← Ch.1009 | Ch.1011 → |
Sở Mộ nhẹ nhàng vì cơ thể của hắn mạnh mẽ, trải qua Cửu Chuyển Luyện Thân quả rèn luyện thì độ cứng cỏi đã hơn Kiếm Vương nhất tinh khác gấp mười lần, so sánh với Nhạc Trung Liêu vẫn hơn gã gấp mấy lần. Mỗi đánh nát một kiếm khí sẽ chịu phản chấn, Sở Mộ thì tinh thông lực lượng chấn động nên hắn chẳng cần cứng rắn chống lại lực phản chấn, ngược lại lợi dụng nó tăng uy lực cho kiếm chém chặt dễ dàng đánh nát kiếm khí.
Những người khác thì thời gian lâu bị hụt hơi. Tuy kiếm nguyên của họ mạnh hơn Sở Mộ nhưng sức mạnh cơ thể cách biệt xa, lĩnh ngộ lực lượng chấn động chỉ ở đẳng cấp ngoài da. Nếu tính trong lực lượng chấn động thì Sở Mộ đến trình độ tông sư, còn bọn họ là học đồ.
Quá nhiều kiếm khí bắn tới, lực lượng phản chấn làm đám người Lục Chiến tay tê mỏi, động tác hơi chậm.
Một luồng bắn tới, con ngươi Lục Chiến co rút liều mạng huơ kiếm đỡ đòn, nhưng vì cơ tay tê dại nên động tác chậm một giây.
Vào lúc thế này một giây đủ chia ra sống chết, nếu bị kiếm khí đánh trúng dù không chết chắc chắn cũng bị thương. Nếu bị thương thì tình hình càng tồi tệ hơn.
Vào lúc nguy cấp một luồng kiếm quang sắc bén kinh người như từ trên trời giáng xuống. Vì tốc độ quá nhanh nên khi đâm không khí có sóng gợn lăn tăn, tiếng rít chói tai làm Lục Chiến suýt bị điếc.
Bùm!
Kiếm khí sắp bắn trúng ngực Lục Chiến bị kiếm quang âm lạnh sắc bén điểm trúng, lực lượng đáng sợ bùng nổ, kiếm khí vỡ nát.
Một kiếm đánh nát kiếm khí xong Sở Mộ lại vung kiếm chém ra một luồng kiếm quang giải cứu Lỗ Sơn thoát khỏi cảnh khó.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Sở Mộ liên tục chém mấy nhát kiếm, hắn tiện tay cứu Lý Tuyền, Lam Tâm, Lương Thư mỗi người một lần. Có thể nói trừ Nhạc Trung Liêu ra năm người kia đều được Sở Mộ cứu một lần.
Với Sở Mộ thì chỉ là tiện tay, nói sao thì mọi người chung đội.
Nhưng trừ Lục Chiến ra, những người được cứu cực kỳ khó chịu.
Vì bọn họ đều xem thường Sở Mộ, bây giờ bị người mình coi khinh giải cứu.
Sở Mộ mặc kệ suy nghĩ trong đầu họ, lúc này tình hình nguy cấp, phải chạy thoát trước đã
Truy sát vẫn đang diễn ra, Kiếm Khí Chi Linh tụ tập lại nhiều hơn nữa, truy sát gắt gao hơn.
Nhạc Trung Liêu quát to:
- Mau, đằng trước có một tòa cung điện, trốn vào trước đi!
Mọi người phấn khởi tinh thần nháy mắt bùng nổ tốc độ cao nhất bay nhanh hướng tòa cung điện hơi cũ kỹ trước mắt.
Trốn vào cung điện có bị Kiếm Khí Chi Linh làm thịt hay không thì tạm thời mọi người không nghĩ nhiều. Hết cách, nếu không trốn, cứ bị rượt đuổi thế này khi tiêu hao hết kiếm nguyên sẽ bị Kiếm Khí Chi Linh đuổi kịp giết chết.
Trốn vào cung điện ít nhất có địa hình này nọ để dây dưa với Kiếm Khí Chi Linh.
Cung điện cũ kỹ đóng chặt cửa, vách tường có một cái lỗ. Mọi người thi nhau bay nhanh vào lỗ thủng, hơi thở kiếm khí oanh kích vào vách tường cung điện. Dường như phong cấm còn sót lại, tường cung điện rất cứng nên đỡ đòn kiếm khí mà không bị sập.
Mọi người vừa tiến vào cung điện nhóm Kiếm Khí Chi Linh liền ngừng công kích, chúng nó lòng vòng quanh cung điện. Phát hiện này khiến đám người vào cung điện thở phào nhẹ nhõm, tuy không rõ tại sao Kiếm Khí Chi Linh không đuổi theo. Chợt các hơi thở cực kỳ sắc bén tỏa định bọn họ làm lông tơ dựng đứng, ai nấy bày ra tư thái chiến đấu.
Thì ra đã có một đám người ở trong cung điện nhỏ cũ kỹ này trước bọn họ.
