← Ch.0904 | Ch.0906 → |
Thiên Xảo Ngư dẫn Sở Mộ đi vào Thanh Trúc viên, hắn không bằng Sở Mộ nhưng cũng có thể thừa nhân mũi nhọn của thanh kiếm trúc, chỉ có điều không thể ở lại nơi này thời gian dài, bởi vì hắn không chịu nổi.
- Rất tốt.
Sở Mộ nhìn một vòng, nơi này có khí tức mũi nhọn nồng đậm giống như có ngàn vạn kiếm khí tung hoành, hắn hết sức hài lòng với hoàn cảnh nơi đây.
Lý Kỷ cũng hài lòng nơi đây, đáng tiếc đã an bài cho Sở Mộ, hắn ở lại nơi kém Thanh Trúc viện một bậc.
Cũng không có biện pháp, ai bảo thiên phú và kiếm thuật của hắn không bằng Sở Mộ, nếu hắn có bổn sự như Sở Mộ, hắn ở lại nơi như Thanh Trúc viên không phải không được.
Lý Kỷ Văn cũng không thể ở lại nơi như vậy thời gian dài.
- Tốt lắm, Sở huynh, ngươi nghỉ ngơi một chút, ta đi làm một ít chuyện, sau đó chúng ta lại uống rượu.
Thiên Xảo Ngư nói xong liền rời đi, hắn có nhiều việc cần xử lý.
Có gió thổi qua, rừng trúc xào xạt, lá trúc ma sát sinh ra kiếm khí như mây.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua lá trúc, mỗi phiến lá trúc như kiếm chiết xạ ánh sáng rựcrỡ, thập phần tươi đẹp.
Thanh Trúc viên có đủ loại kiếm trúc, Sở Mộ cảm thấy dễ chịu khi tu hành trong hoàn cảnh nơi đây.
Trong Thanh Trúc viên có phòng ốc, cũng có một đình viện, lúc này Sở Mộ an vị trên bồ đoàn đình viện, hắn nhắm hai mắt, hết sức chuyên chú tu luyện Thiên Hoang kiếm nguyên, hai tay của hắn cầm một khối nguyên tinh thượng phẩm
Nguyên tinh thượng phẩm thích hợp cường giả Kiếm Vương tu luyện, tuy Sở Mộ không phải Kiếm Vương nhưng kiếm ý áo nghĩa vô cùng cường đại, miễn cưỡng có thể hấp thu lực lượng nguyên tinh thượng phẩm tu luyện, hiệu quả còn tốt hơn nguyên tinh trung phẩm khác.
Mũi nhịn của thanh kiếm trúc, Sở Mộ không ngừng đối kháng kiếm khí của chúng, kể từ đó gia tăng ma sát tinh thần, gián tiếp rèn luyện kiếm nguyên, tăng độ tinh thuần.
...
- Trương ca, ta đã tìm hiểu rõ ràng, người ở lại Thanh Trúc viên tên là Sở Mộ, là một thiên tài bên ngoài chạy tới Tây Hồ đại vực, rèn luyện kiếm ý và áo nghĩa đến tám chuyển cực hạn, hơn nữa còn đạt vị trí đệ nhất trong quyết đấu kiếm thuật do thiếu chủ tổ chức trên Oanh Thiên phi hạm, rất được thiếu chủ coi trọng, bởi vậy thiếu chủ mới an bài hắn ở lại trong Thanh Trúc viên.
Trong một trang viên khác, một kiếm giả áo ngắn nói với thanh niên kiếm giả lạnh lùng.
- Cho dù được xem trọng cũng chỉ là gia tướng của Thiên Xảo thị.
Trương Hoành lạnh lùng cười cười, nói.
- Đúng vậy, Trương ca cũng không thể ở lại Thanh Trúc viên, chỉ là một kẻ xuất thân thấp hèn bên ngoài Tây Hồ đại vực cũng không có tư cách đó.
