Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1001

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1001: Tham ngộ pho tượng tổ sư khai các
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Quý Du vùng vẫy bò dậy:

- Ngươi thắng.

Va chạm một kiếm kia chủ yếu là Chấn Sơn Kình trùng kích, làm bị thương cánh tay phải của gã, cơ bắp xương toàn thân như bị xé ra, nội tạng cũng bị trùng kích gây vết thương.

Lực lượng đáng sợ, dù Quý Du không cam lòng nhưng gã biết mình đã thua, bị đánh bại đường đường chính chính, không có gì để viện cớ.

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

- Nếu ngươi không áp chế tu vi thì ta không địch lại một kiếm của ngươi.

Sở Mộ không vui vẻ vì đã đánh bại Quý Du, bởi hắn biết rõ có thể hạ gục được gã chỉ vì Quý Du ức chế tu vi xuống gấp trăm vạn lần. Nếu đối phương dốc hết sức thì Sở Mộ khó ngăn được một đầu ngón tay của người ta, sẽ bị nghiền nát.

Quý Du lau máu dính khóe môi:

- Cho dù ta áp chế tu vi thì độ tinh thuần kiếm nguyên hơn xa ngươi, về nắm giữ quy tắc cũng trên ngươi, uy năng kiếm kỹ cao hơn ngươi. Nhưng dù vậy ta vẫn thua dưới kiếm của ngươi, không phải ăn may.

Quý Du cười nói:

- Phong hào Chấn Thiên Kiếm Vương hiện tại thuộc về ngươi, ta chờ tu vi của ngươi tăng lên, có ngày lên đến cùng đẳng cấp với ta thì ta sẽ lại khiêu chiến với ngươi, khi đó mới thật sự quyết định quyền sở hữu phong hào.

Sở Mộ gật đầu nói:

- Được.

Quý Du dùng phong hào Chấn Thiên đã hơn một trăm năm, trong đó chất chứa lý tưởng, nguyện vọng của gã nên sẽ không dễ dàng từ bỏ. Sở Mộ hiểu điều đó.

Khi tu vi của hai người cùng đẳng cấp mới là cuộc chiến thật sự, dốc hết sức thi triển quyết tranh cao thấp.

Quý Du nhìn chăm chú Sở Mộ một lúc rồi xoay người đi xuống Đấu Kiếm đài, kiếm nguyên bị áp chế trong người bắt đầu phục hồi. Vang tiếng nổ ầm ầm trùng kích toàn thân Quý Du, vết thương nhanh chóng lành lặn.

Sở Mộ bước xuống Đấu Kiếm đài, chiến thắng này giúp hắn giữ được phong hào Chấn Thiên nên lòng rất vui vẻ.

Trong ánh mắt tràn ngập kinh thán, khó tin của các Kiếm Vương, Sở Mộ đi ra Đấu Kiếm điện, tính trở về Phi Thiên các một chuyến vì tiếp theo rất có thể một thời gian khá lâu hắn không quay lại Phi Thiên các.

- Sở Mộ này siêu đáng sợ.

- Đúng rồi, dựa vào thực lực Kiếm Vương nhất tinh mà đánh bại được Quý Du, nói đánh nhau sống chết thật sự thì Kiếm Vương nhị tinh bình thường sẽ là vong hồn dưới kiếm của hắn.

- Theo ta thấy không chỉ là Kiếm Vương nhị tinh bình thường không đấu lại hắn, có lẽ Sở Mộ đủ sức đánh một trận với Kiếm Vương tam tinh bình thường.

- Kiếm Vương nhất tinh chiến với Kiếm Vương tam tinh, dù là tam tinh bình thường cũng đủ nói lên thực lực của Sở Mộ cực kỳ đáng sợ.

- Kiếm Giả có thể vào Tạo Hóa bí cảnh tham ngộ tất nhiên có thiên phú phi phàm, trở thành môn đồ đệ nhất Tạo Hóa còn vượt qua những môn đồ xưa thì thiên phú càng kinh người.

Tiếng khích lệ càng nhiều thì sắc mặt Liễu Bạch Dạ càng đen.

***

Sở Mộ mới đi ra Đấu kiếm điện thì nghe có người gọi tên mình, giọng nói xa lạ:

- Sở Mộ, xin chờ một chút!

Kiếm Giả trung niên áo lam cười thân thiện nói nhanh:

- Ta tên Lục Chiến, ta không có ác ý.

Sở Mộ cảm giác Kiếm Giả trung niên toát ra khí thế đến đẳng cấp Tạo Hóa tam trọng thiên, là một Kiếm Vương tam tinh.

Sở Mộ không trả lời, hắn chỉ nhìn đối phương chờ nói tiếp.

