Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0809

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0809: Tái chiến Nhiếp Vân Kiệt
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Một kiếm này chính là một kiếm dung hợp ba mươi thức đầu trong Thiên Hoang kiếm thuật của Lạc Thu Thủy. Trong nháy mắt đánh trúng Đường Chân, lại biến hóa thành ba mươi kiếm thức, phảng phất như cùng lúc có người thi triển ra ba mươi thức đầu của Thiên Hoang kiếm thuật, cùng phát động công kích với Đường Chân. Mỗi một kiếm đều mang theo sự dẻo dai và lực lượng liên miên không dứt.

Đường Chân ngăn cản Thu Thủy Trường Thiên, chỉ cảm thấy lực lượng mềm dẻo tới cực điểm kia xuyên thấu qua kiếm quang chặn đường của nàng, lan tràn tới cánh tay. Lực lượng mềm dẻo kia đang làm suy yếu lực lượng của nàng từng chút một.

Thu Thủy Trường Tiên.

Kiếm thức dung hợp đáng sợ, một khi lực lượng khống chế của Lạc Thu Thủy đã đạt tới cảnh giới Nhân kiếm hợp nhất. Thu Thùy Trường Thiên này lập tức có thể trở thành kiếm kỹ uy lực cường đại.

Lạc Thu Thủy có kiếm thức dung hợp cường đại tới bực này, Đường Chân đương nhiên cũng có.

Kiếm chấn động, vẽ thành một vòng. Lập tức từ dưới chém giết lên trên. Khí tức thảm thiết lập tức tràn ngập thiên địa, giống như vạn mã cùng chạy, có thiên quân vạn mã công kích, trước nay chưa từng có.

Cùng là một kiếm thức dung hợp ba mươi thức đầu của Thiên Hoang kiếm thuật nhưng khí thế khác biệt. Biểu hiện ra bên ngoài cũng khác biệt, chỉ là uy lực lại cường đại giống nhau.

Thảm thiết và tiêu sát, trong lúc kiếm quaung đối kháng, vô số tiếng kim loại va chạm vang vọng bốn phía, tia lửa bắn ra. Một kiếm của Lạc Thu Thủy phá vỡ kiếm quang trùng trùng điệp điệp rơi xuống.

Trong nháy mắt thân thể biến ảo, bốn đạo thân ảnh xuất hiện ở quanh thân Đường Chân, nhanh chóng chạy đi, hóa thành vô số hư ảnh như vô tận.

Đường Chân vội vàng thu kiếm, ngăn cản công kích vô cùng vô tận tới từ bốn phương tám hướng. Mỗi một kiếm của Lạc Thu Thủy đều ẩn chứa khí tức kỳ lạ, khí tức kia thẩm thấm tới, khó có thể chống cự. Lực lượng của Đường Chân dưới tình huống khó có thể cảm thấy không ngừng bị xói mòn, suy yếu.

Khi Đường Chân kịp phản ứng đã quá muộn, kiếm quang tụ hợp, Lạc Thu Thủy lại lần nữa thi triển ra Thu Thủy Trường Thiên thức.

Đường Chân vội vàng phản kích, nhưng lực lượng không đủ, bị một thức này đánh tan. Kiếm thiếu chút nữa rời tay bay ra. Kiếm của Lạc Thu Thủy không biết từ khi nào trở lại bình thường, nhẹ nhàng điểm vào mi tâm Đường Chân, vừa chạm vào đã lập tức thu lại.

- Ngươi thắng.

Đường Chân giật mình, chợt tiêu sái cười nói. So với nam Kiếm giả còn sảng khoái hơn.

Nàng tu luyện tới mức này đã chịu qua không ít khổ cực, trải qua không ít nhấp nhô. Tâm chí không tầm thường, trong lòng căn bản không có một chút ảm đạm và uể oải nào.

Tư thái hiên ngang như vậy quả thực khiến cho người ta kính nể.

Lạc Thu Thủy mỉm cười gật đầu, quay người đi về phía ghế số tám. Bóng lưng nhìn qua vẫn ưu mỹ như vậy.

Đến lúc này trong ba người được đánh giá là hắc mã thì đã có hai người tiến vào trong top mười. Chỉ có một mình Đồ Kinh Hồng, mọi người khó tránh khỏi có chút chờ mong đối với biểu hiện của hắn.

Đường Chân thua, đến phiên Nhiếp Vân Kiệt số chín. Nhiếp Vân Kiệt lựa chọn đệ tử thứ mười bảy.

Lực lượng kiếm ý và áo nghĩa lục chuyển hậu kỳ quả thực rất là cường đại. Nhưng mà so với Nhiếp Vân Kiệt mà nói, rõ ràng còn chưa đủ. Chỉ trong ba kiếm Nhiếp Vân Kiệt đã dùng ưu thế tuyệt đối đánh bại đệ tử đứng thứ mười bảy kia.

