← Ch.0912 | Ch.0914 → |
Tam các lão lên tiếng, lời nói không phải cao cao tại thượng, mà là mang theo một tia ngang hàng, cũng mang theo khích lệ, Sở Mộ cũng cảm động
Tuy hắn không xác định tu vi tam các lão như thế nào nhưng khẳng định hơn xa mình, có lẽ thổi một hơi cũng đủ miểu sát mình, người mạnh như thế lại dùng giọng điệu này nói chuyện với mình, hơn nữa còn giải thích và khích lệ như vậy, Sở Mộ vô cùng cảm động.
Nhưng Sở Mộ cũng hiểu, bọn họ như vậy cũng vì thiên phú của mình.
Ngộ tính phá kỷ lục, lĩnh ngộ áo nghĩa phá kỷ lục hơn nữa đều rèn luyện đến tám chuyển cực hạn, thiên phú này đủ làm Phi Thiên Các điên cuồng, hơn nữa là duy nhất.
Điểm đáng tiếc chính là thiên phú tu luyện quá thấp, ngũ phẩm cấp thấp, đây là điểm làm người ta đau đầu.
Thậm chí Sở Mộ đã lường trước Phi Thiên Các sẽ buông tha mình, hắn cũng có ý định rời đi, không nghĩ tới Phi Thiên Các không chỉ không buông tha mình, ngược lại còn khích lệ, thậm chí còn hứa hẹn hội sẽ tìm thiên tài địa bảo tăng thiên phú cho hắn dùng, cuối cùng có làm được hay không chưa nói, nhưng Sở Mộ đã có một tia tán thành Phi Thiên Các.
- Ngộ tính của ngươi rất cao, trong Phi Thiên Các không người nào sánh bằng ngươi, cho nên ngươi phải nắm giữ ưu thế này.
Ngũ các lão cười nói.
- Phi Thiên Các chú trọng ngộ tính nhất, bởi vì tất cả bí tịch của chúng ta đều điêu khắc lên Phi Thiên Bích, ngộ tính không đủ không thể tìm hiểu cái gì.
Sở Mộ nghe xong liền đật đầu.
Chú trọng ngộ tính nhất mới là môn phái thích hợp với mình nhất.
Nghe Phi Thiên Bích, Sở Mộ lập tức sinh ra hứng thú, rất muốn tới đó kiến thức một phen.
- Đừng nóng vội.
Đôi mắt Sở Mộ sáng ngời, những các lão đều hiểu tâm tình của hắn, cười nói:
- Mỗi đệ tử mới của Phi Thiên Các đều có một cơ hội đi Phi Thiên Bích lĩnh ngộ, về sau muốn tiếp tục tham ngộ phải có đủ Phi Thiên trị, nhưng ta tin tưởng ngươi.
Ngụ ý rất tin tưởng ngộ tính của Sở Mộ
Sau khi nói chuyện một lúc, nhưng các lão khích lệ Sở Mộ, Sở Mộ cũng được đệ tử dẫn đi Trùng Thiên Viện.
- Xin hỏi sư huynh xưng hô như thế nào?
Sở Mộ hỏi.
- Ta là Hạ Vân Phi, ngươi gọi ta là Hạ sư huynh.
Đệ tử dẫn đường cười nói.
- Làm phiền Hạ sư huynh.
Sở Mộ nói.
- Không phiền toái, sư đệ, Phi Thiên Các ba viện nhưng nó có tới năm viện.
Hạ Vân Phi nói ra.
- Năm viện?
Sở Mộ hiếu kỳ, trước kia nghe những các lão nói chỉ có ba viện
- Trong đó còn có phân chia, ngươi đã biết ba viện, thứ tư viện, tên là Phá Thiên Viện, là nơi đệ tử Vương cấp tu hành, viện thứ năm là Lăng Thiên Viện, là nơi đệ tử Thánh cấp tu hành.
Hạ Vân Phi nói mang theo hương vị hướng tới.
- Đệ tử Vương cấp là Kiếm Vương, đệ tử Thánh cấp là Kiếm Thánh.
Sở Mộ khiếp sợ.
Trong nhận thức của hắn, Kiếm Thánh chính là đỉnh cao của kiếm giả, là tồn tại đỉnh phong nhất, tồn tại như thế đủ hùng cứ một phương, bọn họ chỉ là đệ tử trong Phi Thiên Các?
- Sư đệ nói có phần không đúng, đệ tử Vương cấp đúng là Kiếm Vương, nhưng mà đệ tử Thánh cấp lại không phải Kiếm Thánh, tu vi chỉ đạt tới Niết Bàn Cảnh, là đệ tử có tiềm lực Kiếm Thánh.
Hạ Vân Phi nói.
Sở Mộ gật gật đầu, cảm thấy hợp lý.
Trên đường chạy tới Tây Hổ đại vực, hắn biết có Tạo Hóa Cảnh tồn tại, cũng hỏi Lăng Vân tổng giáo tập cảnh giới sau Thần Ngưng Cảnh, Lăng Vân tổng giáo tập nghĩ Sở Mộ sắp đi vào Tây Hổ đại vực, thành tựu tương lai không chỉ là Tạo Hóa Cảnh, hắn cũng nói cho Sở Mộ nghe.
