Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0965

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0965: Chín ngàn năm
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Trong trên trăm gốc Kim Hành thảo này, ở vòng ngoài là Kim Hành thảo trăm năm, càng đi vào trong, năm tuổi của Kim Hành thảo càng cao. Sở Mộ phát hiện ra Kim Hành thảo ngàn năm.

Khi ánh mắt Sở Mộ nhìn qua một mảnh Kim Hành thảo kia, cả người ngơ ngẩn, hô hấp cũng trở nên dồn dập, kích động, kích động của một Luyện đan sư.

- Chín ngàn năm...

Bàn tay Sở Mộ run lên nhè nhẹ.

Coi như là cường giả Vương cấp, nhìn thấy Kim Hành thảo chín ngàn năm cũng sẽ kích động. Mà Sở Mộ với tư cách là một Luyện đan Đại Tông sư, nhìn thấy Kim Hành thảo chín ngàn năm có thể luyện chế đan dược Địa cấp cũng giống như là một người yêu kiếm nhìn thấy một thanh bảo kiếm tuyệt thế vậy.

Kim Hành thảo trăm năm cho tới ngàn năm thích hợp luyện chế đan dược Nhân cấp. Kim Hành thảo ngoài ngàn năm thì thích hợp cho luyện chế đan dược Địa cấp.

KIm Hành thảo chín ngàn năm có thể luyện chế ra đan dược Địa cấp đỉnh giai, giá trị cực cao. Đương nhiên, chỉ có một loại Kim Hành thảo thì không có cách nào luyện chế đan dược được. Nhất định phải có dược liệu tương ứng khác phối hợp.

Tuy rằng cảm thấy kích động, nhưng mà Sở Mộ cũng không có hoàn toàn mất đi phương hướng. Sau khi tỉnh táo lại, trong đầu hắn xuất hiện nghi hoặc.

- Bên cạnh Kim Hành thảo chín ngàn năm làm sao có Kim Hành thảo khác sinh trưởng được? Hơn nữa còn có tới trăm gốc?

Sở Mộ không khỏi suy nghĩ.

Cây cối sinh trưởng cần chất dinh dưỡng.

bên cạnh một cái cây cực lớn, nhất định khó có thể có cây cối khác sinh trưởng. Bởi vì nhu cầu chất dinh dưỡng của cái cây lớn rất nhiều. Làm cho những cây cối khác khó có thể sinh trưởng cạnh nó, đây là quy luật của thiên nhiên.

Giống như đạo lý mười người chỉ phân hai phần bánh ngọt vậy, nhất định ăn không đủ no. Nhưng nếu như đem khối bánh ngọt này cho một người trong đó ăn, như vậy hắn ăn sẽ rất no bụng.

Linh dược sinh trưởng thường thường cần thời gian rất dài, cần nhiều chất dinh dưỡng hơn. Cho nên nơi linh dược sinh trưởng thường thường là Linh dược viên. Nhưng giữa mỗi cây Linh dược thường thường cũng có khoảng cách đầy đủ. Nửa trượng hoặc là một trượng. Hơn nữa thổ nhưỡng của Linh dược viên còn phải có đủ chất dinh dưỡng.

Hoàn cảnh sinh trưởng của Kim Hành thảo so với linh dược bình thường có yêu cầu cao hơn. Cần Kim Hành chi địa, là nơi Kim chi lực nồng đậm tới trình độ nhất định. Ở nơi thổ nhưỡng như vậy thì mới có thể sinh trưởng được.

Kim Hành thảo sinh trưởng sẽ không ngừng cướp đoạt Kim chi lực từ Kim Hành chi địa. Chuyện này quyết định bên cạnh một gốc Kim Hành thảo khó có thể có gốc Kim Hành thảo thứ hai sinh tồn. Nhất là Kim Hành thảo năm càng cao, Kim chi lực hấp thu càng nhiều.

Cho nên dưới tình huống bình thường, bên cạnh một gốc Kim Hành thảo chín ngàn năm, không có Kim Hành thảo khác sinh trưởng. Coi như là có cũng sẽ bị Kim Hành thảo chí ngàn năm cướp đoạt hết chất dinh dưỡng, cuối cùng héo rũ mà chết đi.

Sở Mộ nghĩ tới một khả năng, khả năng lớn nhất khiến cho hai mắt hắn bỗng nhiên tỏa sáng.

Dưới mảnh Kim Hành chi địa này, dưới đám Kim Hành thảo này nhất định có một trọng bảo Kim hệ nào đó.

Cũng có thể tưởng tượng ra, trọng bảo Kim hệ dưới mảnh Kim Hành chi địa này, giá trị của nó tuyệt đối hơn gốc Kim Hành thảo chín ngàn năm kia.

