← Ch.0835 | Ch.0837 → |
Đối thủ thứ năm cường đại làm người ta khiếp sợ.
Dưới thế công của đối phương, Sở Mộ có cảm giác hít thở không thông, trong lúc nhất thời căn bản không tìm được cơ hội xuất kiếm.
Nhanh, kiếm của đối thủ thứ năm nhanh đến mức cực hạn, giống như cực quang xuyên qua không gian, đến lúc này Sở Mộ được nhìn thấy tốc độ xuất kiếm nhanh nhất mình từng gặp qua.
Tu vi của người này vẫn là Thần Ngưng Cảnh cực hạn, Thiên Hoang Kiếm Thể tầng thứ ba cũng đạt đến cực hạn nhưng tạo nghệ kiếm thuật cao minh hơn mình, hơn nữa kiếm ý còn đạt tới bảy chuyển cực hạn, áo nghĩa là quang chi áo nghĩa, may mắn chỉ đạt tới sáu chuyển cực hạn.
Đối thủ khủng bố.
Hắn cường đại làm người ta tuyệt vọng.
Dưới thế công như mưa rào của đối phương Sở Mộ chỉ có thể lần lượt né tránh, mỗi lần như vậy hắn đều có cảm giác mình quá chậm.
Dưới thế công của tốc độ nhanh như thế, Sở Mộ không tìm được cơ hội phản kích, cho dù hắn phát hiện và thi triển Thiên Hoang Tam Thức đủ để đánh chết đối phương, nhưng vấn đề nằm ở chỗ hắn không tìm được thời cơ tốt nhất thi triển Thiên Hoang Tam Thức.
Hắn phải đề thăng bản thân, giảm tốc độ của đối thủ mới có cơ hội, nếu không mặc dù tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ hơn đối phương, so sánh với kiếm quang nhanh chóng của đối thủ và nhiều loại khác biệt, hơn nữa trên lực lượng tuyệt đối có áp bách rất lớn, từ đó hắn chỉ có kiếm ý và áo nghĩa hơn đối phương mà thôi.
Nếu không nhờ kiếm ý và áo nghĩa hơn xa đối phương, Sở Mộ cũng không chuẩn bị đối chiến với đối phương.
Tình huống trước mắt tràn đầy nguy cơ, Sở Mộ có thực lực chém giết đối thủ Thần Ngưng Cảnh viên mãn, hiện tại đối phương là kiếm giả Thần Ngưng Cảnh cực hạn, Thiên Hoang Kiếm Thể tầng thứ ba đạt tới mức tận cùng, kiếm ý đạt tới bảy chuyển cực hạn, các phương diện tổng hợp đều vượt qua kiếm giả Thần Ngưng Cảnh bình thường, thuộc về cấp độ thiên tài cực mạnh.
Dưới thế công điên cuồng của đối phương, kiếm của đối phương không ngừng nhanh hơn.
Sở Mộ né tránh khó khăn, áp lực dần dần lớn hơn trước.
Hắn cũng không dám khẳng định, tiếp tục như vậy, chính mình không đánh trúng dối thủ, đối thủ có tốc độ kiếm nhanh và mạnh như thế, một khi mình bị đánh trúng hẳn phải chết không nghi ngờ.
Ý niệm xuất hiện trong đầu, Sở Mộ khẽ cắn môi, hắn trực tiếp thi triển Phần Huyết Biến.
Tinh huyết hội tụ, va chạm với nhau sinh ra ma sát, nhiệt độ cao sinh ra và thiêu đốt máu huyết, lực lượng bộc phát bao phủ khắp toàn thân, lực lượng cường đại tới mức tận cùng.
Phần Huyết Biến đại thành gia tăng thực lực Sở Mộ lên gấp hai, thậm chí gấp ba lần.
Cảm giác thực lực tăng lên, hắn đang cảm thấy khó nắm bắt kiếm của đối phương, quỹ tích bắt đầu trở nên rõ ràng, cho dù còn có chút mơ hồ.
Né tránh, Sở Mộ không chật vật như trước, ngược lại còn mang theo hương vị thong dong.
Phần Huyết Biến đại thành mang lại bộc phát toàn diện, thực lực hắn tăng nhiều.
Ngay sau đó trải qua vài lần né tránh, Sở Mộ tìm được thời cơ phản kích tuyệt hảo, sau khi tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh, hắn chưa từng vận dụng Băng Phách Hàn Sương Công, lúc này bộc phát băng phách chi lực cường đại rót vào trong Bát Diện Thiên Hoang Kiếm, cũng làm Bát Diện Thiên Hoang Kiếm xuất hiện một tầng sương trắng.