Kiếm giả áo ngắn phụ họa, hắn cười xem thường.
Trương Hoành không nói gì, hắn cất bước rời khỏi trang viên đi về hướng Thanh Trúc viên.
Cái tên Thanh Trúc viên rất bình thường, nghe qua không có điểm nào thần kỳ, nhưng người trong Thiên Xảo thị biết rõ nó tuyệt không bình thường, có thể nói Thanh Trúc viên chính là trang viên Kiếm Vương loại kém, ai có thể trụ được trong Thanh Trúc viên sẽ được Thiên Xảo thị xem trọng. cũng là đệ nhất nhân dưới Kiếm Vương
Trương Hoành xuất thân Tây Hổ đại vực, tuy không phải người đại thế gia nào đó nhưng hắn tự nhận mình xuất thân tôn quý hơn người bên ngoài Tây Hổ đại vực, thiên phú bản thân phi phàm, linh hồn mạnh hơn người thường rất nhiều. Mấy năm trước hắn bị Thiên Xảo Ngư mời chào, gia nhập Thiên Xảo thị, nhờ vào hoàn cảnh và tài nguyên của Thiên Xảo thị, thực lực của hắn tăng lên rất nhanh.
Kiếm ý tám chuyển cực hạn, ba loại áo nghĩa cũng rèn luyện đến tám chuyển cực hạn, kiếm thuật đạt tới kiếm thuật lĩnh vực tầng thứ tám, hắn đánh bại tất cả kiếm giả dưới Kiếm Vương, ngay cả đệ tử Thiên Xảo thị cũng thua hắn, nghiễm nhiên được Thiên Xảo thị xem trọng.
Cho nên tâm tính của Trương Hoành dần dần phát sinh biến hóa, bắt đầu có chút tự cho mình rất cao. Tự nhận có quyền nói chuyện trong Thiên Xảo thị không kém hơn thiếu chủ Thiên Xảo Ngư quá nhiều.
Hắn vẫn muốn tiến vào Thanh Trúc viên, đáng tiếc Thiên Xảo Ngư không chịu, nếu vẫn không có người nào tiến vào Thanh Trúc viên, mặc dù Trương Hoành khó chịu nhưng vẫn bình an vô sự, vấn đề là Thanh Trúc viên đã có người ở, hơn nữa còn là người có xuất thân thấp kém bên ngoài Tây Hổ đại vực.
Lúc này Thiên Xảo Ngư đang nói chuyện với phụ thân của hắn, đột nhiên hắn nghĩ đến cái gì, sắc mặt lập tức biến đổi.
- Chuyện gì?
Phụ thân hắn hỏi.
- Không có gì, hài nhi nhớ tới an bài Sở Mộ ở tại Thanh Trúc viên, chỉ sợ Trương Hoành sẽ gây phiền toái.
Thiên Xảo Ngư hiểu Trương Hoành rất sâu.
- Không sao, kiếm ý và áo nghĩa của Trương Hoành đạt tới tám chuyển cực hạn, kiếm thuật phi phàm, đúng là thiên tài không tầm thường, bằng hữu Sở Mộ của ngươi cũng là kiếm ý áo nghĩa tám chuyển cực hạn, kiếm thuật cũng không tệ, nên để bọn họ giao thủ một chút, nếu như Sở Mộ thắng, ngươi có thể toàn tâm toàn ý kết giao với hắn.
- Hài nhi biết rõ.
Thiên Xảo Ngư nói:
- Phụ thân, ta đi trước, tránh xảy ra vấn đề gì đó.
- Đi thôi.
...
Không bao lâu, Trương Hoành và kiếm giả áo ngắn đi tới bên ngoài Thanh Trúc viên.
Tươi cười lạnh lùng, Trương Hoành cất bước đi vào trong Thanh Trúc viên, kiếm giả áo ngắn dừng bước, mũi nhọn trong Thanh Trúc viên rất mạnh, hắn không thể tiến vào bên trong.
