Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1174

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1174: Ban thưởng bài danh
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bỗng nhiên song kiếm giết tới từ góc độ khác, dung nhập tinh túy của Tiểu Phá Hư Bát Thức, thức thứ chín.

Trong tiếng xuy xuy vang lên, Kiếm Lực tam cấp kích phát mũi nhọn cực hạn, kiếm quang phá không cắt ra hai vết nứt không gian, trong kiếm quang màu trắng bạc còn có một ít hắc ám ti ti.

Song kiếm chói mắt không thể hình dung nổi, kinh diễm tuyệt thế, một kiếm xuyên thủng ngực của người sói, một kiếm này cắt qua cổ người sói, thế như chẻ tre, chém giết ngay lập tức.

Thức thứ chín không câu nệ vào chiêu thức, ý đến, kiếm đến.

Đại Niết Bàn thú xuất hiện, ý nghĩa Niết Bàn triều tịch đã đến cuối cùng.

Đại Niết Bàn thú có Niết Bàn chi khí như con rắn nhỏ, nó uốn lượn giữa không trung, dường như muốn phá không bay đi, thần niệm chi lực của Sở Mộ khẽ động bao trùm đại Niết Bàn chi khí và thu vào trong không gian giới chỉ.

Đại Niết Bàn thú vừa chết, Niết Bàn thú chung quanh nhanh chóng bao vây, Sở Mộ lại bộc phát tàn sát.

Kiếm Vương khác vẫn đối kháng đại Niết Bàn thú nhưng muốn chém giết không dễ dàng như vậy, nhìn thấy Sở Mộ chém giết đại Niết Bàn thú, dường như bọn họ bị kích thích, liên tục bộc phát đòn sát thủ và xuất át chủ bài.

Các Kiếm Vương mặc thần trang nên thực lực tăng nhiều, át chủ bài ra hết, chém giết đại Niết Bàn thú xong lại ra tay với đám Niết Bàn thú khác.

Niết Bàn triều tịch dường như không ngớt không dứt, dần dần trở nên tán loạn, màu sắc bắt đầu nhạt dần như muốn biến mất.

Phát hiện điểm này, các Kiếm Vương không giữ lại, trừ một ít người không thể vận dụng át chủ bài ra, hoàn toàn dùng toàn lực của mình cố gắng chém giết thêm một ít Niết Bàn thú để đạt được chiến tích.

Niết Bàn triều tịch càng lúc càng mờ nhạt và sắp biến mất, Niết Bàn thú đang điên cuồng cũng giảm chém giết, chúng không còn thừa lại bao nhiêu, lại là đối tượng bị các Kiếm Vương tranh đoạt.

Tranh đoạt chém giết Niết Bàn thú, tranh đoạt Niết Bàn chi khí sau kih giết chết Niết Bàn thú.

Sở Mộ lại chém giết một con đại Niết Bàn thú, so với lúc trước còn yếu hơn nhiều, sau khi chém giết lại có Kiếm Vương thò tay chụp lấy đại Niết Bàn chi khí.

- Cút!

Sở Mộ dương kiếm bổ ra, kiếm quang như thủy triều công kích, sóng xung kích đánh thẳng lên người đối phương, một kiếm này dùng xảo kình, từng đợt từng đợt lực lượng không ngớt không dứt đánh bay tên Kiếm Vương ra xa, cho dù bay ra xa vẫn bị trùng kích không nhỏ.

Thần niệm chi lực cuốn lấy đại Niết Bàn chi khí thu vào không gian giới chỉ.

Hắn lại chém hai kiếm giết hai con Niết Bàn thú cao cấp, đạt được Niết Bàn chi khí cao cấp, Niết Bàn triều tịch hoàn toàn tán loạn, đại quân Niết Bàn đang điên cuồng bị chém giết hoàn toàn, chúng biến mất toàn bộ.

Nếu không phải trong không khí còn rất nhiều kiếm khí tán loạn, ai cũng không nghĩ tới cách đây không lâu nơi này còn có một hồi chém giết thảm thiết.

Trận chiến này chém giết vô số Niết Bàn thú điên cuồng, Kiếm Vương Nhân tộc chết đi hơn trăm người, cũng xem như tổn thất thảm trọng, số Kiếm Vương còn sống sót có được thu hoạch không tệ.

Không có người nào tế điện cho Kiếm Vương chết đi, trừ thân bằng hảo hữu sư huynh đệ của bọn họ, tử vong là chuyện thường ngày trong thế giới kiếm giả, mỗi ngày trong bốn đại tinh vực của Nhân tộc có vô số người tử vong, con số lớn tới mức không đếm hết.

