Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1046

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1046: Quán quân
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Long Tôn khựng lại, không lùi mà tiến lên, mới hồi sức lại bộc phát lực lượng với tốc độ càng nhanh hơn lao vào kiếm kỹ của Sở Mộ. Long Tôn đâm kiếm ra, đầu rồng lại hiện, người kiếm hợp nhất, kiếm kỹ Chân Long Phá!

Đối diện Long Tôn đánh trả khóe môi Sở Mộ cong lên. Tim Long Tôn rớt cái bịch, linh cảm không may nhưng đã không kịp phản ứng.

Mắt Sở Mộ sáng rực, thần niệm chi kiếm bắn ra. Long Tôn phản ứng nhanh, ngay khi thần niệm chi kiếm bắn vào thế giới tinh thần thì lực lượng thần niệm cô đọng hình dạng chân long phòng ngự.

Sở Mộ nhấc chân lắc nhẹ như tách làm đôi, hai thành bốn quấy nhiễu tầm mắt Long Tôn, tay phải chém nhát kiếm chợt rút về vì đó chỉ là hư chiêu.

Kiếm trong tay trái giấu sau lưng Sở Mộ từ khi nào lặng lẽ từ góc độ quỷ quyệt đâm ra, khiến Long Tôn khó thể đề phòng.

Tay phải rút kiếm về lại đâm ra như thể có người khác đứng bên cạnh Long Tôn chém kiếm. Một luồng kiếm quang rời khỏi không gian giới chỉ nháy mắt xuất hiện trên đầu Long Tôn, từ trên cao rơi xuống.

Trong phút chốc Long Tôn đối diện ba mặt công kích, cực kỳ tệ hại.

Long Tôn rống to:

- Chân Long Hộ Thể!

Huyết mạch dâng lên, khí kình bắn ra ngưng tụ thành hình rồng màu vàng vòng quanh người Long Tôn, hóa thành áo giáp bảo vệ toàn thân gã.

Ba đòn công kích cùng rơi vào người Long Tôn, đánh nát áo giáp Chân Long Hộ Thể. Người Long Tôn run rẩy thụt lùi mấy bước, khóe miệng tràn ra máu tươi.

Sở Mộ thừa thắng xông lên lại tấn công, tư thái cuồng bạo, song kiếm như sấm chớp mưa bão giông tố.

Long Tôn hét to như sấm:

- Đến hay!

Long Tôn vận khí bộc phát ra tất cả sức mạnh, huyết mạch thêm thân, cơ bắp phồng ra, cơ thể vốn vạm vỡ càng thô to hơn.

Hai tay Long Tôn cầm trường kiếm vung lên như nứt núi vỡ đất, phong lôi gầm rống, rồng ngâm ầm ầm. Long Tôn với tư thái cuồng bạo liều mạng cùng Sở Mộ.

Đám khán giả trợn mắt há hốc mồm. Chiến đấu giữa hai người quá cuồng bạo, quá mạnh mẽ, như hai con mãnh thú thái cổ vật lộn, làm người xem sôi trào máu nóng rất là kích động.

Biểu tình Vương Việt trầm trọng, gã giỏi nhất là phòng ngự, gặp đối thủ cường đại thường dựa vào phòng ngự siêu mạnh khiến đối phương bó tay. Khi đối phương tiêu hao lực lượng gần hết Vương Việt mới đánh trả. Nhưng nhìn Sở Mộ, Long Tôn chiến đấu quá cuồng bạo, Vương Việt không nắm chắc có thể phòng ngự được.

Tiếng kiếm va chạm cực kỳ chói tai, xé rách không khí, vô số hỏa hoa tung toé, khí kình bắn ra bốn phía. Sở Mộ và Long Tôn từ bỏ thi triển kiếm kỹ mà chỉ dùng kiếm thuật, dùng lực lượng mạnh mẽ nhất của bản thân nhiều lần công kích, va chạm.

Thái tử xuất sắc nhất Chân Long hoàng triều, Long Tôn không chỉ có cơ thể mạnh mà tạo nghệ kiếm thuật cũng cực kỳ cao sâu, mạnh hơn Kiếm Vương bình thường rất nhiều.

