← Ch.1115 | Ch.1117 → |
Nói thật, bọn hắn có chút hâm một với Sở Mộ, bởi vì tạo nghệ luyện thể của Sở Mộ không ngờ lại cao thâm như vậy. Phải biết rằng luyện thể so với tu luyện kiếmn guyên còn khó khăn hơn. Hơn nữa không phải ai cũng thích hợp đi theo luyện thể nhất đạo, cần phải có đủ thiên phú mới được. Vừa vặn, Sở Mộ lại chính là người trên phương diện luyện thể có thiên phú.
Chiến đấu bắt đầu, đây là lần đầu tiên Sở Mộ chính diện đối kháng với Kiếm Vương cửu tinh. Chỉ là hắn không có khẩn trương một chút nào.
Đường Yên xuất kiếm, thi triển ra kiếm pháp Địa cấp đỉnh giai có tên là Băng Sơn kiếm pháp. Một kiếm đánh ra, sơn băng địa liệt, vô cùng khủng bố.
Vẻ mặt Sở Mộ lạnh lùng, song kiếm trong tay, tay trái cầm kiếm thi triển ra Phong Lôi tam thập nhị kiếm. Tay phải thi triển ra Thu Thủy Trường Thiên kiếm pháp. Lực lượng khí lực mạnh mẽ bộc phát, không có chút né tránh mà cứng chọi cứng với đối phương. Hắn muốn nghiệm chứng một chút, dùng lực lượng hắn có bây giờ, liệu có thể chính diện chống lại Kiếm Vương cửu tinh hay không.
Kiếm chiêu va chạm, bộc phát ra dư âm lực lượng đáng sợ lan tràn ra. Sở Mộ lập tức tới gần đối phương, thi triển Thốn bộ, cận thân chém giết.
- Ta đã sớm nghe nói ngươi am hiểu chiến đấu cận thân, hôm nay để ta thử uy lực xem.
Đường Yến quát, Băng Sơn kiếm pháp hắn tu luyện cũng là một môn kiếm pháp chiến đấu cận thân.
Sở trường đấu với sở trường, Đường Yến rất nhanh đã phát hiện ra cận thân chiến đấu với Sở Mộ là một sai lầm. Thốn kiếm tốc độ cực nhanh, bất luận là né tránh hay là tiến lên, tốc độ đều cực nhanh. Hơn nữa ngẫu nhiên thi triển một kiếm, trong khoảng thời gian ngắn, cự ly ngắn bộc phát ra lực lượng mạnh nhất. Một kiếm như thần khiến cho Đường Yến kinh hãi lạnh mình.
Bất quá hắn là Kiếm Vương cửu tinh thân kinh bách chiến. Phản ứng rất là nhanh chóng, hơn nữa lại còn nắm giữ tinh túy của Băng Sơn kiếm pháp, toàn lực thi triển kiếm pháp kịch liệt giao chiến với Sở Mộ. Trong lúc nhất thời không phân trên dưới.
Song kiếm nhảy múa, cuồng bạo như phong, lôi, lại mạnh mẽ không thôi. Từng kiếm từng kiếm, dưới Thốn bộ, trong một tấc vuông, kiếm pháp mà Đường Yến thi triển không có cách nào đánh trúng Sở Mộ. Thực sự quá là linh hoạt.
- Đặc sắc
- Trước đó nhìn Sở Mộ chiến đấu, ta chỉ cảm thấy rất là không tồi. Nhưng mà bây giờ nhìn vào lại có cảm giác kinh tâm động phách.
Một Kiếm Vương cửu tinh sợ hãi than, nói.
trước kia Sở Mộ chiến đấu, đối thủ của hắn chỉ là Kiếm Vương thất tinh. Nhiều lắm là Kiếm Vương bát tinh, coi như có đặc sắc, nhưng mà trong mắt Kiếm Vương cửu tinh, thủy chung vẫn có chút cảm giác không đủ.
Giống như một tráng hán trung niên nhìn trẻ con có chút kỹ xảo chiến đấu vậy. Kỹ xảo của trẻ con cho dù có tinh xảo tới đâu cũng khó có thể lọt vào trong mắt hắn, cũng khó có thể ứng dụng vào trận chiến của tráng hán trung niên này. Hơn nữa thực lực tổng hợp của trán hán trung niên lại hơn xa đứa bé này, khiến cho hắn có thể dùng lực lượng cường đại, rất đơn giản đã đánh bại đứa trẻ này.
Mà bây giờ, lực lượng tổng hợp của Sở Mộ đã đạt tới cấp độ Kiếm Vương cửu tinh. Đối thủ cũng là Kiếm Vương cửu tinh. Trận chiến này ngay cả Kiếm Vương cửu tinh đỉnh phong như Hoa Diệp cũng cảm thấy kinh tâm động phách.
