Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0986

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0986: Muốn kiếm thì tự mình tới lấy
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


- Sở sư đệ, ngươi đi ra rồi. Thanh kiếm này...

Nhìn Sở Mộ đi tới, Vương Uy tiến lên phía trước vài bước, vội vàng mở miệng chào hỏi, đồng thởi chỉ tay vào thanh cổ kiếm trong tay trái Sở Mộ.

- Ngươi đoán thử xem?

Nhìn thấy vẻ hiếu kỳ trong mắt Vương Uy, Sở Mộ bỗng nhiên cười cười nói ra hai chữ. Thiếu chút nữa khiến cho Vương Uy bạo phát. Chỉ là hắn nghĩ tới thực lực của mình đoán chừng không bằng Sở Mộ, cho nên chỉ có thể ngượng ngùng cười cười.

Nhận được một thanh kiếm khí tiện tay, tâm tình Sở Mộ rất tốt. Dưới sự dẫn dắt của Vương Uy đi đăng ký thân phận. Hắn cũng nhận được quyền cư ngụ trong một tòa kiếm lâu. Đồng nghĩa với việc từ nay về sau Sở Mộ là đệ tử Phá Thiên viện.

Trên đường đi Vương uy cũng dùng trăm phương ngàn kế hỏi thăm lai lịch của Thánh kiếm trong tay Sở Mộ. Chuyện này cũng không phải bí mật gì, Sở Mộ dứt khoát nói cho hắn biết. Thanh cổ kiếm này là ban thưởng sau khi khiêu chiến Phi Thiên kiếm tháp.

Trong lúc nhất thời, trong lòng Vương Uy nổi lên sóng to gió lớn.

Phải biết rằng Sở Mộ và hắn cũng chỉ mới đột phá tới Tạo Hóa cảnh, vừa mới trở thành Kiếm Vương mà thôi. Vốn hắn còn cảm thấy, tất cả mọi người đều mới trở thành Kiếm Vương, là một khởi đầu mới. Coi như Sở Mộ có lợi hại hơn nữa, chỉ sợ so với hắn cũng không kém bao nhiêu. Hiện tại xem ra suy nghĩ này của hắn rất sai lầm.

Thực lực của Sở Mộ tuyệt đối viễn siêu bản thân hắn, ngay cả Liễu Dạ cũng không có biện pháp so sánh. Nói không chừng ngay cả Thương Mạc sư huynh cũng không có cách nào so sánh với Sở Mộ.

Vương Uy nhanh chóng rời đi, muốn tìm Liễu Dạ và Thương Mạc, định đem tin tức Sở Mộ trở thành Kiếm Vương, hơn nữa còn khiêu chiến Phi Thiên kiếm tháp thành công, nhận được một thanh Thánh kiếm ban thưởng nói cho bọn hắn biết.

Sở Mộ cũng không biết suy nghĩ của Vương Uy lúc này. Hắn nhận được một tòa kiếm lâu, đứng sừng sững bên hồ, hồ nước xanh ngắt, phản chiếu trời xanh mây trắng của tiểu thế giới, có một phen phong vị khác.

Diện tích của Phá Thiên viện hơn xa Trùng Thiên Viện, khoảng cách giữa các kiếm lâu rất xa. Ít nhất liếc mắt nhìn lại, trong phương viện vạn trượng, trừ kiếm lâu của hắn ra, không có tòa kiếm lâu thứ hai.

Hồ nước xanh ngắt đường kính chừng mấy ngàn thước. Thanh kiếm của Sở Mộ giống như một đạo sấm sét màu trắng xé rách trời cao, một đạo kiếm quang giống như được sấm sét màu trắng bao phủ, bắn về phía mặt hồ xa xa.

Đánh xuống, nước dưới hồ bắn tung tóe lên mấy chục thước trên không trung. Mỗi một giọt đều ẩn chứa lực lượng, vô cùng mạnh mẽ.

Sưu sưu sưu, liên tục mấy kiếm, Sở Mộ đứng lại bên hồ. Bắt đầu thử dùng Cuồng Đình.

Trên hồ nước đường kính mấy ngàn thước có gió thổi qua, hồ nước màu xanh lam theo gió nhộn nhạo, tạo thành rung động nhàn nhạt. Gợn sóng trùng trùng điệp điệp khuếch tán ra, mây trắng trời xanh được phản chiếu trên hồ nước dưới rung động lập tức bị nghiền nát.

Một đạo thân ảnh từ trong kiếm lâu đừng sừng sững bên hồ bắn ra. Nhanh tới mức tận cùng. Chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trong hồ, rút kiếm rồi múa.

Thân kiếm biến mất không thấy gì nữa, hóa thành một đạo lôi quang, sét đánh, ở trong tay Sở Mộ không ngừng đâm chém ra.

