← Ch.0958 | Ch.0960 → |
Sau khi nghỉ ngơi sơ qua, Sở Mộ lại một lần nữa xuất kiếm. Nhìn như là một kiếm tùy ý. Nhưng mà một tảng đá lớn cách đó hơn ba trăm trượng, trong tích tắc, vô thanh vô tức bị chém đôi. Vết chém vô cùng tinh tế.
Trải qua nhiều thàng tìm hiểu và tu luyện, cuối cùng Sở Mộ cũng sáng tạo ra một chiêu Không chi kiếm kỹ. Nhiều lần thử qua. Sở Mộ khẳng định uy lực của chiêu Không Chi kiếm kỹ này ở cấp độ tứ phẩm. Bất quá bởi vì Bất Diệt kiếm ý và Không chi áo nghĩa cường đại cho nên tới đỉnh tiêm của tứ phẩm. So với Phá Vân Kiến thanh thiên chỉ hơi yếu hơn một chút.
Tuy rằng so với Phá Vân Kiến Thanh Thiên hơi yếu hơn một chút. Nhưng mà trên phương diện tốc độ lại hơn Phá Vân Kiến Thanh Thiên mấy con phố, hơn rất nhiều lần. Hơn nữa lúc công kích vô thanh vo tức, lại không rõ ràng. So với Phá Vân Kiến Thanh Thiên còn thực dụng hơn rất nhiều
.
Chỗ thiếu hụt duy nhất chính là lúc thi triển trước tiên phải nắm bắt quỹ tích rồi sau đó mới xuất kiếm theo. Hơn nữa tiêu hao so với Phá Vân Kiến Thanh Thiên còn nhiều hơn gấp bội.
Trong sơn cốc, tất cả các khối đá, toàn bộ đều bị cắt thành từng khối. Chỗ bị cắt bóng loáng, so với mặt gương còn bóng loáng hơn. Ở trên cũng có thể cảm nhận được chấn động lưu lại.
Đây là thành quả tu luyện của Sở Mộ.
Liếc mắt nhìn sơn cốc hắn đã hơn gần hai tháng, thu kiếm vào vỏ. Thân thể Sở Mộ nhảy lên, lăng không bay lên, hóa thành một đạo quang mang, nhanh chóng rời đi.
Hắn không có thi triển Ngự kiếm thuật, mà vận dụng Không Chi áo nghĩa. Như vậy là có thể làm được chuyện ngự không phi hành. Chỉ có điều dùng Không Chi áo nghĩa phi hành, tiêu hao lực lượng thần niệm và kiếm nguyên quá lớn. Sở Mộ chỉ thử một chút mà thôi, tốc độ kia không ngờ lại không kém Ngự kiếm phi hành chút nào, trên phương diện linh hoạt còn hơn rất nhiều.
Sau khi phi hành một đoạn thời gian ngắn, Sở Mộ dừng lại, rơi xuống mặt đất, lại đổi bộ pháp chạy đi.
Nửa ngày sau, Sở Mộ bị người ta ngăn lại. Hoặc là nói bị chặn đường.
Người chặn đường hắn có mười người, mười người mặc áo bào màu đen.
Mỗi một người đều được trường bào màu đen bao phủ từ đầu tới chân. Thứ duy nhất khác biệt là có một người trong đó, màu sắc trường bàu không có đen kịt như chín người còn lại, mà có khảm viền bạc.
Khí tức hắc y nhân mặc trường bào viền bạc này phát ra so với chín hắc y nhân còn lại mạnh mẽ hơn rất nhiều. Khiến cho trong lòng Sở Mộ rùng mình. Thầm nghĩ, người này rất có thể là cường giả Vương cấp. Chỉ có điều không biết là Vương cấp cấp độ gì mà thôi.
- Sở Mộ, lần đầu gặp mặt. Ta tự giới thiệu mình một chút. Ta gọi là Lưu Túc, tới từ Hắc Ngục.