Từ trong kích động bình phục lại, Sở Mộ bắt đầu muốn động thủ hái Kim Hành thảo. Nhưng lúc này trong lòng bỗng nhiên có cảm giác nguy cơ tập kích toàn thân. Hắn vội vàng né tránh sang bên cạnh. Cùng lúc đó một đạo kiếm quang màu vàng phá không, xẹt qua bên người hắn, đánh xuống mặt đất, tạo thành một cái hố nhỏ như ngón tay.

Vừa mới đứng vững lại có một đạo kiếm qunag màu vàng phá không tới, khiến cho Sở Mộ không thể không lần nữa né tránh.

Lần lượt né tránh, khoảng cách với Kim Hành thảo càng ngày càng xa, chỉ thấy hai đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống, đáp xuống bên cạnh trăm gốc Kim Hành thảo kia.

- Nhiều Kim Hành thảo như vậy sao?

Một trung niên mặc trường bào màu đỏ trợn trừng hai mắ. t

- Đó là... Kim Hành thảo chín ngàn năm.

Một trung niên mặc trường bào màu vàng khác thì nhìn chằm chằm vào Sở Mộ nhanh chóng đi xa. Ánh mắt vô cùng lợi hại, giống như có thể đâm thủng, xé rách hết thảy. Người vừa mới phóng ra kiếm quang công kích Sở Mộ là người này.

Hai người này đều là Kiếm Vương, sau khi Sở Mộ phán đoán, hắn không có chút chậm trễ nào, lập tức lùi lại. Cho dù hai người đối phương chỉ là Kiếm Vương nhất tinh bình thường. Sở Mộ cũng không có nắm chắc lấy một chọi hai.

Huống chi từ khí tức phát ra trên người đối phương, Sở Mộ có thể mơ hồ phán đoán ra được. Hai người này cũng không phải là Kiếm Vương nhất tinh, đoán chừng là nhị tinh, thậm chí là Kiếm Vương tam tinh. Vậy Sở Mộ càng không có cách nào đối kháng được.

Hai Kiếm Vương này cũng vì một mảnh Kim Hành thảo này mới không kịp truy cản, đuổi theo Sở Mộ. Trong mắt bọn hắn mà nói, chỉ là một Kiếm giả Thần Ngưng cảnh, không đáng nhắc tới. Đương nhiên nếu như bọn hắn biết rõ thân phận Sở Mộ mà nói, nhất định sẽ không tiếc bất kỳ giá nào đánh chết Sở Mộ, tránh cho sau này Sở Mộ trả thù.

Sở Mộ thực sự rời đi sao?

Đương nhiên không có khả năng. Không phải bởi vì gốc Kim Hành thảo chín ngàn năm kia, mà là trọng bảo kim hệ chôn dưới mảnh KIm Hành chi địa kia. Bảo vật như vậy đương nhiên Sở Mộ không có ý định buông tha.

Sau khi xác định hai Kiếm Vương kia không có đuổi theo, Sở Mộ dừng bước lại. Bắt đầu thi triển Thần Hoang kiếm quyết.

Hắn có thể khẳng định, đẳng cấp của hai Kiếm Vương kia không vượt quá tam tinh, nhiều lắm là tam tinh mà thôi.

Dưới tình huống hắn thi triển Phần huyết biến đại thành, có thể đối kháng, thậm chí là chém giết Kiếm Vương nhất tinh. Thi triển Thần Hoang kiếm quyết, lại thi triển Phần Huyết biến, đối kháng với Kiếm Vương tam tinh không thành vấn đề. Dưới tình huống bất ngờ còn có thể phát ra hiệu quả tập kích bất ngờ.

Chỉ cần trước tiên chém giết một người trong đó, người còn lại, Sở Mộ có nắm chắc đối phó.

Sau khi tìm hiểu ra huyền bí của tạo hóa, lý giải, nắm giữ Thần Hoang kiếm quyết càng thêm thâm sâu. Thời gian thi triển ban đầu từ hai mươi tức rút ngắn tới mười lăm tức.

Sau mười lăm tức, Sở Mộ thành công thi triển Thần Hoang kiếm quyết. Hắn chỉ cảm thấy một thân Thiên Hoang kiếm nguyên, toàn bộ đều chuyển hóa thành Thiên Hoang kiếm nguyên, lực lượng cường đại trong người bắt đầu khởi động, vô cùng đáng sợ.

Toàn lực thu liễm khí tức bản thân chấn động, nhưng mà Thần Hoang kiếm quyết vô cùng mạnh mẽ. Sở Mộ không có cách nào hoàn toàn thu liễm, không thể tránh được mà vẫn tiết lộ ra một bộ phận. Cũng may không phải quá mạnh mẽ, lại ở trong nơi khí tức ngũ hành mạnh mẽ như Ngũ Hành chi địa này, ít nhiều cũng được che dấu một ít.