Lục Chiến không ngờ Sở Mộ kiệm lời như thế, không thèm hỏi tới.

Lục Chiến cười lúng túng nói tiếp:

- Là vầy, ta thấy Sở huynh tuy rằng chỉ là Tạo Hóa nhất trọng thiên nhưng lực công kích hơn xa Kiếm Vương nhất tinh, dù đấu với Kiếm Vương tam tinh bình thường cũng không kém bao nhiêu nên ta định mời Sở huynh cùng thăm dò một bí cảnh.

Biểu tình Sở Mộ nghiêm túc lặp lại:

- Bí cảnh.

Cái gọi là bí cảnh hoặc tự nhiên sinh thành, hoặc cường giả để lại. Trong bí cảnh chưa bị khai phá thường có rất nhiều báu vật, thám hiểm bí cảnh thường đem lại nhiều ích lợi lớn cho các Kiếm Giả.

Kiếm Vương thích nhất là thăm dò bí cảnh.

Sở Mộ không từ chối, hắn hỏi:

- Khi nào?

- Bí cảnh mới xuất hiện, còn có vô số phong cấm, phải chờ hơn một năm thì phong cấm mới bị suy yếu, khi đó có thể phá cấm tiến vào.

Lục Chiến giải thích rằng:

- Đến lúc đó không chỉ chúng ta, sẽ có Kiếm Giả khác tiến vào, cạnh tranh với nhau. Chỉ thiên tài tu vi từ Tạo Hóa nhất trọng thiên đến tam trọng thiên mới vào bí cảnh đó được.

Lòng Sở Mộ máy động, lại hỏi:

- Khi nào tập hợp?

Lục Chiến đáp:

- Một năm sau ngày hôm nay hội hợp ở Kiếm Thần điện cùng đi bí cảnh.

Sở Mộ gật đầu nói, xoay người đi:

- Được, nếu ta muốn đi thì một năm sau ta sẽ đến Kiếm Thần điện hội hợp với ngươi.

Trong thế giới Kiếm Giả rất thường thấy tình huống này, dù không quen biết nhưng thấy thực lực của đối phương không tệ hay vì điều gì đó mà đưa ra lời mời cùng thám hiểm bí cảnh.

Lục Chiến mời xong nhìn bóng lưng Sở Mộ đi khuất, gã cười cười quay về Kiếm Thần điện.

Sở Mộ rời khỏi Kiếm Thần điện ngự kiếm bay đi, hóa thành kiếm quang lao vút đi.

Một bóng người chợt lóe xuất hiện ở rìa Kiếm Thần điện nhìn theo kiếm quang Sở Mộ rời đi, là Liễu Bạch Dạ đệ tử của Toái Tinh lâu.

Liễu Bạch Dạ rít qua kẽ răng giọng nói đầy sát khí sắc bén:

- Sở Mộ, cũng được, ta cho ngươi sống lâu hơn một năm, một năm sau ta sẽ giết ngươi trong bí cảnh!

Lúc trước Liễu Bạch Dạ nhìn cuộc chiến giữa Sở Mộ và Quý Du, nhận ra hắn cường đại không thể đối xử theo lẽ thường. Bây giờ gã có đi chặn lại Sở Mộ, dù cuối cùng giết được hắn thì Liễu Bạch Dạ cũng sẽ bị thương nặng.

Nên Liễu Bạch Dạ định chừa cơ hội chờ một năm sau vào bí cảnh, gã muốn dùn thời gian một năm điên cuồng tăng cao thực lực của mình.

***

Ngự kiếm trên không, bay lượn thiên địa. Tốc độ của Sở Mộ siêu nhanh mau chóng rời xa Kiếm Thần điện bay hướng Phi Thiên các.

So với lúc đến Kiếm Thần điện thì bây giờ tốc độ của Sở Mộ nhanh vài phần, có thể rút ngắn một ít thời gian sớm quay về Phi Thiên các hơn.

Về thám hiểm bí cảnh một năm sau, nếu không có gì ngoài ý muốn thì Sở Mộ định sẽ đi, nên hắn cố gắng tranh thủ tăng mạnh thực lực trong vòng một năm. Tiến bộ tu vi hay tăng tiến mặt khác đều được, tóm lại miễn là thực lực lên cao.

Thật ra quay về Phi Thiên các mất chút thời gian, từ Phi Thiên các chạy tới Kiếm Thần điện lại tốn thời gian nên thời gian cho Sở Mộ tu luyện chưa đến một năm.

May mà Sở Mộ còn ba viên Thì Chi Sa cao cấp, đủ cho hắn kéo dài ba tháng thành mười hai tháng tức là một năm, cộng lại hắn có hơn một năm tu luyện, chắc chắn thực lực sẽ càng mạnh hơn.

