← Ch.1087 | Ch.1089 → |
Giống như Ngũ Tương Kiếm trước đó, kiếm nguyên có khả năng truyền dẫn là bảy thành.
Khả năng truyền dẫn càng mạnh, lượng kiếm nguyên truyền càng lớn, uy lực bạo phát ra tất nhiên cũng sẽ càng mạnh mẽ.
Mà bây giờ thanh kiếm từ loại kiếm thuật Thần Hoang này tu luyện ra, đối với khả năng truyền dẫn kiếm nguyên lại đạt tới hơn tám thành.
Sở Mộ lại tiến hành thử các loại. Mặc dù thanh kiếm này là cấp bậc thánh kiếm hạ phẩm, luận về độ cứng và độ sắc bén, lại có thể sánh ngang với thánh kiếm trung phẩm. Tuy rằng, thanh kiếm này không thể có biên độ tăng trưởng lực ngũ hành giống như Ngũ Tương Kiếm. Nhưng đối với Sở Mộ mà nói, nó lại là một thanh kiếm khí thích hợp nhất với mình.
Hơn nữa thanh kiếm này còn có đầy đủ năng lực tự lành. Một khi bị tổn hại, chỉ cần có đầy đủ khí tức tiêu cực cho nó hấp thu, nó có thể khôi phục lại giống như lúc ban đầu.
Đến bây giờ, Sở Mộ cuối cùng có thể dùng thanh kiếm này để chiến đấu.
Sở Mộ suy nghĩ một chút. Hắn lại tốn ba mươi vạn điểm cống hiến, đổi ba khối kết tinh sát khí nghìn năm, tiếp tục cung cấp cho thanh kiếm này hấp thu. Thanh kiếm này là do loại kiếm thuật Thần Hoang ở trong cơ thể hắn biến hợp chất giản đơn thành hợp chất phức tạp sinh ra, có liên quan tới máu và thịt. Bởi vậy, cho dù là phẩm chất của thanh kiếm này tăng lên tới cấp bậc thánh kiếm trung phẩm, Sở Mộ vẫn có thể tùy ý vận dụng, phát huy ra uy lực của nó.
Đáng tiếc, ba khối kết tinh sát khí nghìn năm đã tiêu hao không còn. Thanh kiếm vẫn là cấp bậc thánh kiếm hạ phẩm. Ngay cả thánh kiếm hạ phẩm đỉnh phong cũng không có đạt được.
Sở Mộ suy nghĩ tìm hiểu một phen. Hắn lại nhìn tới những dòng khác. Ban đầu hắn dự định đổi một ít đan dược, làm cho áo nghĩa lột xác thành quy tắc. Nhưng suy nghĩ một chút, hắn lại bỏ qua.
Dựa vào đan dược lực tiến hành lột xác và thông qua cố gắng của mình tu luyện lột xác, có lẽ không có gì. Nhưng nếu như Sở Mộ muốn đi được xa hơn, lại phải chú ý.
Dựa vào lực đan dược, đó là ngoại lực thúc đẩy. Sau này nếu như muốn tu luyện lực quy tắc tới cảnh giới nhập vi thậm chí cao thâm hơn độ khó sẽ tăng lên gấp mười lần.
Căn cứ vào suy nghĩ này, Sở Mộ bỏ qua suy nghĩ lấy lực của đan dược lột xác áo nghĩa thành lực quy tắc.
Trong lúc nhất thời, hắn không biết đổi cái gì mới hữu dụng đối với mình. Sở Mộ dứt khoát tiếp tục đổi kết tinh sát khí nghìn năm. Hắn lại đổi ba khối nữa. Trước trước sau sau, Sở Mộ tổng cộng đổi bảy khối, hết bảy mươi vạn điểm cống hiến. Hắn còn lại bốn mươi vạn.
Không phải hắn không muốn đổi, mà kết tinh sát khí nghìn năm đã không còn. Đây vốn chính là bảo vật rất hiếm thấy, số lượng dự trữ rất ít.
Ba khối kết tinh sát khí nghìn năm làm cho phẩm chất của thanh kiếm này đạt tới thánh kiếm hạ phẩm đỉnh phong.
Sở Mộ suy nghĩ một chút, lại đột ngột phát sinh suy nghĩ kỳ lạ. Có thể lấy kiếm ý bất diệt tới rèn luyện thanh kiếm này, sử dụng thuộc tính của kiếm ý luyện kiếm cũng không phải là pháp môn bí mật gì. Chỉ là không dễ dàng. Nhưng thanh kiếm này có liên hệ huyết mạch cùng Sở Mộ. Sử dụng kiếm ý bất diệt tới rèn luyện một hồi, nói không chừng có thể thành công.
- Tham kiến phong chủ!