Nhưng kiếm thuật là sở trường nhất của Sở Mộ, là vốn gốc của hắn. Bàn về tạo nghệ kiếm thuật thì Long Tôn kém hơn Sở Mộ.

Giao phong kiếm thuật, đặc biệt Sở Mộ thi triển song kiếm thuật thì uy năng càng mạnh mẽ hơn, Long Tôn dần bị áp chế.

Chân Long đế vương cau mày thầm nghĩ:

- Kiếm thuật của tiểu tử này rất cao thâm.

Quyết đấu kiếm thuật thì dù là Kiếm Thánh chưa chắc đánh lại Sở Mộ.

Song kiếm như được thần trợ, nhát kiếm đâm ra như đến từ vũ trụ. Một kiếm chém tựa thiên mã hành không, kiếm thuật hồn nhiên thiên thành, không dấu vết mò theo.

Long Tôn đành đổi công sang thủ liên tục đỡ công kích từ Sở Mộ, không ngừng thụt lùi trước đòn tấn công dồn dập.

Bàn về kiếm nguyên thì Sở Mộ không yếu hơn Long Tôn, về kiếm ý thì hắn có kiếm ý bất diệt đỉnh giai thiên cấp không thua gì kiếm ý bình thường sơ giai Thần cấp của gã. Về độ cứng cơ thể thì Sở Mộ vẫn không kém cạnh gì. Tuy Sở Mộ không có huyết mạch chân long nhưng hắn có căn nguyên mộc chi tướng, tốc độ cơ thể phục hồi nhanh hơn Long Tôn.

Sở Mộ không nắm giữ kiếm bí uy lực cường đại gì nhưng kiếm thuật cao cơ hơn Long Tôn, đánh bằng kiếm thuật thì gã không đấu lại hắn.

Tốc độ kiếm siêu nhanh, song kiếm thuật uy năng càng mạnh hơn, hình thành áp chế Long Tôn khiến gã không cách nào thoát ra.

Bám chặt đánh nhau, đánh tan trừ bỏ, Sở Mộ biết tinh túy kiếm thuật, cương nhu đầy đủ. Kiếm ở trong tay Sở Mộ diễn dịch ra tinh túy các loại kiếm thuật khiến mọi người nhìn say mê.

Mắt Phó Siêu Trần sáng rực kinh thán:

- Kiếm thuật của Sở đại ca thật cao thâm!

Vương Việt nhíu chặt mày, biểu tình càng trầm trọng hơn. Nhìn Sở Mộ, Long Tôn chiến đấu làm Vương Việt nhận ra Sở Mộ khó chơi hơn Long Tôn.

Vương Việt siết chặt nắm tay thầm nhủ:

- Dù thế nào thì quán quân phải thuộc về ta!

Trở thành quán quân là có thể đi vào Long Nguyên Trì tu luyện. Vương Việt tin tưởng trăm phần trăm vào Long Nguyên Trì thì tu vi sẽ thành công đột phá Tạo Hóa tứ trọng thiên, độ cứng cơ thể tăng lên một chút. Điều này rất hữu dụng cho Kiếm Giả giỏi về phòng ngự như Vương Việt.

Khi tu vi đột phá đến Tạo Hóa tứ trọng thiên Vương Việt định bụng củng cố xong sẽ đi chiến trường thái cổ.

Vậy nên Vương Việt phải giành được quán quân lần này.

Mỗi đường kiếm của Sở Mộ ẩn chứa Chấn Địa kình, vô số lần va chạm tần suất cao làm kiếm trong tay Long Tôn rung bần bật, bàn tay cũng rung theo, dần tê dại, khó thể ngưng tụ lực lượng.

Sở Mộ nắm chắc thời cơ chiến đấu đã đến cảnh giới kinh người, hắn liếc sơ liền biết trạng thái lúc này của Long Tôn. Sở Mộ thầm la trong bụng cơ hội tốt, tay trái lại đâm kiếm ra. Nhát kiếm này không nhanh, hơi chậm, dung nhập thủy chi lực lượng quy tắc khiến đường kiếm dịu dàng tơ vương phối hợp thuật ngự kiếm bám chặt Long Tôn.

