Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1033

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1033: Kiếm của Sở Mộ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đã nói đến mức này rồi dù Hạ Tử Uy bực mình nhưng không phàn nàn được gì, thật ra chủ yếu nhất là gã cảm thấy mất mặt.

Sở Mộ chậm rãi nói:

- Nếu vậy thì ta chấp nhận khiêu chiến.

Hạ Tử Uy khuyên nhủ:

- Sở huynh, khiêu chiến này không dễ...

- Sở huynh đệ là rồng trong cõi người, không chừng có thể vượt qua khiêu chiến.

Mắt Hoa chưởng quầy sáng rực nói:

- Mời Sở huynh đệ, Hạ thiếu gia đi theo ta, để ta sắp xếp.

Sở Mộ nói:

- Đi đi Hạ huynh, nếu ta khiêu chiến thất bại thì lại làm phiền huynh.

Hạ Tử Uy bất đắc dĩ đành đồng ý theo Hoa chưởng quầy lên lầu.

Lên từng tầng, ba người đến tầng thứ bốn. trong tầng bốn không có nhiều người, không tính ba người nhóm Sở Mộ thì còn hai người khác, đều là Kiếm Vương cấp thấp, trông hơi trẻ tuổi, dao động hơi thở khiến hắn biết tu vi của họ là Tạo Hóa tam trọng thiên.

Một người khi thấy Hạ Tử Uy thì mắt sáng rực từ từ đứng dậy, cười tủm tỉm bước tới gần. Hạ Tử Uy thấy đối phương thì sửng sốt sau đó mắt lóe tia tức giận.

Sở Mộ nhìn rõ sắc mặt hai người hơi thay đổi, hắn biết giữa Hạ Tử Uy và người này có chút mâu thuẫn.

- Hạ Tử Uy, ta còn tưởng ngươi đã chết, không ngờ sống dai thật.

Sở Mộ nghe đối phương nói câu đó càng chắc chắn.

- Lữ Phi Vân, ngươi còn sống khỏe thì sao ta chết được, muốn chết nên là ngươi đi trước.

Hạ Tử Uy đốp lại:

- Nói thật là một thời gian không gặp miệng của ngươi vẫn thúi không thể ngửi.

Lữ Phi Vân tức giận quát, sát ý sắc bén:

- Họ Hạ, muốn chết phải không!?

Hoa chưởng quầy mở miệng nói:

- Hạ thiếu gia, Lữ thiếu gia, nếu hai vị có ân oán mời ra bên ngoài giải quyết.

Nơi này là Đông Hoa lâu chứ không phải chỗ đánh lộn.

Lữ Phi Vân hừ lạnh một tiếng:

- Hừ! Họ Hạ, lần này tạm tha cho ngươi.

Lữ Phi Vân liếc hướng Sở Mộ, nhếch mép khinh miệt:

- Kiếm Vương nhị tinh? Họ Hạ, phẩm vị quen bằng hữu của ngươi chẳng những không lên cao còn giảm thấp, ta đã sai khi xem ngươi là đối thủ của ta.

Lữ Phi Vân nói xong chép miệng than thở, dường như thấy tiếc nuối và hối hận vì xem Hạ Tử Uy là đối thủ.

Hạ Tử Uy đã bình tĩnh lại:

- Ánh mắt ta quen bằng hữu thế nào không đến lượt ngươi bình phán!

Hạ Tử Uy liếc Kiếm Vương tam tinh khác, không buông lời công kích như Lữ Phi Vân đã làm.

Hạ Tử Uy hỏi Hoa chưởng quầy:

- Hoa chưởng quầy, khi nào bắt đầu việc khiêu chiến của Sở huynh?

Hoa chưởng quầy cười tủm tỉm chắp tay nói:

- Mấy vị chờ giây lát, ta đi sắp xếp ngay.

Hoa chưởng quầy quay người đi.

