Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1140

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1140: Phá Hư bí điển
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sở Mộ hân hoan. Ảo ảnh Phá Hư Đại Đế vươn đôi tay chắp sau lưng ra chỉ một cái xuyên qua từng tầng thời không giá lâm, một lũ bạc trắng tụ trên đầu ngón tay điểm vào giữa trán Sở Mộ.

Sở Mộ cảm giác đầu óc trống trải, mơ hồ có vô số phù văn bạc trắng mang theo ảo diệu sâu thẳm như nước sông ùa vào não hắn. Sở Mộ bị động chấp nhận, muốn tham ngộ cái gì cũng không được.

Sở Mộ không biết nhận truyền thừa bao lâu mới chậm dứt, nhưng dù lâu mấy cũng sẽ kết thúc.

Địa cung truyền thừa to lớn, mười bốn Kiếm Vương nhân tộc đều nhận truyền thừa, đều có thu hoạch riêng.

Bí cảnh truyền thừa bên ngoài địa cung truyền thừa thì nhiều người không ngừng tìm vùng đất truyền thừa, nếu tìm được khó tránh khỏi tranh giành.

Thắng lấy thua đi ra.

Người có gan đến thành Thiết Huyết ai mà chẳng có dã tâm, không cam lòng tụt hậu? Không thể tránh khỏi tranh cướp đánh nhau.

Thời gian chậm rãi trôi, thành Thiết Huyết vắng tanh như tòa thành chết.

Trong khu vực bách tộc, từng cánh cửa thanh đồng cổ mở rộng, tang thương vô tận.

Trong địa cung truyền thừa nhân tộc. Trong hắc ám hỗn độn Sở Mộ vẫn đang nhận truyền thừa.

Thứ chịu tải cả đời Phá Hư Đại Đế, truyền thừa này thâm sâu huyền ảo vô biên, như vô cùng vô tận. Trong một chốc linh hồn cường đại như Sở Mộ cũng không cách nào nhanh chóng nhận lấy.

Sở Mộ cảm giác từng đợt phù văn tuôn vào óc, đầu óc bị tràn ngập nhét vào các cục đá không ngừng phình ra, đầu sắp nứt.

Sở Mộ đành dựa vào sức mạnh ý chí cường đại, tinh thần kiên cường bất khuất cứng rắn chống đỡ, vì hắn biết nếu không vượt qua được sẽ không có truyền thừa.

Địa cung truyền thừa, có thể để lại pho tượng truyền thừa cơ bản đều là cường giả Thánh cấp.

Cường giả đẳng cấp Đại Đế để lại truyền thừa rất hiếm.

Mỗi Đại Đế để lại truyền thừa đều không đơn giản, hơn xa cường giả Thánh cấp để lại truyền thừa. Được truyền thừa cường giả Đại Đế để lại là may mắn.

Trong địa cung truyền thừa các thiên tài chủng tộc đều nhận truyền thừa. Trong bí cảnh truyền thừa có người tìm được vùng đất truyền thừa thích hợp, nhận truyền thừa. Nhưng trong bí cảnh truyền thừa cơ bản toàn là truyền thừa cường giả Thánh cấp để lại.

Phù văn màu bạc trắng không ngừng tuôn vào cơ thể Sở Mộ, phía đối diện hắn, bóng người văn sinh nho nhã tự xưng Phá Hư Đại Đế nhạt dần, như thể phù văn màu bạc trắng là từ cơ thể của y không ngừng phát ra.

Phá Hư Đại Đế ảo thật ra là một chút ý niệm để lại, ý niệm ẩn chứa truyền thừa quan trọng, sẽ dần tan biến theo truyền thừa.

Sở Mộ bị động nhận truyền thừa, phù văn màu bạc trắng không ngừng tuôn vào đầu óc, tràn ngập trong não. Sở Mộ cắn răng cố gắng chống đỡ, hoảng hốt như thấy các ngọn núi cao bị lực lượng biến thành hư vô, các đại dương bị lực lượng làm bốc hơi hết.

Một thế giới cũng bị lực lượng nổ nát, sụp đổ, co rút, hóa thành hư vô.

Không biết qua bao lâu, Sở Mộ cảm giác đã không cách nào chống đỡ nổi, hắn sắp tan vỡ. Phá Hư Đại Đế nhạt nhòa chỉ còn lại một ngón tay điểm giữa trán Sở Mộ. Ngón tay lấp lánh ánh bạc hóa thành phù văn màu bạc trắng xoay quanh nhấn giữa trán hắn, hình thành hoa văn đặc biệt rồi chui vào trán.