*****

Sở Mộ cũng không có suốt ruột tới gần, mà dưới tình huống hết sức thu liễm khí tức, cố gắng che dấu thân thể mình mà đi tới gần. Hắn nhìn thấy hai Kiếm Vương kia đang hái từng gốc Kim Hành thảo, đã hái được hơn phân nửa Kim Hành thảo.

Cho dù hái Kim Hành thảo, cho dù nhìn thấy Kim Hành thảo chín ngàn năm khiến cho trong lòng kích động không thôi. Nhưng mà hai Kiếm Vương vẫn bảo trì cảnh giác cao độ. Một khi có gió thổi cỏ lay gì sẽ lập tức đưa ra phản ứng. Muốn đánh lén cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.

Sau khi thi triển Thần Hoang kiếm quyết, kiếm nguyên sẽ tiêu hao nhanh hơn. Nhưng mà chỉ cần không thi triển kiếm kỹ... Tiêu hao kiếm nguyên cũng không phải rất nhanh. Cũng làm cho Sở Mộ có chút thời gian ẩn nấp, quan sát, chậm rãi tới cần đối phương, cố gắng kéo gần khoảng cách hơn.

Lập tức, Sở Mộ thi triển ra Phần huyết biến đại thành, lại lần nữa tăng cường gấp ba, dùng tốc độ cao nhất bộc phát phóng tới hai Kiếm Vương kia. Vô Hồi kiếm rời khỏi vỏ, hóa thành một đạo kiếm quang, nhanh vô cùng, bay vụt về phía Kiếm Vương mặc trường bào màu đỏ. Mà hắn thì lấy một thanh kiếm khí Hoàng phẩm đỉnh tiêm, trực tiếp thi triển ra kiếm kỹ tứ phẩm Lôi vân phong bạo.

Cơn lốc mấy chục thước lập tức tập kích ra, khí tức ngũ hành bị cuốn động, khiến cho Lôi vân phong bạo càng thêm hung hiểm.

Trên thực tế, nơi này là Ngũ hành chi địa, lực lượng áo nghĩa không thuộc ngũ hành trên phạm vi nhất định sẽ bị suy yếu. Bất quá Lôi vân phong bạo dưới trạng thái vẫn rất cường đại. Khiến cho hai Kiếm Vương kia cả kinh, còn lo lắng, sợ Kim Hành thảo bên dưới bị ảnh hưởng.

Kiếm Vương mặc trường bào màu đỏ cũng bị kiếm quang màu vàng dùng Ngự kiếm thuật tập trung, có cảm giác sởn hết gia ốc. Kim Chi áo nghĩa và Hỏa Chi áo nghĩa bởi vì khí tức ngũ hành tăng phúc mà uy lực càng thêm cường đại hơn. Lại thêm Thần Hoang kiếm nguyên rót vào, uy lực càng thêm mạnh mẽ, không thể coi thường.

Ngay sau Lôi vân phong bạo, Sở Mộ lập tức thi triển ra Phá Vân Kiến Thanh Thiên cường đại hơn. Một đạo kiếm quang màu vàng nhạt phá không bắn ra.

Phá Vân Kiến Thanh Thiên ẩn chứa Kim Chi áo nghĩa, được Ngũ hành chi địa tăng phúc. Mà mấy loại áo nghĩa khác thì bị suy yếu. Nhưng mà nói một cách tương đối, Phá Vân Kiến Thanh Thiên càng thêm sắc bén. Sau khi phá vớ Lôi vân phong bạo, uy lực càng thêm mạnh mẽ, bắn thẳng tới Kiếm Vương mặc trường bào màu vàng.

- Hừ, chút tài mọn.

Kiếm Vương mặc trường bào màu vàng cười lạnh nói. Rút kiếm ra khỏi vỏ, trực tiếp thi triển ra một chiêu kiếm kỹ, đâm ra một kiếm. Lập tức, kiếm quang màu vàng kia ngưng tụ thành một thanh cự kiếm, dùng uy thế không gì sánh nổi đâm về phía đạo kiếm quang màu vàng nhạt của Sở Mộ.

Đây là một chiêu kiếm kỹ Địa cấp Tứ phẩm cao giai, uy lực vô cùng đáng sợ.

Hai mắt Sở Mộ hiện lên quang mang màu bạc, nắm bắt một tia quỹ tích. Xuất hiện trên người Kiếm Vương mặc trường bào màu đỏ, Không chi kiếm kỹ Không Chi ngân được thi triển ra.

