Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1171

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1171: Song kiếm thuật viên mãn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Niết Bàn thú cấp thấp điên cuồng, thực lực tăng lên ba thành.

- Niết Bàn thú trung cấp điên cuồng sẽ tăng thực lực lên bốn thành.

Đối mặt với rất nhiều Niết Bàn thú tiến công, Sở Mộ vừa phòng thủ vừa phản kích, hắn cũng lặng lẽ tính toán thực wljc của Niết Bàn tăng lên thế nào.

Sở Mộ không dám ham chiến, cũng không dám chém giết nhiều Niết Bàn thú, tuy hắn cố tình muốn tiến vào top mười tên trên Niết Bàn Thiên Bi, chờ nhận được ban thưởng sau khi Niết Bàn triều tịch qua đi.

Hiện tại lâm vào vòng vây lớp lớp, lại giết chóc Niết Bàn thú điên cuồng không phải lựa chọn tốt, cứ quay về Niết Bàn chi thành rồi tính tiếp, đến lúc đó lại toàn lực chém giết Niết Bàn thú.

Hiện tại thân hãm trong vòng vây, mục tiêu hàng đầu là phải thoát khỏi vòng vây của đám Niết Bàn thú.

Song kiếm vung vẩy như cuồng phong, Chấn Địa Kính bộc phát, mỗi một kiếm đều mang theo chấn động rất cao, Niết Bàn thú bị chém bay ngược ra sau.

Trong nháy mắt Sở Mộ sử dụng song kiếm, phạm vi chung quanh trống trải, chỉ cần hắn nguyện ý bổ một kiếm vào đám Niết Bàn thú trọng thương là có thể chém giết, nhưng hắn không làm như vậy, bởi vì làm thế sẽ bỏ qua cơ hội thoát thân.

Bốn phía đều có Niết Bàn thú, cho dù chỉ bay được mười mét cũng sẽ tao ngộ Niết Bàn thú phi hành tiến công, Sở Mộ có thể ngự kiếm phi hành, thi triển Phi Thiên Ngự Kiếm Thuật đã chuẩn bị tốt, trong nháy mắt đã hóa thành một đạo kiếm quang lăng lệ ác liệt bay đi.

Trong nháy mắt Sở Mộ hóa thành kiếm quang, đám Niết Bàn thú bị đánh bay lại tạo thành vòng vây đuổi theo, chúng tấn công Sở Mộ, Niết Bàn thú có cánh như hùng ưng đều dùng móng vuốt ngăn cản Sở Mộ hóa thân kiếm quang.

Đáng tiếc tốc độ của Sở Mộ rất nhanh, tốc độ khi thi triển Phi Thiên Ngự Kiếm Thuật cũng tăng lên vài lần, trong nháy mắt đã thoát khỏi vòng vây củađaám Niết Bàn thú.

Niết Bàn thú điên cuồng chưa từng có, chúng lao nhanh trên không trung, Niết Bàn thú liên tục tấn công, Sở Mộ né tránh từng công kích đủ hình dáng, nhiều lần hắn phải hiểm lại càng hiểm mới né được công kích sượt qua người.

Năm thần tử khác cũng phải thi triển các thủ đoạn mới có thể thoát khỏi vòng vây của Niết Bàn thú, lúc này đang toàn lực bay về Niết Bàn chi thành.

Ý nghĩa tồn tại của Niết Bàn chi thành không chỉ là một cứ điểm, nó cũng có tác dụng ứng phó Niết Bàn triều tịch.

Có chút Kiếm Vương không kịp thoát thân nên bị rất nhiều Niết Bàn thú tiến công và giết chết, thân hình bị đám Niết Bàn thú tấn công xé nát không còn hình dáng.

Kiếm quang bay vút đi, Sở Mộ dùng tốc độ nhanh nhất tiến về Niết Bàn chi thành, càng ngày càng gần, cùng lúc đó đại quân Niết Bàn thú cũng cách Niết Bàn chi thành càng ngày càng gần.

Trải qua vô số Niết Bàn thú điên cuồng đuổi giết, Sở Mộ thi triển Phi Thiên Ngự Kiếm Thuật hóa thành kiếm quang, bay thẳng về tường thành Niết Bàn chi thành.

Bởi vì Niết Bàn triều tịch cho nên cánh cửa Niết Bàn chi thành đã đóng lại nhằm ngăn cản Niết Bàn thú.

Rất nhiều Kiếm Vương liên tục đứng trên tường thành Niết Bàn chi thành nhìn cánh đồng bát ngát bên ngoài, nhìn thấy Niết Bàn thú đang chạy tới, chúng giống như sóng biển không ngớt không dứt, uy thế ngập trời như thiên quân vạn mã, khí thế trùng kích đáng sợ có thể nát bấy tất cả, các Kiếm Vương trên tường thành cũng phải kinh hãi.