Phù văn cuối cùng mang theo uy năng bí ẩn vừa vào trong óc Sở Mộ tựa như tướng quân thống soái, ra lệnh tập hợp lại vô số phù văn bạc trắng tán loạn trong đầu Sở Mộ.

Chỉ chớp mắt Sở Mộ cảm giác đầu óc sưng nhanh chóng xẹp xuống. Những phù văn màu bạc trắng nhanh chóng tụ tập, cuối cùng ngưng tụ thành một quyển sách, một quyển sách màu bạc trắng toát ra dao động lực lượng không gian kinh người.

Quyển sách màu bạc trắng xuất hiện trong thế giới tinh thần của Sở Mộ.

Truyền thừa đến đây kết thúc.

Ý thức Sở Mộ rút ra không gian truyền thừa quay về thân thể mình, cảm giác người hơi cứng nhắc như đã lâu không nhúc nhích, khí huyết đông lại.

Sở Mộ biết đó là vì ý thức rời khỏi thể xác quá lâu, thích ứng một chút, nhúc nhích một phen là khỏe lại ngay.

Sở Mộ động ý niệm, Thần Hoang kiếm nguyên hơi trúc trắc chuyển động trong đan điền dọc theo kinh mạch vận chuyển, khí huyết cũng chảy theo, thân thể cứng nhắc như rã băng, dần khỏe lại.

Khoảng năm phút sau, ý thức và thân thể của Sở Mộ lại dung hợp, hoàn toàn dung hợp, tuy hai mà một, lại kiểm soát cơ thể.

Trong địa cung truyền thừa không có tro bụi, không thì người Sở Mộ đã phủ một lớp dày.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Không biết truyền thừa lần này mất bao lâu?

Sở Mộ nhìn hướng khác tìm những người nhận truyền thừa, nhưng bọn họ đi hết chỉ còn mình hắn bơ vơ.

Pho tượng nho sinh trước mắt Sở Mộ đã mất dao động hơi thở lực lượng không gian, trông như chỉ là pho tượng rất bình thường. Sở Mộ biết đó là vì hắn nhận truyền thừa, trong một thời gian về sau pho tượng sẽ không có truyền thừa gì.

Sở Mộ cúi người hành lễ hướng nho sinh, tức là pho tượng Phá Hư Đại Đế. Lễ này là xem Phá Hư Đại Đế như lão sư của hắn.

Tuy Sở Mộ không tham ngộ kỹ càng truyền thừa mình được đến nhưng hắn biết truyền thừa bất phàm, sau này đạo không gian có thành tựu đều nhờ vào truyền thừa của Phá Hư Đại Đế, hắn nên lạy một lần.

Sở Mộ chợt cảm giác thân thể bị lực lượng tỏa định, lực lượng không thể đối kháng. Lực lượng không có ác ý, trời đất quay cuồng, pho tượng trước mắt hắn nhanh chóng mờ nhạt.

Sở Mộ nhìn rõ ràng xung quanh thì sửng sốt:

- Nơi này...

Kiếm Lâu rất quen thuộc.

Chỗ này không phải địa cung truyền thừa, không là bí cảnh truyền thừa mà là khu vực nhân tộc thành Thiết Huyết, còn là trước Kiếm Lâu của Sở Mộ.

Sở Mộ đang định nhận truyền thừa của địa cung truyền thừa rồi quay về bí cảnh truyền thừa tìm truyền thừa khác, không ngờ trong địa cung truyền thừa đã dùng hết thời gian truyền thừa, muốn đi vào đành chờ lần sau.

Lần sau vào địa cung truyền thừa không dễ vậy.

Sở Mộ cất bước đi nhanh vào Kiếm Lâu, Thiết Huyết lệnh đã biến mất sau khi đưa hắn vào địa cung truyền thừa. Nhưng để lại một hơi thở trên người Sở Mộ nên hắn có thể tự do ra vào Kiếm Lâu.

Sở Mộ đi lên tầng hai, vào phòng tu luyện, ngồi xếp bằng trên bồ đoàn màu nâu vàng nhạt trông rất cũ kỹ. Bồ đoàn dâng lên lực lượng vô hình nhẹ nhàng, dao động khiến Sở Mộ tập trung tinh thần hơn.

Sở Mộ bắt đầu tham ngộ truyền thừa nhận được.

Quyển sách màu bạc trắng trong thế giới tinh thần tỏa ra từng tầng dao động lực lượng không gian. Không chi lực lượng quy tắc của Sở Mộ dường như cộng minh, không ngừng chấn động. Sở Mộ cảm giác được không chi lực lượng quy tắc của hắn không ngừng rung rung, dường như bị cây búa vô hình không ngừng gõ đập trừ bỏ tạp chất, trở nên tinh thuần hơn. Tuy quá trình rất chậm chạp không thể phát hiện.