Xem ra hắc mã cuối cùng cũng rất ít.

Sau khi chấm dứt vòng thứ tám, ba mươi đệ tử dự thi bị loại bỏ nửa số, chỉ còn lại có mười lăm người.

Người được lựa chọn đầu tiên tự nhiên là Nam Vô, thứ hai vẫn là Xi Tiếu, thứ ba vẫn là Bí Hổ. Thứ tư là Mã Vân Phi, thứ năm là Đoạn Ngọc Long, thứ sáu là Trang Ly Biệt. Thứ bảy vẫn là Diệp Tiêu Tiêu, thứ tám là Lạc Thu THủy, thứ chín là Đồ Kinh Hồng. Thứ mười là Sở Mộ.

Cao Vọng trong top mười lăm này là người xếp thứ cuối cùng. Mà Nhiếp Vân Kiệt thì bại dưới kiếp của Đồ Kinh Hồng, bài danh thứ mười ba. Đường Chân thì bài danh thứ mười bốn.

Vị trí thứ mười một và thứ mười hai không có thay đổi.

Nếu như dựa theo phương thức thi đấu lúc trước, trong mười lăm đệ tử nhất định sẽ có người luân không. Bởi vậy trong vòng thứ chín này quy tắc sẽ có chút thay đổi.

Đệ tử nằm trong top mười thì bất động. Đệ tử đứng từ vị trí thứ mười một cho tới mười lăm thì tiến hành rút thăm. Rút trúng một đối thủ trong top mười để chiến đấu. Đánh bại đối phương thì thay thế đối phương tiến vào trong top mười, tiến vào vòng thứ mười. Nếu thua thì trực tiếp đào thải, .

Trận đấu vòng này thực lực và vận khí là năm mươi năm mươi.

Vận khí tốt thì rút được đối thủ thực lực yếu kém, mà bản thân nếu như có thực lực nhất định thì mới có thể chiến thắng được.

Vận khí không tốt, rút thăm tới đối thủ cường đại như Nam Vô, thực lực không đủ, sẽ bị đối phương đánh bại một cách đơn giản.

Từ số một tới số mười tộng cộng có cái quẻ, do trưởng lão Nội cung thao túng, khống chế, nhanh chóng xoay trong trên không trung. Coi như là Sở Mộ có nhãn lực hơn người cũng không thể nào chứng kiến được dãy số trên thẻ tre, cứ đừng nói là năm người chuẩn bị rút thăm. Bởi vậy chỉ có thể trông vào vận khí mà thôi.

Năm người nhìn chằm chằm vào mười cái thẻ tre trên không trung, hai mắt lập lòe tinh mang, lợi hại như là mũi kiếm.

Bỗng nhiên năm người trước sau ra tay, dùng phương thức khác biệt, hoặc là trực tiếp hoặc là nhu hòa, hoặc là dữ dằn, hoặc là phiêu hốt bất định.

Tốc độ bay lượn của thẻ tre tuy rằng rất nhanh, nhưng mà không vượt quá phản ứng của năm người kia. Chủ yếu là bên trên có một tầng lực lượng bao trùm. Làm cho người ta không có cách nào nhìn rõ dãy số bên trên.

Vừa ra tay, năm người đã bắt đấy một cái thẻ tre. Về phần năm cái thẻ tre khác thì tự động bay về phía trưởng lão Nội cung, bị hắn thu lại.

Năm người mở bàn tay ra, lực lượng trên thẻ tre tiêu tán, lộ ra dãy số bên trên.

lập tức có người biến sắc, trở nên ảm đạm. Hiển nhiên vận khí của họ không tốt, rút được đối thủ quá mức cường đại.

Trưởng lão Nội cung liếc mắt nhìn qua, cũng đem kết quả rút thăm công bố ra.

Con số đệ tử thứ mười một rút được là số ba, là Bí Hổ. Thực lực Bí Hổ rất mạnh, tên đệ tử thứ mười một không có nắm chắc chiến thắng cho nên trong lòng rất là hậm hực.

Mà số phận tên thứ mười hai còn bi thảm hơn. Hắn rút được số một, là Nam Vô.

Nam Vô so với Bí Hổ còn đáng sợ hơn, đây là nhận thức chung của tất cả mọi người, cho nên trong lòng người đứng thứ mười hai này không những hậm hực mà còn có chút u ám, hết hi vọng cũng có.

*****

Nhiếp Vân Kiệt đứng thứ mười ba rút được số mười, là Sở Mộ.