Kiếm trong tay phải súc thế, kim chi quy tắc, phong chi quy tắc dung nhập vào, kiếm chém ra.

Kiếm kỹ Trảm Phong!

Một kiếm chém trúng điểm yếu tay cầm kiếm của Long Tôn, tựa như bảy tấc trên người rắn.

Kiếm rung lên suýt bay khỏi tay Long Tôn. Kiếm trong tay trái Sở Mộ hóa thành sấm sét rạch phá không gian đâm vào ngực Long Tôn, lực lượng xuyên qua nội giáp tuôn vào trái tim, làm gã cảm giác đau như đã bị đâm thủng tim. Long Tôn thụt lùi hai bước, Sở Mộ giơ kiếm trong tay phải chém xuống.

Chân Long đế vương thầm nghĩ:

- Thua.

Long Tôn là nhi tử của gã, Chân Long đế vương rất mong nhi tử của mình thắng. Nhưng hy vọng là một chuyện, hiện thực là chuyện khác. Tuy Long Tôn thua nhưng tận mắt nhìn một thiên tài nổi lên thì Chân Long đế vương cũng rất vui, đây là tâm tình làm vua.

Long Tôn thu kiếm, hai tay chắp sau lưng run run, gã mỉm cười nói với Sở Mộ:

- Sở huynh, sau này ta sẽ đánh bại ngươi.

Sở Mộ mỉm cười nói:

- Kết quả vẫn giống nhau.

*****

Lão nhân trên bầu trời lên tiếng:

- Trận chiến Sở Mộ và Long Tôn, Sở Mộ thắng, nghỉ ngơi nửa canh giờ rồi Long Tôn và Vương Việt chiến đấu.

Trận chiến này Sở Mộ và Long Tôn gần như dốc hết sức, tiêu hao lực lượng rất lớn cần hồi sức, không thì đánh nhau với Vương Việt rất không công bằng.

Tuy chiến đấu chấm dứt nhưng mọi người còn lưu luyến, một lúc sau mới đặt chú ý vào tổ Kiếm Vương trung giai, Kiếm Vương cao giai.

Chiến đấu trong tổ Kiếm Vương cấp thấp rất đặc sắc, bên tổ Kiếm Vương trung giai, Kiếm Vương cao giai không kém gì. Bọn họ chiến đấu sắp đến cuối, lúc này trên Thăng Long đài của tổ Kiếm Vương cao giai chỉ còn trận chiến cuối cùng, quán quân thứ nhất sắp sinh ra.

Sở Mộ vừa hồi sức vừa quan sát tổ Kiếm Vương cao giai chiến đấu.

Hai Kiếm Vương cao giai một là Kiếm Vương bát tinh, một là Kiếm Vương cửu tinh đang đánh túi bụi không phân thắng thua. Uy lực kiếm thuật và kiếm kỹ mạnh mẽ đến kinh người.

Có thể sống sót, còn tăng tu vi lên Tạo Hóa bát trọng thiên, cửu trọng thiên, Kiếm Vương bát tinh, Kiếm Vương cửu tinh trải qua chiến đấu sinh tử nhiều vô số kể, bởi vì ru rú trong nhà tu luyện không thể tăng cao tu vi, thực lực của mình mạnh lên.

Vô số trận chiến sinh tử đúc thành kinh nghiệm chiến đấu hơn người, rèn luyện ý thức chiến đấu.

Nên chiến đấu giữa hai Kiếm Vương cao giai cực kỳ hấp dẫn.

Mặc dù tu vi, thực lực của Sở Mộ so với bọn họ như trời và đất nhưng không cản trở hắn quan sát, từ chiến đấu của hai người hấp thu thứ hữu dụng với hắn.

Thời gian nghỉ ngơi nửa canh giờ chưa qua hết, Thăng Long đài của tổ Kiếm Vương cao giai, Kiếm Vương bát tinh và cửu tinh đã chấm dứt chiến đấu.

Qua chiến đấu kịch liệt thời gian dài, cuối cùng Kiếm Vương bát tinh đánh bại Kiếm Vương cửu tinh trở thành người thắng cuối cùng của tổ Kiếm Vương cao giai, giành được quán quân thứ nhất trong Thăng Long thịnh hội lần này.

