Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1073

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1073: Người chết vì tài
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Như thế nào là luyện ngục?

Sở Mộ xem như đã cảm nhận được rõ ràng.

Ở chỗ này, ngay cả lúc nghỉ ngơi cũng phải giữ lại một phần tâm tư. Bằng không rất có thể sẽ bởi vì kẻ thù không chỗ nào không có mặt đánh lén phải bỏ mình.

Đứng thẳng người lên, khí tức của Sở Mộ đã khôi phục lại. Dưới năng lực tự lành vết thương tương đối mạnh mẽ, vết thương trên người đã nhanh chóng khôi phục lại, Trong lúc đó, hắn vẫn chú ý bốn phía xung quanh. Hai tròng mắt đầy vẻ cảnh giác, tinh quang nội liễm. Hắn chú ý tới tất cả động tĩnh ở bốn phía xung quanh.

Không có cách nào. Hắn không có cách nào vận dụng được lực thần niệm. Ở chỗ này hắn muốn nhìn cái gì, chỉ có thể dựa vào cặp mắt của mình.

Thị giác vốn có tính lừa dối. Về điểm này, Sở Mộ ở chỗ này, lại một lần nữa nghiệm chứng qua. Có vài ma thú luyện ngục có thể căn cứ vào hoàn cảnh mà thay đổi thể sắc của mình, hình thành bảo vệ rất tốt, còn có thể che giấu khí tức chấn động của bản thân.

Thể lực khôi phục, ngoại thương khỏi hẳn, Sở Mộ ở trong sự cảnh giác cao độ, đi về phía trước. Nơi đó có một thi thể không nguyên vẹn.

Nhìn xương cốt vụn vặt lưu lại, Sở Mộ phán đoán chắc là hài cốt của kiếm giả Nhân tộc. Hắn chết ở chỗ này, máu và thịt bị ma thú luyện ngục ăn hết.

Sở Mộ đưa mắt nhìn qua một cái. Cho dù là sự vật rất nhỏ cũng rõ ràng hiện ra ở dưới hai mắt của hắn. Ánh mắt chợt tập trung lại một chỗ. Hắn lấy Ngũ Tương Kiếm ra. Một cái vòng hình tròn bay lên, rơi vào trong tay Sở Mộ. Căn cứ hình thức hoa văn phía trên, Sở Mộ phán đoán, đây là một chiếc nhẫn không gian.

Cổ Thần Giới, giá trị của chiếc nhẫn không gian thật ra không cao. Gần như mỗi người đều có, chẳng có gì là lạ. Điều khiến cho Sở Mộ hiếu kỳ chính là bên trong nhẫn không gian này, có thứ gì hay không.

Như bản thân Sở Mộ, lúc này bên trong nhẫn không gian chỉ có một chút Nguyên Đan hạ phẩm mà thôi. Những đồ khác, hắn đều không có. Cũng coi là nghèo rớt mồng tơi. Nhưng những người khác sẽ không giống như hắn.

Nguyên Đan ở bên trong Vô Kiếm Luyện Ngục căn bản cũng không có tác dụng gì.

Lực thần niệm bị áp chế, Sở Mộ cũng có không cách nào rót vào bên trong nhẫn không gian này, kiểm tra một phen. Hắn chỉ có thể lựa chọn thu chiếc nhẫn không gian này vào. Đương nhiên, nhẫn không gian của mình vẫn có thể sử dụng. Dù sao này nhẫn không gian có dấu vết thần niệm của mình ở đó. Trên điểm này, Vô Kiếm Luyện Ngục không tận lực áp chế.

Sở Mộ thu chiếc nhẫn không gian này vào bên trong nhẫn không gian của mình. Hắn hít sâu một hơi, khí tức lạnh lẽo cùng nóng rực đan xen vào nhau, tràn vào trong cơ thể, khiến cho hắn có loại cảm giác băng hỏa lưỡng trọng thiên.

Sở Mộ tiếp tục đi tới.

Không ngừng gặp không ngừng chiến đấu, không ngừng xé nát giết chết. Ở chỗ này, Sở Mộ cũng hiểu rõ, nguy hiểm không chỉ là ma thú luyện ngục. Còn có kiếm giả nhân loại khác.

Lại một lần nữa, Sở Mộ gặp kiếm giả nhân loại khác. Thử tưởng tượng một chút, thời gian dài cùng ma thú luyện ngục giao tiếp, lại là hoàn cảnh ác liệt như vậy, là người bình thường đều sẽ cảm thấy áp lực. Gặp phải kiếm giả nhân loại khác, phản ứng đầu tiên bình thường là giao lưu một phen.

Đáng tiếc là kiếm giả kia, vừa ra tay đã phát động công kích, với ý đồ chém chết Sở Mộ.

