Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1069

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1069: Chủ mạch chân truyền
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


- Được được được. Người này 60 tuổi tu luyện chỉ đạt được Tạo Hóa tam trọng thiên sơ kỳ, chắc là thời gian tu luyện công pháp đều sử dụng để tu luyện lực lượng thiên địa.

Lão già mặc trường bào màu đen huyền cười to nói, bộ dạng vô cùng sung sướng.

Hai mắt của thanh niên Kiếm Vương Hàn Nhạc mơ hồ hiện lên sự đố kị cùng thù địch. Hắn đảo mắt nhìn qua Sở Mộ, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Mấy lão già khác, ánh mắt mỗi người lưu chuyển, tâm tư chuyển động, hình như đang suy nghĩ điều gì. Trong lúc nhất thời, không có người nào nói chuyện. Toàn bộ điện phủ rơi vào trong yên lặng, làm cho bầu không khí có chút áp lực. Sở Mộ cảm thấy hít thở không thông thuận.

Mấy lão già này đều là trưởng lão tôn sư. Sở Mộ không biết được rõ ràng thực lực của bọn họ rốt cuộc như thế nào. Nhưng khẳng định bọn họ không thấp. Nói không chừng còn Kiếm Thánh Chi Tôn. Mặc dù không có tận lực tản ra khí tức, nhưng trong lúc suy ngẫm, lơ đãng tiết lộ ra. Nhưng điều đó cũng tạo thành ảnh hưởng rõ ràng mãnh liệt đối với không gian xung quanh. Giống như tia sáng bị lấy ra.

- Lực mộc của người này vô cùng sinh động, còn hơn cả mấy loại lực lượng thiên địa khác, thích hợp bái nhập nhất mạch hệ mộc ta, làm đệ tử chân truyền.

Lão già mặc áo bào màu lục cười sang sảng, nói, hình như muốn một câu nói, quyết định sự sở hữu đối với Sở Mộ.

- Lời ấy sai rồi. Người này nắm giữ đối với quy tắc kim, nhưng đạt tới cấp nhập vi, thích hợp bái nhập nhất mạch hệ kim ta làm đệ tử chân truyền mới phải.

Lão già mặc áo bào màu vàng cãi lại. Trong lúc nhất thời, các lão già khác đều mở miệng.

Tiếp theo, trong điện khảo nghiệm này diễn ra cảnh tượng giống như các lão đại gia và lão thái gia ở trong chợ, bởi vì một xu mà tranh luận không ngừng, không bên nào chịu lùi bước. Thậm chí nói có sách, mách có chứng, tăng cường sức thuyết phục của mình.

Cảnh tượng như vậy khiến Sở Mộ trợn mắt há hốc mồm, cũng khiến cho Hàn Nhạc trợn mắt há hốc mồm. Vị trung niên chịu trách nhiệm khảo nghiệm cùng với lão già đưa Sở Mộ đến, vẻ mặt kinh ngạc, chợt hóa thành nụ cười khổ.

Ai có thể nghĩ tới, các trưởng lão mấy mạch Ngũ Hành Kiếm Tông không ngờ người ở trong chợ thức ăn, cò kè mặc cả tranh luận không ngớt. Nếu để cho các đệ tử khác nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sợ rằng mỗi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, kinh hãi vạn phần.

Hàn Nhạc ngoài chấn động kinh sợ, trong lòng phần nhiều hơn chính là đố kị. Thời khắc ánh mắt hắn thỉnh thoảng đảo qua Sở Mộ, đều sẽ mang theo sự thù địch nồng đậm.

Vừa rồi, sau khi hắn kiểm tra, những trưởng lão này cũng không có tranh luận như thế. Bọn họ chỉ nói vài câu, cuối cùng mình thuộc về nhất mạch hệ kim, là đệ tử chân truyền. Đâu giống bây giờ, lại bị tranh đoạt.

Năm vị trưởng lão tranh đoạt không ngớt. Lão già mặc trường bào màu đen huyền rất ít mở miệng nói ch, bỗng nhiên ho khan một tiếng, áp chết tiếng tranh luận của năm vị trưởng lão kia xuống.

- Các vị trưởng lão, Sở Mộ bái nhập chủ mạch, làm đệ tử chân truyền, hưởng đãi ngộ đệ tử thân truyền.

Lão già mặc trường bào màu đen huyền từ từ nói. Trong giọng nói có một sự kiên định không thể dao động, hình như không phải đang thương lượng, mà là trực tiếp tuyên bố kết quả.

- Huyền trưởng lão, không thể nói như vậy được.

Ai biết, các trưởng lão khác cũng không bán sổ sách cho hắn, lại muốn đứng lên tranh luận.

