Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0907

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0907: Trăm vạn nguyên tinh
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Thiên Xảo Ngư hi vọng Trương Hoành có thể thắng, cho dù hắn rất không thích người này nhưng quan hệ tới năm mươi vạn nguyên tinh thượng phẩm và mặt mũi của hắn.

- Thực lực của ngươi không có gì cả.

Bỗng nhiên thanh niên lạnh lùng rút lui, hắn vừa nói xong, trên người xuất hiện khí thế lạnh lùng giống như cơn gió lạnh thổi qua nơi đây, toàn thân mọi người run lên.

Thanh niên lạnh lùng lại thi triển kiếm kỹ, kiếm kỹ lần này không phải chuyện đùa.

Hắn chém một kiếm sinh ra băng lưu, rõ ràng là băng chi áo nghĩa và thủy áo nghĩa tương dung tạo thành kiếm kỹ, hắn vừa xuất chiêu đã có tuyết rơi đầy trời, rơi vào băng lưu, từ đó uy lực của băng lưu cường đại hơn trước, ngay sau đó thanh niên lạnh lùng bộc phát kiếm kỹ tấn công Trương Hoành.

Vốn là kiếm kỹ Nhân giai nhị phẩm dung hợp với kiếm kỹ Nhân giai nhất phẩm, uy lực tương dung cho nên đạt tới kiếm kỹ Nhân giai nhị phẩm đỉnh phong, nó có tác dụng chủ yếu là mê hoặc, cuối cùng thanh niên lạnh lùng như dung hợp với kiếm trong tay, một đạo kiếm quang mang theo băng giá đánh thẳng về phía Trương Hoành.

Tên thanh niên lạnh lùng thể hiện thiên phú kinh người, băng chi áo nghĩa, thủy áo nghĩa, tuyết chi áo nghĩa và vụ chi áo nghĩa đều rèn luyện đến tám chuyển cực hạn, luận thiên phú còn hơn Trương Hoành một bậc, luận thủ đoạn kiếm kỹ cũng mạnh hơn Trương Hoành.

Nguy cơ hàng lâm!

Nói thầm trong lòng một câu, Trương Hoành bộc phát khí khí lực toàn thân một cách trêệt để, mơ hồ cảm thấy nguy cơ bao phủ bản thân, khó có thể phán đoán.

- Dùng chiêu mạnh nhất cho ta!

Nói thầm một câu, khí thế toàn thân Trương Hoành bộc phát triệt để, lực lượng bao phủ toàn thân Trương Hoành, hắn rót lực lượng vào trong kiếm, khí tức của kiếm mạnh hơn trước vài lần.

- Liệt Hỏa Phần Sơn!

Lúc hắn gầm lên, nhiệt độ không khí gia tăng vài lần giống như thế lửa đang thiêu đốt cả ngọn núi lớn, tất cả sinh linh trong ngọn núi đều phải chết.

Kiếm kỹ Nhân giai tam phẩm, hỏa chi áo nghĩa, mộc chi áo nghĩa, thổ áo nghĩa dung làm một thể.

Thân thể thanh niên lạnh lùng xuất hiện khí tức giá lạnh, thân thể bị một tầng hàng băng bao phủ, hắn chém ra một kiếm ngăn cản Liệt Hỏa Phần Sơn.

Tuyết Mãn Càn Khôn!

Băng tuyết đầy trời bao phủ đấu kiếm thai, kiếm kỹ Nhân giai tam phẩm ẩn chứa tuyết chi áo nghĩa, thủy áo nghĩa và băng chi áo nghĩa.

Lực lượng đối lập va chạm với nhau, âm thanh xuy xuy vang lên, lực lượng đối lập bao phủ các nơi, không nhìn thấy thân thể Trương Hoành và thanh niên lạnh lùng.

Đây là kiếm kỹ tam phẩm va chạm với nhau, hai người Huyền Cơ Vô Đạo và Thiên Xảo Ngư nheo mắt nhìn kết quả, chỉ có Sở Mộ và Kiếm Vương nhìn ra một hai phần.