Cùng khí lực, kiếm thuật kiếm pháp của Sở Mộ lại càng cao minh hơn. Dưới phản kích, Sở Mộ giết chết đối phương, lấy đi nhẫn không gian của hắn.

Lần thứ hai, lại gặp phải nhân loại kiếm giả. Đầu tiên hắn và Sở Mộ chào hỏi, bộ dạng hữu hảo nói chuyện với nhau. Kết quả lại xuất kiếm đánh lén muốn giết chết Sở Mộ. Sở Mộ sớm có lòng đề phòng, tất nhiên sẽ không để hắn bị thực hiện được ý đồ. Dưới sự phản kích, hắn cũng giết chết đối phương.

Hai ví dụ thực tế khiến cho hắn không khỏi cảm giác bùi ngùi. Ở chỗ này, con người càng hung tàn hơn so với ma thú luyện ngục.

Tối thiểu ma thú luyện ngục sẽ không lấy lòng đối với ngươi, hoặc ẩn nấp hoặc trực tiếp phát động công kích. Sự thù địch là tuyệt đối. Nhưng người lại giả vờ ung dung tự đắc, nhân lúc hắn thiếu cảnh giác liền ra tay càng thâm độc hơn!

Sở Mộ cũng không biết, mình tiến vào Vô Kiếm Luyện Ngục, rốt cuộc đã trải qua bao nhiêu thời gian. Hiện tại, hắn đã liên tục xông qua tầng thứ nhất và tầng thứ hai, tiến vào tầng thứ ba của Vô Kiếm Luyện Ngục.

Tầng thứ hai, ma thú luyện ngục cường đại hơn so với tầng thứ nhất. Ma thú luyện ngục ở tầng thứ ba, lại cường đại hơn so với tầng thứ hai. Sở Mộ đã từng bị thương vài lần, đồng thời có thu hoạch không nhỏ. Hắn liên tiếp nhận được sáu chiếc nhẫn không gian. Không biết bên trong có thứ gì. Sở Mộ cứ tạm thời thu lại, chờ sau này rời khỏi Vô Kiếm Luyện Ngục, sẽ lại kiểm tra từng cái một. Nói không chừng sẽ có niềm vui bất ngờ.

Ngoại trừ thu hoạch tài sản của người chết ra, trên phương diện kiếm pháp, Sở Mộ đã có sự tiến triển cũng cực kỳ đáng mừng.

Cuồng Phong Khoái Kiếm mười tám kiếm là cực hạn. Nhưng ở trong nhiều lần chiến đấu, Sở Mộ tiến hành điều chỉnh ưu hoá, khiến cho uy lực của Cuồng Phong Thập Bát Kiếm tăng lên thêm hai thành.

Về phần Kim Hành Kiếm Pháp và năm môn kiếm pháp, Sở Mộ chỉ nắm giữ được càng sâu hơn. Năm môn kiếm pháp này lại là do tổ sư khai tông Ngũ Hành Kiếm Tông tốn mấy trăm năm sáng chế, là kiếm pháp vô cùng hoàn thiện. Lấy khả năng hiện tại của Sở Mộ, còn chưa có khả năng ưu hoá.

Kiếm pháp Kinh Đào ở trong các cuộc chiến đấu giết chóc không ngừng, đạt đến mức tận cùng. Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm cũng có tiến bước, một hơi thở ba mươi kiếm.

Kiếm pháp loi phong một hơi thở ba mươi kiếm, so với Cuồng Phong Khoái Kiếm sau khi được ưu hoá, uy lực mạnh mẽ hơn gấp mấy lần. Nhưng đồng thời thi triển ra kiếm pháp lôi phong tạo thành gánh nặng đối với thân thể và tiêu hao thể lực, lại gấp Cuồng Phong Khoái Kiếm tới mấy lần.

Chính là suy nghĩ đến điểm tiêu hao thể lực và gánh vác đối với thân thể này, Sở Mộ mới cố gắng hết mức không có sử dụng lực chấn địa.

Tầng thứ ba Vô Kiếm Luyện Ngục, ánh sáng hình như càng u ám hơn.

Ngũ Tương Kiếm cứng cỏi cùng sắc bén, mang đến cho Sở Mộ sự giúp đỡ rõ ràng.

Lau đi vết máu ở phía trên thân kiếm, Sở Mộ quét mắt nhìn qua một cái. Thi thể của hơn mười con ma thú luyện ngục. Nếu như không có đoán sai, chỗ này còn cách lối vào tầng thứ tư luyện ngục, cũng không xa.