Băng Phách Hàn Sương Công đại thành, hơn nữa hắn lợi dụng Băng Phách Đan tu luyện Băng Phách Hàn Sương Công, uy lực băng phách chi lực còn mạnh hơn trước kia vài lần.
Hắn đâm ra một kiếm với uy lực cực chậm, không khí chung quanh vặn vẹo đáng sợ.
Kiếm thuật lĩnh vực tầng thứ tám đỉnh phong được phát huy tới mức tận cùng.
Một tia sơ hở xuất hiện, bị Sở Mộ phản kích nên sơ hở rộng hơn.
Tốc độ của đối phương nhanh tới mức tận cùng, kiếm nhanh như ánh sáng, nếu hơi dẫn dắt sẽ làm sơ hở mở rộng ra, kiếm của Sở Mộ tăng tốc độ, dùng phương thức Nhập Cảnh cực hạn bộc phát chém tới một cách vô thanh vô tức.
Kiếm này vốn chém vào trái tim đối phương nhưng thực lực đối thủ đúng là cường đại, phản ứng cực kỳ nhanh chóng, lập tức tiến hành đón đỡ, dùng thân kiếm thành công ngăn cản thế công của Sở Mộ.
Lực lượng Nhập Cảnh cực hạn bộc phát ra ngoài, băng phách chi lực cường đại làm đối thủ lùi ra sau ba bước, một tầng sương trắng bộc phát bao trùm kiếm và bàn tay, hơn nữa cồn lan ra khắp cánh tay.
Sở Mộ biết rõ băng phách chi lực không thể đóng băng trong thời gian dài, có lẽ chỉ trong tích tắc, hắn phải bắt lấy cơ hội khó tìm lần này.
Xuất kiếm!
Sở Mộ không keo kiệt sử dụng băng phách chi lực, cho dù khôi phục không dễ nhưng hắn sẽ bộc phát toàn lực công kích đối phương.
Kiếm này đã vượt qua cực hạn của bản thân, hắn xuất ba kiếm liên tục, Sở Mộ cảm giác cơ bắp cánh tay sắp vỡ ra, hắn vô cùng đau đớn.
Dưới ba kiếm lần này, Sở Mộ vận dụng toàn bộ băng phách chi lực, cánh tay cầm kiếm của đối phương bị đóng băng mạnh hơn, căn bản không thể phản kích, chỉ có thể khu động lực lượng bản thân muốn phá hủy băng phách chi lực.
Hít sâu một hơi, cố nén cơ bắp cánh tay đau đớn, Sở Mộ lại xuất kiếm, Thiên Hoang Tam Thức.
Đâm trảm bổ!
Ba thức liên tục.
Lực lượng Nhập Cảnh sơ bộ, Nhập Cảnh tầng sâu, Nhập Cảnh cực hạn bộc phát dữ dội, ba thức liên kích hoàn mỹ không tỳ vết.
Ba thức tấn công lên người đối thủ, đánh đối phươn bay ngược ra sau, thân thể bị thương, máu tươi tung tóe nhưng chưa tử vong, cho dù cánh tay bị băng phách chi lực đánh trúng nên tê dại vẫn tiến hành phản kích sắc bén.
Tuy không nhanh bằng lúc trước nhưng cũng đủ mang lại áp lực trí mạng lên người Sở Mộ.
Cắn răng một cái, hắn lại xuất kiếm, lúc này Sở Mộ vận dụng lực lượng địa tâm hoang viêm.
Đây là lần đầu tiên Sở Mộ sử dụng lực lượng địa tâm hoang viêm vào chiến đấu.
Địa tâm hoang viêm nhỏ như quả trứng vịt, lực lượng bị rút ra giảm bớt một nửa nên nhạt đi rất nhiều.
Địa tâm hoang viêm hóa thành kiếm quang chém ra ngoài, thân thể Sở Mộ uốn éo né tránh công kích.
Phốc, bả vai Sở Mộ bị kiếm của đối phương đâm xuyên qua, đau đớn truyền khắp toàn thân, mồ hôi lạnh toát ra, đối phương bị kiếm quang ẩn chứa địa tâm hoang viêm thiêu đốt.
Đối thủ trọng thương lại bị địa tâm hoang viêm đánh trúng, hỏa diễm hừng hực thiêu đốt không bao lâu, đối phương biến thành tro bụi trước mặt Sở Mộ.
Chém giết cường địch mạnh như thế, Sở Mộ thả lỏng toàn thân.
Sử dụng tất cả thủ đoạn không hề giữ lại mới có thể chém giết đối phương, Sở Mộ cảm thấy mỏi mệt.
- Có tiếp tục tham gia thí luyện thứ sáu hay không?
Giọng nói lạnh như băng vang lên.
- Không!
Sở Mộ suy nghĩ một hơi sau đó đã có quyết định.