Cảnh giới trên Thần Ngưng Cảnh tên là Tạo Hóa Cảnh, tên như ý nghĩa, có tạo hóa chi công, có thể cảm nhận rõ chấn động của quy tắc trong thiên địa, do đó tìm hiểu quy tắc.
Cảnh giới này thuộc về Vương cấp.
Trên Tạo Hóa Cảnh tên là Niết Bàn Cảnh, cảnh giới này là quá độ của tính mạng.
Tu luyện cấp độ tính mạng, khi tu vi tăng lên, cấp độ tính mạng cũng lột xác.
Cửu Chuyển Cảnh là lần lột xác đầu tiên của kiếm giả, nhưng đó là lột xác trên hình thái, hoàn toàn không quan hệ tới lột xác tính mạng, về sau Nguyên Cực Cảnh, cấp độ tính mạng tăng lên thật nhỏ, tuổi thọ có gia tăng, Thần Ngưng Cảnh có gia tăng cấp độ tánh mạng, tuổi thọ tăng lên, Tạo Hóa Cảnh là lần tăng cấp độ tính mạng thứ ba nhưng chỉ tăng lên ở mặt ngoài.
Niết Bàn Cảnh, tên như ý nghĩa, nó giống như phượng hoàng niết bàn, là lột xác cấp độ tính mạng cấp độ sâu, là lần quá độ lột xác cấp độ sâu hơn.
Sau Niết Bàn Cảnh tên là Vạn Cổ Cảnh, thông qua Niết Bàn lột xác, cấp độ tính mạng quá độ, kiếm giả sẽ có năng lực sống muôn đời, đó là Vạn Cổ Cảnh.
Trước kia Sở Mộ cho rằng vượt qua Kiếm Vương là Kiếm Thánh, thông qua Lăng Vân tổng giáo tập giải thích kỹ càng mới phát hiện là mình nghĩ sai.
Chỉ có đạt tới Vạn Cổ Cảnh, lĩnh ngộ bổn nguyên mới trở thành Kiếm Thánh, rất nhiều kiếm giả hắn cho rằng là Kiếm Thánh nhưng kỳ thật lại là Niết Bàn Cảnh.
Sở Mộ cho rằng, trong Thiên Phong Kiếm Cung có không ít Kiếm Thánh, từ lời Lăng Vân tổng giáo nói, Sở Mộ mới biết được thì ra Thiên Phong Kiếm Cung chỉ có ba Kiếm Thánh, đó là ba tổng giáo tập, những người khác nhìn như Kiếm Thánh nhưng thật ra tu vi chỉ là Niết Bàn Cảnh.
Nghĩ như thế Bách Kiếm Minh trên đại lục Cổ Kiếm, cái gọi là trăm Kiếm Thánh, có lẽ chỉ có tu vi Niết Bàn Cảnh, dù sao đại lục Cổ Kiếm thoát ly thế giới Thái Cổ, là một khối tàn phiến, quy tắc không đủ hoàn thiện cho nên không thể tìm hiểu bổn nguyên, cũng không cách nào đột phá đến Vạn Cổ Cảnh.
- Hạ sư huynh, Phi Thiên Các có bao nhiêu Kiếm Thánh?
Sở Mộ hỏi.
- Các chủ phó các chủ và các lão đều là Kiếm Thánh, cụ thể bao nhiêu ta không rõ.
Hạ Vân Phi nói.
Một môn phái luôn có cao thủ bên ngoài và cao thủ ẩn nấp trong bóng tối.
- Đúng rồi, Hạ sư huynh, pho tượng khảo hạch nhập các có địa vị gì?
Sở Mộ lại hỏi.
- Pho tượng đó chính là pho tượng tổ sư sáng lập Phi Thiên Các chúng ta.
Hạ Vân Phi nghiêm túc.
- Trong đó có huyền diệu, người mang ngộ tính đầy đủ sẽ tìm hiểu ra một môn kiếm thuật tên là Tiểu Phi Thiên Kiếm Thuật.
- Tiểu Phi Thiên Kiếm Thuật...
Sở Mộ lặp lại.
- Sư đệ, nghe nói pho tượng tổ sư trừ có Tiểu Phi Thiên Kiếm Thuật ra, nó còn có bí mật đấy, ngộ tính sư đệ phá ghi chép của Tần Thiên Dật sư huynh, cũng đứng đầu Phi Thiên Các, nói không chừng có thể tìm hiểu bí mật đấy.
Hạ Vân Phi nửa đùa nửa thật.
- Sư huynh nói giỡn, pho tượng tổ sư tồn tại không biết bao nhiêu năm, Phi Thiên Các không thiếu thiên tài, nếu thật có bí mật, tại sao còn chưa tìm ra chứ?
← Ch. 0912 | Ch. 0914 → |