Ở dưới sự hướng dẫn của Giang Bắc, tổng cộng tám người đồng thời khom người làm kiếm lễ với Sở Mộ. Thần sắc mỗi người đều nghiêm túc và trang trọng. Nhưng Sở Mộ lại phát hiện ra ánh mắt bọn họ nhìn mình, mang theo một chút hiếu kỳ cùng sùng kính.
Tám người này là do Giang Bắc lựa chọn ra từ rất nhiều đệ tử nội tông. Tổng hợp lại thiên phú không tính là độc nhất vô nhị, nhưng đều tính là không tệ. Hơn nữa phẩm hạnh cũng đều rất tốt.
Tám người, đúng lúc là bốn nam bốn nữ. Trong đó, tu vi của hai người là Tạo hóa tam trọng thiên. Tu vi của sáu người khác đều là Tạo Hóa nhị trọng thiên.
Là đệ tử bí truyền trẻ tuổi nhất cũng có tu vi thấp nhất bên trong Ngũ Hành Kiếm Tông, lại được đặc biệt cất nhắc. Nguyên nhân cất nhắc chính là nắm giữ kiếm lực.
Nắm giữ kiếm lực, ở trong số đệ tử bi truyền của kiếm tông chủ mạch cùng với năm mạch khác, đều là số lượng cực ít.
Bởi vậy, Sở Mộ đã trở thành đối tượng được rất nhiều đệ tử nội tông thậm chí đệ tử chân truyền sùng bái.
Sau khi làm quen với nhau một chút, Sở Mộ cũng cố gắng nói với tám đệ tử nội tông này vài câu, bảo bọn họ cố gắng tu luyện các loại, rồi quay về bên trong Chấn Thiên Điện, tiếp tục tu luyện.
Nắm giữ một ngọn núi, ở trong hoàn cảnh tu luyện tốt như vậy, không thể nghi ngờ là một chuyện khiến cho vô số người hâm mộ. Sở Mộ cũng sẽ không lãng phí cơ hội như vậy, toàn tâm toàn ý tu luyện.
Áo nghĩa Hỏa cùng áo nghĩa Thổ đều đạt tới cực hạn, có một cảm giác bất cứ lúc nào cũng có thể lột xác trở thành lực quy tắc.
Mười hạt Đại La Bảo Đan Sở Mộ đều đã dùng. Tu vi có sự nâng cao rõ rệt. Chỉ có điều vẫn là cấp bậc Tạo hóa tam trọng thiên.
Trong lúc tu luyện, ngược lại cũng có một vài đệ tử bí truyền sẽ tới bái phỏng Sở Mộ. Mục đích tất nhiên là kết giao một phen.
Trong các đệ tử bí truyền Ngũ Hành Kiếm Tông, Sở Mộ không tính là gì. Những người khác cơ bản đều có tu vi Niết Cảnh. Mỗi một cốt linh chí ít đều vượt quá trăm tuổi. Hơn nữa bọn họ còn trải qua không ít rèn luyện. Tất cả đều không phải là đóa hoa trong nhà kính, không hiểu đạo lí đối nhân xử thế. Bọn họ ngay cả khi có lòng tranh cường hiếu thắng, cũng sẽ không lấy mạnh bắt nạt yếu, ỷ vào tu vi bản thân Niết Cảnh, đi khi dễ một Kiếm Vương mới chỉ là Tạo hóa tam trọng thiên.
Cho dù Sở Mộ tu luyện kiếm lực tới đẳng cấp cao nhất cửu cấp, lấy thực lực Kiếm Vương tam tinh cũng không thể chống lại Kiếm Vương thất tinh. Như vậy quá nghịch thiên. Càng chưa nói có thể một kiếm giết chết Kiếm Vương cửu tinh, kiếm giả Niết Cảnh trong nháy mắt.
Còn nữa, Sở Mộ cũng không có xâm phạm đến lợi ích của những đệ tử bí truyền khác, hoàn toàn không có chút mâu thuẫn xung đột nào. Tất cả đều là đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông. Trên phương diện ý nghĩa vẫn là sư huynh đệ đồng môn. Dưới tình huống này, còn muốn đi gây sự với Sở Mộ, không phải đầu óc có bệnh chính là quá mức ấu trĩ.
Hiển nhiên kiếm giả có thể tu luyện tới Niết Cảnh, cũng không phải người nông cạn như vậy.
Cũng có số ít đệ tử bí truyền, bởi vì bản thân có thiên phú hoặc xuất thân v. v, tự cho rằng mình rất cao, vẫn chưa để Sở Mộ vào trong mắt. Cho dù trên đầu Sở Mộ có một tầng hào quang, bọn họ cũng không để ý đến.