*****
Đối thủ thứ năm đã mạnh như vậy, đối thủ thứ sáu mạnh cỡ nào?
Kiếm ý đạt tới thứ tám chuyển?
Hay tu vi đột phá Thần Ngưng Cảnh?
Sở Mộ không biết, hắn không muốn thử.
Đối thủ thứ năm đã ép hắn sử dụng toàn lực, dựa theo quy luật, đối thủ thứ sáu còn mạnh hơn rất nhiều, chính mình không có khả năng đối kháng.
Hắn có lựa chọn, đột nhiên lực lượng hàng lâm khôi phục lực lượng và thương thế toàn thân Sở Mộ, vết thương trên vai khép lại rất nhanh, thậm chí thiêu đốt tinh huyết khi sử dụng Phần Huyết Biến đại thành cũng khôi phục như ban đầu.
Sở Mộ cảm thấy khó tin kiểm tra bản thân, băng phách chi lực tiêu hao không còn cũng khôi phục, tiêu hao một nửa lực lượng địa tâm hoang viêm cũng khôi phục hoàn toàn.
Quá thần kỳ.
Không gian phong bế không biến mất, trước mặt Sở Mộ xuất hiện năm đạo hào quang.
- Thí luyện giả vượt qua năm cửa, đây là năm phần thưởng, mời thu!
Giọng nói lạnh như băng vang lên.
Sở Mộ thu năm đạo hào quang vào trong không gian giới chỉ, hắn có ý định kiếm tra sau, rốt cuộc ban thưởng cái gì?
Sau khi hào quang biến mất, không gian phong bế cũng biến mất, Sở Mộ xuất hiện trên tế đàn lân nữa, ngay sau đó tế đàn cũng biến mất theo.
Không biết hắn ở trong tế đàn thí luyện bao lâu, cảnh tượng bên ngoài không sinh ra biến hóa gì.
Bốn phía không một bóng người, bởi vì Sở Mộ không cùng đường với các đệ tử nội cung khác.
Lúc này Sở Mộ ngồi xếp bằng không tu luyện, hắn thể ngộ thu hoạch khi chiến đấu trong thí luyện.
Ba cửa thí luyện đầu tiên không quan trọng, chiến đấu đã sớm tiêu hóa, chỉ có thí luyện thứ tư và thứ năm mới là trọng điểm.
Đối thủ thí luyện của hai cửa ải này thực lực cường đại, mang lại áp lực rất mạnh lên người Sở Mộ, nhất là đối thủ thứ năm thập phần cường đại, Sở Mộ không thể không bộc phát tất cả lực lượng mới đánh bại đối phương, thậm chí trong đó còn có một tia thành phần vận khí.
Nếu như tiến hành chiến đấu lần thứ hai, Sở Mộ không nắm chắc thành công mười phần.
Không bao lâu, hắn đã kết thúc lĩnh ngộ cảm ngộ khi chiến đấu với đối thủ thứ tư, Sở Mộ bắt đầu nhớ lại cảm giác khi đấu với đối thủ thứ năm, mỗi hình ảnh đều hiện rõ trong đầu.
Đây là đối thủ gian khó chơi nhất Sở Mộ từng gặp qua, cũng là trận chiến có giá trị tham khảo nhất.
Qua chừng vài canh giờ, Sở Mộ đã tỉnh táo, hắn thành công hấp thu tất cả những gì lĩnh ngộ trong chiến đấu lần này.
Bộ pháp và thân pháp tăng lên không nhỏ, tốc độ xuất kiếm vượt qua cực hạn.
Chủ yếu nhất là...
Sở Mộ xuất kiếm, kiếm thuật lĩnh vực chi lực mở ra bao phủ phạm vi chín mét, không khí chung quanh vặn vẹo.
- Đây là... Kiếm thuật lĩnh vực tầng thứ chín!
Bộ pháp tăng lên, kiếm thuật tạo nghệ tăng lên tăng cường thực lực Sở Mộ lên vài phần, hắn vui mừng không nhỏ.
Đến tầng thứ của hắn, trong tình huống kiếm ý áo nghĩa không thay đổi, tu vi không thay đổi, thực lực tăng lên vô cùng khó khăn, chỉ tăng một ít cũng cực kỳ đáng quý.
Sau khi cảm ngộ xong, cũng hấp thu cho mình dùng, Sở Mộ không sốt ruột rời đi, hắn trực tiếp xem phần thưởng.
Tế đàn thí luyện, mỗi cửa đều có ban thưởng, Sở Mộ qua năm cửa, ban thưởng năm phần, bởi vì bị bao phủ trong màn sáng cho nên hắn không biết ban thưởng cái gì.
- Hi vọng không nên quá kém, hữu dụng với ta mới tốt.
