Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0825

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0825: Tâm Kiếm Bí Lục
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


- Giao ra đây, bằng không chúng ta sẽ làm ngươi sống không bằng chết.

Bốn kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiếp tục uy hiếp.

- Ta nói chuyện của các ngươi nên tự giải quyết đi, cùng ta không quan hệ a.

Bị không để ý tới, Sở Mộ im lặng, hắn phải lên tiếng.

- Kiếm giả Nguyên Cực Cảnh.

- Đệ tử ngoại cung Thiên Hoang Địa Cung.

Lúc này bốn tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh trao đổi ánh mắt với nhau.

- Thì ra là cao đồ của Thiên Hoang Địa Cung, thật có lỗi, ngươi có thể đi.

Bốn người cười nói, chắp tay sau đó nhường đường cho Sở Mộ đi.

Sở Mộ không nói gì thêm, cất bước rời đi.

Tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh nhường đường cho Sở Mộ, trong mắt mang theo thần thái hung ác, hắn xuất kiếm sau lưng Sở Mộ, kiếm nguyên sinh ra kiếm ý cực mạnh, áo nghĩa quán chú, và hần niệm chi lực dung nhập vào bên trong, ngưng tụ thành lực lượng cực kỳ đáng sợ, dùng phương thức Nhập Cảnh cực hạn chém giết sau lưng Sở Mộ.

Bầu trời nghiền nát, một vết đen xuất hiện.

Trong Loạn Không Vực ánh sáng không ổn định cho nên sáng tối bất thường.

Uy lực kiếm đánh lén bộc phát toàn diện, trong mắt bọn họ, Sở Mộ đã biến thành người chết.

Với tư cách là người trà trộn lâu năm trong hiểm địa, lại là kiếm giả dốc sức liều mạng phát triển đến mức này cho nên không ai không phải kẻ tâm ngoan thủ lạt, hoặc là không động thủ, một khi động thủ sẽ dùng toàn lực chém giết đối thủ, không lưu cho đối thủ chút cơ hội nào.

- Đệ tử Thiên Hoang Địa Cung, cũng không phải thứ gì khó lường...

Ba tên cường giả Thần Ngưng Cảnh cười nhạo.

Đáng tiếc chưa nói xong những lời xem thường liền im lặng.

Không biết lúc nào, Sở Mộ đã tránh được một kiếm tất sát vừa rồi, trên người hắn có khí lưu xoay tròn sau đó như chim yến quay ngược trở về, tư thái ưu mỹ, quỹ tích hoàn mỹ, Bát Diện Thiên Hoang Kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang chém một kiếm với quỹ tích không có sơ hở, kiếm quang lóe lên tức thì.

Sở Mộ phản kích quá đột nhiên, quá nhanh chóng, hắn ra tay hoàn mỹ cho nên kiếm gỉa Thần Ngưng Cảnh không thể né tránh, đón đỡ cũng khó khăn.

Trừ kinh hãi ra, tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh chỉ cười lạnh.

Hắn thật sự không thể né tránh, cũng khó đón đỡ nhưng vấn đề là một tên kiếm giả Nguyên Cực Cảnh làm sao chém giết kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành thân kinh bách chiến như hắn.

Chỉ sợ còn khó chém nát kiếm cương hộ thể của hắn, cho dù trảm phá thì hắn vẫn còn nội giáp.

Hoàn toàn không sợ hãi, hắn chuẩn bị ngạnh kháng một kiếm của Sở Mộ sau đó tích súc lực lượng phản kích, một kiếm chém giết Sở Mộ.

Mũi kiếm tới người, kiếm cương hộ thể yếu ớt như đậu hủ, trong lúc này nội giáp Vương phẩm bị đánh tan như tờ giấy..

Cảm giác bị xé nứt và đau đớn bao phủ toàn thân, kiếm giả Thần Ngưng Cảnh vừa kịp phản ứng đã rống to đau đớn, hắn đánh ra một kiếm đồng quy vu tận lại bị Sở Mộ tránh đi, đầu lâu tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh bay lên cao, máu bắn tung tóe.

- Sát!

Ba tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh kinh hãi quát lớn, bọn chúng đồng loạt xuất kiếm tấn công Sở Mộ, hoàn toàn không lưu thủ.

Ba kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành ra tay toàn lực, mỗi một người đều thân kinh bách chiến, trải qua sinh tử nhiều lần, kiếm thuật cao minh, thực lực cường hoành.

Sát khí bộc phát dữ dội, ba đạo kiếm quang đáng sợ giết tới từ ba góc độ khác nhau.

Bọn họ phối hợp khăn khít làm Sở Mộ sinh ra một tia áp lực.