Hai chân đặt xuống hồ nước, lăng không mà đứng, kiếm chém ra thế như bôn lôi. Kiếm lăng lệ mà ác liệt, mỗi một kiếm chém ra như sấm sét đánh xuống, làm vô số nước bắn tứ tung, ngũ quang thập sắc.

Bỗng nhiên, Sở Mộ xoay người bay lên trời, cúi đầu nhìn xuống dưới. Tay nắm chặt Cuồng Đình thánh kiếm, đánh xuống một kiếm.

Tiếng răng rắc vang lên, trong tích tắc, tựa như một đạo sấm sét từ trên cao đánh xuống, chém thẳng vào mặt hồ màu xanh lam, đánh trúng mặt hồ, lập tức khiến nước trong phạm vi mấy chục thước bên dưới ầm ầm nổ vang. Nước bắn lên trên trời rồi lại rơi xuống, vô số lôi điện màu trắng lan tràn trên hồ nước.

Từng kiếm lại từng kiếm, từng kiếm như sấm sét. Từng đạo sấm sét màu trắng từ trên cao đánh xuống, giống như sấm sét từ cửu thiên, liên miên không dứt.

Trong phạm vi mấy ngàn thước của hồ nước màu xanh lam không ngừng nổ tung, uy thế cường đại hóa thành từng tầng sóng cả mạnh mẽ, trùng kích ra, tập kích ra bốn phương tám hướng.

Dưới mấy chục kiếm, cả hồ nước giống như hóa thành một cái biển nhỏ, sóng cả liên miên không dứt. Vô số lôi điện màu trắng nhảy lên, giống như một biển lôi điện màu trắng.

Thu kiếm lại, lăng không đứng, lôi điện trên thân Cuồng Đình thánh kiếm nội liễm. Sở Mộ cúi đầu nhìn về xuống hồ nước màu xanh lam đang có vô số lôi điện lập lòe, trên mặt nở nụ cười vui vẻ.

Tới lúc này hắn đã lột xác thành công năm loại quy tắc. Không Chi quy tắc, Kim chi quy tắc, Phong chi quy tắc, Lôi chi quy tắc và Thủy Chi quy tắc.

Không Chi quy tắc và Kim chi quy tắc nắm giữ trình độ sâu nhất. Đã có kiếm kỹ, hơn nữa còn có thể thi triển ra kiếm kỹ nhị phẩm dung hợp hai loại Kim Phong quy tắc. Ba loại quy tắc khác, muốn nắm giữ tới cấp độ kiếm kỹ ít nhất còn một năm. Nhưng mà có được Thánh kiếm Cuồng Đình, có thể tăng phúc uy lực Lôi chi quy tắc lên gấp đôi. Khiến cho Sở Mộ phóng ra lực lượng Lôi chi quy tắc dung hợp với kiếm nguyên, Bất Diệt kiếm ý, uy lực còn hơn trước đây, gần tới kiếm kỹ nhất phẩm.

Nếu như là chiến đấu thì cũng có thể phát huy ra tác dụng không kém. Tuy rằng kém hơn Trảm Thiết và Phách Phong.

- Trừ có thể tăng cường uy năng Lôi chi quy tắc lên gấp đôi, ta có cảm giác, lúc nắm Cuồng Đình thánh kiếm tìm hiểu Lôi chi quy tắc, hiệu suất rất cao. Tăng lên gấp đôi.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Quả nhiên, thánh kiếm cấp cao nhất trong cùng cấp độ không tầm thường. Nếu như hắn tùy tiện lấy ra một thanh Thánh kiếm hạ phẩm trong giới chỉ không gian, tuyệt đối sẽ không có uy năng bực này.

Trên thực tế, khiêu chiến Phi Thiên kiếm tháp cũng không dễ dàng, thậm chí có thể nói là khó khăn. ngẫm lại mà xem, người có tu vi Tạo Hóa cảnh nhất trọng thiên đi vào khiêu chiến. đối thủ từ tầng thứ nhất tới tầng thứ ba tu vi bằng bản thân. Nhưng mà tu vi của đối thủ từ tầng thứ tư tới tầng thứ sáu là Tạo Hóa cảnh nhị trọng thiên. Từ tầng thứ bảy tới tầng thứ chín, tu vi là Tạo Hóa cảnh tam trọng thiên.

Thực lực cách biệt giữa một một trọng thiên ít nhất cũng gấp mười lần. Hết sức rõ ràng, hơn nữa lại thêm cấp độ không ngừng đề thăng, tổng số lực lượng quy tắc không ngừng tăng lên. Kinh nghiệm chiến đấu, kỹ xảo chiến đấu cùng với vận dụng kiếm kỹ, khống chế kiếm kỹ của đối thủ tăng lên. Thực lực tăng cường từng chút một.

