← Ch.1149 | Ch.1151 → |
- Sở huynh, bỉ nhân tên Lâm Hoàng.
Người dẫn đầu chắp tay hướng Sở Mộ, khách sáo nói:
- Chúng ta đều là nhân tộc, lẽ ra nên cố gắng cho bản tộc lớn mạnh hơn, vì ích lợi của bản thân mà tổn hại ích lợi cùng tộc, chuyện này không đáng khen gì.
Sở Mộ lạnh lùng hỏi:
- Lâm Hoàng, ngươi đã tìm hiểu sự thật chưa?
Kiếm Vương đỉnh cửu tinh chen lời:
- Đương nhiên rồi, chúng ta đã nói hết sự thật cho Lâm huynh biết!
- Lâm huynh sẽ chủ trì công bằng cho chúng ta!
Sở Mộ mỉm cười nói:
- Lâm Hoàng, bị người lợi dụng làm kiếm không phải chuyện tốt gì.
Sở Mộ gọi thẳng tên khiến Lâm Hoàng tức giận, nét mặt sa sầm nói, chẳng còn vẻ lễ độ:
- Sự thật thế nào ta tự biết phán đoán.
Lâm Hoàng, lần đầu tiên xếp hạng tám trăm tám mươi trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến, về thứ bậc cao hơn Sở Mộ một trăm. Nhưng lần thứ hai không có duyên với bảng Thiết Huyết Bách Chiến, hơn nữa không tìm được vùng đất truyền thừa trong bí cảnh truyền thừa.
Lâm Hoàng biết Sở Mộ, biết hắn cũng không xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến lần thứ hai, nhưng hắn được truyền thừa. Điều này khiến Lâm Hoàng hơi ghen tỵ, vừa bị xúi giục liền chạy tới gây sự với Sở Mộ.
Đứng ở góc độ đại nghĩa dân tộc làm chuyện ác.
Sở Mộ hiểu rõ trong bụng đám người này nghĩ gì, hắn cũng biết mỗi người một lời, đặc biệt khi hắn một mình mà đối phương đông người, nhiều miệng, thích nói sao chẳng được.
Lâm Hoàng mắt lóe tia sáng lạnh lùng nói:
- Bớt nói nhảm đi, giao truyền thừa ra đây.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
- Muốn truyền thừa thì tự đến lấy.
Sở Mộ như núi cao đồ sộ không nhúc nhích, khí thế đóng băng khiến người kinh hoàng, hoang mang.
Lâm Hoàng tự phụ thứ hạng bảng Thiết Huyết Bách Chiến của mình cao hơn hắn, cảm thấy mình mạnh hơn hắn nên chẳng hề ngán ngại, ngược lại cười nanh tranh.
Kiếm từ từ ra khỏi vỏ, kiếm ngân du dương quanh quẩn trong tầng hai Kiếm Lâu. Kiếm quang lạnh lẽo rực rỡ chỉ hướng Sở Mộ. Lâm Hoàng muốn đánh nhau ngay trong Kiếm Lâu.
Những người khác thấy Lâm Hoàng rút kiếm đều lùi về, lộ vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa.
Sở Mộ không yếu nhưng Lâm Hoàng cực kỳ mạnh, bọn họ cho rằng gã mạnh hơn Sở Mộ. Bọn họ sẽ được thấy tận mắt Sở Mộ bị hạ gục, ngoan ngoãn giao truyền thừa ra, dù Lâm Hoàng lấy truyền thừa thì bọn họ vẫn sung sướng trong lòng.
Đây là suy nghĩ hại người hại mình.
Lâm Hoàng quát:
- Tiếp kiếm!
Lâm Hoàng chém kiếm, kiếm như sấm sét trời long đất lở chém tới, gã không định giết Sở Mộ mà chỉ muốn đánh bại hắn, cho hắn bài học nhớ đời rồi cướp truyền thừa.