Kiếm ý tám chuyển cực hạn và kim chi áo nghĩa tám chuyển cực hạn bộc phát trong nháy mắt, thiên địa nổ vang, Sở Mộ nhìn thấy khe hở màu đen xuất hiện với uy lực kinh người, hắn sởn tóc gáy.

Thực lực bộc phát, hắn vung kiếm chém ngang trời.

Thân thể vặn vẹo quỷ dị, Sở Mộ tránh đi hai kiếm, ngăn cản một kiếm sau đó phản kích, lập tức cắt cỏ họng hai người.

Người thứ ba có thực lực mạnh nhất, tu vi đạt tới Thần Ngưng Cảnh tiểu thành đỉnh phong, hắn kinh hãi gần chết, quyết định bộc phát bí pháp và thiêu đốt huyết dịch chìm xuống mặt đất giống như vẫn thạch va chạm mặt đất.

Ầm, tiếng nổ tung đáng sợ sinh ra, tia máu bắn tung tóe, mặt đất nghiền nát, hai kiếm giả Thần Ngưng Cảnh chung quanh sắp ngã xuống bị sóng xung kích quét bay, trên người xuất hiện nhiều vết cắt thất linh bát lạc vô cùng đáng sợ.

Sở Mộ đối mặt với tia máu đáng sợ, không thể không huy kiếm ngăn cản, đồng thời thúc dục Phi Hồng Huyễn Không Bộ né tránh.

Trên không trung xuất hiện vết nứt không gian như ẩn như hiện.

Kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành đỉnh phong lập tức phóng lên trời, hắn xẹt qua khe nứt không gian sau đó phóng ra bên ngoài Loạn Không Vực.

Trong nháy mắt hắn biến mất không còn bóng dáng, Sở Mộ vừa đánh tan tất cả tia máu nên không cách nào đuổi theo.

Những tia máu đáng sợ này chắc chắn là bí pháp đáng sợ, tác dụng phụ nhất định rất lớn.

Bốn kiếm giả Thần Ngưng Cảnh vừa muốn giết Sở Mộ đã chết ba, tên vừa chạy trốn cũng lâm vào tình huống không xong.

Về phần tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh bị đuổi giết cũng rất không may, hắn đã bị trọng thương. Hiện tại bị tia máu ảnh hưởng nên gần như hấp hối.

Từ khi kiếm ý kim chi áo nghĩa thoát khỏi phong ấn, Sở Mộ lần đầu tiên sử dụng toàn lực, hiệu quả quá dọa người, bốn kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành chết ba, là bị Sở Mộ chém giết dễ dàng.

Tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh đang hấp hối trên mặt đất cố gắng chèo chống không chết.

Sở Mộ thu thập không gian oản luân của ba kiếm giả Thần Ngưng Cảnh sau đó đi tới bên cạnh người bị trọng thương, hắn biết rõ đối phương không có thù oán với mình, trừ phi có được đan dược hêệu quả kinh người mới cứu được đối phương, đáng tiếc Sở Mộ không có.

- Các hạ là đệ tử ngoại cung Thiên Hoang Địa Cung!

Kiếm giả Thần Ngưng Cảnh hấp hối gian nan lên tiếng, vừa nói chuyện vừa chảy máu miệng.

- Có nguyện vọng gì?

Sở Mộ nói.

- Tên là Lâm Vinh, lần này bị đuổi giết là do ta đạt được kỳ ngộ trong Loạn Không Vực, là Tru Tâm Kiếm Vương Tâm Kiếm Bí Lục... Khục khục...

Vừa nói hắn vừa quan sát phản ứng của Sở Mộ, vẻ mặt Sở Mộ bình thản.

- Ta nguyện ý dùng tất cả tài sản trong không gian oản luân thỉnh các hạ giaop Tâm Kiếm Bí Lục cho đệ tử ngoại cung Thiên Hoang Địa Cung Lâm Phong, nếu các hạ muốn tu luyện Tâm Kiếm Bí Lục cũng có thể. Thỉnh sao chép một phần cho Lâm Phong, vô cùng cảm kích...

Nói xong giọng nói càng ngày càng nhỏ, khí tức càng ngày càng yếu, sau đó hắn nghiêng đầu đi đời nhà ma.

Đổ máu quá nhiều, hai chân bị trảm, có thể bằng vào một hơi nói di ngôn đã không tệ.

Chết ở trước mặt mình, Sở Mộ không cảm thấy khổ sở và tiếc hận, bởi vì người này không quan hệ gì với hắn.