Lữ Phi Vân trợn mắt như thấy việc ly kỳ biết bao:

- Khiêu chiến? Họ Hạ, bằng hữu Kiếm Vương nhị tinh của ngươi muốn khiêu chiến tầng thứ năm sao?

Lữ Phi Vân nhìn Sở Mộ từ trên xuống dưới:

- Chậc chậc, Chúc huynh, Kiếm Vương nhị tinh này tu vi không giỏi gì nhưng rất có gan.

Kiếm Vương tam tinh luôn ngồi trên ghế, chân mày đầy ngạo khí thản nhiên nói:

- Đúng là rất gan dạ.

Kiếm Vương tam tinh chỉ liếc Sở Mộ một cái, ánh mắt không thèm để hắn vào trong mắt.

Cảm giác bị người coi thường không dễ chịu, nhưng Sở Mộ như không nghe thấy, hắn không để ý.

Trên thế giới này có nhiều người có thiên phú, cũng có nhiều kẻ kiêu ngạo. Nếu bị người kiêu ngạo nào xem thường cũng tức giận phản bác thì chỉ thêm phiền.

Hạ Tử Uy liếc qua Sở Mộ, thấy hắn biểu hiện rất bình tĩnh thì gã cười hỏi:

- Không biết vị Chúc huynh này là thần thánh phương nào?

Lữ Phi Vân tỏ vẻ kiêu ngạo nói, như đó là chuyện gì ghê gớm:

- Chúc huynh là đệ tử của tân vương thứ hai Thanh Long cung, đại tông đệ nhất Đông Long đại vực.

Nhân tộc thế giới Thái Cổ có bốn cương vực, Đông Long, Tây Hổ, Nam Tước, Bắc Võ. Trong đó thực lực tổng hợp của Đông Long đại vực lớn nhất, tuy diện tích đất đai không bằng Hỗn Loạn đại vực nhưng thực lực chỉ thua một chút.

Tây Hổ đại vực có năm thế lực lớn, Đông Long đại vực thì một nhà đứng đầu, đó là Thanh Long cung. Có câu một cung hai tông ba giáo, Thanh Long cung là một cung, thế lực mạnh nhất Đông Long đại vực.

Đệ tử Thanh Long cung có chia đẳng cấp, đệ tử Kiếm Vương tự xưng là đệ tử cấp vương.

Cái gọi là đệ tử tân vương tức là đệ tử cấp vương mới thăng lên, bình thường chỉ là Kiếm Vương cấp thấp, tức là từ nhất tinh đến tam tinh.

Thanh Long cung là tông lớn số một Đông Long đại vực, có rất nhiều đệ tử, nhiều hơn xa Phi Thiên các, trong đó đệ tử cấp vương ít nhất hơn Phi Thiên các gấp mười lần, mấy chục lần. Kiếm Vương cấp thấp có cỡ mấy ngàn người.

Có thể nổi bật trong mấy ngàn Kiếm Vương cấp thấp trở thành người thứ hai không chỉ thiên phú giỏi còn thực lực phi phàm, kỹ xảo chiến đấu tinh tế.

Tóm lại họ chúc không thể khinh thường.

Hạ Tử Uy nghe xong rất ngạc nhiên.

Hỗn Loạn đại vực đúng là mạnh hơn Đông Long đại vực, nhưng đó là thực lực tổng thể. Nếu tính thế lực đơn thì Thanh Long cung chỉ yếu hơn Chân Long hoàng triều của Hỗn Loạn đại vực, còn những thế lực nhân tộc khác Thanh Long cung không thua.

Thế lực gia tộc nhỏ chỉ tính trong Hỗn Loạn đại vực như Hạ thị, lữ thị càng không có cửa với tới.

Hạ Tử Uy truyền âm với Sở Mộ:

- Sở huynh, theo ta thấy huynh cùng ta đi gia tộc một chuyến, để ta chiêu đãi một phen. Việc nguyên dịch để ta lo cho.

Sở Mộ truyền âm hỏi:

- Ý của Hạ huynh là sao?