Kiếm chiêu chém ra, sóng gió sấm sét rầm rộ bá đạo, cực kỳ vsắc bén. Sở Mộ không thèm né, chờ kiếm quang như cuồng lôi giết tới mới rút kiếm ra. Mọi người mơ hồ thấy kiếm quang chợt lóe, tim đập nhanh theo. Sở Mộ chém kiếm phản kích.
Kiếm quang màu trắng bạc không dấu vết tìm kiếm, như dung nhập vào hư không rồi lại ẩn chứa lực lượng cực kỳ khủng bố, vô cùng cuồng bạo.
Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt dâng lên trong lòng, Lâm Hoàng mặt không đổi sắc, hết sức bình tĩnh thay đổi kiếm chiêu. Kiếm quang bay múa thần kỳ hình thành màn sấm sét, như bình chướng ngăn cản kiếm của Sở Mộ.
Kiếm quang màu bạc trắng giết tới, đó là kiếm chiêu Tiểu Phá Hư Bát Thức. Sở Mộ nắm giữ tinh túy Tiểu Phá Hư Bát Thức dùng lực lượng khí lực đỉnh cửu tinh, Thần Hoang kiếm nguyên lục trọng thiên, dung nhập kiếm ý bất diệt, không gian lực lượng quy tắc Thần cấp, uy năng mạnh mẽ đến mức tận cùng.
Lâm Hoàng thế mới biết thực lực của Sở Mộ mạnh như vậy, nhưng đã không có cơ hội hối hận, gã phải dốc hết sức đánh bại hắn nếu không hậu quả sẽ rất tệ.
Lâm Hoàng dốc hết sức chém kiếm từng chiêu một, từng đường kiếm vô cùng cuồng bạo. Trong Kiếm Lâu dày đặc sấm sét, đám Kiếm Vương xem cuộc chiến thụt lùi đến ngoài rìa, còn phải rút kiếm ngăn chặn dư ba.
Bản thân Kiếm Lâu có phong cấm, phong cấm cường đại hoàn toàn ngăn chặn công kích của Kiếm Giả Niết Bàn cảnh, Kiếm Vương bình thường dù mạnh mấy cũng khó đến trình độ Niết Bàn cảnh.
Lâm Hoàng rất mạnh, nếu Sở Mộ không lĩnh ngộ tinh túy Tiểu Phá Hư Bát Thức, không luyện thành Tinh Thần Kiếp đệ nhất trọng khiến thể phách đến đỉnh cử tinh, trong tình huống không lộ ra kiếm ý, lực lượng quy tắc đỉnh giai Thần cấp thì cùng lắm chỉ chống đỡ cục diện không thua.
Nhưng hiện tại Sở Mộ chiếm ưu thế, kiếm chém ra Lâm Hoàng thụt lùi một bước, sau Tiểu Phá Hư Bát Thức thì gã đã lùi bến gần sát mép Kiếm Lâu, không còn đường lùi.
Sở Mộ lại giơ kiếm lên, kiếm quang màu bạc trắng lấp lóe đặc đến tột cùng, như tụ tập uy năng tám thức Tiểu Phá Hư Bát Thức vào đường kiếm này. Hơi thở đáng sợ khuếch tán, hủy diệt như bão tố dấy lên.
Lâm Hoàng biến sắc mặt, nhát kiếm kia phát ra hơi thở như gõ chuông cảnh báo trong lòng gã, khiến gã kinh hoàng vội hét to:
- Dừng tay... Dừng tay... !
Nhưng Sở Mộ như không nghe thấy, kiếm chém tới.
Lâm Hoàng khiêu khích đã chọc giận Sở Mộ, dù không giết chết thì hắn cũng không cho gã dễ chịu. Các Kiếm Vương kinh hoàng trợn to mắt.
Giết!
Thấy Sở Mộ không quan tâm mình kêu gọi, Lâm Hoàng vừa kinh hoàng vừa tức điên:
- Chết tiệt!
Lâm Hoàng tập trung toàn bộ sức mạnh dồn vào kiếm trong tay, một chiêu mạnh nhất cuồng chém.