Có chút Kiếm Vương sợ hãi, bọn họ khiếp sợ trước uy thế của đại quân Niết Bàn thú điên cuồng, thậm chí có một ít sợ sệt không dám chiến.

- Niết Bàn thú nhiều hơn nữa, cuối cùng cũng trở thành Niết Bàn chi khí trợ giúp chúng ta đột phá Niết Bàn cảnh mà thôi.

Một gã Kiếm Vương lớn tiếng nói ra, hai mắt bắn ra hào quang lăng lệ ác liệt, hắn giơ kiếm và kiếm nguyên sôi trào, quanh người hắn sinh ra từng đạo khí xoáy, khí thế không ngừng tăng lên, càng ngày càng cường thịnh, vận sức chờ phát động, chuẩn bị đợi đại quân Niết Bàn tới gần thì bộc phát một kích cường đại.

Dường như được khích lệ, cũng có không ít Kiếm Vương liên tục rút kiếm, ngưng tụ khí thế, chuẩn bị một kiếm cường đại.

- Ta sẽ có một vị trí trong top mười Niết Bàn Thiên Bi.

Trừ Sở Mộ ra, năm thần tử khác cũng liên tục thi triển thủ đoạn thoát ly đại quân Niết Bàn thú, đi vào Niết Bàn chi thành.

- Ngũ đệ, Lục đệ, Bát đệ, Cửu đệ và Thập đệ, không bằng chúng ta xem ai săn giết nhiều Niết Bàn thú hơn...

Lý Duyệt truyền âm nói.

- Tốt.

- Không thành vấn đề.

Mọi người không ngừngđaáp ứng, không có ai nói ai sẽ giết nhiều giết ít, bởi vì mỗi người bọn họ đều có lòng tin có thể tiến vào top mười Niết Bàn Thiên Bi.

Giết được nhiều thì thứ tự càng ở phía trước.

Nếu không tiến vào top mười thì quá mất mặt.

Thân là thần tử Nhân tộc, chính là thiên tài đỉnh cấp xuất sắc nhất thế hệ trẻ của Nhân tộc, có lẽ có người có thể so sánh bọn họ một hai, nhưng muốn hơn bọn họ là chuyện không có khả năng.

Sáu vị thần tử, phân biệt đứng ở các vị trí khác nhau trên tường thành, khí thế trên người ngưng tụ và tăng lên một chút, không khác gì phong bạo vô hình đang hội tụ, không nhìn thấy nhưng có thể cảm giác được, người ta sẽ cảm thấy trầm trọng từ tâm hồn, các Kiếm Vương chung quanh cả kinh, không tự giác lui về phía sau, bằng không sẽ cảm thấy áp lực.

Đại quân Niết Bàn thú càng ngày càng gần, khí thế chúng hội tụ vô cùng khủng bố cũng càng ngày càng mãnh liệt, dường như muốn hủy diệt tường thành.

- Không được để Niết Bàn thú công kích tường thành.

Có người quát.

Một khi để Niết Bàn thú công kích tường thành, cho dù tường thành cứng hơn nữa cũng không cách nào ngăn cản đại quân Niết Bàn thú tấn công điên cuồng.

Tiếng xé gió vang lên, thân ảnh bay lên sau đó rút kiếm phản xạ hào quang rét lạnh, lúc này chém thẳng vào trong mây mù.

Sát!

Một đám Kiếm Vương đáp xuống, lăng không huy kiếm thi triển kiếm pháp kiếm chiêu, phong lôi vũ điện, sấm sét vang dội, quần tinh càn quét, hồng thủy ngập trời...

Trong nháy mắt tấn công đám Niết Bàn thú đầu tiên, chúng bị chém giết liên tục, đám Niết Bàn thú này đều là Niết Bàn thú cấp thấp, cho dù bởi vì Niết Bàn triều tịch mà điên cuồng nhưng thực lực cũng chỉ tăng lên ba thành mà thôi, vẫn không cách nào so sánh với Niết Bàn thú trung cấp, cho nên dễ dàng chết dưới kiếm chiêu của Kiếm Vương.

Mỗi Kiếm Vương đều là Kiếm Vương cửu tinh đỉnh phong, hơn nữa cũng không phải Kiếm Vương cửu tinh đỉnh phong bình thường, ai cũng có thiên phú phi phàm thực lực cường đại.