Đối chiến với Kiếm Vương cửu tinh, đối với Sở Mộ mà nói, cũng là một lần kinh nghiệm rất tốt. Nhưng mà hắn phát hiện ra, dưới tình huống không có thi triển Kiếm lực nhị cấp, muốn đánh bại một Kiếm Vương cửu tinh tinh anh, rất khó khăn.
Nếu như thi triển Kiếm lực nhị cấp, uy lực kiếm pháp tăng lên gấp ba lần. có lẽ có thể đánh bại Kiếm Vương cửu tinh tinh anh như Đường Yến này. Nhưng muốn giết lại khó khăn.
Hắn coi Đường Yến thành kiếm thạch để luyện kiếm pháp. Mà trở thành kiếm thạch để người khác luyện kiếm là chuyện rất là phiền muộn. Sau khi Đường Yến phát hiện ra chuyện này, giao chiến thêm một lát, hắn quyết đoán rời khỏi vòng chiến đấu, thu kiếm rồi phiền muộn nói.
- Không đánh, ngươi thực sự quá biến thái.
Một câu lập tức khiến cho mọi người cười vang. Bị nói thành biến thái, Sở Mộ cũng không quan tâm.
Người chiến đội số tám thì hết sức cao hứng. Thực lực Sở Mộ càng cường đại, đối với chiến đội số tám càng thêm có lợi.
Sau khi Đường Yến rời đi, người chiến đội số tám năm mồm bảng miệng thảo luận với nhau.
Ngày hôm sau, đội trưởng Đổng Đình tuyên bố bế quan. Mọi người biết rõ, mục đích của Đổng Đình khi bế quan là đột phá tu vi.
Hắn đã dừng lại ở Tạo Hóa cảnh cửu trọng thiên đỉnh phong được mấy chục năm. Không ngừng tích lũy, rốt cuộc đã đạt tới cực hạn.
Sau khi Đổng Đình bế quan, các đội viên của chiến đội số tám tạm thời không cần đi làm nhiệm vụ. Lại giống như bình thường, ngoài tu luyện ra cũng thảo luận một chuyện. Đó chính là sau khi Đổng Đình đột phá, sẽ rời khỏi Kiếm Phong hào, tới Tài Quyết hào đưa tin. Trởt hành một thành viên của Chiến bộ trong Tài Quyết hào.
Đổng Đình là đội trưởng chiến đội số tám. Hắn vừa đi, vị trí đội trưởng sẽ trống đi, phải có người đảm nhiệm mới được.
Đội trưởng chiến đội số tám là do đội viên chiến đội số tám đảm nhiệm. Người có tư cách đảm nhiệm chức vị đội trưởng là hai đội phó. Mọi người đang nghị luận xem giữa Thượng Quan Hoa và Hoa Diệp, ai có thể đảm nhận chức vị đội trưởng.
Trở thành đội trưởng, không chỉ là chức vị, cũng là một loại vinh quang, một loại địa vị. Nếu như có cơ hội, ai cũng không cự tuyệt.
Hai người Thượng Quan Hoa và Hoa Diệp cũng âm thầm phân cao thấp. Bọn hắn cũng muốn lên làm đội trưởng. Bất quá âm thầm phân cao thấp cũng không rõ ràng. Bởi vì Đổng Đình còn chưa chính thức đột phá. Còn nữa, bọn hắn là huynh đệ cũng một chiến đội, sẽ không vì một chức đội trưởng mà trở mặt với nhau.
Trừ thảo luận việc Thượng Quan Hoa và Hoa Diệp ai sẽ trở thành đội trưởng ra, cũng có người thảo luận chuyện ai sẽ lấp đầy chức vị đội phó sắp tới sẽ trống kia.
- Theo ta thấy hẳn là Lý Liên Vân, thực lực của hắn rất mạnh.
- Không, ta cho rằng là Mẫn Cường.
Ai cũng có ý của mình, người lựa chọn trong đầu đều không giống nhau
- còn có một người các ngươi đã quên rồi.
Đột nhiên một Kiếm Vương bát tinh dùng giọng cao thâm nói một câu.
- Ai?
Mọi người lên tiếng hỏi.
- Trong chiến đội chúng ta ai tu vi thấp nhất nhưng tiềm lực mạnh nhất đây? Hơn nữa thực lực lại tăng lên nhanh nhất, hiện tại đã có thể chống lại Kiếm Vương cửu tinh.
Kiếm Vương bát tinh kia khoe khoang.
Hai mắt mọi người sáng ngời, cùng nói ra một cái tên.