*****

Sở Mộ lộ vẻ mừng rỡ.

Tu luyện không chi quy tắc là loại khó khăn nhất trong tất cả quy tắc Sở Mộ nắm giữ, phẩm cấp đến đỉnh giai Thần cấp nhưng về mức độ kiểm soát thì thuộc loại thấp nhất, tức là sơ kỳ cơ bản.

Sở Mộ chưa từng bỏ thời gian ra khổ tu không chi quy tắc, khiến không chi áo nghĩa lột xác thành lực lượng quy tắc còn ngừng ở mức cơ sở sơ kỳ.

Muốn tăng trình độ kiểm soát không chi quy tắc sẽ tốn nhiều thời gian tu luyện, tiến bộ chậm chạp, đến đẳng cấp tỉ mỉ càng khó hơn loại lực lượng quy tắc khác gấp mấy lần.

Cộng thêm không có thủ đoạn vận dụng không chi quy tắc thích hợp, Sở Mộ sẽ không phân phối thời gian vào nó. Nhưng bây giờ thì khác, vì Sở Mộ có được truyền thừa Phá Hư Đại Đế.

Sở Mộ cứ ngỡ có pháp môn tu luyện không chi quy tắc, bất ngờ là quyển sách màu bạc trắng kéo theo không chi lực lượng quy tắc không ngừng rèn luyện, dù Sở Mộ không tu luyện thì không chi quy tắc sẽ cộng minh tăng trình độ kiểm soát.

Sở Mộ cẩn thận cảm nhận, nắm giữ không chi quy tắc vượt qua trước kia, đến cơ sở trung kỳ, có lẽ nhờ lúc trước nhận truyền thừa.

Xem như niềm vui bất ngờ đi. Kích động qua rồi Sở Mộ bình tâm lại, tập trung ý thức vào cuốn sách màu bạc trắng.

Sách màu bạc trắng lơ lửng trong thế giới tinh thần không nhúc nhích, như tuyên cổ trường tồn, từng đợt dao động huyền diệu toát ra.

Ý thức của Sở Mộ thấy bốn chữ to trên bìa sách bạc trắng, bốn chữ lớn vẽ bằng ánh sáng bạc. Ánh sáng bạc đó như một loại lực lượng, không chi lực lượng.

Kiểu chứ rất cổ xưa, là chữ thời chúng thần, Sở Mộ không xem hiểu nhưng hắn biết ý nghĩa bốn chữ đó.

Phá Hư bí điển!

Đây là truyền thừa của Phá Hư Đại Đế, cũng là văn sinh nho nhã nói bí điển chất chứa cả đời y.

Sở Mộ động ý niệm liên kết với Phá Hư bí điển, sách rung lên giở bìa ra, lật trang thứ nhất.

Trang thứ nhất có chữ.

- Thiên địa mênh mông, chúng giới vô phương...

Chữ là viết trong bí điển, là lời Phá Hư Đại Đế để lại ngay trang đầu bí điển, cực kỳ huyền diệu. Mỗi chữ hóa thành phù văn màu bạc trắng lượn vòng bay khỏi trang giấy ấn vào ý thức của Sở Mộ.

Đọc chữ xong giở qua trang giới thiệu, tiến vào trang đầu tiên.

Trang thứ nhất, Sở Mộ cảm thấy hoa mắt, các chữ lại biến thành phù văn màu bạc trắng lượn vòng như thành xiềng xích chui vào thể ý thức, bị Sở Mộ hấp thu, nắm giữ từng chút một.

Không lâu sau Sở Mộ hoàn toàn hấp thu nội dung trên trang thứ nhất Phá Hư bí điển, hắn không vội giở sang trang thứ hai mà là tĩnh tâm ngưng thần tham ngộ nội dung trong trang một.

Lúc tham ngộ thời gian bay nhanh, bất giác Sở Mộ đã tĩnh tọa một ngày.

Giống như Sở Mộ, người nhận được truyền thừa sau khi trở về liền tham ngộ, rồi tu luyện, tranh thủ nhanh chóng chuyển thành thực lực nâng cao sức mạnh bản thân để ứng đối cạnh tranh bách tộc càng khốc liệt hơn nữa.

Không người nào dám thả lỏng, những người không có truyền thừa cũng cố gắng tu luyện, tranh thủ cạnh tranh sau này chiếm nhiều ích lợi hơn, tăng cao thực lực.

Thử Luyện giới trăm năm mở ra một lần, không dễ tiến vào. Có thể nói lần này vào, lần sau mở ra bọn họ không có cơ hội vào nữa. Cả đời chỉ một lần này, chỉ có một cơ hội duy nhất.