*****
Nhiều lắm, chính là một vài đệ tử bí truyền tới bái phỏng Sở Mộ trước, kết giao với Sở Mộ đồng thời cũng mang tâm lý hiếu kỳ, cùng Sở Mộ giao đấu luận bàn. Ở dưới tình huống không có dùng kiếm ý, kiếm nguyên và lực quy tắc, lấy kiếm pháp luận bàn, là lấy kiếm kết giao.
Đối với điều này, Sở Mộ tất nhiên sẽ không từ chối, thường xuyên qua lại, thật sự kết giao với mấy đệ tử bí truyền.
Đương nhiên, cũng không phải tất cả đệ tử bí truyền đều biết tới Sở Mộ. Bởi vì bọn họ đang đi ra ngoài rèn luyện, bây giờ còn chưa có về tới. Sau khi đám đệ tử bí truyền này đi ra ngoài rèn luyện trở về, có mang đến phiền phức cho Sở Mộ hay không, Sở Mộ vẫn không biết.
Trở thành đệ tử bí truyền, sau khi vào ở bên trong Chấn Thiên Phong mấy tháng, Sở Mộ đột nhiên nhận được phó tông chủ Bạch Khung triệu kiến.
Phó tông chủ Bạch Khung là một vị có tính truyền kỳ lớn nhất trong ba đại phó tông chủ của Ngũ Hành Kiếm Tông, cũng là một phó tông chủ đứng đầu Ngũ Hành Kiếm Tông tên xứng với người thực. Theo tin đồn, phó tông chủ Bạch Khung rất có khả năng, trở thành tông chủ Ngũ Hành Kiếm Tông sau khi tông chủ thoái vị.
Về điểm này, không có được bất kỳ thừa nhận chính thức nào, nhưng rất nhiều người đều nhận thức như thế.
Sở Mộ không biết phó tông chủ Bạch Khung này có tu vi như thế nào thực lực như thế nào. Thời điểm nhìn thấy hắn, phó tông chủ Bạch Khung cũng không phải ở trong tông môn đại điện, mà đang một đình đài trên ngọn núi.
Lúc đến đó, Sở Mộ chỉ cảm thấy tinh thần có chút hoảng hốt. Hình như hắn không nhìn thấy bất kỳ kẻ nào, nhưng trong mắt lại thấy một bóng người đưa lưng về phía hắn, mặt hướng về phía rừng biển vô tận.
Nhìn thấy được, lại không cảm giác được. Đó một loại cảm giác vô cùng quái dị, giống như sai lệch. Trong đầu có loại cảm giác thiếu dưỡng khí mãnh liệt, khiến cho trong lòng Sở Mộ cảm thấy áp lực, đầu váng mắt hoa. Hắn cố gắng điều tức, khiến mình dần dần trấn tĩnh lại.
Bóng lưng quay về phía mình, chắp hai tay sau lưng đứng đó. Mái tóc thả dài, phân nửa đen phân nửa trắng, thoạt nhìn vô cùng quái dị.
Bóng người kia từ từ xoay lại. Sở Mộ chỉ cảm thấy thế giới trước mắt dường như đang điên đảo, âm dương nghịch loạn, trời đất lật ngược. Theo bản năng hắn nhắm mắt lại.
Khi hắn lại một lần nữa mở hai mắt ra, hắn chỉ có thể sử dụng hai chữ bình thường để hình dung gương mặt xuất hiện ở trước mắt. Hắn hoàn toàn không nhìn ra, đây là một phó tông chủ đứng đầu tông môn cấp bá chủ.
Nhưng dưới mái tóc dài phân nửa đen phân nửa trắng của hắn, gương mặt này có thể nói bình thường, lại có một loại khí chất khác thường. Khiến cho người ta sau khi liếc mắt nhìn qua, sẽ lưu lại ấn tượng sâu sắc.
- Ngồi đi.
Phó tông chủ Bạch Khung mỉm cười, thuận miệng nói với Sở Mộ.
Vừa rồi, toàn thân hắn dung nhập vào thiên địa. Kiếm Vương bình thường nhìn thấy, đều sẽ thổ huyết. Sở Mộ chỉ cảm choáng váng, sau đó nhanh chóng điều chỉnh được. Điểm này, khiến hắn càng xem trọng hơn một phần!
Trong đầu hắn hiện lên các loại tư liệu về Sở Mộ. Phó tông chủ Bạch Khung càng nhìn càng thấy thoả mãn. Thái độ đối xử với Sở Mộ cũng tốt hơn so với người khác rất nhiều.
Sở Mộ thở ra một hơi, bình thản ung dung ngồi xuống ở một góc của đình đài.
- Đối với ngộ tính của ngươi như thế nào, ta không nói nhiều.