- Sở Mộ.
*****
- Đúng vậy. Là Sở Mộ, tu vi của hắn trong chúng ta là yếu nhất. Nhưng mà thực lực lại mạnh nhất, đây là chuyện rõ ràng như ban ngày. Mấy ngày trước đây còn chiến đấu một trận với Đường Yến. Đường Yến này cũng không thắng được hắn. Hơn nữa Sở Mộ còn không có thi triển Kiếm lực, một khi thi triển Kiếm lực, thực lực của hắn sẽ càng trở nên cường đại, nói không chừng có thể đánh bại Đường Yến.
- Đúng vậy. Quan trọng nhất là tiềm lực của Sở Mộ kinh người. Thời gian hắn gia nhập chiến đội số tám chúng ta mới chỉ có ba năm. Thực lực từ chống lại Kiếm Vương thất tinh tăng lên tới mức chống lại Kiếm Vương cửu tinh. Nếu như cho hắn hai năm nữa. Nói không chừng sẽ vượt qua hai vị đội phó hiện tại.
- Hơn nữa ta còn nhớ, có ba bốn lần nhiệm vụ, Sở Mộ xuất lực rất lớn. Đạt được nhiều chiến công nhất. Hắn làm đội phó, ta ủng hộ.
Không thể không nói, trong chiến đội số tám, Sở Mộ là người được nhân tâm nhất. Bởi vì thiên phú, tiềm lực, thực lực của hắn kinh người. Lúc chấp hành nhiệm vụ, mấy lần thay đổi cục diện bất lợi, khiến cho trong lòng mọi người rất là bội phục hắn.
Mọi người nghị luận, Sở Mộ cũng biết. Bất quá hắn không có để trong lòng, có đảm nhiệm chức vị đội phó hay không, đối với hắn mà nói cũng không phải quá quan trọng.
Bất quá khi Sở Mộ biết rõ, lúc đảm nhiệm chức vị đội phó, dùng chiến công đổi mọi thứ sẽ có chiết khấu. Đội phó giảm giá một thành, đội trưởng giảm giá hai thành. Chuyện này khiến cho hắn có chút động tâm.
Bất quá, còn chưa có tin tức Đổng Đình đột phá truyền tới, Sở Mộ cũng chỉ suy nghĩ một chút rồi ném ra sau đầu. Cũng không có quá coi trọng, bằng không tâm tính sẽ bất định.
Từng ngày trôi qua, Sở Mộ tu luyện như thường lệ. Thần Hoang kiếm nguyên đạt tới Tạo Hóa cảnh ngũ trọng thiên hậu kỳ, dần dần leo tới hậu kỳ đỉnh phong. Nhưng muốn đột phá tới Tạo Hóa cảnh lục trọng thiên còn cần một khoảng thời gian nữa. Ngoài ra, tu luyện công pháp Tinh Thần kiếp, tiến triển cực kỳ bé nhỏ. Sở Mộ không có để ý, vẫn tu luyện như thường ngày, tích lũy theo ngày tháng.
Lúc này Sở Mộ đang suy nghĩ có nên dùng chiến công đổi lấy một môn kiếm pháp cao cấp hơn hay không.
Sơn Hải kiếm pháp là kiếm pháp cao cấp nhất trong tay hắn, đáng tiếc là có một loại lực lượng quy tắc trong đó hắn không nắm giữ. Bởi vậy chỉ có thê thi triển ra kiếm chiêu mà không có cách nào đem toàn bộ uy lực của Sơn Hải kiếm pháp phát huy ra.
Cho nên kiếm pháp cao cấp nhất mà hắn chính thức nắm giữ hiện tại lại là Thu Thủy trường thiên kiếm pháp. Dùng Kim chi quy tắc, Mộc chi quy tắc và Thủy chi quy tắc, dùng lực lượng quy tắc ba hệ này. Tuy rằng là kiếm pháp Địa cấp trung giai, nhưng mà dưới thân kiếm của Sở Mộ, lại có thể so sánh, thậm chí còn hơn kiếm pháp Địa cấp cao giai.
Chỉ là Địa cấp trung giai cuối cùng vẫn là Địa cấp trung giai. Trên phương diện ảo diệu còn không có cách nào so sánh với kiếm pháp Địa giai cao cấp, thậm chí là Địa cấp đỉnh giai.
Mở phần kiếm pháp trong bảng hối đoái, số chiến công cần để đổi kiếm pháp Địa cấp đỉnh giai hiện tại còn chưa đủ. Mặc dù hắn đã tăng lên tới quân sĩ Bạch Ngân, chiến công cũng tích lũy lên tới hơn ba ngàn điểm.
