Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0816

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0816: Cuộc chiến mạnh nhất
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Chiến đấu vừa bắt đầu đã vô cùng kịch liệt, Xi Tiếu tiến công, sau khi chống lại một thời gian ngắn Lạc Thu Thủy dần dần rơi vào hạ phong, cuối cùng dùng yếu ớt chênh lệch yếu ớt bại dưới kiếm Xi Tiếu.

Thua hai trận liên tục, Lạc Thu Thủy bị loại bỏ.

Chỉ có ba người đi vào vòng tiếp theo, Nam Vô và Sở Mộ cùng với Xi Tiếu.

Bắt đầu từ vòng đấu đầu tiên tới bây giờ, chỉ có Nam Vô là người bảo trì toàn thắng chưa bao giờ bại, Sở Mộ và Xi Tiếu đều bị bại.

Lúc này nhìn như đệ nhất thuộc về Nam Vô nhưng không nhất định, ít nhất không ít người cho rằng Sở Mộ có thể chống lại Nam Vô, sẽ có lúc hai người tranh cao thấp, đệ nhất danh thuộc về ai sau đấu mới có thể khẳng định.

Về phần Xi Tiếu, trước kia đấu với Sở Mộ, cũng chiến với cùng Nam Vô một trận, toàn bộ đều thua.

Trong thi đấu trăm năm ở ngoại cung, top mười đều có ban thưởng, những người trong top ba có ban thưởng rất cao, thứ hai nhận nhiều hơn thứ ba, thứ nhất là cao nhất, bởi vậy tranh đoạt thứ nhất càng kịch liệt.

Vòng đấu thứ mười ba bắt đầu vào ngày mai.

Sở Mộ rời khỏi ngoại cung quay về phòng mình, trên đường gặp được Lưu Hưng Thành, Lưu Hưng Thành nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, trong mắt mang theo không cam lòng, còn có ẩn giấu ghen ghét cùng kiêng kị, sau khi Sở Mộ nhìn về phía hắn, ánh mắt Lưu Hưng Thành trốn tránh, không cam lòng và sợ nhìn thẳng Sở Mộ.

Hắn sợ.

Nếu là trước kia, Sở Mộ không cách nào vận dụng kiếm ý và áo nghĩa, hắn còn có thể khinh thường và cười nhạo Sở Mộ, bởi vì Sở Mộ sẽ bị hắn giẫm nát dưới chân, không thể vượt qua hắn.

Hiện tại kiếm ý của Sở Mộ phá phong, Sở Mộ có thể vận dụng kiếm ý rất đáng sợ, còn cường đại hơn hắn nhiều, tuy vẫn chưa dùng được áo nghĩa nhưng hắn có lý do tin tưởng, có lẽ không bao lâu nữa áo nghĩa của Sở Mộ cũng phá phong.

Tám chuyển!

Kiếm ý tám chuyển và áo nghĩa tám chuyển!

Đây chính là bí mật Lưu Hưng Thành chôn dấu sâu trong lòng, cũng là bí mật làm hắn run rẩy, trong Thiên Hoang Địa Cung, trừ Sở Mộ ra, chỉ có hắn biết rõ nhưng hắn không nói ra, hắn sợ hãi run rẩy, run rẩy nhưng không hiểu mình run vì cái gì.

Hắn chỉ là tôm tép nhãi nhép mà thôi, Sở Mộ chỉ liếc một cái liền không quan tâm.

Trước kia hắn không đặt Lưu Hưng Thành vào trong mắt, hiện tại hắn càng không đặt Lưu Hưng Thành vào trong mắt.

- Sở Mộ, cố gắng lên, đoạt được đệ nhất.

Đoạn Ngọc Long từ phía sau chạy tới sau đó cùng đi song song với Sở.

Sở Mộ mỉm cười, hắn gật đầu.

Trên đường đi có một ít đi lên chào hỏi, Sở Mộ gật đầu mỉm cười đáp lại, Sở Mộ không lãnh đạm với người nào.

Sau khi quay về phòng của mình, Sở Mộ thở ra một hơi, hắn ngồi xuống giường và không thèm nghĩ nữa, thần du vật ngoại, ước chừng một phút đồng hồ hắn khôi phục tinh thần, bắt đầu nhớ lại những cuộc chiến hôm nay và ghi nhận những thu hoạch của mình, hắn muốn hấp thu tinh hoa của những cuộc chiến hoàn thiện bản thân.

Sau Sở Mộ, có không ít kiếm giả quay về tự thể ngộ cho riêng mình.

Trận đầu của ngày mai chính là của Nam Vô và Sở Mộ cùng với Xi Tiếu, trận đấu tiến hành luân phiên, ai là người đạt vị trí đệ nhất sẽ xuất hiện vào ngày mai.