*****

Mà người khiêu chiến một khi bị thương và lực lượng tiêu hao, đều không thể thông qua phục dụng đan dược trị liệu và khôi phục. Chỉ có thể dựa vào năng lực tự lành và tốc độ khôi phục của bản thân. Cứ như vậy, đối mặt với đối thủ càng ngày càng mạnh, thực lực của bản thân lại càng ngày càng yếu, cuối cùng căn bản vẫn không có cách nào đối kháng.

Cẩn thận phân tích một chút sẽ hiểu rõ. Khiêu chiến Phi Thiên kiếm tháp, nhận được Thánh kiếm, cũng không phải là chuyện đơn giản. Trước mắt trong đám đệ tử Phá Thiên viện, có bao nhiêu người thông qua khiêu chiến Phi Thiên kiếm tháp mà nhận được Thánh kiếm, Sở Mộ cũng không rõ. Nhưng mà hắn dự đoán, có lẽ cũng không có bao nhiêu.

Hồ nước màu xanh lam khôi phục lại bình tĩnh, lúc Sở Mộ đang định trở lại kiếm lâu, cảm nhận được khí tức sắc bén, lăng lệ đang tiếp cận. Hắn ngẩng đầu, nhìn thấy hai đạo quang mang xuất hiện trong mắt, trong nháy mắt đã tới gần.

Hai đạo khí tức lăng lệ này xuất hiện rồi xẹt qua, sau đó tập trung vào Sở Mộ. Sở Mộ đã hiểu rõ, đối phương tới đây vì hắn.

Chỉ là hắn vừa mới tới Phá Thiên viện không được bao lâu, sao lại có người tới tìm hắn cơ chứ?

Đáp án nhanh chóng hiện ra. Hai đạo kiếm quang dừng lại trước mặt hắn chừng mười trượng, khí thế lăng lệ vô cùng, trực tiếp trùng kích lên thân thể. Khí thế giống như cuồng phong, mạnh mẽ, sắc bén cũng đánh tới, thế giống như không thể đỡ. Cả không khí quanh thân Sở Mộ cũng bị khu động, mặt hồ phía dưới bị cuồng phong thổi qua tạo thành sóng biển mạnh mẽ, uy thế kinh người.

Sở Mộ nhướng mày, có cảm giác hai người này tới không có ý tốt. Hai đạo kiếm quang này ẩn chứa khí tức chấn động rất là cường đại, tu vi đạt tới Tạo Hóa cảnh nhị trọng thiên.

Kiếm quang nội liễm, lộ ra hai đạo thân ảnh, là hai nam Kiếm giả bề ngoài chừng ba mươi mấy tuổi, khuôn mặt nâu đen, gò má gầy gò.

Tướng mạo khác nhau, nhưng ánh mắt đều lạnh lùng tập trung vào Sở Mộ. Một người liếc mắt hiện lên kim mang, người còn lại liếc mắt hiện lên thanh mang.

- Hai vị sư huynh có gì chỉ giáo.

Sở Mộ nhàn nhạt hỏi, rất rõ ràng, đối phương xông tới đây là vì hắn. Về phần gọi đối phương là sư huynh bất quá chỉ là bởi vì hai người này tu vi cao thâm hơn hắn. Nhất định tiến vào Phá Thiên viện sớm hơn hắn.

- Đã biết chúng ta là sư huynh của ngươi, như vậy sư huynh có chuyện, có phải người làm sư đệ như ngươi cũng nên toàn lực hỗ trợ hay không?

Kiếm giả có đôi má gầy gò như cười như không mở miệng nói.

- Sư huynh có chuyện gì? Không ngại nói ra một chút.

Sở Mộ lạnh nhạt nói, hắn càng phát hiện ra đối phương tới đây không có ý đồ tốt.

- Cũng không có chuyện gì lớn. Đối với sư đệ mà nói còn là một chuyện tốt.

Kiếm giả có khuôn mặt nâu đen mở miệng nói.

Sở Mộ không nói gì nữa.

- Nghe nói ngươi vượt Phi Thiên kiếm tháp, còn thành công vượt qua tầng thứ ba, nhận được một thanh Thánh kiếm hạ phẩm?

Kiếm giả khuôn mặt nâu đen tiếp tục nói.

- Thanh Thánh kiếm hạ phẩm của ngươi là Thánh kiếm thuộc tính Lôi đúng không? Cảnh sư huynh chủ tu Lôi chi quy tắc, vừa vặn cần một thanh Thánh kiếm Lôi thuộc tính. Nghe nói ngươi có, cho nên bảo chúng ta tới mua.

Sở Mộ nghe vậy nao nao, hắn thật không ngờ lại như vậy.

Bất quá thanh Cuồng Đình Thánh kiếm này hắn dùng rất là thuận tay, hết sức hài lòng. Làm sao có thể nhường cho người khác được?

