← Ch.0892 | Ch.0894 → |
- Thiên phú của ngươi, cuộc đời ta ít thấy.
- Cho nên ta hi vọng ngươi có thể đi tới Tây Hổ đại vực, lựa chọn một thế lực cường đại trong đó gia nhập, trở thành một thành viên trong đó. Ở bên trong tu luyện, nhờ tài nguyên tốt nhất, tăng thực lực của ngươi lên.
- Trừ ngươi ra, Thiên Phong kiếm cung chúng ta cũng có mấy người cũng giống như ngươi, rời đi.
- Thời gian còn có nửa năm. Bởi vì phải xuất phát sớm cho nên ngươi chỉ còn có thời gian ba tháng mà thôi.
- Tây Hổ đại vực... Thế lực cường đại...
Trên đường trở lại Kiếm lâu, trong đầu Sở Mộ nhớ lại lời nói của Lăng Vân tổng giáo tập.
Trên danh nghĩa, mười mấy năm trước hắn đi tới thế giới Thái cổ, nhưng mà lý giải về thế giới Thái cổ này vẫn dừng lại ở cấp độ bề ngoài, cũng nói rõ mức độ khổng lồ, phức tạp của thế giới Thái cổ, không có dễ dàng lý giải thấu triệt như vậy được.
Nói chuyện phiếm một phen với Lăng Vân tổng giáo tập, Sở Mộ từng bước hiểu rõ thế giới Thái Cổ. Càng hiểu, hắn lại càng muốn đi ra ngoài, giao thủ với thiên tài càng thêm cường đại, trong chiến đấu tăng lên bản thân mình.
Chuyện đi Tây Hổ đại vực, Lăng Vân tổng giáo tập không có hỏi ý kiến của Sở Mộ. Hắn tin rằng nếu như đầu óc của Sở Mộ không có vấn đề, nhất định sẽ không cự tuyệt. Trên thực tế, Sở Mộ cũng không có cự tuyệt. Bởi vì cơ hội như vậy không có nhiều lắm.
- Thời gian ba tháng.
Sở Mộ nhướng mày, hắn có cảm giác. Một khi tiến về Tây Hổ đại vực, muốn trở lại cũng không phải là chuyện dễ. Cho nên tốt nhất sớm xử lý toàn bộ mọi chuyện trong Thiên Phong kiếm cung, như vậy mới không còn lo lắng rời đi.
Hôm nay chuyện còn chưa xong của hắn trong Thiên Phong kiếm cung này cũng chỉ có làm cho Chấn Thiên chiến đội siêu việt tứ đại siêu cấp chiến đội. Trở thành thứ nhất, hoàn thành đổ ước năm đó với Tư Không Chiến.
Về phần sau hoàn thành đổ ước, tiền đặt cược thế nào, Sở Mộ cũng chưa từng suy nghĩ qua. Năm đó hạ đổ ước bất quá chỉ là một loại phương thức khích lệ bản thân mình mà thôi.
Đến lúc đó lại nhìn xem.
Vì kế hoạch đó, trong vòng ba tháng còn lại hắn phải làm cho Chấn Thiên chiến đội có được thực lực áp đảo tứ đại siêu cấp chiến đội.
Kỳ thực hiện tại đã có, chỉ cần một mình Sở Mộ đã có thể một kiếm đánh bại toàn bộ siêu cấp chiến đội. Chỉ là đây không phải là điều Sở Mộ muốn. Nếu như là hắn, dưới tình huống không có hắn, chín thành viên của Chấn Thiên chiến đội có thể đánh bại từng siêu cấp chiến đội một trong tứ đại siêu cấp chiến đội.
Hiện tại chín thành viên của Chấn Thiên chiến đội đều tiến vào Huyết Sắc hoang nguyên, Sở Mộ cũng không lo lắng. Hắn trở về kiếm lâu của mình, bế quan tu luyện, tìm hiểu Bất Diệt kiếm ý.
Nhoáng một cái, thời gian hai tháng qua mau. Người Chấn Thiên chiến đội cũng trở lại, bộ dáng phong trần mệt mỏi. Trên người có sát khí nồng đậm. Kiếm giả Nguyên cực cảnh tới phạm vi gần trăm trượng cũng sẽ bị ảnh hưởng, làm cho toàn thân rét run.
- Không tệ.
Cảm nhận sát khí nồng đậm trên người bọn hắn, Sở Mộ gật đầu mỉm cười. Những sát khí này còn không có cách nào ảnh hưởng tới hắn được.
- Cho các ngươi thời gian nửa tháng, lắng đọng cho tốt.
Sở Mộ không có sốt ruột kiểm nghiệm thành quả của bọn hắn, cho nên hắn nói.