Có người đi vào Thanh Trúc viên, mũi nhọn của Thanh Trúc viên bị ảnh hưởng, thông qua không khí chấn động truyền vào bên trong, lập tức bị Sở Mộ cảm giác nhưng Sở Mộ không quan tâm.
Sau khi đi vào Thanh Trúc viên, Trương Hoành nhìn thấy Sở Mộ đang ngồi xếp bằng trong đình viện, hắn cười lạnh đi qua, trên người sinh ra khí tức đậm đặc, mũi nhọn như kiếm, cũng phóng thích địch ý của mình.
Lúc này Thanh Trúc viên sinh ra cuồng phòng, vô số mũi nhọn ập tới giống như bị Trương Hoành chọc giận.
- Chỉ là tử vật cũng dám đối nghịch với ta, cút!
Hắn quát chói tai, âm thanh như thần kiếm chém giết, kiếm ý tám chuyển cực hạn trong cơ thể Trương Hoành bộc phát, mũi nhọn đáng sợ quét ngang tám phương, trong không khí sinh ra âm thanh như kim loại va chạm, trong mơ hồ có vô số hoa lửa bắn tung tóe.
Sở Mộ cũng cảm nhận địch ý nồng đậm, hắn mở mắt ra, trong nháy mắt mũi nhọn trong Thanh Trúc viên như tìm được người tâm phúc, chúng dung hợp với ánh mắt Sở Mộ và hóa thành kiếm quang cực mạnh xuyên qua thời không bắn về phía Trương Hoành.
Trương Hoành kinh hãi, hắn không thể né tránh, trực tiếp bị ánh mắt của Sở Mộ đánh trúng, thế giới tinh thần chấn động, thần niệm chi lực không thể tổ chức phản công hữu hiệu nên tán loạn.
Hắn kêu lên đầy đau đớn, sắc mặt Trương Hoành tái nhợt, hai mắt vô thần, hắn lui ra sau vài bước sau đó phun máu tươi.
*****
Vừa gặp mặt hắn đã bị thương, hơn nữa còn bị thương thế giới tinh thần, Trương Hoành không dám ở lại quá lâu, hắn quay người rời đi thật nhanh, ngay sau đó tiếp tục phun máu tươi, thần thái đau đớn không nhỏ.
Trương Hoành có ý định ra tay giáo huấn Sở Mộ một phen, để cho hắn hiểu rõ hắn không có tư cách ở lại Thanh Trúc viên, tuyệt đối không ngờ chỉ vừa gặp mặt, còn chưa động thủ đã bị Sở Mộ dùng ánh mắt đả thương thế giới tinh thần.
Thế giới tinh thần bị thương còn phiền toái hơn thân thể bị thương, nếu như chữa trị chậm trễ sẽ lưu lại di chứng.
Trương Hoành vội vã lao ra khỏi Thanh Trúc viên, không nói hai lời, cũng không giải thích với kiếm giả áo ngắn, hắn lại xuyên qua người Thiên Xảo Ngư, Thiên Xảo Ngư cũng nhìn thấy sắc mặt Trương Hoành tái nhợt cùng vết máu trên khóe miệng.
Trương Hoành cũng không chào hỏi hắn, Thiên Xảo Ngư cũng quen với ngạo khí của Trương Hoành, lúc này nhìn thấy bộ dạng Trương Hoành bị thương không nhẹ, nếu không chữa trị sẽ lưu lại di chứng.
Thiên Xảo Ngư thu hồi ánh mắt, hắn đi vào trong Thanh Trúc viên, cũng đi tới gần Sở Mộ trong đình viện.
- Sở huynh thật mạnh!
Thiên Xảo Ngư thở dài:
- Trương Hoành rèn luyện kiếm ý áo nghĩa đến tám chuyển cực hạn, thiên phú tuyệt hảo, kiếm thuật phi phàm, là gia tướng ta mời chào mấy năm trước, ỷ vào thiên phú cho nên hắn càng ngày càng không coi ai ra gì, nhiều lần muốn ta cho hắn vào ở Thanh Trúc viên, ta không đáp ứng, lúc này biết Sở huynh tiến vào Thanh Trúc viên cho nên tìm tới gây sự.