Hắc Y nhân mặc trường bào viền bạc nói ra, trong thanh âm kia dường như đã coi Sở Mộ là người ngang hàng.
Sở Mộ đã sớm suy đoán ra, nghe được đối phương nói tới từ Hắc Ngục cũng không có bao nhiêu kinh ngạc. Suy nghĩ trong đầu nhanh chóng vận chuyển, suy nghĩ xem ý đồ đám người này tới đây và phương pháp thoát thân.
- Đừng lo lắng.
Dường như đoán được suy nghĩ của Sở Mộ lúc này, hắc y nhân mặc trường bào viền bạc kia không nhanh không chậm nói:
- Chúng ta không có ác ý. Ân oán trước đó cũng có thể xóa bỏ.
- Có mục đích gì?
Sở Mộ hỏi.
- Đối với ngươi mà nói, đó là chuyện rất đơn giản.
Lưu Túc cười hắc hắc nói:
- Thiên phú của ngươi rất cao. Lúc này càng trở thành đệ nhất môn đồ trên Tạo Hóa thiên bi. Hắc Ngục chúng ta rất thưởng thức những thiên tài như ngươi. Cho nên hết sức chân thành mời ngươi gia nhập Hắc Ngục, thành đồng bạn của chúng ta.
Dù nghĩ như thế nào Sở Mộ cũng không nghĩ ra được, không ngờ đối phương lại muốn mình ra nhập Hắc Ngục, trở thành một thành viên trong Hắc Ngục.
Sở Mộ có thể gia nhập Hắc Ngục sao?
Đương nhiên hắn không biết. Đối với tổ chức như Hắc ngục, hắn chỉ hiểu một cách đơn giản. Nhưng mà cũng không ảnh hưởng tới sự phản cảm của hắn đối với Hắc Ngục. Làm sao hắn có thể gia nhập tổ chức như vậy được chứ.
- Không có hứng thú.
Sở Mộ trực tiếp cự tuyệt.
- Đừng có vội cự tuyệt như vậy.
Lưu Túc này dường như cũng đã ngờ tới Sở Mộ sẽ cự tuyệt. Hắn không nhanh không chậm nói:
- Ta biết rõ ngươi là đệ tử Phi Thiên các. Nhưng mà chuyện này cũng không ảnh hưởng tới việc ngươi làm một thành viên của Hắc Ngục chúng ta. Hắc Ngục chúng ta cũng không kém hơn Phi Thiên các bao nhiêu. Quy mô còn lớn hơn Phi Thiên các. coi như là Liệt Không kiếm tông cũng không có biện pháp so sánh. Hắc Ngục đi ngang mấy đại vực, tin tức rất linh thông. Chỉ cần ngươi gia nhập Hắc ngục chúng ta. Dùng thiên phú của ngươi tất sẽ được coi trọng, được bồi dưỡng trọng điểm.
- Kiếm khí cường đại. Công pháp và bí pháp cường đại. còn có các loại thánh địa tu luyện cùng với các loại đan dươc. Tất cả đều có thể cung cấp cho ngươi.
Lưu Túc tiếp tục nói.
Không thể không nói. Lời Lưu túc nói ra rất có sức hấp dẫn.
Bất quá Sở Mộ làm sao có thể bị đả động một cách đơn giản như vậy được chứ?
- Ta có chút nghi hoặc.
Sở Mộ nói, bỗng nhiên hỏi lại một câu:
- Nếu như ta vẫn cự tuyệt thì sao?
- Kết cục khi cự tuyệt Hắc Ngục chỉ có một. Có lẽ ngươi cũng hiểu.
Lưu Túc nói, vừa mới dứt lời thì đã thấy trước mắt có một đạo kiếm quang lạnh lẽo bắn tới. Sát ý lạnh thấu xương, cơ hồ muốn đóng băng hắn lại.