Trong khoảnh khắc Lâm Hoàng như biến thành sấm sét diệt thế, bộ dáng muốn chết cùng.
Sở Mộ không sợ, mặt không biểu tình vẫn chém kiếm. Đường kiếm này là tinh hoa sau khi hắn nắm giữ tinh túy Tiểu Phá Hư Bát Thức, là một kiếm tích lũy Tiểu Phá Hư Bát Thức, xem như thức thứ chín, thức mạnh nhất, cũng là đường kiếm mạnh nhất Sở Mộ hiện có.
Xoẹt!
Kiếm quang bạc trắng sắc bén đến mức tận cùng va chạm với sấm sét Lâm Hoàng hóa thân trước bao cặp mắt kinh hoàng, trong khoảnh khắc sấm sét đáng sợ bị xẻ đôi, kiếm tiếp tục chém tới.
Lôi quang nổ tung bay lướt qua hai bên Sở Mộ, kiếm quang màu bạc trắng chém vào kiếm trong tay Lâm Hoàng. Lực lượng đáng sợ xuyên qua kiếm thẩm thấu vào cơ thể Lâm Hoàng, kiếm cương hộ thể vỡ nát, bảo y, nội giáp bị kiếm quang bạc trắng xé rách.
Lực lượng to lớn làm Lâm Hoàng bay ngược ra thật nhanh, ọc bãi máu đập vào phong cấm Kiếm Lâu rồi bật ngược về, rớt xuống dất. Lâm Hoàng cực kỳ chật vật ngã sấp xuống đất như con ếch.
Kiếm Vương khác xoe tròn mắt, sợ ngây người.
Bọn họ cho rằng Lâm Hoàng mạnh đến mức đánh bại được Sở Mộ, không ngờ tìm đến cuối cùng thấy hắn đánh bại Lâm Hoàng. Xem bộ dạng của Lâm Hoàng chắc chắn bị thương không nhẹ.
Sở Mộ lạnh lùng nói:
- Mang theo hắn cút đi!
Sở Mộ chỉ vào Lâm Hoàng nằm như con ếch, chất chứa sát ý cực kỳ sắc bén.
Nếu ở bên ngoài thì đám người này chết với hắn, nhưng tại đây cần giữ bọn họ lại để còn đánh với đám dị tộc.
*****
Bọn họ vội nâng Lâm Hoàng lên chạy xuống lầu.
- Chờ đã!
Sở Mộ gọi lại Kiếm Vương đỉnh cửu tinh đầu têu trò này:
- Tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó thoát, đây là trừng phạt cho ngươi gợi chuyện thị phi!
Sở Mộ thốt lời Kiếm Vương đỉnh cửu tinh hết hồn, linh cảm không may, gã bùng nổ tất cả lực lượng, kiếm ra khỏi vỏ vung tay chém. Kiếm quang sắc bén xé gió bắn hướng Sở Mộ. Kiếm Vương đỉnh cửu tinh chạy nhanh tới trước.
Khóe môi Sở Mộ cong lên mỉa mai.
Đối phương vừa nhúc nhích Sở Mộ liền biết tính toán của gã, kiếm vạch qua, kiếm quang màu bạc trắng xé gió xẻ kiếm chiêu cúa Kiếm Vương đỉnh cửu tinh ra. Hai đường kiếm, hai luồng kiếm quang màu bạc trắng xé gió bay tới, trong tiếng phập và tiếng hét thảm, hai cánh tay Kiếm Vương đỉnh cửu tinh bị chém đứt từ bả vai.
Mặt cắt bằng phẳng như bị trực tiếp bốc hơi.
Đau nhức khiến Kiếm Vương đỉnh cửu tinh té ngã rớt xuống tầng trệt Kiếm Lâu, cả người hãi hùng được người nâng đi.
Sở Mộ vung tay hủy diệt hai cánh tay rơi dưới đất, hóa thành bột. Kiếm và không gian giới chỉ trong đôi tay đứt lìa thành chiến lợi phẩm của hắn.