Nhiếp Vân Kiệt nhìn qua Sở Mộ, trong mắt hiện lên vẻ khiêu khích. Mà Sở Mộ thì mỉm cười nhìn Nhiếp Vân Kiệt.

Số mười bốn Đường Chân rút được số bảy, là Diệp Tiêu Tiêu. Trong các đệ tử dự thi là nữ nhân thứ hai, thực lực cường đại, xinh đẹp, mỗi người một vẻ.

Thứ mười lăm là Cao Vọng, hắn rút được số sáu, là Trang Ly Biệt.

Vòng thứ chín chỉ có năm trận. trận đầu, đệ tử đứng thứ mười một đấu với đệ tử thứ ba.

Bí Hổ đứng đó, một thân khí thế uy mãnh phối hợp với thân thể cường tráng, cao lớn kia, phảng phất như một đầu mãnh hổ đang từ ngủ say tỉnh lại, hiển lộ ra sự uy nghiêm của mình.

Vừa sải bước ra, giống như hổ vương xuống núi. Uy thế càng cường đại hơn, làm cho đối thủ của hắn, cũng chính là đệ tử đứng thứ mười một kia toàn thân run lên. Dưới khí thế trùng kích của đối phương chân tay hắn run lên, cảm giác huyết dịch không thôi, sức chiến đấu lập tức giảm xuống ba thành.

Phong cách chiến đấu crua Bí hổ có chút tương tự với Cao Vọng, nhưng mà nếu như so kỹ vẫn có chỗ khác biệt.

Tốc độ xuất kiếm của Bí Hổ không có nhanh như Cao Vọng, mỗi một kiếm so với Cao Vọng càng thêm hung ác, càng thêm cuồng bạo, tối thiểu cũng gấp ba, giống như là mãnh hổ vậy. Mỗi một kiếm đều muốn xé nát đối phương.

Bí Hổ vừa xuất kiếm, đệ tử dự thi số mười kia không có cách nào phản kích, chỉ có thể lần lượt né tránh, ngăn cản, sau đó bị thua.

- Quá yếu.

Bí Hổ đánh ra công kích cuồng bạo, đánh bại đối thủ. Hắn có chút thất vọng lắc đầu rồi nói. Hắn mới chỉ khởi động xong mà thôi, mà đối phương đã thua rồi, không có hưng phấn một chút nào.

Đệ tử đứng thứ mười hai lên đài, Nam Vô xuất kiếm, dưới trạng thái như buồn ngủ kia đơn giản đã đánh bại đối phương.

Đệ tử thứ mười hai và mười một đối với Nam Vô và Bí Hổ mà nói quá yếu. Mặc dù kiếm ý và áo nghĩa của đối phương đều đạt tới cực hạn lục chuyển, nhưng cũng còn xa không phải là đối thủ của bọ họ.

Trận đấu thứ ba, Nhiếp Vân Kiệt đứng thứ mười ba lên đài. Đối thủ của hắn là Sở Mộ, đứng thứ mười.

- Hiện tại ngươi đã có tư cách khiến cho ta dùng toàn lực.

Nhiếp Vân Kiệt nói với Sở Mộ.

Ngay cả khi vị trí rơi xuống số mười ba, thực lực của bản thân Nhiếp Vân Kiệt cũng rất mạnh, đây là chuyện không thể nghi ngờ. Hơn nữa hắn đã từng đánh bại Sở Mộ. Tuy rằng khi đó Sở Mộ còn xa không cường đại bằng bây giờ.

- Xưa đâu bằng nay, ngươi có biết câu này không?

Sở Mộ lạnh nhạt nói.

- Vậy cũng không nhất định, ta có thể đánh bại ngươi một lần thì có thể đánh bại ngươi lần thứ hai.

Nhiếp Vân Kiệt ngạo nghễ nói.

Lời nói của hắn lập tức tạo thành một mảnh nghị luận.

- Hóa ra Sở Mộ từng thua trong tay Nhiếp Vân Kiệt sao? Vậy bây giờ nhất định không phải là đối thủ của Nhiếp Vân Kiệt rồi.

- Nói láo. Nhiếp Vân Kiệt đánh bại Sở Mộ không biết là chuyện từ khi nào. Huống chi lúc trước Sở Mộ luôn không có kiếm ý nha. Hiện tại Sở Mộ đã có kiếm ý.

- Ai mà biết được, nói không chừng lời đồn trước đó đều là giả. Sở Mộ có kiếm ý, chỉ là không dùng mà thôi. Cho tới hiện tại không thể không vận dụng. Trận chiến khi đó với Nhiếp Vân Kiệt nói không chừng cũng vận dụng kiếm ý rồi.

Người tranh luận mỗi người một ý, có người ủng hộ Nhiếp Vân Kiệt, có người ủng hộ Sở Mộ.