Khói trắng bộc phát, kiếm kỹ va chạm, uy lực triệt tiêu lẫn nhau, thanh niên lạnh lùng nhìn chằm chằm Trương Hoành, kiếm của hắn như băng tuyết bao phủ thiên địa, bộc phát lực lượng kinh người.

Sắc mặt Trương Hoành thay đổi, vội vàng huy kiếm phản kích, ý đồ lưỡng bại câu thương.

Thanh niên lạnh lùng nhìn ra mưu đồ của hắn lại không sợ, tốc độ xuất kiếm nhanh hơn, lực lượng băng tuyết bộc phát làm hắn hơi đông cứng một chút, trong quyết đấu thế này hơi đông cứng đủ phân sinh tử.

Trong khói trắng nồng đậm, mọi người nghe tiếng kim loại vang lên, chợt nhìn thấy thân thể đẫm máu bay ngược ra sau.

- Trương Hoành!

Sắc mặt Thiên Xảo Ngư thay đổi, tuy Trương Hoành thiên tư kinh người nhưng hung hăng càn quấy, không coi ai ra gì, hôm nay không tôn trọng thiếu chủ Thiên Xảo thị như hắn nhưng thực lực xác thực phi phàm, hơn nữa lần này đặt cược năm mươi vạn khối nguyên tinh thượng phẩm ah, cũng là một nửa nguyên tinh của Thiên Xảo Ngư.

Trương Hoành thua. Thiên Xảo Ngư phải trả Huyền Cơ Vô Đạo năm mươi vạn khối nguyên tinh thượng phẩm, nội tâm bắt đầu nhỏ máu.

Trận đầu, Trương Hoành thua mười vạn nguyên tinh, trận thứ hai thắng hai mươi vạn, trận thứ ba lại thua năm mươi vạn, tổng thể tính toán hắn đã thua bốn mươi vạn khối nguyên tinh thượng phẩm cho Huyền Cơ Vô Đạo, cũng thua một nửa tài sản của bản thân.

- Đa tạ Thiên Xảo huynh hùng hồn.

Lợi nhuận bốn mươi vạn khối nguyên tinh thượng phẩm cho nên Huyền Cơ Vô Đạo cười nói với Thiên Xảo Ngư, bộ dạng đắc ý làm khóe miệng Thiên Xảo Ngư giật giật.

- Không biết Thiên Xảo huynh còn chiến tướng hay không, còn có người giao đấu với Lãnh Trường Phong của ta?

Huyền Cơ Vô Đạo lên tiếng, lời nói mang theo khiêu khích rõ ràng.

Thiên Xảo Ngư khó xử, hắn thật không ngờ Huyền Cơ Vô Đạo lại mời chào thiên tài cường đại như thế, còn mạnh hơn Trương Hoành.

- Thiên Xảo huynh, đáp ứng hắn.

Sở Mộ truyền âm nói.

Đôi mắt Thiên Xảo Ngư sáng ngời, hắn đón ánh mắt khiêu khích của Huyền Cơ Vô Đạo:

- Tốt, trận này đánh bạc trăm vạn nguyên tinh.

Thiên Xảo Ngư vừa nói câu này, sắc mặt Huyền Cơ Vô Đạo biến hóa, sắc mặt Trương Hoành đang bị thương càng hoảng sợ, Sở Mộ khẽ giật mình, tuyệt đối không ngờ Thiên Xảo Ngư ôm tin tưởng vào hắn lớn như vậy.

- Trăm vạn nguyên tinh...

Huyền Cơ Vô Đạo nghiền ngẫm.

- Ngươi có không?

- Có hay không, tự nhiên không cần Huyền Cơ huynh hao tâm tổn trí, nếu chiến tướng của ngươi thắng người của ta, ta sẽ dâng trăm vạn nguyên tinh.

Thiên Xảo Ngư lên tiếng, cho dù hắn không có trăm vạn nguyên tinh thượng phẩm cũng có thể mượn.

- Tốt, nếu Thiên Xảo huynh cố ý muốn đưa trăm vạn nguyên tinh thượng phẩm cho ta, ta không khách khí.