Tĩnh tâm tham ngộ ba ngày sau Sở Mộ mở mắt ra, ánh sáng bạc nhạt thoáng hiện, dường như con mắt hắn thoáng chốc phủ sắc bạc nhạt, có cảm giác không linh huyền diệu khó giải thích.

Khóe môi Sở Mộ cong lên, trong ba ngày hắn hoàn toàn tham ngộ pháp môn ghi trong trang một Phá Hư bí điển.

Pháp môn này không có uy lực gì nhưng rất thực dụng.

Pháp môn tên là Khai Giới.

Khai Giới tên như ý nghĩa, là mở ra một không gian, hay thậm chí là một thế giới.

Yêu cầu tu luyện Khai Giới tháp nhất là nắm giữ không chi quy tắc, chỉ khi đó mới tu luyện pháp môn Khai Giới bước đầu được, không thì chẳng thể chịu nổi.

Bây giờ Sở Mộ có thể tu luyện pháp môn Khai Giới.

Sở Mộ đã tham ngộ xong, hắn điều tức một lúc khiến tinh khí thần đều đến đỉnh sau đó bắt đầu tu luyện Khai Giới chi pháp.

Sở Mộ ngồi khoanh chân trên bồ đoàn không nhúc nhích, ý thức chìm trong não, ôn lại pháp môn trên trang thứ nhất một lần, nắm chắc tinh nghĩa trong đó. Sở Mộ giơ hai tay lên, mười ngón như hoa sen nở rộ, các tia dao động hơi thở không linh phát tán từ mười ngón tay hắn.

Dao động vô cùng huyền diệu phát tán, một số Kiếm Vương ở tầng trệt Kiếm Lâu cảm nhận được. Bọn họ ngước nhìn bên trên, ánh mắt như xuyên thấu nóc nhà thám thính tầng hai.

Bọn họ không hiểu dao động hơi thở không linh huyền diệu khó giải thích, nhưng chắc chắn rằng Kiếm Vương Sở Mộ ở tầng hai đang tu luyện, hắn tu luyện truyền thừa có được.

Nghĩ đến hai chữ truyền thừa là bọn họ thèm.

***

Mười ngón tay Sở Mộ liên tục động, mỗi ngón tay rót vào một chút không chi lực lượng quy tắc vẽ ra từng phù văn bạc trắng trong hư không, phù văn ẩn chứa thần diệu.

Đây là ngày thứ ba Sở Mộ tu luyện pháp môn Khai Giới. Ngày đầu tiên hắn chỉ có thể vẽ ra phù văn, ngày thứ hai phù văn có thể cùng tồn tại, ngày thứ ba phù văn như ý muốn kết hợp lại thành một thể.

Từng đợt phù văn xếp hàng trên dưới trái phải có trật tự, kết thành không gian vuông vức.

Mắt Sở Mộ lóe tia sáng bắn ra tia màu bạc trắng, thở ra quát khẽ, hai tay đẩy tới trước, thế lớn lực nặng như đẩy một ngọn núi cao nặng nề.

Từng đợt phù văn màu bạc trắng nổ tung, lực lượng mạnh mẽ không khuếch tán mà dung nhập vào không gian.

Sở Mộ quát to:

- Khai!

Có tiếng nổ vang như sấm sét.

Hai tay Sở Mộ chắp vào nhau rồi đột nhiên tách ra như mở cái gì, không chi lực lượng quy tắc trong thế giới tinh thần hung dũng tràn ra, Phá Hư bí điển run rẩy phát ra một lực lượng.

Sở Mộ cảm giác hư không trước đôi tay như bị mở ra.

Không nhìn thấy, không sờ được nhưng Sở Mộ có thể cảm nhận trước mặt hắn có một không gian nho nhỏ liên quan trực tiếp với hắn, như sinh ra vì hắn, hoặc nên nói sinh ra vì không chi lực lượng quy tắc của hắn.

- Rốt cuộc hoàn thành Khai Giới.

Sở Mộ thở phào:

- Tiếc rằng quá nhỏ.

Một thước vuông!

Sở Mộ mở ra không gian chỉ có một thứơc vuông, không gian nhỏ như vậy đối với không gian giới chỉ của Sở Mộ thì nhỏ xíu xìu xiu.

Tuy không gian chẳng lớn nhưng đủ để bỏ một số thứ quan trọng vào. Ví dụ lúc trước Sở Mộ có tiểu không gian thì hắn có thể bỏ đồ quan trọng vào trong, sẽ không bị tinh đạo của đoàn Ác Long Tinh Đạo cướp đi, khiến thu hoạch của hắn cho đến nay trống trơn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)