Nhóm người này xem tòa cung điện đổ nát là địa bàn, vẻ mặt âm trầm nhìn chằm chằm vào nhóm Sở Mộ. Bọn họ phát ra khí thế cực kỳ sắc bén đáng sợ, khiến người rét run.
Đột nhiên một người trong nhóm mắt sáng rực nhìn Sở Mộ chằm chằm, cười gằn.
Thanh âm tràn ngập mỉa mai vang lên, Liễu Bạch Dạ đứng dậy đi ra ba bước đối mặt Sở Mộ, lạnh lùng cười:
- Thật là cơ hội tốt, Sở Mộ, chúng ta nên tính sổ chuyện vùng đất sát hạch đi.
Giọng nói âm trầm hỏi:
- Bạch Dạ, đây là Sở Mộ đệ tử Phi Thiên các mà ngươi nói?
Người nói chuyện là nam nhân trung niên khuôn mặt hơi giống Liễu Bạch Dạ.
Liễu Bạch Dạ cười nhạt:
- Đúng rồi biểu ca, là hắn cướp đi Cửu Chuyển Luyện Thân quả vốn nên thuộc về ta.
Đám người Nhạc Trung Liêu biến sắc mặt, ánh mắt tràn ngập giật mình nhìn Sở Mộ, bọn họ kinh ngạc vì hắn cướp báu vật của một Kiếm Vương tam tinh hơi thở cường đại, còn là Cửu Chuyển Luyện Thân quả hiếm thấy.
Lý Tuyền mở miệng nói:
- Mấy vị, hắn và chúng ta không liên quan quan.
Lý Tuyền thụt lùi vài bước tỏ rõ lập trường của mình.
Lam Tâm và Lương Thư do dự một chút rồi thụt lùi mấy bước.
Lục Chiến tức giận quát:
- Tiểu nhân vô sỉ, nếu không có Sở Mộ ra tay cứu các ngươi thì bây giờ các ngươi đã chết vì bị Kiếm Khí Chi Linh truy sát!
Lục Chiến tức hộc máu, gã không ngờ ba người kia vô sỉ đến mức đó.
Khuôn mặt Lam Tâm, Lương Thư lúng túng không dám nhìn Sở Mộ, Lục Chiến.
Lý Tuyền thì vẻ mặt thản nhiên cãi lại:
- Đó là chuyện khác, nếu có cơ hội ta sẽ báo đáp, nhưng bây giờ là Sở Mộ cướp linh quả của người ta trước, là ân oán có sẵn từ trước, không liên quan đến chúng ta.
Lỗ Sơn nói:
- Lúc trước tuy ta bất mãn tu vi của Sở Mộ nhưng trong thời gian này hắn đã chứng minh thực lực của mình, cũng cứu ta một lần.
Giây sau Lỗ Sơn nhìn Sở Mộ:
- Nếu ngươi có cần thì ta sẽ đứng về phía ngươi.
Nhạc Trung Liêu không nói chuyện, gã cảm giác những Kiếm Vương phía đối diện cường đại, trong bọn họ chắc chắn có tồn tại mạnh hơn gã. Nếu đánh nhau sẽ rất tồi tệ, gã rất có thể sẽ bị giết.
Nhưng lúc trước Nhạc Trung Liêu đã hứa bảo vệ Sở Mộ, nếu bây giờ từ bỏ thì hơi...
Trong phút chốc Nhạc Trung Liêu rối rắm.
Lý Tuyền, Lam Tâm, Lương Thư lấy oán trả ơn, Lục Chiến lòng đầy căm hờn, Lỗ Sơn tỏ thái độ, Nhạc Trung Liêu do dự. Sở Mộ nhìn thấy hết các phản ứng.
Thoáng chốc Sở Mộ ra quyết định.
Sở Mộ lập tức thi triển Phần Huyết Biến đại thành hội tụ tinh huyết như có ngọn lửa rơi xuống, bốc cháy lên. Ầm vang bộc phát lực lượng siêu mạnh, lực lượng hùng dũng cuốn lấy dâng trào không dứt, trong khoảnh khắc lan tràn toàn thân Sở Mộ.
Sở Mộ lập tức rút Cuồng Đình thánh kiếm ra, tia chớp màu trắng ngưng tụ kim chi quy tắc cùng phong chi quy tắc chém ra.
Kiếm kỹ địa giai nhị phẩm phá địa cấp: Trảm Phong!
Trảm Phong ẩn chứa một tia lực lượng sấm sét nên uy lực càng mạnh hơn, giết hướng Liễu Bạch Dạ khiến gã biến sắc mặt, vội thụt lùi rút kiếm.
Thi triển kiếm kỹ xong Sở Mộ lập tức sử dụng thuật ngự kiếm đại thành điều khiển Cuồng Đình thánh kiếm hóa thành kiếm quang sấm sét với tốc độ siêu nhanh bắn ngược đi, lao ra khỏi lỗ thủng vách tường.
← Ch. 1009 | Ch. 1011 → |