Huyền Cơ Vô Đạo cười to, hắn nói với thanh niên trên đấu kiếm thai:

- Lãnh Trường Phong, nếu thắng trận chiến này, ta ban thưởng cho ngươi hai mươi vạn nguyên tinh thượng phẩm.

Một chữ "Ban thưởng" làm lông mày của Lãnh Trường Phong run lên, dường như có chút bất mãn nhưng không phản bác..

- Nếu ngươi chưa khôi phục lực lượng, ta sẽ chờ.

Sở Mộ nói với Lãnh Trường Phong.

- Không cần.

Lãh Trường Phong lời ít mà ý nhiều.

Nếu đối phương không lĩnh tình, Sở Mộ thả người bay lên đấu kiếm thai.

- Tiếp kiếm.

Lãnh Trường Phong lên tiếng, hắn như cơn gió giá rét mùa đông, kiếm quang tràn ngập hàn băng, nhiệt độ giảm xuống rất mạnh.

Vừa ra tay là một chiêu kiếm kỹ, cho dù chỉ là kiếm kỹ Nhân giai nhất phẩm nhưng cũng đủ cường đại.

Kiếm kỹ đấu kiếm kỹ, Trảm Phong hóa thành cơn gió màu vàng.

Gió xuất hiện sau lưng Sở Mộ, thân hình như ẩn như hiện, phiêu hốt bất định, hắn bay thẳng về phía Lãnh Trường Phong.

Kiếm kỹ va chạm, triệt tiêu, kiếm quang ẩn hiện, thân ảnh hai người giao thoa với nhau.

- Băng Lưu Trảm!

Lãnh Trường Phong thi triển kiếm kỹ khác.

- Trảm Phong!

Kiếm này ẩn chứa Chấn Sơn Kính cực hạn và Trảm Phong, uy lực vượt qua kiếm kỹ nhị phẩm bình thường, nếu Sở Mộ vận dụng kiếm ý và áo nghĩa chín chuyển cực hạn, uy lực một kiếm này đạt tới Thiên giai nhị phẩm.

Băng Lưu Trảm và Trảm Phong va chạm nhua, song kiếm đối kháng, trong nháy mắt Lãnh Trường Phong khiếp sợ.

*****

Băng Lưu Trảm là băng chi áo nghĩa cùng thủy áo nghĩa dung hợp, nó có tác dụng đông cứng và giảm tốc độ của đối phương, từ đó mình sẽ đạt được tiên cơ chém giết cường địch, kỳ thật không bằng kim chi áo nghĩa phong chi áo nghĩa, càng đừng nói kiếm chiêu còn ẩn chứa Chấn Sơn Kính cực hạn.

Chấn động làm Băng Lưu Trảm sụp đổ, chấn động từ Chấn Sơn Kính tăng mạnh đánh tan kiếm chiêu, Lãnh Trường Phong vội vàng né tránh, thân thể của hắn cũng rung động vì chiêu kiếm vừa rồi.

Sở Mộ vẫn thi triển chiêu kiếm kỹ Trảm Phong, cơn gió màu vàng quét qua Lãnh Trường Phong, lực lượng giá lạnh bị nghiền nát, cho dù Lãnh Trường Phong chạy nơi nào cũng không thoát.

Lãnh Trường Phong huy kiếm làm giá lạnh hàng lâm, tuyết rơi đầy trời, sương giăng khắp lối.

Tuyết Mãn Càn Khôn!

Lại là kiếm kỹ Nhân giai tam phẩm, uy lực kinh người.

Sở Mộ đã nhìn thấy uy lực chiêu này cho nên không sợ.

Hắn huy kiếm ngăn cản, trên thân kiếm xuất hiện nham thạch nóng chảy, hắn vừa vung kiếm, mọi người cảm thấy mặt đất lắc lư, đấu kiếm đài sắp sụp đổ, mặt đất sụp đổ, lực lượng đáng sợ bao phủ Lãnh Trường Phong, ngay sau đó dưới lòng bàn chân Lãnh Trường Phong bộc phát lực lượng đáng sợ.