*****

Hắn gỡ không gian oản luân của đối phương, tinh thần ý niệm thăm dò bê trong, bên trong có một ít dược liệu và đan dược, còn có các kim loại cùng một đống lớn hoang thạch trung phẩm thượng phẩm và cực phẩm. Tổng số có lẽ cũng có hơn mười vạn trên trăm vạn, vài quyển bí tịch.

Sở Mộ lấy ra xem xét, phần lớn là bí tịch Thiên cấp, đối với Sở Mộ mà nói vô dụng. Thứ làm hắn thật sự chú ý chính là Tâm Kiếm Bí Lục.

Tru Tâm Kiếm Vương, Sở Mộ chưa nghe nói qua, hắn không hiểu nhiều về các bí sự trong tiểu thế giới này.

Từ khi hắn bước vào con đường kiếm giả tới giờ, hắn gặp được không ít cường giả Kiếm Vương cho nên không làm hắn cảm thấy khiếp sợ, trên thực tế, không ít đệ tử chân cung trong Thiên Hoang Địa Cung đều là Kiếm Vương.

Sở Mộ biết mình không mất bao lâu để trở thành Kiếm Vương, hơn nữa hắn có không ít gia sản, tự nhiên không cảm thấy gia sản ngàn vạn là cái gì quá lớn.

Hắn đọc sơ về Tâm Kiếm Bí Lục, nội tâm Sở Mộ rung động, bởi vì Tâm Kiếm Bí Lục quá cao thâm.

Hắn thu nó lại sau đó quay về Thiên Hoang Địa Cung tìm hiểu cẩn thận.

Về phần chuêện Lâm Vinh ủy thác, Sở Mộ không đáp ứng cũng không cự tuyệt, tất cả xem tình huống, Sở Mộ có chút ấn tượng về Lâm Phong trong lời hắn nói.

...

Tia máu phá không bay về thành Loạn Không như thiên thạch rơi xuống đất, oanh, một hố sâu xuất hiện, một huyết nhân tay chân vặn vẹo đang nằm trong đó.

Tiếng nổ cực lớn, sóng xung kích lan ra bốn phía, đá và cây cối bị đánh thành mảnh nhỏ, cát bụi cuồn cuộn cho nên hấp dẫn không ít người chú ý.

- Tru... Tru Tâ... Kiếm Vương... Tâm Kiếm Bí Lục đã... Xuất hiện trong Loạn Không Vực... Một đệ tử... Ngoại cung Thiên Hoang Địa Cung đạt được...

Tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành đỉnh phong nói dứt lời liêng nghẹo cổ đi đời nhà ma.

Hắn rất bi phẫn khi thúc dục bí pháp đáng sợ này, ý định chém giết Sở Mộ, kết quả giết không chết cho nên mượn nhờ bí pháp chạy trốn, lúc chạy tới bên ngoài thành Loạn Không liền bất lực, trực tiếp rơi từ mấy trăm mét xuống đất...

Nếu là bình thường rơi xuống mấy trăm mét cũng không có gì, nhiều lắm bị một ít tổn thương, thậm chí có tu vi hộ thân chỉ hơi chật vật mà thôi, một thân lực lượng tiêu hao không còn, huyết dịch lỗ lã, lại không tu hành công pháp như Thiên Hoang Kiếm Thể, khí lực và trạng thái không còn như trước, hắn rơi xuống tay chân đứt đoạn, nội phủ đã bị trọng thương cho nên mất máu quá nhiều.

Hắn cũng rất hung ác, trước khi chết cũng muốn kéo Sở Mộ chết cùng.

- Tru Tâm Kiếm Vương!

- Tâm Kiếm Bí Lục!

Không người nào quan tâm tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh chết sống, ngược lại bị lời của hắn làm khiếp sợ.

- Loạn Không Vực... Đi...

- Đệ tử ngoại cung Thiên Hoang Địa Cung...

Tiếng ồn ào vang lên, lập tức một đám kiếm giả Nguyên Cực Cảnh Thần Ngưng Cảnh bay lên không trung, bọn họ nhanh chóng bay về hướng Loạn Không Vực.

Nhìn ra được Tâm Kiếm Bí Lục của Tru Tâm Kiếm Vương hấp dẫn bọn họ lớn cỡ nào.

Tin tức truyền bá ra ngoài, các thế lực gia tộc trong thành Loạn Không dị động.

- Tâm Kiếm Bí Lục của Tru Tâm Kiếm Vương xuất thế...

- Tru Tâm Kiếm Vương không thuộc Thiên Hoang Địa Cung, hắn là một truyền kỳ, Tâm Kiếm Bí Lục của hắn thần bí khó lường, uy lực kinh người, phải giữ Tâm Kiếm Bí Lục trong tay Trương gia chúng ta.