Khán giả hét rầm lên, hoan hô cho Kiếm Vương bát tinh giành quán quân:

- Tiêu Biệt Ly! Tiêu Biệt Ly!

Sở Mộ lặp lại cái tên:

- Tiêu Biệt Ly.

Có thể nổi bật trong nhiều Kiếm Vương bát tinh, cửu tinh, còn đánh bại một Kiếm Vương cửu tinh cường đại, Kiếm Vương bát tinh tên Tiêu Biệt Ly rất mạnh.

Chiến đấu của tổ Kiếm Vương trung giai vẫn còn tiếp tục.

Nửa canh giờ đã đến, Sở Mộ và Long Tôn hoàn toàn lấy lại sức.

Trận chiến này là Long Tôn quyết đấu với Vương Việt.

Đối diện Long Tôn Vương Việt không dám thả lỏng, vừa đáp xuống Thăng Long đài gã liền bày ra tư thái phòng ngự, mũi kiếm rộng cỡ bàn tay che trước mặt, khí thế đồ sộ không nhúc nhích như ngọn núi dày nặng cực kỳ vững vàng, không thể phá hủy.

Vương Việt biết về công kích thì không bằng Long Tôn nên muốn dùng sở trường nhất ứng chiến với sở trường của Long Tôn.

Trận này lại là chiến đấu cứng đối cứng.

Thật ra trận chiến này không quá hấp dẫn, vì Vương Việt lo phòng ngự, tất cả thủ đoạn toàn dồn vào việc phòng ngự. Long Tôn thì thoải mái tấn công, tấn công dồn dập, chỉ có phá vỡ phòng ngự của Vương Việt mới đánh bại gã được.

Trận chiến giữa Vương Việt và Long Tôn liều sức mạnh, thể lực, ai kiệt sức trước là thua.

Sở Mộ thu về tầm mắt, hắn nheo mắt giấu đi tia sáng, đôi mắt sâu thẳm quan sát từng hành động của Vương Việt. Vì mặc kệ kết quả chiến đấu ra sao, Long Tôn thắng hay Vương Việt thắng thì Sở Mộ đều sẽ chiến đấu cùng Vương Việt.

Biết người biết ta trăm trận trăm thắng.

Muốn chiến thắng tốt hơn đương nhiên phải tìm ra điểm yếu của Vương Việt, dùng sở trường công kích của mình đánh bại đối thủ trong thời gian ngắn.

Công nhận chiêu thức của Vương Việt rất đơn giản, nhưng đó là sự đơn giản sau khi trải qua rèn giũa, từ phức tạp đến ngắn gọn, ẩn chứa tâm huyết của gã. Quỹ tích, vị trí của kiếm nhìn như thay đổi không lớn nhưng thật ra có huyền diệu khác, giải trừ lực lượng tốt hơn, ngăn cản công kích cuồng bạo của Long Tôn.

Kiếm kỹ Chân long Phá hết sức đánh vào người Vương Việt, gã thi triển kiếm kỹ phòng ngự chặn lại. Long Tôn bay ngược ra sau, xoay tròn thi triển Cửu Huyền Thăng Long Phá đánh vào Vương Việt.

Cửu Huyền Thăng Long Phá là công kích từ dưới lên trên nhưng vào tay Long Tôn thì có sự thay đổi, có thể tùy cơ ứng biến đánh đường thẳng.

Xoay tròn ba lần khiến kiếm ý, kiếm nguyên, ba loại lực lượng quy tắc và lực lượng cơ thể càng cô đọng hơn, tập trung vào một điểm không gì không phá được, hóa thành một con chân long màu vàng rầm rộ phá diệt thiên địa vũ trụ xông hướng Vương Việt.

Biểu tình Vương Việt trầm trọng, giang hai chân ngồi xổm xuống, hạ eo đứng tấn, giơ kiếm rộng trước mặt, đôi mắt bắn ra tia sáng cực kỳ sắc bén. Khí thể màu nâu vàng huyền diệu khó giải thích quấn quanh người Vương Việt, dày nặng trầm ổn như biến thành núi cao tuyên cổ.

Công kích mạnh nhất đụng độ phòng ngự mạnh nhất.