Trận chiến vạn người chú mục, cũng là trận chiến kinh tâm động phách nhất, thời gian càng ngày càng gần, rất nhiều người không thể an tâm nghỉ ngơi và luôn chờ đợi, có chút vô cùng lo lắng giống như con kiến bò trên chảo lửa, bọn họ có phần không chờ đợi được, thầm than thời gian trôi qua quá chậm.

Bất kể như thế nào, thời gian trôi qua không khác gì trước kia, không nhanh cũng không chậm, nên tới sẽ tới, nhiều người kích động khi nhìn thấy bình minh xuất hiện.

Ngoại cung còn chưa mởi ra nhưng tại lối đã có không ít người chờ đợi, bọn họ muốn nhanh chóng đi vào bên trong, mặc dù có vài nhanh thì trận đấu cũng không bắt đầu sớm, bọn họ vào muốn chiếm được vị trí tốt, cũng cảm thấy an tâm hơn.

Sở Mộ khoan thai đến chậm, lúc này khán đài đã kín hết người.

Trên kiếm thai chỉ còn ba vị trí trống.

Ghế số một, Nam Vô.

Ghế số hai, Sở Mộ.

Ghế số ba Xi Tiếu.

Quy tắc giống như lượt đấu trước, ba người sẽ rút thăm, Nam Vô rút trước.

Sau khi rút xong, lượt đấu thứ mười ba bắt đầu.

Nam Vô rút trúng số ba, đó là Xi Tiếu.

Trận đấu lúc trước Nam Vô chiến thắng Xi Tiếu, mặc dù như thế chiến ý của Xi Tiếu vẫn kinh thiên động địa, tuyệt không nhận thua.

Chiến đấu bắt đầu, Xi Tiếu lập tức bộc phát toàn lực, khí thế của hắn còn mạnh hơn ngày hôm qua một phần.

Nam Vô cũng không thăm dò, hắn bộc phát thực lực đại chiến với Xi Tiếu, Sở Mộ nhạy cảm phát hiện thực lực Nam Vô lại mạnh hơn ngày hôm qua.

Thiên tài là người không ngừng tiến bộ, nhất là sau khi trải qua những trận chiến, tiến bộ càng rõ ràng hơn trước.

Dốc toàn lực của mình, Xi Tiếu còn không phải đối thủ của Nam Vô, cuối cùng vẫn bị Nam Vô công phá sơ hở và đánh bại.

Bắt đầu trận thứ hai, Sở Mộ rút trúng số một, Nam Vô!

Ba người, kết quả như thế rất bình thường, hoàn toàn nằm trong dự liệu, bởi vì trưởng lão nội cung là trọng tài cho nên không có người nào sẽ rút trúng số thăm của bản thân.

Sở Mộ đấu Nam Vô!

Trong mắt mọi người, trận chiến đấu này hoàn toàn là trận chung kết tranh ai là người đứng đầu.

Sau trận chiến này, cơ bản bài danh đã được xác định.

Ánh mắt Nam Vô vô cùng thâm thú bắn ra u quang, đâm thủng bầu trời, bức thẳng Sở Mộ, đâm vào hai mắt Sở Mộ giống như muốn nhìn xuyên thế giới tinh thần của hắn.

Nam Vô lại nắm giữ pháp môn đặc thù, có thể dùng ánh mắt bản thân công kích thế giới tinh thần đối thủ, tạo thành trùng kích rất nhỏ.

Mặc dù nói chấn động không lớn nhưng trong lúc cao thủ chiến đấu, một ít chấn động nhỏ cũng tạo thành hiệu quả bất ngờ.

Ánh mắt bắn ra lực lượng kỳ dị vô thanh vô tức tiến vào thế giới tinh thần Sở Mộ, nếu đối thủ khác còn không cảm thấy gì, đương nhiên Nam Vô cũng không vận dụng lên đối thủ khác, bởi vì không cần thiết.

Ngay sau đó u quang trong mắt Nam Vô biến mất, thân thể cả hắn hơi mờ, kiếm trong tay cũng hơi mờ, hắn biến mất dung nhập vào trong không khí, vô thanh vô tức lao về phía Sở Mộ.

Một kiếm ám sát quỷ mị.

Đây là một kiếm khó lường, cho dù dùng đồng thuật ảnh hưởng Sở Mộ, trùng kích thế giới tinh thần đối thủ, sau đó lại vận dụng công pháp phụ trợ và kiếm ý bảy chuyển sơ kỳ đánh ra một kích toàn lực, hắn muốn giải quyết Sở Mộ trong một kiếm.