Kiếm Vương còn sống liên tục quay về Niết Bàn chi thành, bọn họ chạy tới Niết Bàn Thiên Bi, bài danh trên Niết Bàn Thiên Bi mới là thứ bọn họ quan tâm nhất.

Kiếm Vương cảm giác mình có thể nổi tiếng trên Niết Bàn Thiên Bi đều chờ đợi muốn biết chính mình xếp đặt bao nhiêu, phải chăng có tiến vào top mười hay không, nếu ở trong top mười thì bài danh bao nhiêu, bởi vì đây không chỉ là vinh dự, nó còn liên quan tới ban thưởng.

Những Kiếm Vương không có duyên với top mười cũng muốn biết mình có tiến vào top một trăm hay không, top một trăm không lọt vào top mười sẽ không nhận được ban thưởng, nhưng cũng là một cách tán thành thực lực của bọn họ, một loại biểu tượng và cảm giác ưu việt.

Những Kiếm Vương không tiến vào top một trăm lại ôm tâm tình xem náo nhiệt, xem người khác có thứ tự cao thấp để khích lệ bản thân mình.

Không bao lâu, các Kiếm Vương mang theo tâm tình kích động bay tới Niết Bàn Thiên Bi, ngẩng đầu nhìn xem.

Tên trong top mười có màu bạc thập phần chói mắt, hơn nữa, càng hướng lên trên hào quang màu bạc càng mạnh, từ vị trí thứ mười một tới một trăm chỉ có màu đen, nhìn cũng không có chói mắt, ánh mắt của đa số Kiếm Vương vô cùng bất phàm..

- Ai là người đứng đầu?

- Lý Duyệt, ai là Lý Duyệt?

Chỉ thấy vị trí đứng đầu Niết Bàn Thiên Bi là hai chữ Lý Duyệt, phía sau là con số chiến tích.

- Tứ ca, chúc mừng.

Đám người Sở Mộ liên tục cười nói.

- Tiểu tử ngươi không kém, thiếu chút nữa bị ngươi vượt qua.

Lý Duyệt cười nói với Sở Mộ, đúng thế, người đứng thứ hai là Sở Mộ, thu hoạch được điểm chiến tích kém Lý Duyệt ba điểm, chỉ cần giết một con Niết Bàn thú trung cấp là có thể vượt qua.

Không đạt được vị trí thứ nhất, Sở Mộ cũng không có tiếc nuối, vị trí thứ ba tới thứ sáu toàn bộ đều là thần tử, mà vị trí thứ bảy là Tô Minh Ngọc, hắn thập phần khó chịu, hắn có cảm giác mình không đạt được vị trí thứ nhất cũng thì ít nhất cũng có thể tiến vào một vị trí top ba.

Khó chịu thì khó chịu, bài danh thứ bảy là sự thật không thể chối cãi được.

Bỗng nhiên một đạo Niết Bàn chi khí xuất hiện trên không trung và bành trướng thật nhanh, bao phủ cả Niết Bàn chi thành.

- Niết Bàn triều tịch lại xuất hiện?

Có người hoảng sợ nói ra, lập tức kinh hãi, bọn họ vừa trải qua chém giết sinh tử vô cùng kịch liệt, lực lượng tiêu hao phạm vi lớn, lúc này đang mệt mỏi, nếu lại có Niết Bàn triều tịch lần nữa, chỉ sợ phải chết tổn thương thảm trọng.

- Không phải Niết Bàn triều tịch.

Lâm Nhất Minh nói.

Niết Bàn chi khí trên không trung Niết Bàn chi thành khác với Niết Bàn triều tịch lúc trước, nó có hình dáng vòng xoáy và xoay tròn thật nhah.

Vòng xoáy Niết Bàn xoay tròn thật nhanh, dường như muốn thôn phệ Niết Bàn chi thành vào bên trong, cũng mang tới áp bách thật mạnh lên người các Kiếm Vương chung quanh, nặng tới mức bọn họ gần như sắp sụp đổ.

Bỗng nhiên trong vòng xoáy Niết Bàn có một đạo ánh sáng bay ra ngoài, đạo đầu tiên bắn trúng Lý Duyệt, đạo thứ hai bắn trúng Sở Mộ.

Có mười đạo ánh sáng như thế, phân biệt bắn trúng thành viên top mười Niết Bàn Thiên Bi.

Qua ba giây sau, ánh sáng biến mất, Sở Mộ cảm giác trong không gian giới chỉ của mình có cái gì đó, là ban thưởng.

Ban thưởng đến tay, mọi người lập tức rời đi, Niết Bàn Thiên Bi cũng biến mất.

...

*****

- Đây là...