Phó tông chủ Bạch Khung vừa mở miệng chính là một câu nói như vậy:
- Chỉ có điều thiên phú tu luyện của ngươi, thật sự là bình thường.
- Ta tin tưởng sẽ tăng lên.
Thật ra Sở Mộ hoàn toàn không để ý tới điều này, mà vẫn bình tĩnh như thường đáp lại. Trên thực tế đúng là như thế. Suy nghĩ một chút. Lúc đầu, thiên phú tu luyện của hắn mới có mấy phẩm. Bất kể là bát phẩm hay thất phẩm, đều đang không ngừng nâng cao, bây giờ là tứ phẩm.
Sở Mộ cũng tin tưởng, thiên phú tu luyện của mình sẽ tăng lên đến tam phẩm, tăng lên tới nhị phẩm, thậm chí tăng lên tới nhất phẩm.
Giọng nói đầy thản nhiên cùng tự tin của Sở Mộ khiến cho phó tông chủ Bạch Khung phải âm thầm gật đầu.
- Có cảm thấy tò mò về mục đích ta triệu kiến ngươi hay không?
Phó tông chủ Bạch Khung lại mở miệng, không nhanh không chậm nói.
- Vẫn mong phó tông chủ nói rõ.
Sở Mộ nói. Hắn cũng không thích quanh co lòng vòng. Có chuyện gì, cứ nói ra, xử lý xong, lại nói tới cái khác.
- Bên trong kiếm tông, có một Thoát Thai Hoán Cốt Đan. Tác dụng duy nhất của nó, chính là nâng cao thiên phú tu luyện. Vừa vặn, nó có tác dụng đối với ngươi.
Phó tông chủ Bạch Khung khẽ mỉm cười một cái, nói:
- Có thể khiến thiên phú tu luyện của ngươi, từ tứ phẩm tăng lên tới tam phẩm.
Sở Mộ vừa nghe vậy, đầu tiên là ngẩn người ra, tiếp theo, hai mắt trợn trừng.
Thoát Thai Hoán Cốt Đan!
Đây tuyệt đối là đan dược vô cùng thích hợp với hắn hiện tại. Sau khi nâng thiên phú tu luyện từ tứ phẩm lên tới tam phẩm, tốc độ tu luyện của hắn sẽ nâng cao thêm một bước, tiềm lực sâu hơn. Cũng có thể tu luyện tới Niết Cảnh.
Từ Tạo hóa tam trọng thiên đến Niết Cảnh chính là một khoảng thời gian không ngắn. Cũng đủ Sở Mộ cố gắng nâng cao thiên phú tu luyện của bản thân, hoặc là tìm kiếm thiên tài dị bảo hoặc là sử dụng đại pháp đoạt thiên, tăng lên tới cấp bậc nhị phẩm.
- Xin hỏi phó tông chủ, viên Thoát Thai Hoán Cốt Đan kia, cần bao nhiêu điểm cống hiến mới có thể đổi được?
Sở Mộ hỏi. Hắn động lòng.
Phó tông chủ Bạch Khung hình như có chút kinh ngạc trước vấn đề của Sở Mộ, bình tĩnh trả lời:
- Năm nghìn vạn.
Sở Mộ á khẩu không trả lời được.
Năm nghìn vạn điểm cống hiến. Sở Mộ cũng không biết, mình phải tới lúc nào, mới có thể tích lũy đủ.
So sánh một chút, bản thân mình bây giờ có được bốn mươi vạn điểm cống hiến. Chênh lệch này không có cách nào nói nổi. Năm nghìn vạn điểm cống hiến cũng đủ đổi tuyệt học thấp nhất.
- Nói vậy phó tông chủ có ý định đưa viên Thoát Thai Hoán Cốt Đan cho ta đi.
Sở Mộ vừa suy nghĩ, liền nói. Hắn không e ngại, nhưng vẫn duy trì đủ tôn kính.
- Không sai.
Phó tông chủ Bạch Khung gật đầu:
- Chỉ có điều, đồng thời không ràng buộc.
Nghe được phó tông chủ Bạch Khung nói vậy, Sở Mộ nhất thời ngẩn ra. Trong lúc nhất thời hắn không kịp phản ứng.
Thoát Thai Hoán Cốt Đan giá trị năm nghìn vạn điểm cống hiến. Đối Sở Mộ mà nói, đây tuyệt đối là giá trên trời. Cho dù là có ý định cho hắn, ở trong tưởng tượng của Sở Mộ, cũng không thể nào là không ràng buộc. Nhưng lời này từ trong miệng phó tông chủ Bạch Khung nói ra, chính là không ràng buộc.
- Phó tông chủ, cái này...
Sở Mộ đang muốn nói gì đó, lại bị phó tông chủ Bạch Khung cắt ngang.
← Ch. 1087 | Ch. 1089 → |