- Một thanh Thánh kiếm hạ phẩm tầm thường bên ngoài có giá một trăm vạn nguyên tinh thượng phẩm. Thanh Thánh kiếm thuộc tính Lôi của ngươi so với Thánh kiếm hạ phẩm bên ngoài còn kiệt xuất hươn. Cảnh sư huynh là ngươi rất tượng nghĩa, đặc biệt bảo chúng ta mang tới một trăm năm mươi vạn nguyên tinh thượng phẩm, mua thanh Thánh kiếm này. Thế nào? Cũng không tệ lắm đúng không sư đệ? Đối với ngươi mà nói, một trăm năm mươi vạn nguyên tinh thượng phẩm cũng là con số tài phú không nhỏ.

Kiếm giả có đôi má gầy gò cười nói.

- Một trăm năm mươi vạn.

Trên mặt Sở Mộ hiện lên nụ cười vui vẻ, nghiền ngẫm.

Quả thực, một thanh Thánh kiếm hạ phẩm bình thường giá trị ước chừng trăm vạn nguyên tinh thượng phẩm. Mà thanh Cuồng Đình này ở trong cấp độ quả thực là cực phẩm, có thể tăng phúc uy năng của Lôi chi quy tắc lên gấp đôi. Còn có thể trợ giúp nắm giữ lực lượng Lôi chi quy tắc. Giá trị của nó hai trăm vạn nguyên tinh thượng phẩm cũng không mua được. Tối thiểu phải ba trăm vạn mới được, nếu như mang đi đấu giá, giá cả nhất định còn cao hơn.

Thanh Cuồng Đình Thánh kiếm giá trị ít nhất một trăm ba mươi vạn nguyên tinh thượng phẩm, đối phương không ngờ lại chỉ ra giá một trăm năm mươi vạn, quả thực là khiến cho người ta cười rớt răng hàm.

- Một giá, năm trăm vạn.

Sở Mộ không nhanh không chậm nói.

- Cái gì?

- Năm trăm vạn nguyên tinh thượng phẩm?

Hai Kiếm giả Tạo Hóa cảnh nhị trọng thiên khẽ giật mình, tiếp theo lớn tiếng hoảng sợ nói.

Chợt, sắc mặt bọn họ trở nên âm trầm, hai mắt âm lãnh nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, trầm giọng nói:

- Nhìn bộ dáng của sư đệ chắc hẳn không có ý định kiếm một trăm năm mươi vạn nguyên tinh thượng phẩm này rồi.

- Sư đệ vừa mới trở thành đệ tử Phá Thiên viện, còn không rõ tình thế của Phá Thiên viện a.

Kiếm giả khuôn mặt nâu đen kia âm trầm nói. Khuôn mặt giống như có thêm một tầng tro bôi vào, dùng ngữ khí uy hiếp nói với Sở Mộ.

- có thể thông qua Phi Thiên kiếm tháp, nói rõ thiên phú ngươi không tồi. Thành tựu tương lai cũng không thấp. Nhưng mà người mạnh hơn ngươi chỗ nào cũng có, kết bạn với một ít người, đối với ngươi rất có lợi. Không nên làm chậm con đường của mình.

- Năm trăm vạn, chỉ có một giá đó thôi.

Dường như Sở Mộ đầu gỗ, không thông suốt lợi hại bên trong lời nói của tên Kiếm giả này, lại lần nữa lặp lại.

- Ngươi...

Nộ khí từ tận đáy lòng dâng lên, hai Kiếm giả kia nổi giận không thôi.

- Sư đệ, không nên rượu mời không uống mà lại uống rượu phạt.

Lại một lần nữa uy hiếp.

- Mời hai vị sư huynh.

Sở Mộ mỉm cười, không chút quan tâm tới uy hiếp của đối phương.

- Ta nói một câu cuối cùng, thanh kiếm này không phải là chúng ta muốn, mà là Cảnh sư huynh muốn. Tốt nhất ngươi nên đi hỏi thăm một chút tên tuổi của Cảnh sư huynh.

- Nếu như Cảnh sư huynh muốn lấy kiếm, bảo hắn tự mình tới lấy đi.

Sở Mộ lạnh nhạt nói.

- Ngươi...

- Rất tốt, quả nhiên rất có cốt khí. Hi vọng tới lúc đó ngươi không hối hận.

Hai người nhìn hằm hằm vào Sở Mộ. Nổi giận đùng đùng lưu lại một câu nói, hừ lạnh một tiếng rồi quay người rời đi.

Sở Mộ cũng có thể nhìn ra được, hai người này trước khi quay người từng có một chút do dự. Do dự có nên ra tay hay không, bất quá có lẽ lo lắng quy củ của Phi Thiên các, có lẽ cảm thấy không có bao nhiêu nắm chắc cho nên không có ra tay.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)