Mọi người trợn to mắt, đợt va chạm này là Long Tôn phá phòng ngự của Vương Việt? Hay Vương Việt chặn lại công kích của Long Tôn?

Ầm!

Đầu rồng màu vàng đập mạnh vào kiếm to của Vương Việt, vách tường nâu vàng dựng lên chặt chẽ chặn chân long vàng của Long Tôn trùng kích.

Long Tôn quát to:

- Đến nữa!

Lực lượng một lần nữa bùng nổ, Long Tôn lại chuyển động.

Một lần xoay tròn, chỉ một lần nhưng lực lượng chân long màu vàng cô đọng hơn vài phần, uy lực tập trung càng mạnh mẽ. Có tiếng răng rắc, trên vách tường nâu vàng nứt rạn li ti, Vương Việt biến sắc mặt.

Vách tường nâu vàng vỡ nát, chân long màu vàng còn sót lại một chút đập vào kiếm to dán sát ngực gã. Xung lực đáng sợ làm hai chân Vương Việt trượt ra sau, phát ra tiếng răng rắc chói tai, để lại hai vệt cháy đen.

Mọi người thầm rít gào:

- Cố lên! Cố lên!

Có người hy vọng Long Tôn thắng, có người mong Vương Việt thắng. Hiện tại đối kháng là phút cuối cùng phân ra ai thắng.

Long Tôn cắn chặt răng dốc hết sức mạnh không ngừng trùng kích. Vương Việt cũng cắn răng dốc hết sức không ngừng phòng ngự, hai người cơ bắp cuồn cuộn, trường bào rách toạc phấp phới như cánh bướm.

Thăng Long đài như bị bão tố quét qua, trường bào của Long Tôn và Vương Việt rách bươm lộ ra nội giáp màu vàng và nâu dán sát làn da, tôn lên cơ bắp căng phồng cực kỳ uy mãnh.

Hai người cắn chặt răng, mặt dữ tợn, mắt trợn to đầy tơ máu, không ngừng ép khô lực lượng.

Long Tôn chặn đánh Vương Việt, Vương Việt muốn câu giờ cho Long Tôn kiệt sức.

Mọi người căng thẳng thần kinh. Nếu Long Tôn thắng thì quyền sở hữu quán quân không còn gì bất ngờ xảy ra. Nếu Long Tôn thua sẽ có trận long tranh hổ đấu.

So đấu lực lượng thăng cấp thành so về ý chí, ai không chịu nổi trước thì người ấy thua.

Vương Việt hạ eo đứng tấn, hai chân như gắn liền với Thăng Long đài, trầm ổn bất động như núi cao. Cơ bắp hai tay Long Tôn căng phồng trông như thô một vòng, khí huyết sôi trào tựa tiếng rồng ngâm ù ù.

*****

Khí kình hình rồng vòng quanh người Long Tôn, gã thúc đẩy lực lượng huyết mạch chân long đến tột độ.

Chân Long đế vương lắc đầu nói:

- Tôn nhi khống chế lực lượng huyết mạch mới chỉ là nhập môn.

Đối diện Long Tôn bạo phát trùng kích, Vương Việt hơi lảo đảo lùi về sau, bước chân hơi di chuyển suy yếu Long Tôn bùng nổ. Thừa dịp Long Tôn không kịp trở tay Vương Việt bạo phát lực lượng tích góp đã lâu, tựa như trời sụp đất nứt đánh lên.

Thu về tiến lên, lực xung kích của Vương Việt đến mức tận cùng, hất Long Tôn ra sau đó một chân giẫm mạnh mặt đất làm nguyên Thăng Long đài lắc lư. Vương Việt hóa thành mãnh thú thái cổ lao ra, vai như thái cổ ma hùng muốn đụng bay núi cao, vai gã đập mạnh vào ngực Long Tôn.

Long Tôn chưa lấy lại tinh thần đã bị đụng lảo đảo liên tục thụt lùi. Vương Việt chợt khựng lại, trong quán tính mạnh mẽ gã giơ kiếm lên chém xuống như có ngọn núi từ trên trời giáng xuống.

Long Tôn biến sắc mặt, gã miễn cưỡng vận chuyển lực lượng mới phục hồi đã chống cự.

