà nói, căn bản là hi vọng xa vời. Nếu như hắn có tạo nghệ kiếm thuật và kỹ xảo chiến đấu như của Sở Mộ mà nói, cũng không phải là không thể. Đáng tiếc hắn không phải là Sở Mộ.

Số tám mươi, tới phiên Sở Mộ, Sở Mộ vẫn như cũ, nhắm hai mắt lại, không có phản ứng gì.

Một tức, hai tức, ba tức. Thời gian nhanh chóng trôi qua. Ánh mắt toàn bộ mọi người đều tập trung lên trên mặt Sở Mộ. Bọn họ không rõ ràng cho lắm, cho nên tiếp tục suy đoná.

- Người này đang làm gì?

- Đang kéo dài thời gian sao?

- Tốt hơn là lựa chọn đại một người, chủ động nhận thua là xong.

Trong tiếng nghị luận, thời gian ba mươi tức trôi qua.

- Sở Mộ đứng thứ tám mươi, nhanh chóng đưa ra lựa chọn của ngươi.

Trưởng lão nội cung cảnh cáo.

Sở Mộ còn không có phản ứng, vẫn nhắm hai mắt lại. Lại ba tức trôi qua, sắc mặt trưởng lão Nội cung có chút lúng túng, lại mở miệng lần nữa. Thanh âm trở nên có chút trầm thấp.

- Sở Mộ thứ tám mươi, lập tức lựa chọn đối thủ của ngươi.

Sở Mộ vẫn không có phản ứng.

Tính tình cho dù có tốt tới mấy, sau mười tức qua đi, sắc mặt trưởng lão Nội cung trầm xuống.

- Sở Mộ thứ tám mươi, lập tức đưa ra lựa chọn của ngươi. Nếu không sẽ coi như bỏ quyền, sẽ bị đào thải.

Hậu quả này vô cùng nghiêm trọng.

- Làm cái quỷ gì vậy?

- Sở Mộ này làm gì vậy? Không phải sợ hãi đó chứ?

Sắc mặt trưởng lão nội cung trầm xuống, càng thêm khó coi. Sở Mộ không đáp lại khiến cho tôn nghiêm hắn bị khiêu khích nghiêm trọng.

- Sở Mộ thứ tám mươi. Ngươi...

Trưởng lão nội cung đang muốn tuyên bố loại bỏ quyền thi đấu của Sở Mộ thì hai mắt Sở Mộ đột nhiên mở ra. Trong nháy mắt có một đạo quang mang màu trắng bạc hiện lên trong mắt. Mọi người cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, một cỗ phong mang đáng sợ xâm nhập toàn thân. Thấu tận xương tủy.

Nam Vô luôn ở trong trạng thái mê ngủ cũng chấn động toàn thân, hai mắt thất thần lần đầu tiên có tiêu cự, ánh mắt có chút suy tư.

Giống như ảo giác, sau khi không tìm thấy nơi phát ra, hắn lại ném ra sau đầu.

- Số mười.

Sở Mộ nhanh chóng nói.

- Sở Mộ số tám mươi, ngươi nói cái gì?

Trưởng lão Nội cung kia lặp lại một lần.

- Ta lựa chọn khiêu chiến số mười.

Sở Mộ nói. Nếu như có thời gian, để cho hắn lựa chọn lại mà nói, hắn sẽ lựa chọn lại đối thủ khác. Nhưng mà lời đã nói ra, đó là lựa chọn của bản thân. Số mười là số mười. Không cần phải sửa đổi làm gì.

- Sở Mộ lựa chọn số mười.

- Ta không nghe nhầm chứ?

- Ngươi không nghe sai đâu. Hắn ta thực sự lựa chọn số mười.

- CHuyện gì xảy ra? Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Vừa rồi số mười Cao Vọng nhìn qua Sở Mộ. Không phải Sở Mộ đã chủ động nhận thua hay sao? Hiện tại hắn lại đi chọn lại Cao Vọng kia.