Mặc dù ở Ngũ hành chi địa, uy năng của Không Chi áo nghĩa bị suy yếu. Nhưng mà là một trong những áo nghĩa chí cao, bản thân nó cực kỳ cường đại. Ngũ Hành chi địa cũng không làm suy yếu nó một cách rõ ràng. Dưới Thần Hoang kiếm quyết và Phần huyết biến đại thành tăng phúc, uy lực và tốc độ đáng sợ tới cực điểm.

Ngay khi Kiếm Vương mặc trường bào màu đỏ xuất kiếm đánh văng Vô Hồi kiếm thì Không Chi ngân đã phá vỡ kiếm cương hộ thể của hắn, cũng phá vỡ nội giáp Thánh cấp hạ phẩm trên người hắn, chém vào ngực được một nửa. Dưới Bất Diệt kiếm ý, uy lực của Không Chi ngân vẫn còn, phá hỏng nội tạng trên người đối phương. Nhất thời khiến cho nội tạng của tên Kiếm Vương này bị thương, máu tươi từ trong miệng liên tục phun ra.

Vô Hồi kiếm lượn một vòng, mang theo Kim chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa, Phong chi áo nghĩa, tử sau bổ tới. Trực tiếp đâm xuyên cổ họng hắn, xuyên thấu qua. Áo nghĩa và kiếm ý bộc phát, cắt nát cổ tên Kiếm Vương nhị tinh này.

Chỉ trong tích tắc tên Kiếm Vương mặc trường bào màu đỏ đã bị Sở Mộ đánh lén mà chết. Tên Kiếm Vương mặc trường bào màu vàng là Kiếm Vương tam tinh, thực lực cường đại hơn rất nhiều. Dùng một kiếm đánh tan Phá Vân Kiến Thanh Thiên, mắt nhìn thấy sư đệ mình chết đi, trong bi phẫn, lửa giận bộc phát.

- Đệ tử Phi Thiên các, ngươi phải chết.

Kiếm Vương tam tinh mặc áo bào màu vàng nổi giận, cũng nhận ra lai lịch của Sở Mộ, là đệ tử Phi Thiên các.

Hai tay cầm kiếm, một kiếm chém không trung, một thanh cự kiếm màu vàng dài trăm thước ngưng tụ trên không trung rồi sau đó chém xuống. Bầu trời cơ hồ cũng bị phân thành hai nửa. Sở Mộ lập tức cảm thấy một cỗ phong mang tuyệt thế muốn chém hắn thành hai khúc, ngay cả linh hồn cũng run rẩy.

Kiếm kỹ Địa giai Tứ phẩm cao cấp.

Kiếm kỹ thân pháp lập tức bộc phát, kiếm ý cửu chuyển cực hạn và áo nghĩa phát huy tới mức tận cùng. Trong tích tắc nguy hiểm tránh đi công kích của Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng, từ bên cạnh chém tới.

Vô Hồi kiếm cũng hóa thành một đạo kiếm quang ba màu, như thiểm điện đâm về phía Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng.

Lửa giận của Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng hạ thấp một chút. Hắn khiếp sợ phát hiện ra, người đột nhiên ra tay công kích hắn và sư đệ không ngờ lại là Kiếm giả Thần Ngưng cảnh bị hắn đuổi đi trước đó. Không biết thi triển bí pháp gì, không ngờ lại bộc phát ra thực lực đáng sợ như vậy. Hơn nữa ngay cả kiếm ý và áo nghĩa đều đạt tới cửu chuyển cực hạn.

Hắn khác với Lý Đào, Lý Đào thì cho rằng Sở Mộ có được trọng bảo có thể tăng kiếm ý và áo nghĩa lên một cấp độ lớn. Mà Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng này lại cho rằng Sở Mộ có được bí pháp cường đại vô cùng nào, có thể đem kiếm ý và áo nghĩa tăng lên một cấp độ lớn.

Về phần suy nghĩ bản thân Sở Mộ có được kiếm ý cửu chuyển cực hạn và áo nghĩa. Loại suy nghĩ này chỉ chợt lóe lên trong đầu hắn rồi lập tức bị loại bỏ. Rất đơn giản, nếu như Sở Mộ thực sự có kiếm ý cửu chuyển cực hạn và áo nghĩa thì đã sớm được Phi Thiên các cho là bảo vật tuyệt thế, giữ trong các, âm thầm toàn lực bồi dưỡng, muốn cái gì có cái đó. Làm sao có thể một mình đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện được?

Kiếm Vương mặc áo bào màu vàng cũng biết, Phi Thiên các tuyệt đối không có bí pháp đem kiếm ý và áo nghĩa tăng lên một cấp độ lớn như vậy. Nếu không Phi Thiên các đã sớm xưng bá Tây Hổ đại vực.

- Chắc là kỳ ngộ của kẻ này.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)