Đảo mắt nhìn qua bốn phía xung quanh, Sở Mộ vẫn không có phát hiện gì. Hắn không có cách nào. Hoàn cảnh Vô Kiếm Luyện Ngục như vậy, căn bản cũng không xuất hiện bảo vật linh dược gì đó.

*****

Sở Mộc vừa đi tới phía trước, vừa tự suy nghĩ về phương diện kiếm pháp. Bất tri bất giác, phía xa có tiếng hò hét truyền đến. Hình như có chiến đấu.

Tới gần vừa nhìn, hóa ra là ba kiếm giả Nhân tộc, một nam hai nữ. Trong đó một nữ hình như bị thương rất nặng, không còn sức lực để gia nhập chiến đấu. Một nam một nữ khác lại đang cùng con ma thú luyện ngục kia chiến đấu kịch liệt.

Đó là một con ma thú luyện ngục có bề ngoài của một lang nhân đang thẳng đứng. Nó tên là người sói luyện ngục, cao hơn hai thước. Da lông toàn thân màu xám trắng. Cơ bắp trên người nhô ra, giống như đá điêu khắc, tràn ngập lực bạo phát đáng sợ. Thân thể hình giọt nước vô cùng mạnh mẽ, tốc độ và phản ứng kinh người.

Loại người sói luyện ngục này có thể nói là đối thủ vô cùng khó dây dưa. Nó phản ứng nhanh, tốc độ kinh người, lực bạo phát ra kinh người. Lại thêm đôi lợi trảo vô cùng sắc bén, có thể so với thánh kiếm hạ phẩm trong cực phẩm.

Khi Sở Mộ tiến vào Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ ba, hắn đã từng gặp qua một con người sói luyện ngục như vậy. Dưới một phen chiến đấu kịch liệt, gần như hắn đã dùng đến tất cả thủ đoạn, lấy bị người sói luyện ngục chộp trúng một trảo, trả một cái giá rất lớn, chính là vết thương sâu thấy tới xương. Lúc này hắn mới thành công giết chết con người sói luyện ngục kia.

Trước mắt con người sói luyện ngục này thoạt nhìn không yếu hơn so với con mình đã giết chết trước đó.

Thoạt nhìn, kiếm giả Nhân tộc đang cùng người sói luyện ngục chiến đấu, đang rơi xuống thế hạ phong, có chút bị động. Dựa theo hình thức hiện nay phát triển tiếp, cuối cùng chắc là con người sói luyện ngục kia bị thương. Kiếm giả Nhân tộc chết. Trừ khi người kiếm giả Nhân tộc thứ ba có thể khôi phục thương thế, tham gia chiến đấu, mới có thể xoay chuyển được tình hình cuộc chiến.

Ngay cả như vậy, Sở Mộ cũng hoàn toàn không có chút ý định xuất thủ nào. Nếu như là thời điểm hắn mới vừa gia nhập Vô Kiếm Luyện Ngục, hănsẽ không cần do dự trực tiếp ra tay. Nhưng bây giờ...

- Các hạ, vẫn mong ngươi ra tay, chém giết con người sói luyện ngục này. Sau đó tất sẽ có hậu tạ.

Nữ tử bị thương nhìn thấy Sở Mộ, khẽ cắn môi do dự một chút, liền mở miệng kêu lên.

Nàng cũng nhìn ra được, tình thế không ổn. Mình lại bị thương. Nếu mình tham gia chiến đấu, chỉ có thể trở thành gánh nặng cho mọi người. Nói không chừng thoáng cái sẽ chết ở dưới lợi trảo của người sói luyện ngục.

Không có cách nào. Nàng chỉ có thể cầu xin người khác trợ giúp. Chỉ cần lại có một người tham gia chiến đấu, công kích người sói luyện ngục, giảm bớt áp lực cho hai người khác, tốn thêm một chút thời gian, nhất định có thể đánh gục con người sói luyện ngục này. Nếu không ép người sói luyện ngục này lui lại cũng được.

Hai người khác tất nhiên cũng phát hiện ra Sở Mộ. Chỉ có điều bọn họ đang cùng người sói luyện ngục chiến đấu kịch liệt, căn bản cũng không dám phân tâm.

- Các hạ, thỉnh cầu ngươi nể tình mọi người đều là Nhân tộc, ra tay đi.

Nhìn thấy Sở Mộ hoàn toàn không có chút ý định nào sẽ xuất kiếm, nữ kiếm giả bị thương lại mở miệng lần nữa, khẩn cầu.

Sở Mộ khẽ cau mày. Sau khi có chút suy nghĩ tìm hiểu, hắn liền quyết định ra tay.

Bàn chân bước ra, bước đi hết sức nhanh chóng. Tốc độ càng lúc càng nhanh. Cuối cùng hắn hóa thành một đạo quang ảnh. Ngũ Tương Kiếm được rút ra khỏi vỏ, hàn quang kinh người bay vút lên trời cao.