Nếu không có Kiếm Vương đỉnh cửu tinh xúi giục thì hắn đã bớt gặp rắc rối, Sở Mộ có thể tha cho người khác nhưng không bỏ qua kẻ đầu têu.
Đánh bại Lâm Hoàng, chặt đứt đôi tay đỉnh cửu tinh, Sở Mộ như làm một chuyện nhỏ xíu xìu xiu, không thèm để bụng, hắn quay về phòng tu luyện lại luyện Xung Hư kiếm khí.
Giai đoạn cạnh tranh bách tộc đợt ba đã bắt đầu. Khi bí cảnh truyền thừa mở ra lần thứ hai và đóng lại thì giai đoạn thứ ba đã bắt đầu. Nhưng một số người được truyền thừa trong bí cảnh truyền thừa đều bế quan tu luyện một thời gian, người không được truyền thừa có một số tu luyện, để trạng thái lên đến đỉnh cao nhất mới vào giai đoạn thứ ba.
Giai đoạn thứ nhất là một tháng, giai đoạn thứ hai là ba tháng, giai đoạn thứ ba là nửa năm.
Sở Mộ đóng cửa phòng tu luyện không cho ai quấy rầy, hắn khoanh chân trên bồ đoàn, ngưng thần tĩnh tâm, lần thứ hai tiến vào trạng thái tu luyện. Sở Mộ vận chuyển công pháp tuyệt học Xung Hư kiếm khí, không gian lực lượng quy tắc trong thế giới tinh thần đangh chấn động kết nối với lực lượng không gian tồn tại trong không khí bên ngoài.
Trong phút chốc các đốm sáng bạc như đom đóm từ bốn phương tám hướng tụ về, lơ lửng theo quỹ tích huyền diệu lượn vòng quanh người Sở Mộ, dần chui vào cơ thể hắn, bị hấp thu, chảy trong kinh mạch, cùng Thần Hoang kiếm nguyên nhiều lần rèn luyện, dung hợp.
Kiếm ý cũng dung nhập vào trong. Sở Mộ sử dụng kiếm ý bất diệt, mạnh hơn kiếm ý bình thường nhiều. Dùng kiếm ý bất diệt rèn luyện Xung Hư kiếm khí có hiệu quả tốt hơn, hiệu suất càng cao.
Trong khi Sở Mộ tu luyện thì bên ngoài lật trời. Nhiều tin tức đồn là Sở Mộ cướp truyền thừa của người ta, chẳng những không trả còn đánh người đòi công bằng bị thương.
Nhưng một số Kiếm Vương thì nghĩ khác, dù sao bọn họ không thấy tận mắt, sự thật thế nào chỉ có đương sự mới biết.
Tiếp có người tung tin bảo mình từng có mặt, tình huống lúc đó là Sở Mộ và Kiếm Vương khác giành truyền thừa, kết quả hắn lao vào vùng đất truyền thừa trước được truyền thừa, không có chuyện hắn cướp truyền thừa trên tay người khác.
Rất nhanh cuộc tranh cướp này bị đè xuống, không ai tới kiếm chuyện với Sở Mộ nữa, dường như bỏ phế. Thời gian chậm rãi trôi, chớp mắt qua nửa tháng, Sở Mộ vẫn ở trong phòng tu luyện không ngừng tu luyện.
Sở Mộ liên tục nửa tháng không ngừng tu luyện, hấp thu lực lượng không gian đến trình độ nhất định. Quá kiếm ý bất diệt, Thần Hoang kiếm nguyên liên tục rèn luyện, trong đan điền của Sở Mộ xuất hiện một kiếm khí màu bạc trắng gần như trong suốt, như con giao long bơi lượn trong đan điền.
Màu bạc trắng gần như trong suốt, chỉ cỡ một sợi tóc, rất mỏng manh, như ẩn như hiện, một cơn gió to thổi qua là sẽ tán loạn.
Đây chính là Xung Hư kiếm khí!