Sở Mộ và các thần tử khác cũng bay xuống, song kiếm Sở Mộ xoáy vũ đánh ra các đạo kiếm quang màu trắng bạc đầy trời, lúc này kiếm quang màu bạc chém giết đám Niết Bàn cấp thấp cụt tay đứt chân.

*****

Với lực công kích cường đại của Sở Mộ, Niết Bàn thú cấp thấp căn bản không có khả năng kháng cự một kiếm, cho dù là Niết Bàn thú trung cấp cũng không thể ngăn cản một kiếm, chỉ có Niết Bàn thú cao cấp mới có thể đấu với hắn một hồi.

Giết giết giết!

Song kiếm nơi tay, Sở Mộ như biến thành cối xay thịt, những nơi đi qua đều chém giết rất nhiều Niết Bàn thú tử vong, Niết Bàn thú nhanh chóng biến mất, chỉ lưu lại một đạo Niết Bàn chi khí, ý niệm khẽ động, thần niệm chi lực của Sở Mộ nhanh chóng thu Niết Bàn chi khí vào trong không gian giới chỉ.

Giết chết, thu, hai động tác này hoàn thành cùng một lúc.

Năm thần tử khác cũng có thực lực vô cùng cường đại, chém giết đám Niết Bàn thú cấp thấp như cắt rau thái dưa.

Trong Niết Bàn chi thành, một khối thiên bi màu vàng lợt không biết xuất hiện khi nào, thiên bi to lớn tang thương, trong nó ẩn chứa hương vị niết bàn tân sinh, khối thiên bi màu vàng lợt này dần dần xuất hiện một cái tên.

Dường như có thanh đao vô hình khắc lên đó, nó khắc sâu ba phần trên thiên bi, mỗi một chữ đều sống động, mang theo một tia tang thương và khí tức Niết Bàn chấn động rất rõ ràng.

Lúc này một trăm cái tên xuất hiện trên thiên bi, mười cái tên đầu tiên có màu trắng bạc, cái tên màu trắng bạc trên thiên bi rất chói mắt, chín mươi cái tên còn lại có màu đen, nhìn sang không có chút thu hút như mười cái tên đứng đầu.

Cái tên đứng đầu chính là Tô Minh Ngọc, phía sau cái tên chính là chiến tích chém giết Niết Bàn thú, tên cua Lý Duyệt xếp thứ hai, nếu như bọn họ nhìn thấy tất nhiên sẽ rất kinh ngạc, Tô Minh Ngọc không phải thần tử nhưng lại áp chế thần tử một đầu, dù chỉ là tạm thời.

Cái tên thứ ba là Thương Lôi, cái tên thứ tư là Lâm Nhất Minh, thứ năm mới là Sở Mộ, thứ sáu là Liên Thành Ngọc, thứ bảy Phong Quá Hải.

Phía sau mỗi cái tên là con số đang không ngừng biến hóa, nhanh chóng tăng lên từng điểm một, có tăng lên mười điểm, có tăng lên trăm điểm.

Bởi vậy có thể thấy được giết chết một con Niết Bàn thú cấp thấp là một điểm, Niết Bàn thú trung cấp là mười điểm, Niết Bàn thú cao cấp là một trăm điểm, về phần đại Niết Bàn thú không xuất hiện, nhưng đoán chừng là một ngàn điểm.

Trong nháy mắt con số phía sau tên của Sở Mộ từ một điểm mười điểm một điểm trăm tăng lên cực nhanh, lúc tăng lên một trăm, tỏ vẻ hắn chém giết rất nhiều Niết Bàn thú cấp thấp và trung cấp.

Hắn không có thời gian đếm mình giết bao nhiêu con Niết Bàn thú, đột nhiên song kiếm chém vào vật gì đó cứng rắn, chỉ cảm thấy hai tay run lên, kiếm gãy.

Thì ra trong bất tri bất giác hai thanh thánh kiếm thượng phẩm trải qua nhiều lần chiến đấu bị Thần Hoang kiếm nguyên quán chú ăn mòn nên phế bỏ.

So với thánh kiếm trung phẩm, hai thanh thánh kiếm thượng phẩm dùng được thời gian dài hơn..

Kiếm gãy, thực lực Sở Mộ giảm xuống rất nhiều, không cút do dự, ý niệm khẽ động, trong không gian giới chỉ của hắn lại có hai thanh thánh kiếm thượng phẩm.

Trước khi lịch lãm rèn luyện, hắn giết chết một ít Kiếm Vương cao giai, trừ thu hoạch không gian giới chỉ của bọn họ ra, hắn cũng thu thập thánh kiếm thượng phẩm của bọn họ, cho nên trong không gian giới chỉ của Sở Mộ có không ít thánh kiếm thượng phẩm, chỉ có điều đại bộ phận chỉ là bình thường.