Sở Mộ vừa xuất kiếm, toàn thân lang nhân luyện ngục màu xám chợt dựng đắng, giống như kim thép. Từ trên người Sở Mộ nó cảm giác được uy hiếp lớn lao.

Vừa xuất kiếm, liền vút vút vút mười tám kiếm. Kiếm pháp Cuồng Phong Khoái Kiếm không chút lưu tình.

Cuồng phong rít gào, Sở Mộ xông tới tấn công.

Cuồng phong rít gào, kiếm quang phá không.

Ầm.

Một tiếng động phát ra. Dưới phong quang sắc bén của Ngũ Tương Kiếm, một cánh tay của người sói luyện ngục bay lên thật cao.

Đau đớn mãnh liệt khiến cho người sói luyện ngục giận dữ không thôi. Nó gầm lên. Một cái móng vuốt khác chém ra, giống như lưỡi dao sắc bén phá không, ở trong không khí âm u lưu lại vài đạo quỹ tích rét lạnh, muốn xé rách Sở Mộ.

Bước chân hỗn loạn, thân hình thấp bé lách qua, nguy hiểm tránh được lợi trảo của người sói luyện ngục. Kình phong đáng sợ xẹt qua phía trên đỉnh đầu, chặt đứt mấy sợi tóc tung bay.

Kiếm nguyên bị áp chế, kiếm cương hộ thể cũng có không cách nào kích phát. Một khi bị lợi trảo của người sói luyện ngục chộp trúng, sâu tới tận xương, mổ bụng phá bụng.

Gãy một cánh tay người sói luyện ngục càng thêm hung bạo giận dữ. Nó trở nên vô cùng cuồng bạo. Trong lúc nhất thời, hai kiếm giả khác căn bản không có cách nào tới gần được.

Thân hình như gió, nhanh chóng trùng kích. Ngũ Tương Kiếm bỗng nhiên từ dưới vung lên, giống như rồng ẩn thăng thiên.

Kiếm quang vẽ ra độ cong hoàn mỹ, một kiếm vung lên, tạo ra một vết thương ở trên ngực của người sói luyện ngục. Máu tươi điên cuồng phun ra.

Thân hình vừa xoay chuyển một cái, Ngũ Tương Kiếm phá không rơi ra, giống như lưu tinh.

Phụt.

Một tiếng động nữa vang lên. Mưa máu bắn ra. Ở dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trên lưng của người sói luyện ngục cũng bị mở ra một vết thương dài đến một thước, sâu tới mức nhìn thấy được tận xương.

Liên tục bị thương, khiến cho toàn thân người sói luyện ngục co quắp. Hai kiếm giả ở bên cạnh lập tức đã kịp phản ứng, nắm lấy cơ hội xuất kiếm công kích. Một kiếm đâm vào trong cơ thể của người sói luyện ngục, một kiếm chặt đứt cánh tay của người sói luyện ngục.

Sở Mộ nhảy vút lên trời cao một cái, Ngũ Tương Kiếm bổ ngang, một kiếm chặt đầu.

Có người ở một bên phối hợp, việc chém giết người sói luyện ngục càng dễ dàng hơn.

Đầu quay tròn bay lên, máu giống như suối phun.

Phụt.

Trong âm thanh phát ra, máu đã phun lên cao mấy thước. Một lúc lâu, thân thể không đầu mới chậm rãi ngã quỵ xuống.

- Kiếm pháp thật là lợi hại.

Nữ tử thoạt nhìn nhỏ tuổi nhất nhỏ giọng nói.

- Hoàn hảo.

Nam nhân kia lại lộ ra vẻ mặt không phục.

- Cảm ơn các hạ đã ra tay cứu giúp.

Nữ kiếm giả bị thương dời bước qua, làm kiếm lễ với Sở Mộ.

- Ta ra tay là phải trả thù lao.

Sở Mộ thản nhiên nói.

Nam kiếm giả kia biến sắc, lập tức mở miệng mắng:

- Đều là kiếm giả Nhân tộc, ra tay tương trợ là chuyện đương nhiên, ngươi lại còn muốn đòi thù lao. Đơn giản là bất nhân bất nghĩa.

Lời vừa ra khỏi miệng, nữ kiếm giả bị thương nhướng mày, vội vàng mở miệng:

- Các hạ, hết sức xin lỗi. Chúng ta là đệ tử chân truyền của Dạ Minh Kiếm Tông. Hắn là sư đệ của ta, lần đầu tiên tiến vào Vô Kiếm Luyện Ngục. Trong lời nói có gì mạo phạm, vẫn mong các hạ đừng trách.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)