- Niết Bàn chi khí thật tinh thuần và nồng đậm.

Sở Mộ nhìn ban thưởng của mình, hắn xem xét trong không gian giới chỉ, hắn gâật mình, sau khi quan sát một lúc, thần niệm chi lực thẩm thấu liền vui mừng như điên.

Kết tinh, kết tinh có màu hỗn độn, khí tức yếu ớt nhưng nội liễm hoàn toàn, nó tập hợp Niết Bàn chi khí tạo thành kết tinh.

Sở Mộ cảm thấy ban thưởng chính là Niết Bàn chi khí là đại Niết Bàn chi khí đã rất không tồi, không nghĩ tới lại là Niết Bàn kết tinh còn cao cấp hơn đại Niết Bàn chi khí.

Hơn nữa không chỉ một khối Niết Bàn kết tinh.

Sở Mộ cẩn thận kiểm tra một chút, phát hiện có mười khối Niết Bàn kết tinh, trong đó có hai khối màu sắc khác với tám khối kia, nó lớn và màu sắc còn đậm hơn, bên trong ẩn chứa đại Niết Bàn chi khí mạnh hơn nhiều.

Có tám khối Niết Bàn kết tinh ẩn chứa mười đạo đại Niết Bàn chi khí, hai khối Niết Bàn kết tinh khác ẩn chứa một trăm đạo đại Niết Bàn chi khí.

Mười đạo Niết Bàn chi khí là Niết Bàn kết tinh cấp thấp, một trăm đạo Niết Bàn chi khí là Niết Bàn kết tinh trung cấp.

Như thế tính toán ra Sở Mộ có hai khối Niết Bàn kết tinh trung cấp và tám khối Niết Bàn kết tinh âấp thấp, trong đó ẩn chứa hơn hai tám mươi đạo đại Niết Bàn chi khí.

Sau khi xem ban thưởng, Sở Mộ cũng kiểm kê Niết Bàn chi khí vốn có của mình.

Trong đó ó một ngàn ba trăm đạo Niết Bàn chi khí cấp thấp, có hơn chín trăm đạo Niết Bàn chi khí trung cấp, gần ba trăm đạo Niết Bàn chi khí cao cấp, ba đạo đại Niết Bàn chi khí.

Từ đó tỏ vẻ dưới Niết Bàn triều tịch, có hơn hai ngàn sáu trăm con Niết Bàn thú tử vong dưới kiếm của Sở Mộ.

Hơn hai ngàn sáu trăm, mỗi con Niết Bàn thú đều lâm vào điên cuồng, cho dù là Niết Bàn thú cấp thấp, thực lực cũng mạnh hơn Kiếm Vương cửu tinh đỉnh phong rất nhiều.

Trong đó đại Niết Bàn thú có thực lực cấp bậc thần tử.

Ban thưởng thứ hai còn như thế, ban thưởng thức nhất chắc chắn rất tốt.

- Ta tu hành khí thể song tu, muốn đột phá đến Niết Bàn cảnh cần tiêu hao Niết Bàn chi khí rất lớn, ít nhất cũng cần hơn một vạn Niết Bàn chi khí cấp thấp.

Sở Mộ nói thầm.

- Một vạn đạo Niết Bàn chi khí cấp thấp chỉ là thấp nhất, nếu muốn ổn định thì cần một vạn năm ngàn mới đủ.

Lúc này Sở Mộ có hơn một ngàn ba trăm đạo Niết Bàn chi khí cấp thấp, hơn chín trăm đạo Niết Bàn chi khí trung cấp đổi thành Niết Bàn chi khí cấp thấp là hơn chín ngàn đạo, gần ba trăm đạo Niết Bàn chi khí cao cấp đổi thành Niết Bàn chi khí cấp thấp là gần ba vạn đạo, ba đạo đại Niết Bàn chi chinhs là ba ngàn đạo Niết Bàn chi khí cấp thấp.

Như thế, mười khối Niết Bàn kết tinh chứa Niết Bàn chi khí, đổi thành Niết Bàn chi khí cấp thấp là hai mươi tám vạn đạo, hắn có tổng cộng ba mươi hai vạn ba nghìn đạo, không chỉ đủ giúp Sở Mộ tiến vào Niết Bàn cảnh, cũng đủ giúp hắn tiến vào Niết Bàn cảnh nhị trọng thiên, khẳng định không thể đột phá Niết Bàn tam trọng thiên, bởi vì hắn là luyện khí luyện thể song tu.

Nếu chỉ tu luyện khí, ba mươi hai vạn ba nghìn đạo Niết Bàn chi khí cấp thấp đủ để tu luyện tới Niết Bàn tứ trọng thiên cảnh giới.

