Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1065

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1065: Xông qua Ngũ Hành Thiên Quan
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Lực ngũ hành thật nồng đậm.

Sở Mộ cẩn thận cảm nhận một chút, âm thầm nói.

Ngũ Phương Tinh, lực chấn động tương đối giữa kim mộc thủy hỏa thổ rõ ràng. Có lẽ đó là nguyên nhân khiến nơi đây được gọi là Ngũ Phương Tinh.

- Theo như lời Hạ lão nói, sơn môn Ngũ Hành Kiếm Tông nằm ở trong dãy núi Ngũ Hành, là tông môn cấp bá chủ duy nhất ở Ngũ Phương Tinh. Nếu ta muốn hoàn thành ủy thác của Hạ lão, tất nhiên phải tiến vào Ngũ Hành Kiếm Tông trước mới được.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Trước đó, Hạ lão đã phổ cập tri thức cho hắn. Tông môn Nhân tộc ở Cổ Thần Giới, chia làm năm đẳng cấp, hạ phẩm: trung phẩm, thượng phẩm, sau đó chính là tông môn cấp bá chủ. Đi lên nữa chính là tông môn cấp chúa tể.

Cái gọi là tông môn cấp bá chủ, chính là chỉ tông môn cường đại hùng bá một tinh cầu có sự sống cao đẳng. Tông môn cấp chúa tể lại là tông môn cường đại thống lĩnh một tinh hệ.

Ngũ Hành Kiếm Tông là tông môn cấp bá chủ ở Ngũ Phương Tinh, cũng chính là thế lực cường đại nhất trên Ngũ Phương Tinh.

Sở Mộ ngồi trên một chiếc phi hạm đón khách, nhanh chóng rời khỏi Kiếm Thần Điện của Ngũ Phương Tinh, đi về phương hướng dãy núi Ngũ Hành, nhanh chóng bay đi.

Chiều dài của chiếc khách hạm này đạt đến ba mươi thước. Ngoại trừ Sở Mộ ra, còn có hơn mười người khác.

Những người này tuổi tác thoạt nhìn hình như cũng không lớn. Bộ dạng tối đa không vượt quá bốn mươi tuổi. Tu vi của mỗi người cũng không yếu. Chí ít đạt tới Tạo Hóa nhất trọng thiên. Cao nhất đạt tới Tạo hóa tam trọng thiên. Sở Mộ không nói gì, chỉ lắng nghe những người khác nói chuyện với nhau.

Hóa ra những người này đi tới dãy núi Ngũ Hành, mục đích chính là để trở thành đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông. Làm tông môn cấp bá chủ trên Ngũ Phương Tinh, lực ảnh hưởng của Ngũ Hành Kiếm Tông đặc biệt lớn. Trở thành đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông, điều này là mộng tưởng của bao nhiêu người trên Ngũ Phương Tinh.

Đáng tiếc, trong số nhiều người như vậy, người có thể trở thành đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông, chung quy chỉ là số ít.

Nghe những người khác nói chuyện phiếm một hồi, Sở Mộ lại một lần nữa nghĩ đến một vấn đề rất quan trọng. Đó chính là hắn phải làm thế nào để gặp được tông chủ Ngũ Hành Kiếm Tông.

Phải biết rằng, Hạ lão ủy thác cho mình là tự tay giao khối ngọc có năm loại màu sắc khác nhau kia cho tận tay tông chủ Ngũ Hành Kiếm Tông. Ý của tự tay là thế nào, Sở Mộ hiểu rất rõ ràng. Đó chính là không muốn hắn tùy tiện tìm một người của Ngũ Hành Kiếm Tông, sau đó giao ngọc cho kẻ đó, lại để cho kẻ đó giao ngọc lại cho tông chủ. Trong quá trình đó nếu có chút sơ sót nào, Sở Mộ chẳng khác nào chưa hoàn thành ủy thác của Hạ lão.

Cho nên, Sở Mộ muốn tự mình đi gặp tông chủ Ngũ Hành Kiếm Tông, tự tay giao khối ngọc có năm loại màu sắc khác nhau kia cho hắn mới được.

Vấn đề chính là, hắn phải làm như thế nào mới có thể gặp được tông chủ Ngũ Hành Kiếm Tông?

Chạy đến Ngũ Hành Kiếm Tông, trực tiếp nói cho đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông, mình có chuyện quan trọng muốn tìm hắn, phải tự mình ra gặp mặt sao?