*****

Tốc độ siêu nhanh vụt qua không trung, xuyên qua biển mây, cực kỳ nhanh.

Sở Mộ vừa ngự kiếm bay đi vừa suy nghĩ về lĩnh ngộ trong vùng đất sát hạch, từ cuộc chiến với Quý Du, hắn nắm giữ lôi chi quy tắc càng sâu hơn nhưng chưa đến trình độ cao sâu như Quý Du.

Nhưng Sở Mộ vững tin nếu cho hắn chút thời gian thì chắc chắn có thể tăng lên một bậc, đến trình độ càng cao sâu, uy năng càng mạnh hơn nữa.

Sở Mộ liên tục bay một tháng không ngừng nghỉ, sắp tiêu hao hết kiếm nguyên. Sở Mộ móc thượng phẩm Nguyên Tinh ra nghiền nát hấp thu bổ sung, cuối cùng trông thấy sơn môn Phi Thiên các. Sở Mộ lấy kiếm lệnh thân phận đệ tử của Phi Thiên các ra, lệnh bài tỏa ánh sáng bao bọc hắn đưa vào trong sơn môn Phi Thiên các như biến mất trong hư không.

Nguyên khí thiên địa đậm đặc ập vào mặt làm Sở Mộ cảm thấy thân thiết, nơi này là tiểu thế giới của Phi Thiên các.

Sở Mộ từ giữa không trung rơi xuống lối đi bộ.

Vào tiểu thế giới Phi Thiên các đầu tiên phải đi qua tiền viện, có pho tượng tổ sư sáng lập Phi Thiên các đứng sừng sững. Ai đi vào đều phải đáp xuống đi bộ để biểu thị lòng tôn kính với tổ sư khai các, dù là các lão, các chủ Phi Thiên các cũng phải tuân theo quy định.

Sở Mộ nhớ rõ năm xưa sát hạch vào Phi Thiên các là tham ngộ pho tượng tổ sư khai các của Phi Thiên các, trong thời gian quy định tham ngộ ra kiếm thuật tiểu phi thiên mới xem như vượt kiểm tra, có tư cách trở thành đệ tử của Phi Thiên các.

Khi ấy Sở Mộ thể hiện ngộ tính không gì sánh bằng làm nhóm các lão Phi Thiên các cực kỳ chú trọng.

Sở Mộ đi bộ đến tiền viện, nhìn một pho tượng đứng sững dưới đất, cảnh sát hạch ngày xưa hiện ra rõ ràng trước mắt hắn.

Sở Mộ bất giác lại nhìn hướng pho tượng tổ sư Phi Thiên các, tập trung tinh thần nhìn.

Sở Mộ vừa đi vừa nhìn tượng tổ sư khai các Phi Thiên các, hắn bỗng có cảm giác kỳ lạ, dường như bên trong pho tượng ẩn chứa bí mật gì.

Sở Mộ nhớ lại năm xưa sư huynh dẫn hắn đi Thần Hoang kiếm thai có nói là trong tượng tổ sư khai các Phi Thiên các trừ một môn kiếm thuật tiểu phi thiên ra còn ẩn giấu bí mật lớn, nhưng chưa từng có ai tham ngộ ra, vì vậy người ta cho rằng tin đồn ẩn chứa bí mật lớn chỉ là nói đùa.

Nhưng hôm nay Sở Mộ nhìn tượng tổ sư khai các, không hiểu sao có cảm giác kỳ lạ, như thể bên trong thật sự ẩn chứa bí mật rất lớn.

Bất giác dừng bước chân, Sở Mộ đứng ngay trước tượng tổ sư khai các, mắt nhìn chằm chằm vào pho tượng không chớp mắt, chăm chú chưa từng có.

Thế giới quanh người Sở Mộ dường như vỡ vụn thành từng mảnh, từng miếng biến mất trước mắt hắn, chỉ có pho tượng dường như càng lúc càng to ra, tràn ngập trong thiên địa, chiếm trọn đôi mắt hắn, che lấp tất cả thứ khác, nó là toàn bộ thế giới của hắn.

Chỉ còn lại pho tượng, những thứ khác đều biến mất.

Pho tượng bỗng rung rung, tro bụi trên người rơi nhanh xuống, như thể tượng là con người, một người sống nhưng không hiểu sao bị phong ấn tại đây, bây giờ tự tỉnh lại rời khỏi phong ấn.

Bụi bặm rơi nhanh, tiếng răng rắc vang lên. Pho tượng như bị gõ mạnh nứt ra cái khe hẹp, theo thời gian trôi qua cái khe nhanh chóng bò từ trước ra sau, càng lúc càng lớn.