Sau khi thay hai thanh thánh kiếm thượng phẩm, song kiếm thuật bộc phát lần nữa, kiếm ý bất diệt Thần cấp cao giai quán chú và Thần Hoang kiếm nguyên có lực ăn mòn quán chú, không gian quy tắc Thần cấp cao giai quán chú, khí lực cửu tinh đỉnh phong vô cùng cường đại và phương thức chấn động cực mạnh, uy lực mỗi kiếm khi thi triển Tiểu Phá Hư Bát Thức đều mạnh tới mức không tính nổi.

Sở dĩ Sở Mộ không sử dụng Kiếm Lực là vì hiện tại những Niết Bàn thú cấp thấp và trung cấp căn bản không thừa nhận nổi một kiếm của hắn, vừa chém trúng là miểu sát nên không cần dùng.

Niết Bàn thú đang điên cuồng căn bản không sợ hãi, hung hãn không sợ chết, không ngừng công kích về phía trước.

Cho dù không thi triển Kiếm Lực tam cực, lực công kích mỗi kiếm của Sở Mộ đều cường đại tới mức người ta sợ hãi, kiếm ý bất diệt Thần cấp cao giai và không gian quy tắc chi lực Thần cấp cao giai cũng đủ làm người ta sợ hãi.

Mỗi một con Niết Bàn thú tử vong, Niết Bàn thú phía sau trùng kích tới như tre già măng mọc.

Liên tục xuất kiếm, hai thanh thánh kiếm thượng phẩm lại đứt gãy, hoàn toàn không thể sử dụng, lại có hai thanh thánh kiếm thượng phẩm khác xuất hiện trong tay Sở Mộ, tiếp tục thi triển song kiếm thuật, tiếp tục chiến đấu, tiếp tục chém giết.

Khi không ngừng chiến đấu không ngừng chém giết, Sở Mộ vô tình chạm vào cái gì đó, chỉ cảm thấy có cảm giác vạch mây mù nhìn thấy ánh bình minh, dĩ vãng đủ loại cố gắng, đủ loại tìm hiểu, đủ loại tích lũy đều bộc phát trong thời điểm này.

Song kiếm thuật phân nhập môn, tiểu thành, đại thành và viên mãn, Sở Mộ đạt tới đại thành trong thời gian dài, năm đó khi còn ở đại lục Cổ Kiếm đã đạt tới đại thành.

Song kiếm thuật đại thành có thể tăng phúc năm thành sức chiến đấu, Sở Mộ vẫn muốn tìm hiểu song kiếm thuật tới viên mãn, đáng tiếc song kiếm thuật đạt tới đại thành hoàn toàn không có quỹ tích dò tìm, chỉ có thể thông qua năm tháng tích lũy và lần lượt tìm hiểu làm sâu sắc lý giải về kiếm đạo, hi vọng sáng tạo ra viên mãn sau đại thành.

Trải qua cố gắng nhiều năm, Sở Mộ tích lũy rất nhiều, rốt cuộc tụ tập tạo thành lượng biến dẫn tới chất biến.

Trong nháy mắt cảm ngộ bộc phát trong đầu như sóng biển triều dâng.

Trong đầu dường như xuất hiện vô số bóng người cầm song kiếm trong tay, không ngừng vung vẩy, ban đầu còn không lưu loát, về sau luyện tập quen thuộc hơn, càng ngay càng thuần thục, tinh thông, khống chế.

Song kiếm thuật nhập môn là không lưu loát, song kiếm thuật tiểu thành là thuần thục, song kiếm thuật đại thành là tinh thông, mà song kiếm thuật viên mãn chính là khống chế.

Song kiếm thuật viên mãn, khống chế!

Đôi mắt Sở Mộ sáng ngời, song kiếm hơi dừng lại, trong đầu xuất hiện vô số bóng ngơời, tất cả bộc phát khí têế cường đại, theo trong cơ thể bộc phát như núi lửa, song kiếm lại động với quỹ tích linh động hơn xưa.

Song kiếm thuật viên mãn, khống chế kiếm trong tay tự do tự tại, vô câu vô thúc, dường như tất cả trói buộc tất cả giam cầm biến mất, phá tan một phiến thiên địa tiến vào cảnh giới cao hơn.

Song kiếm kéo lê quỹ tích khó tìm, càng ngày càng linh động, càng hung hiểm và chính xác hơn.

Song kiếm thuật viên mãn có thể tăng phúc sức chiến đấu gấp đôi.

Sở Mộ càng mạnh hơn nữa.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)