Tưởng tượng một chút, Sở Mộ cũng biết đó là chuyện không thể nào làm được. Hoặc mình bị cho rằng là một kẻ mắc bệnh tâm thần, hoặc bị cho rằng khiêu khích. Nói tóm lại, làm như vậy không chỉ có không được gặp mặt tông chủ Ngũ Hành Kiếm Tông, trái lại có khả năng trêu chọc cho mình một ít phiền toái không cần thiết.

Ttông môn cấp bá chủ, nhà lớn nghiệp lớn, làm sao có thể đi coi trọng một Kiếm Vương cấp thấp nho nhỏ như hắn được.

Vấn đề này, lúc trước hắn đã nhiều lần cân nhắc qua. Trong lúc nhất thời cũng không có biện pháp gì tốt. Hắn chỉ có thể đi bước nào tính bước ấy. Mà hiện tại, hắn nghe được người khác bàn luận, trong đầu không khỏi xuất hiện một ý niệm.

- Không bằng, ta cũng trở thành đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông. Như vậy liền có cơ hội lớn hơn có thể gặp được mặt tông chủ. Đến lúc đó, chắc hẳn là có thể hoàn thành ủy thác của Hạ lão.

Ánh mắt Sở Mộ hiện lên một tia sáng, âm thầm suy nghĩ.

Tông môn cấp bá chủ, thế lực khổng lồ nội tình thâm hậu. Còn nữa Sở Mộ là người mới tiến vào Cổ Thần Giới, rất nhiều điều không hiểu. Cho dù là muốn rèn luyện, đã từng trải qua một vài chuyện, hắn biết, dựa vào thực lực của hắn bây giờ, vẫn quá sớm.

Đã như vậy, không bằng tạm thời bái nhập Ngũ Hành Kiếm Tông làm môn hạ, tu luyện một thời gian, tăng cường thực lực bản thân.

Xuất thân từ địa cầu, Sở Mộ đối với quan niệm môn hộ, cũng không phải quá mức coi trọng. Hắn thấy, thu thập rộng rãi phát triển của trăm nhà, loại bỏ dư thừa, giữ lại tinh hoa mới là chính đạo.

Đương nhiên, muốn Sở Mộ bái sư lại không có khả năng. Hắn cũng có sự cố chấp của hắn. Sư phụ chỉ có một.

Các loại ý nghĩ chợt lóe lên ở trong đầu. Sở Mộ vừa suy nghĩ, vừa nghe những người khác bàn luận. Chiếc khách hạm này vững vàng nhanh chóng tới gần dãy núi Ngũ Hành.

Dãy núi Ngũ Hành kéo dài hơn mười vạn dặm, là dãy núi lớn nhất dài nhất trên Ngũ Phương Tinh. Nguyên khí thiên địa ở đây nồng đậm hơn so với những nơi khác trên Ngũ Phương Tinh. Lực ngũ hành chấn động cũng càng thêm rõ ràng.

Khách hạm đáp xuống nơi nào đó trong dãy núi Ngũ Hành, đám người Sở Mộ lần lượt đi xuống. Đứng ở trên dãy núi Ngũ Hành, ngẩng đầu nhìn lên, vô số ngọn núi liên tiếp, trải dài vô tận, dường như cắm thẳng vào trong mây, nguy nga đứng vững.

Triển khai thân pháp ngự không phi hành, Sở Mộ cùng các Kiếm Vương khác đều bay nhanh về phía trước, tắng tốc tiến về chỗ sơn môn của Ngũ Hành Kiếm Tông.

Sơn môn nguy nga, mãi mãi đứng vững. uy áp của lực ngũ hành vô cùng mãnh liệt. Trên đỉnh sơn môn, bốn chữ lớn Ngũ Hành Kiếm Tông trông rất sống động, thoăn thoắt, dường như muốn sống lại, ẩn chứa kiếm ý kinh người đến cực điểm, khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Dưới sơn môn, có bốn Kiếm Vương cấp thấp mặc trường bào được chế tạo đặc biệt. Đó là đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông.

Nếu như có người muốn thăm hỏi, tất nhiên là lấy bái thiếp ra trước, giao cho đệ tử trông coi sơn môn, để đệ tử sơn môn nộp bái thiếp lên trên, chờ đợi an bài.

Loại tông môn cấp bá chủ như Ngũ Hành Kiếm Tông này, người bái phỏng ít nhất phải là cường giả Thánh cấp, hoặc chính là người có lai lịch lớn. Sở Mộ một thân một mình lại chỉ là Kiếm Vương cấp thấp, cũng không có danh tiếng gì. Cho dù hắn trình bái thiếp lên, cũng sẽ bị ném đi.