Mọi người rời đi, bế quan trong nửa tháng. Đương nhiên Sở Mộ cũng bế quan tu luyện. Hắn dần dần nắm chắc được một tia tinh túy của Bất Diệt kiếm ý, nhưng mà Bất Diệt kiếm ý trên thân Bất Diệt kiếm không ngừng suy yếu.
Nửa tháng rất nhanh qua đi. Mọi người lần nữa tụ tập ở trong kiếm lâu của Sở Mộ. Sát khí nồng đậm, không phai trên thân mọi người lúc này đã sớm nhạt hơn rất nhiều. Mà nhìn qua mọi người cũng có thể thấy được tinh khí thần có chỗ tăng lên, thần thái sáng láng.
- Từng người môt, bắt đầu từ Tần Sơn Hà, để cho ta xem hiệu quả lịch lãm rèn luyện sinh tử trong hai tháng qua của các ngươi thế nào.
Sở Mộ nói.
- Được.
Tần Sơn Hà bước ra, rút kiếm, khí thế ngưng tụ. Sát khí thu liễm không phát, càng có uy thế.
Vững vàng như bàn thạch, bàn chân giống như cắm rễ trên mặt đất. Kiếm tỏng tay, như núi sông chảy dài, thái sơn áp đỉnh. Cách hai tháng rưỡi, tăng lên quả thực rõ ràng, chiến đấu sinh tử thực sự là chất xúc tác tốt nhất.
Đem mười thức đầu dung hợp vào làm một kiếm, đó là thành quả của Tần Sơn Hà. Bảy người còn lại thì đem mười một thức đầu dung hợp vào làm một kiếm. Cung Phi Vũ thì có thể đem mười lăm thức dung hợp vào làm một kiếm.
Thiên phú chênh lệch làm cho bọn hắn càng sau này chênh lệch càng thêm rõ ràng.
Từng người giao thủ với Sở Mộ, Sở Mộ lần nữa chỉ ra chỗ chưa đủ của bọn hắn, tiến hành sửa sai, lời nói vô cùng rõ ràng, dễ hiểu, làm cho bọn hắn càng dễ lĩnh ngộ.
Từ khi bọn hắn tu luyện Thiên Cực kiếm thuật tới nay, có thể tu luyện tới bước này, tám phần là do Sở Mộ chăm chỉ truyền thụ và chỉ điểm, đánh xuống căn cơ vững chắc cho bọn họ. Sau đó lại thi thoảng chỉ điểm một hai.
Tạo nghệ kiếm thuật của bọn hắn và Sở Mộ hơn kém quá lớn. Bởi vậy bất kể như thế nào, Sở Mộ có thể vạch ra chỗ thiếu sót của bọn hắn.
Sau khi chỉ điểm xong toàn bộ, mọi người có cảm giác như bừng tỉnh.
Từ sau khi tu luyện Thiên Cực kiếm thuật, không ngừng thâm sâu hơn, nghi hoặc của bọn hắn được giải quyết, nghi hoặc mới cũng xuất hiện, không ngừng tuần hoàn.
Kế tiếp là Thiên Cực kiếm trận căn cứ và Thiên Cực kiếm thuật tạo thành. Trải qua khảo nghiệm sinh tử, tạo nghệ của mọi người trong Thiên Cực kiếm trận đã thâm hậu hơn rất nhiều, càng thêm thuần thục, uy năng phát ra càng thêm cường đại hơn.
- Được rồi, ta cho các ngươi mười ngày tìm hiểu. Mười ngày sau sẽ có hành động lớn.
Sở Mộ nói.
- Hành động lớn?
Ba chữ này khiến cho hai mắt mọi người sáng ngời, không biết là chuyện gì, nhưng mà nhất định không nhỏ. Mọi người lập tức cảm nhận được động lực lớn lao, liên tục trở về kiếm lâu của mình bế quan tìm hiểu.
Lúc này Sở Mộ lại xin Chiến Lâu, theo thứ tự khiêu chiến Tứ đại siêu cấp chiến đội.
Ngày đầu tiên khiêu chiến Tinh Trần chiến đội, ngày hôm sau khiêu chiến Đồ Yêu chiến đội, ngày thứ ba khiêu chiến Trảm Ma chiến đội. Ngày thứ tư khiêu chiến Thí Thần chiến đội. Hơn nữa còn nói rõ, Tứ đại siêu cấp chiến đội có thể tùy ý xuất động đội viên trong chiến đội, coi như xuất động toàn bộ cũng được. Chấn Thiên chiến đội chỉ dùng một chi tiểu đội tiếp đón mà thôi.
Rất nhanh, Tứ đại siêu cấp chiến đội đều nhận được tin tức. Tin tức này cũng nhanh chóng truyền bá ra.
- Sắp bắt đầu sao?
Tư Không Chiến nghe được tin tức, hắn nhìn bầu trời xa xa, thì thào nói.