Thân là Kiếm Vương, phản ứng của Lưu Túc cực nhanh, lập tức xuất kiếm phản kích. Cùng lúc đó, trong tay Sở Mộ xuất hiện một thanh kiếm khí khác, giống như hổ vào bầu dê, phóng tới chín hắc y nhân đang vây quanh hắn.
Chín hắc y nhân này, thực lực ước chừng là Thần Ngưng cảnh cực hạn. Xem như tương đối mạnh. Nhưng mà so với Sở Mộ lại khác biệt rất lớn. Sở Mộ vừa mới động thủ đã không chút lưu tình nào. Kiếm quang lập lòe, chín hắc y nhân bị hắn tàn sát từng người một.
Lưu Kiếm đánh văng Vô Hồi kiếm lập tức nhìn thấy chín thủ hạ chết dưới thân kiếm của Sở Mộ. Hắn vừa sợ vừa giận.
- Ta muốn giết chết ngươi.
Lưu Túc giận dữ nói. Tay bổ ra một kiếm trong nháy mắt kiếm quang như mưa to trút nước, là một chiêu kiếm kỹ Địa giai nhị phẩm cao cấp.
Cảm giác nguy cơ mạnh mẽ tập kích toàn thân, Sở Mộ kinh hãi, vội vàng thi triển kiếm kỹ thân pháp Kinh Hồng, lập tức tránh đi.
Thi thể chín hắc y nhân dưới kiếm quang oanh kích, bị tàn phá thành vô số mảnh nhỏ. Mặt đất cũng bị đánh thành một cái hố sâu lớn cỡ nắm tay. Một hố sâu đạt mấy chục thước, còn tản mát ra khí tức sắc bén mãnh liệt, khiến cho trong lòng Sở Mộ nghiêm túc. Nếu không phải tìm hiểu ra Tạo Hóa áo nghĩa. Nắm giữ, lý giải các loại áo nghĩa càng sâu hơn. Kiếm kỹ đạt tới tình trạng hoàn mỹ. Thì lúc này tuyệt đối hắn không thể nào tránh đi một chiêu kiếm kỹ này.
*****
Kết quả của việc không tránh khỏi, nhìn những hắc y nhân bị tàn phá thành từng mảnh nhỏ là biết rõ.
Quả nhiên, coi như là tìm hiểu ra huyền bí của tạo hóa. Thực lực tăng lên rõ ràng, nhưng mà dưới trạng thái bình thường Sở Mộ cũng không thể nào đối kháng được với một Kiếm Vương. coi như là Kiếm Vương cấp thấp nhất.
Không chút do dự, thi triển kiếm kỹ thân pháp Kinh Hồng để né tránh. Sở Mộ lại trực tiếp thi triển Phần huyết biến đại thành, tốc độ lại lần nữa tăng vọt lên gấp ba, còn nhanh hơn trước.
Một mặt thi triển Ngự kiếm thuật, một mặt cầm kiếm bay thẳng về phía Lưu Túc. Hai mắt nhắm lại, toàn lực vận chuyển thị kiếm và thính kiếm. Cả hai kết hợp, tất cả khí tức biến hóa bên ngoài càng được Sở Mộ cảm nhận rõ ràng.
Lập tức tới gần, dùng kiếm thuật chém giết. Lưu Túc thân là Kiếm Vương, kiếm thuật cũng không tầm thường. Nhưng mà so với Sở Mộ còn kém khá xa. Dưới mấy chiêu và kỹ xảo đã rơi vào thế hạ phong. Chỉ là hắn nắm giữ lực lượng quy tắc, so với áo nghĩa của Sở Mộ còn mạnh hơn rất nhiều. Nếu không có Ngự kiếm thuật ở một bên vây công, phân tán lực chú ý của hắn. Chỉ sợ, Sở Mộ cũng không có cách nào đối kháng.