Đối với lời nói của Nhiếp Vân Kiệt Sở Mộ không có phản bác. Khi đó kiếm ý của hắn còn chưa phá phong ấn. Các mặt khác cũng không có mạnh như hiện tại. Không phải là đối thủ của Nhiếp Vân Kiệt cũng không có gì là không chấp nhận được. Thua dưới thân kiếm của đối phương cũng chẳng có gì là lạ.

Nhiếp Vân Kiệt xuất kiếm trước, như lưu quang phá không, lập tức bắn tới.

Lần trước đó Nhiếp Vân Kiệt dùng một chiêu này đánh bại Sở Mộ. Uy lực của một kiếm này so với lần trước còn cường đại hơn gấp đôi. Tốc độ cũng tăng lên năm thành.

Kiếm ý phá phong ấn, giác quan tăng lên toàn diện. Làm cho Sở Mộ có thể phân biệt rõ ràng quỹ tích của một kiếm này. Tốc độ phản ứng của thân thể tăng lên trên phạm vi lớn, một đạo kiếm quang lưu tinh đón Nhiếp Vân Kiệt. Một kiếm đánh ra, ngay cả kiếm quang cũng chưa từng xuất hiện.

Mi tâm Nhiếp Vân Kiệt chấn động, có cảm giác nguy hiểm, kiếm quang giống như lưu tinh run lên, nổ tung, hóa thành từng điểm sáng đầy trời, gióng như biến thành vô số ngôi sao trong bầu trời đêm. Sau đó hóa thành một cơn mưa sao chổi, rậm rạp, chằng chịt trùng kích Sở Mộ.

Dày đặc như vậy, mạnh mẽ như thế, hoa lệ như thế khiến cho Sở Mộ có cảm giác như đang ở trong không trung, chung quanh hắn toàn bộ đều là ngôi sao.

Sở Mộ cũng không có mất đi phương hướng. Chỉ là hắn phát hiện ra, khí tức của Nhiếp Vân Kiệt biến mất, thân ảnh cũng hoàn toàn không nhìn thấy được.

Mất đi mục tiêu không phải là một chuyện tốt. Như vậy sẽ không có cách nào tạo thành công kích hữu hiệu. Mà bốn phía có lưu tinh trùng kích tới. Đều là một kiếm ác liệt kinh người. Đây mới là thực lực chân chính của Nhiếp Vân Kiệt.

Tinh thần ý niệm tản mát ra, giống như đá chìm xuống đáy biển, cũng khó có thể nắm bắt được chỗ của Nhiếp Vân Kiệt. Không thể không nói, thực lực của Nhiếp Vân Kiệt này quả thực không kém.

Kiếm chấn động, lưu tinh trước mắt Sở Mộ lập tức tán loạn.

Xuất kiếm, tốc độ so với lưu tinh còn nhanh hơn. Từng khỏa lưu tinh dưới thân kiếm của Sở Mộ sụp đổ, nghiền nát, hóa thành hư vô.

Dùng phương thức như vậy để phản kích. Phương thức này của Sở Mộ có chút sắc bén, lăng lệ.

tất cả kiếm quang như lưu tinh bị nghiền nát rồi biến mất. Kiếm của Sở Mộ bổ ra, kiếm quang ngưng tụ thành một đạo, giống như cực quang bắn ra, đâm về phía Nhiếp Vân Kiệt.

Nhanh tới mức tận cùng, Nhiếp Vân Kiệt chỉ có thể đón đỡ.

Lập tức kiếm chấn động, một cỗ lực lượng đáng sợ xuyên thấu thân kiếm, đánh nát kiếm cương hộ thể, đánh vào nội giáp, tới thẳng ngực, khiến cho Nhiếp Vân Kiệt lùi về phía sau hai bước, ngực có chút khó chịu.

Kiếm quang của Sở Mộ lại một lần nữa hàng lâm.

Liên miên không dứt, giống như là thủy triều kéo tới. Mỗi một kiếm đều cuồng bạo vô cùng, giống như mãnh hổ xuống núi.

Cao Vọng nhìn qua, toàn thân chấn động. Mà hai mắt Bí Hổ thì bùng lên tinh mang.

Công kích của Sở Mộ ít nhiều có bóng dáng phong cách chiến đấu của bọn hắn. Hoặc là nói, là kết hợp đơn giản giữa cả hai.

Lực lượng mà thân thể nhìn không cường tráng kia bộc phát ra dường như không dưới Bí Hổ. Trên người Bí Hổ không tự giác được bộc phát ra chiến ý kinh người. Nếu khong phải hiện tại đang là trận đấu, hắn đã không nhịn được mà xông lên phía trước, xuất kiếm với Sở Mộ.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)