Hạ Tử Uy nhanh chóng giải thích rằng:

- Sở huynh chưa biết quy định khiêu chiến của Đông Hoa lâu. Đông Hoa lâu chỉ xếp một trận khiêu chiến, phái một Kiếm Vương tứ tinh ra. Nếu Kiếm Giả khiêu chiến nhiều hơn một người thì để người khiêu chiến tự phân thắng thua trước, người thắng cuối cùng sẽ khiêu chiến với Kiếm Vương tứ tinh Đông Hoa lâu phái ra. Nếu đấu với Kiếm Vương tứ tinh mà không thua xem như vượt qua khiêu chiến.

Sở Mộ đã hiểu nỗi lo của Hạ Tử Uy.

Họ chúc là đệ tử tân vương thứ hai Thanh Long cung đại tông số một Đông Long đại vực thì thực lực rất mạnh, tu vi cao hơn Sở Mộ một trọng thiên. Hạ Tử Uy sợ Sở Mộ thua dưới kiếm họ Chúc, xem tình huống trước mắt nếu hắn thua sẽ bị Lữ Phi Vân móc mỉa.

Sở Mộ mỉm cười nói:

- Hạ huynh yên tâm.

Có lẽ họ chúc lợi hại nhưng Sở Mộ không cho rằng gã có thể đánh bại hắn, điều duy nhất làm hắn hứng thú là Đông Hoa lâu sắp xếp Kiếm Vương tứ tinh.

Lữ Phi Vân nhìn sắc mặt Hạ Tử Uy liền biết manh mối, cười nhạo hỏi:

- Hạ Tử Uy, ngươi đang lo bằng hữu của ngươi thua dưới kiếm của chúc huynh sao?

Kiếm Vương họ Chúc chậm rãi nói:

- Ta sẽ nương kiếm.

Hạ Tử Uy bất đắc dĩ nói:

- Nếu Sở huynh đã quyết định vậy thì ở lại đi.

*****

Hạ Tử Uy thầm nghĩ cùng lắm mất mặt chung.

Sở Mộ bình tĩnh như không.

Chốc lát sau Hoa chưởng quầy xuất hiện, mời bốn người đi chỗ khiêu chiến.

Địa điểm khiêu chiến cũng ở tầng bốn. Diện tích tầng bốn rất lớn, đặc biệt có một Đấu Kiếm đài, trên Đấu Kiếm đài bày phong cấm có thể chặn lại công kích của Kiếm Vương trung giai.

Hoa chưởng quầy cười tủm tỉm nói:

- Hai vị đều là người khiêu chiến, dựa theo quy định của bổn lâu thì hai vị cần quyết cao thấp, phân ra thắng thua trước, người thắng sẽ khiêu chiến Kiếm Vương tứ tinh của bổn lâu.

Kiếm Giả họ Chúc không làm tư thế gì, lắc người đáp xuống Đấu Kiếm đài.

Lữ Phi Vân giễu cợt:

- Kiếm Vương nhị tinh, đến lượt ngươi.

Sở Mộ không quan tâm, hắn nhảy lên Đấu Kiếm đài, đối mặt với Kiếm Giả họ Chúc.

Kiếm Giả họ Chúc mở mắt ra lạnh lùng nhìn Sở Mộ, nói một câu đầy mùi máu:

- Chủ động nhận thua đi, kiếm của ta rút ra sẽ thấy máu.

Người Kiếm Vương họ Chúc ngưng tụ sát khí.

Thực lực của Kiếm Vương họ Chúc khá giỏi, sức chiến đấu không tệ, Kiếm Vương bình thường không thể so sánh.

Sở Mộ không trả lời.

Trong khoảnh khắc Kiếm Vương họ Chúc hành động, bắn ra kiếm quang cực kỳ sắc bén cắt không gian Đấu Kiếm đài, như sao băng từ trên trời rơi xuống rạch phá không trung, rực rỡ, chói lòa, huyễn lệ khiến người không mở mắt ra được.