*****
Trong tứ đại siêu cấp chiến đội, trước mắt Tinh Trần chiến đội là yếu nhất. Là chiến đội đầu tiên Chấn Thiên chiến đội chỉ mặt đặt tên khiêu chiến. Nếu ngay cả Tinh Trần chiến đội cũng không thể đánh bại được, còn nói gì tới đánh bại ba siêu cấp chiến đội lâu năm kia nữa?
Ngày hôm nay Tư Không Chiến đã ngờ tới, hắn cũng biết, Tinh Trần chiến đội sẽ có một ngày như vậy. Chỉ là không ngờ tới Chấn Thiên chiến đội lại có động tác nhanh như vậy.
Không, hẳn phải nói, động tác của Sở Mộ lại nhanh như vậy.
Cách lúc Chấn Thiên chiến đội khiêu chiến chỉ còn có chín ngày, phải chuẩn bị thật tốt một phen. Vô luận thế nào cũng phải dùng toàn lực đối chiến. Ngay cả là thua cũng phải thua không tiếc nuối.
Thực lực của Sở Mộ quá mạnh mẽ, khiến cho Tư Không Chiến cho rằng không có cơ hội chiến thắng.
Trong tam đại siêu chấp chiến đội lâu năm kia, sau khi nhận được tin tức, cả đám liên tục kinh ngạc, phản ứng cũng khác nhau.
- Khiêu chiến sao?
Trong mắt Hải Vô Nhai hiện lên vẻ sáng lạnh:
- Hừ, Sở Mộ, thực lực của ngươi quả thực rất mạnh. Nhưng mà chiến đấu giữa chiến đội với nhau, thứ cần chú ý là phối hợp, mà không phải dựa vào thực lực một người. Lần này ngươi thua rồi.
Hiển nhiên Hải Vô Nhai đối với việc thua dưới kiếm Sở Mộ trước đó vẫn còn oán niệm.
- Chọn lựa ra chín người mạnh nhất, ta dẫn đội.
Giang Thien mạc trầm mặc một lát rồi nói.
Chiến đấu còn chưa bắt đầu, còn có mấy ngày, cần phải chuẩn bị cho kỹ.
Có ít người còn cho rằng liệu có phải Sở Mộ đã điên rồi hay không? Nhưng mà có ít người lại cho rằng Sở Mộ dám làm như vậy nhất định là có nắm chắc.
- Nói không chừng một mình Sở Mộ, một người một kiếm sẽ quét ngang tứ đại siêu cấp chiến đội. Hắn có thực lực này.
- Ngươi ngốc sao? Đây không phải là một người chiến đấu, mà là chiến đấu giữa các chiến đội với nhau. Cho dù thực lực Sở Mộ có mạnh hơn nữa, hắn cũng không thể phân thân, không có khả năng vừa trấn thủ, vừa đi cướp cờ của đối puhowng.
Bọn hắn đều cho rằng Chấn Thiên chiến đội cường đại là dựa vào Sở Mộ. Chín đội viên khác bị người ta xem thường. Không có biện pháp, quang mang trên người Sở Mộ thực sự quá mạnh mẽ, đại thịnh, lấn án, che mờ những người khác. Ngay cả Giang Thiên Mạc cũng phải chịu nhún dưới ánh sáng của hắn.
- Chuyện này cũng không nhất định, tới lúc đó sẽ biết rõ.
Lúc chín đội viên Chấn Thiên chiến đội bế quan đi ra lập tức nghe được đủ loại tin tức. Lúc này bọn hắn mới như bừng tỉnh.
- Hóa ra động tĩnh lớn theo lời đội trưởng là chỉ cái này.
Tần Sơn Hà nói.
- Xem ra đội trưởng định chấm dứt đổ ước năm đó với Tinh Trần chiến đội.
Đồ Cương cũng nói.
- Chúng ta có thực lực nói.
Cung Phi Vũ vô cùng khí phách nói.
Quả thực, hai ba tháng trước, bọn hắn ngăn cửa Trảm Ma chiến đội, trừ Hải Vô Nhai không có ra tay, những ngườih kác đều bại dưới thân kiếm bọn họ, hoặc là chiến ngang tay.
Trải qua hơn hai tháng này, mỗi người tu luyện đều có tiến bộ. Nhưng mà bọn hắn tin rằng, tiến bộ của bọn hắn, trừ những đội viên trong Chấn Thiên chiến đội ra, so với những đệ tử tinh anh khác trong Thiên Phong kiếm cung còn nhanh hơn rất nhiều.
Nói cách khác, hai tháng trước người bọn họ chiến ngang tay, hôm nay cũng không phải là đối thủ của bọn họ. Huống chi bọn hắn còn tu luyện Thiên Cực kiếm trận, căn bản không sợ quần chiến.