Cũng may Sở Mộ đã quyết định, bái nhập Ngũ Hành Kiếm Tông, trở thành đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông. Bái thiếp cái gì đó, đều không cần.

*****

Vấn đề chính là, loại tông môn cấp bá chủ giống như Ngũ Hành Kiếm Tông này, mở sơn môn chiêu nạp đệ tử, là mười năm một lần. Lần này thời gian mở sơn môn chiêu nạp đệ tử mới qua năm năm. Nói cách khác, muốn thông qua lúc sơn môn Ngũ Hành Kiếm Tông mở rộng để bái nhập Ngũ Hành Kiếm Tông, còn phải chờ đợi năm năm nữa.

May là, ngoại trừ mở rộng sơn môn ra, còn có phương pháp khác, có thể bái nhập Ngũ Hành Kiếm Tông. Chỉ có điều loại phương pháp này, so với bái nhập lúc sơn môn mở cửa, khó khăn hơn gấp mười lần.

Loại phương pháp này, Sở Mộ đã nghe nói qua khi còn ở trên khách hạm. Đó chính là xông qua ải, xông qua Ngũ Hành Thiên Quan của Ngũ Hành Kiếm Tông.

Có người nói, Ngũ Hành Thiên Quan là nơi đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông tấn cấp. Tổng cộng chia làm ba cửa ải. Ví dụ như muốn từ đệ tử nội tông, trở thành đệ tử chân truyền, nhất định phải xông qua cửa thứ nhất của Ngũ Hành Thiên Quan.

Nếu như muốn từ đệ tử chân truyền tấn chức làm đệ tử thân truyền, lại phải xông qua cửa thứ hai của Ngũ Hành Thiên Quan.

Kiếm giả từ bên ngoài tới muốn bái nhập Ngũ Hành Kiếm Tông, có hai hạn chế: hạn chế tuổi tác và hạn chế tu vi.

Tu vi Tạo Hóa nhất trọng thiên, không thể vượt quá năm mươi tuổi. Tu vi Tạo Hóa nhị trọng thiên, không thể vượt quá 60 tuổi. Tu vi Tạo hóa tam trọng thiên, không thể vượt quá bảy mươi tuổi.

Vượt quá tiêu chuẩn này, bất kể như thế nào, đều không có cơ hội bái nhập Ngũ Hành Kiếm Tông.

Sau khi Kiếm Vương cấp thấp xông qua cửa thứ nhất, không những được trở thành đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông, còn có thể trực tiếp trở thành đệ tử chân truyền.

Tu vi của Sở Mộ là Tạo Hóa tam trọng thiên sơ kỳ. còn không có vượt quá bảy mươi tuổi. Hắn với tuổi tác như vậy tu vi như thế, đặt ở trên Ngũ Phương Tinh, không tầm thường chút nào. Bởi vì kiếm giả có tuổi nhỏ hơn hắn, tu vi lại cao hơn hắn, bên trong Ngũ Hành Kiếm Tông có rất nhiều rất nhiều.

Bởi vậy, khi Sở Mộ giao nộp một trăm hạt Nguyên Đan hạ phẩm, nghiệm chứng tu vi và tuổi xong, bên cạnh không ít người nhìn hắn với ánh mắt khinh thị. Theo bọn họ, Sở Mộ căn bản không có cách nào trở thành đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông.

- Các hạ, xông qua Ngũ Hành Thiên Quan sẽ có nguy hiểm tới tính mạng, lấy số tuổi và tu vi của ngươi, ta khuyên ngươi vẫn nên buông tha thì thỏa đáng hơn.

Bên cạnh một người có lòng tốt nói với Sở Mộ.

- Cảm ơn.

Sở Mộ báo danh xong, mỉm cười, cầm thẻ bài của mình.

Ở chỗ này có mấy trăm một Kiếm Vương tập trung. Tuyệt đại đa số đều là Kiếm Vương tam tinh. Có người muốn xông qua Ngũ Hành Thiên Quan. Lại có người là ôm tâm tư muốn xem náo nhiệt.

- Đầu năm nay, con chó con mèo gì cũng có. Đã 60 tuổi mới chỉ có tu vi Tạo Hóa tam trọng thiên sơ kỳ. Thiên phú như vậy, nếu như là ta, ta đã sớm tìm một chỗ không người vượt qua quãng đời còn lại. Hắn lại dám ra đây cho thêm mất mặt xấu hổ.

Có vài người chính là miệng tiện, giống như không châm chọc người khác thì không sống nổi.

Quả thực, tuổi Sở Mộ so với bọn họ mà nói, không nhỏ. Hắn đã 60 tuổi.