Vang tiếng nổ điếc tai, Long Tôn bị chém bay ngược ra, kiếm trong tay rung bần bật. Khí huyết cuồn cuộn, Long Tôn không chịu nổi hộc máu.

Phun búng máu xong lực lượng của Long Tôn cũng trôi đi, nhanh chóng suy yếu.

Vương Việt được nước lấn tới, gã cắn chặt răng vận dụng chút sức mạnh cuối cùng lại chém ra nhát kiếm. Trong tiếng nổ inh ỏi sàn Thăng Long đài như bị xới tung đá vụng xung kích, lần nữa đánh bay Long Tôn.

Vương Việt thở hồng hộc như trâu, ngực phập phồng kịch liệt, bàn tay cầm kiếm nổi gân xanh cục cục. Nếu không có ý chí mạnh mẽ thì Vương Việt rất muốn ngồi bệch xuống nghỉ ngơi giây lát.

Cơ bắp toàn thân đau thấu óc.

Đến đây thì Vương Việt đã kiệt sức, Long Tôn thì giang hai tay hai chân trên Thăng Long đài thở hổn hển. Nếu Long Tôn đứng dậy đánh trả thì không chừng có thể đánh bại Vương Việt.

Việc đã đến nước này, Long Tôn không còn sức gượng dậy. Vương Việt tuy còn đứng nhưng rất miễn cưỡng, có điều gã đã thắng.

Long Tôn đầu tiên thua dưới kiếm của Sở Mộ, bây giờ thua Vương Việt, gã đã mất tư cách thi đấu quán quân. Quán quân cuối cùng sẽ sinh ra giữa Sở Mộ và Vương Việt.

So tài đến bây giờ kết quả thật bất ngờ. Đầu tiên là ngựa ô Sở Mộ nổi lên, Long Tôn được cho là có khả năng được quán quân nhất thì liên tiếp thua dưới kiếm của Sở Mộ, Vương Việt.

Chuyện đời thật khó đoán.

Chiến đấu với Long Tôn làm Vương Việt kiệt sức, tất nhiên không thể đánh với Sở Mộ ngay được. Vương Việt có nửa canh giờ nghỉ ngơi, mặc kệ trong nửa canh giờ gã có hoàn toàn lấy lại sức hay không đều phải lên đài chiến một trận.

Vương Việt tiêu hao quá lớn, gã phải tranh thủ mỗi giây phục hồi.

So tài tổ Kiếm Vương cao giai đã chấm dứt từ lâu, quán quân đã sinh ra. Tổ Kiếm Vương trung giai đang so tài trận cuối quyết định quán quân thuộc về ai.

Hai Kiếm Vương lục tinh chiến đấu dữ dội, trong thời gian ngắn khó phân thắng thua.

Tinh khí thần của Sở Mộ đang ở đỉnh, hắn vừa quan sát hai Kiếm Vương lục tinh chiến đấu vừa nhớ lại cảnh Vương Việt và Long Tôn đánh nhau. Phong cách chiến đấu, mọi thứ của Vương Việt bị Sở Mộ phân tích tỉ mỉ.

Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.

Trong phân tích của Sở Mộ thì Vương Việt cũng tu luyện công pháp luyện thể cường đại nào đó, khiến cơ thể của hắn rất cứng cỏi, lực lượng và sức bật kinh người.

Tái hiện từng chút một, phân tích tỉ mỉ, thời gian dần trôi.

So tài của tổ Kiếm Vương trung giai chấm dứt, Kiếm Vương lục tinh cuối cùng giành quán quân tên Long Nguyệt, một nữ Kiếm Vương.

Bây giờ trận so tài chỉ còn tổ Kiếm Vương cấp thấp, Sở Mộ quyết đấu với Vương Việt.

Nửa canh giờ đến, Vương Việt mở mắt ra, tia sáng bắn ra bốn phía rồi thu về ngay, cảm giác nặng nề. Vương Việt đứng dậy đi tới giữa Thăng Long đài như thể gã là trung tâm nguyên sân.

Sở Mộ lắc người nhẹ nhàng đáp xuống Thăng Long đài, đối diện Vương Việt.