Hơn ba ngàn điểm chiến công, dường như không ít. Kỳ thực không nhiều một chút nào, chỉ có thể đổi lấy một môn kiếm pháp Địa cấp cao giai tương đối bình thường. Sau khi xem qua, Sở Mộ cũng không có hứng thú với đám kiếm pháp Địa cấp cao giai bình thường kia. Đổi lấy chúng rồi tu luyện vừa lãng phí thời gian lại vừa lãng phí chiến công.
Tạm thời bỏ đi suy nghĩ đổi lấy kiếm pháp. Hắn cũng cảm giác được Kiếm lực cấp hai dường như đạt tới bình cảnh, nếu như lại đột phá là Kiếm lực tam cấp. Kiếm lực tam cấp có thể tăng phúc kiếm pháp lên gấp bốn lần. Khiến cho kiếm pháp càng thêm mạnh mẽ, đối với thực lực cũng tăng lên rõ ràng.
Bất quá muốn đem Kiếm lực nhị cấp tăng lên tới Kiếm lực tam cấp cũng là một chuyện rất khó khăn. Trừ phi có kỳ ngộ đặc thù gì đó mới có thể trong thời gian ngắn đột phá. Nếu không sẽ cần một khoảng thời gian khá dài. Tốn vài năm, thậm chí còn lâu hơn mới đột phá được.
- Nhìn tình huống trước mắt, trước tiên muốn mau chóng tăng thực lực lên, khả năng này dường như không lớn cho lắm.
Sở Mộ có chút buồn rầu, âm thầm thở dài. Hắn chỉ có thể tu luyện từng bước một. Loại suy nghĩ này của hắn nếu như để cho Kiếm giả khác biết rõ, nhất định sẽ tức giận tới phun máu.
Tốc độ tăng thực lực của Sở Mộ đã hết sức kinh người, trong vòng ba năm ngắn ngủi, thực lực từ có thể chống lại Kiếm Vương thất tinh đã tăng lên tới chống lại Kiếm Vương cửu tinh. Không biết đã là thứ mà bao nhiêu người ao ước.
Mà ngay cả Hoa Diệp trước đó không thèm để ý tới Sở Mộ cũng âm thầm bội phục không thôi. Bất quá tính cách của Hoa Diệp này tương đối lãnh đạm, cho nên sẽ không trực tiếp biểu hiện ra ngoài. Nhưng mà Sở Mộ từng hợp tác hoàn thành nhiệm vụ một lần với Hoa Diệp cho nên hắn biết. Người này không tệ lắm.
Thời gian nhanh chóng qua đi, nhoáng một cái lại là một tháng đi qua.
Trong một tháng này, thực lực Sở Mộ tăng lên rất nhỏ, cũng không rõ ràng.
Đồng thời có một tin tức tốt truyền tới. Đổng Đình xuất quan, hơn nữa còn thành công đột phá.
Trong khu của chiến đội số tám, Đổng Đình đứng trước mặt thành viên của chiến đội số tám. Sở Mộ có thể cảm nhận được rõ ràng, trên người Đổng Đình có một loại khí tức đặc thù chấn động. Là một loại khí tức như là tân sinh, Sở Mộ cũng không có cách nào hình dung được rõ ràng.
Đó là bởi vì Đổng Đình vừa mới đột phá tới Niết Bàn cảnh, mới hơi chút củng cố mà thôi. Đợi tới lúc hắn hoàn toàn củng cố, hơn nữa còn thích ứng được lực lượng hiện tại, khi đó khí tức này sẽ nội liễm lại.
Cỗ khí tức này tuy rằng yếu ớt, nhưng mà lại khiến cho đám người Sở Mộ cảm giác được mình không thể địch lại.
Đó là một loại chênh lệch, chênh lệch tuyệt đối. Là chênh lệch giữa Tạo Hóa cảnh và Niết Bàn cảnh.
Coi như Kiếm Vương cửu tinh cực kỳ cường đại cũng không phải là đối thủ của Kiếm giả Niết Bàn cảnh nhất trọng thiên cực kỳ bình thường. Đó mà một loại chênh lệch.
- Các vị huynh đệ, ta đột phá rồi. Không lâu sau ta sẽ phải đi tới Tài Quyết hào đưa tin.
Đổng Đình nói.
- Làm đội trưởng của các ngươi ta rất vinh hạnh. Hi vọng về sau còn có cơ hội kề vai chiến đấu.
- Hiểu rõ rồi đội trưởng.
- Đội trưởng, ngươi cũng nên phát triển cho tốt ở Tài Quyết hào. Hi vọng sau khi chúng ta đi qua, còn có thể trở thành đồng đội của ngươi.
← Ch. 1115 | Ch. 1117 → |