Cho dù là như vậy, Sở Mộ cũng cảm nhận được sự cường đại của lực lượng quy tắc. Nếu không phải Lưu Túc này chỉ là Kiếm Vương nhị tinh, lại chỉ có thể dung nhập hai loại lực lượng quy tắc vào kiếm trong tay, chỉ sợ Sở Mộ đã rơi vào thế hạ phong.
May mắn mà Sở Mộ có Bất Diệt kiếm ý, trong kiêm càng dung nhập ba loại áo nghĩa. Hơn nữa cũng vận dụng Chấn Sơn kính cực hạn. Dưới điều kiện như vậy, lại phối hợp thêm Ngự Kiếm thuật, cận thân chém giết. Mới có thể ngang hàng với đối phương.
Trong lòng Lưu Túc vô cùng khiếp sợ, hắn tuyệt đối thật không ngờ. Một Kiếm giả Thần Ngưng cảnh, cho dù là tìm hiểu huyền bí của tạo hóa, vậy mà có thể cận thân đối kháng với hắn. Hơn nữa kiếm thuật còn vô cùng cao mình.
Sát tâm càng lớn hơn. Thiên tài như vậy, nếu đã là địch, nhất định không thể để cho đối phương phát triển.
- Kiếm ý của hắn dường như khác với kiếm ý bình thường... Chẳng lẽ là kiếm ý thuộc tính?
Trong chém giết, mấy lần va chạm, làm cho Lưu Túc dần dần cảm thấy không đúng.
Kiếm ý của hắn chỉ rèn luyện tới thất chuyển cực hạn mà thôi. Không có biện pháp so với bát chuyển cực hạn của Sở Mộ. Hơn nữa cũng chỉ là kiếm ý bình thường, càng không có cách nào so sánh với kiếm ý thuộc tính.
Trong kiếm ý thuộc tính, cũng có phân chia cấp độ cao thấp. Bất Diệt kiếm ý, không thể nghi ngờ là loại kiếm ý ở trên top đỉnh. Dưới tăng phúc như vậy, làm cho uy lực kiếm ý của Sở Mộ gấp mười lần kiếm ý của Lưu Túc.
Nếu như tu vi của Sở Mộ đột phá tới Tạo Hóa cảnh, uy năng kiếm ý được tăng cường, cũng không chỉ có chênh lệch gấp mười lần như vậy.
Kiếm va chạm, lực lượng mạnh mẽ trùng kích. Kiếm ý trùng kích, lực lượng quy tắc và lực lượng áo nghĩa trùng kích, Chấn Sơn kính trùng kích, từng tầng, từng tầng triệt tiêu lẫn nhau.
Lập tức, Lưu Túc thi triển ra một chiêu kiếm kỹ cận chiến. Kiếm hóa thành lưu quang màu đỏ, liệt hỏa hừng hực, giống như muốn thiêu đốt mặt đất vậy, đánh về phía Sở Mộ.
Sở Mộ kinh hãi, vội vàng thi triển ra Bất Động như sơn phòng thủ.
Lúc sử dụng kiếm thuật đối kháng, chênh lệch giữa lực lượng quy tắc và lực lượng áo nghĩa được kiếm ý và Chấn Sơn kính bù đắp. Nhưng mà thi triển kiếm kỹ, lực lượng quy tắc được đề thăng. Chênh lệch với uy lực của kiếm kỹ áo nghĩa càng thêm rõ ràng. May mà đây chỉ là kiếm kỹ Địa giai nhị phẩm cao cấp. Bất Động như sơn còn có thể đối kháng trong tích tắc.
Như vậy đã đủ rồi. Sở Mộ lập tức thi triển kiếm kỹ thân pháp Kinh Hồng, hóa thành một đạo lưu quang kinh diễm. chỉ một thoáng đã bay ngược về phía sau.