Mỗi một người đối với chiến đấu sắp tới vô cùng chờ mong.
Rất nhanh, một ngày đã qua đi, bóng tối lại hàng lâm. Sáng sớm hôm sau, trong tiểu chiến trường náo nhiệt trước nay chưa từng có.
Bởi vì tin tức trong vòng mười ngày lan truyền đi. Cơ hồ tất cả đệ tử tinh anh crua Thiên Phong kiếm cung cùng với đám giáo tập, còn có tuyệt đại đa số trưởng lão, thậm chí ba vị tổng giáo tập cũng trình diện.
Tiểu chiến trường kín chỗ.
Ba vị tổng giáo tập làm trọng tài, chủ trì bốn trận chiến đấu.
Người của hai chiến đội phải chiến đấu đúng chỗ.
Bên Chấn Thiên chiến đội xuất động toàn bộ người, kể cả Sở Mộ là mười người. Mà Tinh Trần chiến đội xuất động Tư Không Chiến, Tư Không Ngạo, hai Kiếm giả kiếm ý, áo nghĩa đạt tới thất chuyển. Ngoài ra còn có mươi ba Kiếm giả tu vi đều đạt tới Thần Ngưng cảnh nhập môn đỉnh phong và tiểu thành.
Đây đã là toàn bộ Kiếm giả Thần Ngưng cảnh của Tinh Trần chiến đội. Sở Mộ đã nói rõ bọn hắn có thể tùy ý xuất động bao nhiêu người cũng được. Cho nên đương nhiên bọn hắn phải mang theo đội hình cường đại nhất lên đài.
Địa hình lựa chọn là hạp cốc. Chấn Thiên chiến đội bên xanh, Tinh Trần chiến đội bên đỏ, có cờ màu xanh và màu đỏ.
Hai chi chiến đội đều ở trên chỗ cao nhất, cách xa nhau mấy vạn trượng nhìn qua. Gió trong Tiểu chiến trường đột nhiên thổi, thổi qua hạp cốc, sưu sưu rung động, rít gào không thôi.
Đám người đứng xem bên ngoài đều trợn mắt, ngừng thở. Bọn họ muốn nhìn rõ hai tân siêu cấp chiến đội chiến đấu, nhìn xem rốt cuộc là ai mạnh ai yếu.
Ba vị tổng giáo tập lơ lửng trên không trung tiểu chiến trường, từ trên cao nhìn xuống dưới quan sát. Đem tình hình tiểu chiến trường thu hết vào trong mắt.
- Trận chiến hôm nay là Chấn Thiên chiến đội đấu với Tinh Trần chiến đội. Một trận phân cao thấp.
Lăng Vân tổng giáo tập cao giọng nói. Hắn hiểu ý tứ của Sở Mộ, Sở Mộ định trước khi rời khỏi Thiên Phong kiếm cung đi Tây Hổ đại vực kết thúc tất cả.
- Ta tuyên bố, trận chiến giữa Chấn Thiên chiến đội và Tinh Trần chiến đội chính thức bắt đầu.
Gió lớn thổi bay, cờ xi tung bay, vạn chúng chú mục, chiến đấu bắt đầu.
- Dựa theo kế hoạch, xuất động.
Chỗ của Tinh Trần chiến đội, Tư Không Chiến nói.
Lập tức, Tư Không Ngạo mang theo chín Kiếm giả Thần Ngưng cảnh, thân thể lóe lên, giống như mũi tên rời cung, phá không bắn xuống đài cao, phóng về phía hạp cốc. Định xuyên qua hạp cốc, tới chỗ cờ xí của Chấn Thiên chiến đội, cướp lấy cờ xí.
Bốn Kiếm giả Thần Ngưng cảnh khác và Tư Không Chiến thì trấn thủ đài cao, bốn người vây quanh cờ xí, tạo thành một hình ngũ giác, có thể công có thể thủ, bảo hộ cờ xí.
Một đội tấn công một đội phòng thủ, hai đội ngũ đều có thể kết thành kiếm trận.
- Đi đi.
Bên còn lại, chỗ của Chấn Thiên chiến đội, Sở Mộ nói với chín người Tần Sơn Hà.
- Đi đoạt cờ xí của Tinh Trần chiến đội lại đây.
Mọi người vô cùng hưng phấn, giống như uống máu gà, lập tức khởi hành. Tiếng xé gió vang lên, từng đạo thân ảnh giống như mũi tên phá không rời đi.
Sở Mộ một mình ở lại đài cao, trấn thủ cờ xí.
- Sở Mộ ở lại.
- Nói nhảm, Chấn Thiên chiến đội chỉ có mười người, cũng nên có người ở lại trấn thủ cờ xí chứ?
← Ch. 0892 | Ch. 0894 → |