Như có cái bùa to gõ vào vết nứt, tiếng răng rắc vang lên, càng nhiều khe nứt lấy khe nứt đầu tiên làm trung tâm khuếch tán bốn phương tám hướng. Như nhánh chính của cái cây to, từ nhánh chính vươn ra vô số nhánh con trải rộng bốn phía, lan tràn như dây leo phát triển.

Sở Mộ nhìn chăm chú, bất giác dường như chỉ khoảnh khắc pho tượng to lớn đầy vết nứt, trông thật yếu ớt tùy thời tan vỡ sụp đổ.

Pho tượng không vỡ nát sụp xuống mà là bong ra từng mảng, khe nứt là quỹ tích, từng khối loang lổ rơi rụng, rơi xuống thành hư vô.

Chỗ khe hở rớt ra lộ một góc trường bào màu đen, tuyên cổ trường tồn, vĩnh hằng không thay đổi.

Ngày càng nhiều cái khe bong ra, pho tượng dâng lên khí thế khuếch tán ra, đó là sự sống, tuy mỏng manh nhưng cứng cỏi ngoan cường, tựa như mầm non chui lên từ mặt đất tro tàn, tranh chấp với trời, tuyệt đối không khuất phục.

Sự sống dần đậm hơn, dồi dào hơn, ngày càng nhiều khe nứt bong ra, trường bào đen sống động như thật, làn da y như người thật.

Khi khe nứt bong ra lộ một đôi mắt, Sở Mộ thấy đôi mắt đen thui sâu thẳm, sáng như vì sao trên trời, sâu thẳm tựa vũ trụ bao la ẩn chứa thiên địa, muôn vàn biến đổi của tất cả vì sao trong vũ trụ. Dường như nhìn một cái chất chứa vạn cổ xưa nay, như nhìn một cái xem thấu huyền bí của thiên địa vạn vật, như nhìn một cái thấu suốt tang thương chuyện đời biến đổi.

Không thể hình dung đôi mắt đó, không thể hình dung hơi thở đó toát ra từ 'người' sắp sống lại.

Trong phút chốc Sở Mộ giật mình, bị chấn nhiếp không thể nhúc nhích, linh hồn cũng bị đóng băng.

Hư vô hắc ám vô tận, vũ trụ mênh mông sâu thẳm, một bóng người mặc trường bào màu đen, chắp hai tay sau lưng, vạt áo bay bay ngạo nghễ đứng, đầu đội trời chân đạp đất, như thể y đã tồn tại từ thuở tuyên cổ thiên địa khai tịch vũ trụ sơ sinh.

Nhìn bóng dáng của người này, đầu óc Sở Mộ trống rỗng. Sở Mộ không biết thực lực của người này thế nào, chỉ xem khí thế đã cho hắn cảm giác bàng bạc vô cùng vô tận, như bầu trời bao la vô ngần.

Đúng vậy, trường bào màu đen kia tự như bầu trời, tẩy hết sắc xanh da trời, màn trời chiếu đất, không chỗ không ở.

Sau lưng y có thanh kiếm cổ, dường như hợp nhất với lưng y.

Đứng trong vũ trụ hư không, dưới chân đạp mảnh hư vô, sau lưng có dãy sao rực rỡ, bắt sao đuổi trăng, mênh mông huyền diệu, tràn ngập trong đó, làm Sở Mộ vừa giật mình vừa chìm đắm vào.

Đột nhiên người mặc trường bào màu đen tiêu sái phiêu dật hơi cúi đầu nhìn Sở Mộ, trên khuôn mặt mơ hồ lộ ra ý cười, môi mỏng hé mở, thanh âm trong trẻo mênh mông phát ra:

- Ngươi có từng tập thuật ngự kiếm?

Tựa như tiếng thì thầm khe khẽ lại như đang hỏi Sở Mộ, thanh âm chất chứa trong suốt như trời xanh vô tận uốn lượn, như cuộn tranh đẹp nhất trải dài trong vũ trụ bao la.

Đối diện người này Sở Mộ phát ra tôn kính từ tận đáy lòng:

- Đúng vậy!

Vì y là tổ sư khai các của Phi Thiên các, vì hơi thở trong trẻo mênh mông của y, vì khí thế làm Sở Mộ ngước nhìn.

Tựa như toàn thiên địa, toàn vũ trụ nằm trong lòng bàn tay y.

Lại thanh âm trong trẻo mơ hồ gần như nỉ non phát ra từ miệng người mặc trường bào màu đen:

- Hãy xem kỹ!

Thanh âm xuyên qua hư không vũ trụ sâu thẳm vô tận truyền vào lỗ tai Sở Mộ, nghe rõ ràng như đang thì thầm bên tai.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)