Nhưng không phải Xung Hư kiếm khí thật sự, vì trình độ cô đọng không đủ, chưa đến tiêu chuẩn Xung Hư kiếm khí, chỉ tương đương với một đường nét.
Nếu là Xung Hư kiếm khí thật sự sẽ không có cảm giác trong suốt ẩn hiện sắp tan vỡ.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Nửa tháng...
Sở Mộ cảm nhận ngụy Xung Hư kiếm khí bơi lội trong hồ kiếm nguyên ở đan điền, trong đó ẩn chứa phong mang đáng sợ khiến hắn thầm giật mình.
Cho dù chỉ là ngụy Xung Hư kiếm khí nhưng nó mạnh mẽ hơn thức thứ chín Xung Hư kiếm khí tinh túy gấp mấy lần.
Sở Mộ ngẫm nghĩ, rất là giật mình:
- Nếu luyện thành Xung Hư kiếm khí thật sự thì uy lực...
- Gia đoạn thứ ba thời hạn là nửa năm, giờ đã qua nửa tháng. Tu luyện Xung Hư kiếm khí thêm nửa tháng, cố gắng luyện thành rồi đi tham gia thôi.
Trong lúc Sở Mộ tu luyện, một ngàn cái tên trên Thiết Huyết Bách Chiến Bia đã sớm hiện ra. Nhưng mỗi ngày đều có thay đổi, sự thay đổi rất lớn, lớn hơn lần thứ hai.
Sở Mộ khổ tu không ngớt, nửa tháng chớp mắt qua đi, trong đan điền của Sở Mộ có kiếm khí một sắc bạc nhạt mỏng như sợi tóc, tựa giao long bơi lội trong hồ nước kiếm nguyên.
Xung Hư kiếm khí tiểu thành!
Xung Hư kiếm khí chia ba giai đoạn, tiểu thành, đại thành, viên mãn.
Xung Hư kiếm khí tiểu thành là Xung Hư kiếm khí thật sự, lên đại thành uy năng sẽ càng mạnh, đến viên mãn là cực độ.
Sở Mộ bỏ ra một tháng khổ luyện đến tiểu thành, nhưng muốn tới đại thành sẽ mất nhiều thời gian hơn nữa, để đến viên mãn càng khó khăn.
Trong một tháng giai đoạn thứ ba đã bắt đầu từ một tháng trước, còn năm tháng là chấm dứt. Cơ bản đến bây giờ hầu như tất cả thiên tài bách tộc đều tham gia giai đoạn thứ ba, Sở Mộ cũng vậy.
Xung Hư kiếm khí tiểu thành khiến thực lực của Sở Mộ tăng lên một bậc thang lớn, muốn đại thành thì phải dồn hết năm tháng vào khổ luyện chưa chắc thành công.
Sở Mộ nói với không khí:
- Thiết Huyết, ta muốn tham gia giai đoạn thứ ba.
Giai đoạn thứ ba khác với hai giai đoạn trước.
Thanh âm tang thương của Thiết Huyết vang lên:
- Sở Mộ Kiếm Vương nhân tộc xác định tham gia giết chóc bách tộc?
Sở Mộ khẳng định:
- Xác định
- Sở Mộ Kiếm Vương nhân tộc tham gia giết chóc bách tộc, được ba mệnh ngân, chết một lần vỡ một cái, ba mệnh ngân vỡ hết thì lần thứ bốn sẽ chết.
Cùng với giọng tang thương của Thiết Huyết, cơ thể Sở Mộ bị lực lượng bao phủ, giây sau vỡ nát rồi tái tạo lại.
Sở Mộ cảm giác trước mắt tối sầm lại sáng lên, hắn đã rời khỏi tầng hai Kiếm Lâu, xuất hiện trong một điện đường.
Điện đường cao lớn rộng rãi, các thanh kiếm lơ lửng thành vòng tròn lớn như một đại kiếm trận.
← Ch. 1149 | Ch. 1151 → |