Lãnh Trường Phong kinh hãi, hắn vội vàng né tránh, núi lửa bộc phát đáng sợ, trong tiếng nổ cực mạnh, nham thạch nóng chảy phóng thẳng lên trời càn quét bát phương, nhiệt độ khủng bố bộc phát, tuyết rơi bị nóng chảy, nhiệt độ cao đối kháng băng tuyết.

Lãnh Trường Phong né tránh nhanh chóng nhưng vẫn bị lực lượng dung nham ảnh hưởng, hắn không ngừng lui ra phía sau, cuối cùng sắc mặt hắn tái nhợt lui ra sau.

- Lực lượng thật đáng sợ, không ngờ kéo dài một hô hấp.

Lãnh Trường Phong nói thầm, cảm nhận của hắn rất rõ ràng.

Áo nghĩa khác nhau, không cùng đặc điểm như nhau, căn cứ vào kiếm kỹ áo nghĩa cũng có đủ những đặc điểm khác biệt.

Có áo nghĩa thắng ở lâu dài, như thủy chi áo nghĩa, có áo nghĩa thắng ở sinh sinh bất tức, như mộc chi áo nghĩa, có áo nghĩa thắng ở trầm ổn như thổ chi áo nghĩa, có áo nghĩa thắng ở mũi nhọn lợi hại như kim chi áo nghĩa, mà có áo nghĩa tắc thắng ở bộc phát kinh người như hỏa chi áo nghĩa.

Sở Mộ dùng kiếm kiếm kỹ tam phẩm bộc phát như núi lửa, hiển nhiên có uy lực cường đại, chú trọng bộc phát lập tức, nhất định không cách nào tiếp tục lâu dài, uy lực kia chỉ xuất hiện trong nháy mắt, nếu có thể né tránh sẽ bình an vô sự.

Vượt quá Lãnh Trường Phong dự kiến là, kiếm kỹ của Sở Mộ bộc phát uy lực lại vượt qua một hô hấp cho nên làm hắn bị thương.

Hắn không biết đây là kết quả khi Sở Mộ tìm hiểu kiếm ý bất diệt, tuy còn chưa ngộ ra kiếm ý bất diệt nhưng kiếm ý của hắn có biến hóa thật nhỏ, có thể kéo dài vượt qua một hô hấp.

Có khi một hô hấp đủ phân thắng bại.

Song phương giao chiến mấy lần, đến nay, Lãnh Trường Phong đã bị thương.

Nhưng Sở Mộ không vì đối thủ bị thương mà dừng lại, hắn vẫn thi triển kiếm kỹ: Hỏa Sơn Bạo.

Núi lửa đáng sợ xuất hiện, nham thạch nóng chảy bộc phát các nơi, đấu kiếm thai bị thiêu đốt nóng chảy, vô số khói trắng tràn ngập, nhiệt độ cao ép Lãnh Trường Phong kích phát hàn khí kinh người tránh né nhiệt độ cao.

Thân ảnh Sở Mộ tiếp cận như ẩn như hiện, vô thanh vô tức, Lãnh Trường Phong khó có thể nắm chắc.

Kiếm vờn quanh bản thân, thi triển kiếm kỹ phòng ngự nhị giai ngăn cản thế công.

Kiếm kỹ Trảm Phong, cơn gió màu vàng mang theo rung động cao đánh tan tất cả phòng ngự, đánh tan kiếm cương hộ thể của Lãnh Trường Phong, chém thẳng lên người Lãnh Trường Phong.

Trong nháy mắt trường bào nghiền nát, nội giáp triệt tiêu đại đa số lực lượng kiếm kỹ, vẫn có một phần nhỏ ảnh hưởng, Lãnh Trường Phong bay ngược ra sau, hắn thổ huyết hai lần, sắc mặt tái nhợt.

- Đa tạ.

Sở Mộ thu hồi Vô Hồi Kiếm, Lãnh Trường Phong bị thương, chiến lực suy yếu phạm vi lớn, cho dù tái chiến cũng không phải đối thủ của Sở Mộ, tự nhiên không cần tiếp tục chiến đấu.

- Huyền Cơ huynh, đa tạ nguyên tinh của ngươi.