- Đạt được Tâm Kiếm Bí Lục tu luyện, ta chém giết kiếm giả cùng giai như giết chó.

- Hừ, đệ tử ngoại cung Thiên Hoang Địa Cung, cho dù là đệ tử chân cung thật đạt được Tâm Kiếm Bí Lục cũng giết không tha.

Thiên Hoang Địa Cung thập phần cường đại, không thể nghi ngờ, nếu có đầy đủ lợi ích sẽ có người khiêu khích nó.

Huống chi một tên đệ tử ngoại cung, giết liền giết, Thiên Hoang Địa Cung cũng không vì thế mà gây chiến.

Trong thành Loạn Không, các gia tộc xuất động kiếm giả Thần Ngưng Cảnh cả đàn cả lũ tiến vào Loạn Không Vực, tìm kiếm đệ tử ngoại cung Thiên Hoang Kiếm Cung có Tâm Kiếm Bí Lục.

Có thể tưởng tượng, bên trong Loạn Không Vực xuất hiện hỗn loạn chưa từng có, các loại tranh đấu xung đột còn nhiều hơn trước gấp trăm lần...

Lúc này bọn họ phải đạt được Tâm Kiếm Bí Lục trong tay đệ tử ngoại cung Thiên Hoang Địa Cung.

Sở Mộ thu quần áo Thiên Hoang Địa Cung, bằng không bị hư ảo, trở về còn muốn nhận lại sẽ có chút phiền toái.

Chủ yếu nhất Sở Mộ cũng nghĩ tới một điểm, tên kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành đỉnh phong thi triển bí pháp bỏ chạy có khả năng sẽ truyền tin tức ra ngoài, đến lúc đó mình sẽ gặp phiền toái.

Đối phương không biết mình, muốn miêu tả dung mạo của mình rõ ràng cũng không dễ dàng như vậy, dù sao tướng mạo của mình không kém nhưng cũng không anh tuấn đến trình độ kinh người, hơn nữa cũng không có đặc thù rõ ràng, phân biệt dễ nhất chính là trường bào đệ tử ngoại cung Thiên Hoang Địa Cung.

Hắc mặc bảo giáp màu bạc sáng ngời, lực phòng hộ của Sở Mộ tăng lên mấy lần, năng lực bảo vệ tánh mạng cũng tăng lên.

Hắn dần dần đi vào trong Loạn Không Vực, vừa đi vừa phóng thích tinh thần ý niệm tìm hiểu không gian chung quanh.

Bên ngoài Loạn Không Vực tỷ lệ xuất hiện vết nứt không gian và không gian loạn lưu cực thấp, trừ nhìn thấy lần đầu, đi tới bây giờ vẫn chưa phát hiện cái thứ hai.

- Chẳng lẽ phải đi vào bên trong Loạn Không Vực?

Sở Mộ nói thầm, ngẩng đầu nhìn ra xa xa ngoài ngàn mét, ánh mắt mơ hồ nhưng hắn có cảm giác run rẩy.

Bên trong Loạn Không Vực, vết nứt không gian và không gian loạn lưu xuất hiện nhiều hơn bên ngoài gấp mấy lần, nguy hiểm cũng tăng lên nhiều lần, đương nhiên kỳ ngộ cũng càng lớn.

Ý niệm xuất hiện trong đầu, Sở Mộ hơi điều chỉnh phương hướng đi vào bên trong Loạn Không Vực.

Phạm vi Loạn Không Vực rất lớn, không biết còn lớn hơn địa hoang tâm cốc bao nhiêu lần, Sở Mộ không dám bước đi quá nhanh, bởi vậy muốn xâm nhập vào bên trong còn cần thời gian ngắn.

Lúc này từng thân ảnh phá không bay tới, bọn họ dừng lại bên ngoài Loạn Không Vực sau đó đáp xuống đất, chân không ngừng đi vào bên trong Loạn Không Vực.

Một đám lại một đám, bọn họ kéo cả đàn cả lũ vào bên trong, nhiều hơn mười, ít cũng ba người.

Hiện tại những người này bình an vô sự, cũng sẽ không động thủ nhưng khi phát hêện cái gì chắc chắn sẽ sinh ra xung đột, đến lúc đó người nhỏ yếu sẽ chết không biết bao nhiêu.

Hơn nữa trong Loạn Không Vực không cẩn thận sẽ trúng vết nứt không gian hoặc không gian loạn lưu, chết thêm mấy người cũng là chuyện bình thường.

Nhưng vì đạt được Tâm Kiếm Bí Lục, tất cả đều đáng giá.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)