*****

Dù thế nào Nam Vô cũng không nghĩ ra, tuy đồng thuật của hắn thần kỳ nhưng không thể ảnh hưởng Sở Mộ mảy may, lực lượng tiến vào thế giới tinh thần của Sở Mộ, lập tức bị Sở Mộ cảm thấy sau đó đánh tan.

Kiếm ra khỏi vỏ, kiếm ý bảy chuyển sơ kỳ dung nhập Băng Phách Hàn Sương Công vào trong đó, Sở Mộ không thèm nhìn và đánh ra một kiếm cực mạnh.

Một kiếm này giống như tiện tay nhưng rất trực tiếp.

Làm cho mọi người khiếp sợ là, Sở Mộ chém ra một kiếm, thân ảnh Nam Vô gần như biến thành trong suốt bị Sở Mộ ngăn cản, cổ tay hơi thay đổi, thân kiếm xoay tròn đâm vào mặt Nam Vô.

Nội tâm Nam Vô hết sức kinh ngạc, Sở Mộ phản kích thập phần tinh diệu, nắm bắt thời cơ cực tốt, hoàn toàn vượt quá hắn dự kiến, tốc độ phản ứng của hắn vô cùng nhanh chóng, kiếm thức biến hóa thành nhị liên kích.

Nhị liên kích dung hợp ba mươi ba thức trước của Thiên Hoang Kiếm Thuật làm một kiếm, phân biệt ẩn chứa lực lượng Nhập Cảnh sơ bộ và lực lượng Nhập Cảnh tầng sâu sau đó bộc phát ra ngoài.

Nam Vô phản kích nằm trong dự liệu của Sở Mộ, uy lực phản kích cũng vượt qua Sở Mộ đoán quá nhiều.

Bởi vì lúc trước Nam Vô chưa bao giờ vận dụng nhị liên kích như vậy.

Nhị liên kích dung nhập ba mươi ba thức trước và ba mươi ba thức giữa của Thiên Hoang Kiếm Thuật tạo thành hai kiếm, ẩn chứa lực lượng Nhập Cảnh sơ bộ và Nhập Cảnh tầng sâu, thật sự rất đáng sợ.

Sở Mộ né tránh không kịp cho nên miễn cưỡng ngăn cản, nhị liên kích bộc phát song trọng lực lượng, một trọng mạnh hơn một trọng, khí huyết sôi trào, Sở Mộ bay ngược ra sau và phun máu tươi, sắc mặt tái nhợt, bàn tay cầm kiếm run rẩy không kìm chế được.

Nam Vô phản kích quá mạnh mẽ.

Thi triển nhị liên kích, Nam Vô không nhẹ nhõm gì, Sở Mộ đón đỡ bộc phát lực phản chấn vô cùng cường đại, Sở Mộ bị đánh lui, hắn không thể lập tức truy kích cho nên bỏ qua cơ hội rất tốt.

Sở Mộ đã bị thương, với hắn đây là tin tức rất tốt.

Ngay từ đầu Nam Vô không có ấn tượng với Sở Mộ, từ khi bắt đầu chiến đấu Sở Mộ dần dần tiến vào trong tầm mắt Nam Vô, khi đó trong nội tâm Nam Vô còn có chút tiếc hận, kiếm thuật Sở Mộ cao sâu như thế, kỹ xảo chiến đấu tinh diệu như vậy, vì sao không thể vận dụng kiếm ý và áo nghĩa, từ đó hắn thiếu đi một đối thủ cường đại.

Sau đó Sở Mộ thể hiện ra kiếm ý sáu chuyển cực hạn đã làm đôi mắt Nam Vô tỏa sáng, có chút chờ mong nhưng chỉ là chờ mong mà thôi, hắn vẫn còn tiếc hận, bởi vì hắn biết rõ kiếm ý sáu chuyển cực hạn dù tinh thuần cũng khác về bản chất so với kiếm ý bảy chuyển sơ kỳ của hắn, chênh lệch này không thể vượt qua.

Khi Sở Mộ đấu một trận với Xi Tiếu, lúc Xi Tiếu bộc phát kiếm ý bảy chuyển sơ kỳ cũng bộc phát kiếm ý bảy chuyển sơ kỳ, hơn nữa sau khi đánh bại Xi Tiếu, Nam Vô đã biết rõ Sở Mộ chính là đối thủ cường đại nhất của mình, cũng có thể nói là đối thủ duy nhất.

Trước kia đối chiến Lạc Thu Thủy, đối chiến Xi Tiếu, Nam Vô chưa từng sử dụng đồng thuật, bởi vì hắn cảm thấy không cần như vậy, tuy thực lực Lạc Thu Thủy và Xi Tiếu cường đại nhưng chưa đủ làm mình bộc lộ toàn lực.