- Kế tiếp hắn sẽ chủ động nhận thua sao?

Một màn khiến cho người ta càng thêm kinh ngạc xuất hiện, không ngờ Sở Mộ lại đứng dậy, đi lên giữa đấu kiếm đài. Xem ra dường như thực sự muốn chiến một trận với Cao Vọng.

- Sở Mộ này không phải cam chịu đó chứ?

- Có lẽ hắn biết rõ, đây là lần tranh tài cuối cùng của hắn. Coi như là thua cũng phải bộc phát toàn lực, khiến cho người ta có một ấn tượng sâu sắc.

Tam cung chủ và chư vị trưởng lão Chân cung cũng cảm thấy khó hiểu.

Trên thực tế, trừ bản thân Sở Mộ ra không ai hiểu rõ hành vi của hắn hiện tại. Cũng không có ai biết được. Lúc trước Sở Mộ không có thực lực đối kháng với Cao Vọng. Nhưng mà hiện tại thì không nhất định.

Cao Vọng dường như còn không có phản ứng, vẻ mặt có chút kinh ngạc, không rõ ràng cho lắm.

Chợt, khóe miệng của hắn nhếc lên, nở nụ cười châm chọc. Chậm rãi đứng dậy, từng bước một đi tới Đấu kiếm đài, hai mắt bắn ra tinh mang lập lòe, nhìn vào mặt Sở Mộ. Phảng phất như muốn nhìn thấu Sở Mộ vậy.

- Ta không hiểu ngươi làm vậy là có ý gì.

Cao Vọng nhẹ giọng nói, giống như muốn tìm hiểu nguyên do.

- Ngươi sẽ hiểu rõ.

Sở Mộ lạnh nhạt nói, không sợ hãi chút nào.

- Ta khuyên ngươi vẫn nên nhận thua đi. bằng không ta sẽ không hạ thủ lưu tình. Bị thương sẽ không tốt.

Cao Vọng cười cười, châm chọc nói. Trong mắt hắn, hành vi của Sở Mộ cho dù không biết là có mục đích gì. Nhưng mà tuyệt đối là tự tìm đau khổ.

Hai ngày qua đã chứng minh một điểm, thực lực của Sở Mộ và hắn có chênh lệch tuyệt đối. Loại chênh lệch này không phải là hai ngày ngắn ngủi có thể vượt qua. Huống chi kiếm ý và áo nghĩa của Sở Mộ đều bị phong ấn, không có cách nào vận dụng thì làm sao có thể đối kháng với hắn được chứ?

- Trong hồ lô của Sở Mộ rốt cuộc bán thuốc gì?

- Như vậy đi. Nể mặt ngươi có dũng khí chủ động khiêu chiến ta. Ta cho ngươi một lần cơ hội, tùy ý để ngươi toàn lực tấn công.

Cao Vọng nhìn Sở Mộ rồi nói.

- Ta sẽ cho người bày ra toàn bộ thực lực của mình, lại đánh bại ngươi. Coi như cho ngươi không còn tiếc nuối rời đi.

Nói một phen, cao cao tại thượng giống như đang bố thí vậy.

Quả thực trong mắt Cao Vọng và một ít Kiếm giả khác mà nói, Cao Vọng vượt qua Sở Mộ quá nhiều, có tư cách nói như vậy với Sở Mộ.

- Đã như vậy ta cũng không khách khí.

Trong mắt Sở Mộ hiện lên chút vui vẻ, nói xong rồi rút kiếm ra khỏi vỏ, đâm ra một kiếm.

Kiếm nhanh chóng, không nhanh quá cũng không chậm quá. Nhìn qua vô cùng bình tĩnh, không có bất kỳ chỗ tinh diệu nào. Cao Vọng nhìn qua đang muốn lắc đầu thì trong một kiếm không có gì kỳ lạ của Sở Mộ, mũi kiếm khẽ run rẩy. Giống như một đóa hoa tươi nở rộ, sáng chói mà hoa lệ, trải rộng bốn phía.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)