Không cần lão nhân tuyên bố, trận so tài bắt đầu.

Vương Việt mạnh mẽ trầm giọng nói:

- Quán quân là của ta!

Vương Việt giơ kiếm lên như tuyên thề, kiếm chém ra sóng xung kích đá vụn ập hướng Sở Mộ.

Kiếm ý đại địa khiến kiếm kỹ của Vương Việt cực kỳ dày nặng.

Sở Mộ lắc người né kiếm kỹ, hắn tước kiếm, phong nhẫn màu xanh xé gió. Kiếm ý bất diệt khiến phong nhẫn màu xanh có vị bất hủ.

Phong nhẫn xé gió bắn hướng Vương Việt, đòn công kích của Sở Mộ cũng ập đến.

Nửa canh giờ đủ cho Sở Mộ mô phỏng chiến đấu với Vương Việt thật rõ ràng. Sở Mộ đã phân tích ra phong cách chiến đấu của Vương Việt, làm sao né tránh, phản kích thế nào, tấn công ra sao, Sở Mộ đều mô phỏng lại hết.

Thân dùng không chi quy tắc khiến Sở Mộ nhẹ nhàng mơ hồ, lặng lẽ không tiếng động, không thể bắt giữ quỹ tích. Vương Việt không bắt được hướng đi của Sở Mộ nên khó phòng ngự có hiệu quả.

Song kiếm nằm trong tay Sở Mộ, từng nhát chém mơ hồ không tiếng gió, công kích từ các góc độ khác nhau.

Vương Việt giỏi nhất là phòng ngự, không sợ tấn công ngay mặt. Ví dụ như Long Tôn cuối cùng vẫn thua Vương Việt. Nhưng Sở Mộ không tấn công cuồng bạo mà từ các loại góc chết, kiếm mơ hồ quỷ bí công kích làm Vương Việt khó đề phòng.

Song kiếm như bão tố cuồng phong không chỗ không ở, kiếm quang liên miên bất tận, vô cùng tận tựa mưa to. Mỗi nhát kiếm ẩn chứa kiếm ý bất diệt, lực lượng quy tắc, Thần Hoang kiếm nguyên, còn dung nhập Chấn Địa kình đặc biệt của Sở Mộ, cực kỳ mạnh.

Hai tay Vương Việt cầm kiếm miễn cưỡng ngăn cản các nhát chém hai chân vững vàng như cắm rễ trên Thăng Long đài.

Nhưng đối diện kiểu tấn công của Sở Mộ làm Vương Việt ngăn cản càng lúc càng miễn cưỡng, kém cạnh.

Đây là sách lược của Sở Mộ. Vương Việt giỏi nhất là đánh trận ác liệt, muốn nhanh gọn hạ gục gã thì phải dùng cách nào Vương Việt không giỏi, tức là chiến đấu kiểu nhanh nhẹn.

Sở Mộ không ngừng tấn công, rốt cuộc Vương Việt lùi bước.

Vương Việt vừa lùi tựa như cắt đứt liên kết với Thăng Long đài, đối diện tấn công như bão tố không chỗ không ở của Sở Mộ làm gã liên tục lùi, như bèo không rễ.

- Xem ra quán quân sẽ rơi trên đầu Sở Mộ.

- Đúng vậy!

Từ mong chờ trở thành đương nhiên, trận quyết đấu giữa Sở Mộ và Vương Việt hắn đã chiếm ưu thế, thắng chỉ còn là vấn đề về thời gian.

- Kiếm thuật tinh diệu!

- Phong cách chiến đấu hay thay đổi!

Chân Long đế vương và lão nhân trên bầu trời mắt sáng rực.

Vương Việt ngã trái ngã phải, gã sở trường phòng ngự nhất nhưng không có đất dùng võ trước kiếm thuật mơ hồ không cố định của Sở Mộ.

Sở Mộ chém nhát kiếm nháy mắt biến ảo mấy chục lần, hất kiếm phòng thủ của Vương Việt ra. Một kiếm khác đâm ra xảo quyệt trúng ngực Vương Việt, lực lượng chấn động đáng sợ xuyên qua nội giáp đánh vào người gã, làm gã biến sắc mặt.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-2308)