Không phải hắn không muốn thi triển kiếm kỹ phòng thủ phản kích. Mà là kiếm kỹ đối phương chém xuống như vậy, lực lượng quá mức mạnh mẽ, lực lượng phản chấn cường đại. Cho dù nắm bắt được thời cơ cũng không ổn.
Sở Mộ cũng không yếu thế. Xuất kiếm, đánh ra Lôi vân phong bạo.
Lôi vân phong bạo này chỉ có phạm vi vài chục trượng, không có phạm vi vài trăm trượng như trước. Kỳ thực uy lực lại được ngưng tụ vào bên trong, càng thêm mạnh mẽ.
Lôi vân phong bạo đáng sợ cuốn về phía Lưu Túc. Lưu Túc âm thầm kinh ngạc, kiếm kỹ Nhân giai, không ngờ lại khiến cho hắn cảm thấy tim mình đập nhanh hơn.
Lúc hắn đang muốn xuất kiếm phá vỡ Lôi vân phong bạo thì thấy phong bạo đáng sợ bị một đạo kiếm quang màu vàng nhạt phá vỡ. Đạo kiếm quang màu vàng nhạt kia mang theo lực lượng mạnh mẽ không gì sánh nổi chém tới. Lại khiến cho trong lòng Lưu Túc chấn động, trong lòng hồi hộp thêm mấy phần.
Dưới ngự kiếm thuật, Vô Hồi kiếm xoay quanh một vòng. Mang theo quang mang hai màu xanh vàng, từ phía sau lưng bắn về phía Lưu Túc, cùng Phá Vân Kiến Thanh Thiên trước sau giáp kích.
Lưu Túc vung kiếm, sau khi đánh lui Ngự kiếm thuật, lại thi triển kiếm kỹ bổ về phía Phá Vân Kiến Thanh Thiên. Kỹ xảo chiến đấu của hắn rất bình thườn. g
- Chính là lúc này.
Trong mắt Sở Mộ hiện lên sợi tơ màu bạc, xuyên qua biên giới đạo kiếm quang màu vàng, nhìn thấy quỹ tích như ẩn như hiện, thoáng hiện bên người Lưu Túc, tay chém ra một kiếm.
Một kiếm bay bổng, không mang theo chút khói lửa, lại như không có chút uy lực nào. Quỹ tích của kiếm thoáng cái chồng lên quỹ tích đang thoáng hiện trên người Lưu Túc.
Vô thanh vô tức, lại nhanh vô cùng. Khi Lưu Túc cảm thấy không ổn thì đã bị Không Chi ngân đánh trúng.
Kiếm cương hộ thể lập tức bị cắt nát, áo bào màu đen trên người cũng không phải là bảo y, cho nên lập tức bị cắt nát. Một kiện nội giáp Hoàng phẩm đỉnh tiêm trên người căn bản không có cách nào ngăn cản uy lực của Không chi ngân, cho nên lập tức bị cắt.
Không Chi ngân, không chi kiếm kỹ, lần thứ nhất thể hiện ra độ cao của nó.
Trong tích tắc Lưu Túc bị thương, eo bị chém vào hơn phân nửa, bóng loáng vô cùng. Miệng vết thương và huyết nhục hoàn toàn biến mất, đau đớn kịch liệt lan tràn toàn thân, làm cho hắn không thể tiếp tục thi triển kiếm kỹ.
Phá Vân Kiến Thanh Thiên chém tới, Ngự kiếm thuật lần nữa chém tới, trước sau giáp kích.
Lưu Túc biến sắc, lại không kịp né tránh, lưng lập tức bị đánh trúng. Chính diện lại bị đạo kiếm quang màu vàng nhạt trực tiếp chém tới.
Vận chuyển thần binh Đồ lục, một đám khí tức màu xám từ trong cơ thể Kiếm Vương bay ra, bị Sở Mộ hấp thu, tẩm bổ kiếm thai.
← Ch. 0958 | Ch. 0960 → |