- Sở Mộ nắm giữ lực ngũ hành, vốn thích hợp với chủ mạch nhất. Về điểm này, các ngươi không phải không biết.

Huyền trưởng lão nói.

Năm vị trưởng lão nhất thời trầm mặc xuống. Quả thực, bất kể nói thế nào, Sở Mộ đều nắm giữ lực ngũ hành. Kim mộc thủy hỏa thổ bất luận loại nào, đều không tính là cao thâm tới mức nào. Người nắm giữ rất nhiều, nhưng kiếm giả có thể nắm giữ tất cả lực ngũ hành, cũng không nhiều. Tất cả đều bởi vì thiên phú hay hoặc là kỳ ngộ sau này.

Ngũ Hành Kiếm Tông phân ra làm sáu mạch. Năm mạch kim mộc thủy hỏa thổ và một mạch tông chủ, gọi tắt là chủ mạch.

Mỗi mạch trọng điểm khác nhau. Muốn trở thành đệ tử của chủ mạch, nhất định phải nắm giữ lực ngũ hành.

Sau một phen tranh luận, cuối cùng, lấy quyết định của Huyền trưởng lão là kết cục.

Hàn Nhạc càng đố kị hơn.

Đệ tử của chủ mạch là ít nhất trong sáu mạch. Tài nguyên có thể phân phối đến lại là tối đa. Sau khi bái nhập chủ mạch, đối với việc tu luyện khẳng định càng có lợi hơn. Hắn xông qua cửa thứ nhất của Ngũ Hành Thiên Quan, trực tiếp thu được tư cách đệ tử chân truyền, bái nhập nhất mạch hệ kim. Sở Mộ cũng xông qua cửa thứ nhất của Ngũ Hành Thiên Quan, cũng thu được tư cách đệ tử chân truyền, nhưng không ngờ hưởng thụ đãi ngộ đệ tử thân truyền.

Đệ tử thân truyền, đó là một tầng thứ cao hơn so với đệ tử chân truyền. Đãi ngộ, tất nhiên cũng phải cao hơn một bậc.

Nếu phân phối hoàn tất, mấy nhà sung sướng mấy nhà buồn. Trong lòng tất cả trưởng lão đều cảm giác bùi ngùi. Chủ mạch lại cường đại hơn một phần. Bọn họ dẫn theo các loại tiếc nuối rời đi. Huyền trưởng lão lại dẫn theo Sở Mộ, vẻ mặt cao hứng rời đi điện kiểm tra.

Ánh sáng phá không. Huyền trưởng lão này không cần bất kỳ lợi khí phi hành nào trợ giúp, trực tiếp sử dụng khí tức của bản thân bao bọc lấy Sở Mộ, phá không bay đi, hướng về phía chủ mạch của Ngũ Hành Kiếm Tông.

Ngũ Hành Kiếm Tông hùng cứ dãy núi Ngũ Hành, chiếm vô số ngọn núi, trong đó lấy sáu ngọn núi là chủ

Sáu ngọn núi này đều có tên riêng của mình. Trong đó ngọn núi chủ mạch, được đặt tên là Tông Chủ Phong. Năm mạch khác theo thứ tự là Kim Diệu Phong, Thanh Mộc Phong, Bích Thủy Phong, Liệt Hỏa Phong, Hậu Thổ Phong..

Ngọn núi của năm mạch phân bố ở năm phương hướng của Tông Chủ Phong, lại có rất nhiều ngọn núi.

Huyền trưởng lão dẫn theo Sở Mộ lướt qua Tông Chủ Phong, đồng thời dẫn theo Sở Mộ trực tiếp đi tới ngọn núi của đệ tử chân truyền.

Dọc đường đi, Huyền trưởng lão cũng giảng giải một chút cho Sở Mộ nghe về Ngũ Hành Kiếm Tông.

Bên trong Ngũ Hành Kiếm Tông, các trưởng lão ở lại trong một ngọn núi của riêng mình. Đệ tử, chỉ có trình tự đạt được đệ tử bí truyền, mới có thể thu được quyền ở tại một ngọn núi. Dưới đệ tử bí truyền, sẽ không có quyền lợi này.

Đương nhiên, bất cứ việc gì luôn luôn có ngoại lệ. Về cái ngoại lệ này, Huyền trưởng lão thật ra không nói tỉ mỉ.

Sở Mộ giống như lơ đãng nhắc tới tông chủ Ngũ Hành Kiếm Tông. Huyền trưởng lão nói tông chủ đang bế quan.

Sau khi đưa Sở Mộ đến Chân Truyền Phong, Huyền trưởng lão dặn dò chấp sự một phen, liền rời đi.