Dù sao Niết Bàn cảnh càng lên cao càng khó luyện, thậm chí số lượng Niết Bàn chi khí đã đạt tới mức cực kỳ khổng lồ.

Bất kể nói thế nào, hiện tại Sở Mộ có khá nhiều Niết Bàn chi khí, đủ làm rất nhiều Kiếm Vương hâm mộ đỏ mắt.

Sở Mộ cảm thấy lần này đi vào bí cảnh Niết Bàn săn giết Niết Bàn thú thu hoạch Niết Bàn chi khí nên kết thúc.

Dù sao hắn thu hoạch khá nhiều Niết Bàn chi khí, cho dù có đi săn giết Niết Bàn thú trong mấy tháng cũng chỉ kiếm được hơn vạn đạo mà thôi, hơn nữa dưới mỗi lần Niết Bàn triều tịch, đại quân Niết Bàn tụ tập lại đã bị tàn sát sạch sẽ, Niết Bàn thú trong bí cảnh Niết Bàn chưa đủ phân nửa hơn nữa phân bố rất rộng, tìm kiếm không dễ.

Thông báo đám người Lý Duyệt một tiếng, mọi người cũng có ý rời đi, tao ngộ Niết Bàn triều tịch, có thể nói là vận khí rất tốt, nếu không có, còn không biết phải mất bao lâu mới có thể tìm được bao nhiêu Niết Bàn chi khí trong bí cảnh Niết Bàn.

Sáu người kết bạn rời khỏi bí cảnh Niết Bàn, các Kiếm Vương khác cũng có một bộ phận rời khỏi bí cảnh Niết Bàn, một phần còn lưu lại, bởi vì bọn họ thu hoạch Niết Bàn chi khí cũng không phải rất nhiều, còn phải tiếp tục săn giết, nếu không mỗi một lần đi vào đều tiêu hao không ít chiến công.

Sau khi rời khỏi bí cảnh Niết Bàn, sáu vị thần tử quay về Kiếm Thần Điện tổng điện.

- Ta phải trở về củng cố một chút, sau đó lại trùng kích Niết Bàn cảnh.

Lý Duyệt nói, ánh mắt đảo qua mọi người.

- Ân, ta cũng phải củng cố một phen, sau khi trụ cột vững chắc lại trùng kích Niết Bàn cảnh.

Thương Lôi nói.

- Có lẽ chúng ta cũng củng cố xong lại đột phá Niết Bàn cảnh, lần sau gặp lại ở Niết Bàn cảnh.

Lâm Nhất Minh nói.

- Niết Bàn gặp lại.

Vừa nói xong đều rời đi, quay về mình Huyền Không Đảo của mình.

Sở Mộ cũng quay về Chấn Thiên Huyền Không Đảo, báo với Giang Đào một tiếng sau đó đi tới phòng tu luyện, khởi động đủ loại phong cấm biến thành mật thất bế quan mới bắt đầu tu luyện.

Tu vi luyện khí đạt tới Tạo Hóa cửu trọng thiên đỉnh phong, tu vi luyện thể cũng là cửu tinh đỉnh phong, hai phương diện luyện khí lưu và luyện thể lưu đều đạt tới Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong là cực hạn, cho dù có tu luyện cũng không thể tăng lên, mục đích Sở Mộ bế quan cũng không phải tăng tu vi, mà là củng cố.

Đều là cửu tinh đỉnh phong, cũng có chỗ khác biệt, căn cơ vững chắc càng vững chắc hơn trước, tu luyện ngày sau lại càng có lợi, trụ cột vững chắc mới vững chắc, đột khó khi đột phá càng lớn, chỗ tốt sau đột phá cũng càng lớn.

Đương nhiên, trong tình huống trụ cột vững chắc cũng được, trên lý luận độ khó đột phá thấp hơn nhưng có thể đột phá hay không lại là vấn đề lớn.

Nói tóm lại có lợi sẽ có tệ.

Đối với thiên tài chân chính mà nói, bọn họ ước gì căn cơ của mình càng vững chắc càng tốt, cho dù độ khó khi đột phá cao hơn, trả giá lớn hơn nữa cũng đáng được, bởi vì mỗi khi đột phá tới cảnh giới hoàn toàn mới, đương bắt đầu một con đường mới.

Đối với thiên tài chính thức mà nói, khởi đầu là trọng yếu nhất, đầu tiên sẽ chiếm cứu ưu thế, nếu không rất có thể sẽ bị thiên tài khác nghiền áp, sau này sẽ ảm đạm thất sắc.

Củng cố rất quan trọng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)