Loại tu luyện thiên phú này ở bên trong Cổ Thần Giới, thực sự rất bình thường.

Đối mặt với sự châm chọc của người khác, thần sắc Sở Mộ không thay đổi. Hình như bọn họ nói không phải là hắn. Phần thản nhiên này cũng khiến không ít người kính nể không thôi.

- Thật sự có tâm tính tốt. Đáng tiếc thiên phú...

Một thành viên chấp sự Ngũ Hành Kiếm Tông chịu trách nhiệm kiểm tra cốt linh và tu vi âm thầm tiếc hận.

Xông qua Ngũ Hành Thiên Quan, một lần chỉ có thể một người. Lúc này, đang có người xông qua. Sở Mộ bắt được thẻ thứ tự là số 68. Lấy quy định của Ngũ Hành Kiếm Tông, mỗi lần sau khi phát hết một trăm thẻ thứ tự, sẽ tính toán lại một lần nữa.

Căn cứ vào những lời nghị luận của người khác, Sở Mộ biết, người hiện tại xông Ngũ Hành Thiên Quan là một Kiếm Vương tu vi đạt được Tạo hóa tam trọng thiên đỉnh phong, đã tiến vào nửa canh giờ.

Tiến vào nửa canh giờ, còn chưa đi ra? Cũng không có người tiếp theo tiến vào, biểu thị người kia còn sống. Ở trong khoảng thời gian người này xông qua ải, xem như là thời gian khá lâu.

Có người nói, đã có mười năm chưa từng có người xông qua cửa thứ nhất của Ngũ Hành Thiên Quan, trở thành đệ tử chân truyền của Ngũ Hành Kiếm Tông.

Chờ đợi mấy canh giờ, thậm chí một hai ngày, chung quy vẫn tốt hơn so với chờ đợi năm năm. Thời gian chậm rãi trôi qua. Trong lúc mọi người không ngừng bàn tán nghị luận, lại nửa canh giờ nữa trôi qua.

- Ha ha ha ha, người xông qua ải vừa rồi đã thành công xông qua cửa thứ nhất. Sau này, hắn chính là đệ tử chân truyền của bản tông.

Chấp sự Ngũ Hành Thiên Quan chịu trách nhiệm quản lý cao giọng cười to, khiến cho mấy trăm Kiếm Vương ở đây đều khiếp sợ không thôi.

Mười năm, cuối cùng có một người thành công xông qua cửa đầu tiên của Ngũ Hành Thiên Quan.

- Chết. Kế tiếp.

- Không ngờ không chết. Chỉ có điều bị thương rất nặng. Kế tiếp.

Sau khi người kia xông qua cửa thứ nhất của Ngũ Hành Thiên Quan, những người xông qua ải sau đó lần lượt thất bại. Thất bại có ba loại kết quả. Loại thứ nhất, chết. Đây là kết quả bết bát nhất, khiến cho trong lòng mọi người phải rùng mình.

Loại kết quả thứ hai chính là bị thương. Loại kết quả thứ ba là thời điểm xông qua ải, tự biết thực lực của mình chưa đủ, mình rời đi trước. Tổn thất chỉ là một trăm hạt Nguyên Đan hạ phẩm.

Hết người này tới người khác thất bại. Đám người xếp hàng chờ đợi ở phía trước mặt Sở Mộ càng lúc càng ít.

Cuối cùng, đến phiên Sở Mộ.

- Quá khó.

Kiếm Vương trước mặt Sở Mộ, sắc mặt tái nhợt đi tới, nói.

Sở Mộ không chút do dự bước chân ra, đi vào vòng xoáy cánh cửa truyền tống của Ngũ Hành Thiên Quan, thân hình giống như bị nuốt lấy.

Không có người nào nói cái gì. Bởi vì tất cả mọi người cho rằng, Sở Mộ tuyệt đối không có khả năng xông qua cửa thứ nhất. Có thể, chỉ là thêm một vong hồn cho Ngũ Hành Thiên Quan mà thôi.

...

Vượt qua vòng xoáy cánh cửa truyền tống, trước mặt Sở Mộ là một con đường dài lát đá xanh vô cùng rộng rãi. Hai bên trái phải lại là cây xanh bụi cỏ nham thạch. Thoạt nhìn giống như một con đường mòn trong rừng, cảnh sắc tuyệt đẹp. Nếu như lại có tiếng chim hót nói, vậy thì càng tuyệt vời hơn.

Con đường đá xanh đi thẳng về phía trước, mênh mông vô bờ. Rất khó có thể tưởng tượng được đây lại là thiên quan hung hiểm.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)