*****

Đến Chân Truyền Phong, tất nhiên có chấp sự của Chân Truyền Phong tiếp đón Sở Mộ.

- Chỉ tu vi Tạo Hóa tam trọng thiên sơ kỳ... Lại nhận được hưởng thụ đãi ngộ của đệ tử thân truyền...

Chấp sự tiếp đón Sở Mộ nhướng mày, trong lòng nghi hoặc không thôi.

Ở bên trong Ngũ Hành Kiếm Tông, đại đa số đệ tử chân truyền, tu vi ít nhất là Tạo Hóa tứ trọng thiên. Đệ tử thân truyền càng không phải nói. Kém nhất cũng phải là Tạo Hóa lục trọng thiên. Phần lớn là tu vi đã ngoài Tạo Hóa thất trọng thiên cực kỳ.

Hắn tin tưởng mình không nhìn nhầm. Sở Mộ chỉ là tu vi Tạo Hóa tam trọng thiên sơ kỳ mà thôi. Tu vi như thế, lại được Huyền trưởng lão tự mình dẫn tới. Hơn nữa trực tiếp đề bạt làm đệ tử chân truyền, đồng thời còn báo cho mình biết hắn hưởng đãi ngộ của đệ tử thân truyền.

Ý nghĩ vừa chuyển, lúc này chấp sự này lộ ra ý cười hữu hảo, nhiệt tình tiếp đón Sở Mộ. Bởi vì nếu như hắn không đoán, người này không phải là hậu bối quan trọng của Huyền trưởng lão, thì chính là tuyệt đại thiên tài có đầy đủ lực ngũ hành.

Huyền trưởng lão lại trưởng lão thực quyền trong nhất mạch tông chủ, hơn nữa thực lực cường đại. Hậu bối hắn xem trọng, không cần thiết, tuyệt đối không thể đắc tội. Nếu như người sau, vậy càng không đơn giản!

Trên lý thuyết, thích hợp nhất với nhất mạch tông chủ chính là kiếm giả có đầy đủ lực ngũ hành. Nhưng kiếm giả thật sự có đầy đủ lực ngũ hành lại chiếm số ít. Hơn nữa không phải tất cả đều sẽ được Ngũ Hành Kiếm Tông thu nạp. Chỉ là một phần nhỏ trong đó.

Chỉ dựa vào số ít kiếm giả có toàn bộ lực ngũ hành, khó có thể chống đỡ được toàn bộ nhất mạch tông chủ. Bởi vậy, kiếm giả không có đầy đủ lực ngũ hành, cũng có tư cách bái nhập nhất mạch tông chủ.

Đương nhiên, không phải người nào cũng có tư cách. Ít nhất phải nắm giữ ba loại lực ngũ hành mới được. Đồng thời đều đạt được thượng thừa. Cũng chính là trình tự Thiên Cấp đỉnh giai.

Tất cả ý nghĩ chỉ chợt lóe lên trong nháy mắt.

- Ta là Giang Bắc, là chấp sự hướng dẫn ở Chân Truyền Phong. Ngươi gọi ta Giang chấp sự là được.

Vẻ mặt Giang Bắc tươi cười hữu hảo nói với Sở Mộ.

Tuy rằng lúc này tu vi của hắn cao hơn Sở Mộ rất nhiều, nếu như chiến đấu, cũng có thể một kiếm chém chết Sở Mộ. Nhưng hắn lại không dám đắc tội Sở Mộ. Bởi vì Sở Mộ có tiền đồ hơn so với hắn.

Chấp sự, bình thường là đệ tử trong tông môn tu luyện tới trình độ nhất định, tự cảm thấy tiếp theo khó có thể đột phá hoặc cho dù đột phá cũng có không cách nào tăng lên được bao nhiêu nữa. Nói đơn giản, chính là tiềm lực dùng hết. Lúc này, tông môn sẽ không lãng phí tài nguyên ở trên người bọn họ.

Bọn họ đối mặt với hai lựa chọn. Hoặc là tự mình đi kiếm lấy nhiều tài nguyên hơn. Hoặc là, trở thành chấp sự phục vụ cho tông môn.

Phần lớn mọi người lựa chọn trở thành chấp sự.

Bởi vậy, chấp sự trong tông môn nhìn như có chút địa vị, kì thực là người vô vọng đối với tiền đồ mới lựa chọn.

Giang Bắc nhiệt tình tiến hành giao cho Sở Mộ kiếm lệnh thân phận, áo bào đệ tử thân truyền, kiếm khí cùng với nội giáp của đệ tử chân truyền của chủ mạch Ngũ Hành Kiếm Tông.