Nhát kiếm này dung nhập quang chi lực lượng quy tắc, là một chiêu kiếm kỹ của Kiếm Vương họ Chúc tên gọi Cực Quang.

Hạ Tử Uy giật mình kêu lên:

- Nhanh quá!

Kiếm quang này làm da đầu Hạ Tử Uy tê dại.

Kiếm thật sự như cực quang vụt qua, nhanh tột độ. Kiếm Vương tam tinh bình thường đối diện một kiếm này không có chút sức đối kháng, nhưng bây giờ là Sở Mộ đối mặt nhát kiếm đó chứ không phải Kiếm Vương nhị tinh bình thường.

Biến không thể thành có thể, trong cặp mắt nhìn chăm chú của mọi người nhưng không ai thấy rõ kiếm của Sở Mộ ra khỏi vỏ thế nào.

Chỉ chớp mắt kiếm quang của Sở Mộ như từ hư vô đâm ra, khiến người không nhận ra, nhưng con ngươi co rút.

Tốc độ kiếm quang không bằng đường kiếm Cực Quang, lạ là tới sau mà đến trứơc như cắm vào bảy tấc trên thân rắn, khiến nhát kiếm Cực Quang run run tán loạn.

Kiếm quang của Sở Mộ đánh nát nhát kiếm Cực Quang xong càng sắc bén hơn, xuyên qua hư không nhanh như tia chớp, mãnh liệt như sấm, khí thế sắc bén ập đến. Kiếm Vương họ Chúc biến sắc mặt vội giơ kiếm thụt lùi, huơ kiếm đỡ.

Nhưng kiếm quang của Sở Mộ không chỗ không ở, không thể ngăn cản, xuyên qua từng tầng phòng ngự đâm vào kiếm cương hộ thể, ngừng lại ngay ngực, vị trí trái tim của Kiếm Vương họ Chúc.

Lực lượng mạnh mẽ xuyên qua nội giáp đánh vào trái tim, Kiếm Vương họ Chúc cảm giác bị đâm thủng tim, sắp bị cắt nát. Mặt Kiếm Vương họ Chúc trắng bệch liên tục thụt lùi, khẽ rên, máu tươi tràn ra khóe miệng.

Lữ Phi Vân biến sắc mặt kêu lên:

- Chúc huynh!

Hạ Tử Uy xem ngây người, mắt Hoa chưởng quầy hấp háy tia sáng nhìn Sở Mộ chằm chằm như đang xem báu vật quý giá.

Kiếm Vương họ Chúc một tay cầm kiếm một tay che ngực thụt lùi vài bước, nhìn Sở Mộ chằm chằm, ánh mắt như muốn ăn thịt hắn:

- Ngươi... !

Sở Mộ từ tốn trần thuật một sự thật:

- Ngươi không đánh lại ta.

Kiếm Vương họ Chúc biết rõ đó là sự thật nhưng gã cực kỳ không cam lòng, trái tim truyền đến cảm giác đau nhói như gã thật sự bị đâm thủng. Kiếm Vương họ Chúc biết trái tim của mình đã bị thương, phải chữa lại.

Kiếm Vương họ Chúc để lại lời hăm:

- Ta nhớ kỹ ngươi!

Kiếm Vương họ Chúc lảo đảo xuống Đấu Kiếm đài. Lữ Phi Vân vội nâng Kiếm Vương họ Chúc rời đi.

Lúc này Lữ Phi Vân không dám trào phúng Sở Mộ nữa, Kiếm Vương họ Chúc còn bị đối phương một kiếm đánh bại, thực lực của gã không mạnh bằng Kiếm Vương họ Chúc. Nếu còn khiêu khích Sở Mộ không khác gì bứt râu hùm, tự sát.

Hoa chưởng quầy liên tục vái:

- Sở huynh đệ không uổng là môn đồ đệ nhất Tạo Hóa Tây Hổ đại vực, thực lực như vậy thật sự là...