Hắn cũng giải thích nguyên nhân Trương Hoành tới đây.
- Ta muốn mượn nhờ mũi nhọn của Thanh Trúc viên tu hành.
Sở Mộ nói.
Lúc hắn tu luyện, hắn thử dung nhập vào mũi nhọn trong Thanh Trúc viên, dung hợp cả hai thành một, địch ý của Trương òoành kích phát mũi nhọn trong Thanh Trúc viên, kích thích Sở Mộ, trong nháy mắt Sở Mộ tìm được điểm phù hợp với mũi nhọn của Thanh Trúc viên, dung hai làm một, ngưng tụ thành hai thanh thần niệm kiếm công kích Trương Hoành.
Linh hồn Trương Hoành cũng không bằng Sở Mộ, thần niệm chi lực không cách nào so sánh với Sở Mộ, bị thần niệm kiếm công kích không có lực chống cự, thế giới tinh thần bị thương ngay sau đó.
Nếu không, Sở Mộ chỉ sơ bộ dung hợp với mũi nhọn trong Thanh Trúc viên, uy lực không đủ, bằng không có thể đánh nát thế giới tinh thần của Trương Hoành, đánh chết hắn ngay lập tức.
Đương nhiên cũng do Trương Hoành không kịp thi triển bí pháp thần niệm phòng ngự, tất cả diễn ra quá nhanh quá đột ngột, hoàn toàn vượt quá Trương Hoành dự kiến.
- Trải qua lần này, có lẽ Trương Hoành sẽ thu liễm, hắn không dám đi tìm ngươi.
Thiên Xảo Ngư cười nói.
- Thế giới tinh thần của hắn bị thương, không có một ít thời gian sẽ không trị khỏi.
Sở Mộ cười nói.
- Không nói Trương Hoành, ta mang rượu ngon tới đây, chúng ta cùng uống.
Thiên Xảo Ngư nói, hắn vung tay xuất hiện mấy bình rượu nhỏ, mỗi một bình đều là bạch ngọc điêu khắc thành, mỗi bình như vậy đều có giá trị phi phàm.
Sở Mộ cũng không khách khí, hắn cùng uống rượu nói chuyện phiếm với Thiên Xảo Ngư.
- Thiên Xảo huynh, ngươi hiểu về thế lực lớn trong Tây Hổ đại vực không?
Sở Mộ hỏi.
- Sở huynh muốn hỏi mấy thế lực lớn sắp mở cửa thu đệ tử sao?
Thiên Xảo Ngư cười nói:
- Trong Tây Hổ đại vực có vô số thế lực, có lớn có nhỏ, Thiên Xảo thị của ta chỉ là một trong số đó mà thôi. Chỉ có điều trong những thế lực này có sáu nhà mạnh nhất.
Thiên Xảo Ngư tiếp tục nói:
- Sáu thế lực lớn phân biệt là Tây Hổ Điện, Toái Tinh Lâu, Liệt Không Kiếm Tông, Phi Thiên Các, Hắc Cực Cung và Vạn Nhận Sơn Trang.
- Trong đó Tây Hổ Điện là phân điện Kiếm Thần điện tại Tây Hổ đại vực, không tuyển nhận đệ tử, là nơi đặc thù, địa vị cao thượng, là đệ nhất trong Tây Hổ đại vực.
- Toái Tinh Lâu, Liệt Không Kiếm Tông, Phi Thiên Các, Hắc Cực Cung và Vạn Nhận Sơn Trang đặt song song nhau nhưng có chút khác biệt.