Sở Mộ nói thầm.
Dù sao độ khó khi thí luyện quá lớn, trước khi thí luyện bắt đầu, Sở Mộ cũng khó có thể tưởng tượng mỗi khi vượt qua thí luyện lại gia tăng đột khó lớn như thế.
Cũng bởi vậy hắn cảm thấy thông qua thí luyện đạt được ban thưởng không kém, nói không chừng là trọng bảo gì đó, dù sao nơi này là Thần Hoang Bí Cảnh ah.
Thời điểm Sở Mộ xem xét ban thưởng, tại địa phương khác, Hậu Thanh Minh cũng chấm dứt thí luyện, tế đàn thí luyện biến mất, ba mươi đệ tử nội cung tham gia thí luyện, thành tích thí luyện của hắn là tốt nhất.
Năm đạo hào quang, Sở Mộ mang chúng ra ngoài.
Sở Mộ cũng không biết ban thưởng cửa ải đầu tiên là gì, cũng không biết mình lấy hào quang là thứ nhất hay thứ năm, hắn chỉ dựa vào cảm giác.
Hào quang là một tầng bảo hộ, lực lượng Sở Mộ nghiền nát hào quang, đồ vật bên trong xuất hiện, đồng thời còn có tin tức tiến vào trong đầu Sở Mộ.
Đó là một cái lọ màu vàng nâu, hơn nữa chất liệu không phải ngọc thạch mà là tảng đá nào đó, trong lọ có chất lỏng tên là Thiên Hoang Luyện Thể Dịch.
Dựa theo tin tức miêu tả, Thiên Hoang Luyện Thể Dịch là chất lỏng đặc thù phụ trợ tu luyện Thiên Hoang Kiếm Thể, đó là nước thuốc đặc thù, vừa vặn đối ứng với Thiên Hoang Kiếm Thể tầng thứ ba, có thể giúp luyện thành Thiên Hoang Kiếm Thể tầng thứ ba trong thời gian ngắn.
- Thiên Hoang Luyện Thể Dịch... Đây là ban thưởng cửa ải thứ nhất hai thứ năm?
Sở Mộ nói thầm, hắn thu lọ màu vàng nâu vào không gian giới chỉ.
Nếu như Thiên Hoang Luyện Thể Dịch là ban thưởng cửa ải đầu tiên, Sở Mộ cũng rất chờ mong ban thưởng sau đó, khẳng định rất tốt, nếu như Thiên Hoang Luyện Thể Dịch là ban thưởng cửa ải thứ năm, như vậy Sở Mộ không ôm bao nhiêu hi vọng vào bốn đạo hào quang còn lại, đây thuần túy là cảm giác.
Hắn lấy hào quang thứ hai ra ngoài, nội tâm Sở Mộ bất định, bóp nát hào quang, tin tức tiến vào trong đầu của hắn.
Đó là bình ngọc màu đen, bề mặt sáng bóng trơn trượt ôn nhuận, Sở Mộ cầm trong tay thập phần thoải mái dễ chịu, hiển nhiên là ngọc tốt khó tìm, mở nắp bình ra nhưng không có hương vị gì.
Bên trong là gì?
Đổ ra lòng bàn tay, đó là một hạt đan dược, đan dược màu đen thâm thúy tối tăm, dường như nó thu nạp tất cả ánh sáng, ánh sáng chung quanh đan dược ảm đạm rất nhiều.
Đan dược màu đen không lớn, nó lớn như hạt nhãn và rất nhẹ, Sở Mộ biết được lai lịch đan dược nhờ tin tức tiến vào trong đầu.
Đại Linh Phách Đan!
Nghe tên rất khí thế, xem qua giới thiệu làm Sở Mộ cảm thấy vui mừng.
Đây là một loại đan dược cực kỳ trân quý, nó không thể gia tăng tu vi, cũng không thể gia tăng ngộ tính. Cũng không tăng cường độ tinh thần ý niệm, nó còn trân quý hơn Thiên Ngộ Đan rất nhiều lần, bởi vì tác dụng của nó là chưa trị linh hồn.
Linh hồn, đây là lĩnh vực cực kỳ thần bí, lịch đại kiếm giả tốn hao thời gian nghiên cứu nhưng không thể hiểu rõ hoàn toàn.
Linh hồn bị thương, từ xưa đến nay là chuyện làm người ta đau đầu nhất, linh hồn là thứ cực kỳ trọng yếu, một khi linh hồn bị hao tổn, chắc chắn sẽ tạo thành hậu quả vô cùng đáng sợ.
Mặc dù tình huống tổn thương linh hồn không nhiều nhưng một khi bị hao tổn sẽ không thể trị hết.
← Ch. 0835 | Ch. 0837 → |