Sở Mộ thì khác, đối mặt Sở Mộ, hắn không thể không sử dụng toàn lực.

Không nghĩ tới Sở Mộ không bị đồng thuật của hắn ảnh hưởng mà còn phản kích, nếu không phản ứng kịp thời, chỉ sợ bị thương là hắn mà không phải Sở Mộ.

Hiện tại bất kể thế nào, hắn đã thi triển hai át chủ bài của bnar thân, cũng thi triển kiếm thâật nhị liên kích kích thương Sở Mộ, hắn muốn một lần hành động đánh bại Sở Mộ, không nghĩ tới thực lực Sở Mộ rất mạnh, đối phương còn thực lực phản kích, chỉ bị thương mà thôi.

Chỉ cần bị thương, một thân thực lực sẽ bị ảnh hưởng, hắn càng có khả năng đánh bại Sở Mộ rất lớn.

Tin tưởng gấp trăm lần, khí thế ngàn vạn vô cùng kinh thiên động địa, Nam Vô điều chỉnh bản thân, dường như ngay lập tức thu liễm khí thế dữ dội, hắn hóa thành hư ảnh xuyên qua không khí xuất hiện trước mặt Sở Mộ, lại chém ra một kiếm...

Thân thể Nam Vô khô ng mang theo chút gió nào, vô thanh vô tức chém xuống một kiếm.

Mũi nhọn của kiếm nội liễm làm da đầu Sở Mộ run lên.

Bước chân di động, kiếm tùy thân đi, kiếm quang xuất hiện làm kiếm của Nam Vô vòng qua vòng lại đuôi theo, song kiếm biến hóa mười mấy lần, kiếm quang bốc lên như giao long xông thẳng lên trời, Nam Vô công kích bị Sở Mộ phá giải hơn nữa còn phản kích.

Tay trái ngón trỏ ngón giữa điểm ra kiếm chỉ, kiếm nguyên cùng kiếm ý ngưng tụ vào đầu ngón tay, điểm vào sườn của Nam Vô, một khi điểm trúng, Nam Vô cũng bị ảnh hưởng.

Nam Vô phản ứng cực nhanh, thân thể hóa thành mơ hồ giống như dung nhập vào trong không khí, kiếm chỉ của Sở Mộ đã thất bại, mũi chân quỷ dị điểm ra sau lưng Sở Mộ sau đó công kích.

Cận chiến, song phương triền đấu vô số lần trong nháy mắt, người ta phải hoa mắt khi quan sát tình hình chiến đấu.

Dung hợp kiếm thức nhị liên kích đã tiêu hao không nhỏ, Nam Vô cũng không dám sử dụng nhiều lần, chỉ có tìm được cơ hội tốt nhất hắn mới có thể thi triển, hiện tại đã thi triển một lần, Sở Mộ có đề phòng, khó tìm được cơ hội thứ hai như vậy.

Ngay lúc này song kiếm hai bên va chạm, một cao một thấp, thân ảnh Nam Vô lập lòe, thanh kiếm cũng biến mất theo giống như thuấn gian di động, hắn xuất hiện sau lưng Sở Mộ sau đó chém xuống một kiếm.

Sở Mộ chém ra một kiếm, dùng mũi chân làm trục sau đó thuận thế vòng qua vòng lại chém ra nửa vòng cung, công kích như điện quang ác liệt, dường như muốn chém đối thủ thành hai nửa.

Quan sát nhiều cuộc chiến đấu, Sở Mộ đã nắm giữ và hiểu sâu về Thiên Hoang kiếm thuật, sau khi tìm hiểu cũng dung nhập kiếm thức của người khác vào, từ đó hắn thi triển kiếm chiêu tạo thành nối liền với nhau, cũng có hương vị của kiếm thuật liên kích.

Mặc dù Nam Vô không có năng lực như Sở Mộ nhưng thời gian tiếp súc Thiên Hoang kiếm thuật của hắn còn lâu hơn Sở Mộ nhiều, bởi vì chìm đắm nhiều năm cho nên thiên phú kiếm thuật và tạo nghệ kiếm thuật phi phàm, càng có lý giải khác biệt về Thiên Hoang kiếm thuật, cũng tự nghĩ ra đủ loại dung hợp kiếm thuật.

Trong lúc nhất thời, song phương khó phân cao thấp, đánh nhau vô cùng kịch liệt, các đệ tử quan sát si mê đắm chìm vào trong đó.

- Thì ra là Thu Thủy Trường Thiên của ta còn có thể dùng như vậy.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-2308)