Sở Mộ ngạc nhiên phát hiện, không ngờ trường bào là bảo y, là bảo y hoàng cấp cực phẩm, so với bảo y hoàng cấp cực phẩm bình thường lại càng tốt hơn. Ngay cả nội y, nội giáp cũng là cực phẩm trong cực phẩm hoàng cấp.

Đối với Kiếm Vương mà nói, bảo y và nội giáp hoàng cấp cực phẩm đã khó có thể chống đỡ được công kích của bọn họ. Nhưng bất kể nói thế nào, bao giờ cũng có thể suy yếu uy lực ở trên một trình độ nhất định.

Còn nữa, đây chỉ là áo bào phân phối cho đệ tử thân truyền của Ngũ Hành Kiếm Tông, tất cả đệ tử thân truyền đều có. Hơn nữa còn đều là cực phẩm trong cực phẩm. Một khoản lớn như vậy, bất kỳ môn phái nào ở thế giới Thái Cổ đều không cách nào so sánh được.

Về phần kiếm khí kia, lại là một thanh thánh kiếm hạ phẩm trong cực phẩm. So với thanh Cuồng Đình Thánh Kiếm Sở Mộ nhận được khi khiêu chiến ở Phi Thiên Các trước đó, còn mạnh hơn nhiều.

Bởi vì thanh thánh kiếm hạ phẩm này tên là Ngũ Tương Kiếm, không ngờ biên độ tăng trưởng nhất định đối với lực ngũ hành. Bất kể là tốc độ tu luyện lực ngũ hành, hay là uy lực lúc thi triển ra lực ngũ hành, đều đưa đến tác dụng tăng trưởng biên độ một thành.

Thanh thánh kiếm này khiến cho Sở Mộ chấn động. So với bảo y và nội giáp toàn thân, càng mãnh liệt hơn.

Tuy rằng không biết đệ tử thân truyền của Ngũ Hành Kiếm Tông rốt cuộc có bao nhiêu người. Nhưng có thể có một khoản lớn như vậy, đủ thấy Ngũ Hành Kiếm Tông nhà lớn nghiệp lớn nội tình thâm hậu.

- Sở Mộ, có một số việc, ta cũng phải nói rõ ràng với ngươi.

Giang Bắc nói:

- Mặc dù nói ngươi là đệ tử chân truyền, lại hưởng thụ đãi ngộ của đệ tử thân truyền. Nhưng ở đây dù sao cũng là Chân Truyền Phong, không phải Thân Truyền Phong. Bởi vậy ở một vài phương diện, vẫn không cách nào so sánh với đệ tử thân truyền.

Sở Mộ cũng không phải vô cùng kinh ngạc.

- Đầu tiên chính là mức độ nồng đậm và mức độ tinh thuần thiên địa nguyên khí, Chân Truyền Phong không có cách nào so sánh với Thân Truyền Phong. Còn nữa chính là kiếm lệnh thân phận của đệ tử thân truyền có công hiệu nắm giữ trợ giúp tu luyện. Nhưng kiếm lệnh thân phận của đệ tử chân truyền lại không có công hiệu này.

Giang Bắc giải thích:

- Chỉ có điều ở trên phương diện cung cấp đan dược nguyên đan, lại là tiêu chuẩn của đệ tử thân truyền bình thường. Thật ra, bộ dạng như vậy cũng có ít chỗ lợi. Bởi vì ở bên trong Ngũ Hành Kiếm Tông, không cấm đệ tử tranh đấu. Chỉ có tranh đấu, mới có thể cố gắng kích phát tiềm lực. Lấy thực lực của ngươi bây giờ, nếu như tiến vào Thân Truyền Phong, chỉ sợ hậu quả sẽ rất không ổn. Ở Chân Truyền Phong, vẫn có thể đọ sức một chút.

Sở Mộ gật đầu.

- Nếu ngươi có thể hiểu rõ, ta cũng không muốn nói nhiều. Hiện tại, ngươi tới chọn ra một chỗ động phủ làm ra nơi tu luyện ngươi bình thường ở lại.

Giang Bắc lấy ra một khối ngọc, đánh vào kiếm nguyên sau đó kích phát. Trên miếng ngọc hiện ra tất cả động phủ phân bố trong Chân Truyền Phong.

Chân Truyền Phong là một ngọn núi, từ thấp đến cao, phân bố nhiều động phủ. Mức độ nồng đậm và tinh thuần của thiên địa nguyên khí đều cũng có sự khác biệt rõ ràng. Chỗ động phủ cao nhất, nguyên khí thiên địa nồng đậm nhất, cũng tinh thuần nhất. Đồng thời, lực ngũ hành cũng rõ ràng nhất.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)