- Toái Tinh Lâu và Phi Thiên Các chỉ chọn thiên tài tuấn kiệt chính thức, bởi vậy đệ tử số lượng ít nhưng chất lượng đều rất cao, so sánh hai bên với nhau, Toái Tinh Lâu rất thần bí, ta không biết bọn họ mở cửa thu đệ tử như thế nào, hoàn toàn không rõ về nó.
- Liệt Không Kiếm Tông và Hắc Cực Cung cùng Vạn Nhận Sơn Trang lại theo hướng đại chúng, chỉ cần có thể thông qua khảo hạch của bọn họ là có thể trở thành đệ tử trong đó, nhưng Hắc Cực Cung làm việc không cố kỵ, có phong phạm tà đạo, Vạn Nhận Sơn Trang chú trọng truyền thừa, gia nhập Vạn Nhận Sơn Trang cả đời không thoát ly, nếu không sẽ bị thu lại tu vi, thậm chí chém giết.
Thanh Trúc viên, nơi này chỉ còn một mình Sở Mộ đang ngồi trong đình viện, hắn suy nghĩ khi nhìn thanh kiếm trúc.
Năm thế lực lớn, Toái Tinh Lâu, Phi Thiên Các, Liệt Không Kiếm Tông, Hắc Cực Cung, Vạn Nhận Sơn Trang, luận thực lực không chênh lệch với nhau, chỉ có điều tính chất có khác nhau.
- Không tìm được đường vào Toái Tinh Lâu... Ta không thích Hắc Cực Cung, Vạn Nhận Sơn Trang không thích hợp...
Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng Sở Mộ quyết định đi Phi Thiên Các.
Phi Thiên Các và Toái Tinh Lâu chỉ tuyển nhận thiên tài trong thiên tài, với thiên phú của Sở Mộ, chỉ cần người Phi Thiên Các không bị mù sẽ không bỏ qua Sở Mộ.
Đã có quyết định, Sở Mộ tạm thời buông suy nghĩ về năm thế lực lớn, ngược lại nghiên cứu Kiếm Đồng kích thương Trương Hoành, đó là cảm giác dung hợp với mũi nhọn trong Thanh Trúc viên.
- Một kích đó gần với miêu tả trong Kiếm Đồng nửa bộ hạ.
Sở Mộ trầm ngâm.
Tu hành nửa năm trên Oanh Thiên phi hạm, hắn không tu hành Kiếm Đồng nửa bộ hạ, mà là củng cố nửa bộ thượng, từ đó thần niệm chi kiếm của hắn càng lúc càng mượt mà đến mức tận cùng, hiện tại là thời điểm tu hành Kiếm Đồng nửa bộ hạ.
Kiếm Đồng nửa bộ hạ rất cao tâm và huyền diệu, tu luyện không có dễ dàng như vậy, nhưng mà Sở Mộ tìm được linh cảm, bắt đầu từ mũi nhọn trong Thanh Trúc viên hiện tại, tu luyện Kiếm Đồng nửa bộ hạ cũng dễ dàng.
Thời gian một tháng trôi qua, thế giới tinh thần bị thương của Trương Hoành đã khỏi hẳn, phối hợp một ít đan được và công pháp đặc thù nên khôi phục nhanh chóng, Sở Mộ cơ bản đều tĩnh tu trong Thanh Trúc viên, dần dần có lĩnh ngộ.
Thời điểm này có người tới bên ngoài Thanh Trúc viên nhưng không dám vào.
- Sở Mộ các hạ... Sở Mộ các hạ...
Người nọ là tôi tớ của Thiên Xảo Ngư, hắn vừa la lên thì trước mặt có thân ảnh xuất hiện, sau khi nhìn thấy Sở Mộ liền thở ra một hơi.
- Chuyện gì?
Sở Mộ hỏi.
- Thiếu chủ cho mời.
Tôi tớ mở miệng.
- Dẫn đường.
Sở Mộ không hỏi chuyện gì, nhìn xem sắc mặt tôi tớ có lo lắng nên biết là có việc.
← Ch. 0904 | Ch. 0906 → |