Kiếm Vương họ Chúc là Kiếm Vương tam tinh nhưng nhát kiếm Cực Quang đó mạnh hơn Kiếm Vương tam tinh bình thường, vậy mà gã thua dễ như chơi. Đó chưa phải là thực lực mạnh nhất của Kiếm Vương họ Chúc, nếu bộc phát ra chắc có thể đối kháng đôi chút với Kiếm Vương tứ tinh, đương nhiên Hoa chưởng quầy cảm thấy gã không thể đấu ngang tay với Kiếm Vương tứ tinh nổi.

Nhưng Sở Mộ dễ dàng một nhát kiếm đánh bại Kiếm Vương họ Chúc, có lẽ hắn đã dốc hết sức, có chút khả năng vượt qua khiêu chiến của Đông Hoa lâu.

Thiên tài tuyệt đỉnh trong Kiếm Vương khiêu chiến vượt một cấp tinh không hiếm nhưng cũng không nhiều. Sở Mộ mới chỉ là Kiếm Vương nhị tinh mà phải vượt hai cấp tinh khiêu chiến, nếu vượt qua được thì hắn là tuyệt đỉnh trong thiên tài tuyệt đỉnh.

Quen với thiên tài luôn là tôn chỉ của Đông Hoa lâu.

Nếu cho phép thì Hoa chưởng quầy rất muốn miễn khiêu chiến cho Sở Mộ, nhưng chắc hắn không có thực lực đối kháng với Kiếm Vương tứ tinh. Đáng tiếc Hoa chưởng quầy là chưởng quầy chứ không phải chủ nhân của Đông Hoa lâu, chỉ có thể làm việc theo quy định.

- Sở huynh đệ, từ lúc Đông Hoa lâu sáng tạo đến nay không nhiều Kiếm Vương cấp thấp qua khiêu chiến đi lên tầng năm.

Hoa chưởng quầy giải thích với Sở Mộ:

- Qua được khiêu chiến vào tầng năm thì Kiếm Vương cấp thấp sẽ được đãi ngộ tốt hơn nữa.

Sở Mộ tò mò hỏi:

- Đãi ngộ tốt hơn nữa?

Chẳng lẽ vào tầng năm có phân biệt gì sao?

- Đương nhiên, Kiếm Vương cấp thấp qua khiêu chiến vào tầng năm có thiên phú không giống bình thường, là thiên tài tuyệt đỉnh thật sự, lẽ tất nhiên sẽ hưởng thụ đãi ngộ càng tốt.

Hoa chưởng quầy nói ra một chân lý vĩnh viễn không thay đổi, là thiên tài thật sự sẽ được đãi ngộ tốt hơn, đi đâu cũng áp dụng được.

- Lấy ví dụ tầng năm, đãi ngộ chia ra mấy đẳng cấp.

Hoa chưởng quầy thấy Sở Mộ có vẻ hứng thú nên giải thích kỹ hơn:

Kiếm Vương trung giai vào tầng năm là đãi ngộ từ cấp một đến cấp bốn. Kiếm Vương cao giai vào tầng năm là đãi ngộ cấp bốn đến sáu. Kiếm Vương tam tinh khiêu chiến đấu ngang tay với Kiếm Vương tứ tinh thì hưởng thụ đãi ngộ cấp hai. Nếu đánh bại Kiếm Vương tứ tinh thì được đãi ngộ cấp sáu, ngang ngửa với Kiếm Vương cửu tinh.

Hạ Tử Uy tò mò hỏi:

- Đẳng cấp đãi ngộ cao thấp có gì khác nhau?

Hạ Tử Uy biết quy định khiêu chiến của Đông Hoa lâu nhưng không rõ vào tầng thứ năm còn có chia ra đãi ngộ cao thấp.

- Đẳng cấp đãi ngộ cao thấp có liên quan rất nhiều, ví dụ nguyên dịch mà Sở huynh đệ muốn mua.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)