Thiên Xảo Ngư vui vẻ ra mặt, hắn cười nói với Huyền Cơ Vô Đạo, Huyền Cơ Vô Đạo âm trầm giống như mây đen bao phủ gương mặt.

Hắn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, dường như muốn dùng ánh mắt chém giết Sở Mộ, sau ba hô hấp hắn mới hừ lạnh, sắc mặt khôi phục như thường, lấy trăm vạn nguyên tinh thượng phẩm ra.

Lãnh Trường Phong bị thương, Huyền Cơ Vô Đạo không có người tái chiến, tuy vạn phần không cam lòng nhưng chỉ có thể thừa nhận khiêu khích của Thiên Xảo Ngư, hắn quay người rời đi.

Hắn tức giận Thiên Xảo Ngư, tức giận Sở Mộ, tức giận Lãnh Trường Phong.

- Sở huynh, hôm nay may mắn có ngươi.

Thiên Xảo Ngư chân thành cảm tạ Sở Mộ.

- Bằng hữu của ta không nhiều.

Sở Mộ mỉm cười, nói, hắn tin tưởng ý trong lời nói đủ làm Thiên Xảo Ngư hiểu.

- Đúng vậy, chúng ta là bằng hữu.

Thiên Xảo Ngư cười ha hả, hắn thu hồi một phần trăm vạn khối nguyên tinh thượng phẩm, hắn cầm phần khác đặt trong không gian oản luân giao cho Sở Mộ.

Tại đại lục Cổ Kiếm, không gian oản luân vẫn còn có chút giá trị, nhưng đến thế giới Thái Cổ chỉ biến thành trang sức bình thường, giá trị không sánh bằng không gian giới chỉ.

Sở Mộ tiếp nhận không gian oản luân sau xem xét, lập tức cả kinh, hắn đẩy không gian oản luân trở về.

- Không, Sở huynh, năm mươi vạn nguyên tinh thượng phẩm là ngươi nên được.

Thiên Xảo Ngư nói:

- Thân huynh đệ còn phải tính toán rõ ràng, nếu lúc này không nhờ ngươi xuất thủ tương trợ, ta cần phải thiếu nợ đấy.

Nhìn thẳng ánh mắt Thiên Xảo Ngư, nhìn thấy hắn chân thành, Sở Mộ không chối từ, hắn nhận lấy không gian oản luân chứa năm mươi vạn khối nguyên tinh thượng phẩm.

Những người bên cạnh khiếp sợ.

Đại thủ bút ah, thoáng không ngờ thắng được trăm vạn khối nguyên tinh thượng phẩm, phân cho Sở Mộ năm mươi vạn khối, đây là phách lực cỡ nào, đồng thời ánh mắt bọn họ có một chút tham lam nhìn về phía không gian giới chỉ của Sở Mộ.

Kỳ thật nói Thiên Xảo Ngư phân cho Sở Mộ năm mươi vạn khối nguyên tinh thượng phẩm, hành vi này nhìn như điên cuồng, muốn phân, nhiều lắm chỉ phân hai mươi vạn, năm mươi vạn quá nhiều. Trên thực tế hắn không điên, cũng không ăn thiệt thòi.

Hắn đánh cược bốn lần với Huyền Cơ Vô, cuối cùng Thiên Xảo Ngư thắng, không chỉ có cầm lại nguyên tinh thượng phẩm của mình, còn lời sáu mươi vạn khối nguyên tinh thượng phẩm, phân cho Sở Mộ năm mươi vạn, hắn cũng kiếm được mười vạn, hơn nữa hữu nghị với Sở Mộ vững chắc hơn trước, càng chiếm được mỹ danh hào sảng, cho nên hắn kiếm lớn rồi.

Trương Hoành bị đánh bại liền bất tỉnh, cũng không biết Sở Mộ đánh bại Lãnh Trường Phong, cũng không biết Huyền Cơ Vô Đạo vôi vàng rời đi, càng không biết Sở Mộ được phân năm mươi vạn khối nguyên tinh thượng phẩm, cho dù hắn biết cũng chỉ có thể ghen ghét mà thôi.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)